Chúa Tể Chi Vương
Chương 461: Tay sai khủng bố
Trên đỉnh núi.
Trải qua một hồi trao đổi ngắn ngủi, cao tầng của Hiếu Nguyệt Tông, rất nhanh đã có quyết định
- Hay cho Triệu Phong ngươi, rất có cốt khí, phách lực, nếu ngươi đã đến đây nhận tội, bổn Tông có thể giảm bớt trừng phạt cho ngươi. Người đâu... Trước hết hãy bắt Triệu Phong
Vân Hải Tông chủ cười dài, ánh mắt bỗng nhiên lạnh lẽo, tay áo vung lên.
Vừa mới nói xong.
Vụt vụt vụt...
Cường giả trọng Tông môn từ trên những dậy núi cao, tu vi từ Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cho đến Nửa bước Chân Linh cảnh đều lao tới chõ Triệu Phong.
Triệu Phong cười không đáp, thoảng ngẩng đầu, nhìn về phía đỉnh núi, đối diện với bầu trời.
Bịch bịch bịch...
Nhũng thân ảnh kia, vừa mới tiếp cận chuẩn bị bắt Triệu Phong đột nhiên thần quang trong mắt cả đám trở nên ảm đạm, từ không trung rồi xuống mà tử vong
Một luồng khí tức tinh thần thị huyết tà lãnh, quỷ dị vô hình, thẩm thấu đến hư không
- Người nào?
Cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông trên đỉnh núi đều kinh tâm động dung đồng loạt nhìn về phía bầu trời đối diện.
Giữa tầng mây.
Một Thanh niên lạnh lùng, toàn thân một màu đen đang đứng trên một đầu Yêu cầm cực lớn.
- Ai dám vô lễ với chủ nhân, đây chính là kết cục!
Thanh niên lạnh lùng kia, hai mắt thâm thúy thần bí, bên trong mơ hồ ẩn hiện một đoàn xích hắc vặn vẹo, đập vào mắt thật kinh hồn
- Huyết mạch đồng tử thật đáng sợ.
Đám trưởng lão cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông đều không khỏi rùng mình một cái.
Thanh niên lạnh lùng kia, không chỉ huyết mạch đồng tử cường đại kinh người, mà ngay cả khí tức tu vi cũng đạt tới Chân Huyền cấp.
Phải biết rằng
Từ trên xuống dưới Hiểu Nguyệt Tông ngoại trừ hai vị cứu binh mới đến ra, đám trưởng lão còn lại, tất cả đều là Chân Nhân cấp.
- Đầu Yêu cầm cực lớn kia, không phải vừa rồi còn giám sát chúng ta sao?
Tiểu đội Dương Càn đều kinh ngạc không thôi.
Vừa không lâu trước, trên con Yêu cầm cực lớn kia, còn chở đầy cường giả của Hiểu Nguyệt Tông có nhiệm vụ là giám sát bọn hắn.
Lúc này, mới chỉ trong chớp mