Chứng Vọng Tưởng Của Hoắc Tiên Sinh
Chương 61
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì người nhà họ Tiết kinh ngạc đến ngây người, Hoắc Lương nhân cơ hội này gắp củ sen kẹp thịt chiên* giòn thả vào bát của Tiết Tiểu Tần. Cái này là món cô thích nhất lại không cay, mặc dù ăn đồ chiên trong thời gian ‘dì cả’ tới chơi cũng không tốt nhưng vẫn tốt hơn việc cô cứ nhìn chằm chằm món gà cay.
*Củ sen kẹp thịt chiên giòn
Bọn họ ngẩn ngơ kệ bọn họ, Hoắc Lương cứ bình tĩnh lột vỏ tôm cho Tiết Tiểu Tần, lại đẩy đĩa dấm chua tới trước mặt cô, ý bảo cô ăn.
Làm sao Tiết Tiểu Tần có thể nuốt trôi?
Cô khó tin nhìn Hoắc Lương: “Vì sao anh không tức giận?”
“Tại sao phải tức giận?” Đối với anh, người phụ nữ kia chẳng khác gì người xa lạ. Anh đã sớm trưởng thành, lúc còn nhỏ anh cũng không khát vọng tình thương của mẹ bao nhiêu —— Có lẽ đã từng có một chút nhưng anh thật sự không đặc biệt để ý. Không phải mọi đứa con yêu thích mẹ mình đều hi vọng có thể cùng mẹ sinh hoạt ở bên nhau.
“Em không phải nói cái này! Em biết bà ta không có nghĩa gì với anh, nhưng ý của em chính là —— bà ta có phải bị bệnh hay không? Tự nhiên lên trên TV công bố thông tin cá nhân của anh ra ngoài? Ngộ nhỡ bị mọi người phát hiện, cuộc sống của chúng ta bị đưa ra ngoài ánh sáng sẽ phiền phức biết bao nhiêu, bà ta chưa từng lo nghĩ cho anh sao? Bà ta là mẹ của anh à!”
“Đã sớm không phải.” Hoắc Lương xoa xoa đầu Tiết Tiểu Tần, ban đầu anh muốn hôn cô nhưng trưởng bối đang ở đây, hơn nữa anh vừa ăn gà cay, không thích hợp hôn môi.
Dứt lời, anh còn chân thành nhìn ba mẹ vợ nói: “Không cần để ý đến bà ta.”
Tiếp đó lại nói với Tiết Tiểu Tần: “Bà ta không quan trọng.”
Mẹ Tiết và ba Tiết liếc mắt nhìn nhau, đều không nhắc lại chuyện này, vội vàng chuyển đài khác —— Ai muốn xem cái tiết mục khiến người ta bực mình này chứ!
Nhưng Tiết Tiểu Tần vẫn không yên lòng, lần trước cô cảm thấy mẹ Hoắc Lương có mưu đồ khác, sợ là bà ta sẽ đưa tới nhiều phiền phức cho Hoắc Lương. Sau đó yên lặng một thời gian, cô còn nghĩ đối phương đã hết hy vọng, làm nửa ngày căn bản không phải! Thậm chí càng ngày càng tệ hơn! Nói cái gì áy náy, nói cái gì bồi thường… Tiết Tiểu Tần cảm thấy ghê tởm muốn ói.
Vì vậy sau bữa cơm chiều bình thường mẹ Tiết sẽ giữ hai người ngồi chơi trong chốc lát, nhưng hôm nay xem tin tức thối nát kia, bà sững sờ không nói thành lời. Mẹ Tiết chỉ căn dặn Hoắc Lương trên đường lái xe cẩn thận, rồi túm Tiết Tiểu Tần qua một bên hỏi: “Hồi đó, không phải Hoắc Lương nói không có ba mẹ hay không?”
“Sao lại không có cha mẹ chứ?” Tiết Tiểu Tần dùng ánh mắt ‘chậm phát triển’ nhìn mẹ mình: “Anh ấy cũng không phải là con khỉ có thể từ tảng đá chui ra.”
“Con bé xấu xa này!” Mẹ Tiết cốc vào đầu Tiết Tiểu Tần một cái, nhỏ giọng: “Ý của mẹ là, ba và mẹ đều nghĩ rằng ba mẹ Hoắc Lương đã khuất, không ngờ… Bọn họ vẫn còn sống!? Quan hệ của bọn họ rất kém hả? Vì sao lên TV nói bọn họ hơn hai mươi năm không liên lạc với nhau?”
Tiết Tiểu Tần liếc nhìn Hoắc Lương, phát hiện anh bị ba Tiết gọi đi, nhét vào tay anh một đống đồ ăn vặt cô thích ăn, Hoắc Lương đều xách lên xe. Nhân cơ hội này Tiết Tiểu Tần nói với mẹ Tiết: “Không phải, chuyện này rất dài dòng, hiện tại con không thể nào nói rõ với mẹ.”
Ai dè, mẹ Tiết vừa rồi còn dặn dò Hoắc Lương lái xe cẩn thận lập tức giương cao giọng hô: “Hoắc Lương, mẹ có chuyện muốn nói với Tiểu Tần! Con ở phòng khách xem TV với ba con đi!”
Hoắc Lương gật đầu, Tiết Tiểu Tần bị mẹ Tiết kéo vô phòng bếp.
Tìm cái ghế ngồi xuống, Tiết Tiểu Tần gãi đầu: “Mẹ, mẹ nói các bậc cha mẹ trên thế giới này đều yêu con của mình nhất phải không?”
“Cái đó cũng không nhất định!” Mẹ Tiết nói: “Con không thích xem tin thời sự, chung quy cũng lướt đến tiểu blog* chứ,
*Tiểu blog hay blog vi mô (tiếng Anh: microblog) là một dạng blog có các bài đăng có nội dung thu nhỏ như câu nói ngắn gọn, hình riêng, hoặc liên kết đến video. Có một số cha mẹ đối xử với con mình còn không bằng kẻ thù. Bán con cái, ngược đãi con cái, xâm phạm con cái nơi nào chẳng có. Còn nói cái gì trên đời không có cha mẹ như vậy, đều là chó má. Mấy ngày trước con không có xem tin tức thời sự à? Một người đàn ông lúc còn trẻ đã xâm phạm mấy đứa con gái của mình, về già ông ta kiện đứa con gái lên tòa vì muốn các con phụng dưỡng. Con nói cái loại đốn mạt này có xứng với thái độ của người làm cha mẹ hay không?”
Nhìn mẹ Tiết lòng đầy căm phẫn, Tiết Tiểu Tần cảm động nhào tới: “Mẹ thật là giỏi! Con rất vui vì được làm con của ba mẹ!”
Mẹ Tiết mắng cô một câu quỷ nhỏ làm nũng, sau đó sờ sờ đầu cô hỏi: “Chuyện của Hoắc Lương là sao?”
“Là như vầy, trước khi tụi con qua lại Hoắc Lương đã nói cho con biết. Vì vậy con không có dự định nói cho ba mẹ.” Tiết Tiểu Tần ôm hết lỗi vào mình, rõ ràng lúc ấy Hoắc Lương chưa để lộ manh mối về chứng vọng tưởng.
Mắt mẹ Tiết như đôi ‘hỏa nhãn kim tinh’ của Tôn Ngộ Không, chọc chọc vào đầu Tiết Tiểu Tần: “Hèn chi người ta nói con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, nhanh như vậy đã hướng về con rể. Được, được, được, mặc kệ ra làm sao mẹ cũng không giận Hoắc Lương, mẹ cam đoan, được chưa?”
Tiết Tiểu Tần cười hì hì ôm mẹ Tiết làm nũng: “Con biết mẹ lợi hại nhất mà!”
“Nói mau!”
“Cha của Hoắc Lương thường xuyên đánh đập anh ấy và mẹ anh ấy. Mãi đến khi anh ấy lên năm, mẹ anh ấy không chịu nổi, liền bỏ trốn.”
“Vì sao không ly hôn?” Mẹ Tiết không thể hiểu, nếu đổi lại thành bà, ba Tiết dám đụng vào một sợi tóc của bà, bà lập tức thiến ông ấy!
Giờ phút này, ba Tiết đang ngồi trò chuyện với Hoắc Lương ở phòng khách đột nhiên cảm thấy đũng quần lành lạnh.
“Chuyện này con cũng không hiểu rõ lắm, mẹ Hoắc Lương không thương anh ấy. Nếu bà ta có một chút thật lòng với Hoắc Lương, con rất nguyện ý để anh ấy đi gặp bà ta, xem bà ta có bù đắp gì hay không?” Tiết Tiểu Tần cắn răng: “Hoắc Lương vừa lên năm, bao lớn chứ? Mỗi lần cha của Hoắc Lương lên cơn bạo hành, bà ta không bảo vệ cũng không đưa anh ấy đi trốn, ngược lại còn đẩy anh ấy ra ngoài, để cho anh ấy chịu đòn!”
Mẹ Tiết lộ vẻ mặt không thể tin được.
“Cái đó còn chưa thấm vào đâu, Hoắc Lương năm tuổi, bà ta không chịu nổi cảnh sống như vậy. Có một ngày, bà ta nói với cha của Hoắc Lương muốn dẫn anh ấy đi ra ngoài một ít đồ. Bởi vì bình thường cha Hoắc Lương sợ bà ta lén bỏ trốn nên không cho bà ta ra khỏi cửa.” Đến tận bây giờ mỗi khi Tiết Tiểu Tần nhớ lại ngày ấy Hoắc Lương thờ ơ kể lại, cô không nhịn được nổi giận: “Bà ta trộm một ít tiền, dẫn Hoắc Lương đến trạm xe lửa nhưng bà ta không có ý định đưa Hoắc Lương đi theo. Bà ta đưa Hoắc Lương vào nhà vệ sinh nữ, khóa trái cửa nhốt anh ấy trong một gian WC, dặn Hoắc Lương đừng lên tiếng còn bản thân thì lên xe lửa rời đi, không biết đến nơi nào.”
“Hoắc Lương ở trong toilet nữ ba ngày ba đêm mới bị thím lao công phát hiện. Thím ấy cảm thấy kì lạ vì cánh cửa gian WC kia đóng ba ngày ba đêm không mở.” Tiết Tiểu Tần mím môi, hốc mắt lên men nhưng không có khóc: “Mẹ, tại sao trên thế giới lại có một người mẹ như bà ta? Làm mẹ cần phải bảo vệ và chăm sóc cho đứa con, bằng không vì sao sinh ra anh ấy? Cho dù không làm được, cũng không cần đối xử với anh ấy như thế!”
Mẹ Tiết im lặng mấy giây, thầm mắng một câu con mẹ nó. Sau đó liền hỏi Tiết Tiểu Tần: “Vậy bây giờ phải làm sao? Xem ra mẹ của Hoắc Lương nhất quyết muốn tìm cậu ta cho bằng được, sau khi tìm được khẳng định không có chuyện tốt! Trong TV không phải bà ta nói, về sau bà ta sinh được một con trai. Hơn hai mươi năm không muốn tìm Hoắc Lương, hiện tại đột nhiên tìm tới cửa tám mươi phần trăm là có chuyện cần cầu cạnh.”
Tiết Tiểu Tần cũng cảm thấy như vậy: “Con cũng nghĩ vậy.”
“Lúc con và Hoắc Lương nói chuyện nhớ chú ý một chút, đừng cái gì cũng nói ra ngoài, chăm sóc đến tâm tình của Hoắc Lương nhiều hơn.”
“Mẹ yên tâm, Hoắc Lương hoàn toàn không để bụng chuyện này đâu. Bà ta đối xử với anh ấy như thế nào, anh ấy đã sớm không thèm nghĩ tới.” Tiết Tiểu Tần không nói cho mẹ Tiết biết, từ lúc mới bắt đầu Hoắc Lương đã không có tình cảm gì với bà ta. Cô sợ mẹ sẽ hoài nghi tình cảm của Hoắc Lương dành cho cô là thật hay giả. Một người từ nhỏ không có tình cảm với cha mẹ sinh thành nuôi dưỡng mình, làm sao có thể tin tưởng Hoắc Lương thật lòng yêu thương Tiết Tiểu Tần?
Mẹ Tiết nói: “Dù sao thì cẩn thận vẫn hơn, hiện tại internet rất đáng sợ, người từng gặp qua Hoắc Lương cũng không ít, người trong bệnh viện đều biết nó. Cái tiết mục này thật đáng giận, weibo của người chủ trì tiết mục có hơn 20 000 000 fan, hắn post một weibo sẽ có bao nhiêu người xem? Còn nữa hiện nay có một ít truyền thông báo chí thích lòe thiên hạ đem lừa tình, họ không thích làm sáng tỏ sự thực, ngược lại rất am hiểu tung tin vịt. Nói chung con và Hoắc Lương nhớ cẩn thận một chút.”
Biết mẹ suy nghĩ cho bọn họ, Tiết Tiểu Tần gật đầu: “Con biết rồi.”
“Ừ.” Mẹ Tiết vỗ vỗ tay Tiết Tiểu Tần: “Thôi về đi, chờ qua một thời gian tin tức này sẽ chìm xuống.”
Tiết Tiểu Tần cũng hi vọng như vậy.
Hai mẹ con ra khỏi phòng bếp, ba Tiết và Hoắc Lương cũng vừa nói chuyện xong. Tạm biệt ba mẹ, trên đường về Tiết Tiểu Tần hỏi Hoắc Lương: “Anh và ba nói chuyện gì thế?”
“Anh đều nói cho ba biết.” Hoắc Lương bình tĩnh nói.
“A?” Tiết Tiểu Tần sợ hết hồn: “Anh, anh nói chuyện trên TV?” Người này chưa bao giờ nói dối cũng không biết nói dối, đừng nói là anh nói hết sự thật cho ba biết à!
“Yên tâm, anh không có nói đến chuyện chứng vọng tưởng.” Hoắc Lương nhìn cô: “Cũng không nói chuyện anh rối loạn nhân cách chống xã hội.”
Tiết Tiểu Tần thở phào nhẹ nhõm, liên tục căn dặn Hoắc Lương: “Chuyện này trừ em ra, anh không được nói cho người khác biết, nhớ chưa? Trời biết, đất biết, em biết, anh biết, tuyệt đối không được kể cho người khác biết.”
Hoắc Lương có chút nghi ngờ, có phải ngày thường anh để cô chèn ép sắp đặt nhiều quá, cho nên cô vợ bé nhỏ của anh nghĩ rằng anh là kẻ thiểu năng trí tuệ? Anh chỉ lười để ý người bình thường, cũng không phải không biết giao tiếp với người khác. Mặc dù như thế miệng của anh vẫn nhanh chóng đáp: “Được.”
Tuy nói như vậy nhưng Tiết Tiểu Tần vẫn rất lo lắng, cô tiện tay xoát weibo. Quả nhiên, tài khoản weibo chính thức đã post lên đề tài # tìm kiếm Hoắc Lương#, người chủ trì trích đăng đồng thời hô hào kêu gọi Hoắc Lương chủ động ‘hiến thân’, còn nói tiết mục đang hot, Hoắc Lương hẳn là biết cách liên lạc với bọn họ —— Trên thực tế, Hoắc Lương căn bản không có xem tiết mục này, càng không biết người chủ trì này là ai.
Tiết Tiểu Tần nhấn vào chủ đề để xem tiếp, đa số đều ủng hộ mẹ con gặp nhau, chỉ có số ít người phản đối và hoài nghi, cô liền nhấn like cho bọn họ.
Có lẽ vì hiệu ứng người nổi tiếng, người chủ trì trích đăng weibo xong có rất nhiều ngôi sao cũng trích đăng theo. Nếu các minh tinh trích đăng thì người hâm mộ của bọn họ càng điên cuồng lướt bình luận, thuận tiện khen ngợi thần tượng nhà mình cỡ nào lương thiện, tốt đẹp, thích làm việc công ích.
Đáng sợ nhất là có người tag weibo cảnh sát vào!
Thoáng chốc tất cả hoàng V, lam V, không V*, đại đại**, người trong suốt***, đều bị weibo này dẫn dắt cảm động, điên cuồng trích đăng điên cuồng bình luận, điên cuồng tìm người đàn ông tên Hoắc Lương.
*Chữ V màu xanh, vàng, chữ V = VIP
**Đại đại: người nổi tiếng, gạo cội trong 1 ngành nào đó.
***Người trong suốt: những người bình thường.
Có người sử dụng hình của mẹ Hoắc Lương, hình được cắt ra từ video post lên weibo khen dì này tuy đã vào tuổi trung niên nhưng dáng dấp vẫn đẹp. Do đó, bọn họ đều tò mò về hình dạng của Hoắc Lương. Rất nhanh thông tin cá nhân của Hoắc Lương không thể giấu được nữa.
Đầu tiên là weibo của một y tá được chứng nhận thêm V post bài: [Icon cười khóc] Bây giờ mới biết, hóa ra Hoắc Lương đang được tìm kiếm trên web mấy hôm nay chính là bác sĩ Hoắc của bệnh viện chúng ta.
Còn kèm theo một bức ảnh.
Là bức ảnh chụp bóng lưng Hoắc Lương mặc áo blouse, dáng người anh tuấn, cực kì cao ngạo lạnh lùng.
Không biết ai là người đầu tiên trích đăng weibo này, nói chung có một sẽ có hai, có hai thì có ba… Rất nhanh weibo này được trích đăng hơn mấy vạn lượt. Y tá kia chỉ có mấy trăm fan, từ trước tới nay chưa từng được hưởng thụ cảm giác người nổi tiếng trên internet. Cô ta cực kì hưng phấn, tuổi tác còn trẻ, đầu óc nhanh chóng bị mê muội, cô ta nói khi nào số fan tăng tới mốc năm nghìn sẽ post một bức ảnh nữa!
Vì vậy, số fan theo dõi cô ta tăng vùn vụt, sau khi tăng đủ số lượng năm nghìn, y tá kia rất giữ chữ tín, lại post một bức ảnh.
Lần này là hình ảnh Hoắc Lương đứng xa xa, tay cầm hồ sơ bệnh án. Cô ta không dám giơ điện thoại lên cao, cho nên chỉ chụp được hai phần ba.
Người đàn ông trong hình có dáng người cao ngất, khí chất xuất chúng, cả người lộ ra quý khí ưu nhã có thể chọc thủng màn hình! Mọi người đồng loạt quỳ liếm bác sĩ Hoắc, đồng thời còn hỏi thăm về diện mạo của bác sĩ Hoắc, quỳ cầu chủ nhà post thêm mấy tấm nữa!
Sau ngày phát sóng tiết mục một tuần lễ, Tiết Tiểu Tần vô ý click mở weibo phổ biến. Phát hiện weibo y tá kia đứng hàng đầu tiên, bác sĩ Hoắc vẫn còn trên hot search! Cô sợ hết hồn, người khác không biết chẳng lẽ cô không nhận ra? Đó là tay của Hoắc tiên sinh nhà cô!
Người nhận ra không chỉ có một mình Tiết Tiểu Tần, còn có fan của cô.
Bởi vì người nhà họ Tiết kinh ngạc đến ngây người, Hoắc Lương nhân cơ hội này gắp củ sen kẹp thịt chiên* giòn thả vào bát của Tiết Tiểu Tần. Cái này là món cô thích nhất lại không cay, mặc dù ăn đồ chiên trong thời gian ‘dì cả’ tới chơi cũng không tốt nhưng vẫn tốt hơn việc cô cứ nhìn chằm chằm món gà cay.
*Củ sen kẹp thịt chiên giòn
Bọn họ ngẩn ngơ kệ bọn họ, Hoắc Lương cứ bình tĩnh lột vỏ tôm cho Tiết Tiểu Tần, lại đẩy đĩa dấm chua tới trước mặt cô, ý bảo cô ăn.
Làm sao Tiết Tiểu Tần có thể nuốt trôi?
Cô khó tin nhìn Hoắc Lương: “Vì sao anh không tức giận?”
“Tại sao phải tức giận?” Đối với anh, người phụ nữ kia chẳng khác gì người xa lạ. Anh đã sớm trưởng thành, lúc còn nhỏ anh cũng không khát vọng tình thương của mẹ bao nhiêu —— Có lẽ đã từng có một chút nhưng anh thật sự không đặc biệt để ý. Không phải mọi đứa con yêu thích mẹ mình đều hi vọng có thể cùng mẹ sinh hoạt ở bên nhau.
“Em không phải nói cái này! Em biết bà ta không có nghĩa gì với anh, nhưng ý của em chính là —— bà ta có phải bị bệnh hay không? Tự nhiên lên trên TV công bố thông tin cá nhân của anh ra ngoài? Ngộ nhỡ bị mọi người phát hiện, cuộc sống của chúng ta bị đưa ra ngoài ánh sáng sẽ phiền phức biết bao nhiêu, bà ta chưa từng lo nghĩ cho anh sao? Bà ta là mẹ của anh à!”
“Đã sớm không phải.” Hoắc Lương xoa xoa đầu Tiết Tiểu Tần, ban đầu anh muốn hôn cô nhưng trưởng bối đang ở đây, hơn nữa anh vừa ăn gà cay, không thích hợp hôn môi.
Dứt lời, anh còn chân thành nhìn ba mẹ vợ nói: “Không cần để ý đến bà ta.”
Tiếp đó lại nói với Tiết Tiểu Tần: “Bà ta không quan trọng.”
Mẹ Tiết và ba Tiết liếc mắt nhìn nhau, đều không nhắc lại chuyện này, vội vàng chuyển đài khác —— Ai muốn xem cái tiết mục khiến người ta bực mình này chứ!
Nhưng Tiết Tiểu Tần vẫn không yên lòng, lần trước cô cảm thấy mẹ Hoắc Lương có mưu đồ khác, sợ là bà ta sẽ đưa tới nhiều phiền phức cho Hoắc Lương. Sau đó yên lặng một thời gian, cô còn nghĩ đối phương đã hết hy vọng, làm nửa ngày căn bản không phải! Thậm chí càng ngày càng tệ hơn! Nói cái gì áy náy, nói cái gì bồi thường… Tiết Tiểu Tần cảm thấy ghê tởm muốn ói.
Vì vậy sau bữa cơm chiều bình thường mẹ Tiết sẽ giữ hai người ngồi chơi trong chốc lát, nhưng hôm nay xem tin tức thối nát kia, bà sững sờ không nói thành lời. Mẹ Tiết chỉ căn dặn Hoắc Lương trên đường lái xe cẩn thận, rồi túm Tiết Tiểu Tần qua một bên hỏi: “Hồi đó, không phải Hoắc Lương nói không có ba mẹ hay không?”
“Sao lại không có cha mẹ chứ?” Tiết Tiểu Tần dùng ánh mắt ‘chậm phát triển’ nhìn mẹ mình: “Anh ấy cũng không phải là con khỉ có thể từ tảng đá chui ra.”
“Con bé xấu xa này!” Mẹ Tiết cốc vào đầu Tiết Tiểu Tần một cái, nhỏ giọng: “Ý của mẹ là, ba và mẹ đều nghĩ rằng ba mẹ Hoắc Lương đã khuất, không ngờ… Bọn họ vẫn còn sống!? Quan hệ của bọn họ rất kém hả? Vì sao lên TV nói bọn họ hơn hai mươi năm không liên lạc với nhau?”
Tiết Tiểu Tần liếc nhìn Hoắc Lương, phát hiện anh bị ba Tiết gọi đi, nhét vào tay anh một đống đồ ăn vặt cô thích ăn, Hoắc Lương đều xách lên xe. Nhân cơ hội này Tiết Tiểu Tần nói với mẹ Tiết: “Không phải, chuyện này rất dài dòng, hiện tại con không thể nào nói rõ với mẹ.”
Ai dè, mẹ Tiết vừa rồi còn dặn dò Hoắc Lương lái xe cẩn thận lập tức giương cao giọng hô: “Hoắc Lương, mẹ có chuyện muốn nói với Tiểu Tần! Con ở phòng khách xem TV với ba con đi!”
Hoắc Lương gật đầu, Tiết Tiểu Tần bị mẹ Tiết kéo vô phòng bếp.
Tìm cái ghế ngồi xuống, Tiết Tiểu Tần gãi đầu: “Mẹ, mẹ nói các bậc cha mẹ trên thế giới này đều yêu con của mình nhất phải không?”
“Cái đó cũng không nhất định!” Mẹ Tiết nói: “Con không thích xem tin thời sự, chung quy cũng lướt đến tiểu blog* chứ,
*Tiểu blog hay blog vi mô (tiếng Anh: microblog) là một dạng blog có các bài đăng có nội dung thu nhỏ như câu nói ngắn gọn, hình riêng, hoặc liên kết đến video. Có một số cha mẹ đối xử với con mình còn không bằng kẻ thù. Bán con cái, ngược đãi con cái, xâm phạm con cái nơi nào chẳng có. Còn nói cái gì trên đời không có cha mẹ như vậy, đều là chó má. Mấy ngày trước con không có xem tin tức thời sự à? Một người đàn ông lúc còn trẻ đã xâm phạm mấy đứa con gái của mình, về già ông ta kiện đứa con gái lên tòa vì muốn các con phụng dưỡng. Con nói cái loại đốn mạt này có xứng với thái độ của người làm cha mẹ hay không?”
Nhìn mẹ Tiết lòng đầy căm phẫn, Tiết Tiểu Tần cảm động nhào tới: “Mẹ thật là giỏi! Con rất vui vì được làm con của ba mẹ!”
Mẹ Tiết mắng cô một câu quỷ nhỏ làm nũng, sau đó sờ sờ đầu cô hỏi: “Chuyện của Hoắc Lương là sao?”
“Là như vầy, trước khi tụi con qua lại Hoắc Lương đã nói cho con biết. Vì vậy con không có dự định nói cho ba mẹ.” Tiết Tiểu Tần ôm hết lỗi vào mình, rõ ràng lúc ấy Hoắc Lương chưa để lộ manh mối về chứng vọng tưởng.
Mắt mẹ Tiết như đôi ‘hỏa nhãn kim tinh’ của Tôn Ngộ Không, chọc chọc vào đầu Tiết Tiểu Tần: “Hèn chi người ta nói con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, nhanh như vậy đã hướng về con rể. Được, được, được, mặc kệ ra làm sao mẹ cũng không giận Hoắc Lương, mẹ cam đoan, được chưa?”
Tiết Tiểu Tần cười hì hì ôm mẹ Tiết làm nũng: “Con biết mẹ lợi hại nhất mà!”
“Nói mau!”
“Cha của Hoắc Lương thường xuyên đánh đập anh ấy và mẹ anh ấy. Mãi đến khi anh ấy lên năm, mẹ anh ấy không chịu nổi, liền bỏ trốn.”
“Vì sao không ly hôn?” Mẹ Tiết không thể hiểu, nếu đổi lại thành bà, ba Tiết dám đụng vào một sợi tóc của bà, bà lập tức thiến ông ấy!
Giờ phút này, ba Tiết đang ngồi trò chuyện với Hoắc Lương ở phòng khách đột nhiên cảm thấy đũng quần lành lạnh.
“Chuyện này con cũng không hiểu rõ lắm, mẹ Hoắc Lương không thương anh ấy. Nếu bà ta có một chút thật lòng với Hoắc Lương, con rất nguyện ý để anh ấy đi gặp bà ta, xem bà ta có bù đắp gì hay không?” Tiết Tiểu Tần cắn răng: “Hoắc Lương vừa lên năm, bao lớn chứ? Mỗi lần cha của Hoắc Lương lên cơn bạo hành, bà ta không bảo vệ cũng không đưa anh ấy đi trốn, ngược lại còn đẩy anh ấy ra ngoài, để cho anh ấy chịu đòn!”
Mẹ Tiết lộ vẻ mặt không thể tin được.
“Cái đó còn chưa thấm vào đâu, Hoắc Lương năm tuổi, bà ta không chịu nổi cảnh sống như vậy. Có một ngày, bà ta nói với cha của Hoắc Lương muốn dẫn anh ấy đi ra ngoài một ít đồ. Bởi vì bình thường cha Hoắc Lương sợ bà ta lén bỏ trốn nên không cho bà ta ra khỏi cửa.” Đến tận bây giờ mỗi khi Tiết Tiểu Tần nhớ lại ngày ấy Hoắc Lương thờ ơ kể lại, cô không nhịn được nổi giận: “Bà ta trộm một ít tiền, dẫn Hoắc Lương đến trạm xe lửa nhưng bà ta không có ý định đưa Hoắc Lương đi theo. Bà ta đưa Hoắc Lương vào nhà vệ sinh nữ, khóa trái cửa nhốt anh ấy trong một gian WC, dặn Hoắc Lương đừng lên tiếng còn bản thân thì lên xe lửa rời đi, không biết đến nơi nào.”
“Hoắc Lương ở trong toilet nữ ba ngày ba đêm mới bị thím lao công phát hiện. Thím ấy cảm thấy kì lạ vì cánh cửa gian WC kia đóng ba ngày ba đêm không mở.” Tiết Tiểu Tần mím môi, hốc mắt lên men nhưng không có khóc: “Mẹ, tại sao trên thế giới lại có một người mẹ như bà ta? Làm mẹ cần phải bảo vệ và chăm sóc cho đứa con, bằng không vì sao sinh ra anh ấy? Cho dù không làm được, cũng không cần đối xử với anh ấy như thế!”
Mẹ Tiết im lặng mấy giây, thầm mắng một câu con mẹ nó. Sau đó liền hỏi Tiết Tiểu Tần: “Vậy bây giờ phải làm sao? Xem ra mẹ của Hoắc Lương nhất quyết muốn tìm cậu ta cho bằng được, sau khi tìm được khẳng định không có chuyện tốt! Trong TV không phải bà ta nói, về sau bà ta sinh được một con trai. Hơn hai mươi năm không muốn tìm Hoắc Lương, hiện tại đột nhiên tìm tới cửa tám mươi phần trăm là có chuyện cần cầu cạnh.”
Tiết Tiểu Tần cũng cảm thấy như vậy: “Con cũng nghĩ vậy.”
“Lúc con và Hoắc Lương nói chuyện nhớ chú ý một chút, đừng cái gì cũng nói ra ngoài, chăm sóc đến tâm tình của Hoắc Lương nhiều hơn.”
“Mẹ yên tâm, Hoắc Lương hoàn toàn không để bụng chuyện này đâu. Bà ta đối xử với anh ấy như thế nào, anh ấy đã sớm không thèm nghĩ tới.” Tiết Tiểu Tần không nói cho mẹ Tiết biết, từ lúc mới bắt đầu Hoắc Lương đã không có tình cảm gì với bà ta. Cô sợ mẹ sẽ hoài nghi tình cảm của Hoắc Lương dành cho cô là thật hay giả. Một người từ nhỏ không có tình cảm với cha mẹ sinh thành nuôi dưỡng mình, làm sao có thể tin tưởng Hoắc Lương thật lòng yêu thương Tiết Tiểu Tần?
Mẹ Tiết nói: “Dù sao thì cẩn thận vẫn hơn, hiện tại internet rất đáng sợ, người từng gặp qua Hoắc Lương cũng không ít, người trong bệnh viện đều biết nó. Cái tiết mục này thật đáng giận, weibo của người chủ trì tiết mục có hơn 20 000 000 fan, hắn post một weibo sẽ có bao nhiêu người xem? Còn nữa hiện nay có một ít truyền thông báo chí thích lòe thiên hạ đem lừa tình, họ không thích làm sáng tỏ sự thực, ngược lại rất am hiểu tung tin vịt. Nói chung con và Hoắc Lương nhớ cẩn thận một chút.”
Biết mẹ suy nghĩ cho bọn họ, Tiết Tiểu Tần gật đầu: “Con biết rồi.”
“Ừ.” Mẹ Tiết vỗ vỗ tay Tiết Tiểu Tần: “Thôi về đi, chờ qua một thời gian tin tức này sẽ chìm xuống.”
Tiết Tiểu Tần cũng hi vọng như vậy.
Hai mẹ con ra khỏi phòng bếp, ba Tiết và Hoắc Lương cũng vừa nói chuyện xong. Tạm biệt ba mẹ, trên đường về Tiết Tiểu Tần hỏi Hoắc Lương: “Anh và ba nói chuyện gì thế?”
“Anh đều nói cho ba biết.” Hoắc Lương bình tĩnh nói.
“A?” Tiết Tiểu Tần sợ hết hồn: “Anh, anh nói chuyện trên TV?” Người này chưa bao giờ nói dối cũng không biết nói dối, đừng nói là anh nói hết sự thật cho ba biết à!
“Yên tâm, anh không có nói đến chuyện chứng vọng tưởng.” Hoắc Lương nhìn cô: “Cũng không nói chuyện anh rối loạn nhân cách chống xã hội.”
Tiết Tiểu Tần thở phào nhẹ nhõm, liên tục căn dặn Hoắc Lương: “Chuyện này trừ em ra, anh không được nói cho người khác biết, nhớ chưa? Trời biết, đất biết, em biết, anh biết, tuyệt đối không được kể cho người khác biết.”
Hoắc Lương có chút nghi ngờ, có phải ngày thường anh để cô chèn ép sắp đặt nhiều quá, cho nên cô vợ bé nhỏ của anh nghĩ rằng anh là kẻ thiểu năng trí tuệ? Anh chỉ lười để ý người bình thường, cũng không phải không biết giao tiếp với người khác. Mặc dù như thế miệng của anh vẫn nhanh chóng đáp: “Được.”
Tuy nói như vậy nhưng Tiết Tiểu Tần vẫn rất lo lắng, cô tiện tay xoát weibo. Quả nhiên, tài khoản weibo chính thức đã post lên đề tài # tìm kiếm Hoắc Lương#, người chủ trì trích đăng đồng thời hô hào kêu gọi Hoắc Lương chủ động ‘hiến thân’, còn nói tiết mục đang hot, Hoắc Lương hẳn là biết cách liên lạc với bọn họ —— Trên thực tế, Hoắc Lương căn bản không có xem tiết mục này, càng không biết người chủ trì này là ai.
Tiết Tiểu Tần nhấn vào chủ đề để xem tiếp, đa số đều ủng hộ mẹ con gặp nhau, chỉ có số ít người phản đối và hoài nghi, cô liền nhấn like cho bọn họ.
Có lẽ vì hiệu ứng người nổi tiếng, người chủ trì trích đăng weibo xong có rất nhiều ngôi sao cũng trích đăng theo. Nếu các minh tinh trích đăng thì người hâm mộ của bọn họ càng điên cuồng lướt bình luận, thuận tiện khen ngợi thần tượng nhà mình cỡ nào lương thiện, tốt đẹp, thích làm việc công ích.
Đáng sợ nhất là có người tag weibo cảnh sát vào!
Thoáng chốc tất cả hoàng V, lam V, không V*, đại đại**, người trong suốt***, đều bị weibo này dẫn dắt cảm động, điên cuồng trích đăng điên cuồng bình luận, điên cuồng tìm người đàn ông tên Hoắc Lương.
*Chữ V màu xanh, vàng, chữ V = VIP
**Đại đại: người nổi tiếng, gạo cội trong 1 ngành nào đó.
***Người trong suốt: những người bình thường.
Có người sử dụng hình của mẹ Hoắc Lương, hình được cắt ra từ video post lên weibo khen dì này tuy đã vào tuổi trung niên nhưng dáng dấp vẫn đẹp. Do đó, bọn họ đều tò mò về hình dạng của Hoắc Lương. Rất nhanh thông tin cá nhân của Hoắc Lương không thể giấu được nữa.
Đầu tiên là weibo của một y tá được chứng nhận thêm V post bài: [Icon cười khóc] Bây giờ mới biết, hóa ra Hoắc Lương đang được tìm kiếm trên web mấy hôm nay chính là bác sĩ Hoắc của bệnh viện chúng ta.
Còn kèm theo một bức ảnh.
Là bức ảnh chụp bóng lưng Hoắc Lương mặc áo blouse, dáng người anh tuấn, cực kì cao ngạo lạnh lùng.
Không biết ai là người đầu tiên trích đăng weibo này, nói chung có một sẽ có hai, có hai thì có ba… Rất nhanh weibo này được trích đăng hơn mấy vạn lượt. Y tá kia chỉ có mấy trăm fan, từ trước tới nay chưa từng được hưởng thụ cảm giác người nổi tiếng trên internet. Cô ta cực kì hưng phấn, tuổi tác còn trẻ, đầu óc nhanh chóng bị mê muội, cô ta nói khi nào số fan tăng tới mốc năm nghìn sẽ post một bức ảnh nữa!
Vì vậy, số fan theo dõi cô ta tăng vùn vụt, sau khi tăng đủ số lượng năm nghìn, y tá kia rất giữ chữ tín, lại post một bức ảnh.
Lần này là hình ảnh Hoắc Lương đứng xa xa, tay cầm hồ sơ bệnh án. Cô ta không dám giơ điện thoại lên cao, cho nên chỉ chụp được hai phần ba.
Người đàn ông trong hình có dáng người cao ngất, khí chất xuất chúng, cả người lộ ra quý khí ưu nhã có thể chọc thủng màn hình! Mọi người đồng loạt quỳ liếm bác sĩ Hoắc, đồng thời còn hỏi thăm về diện mạo của bác sĩ Hoắc, quỳ cầu chủ nhà post thêm mấy tấm nữa!
Sau ngày phát sóng tiết mục một tuần lễ, Tiết Tiểu Tần vô ý click mở weibo phổ biến. Phát hiện weibo y tá kia đứng hàng đầu tiên, bác sĩ Hoắc vẫn còn trên hot search! Cô sợ hết hồn, người khác không biết chẳng lẽ cô không nhận ra? Đó là tay của Hoắc tiên sinh nhà cô!
Người nhận ra không chỉ có một mình Tiết Tiểu Tần, còn có fan của cô.
Tác giả :
Ai Lam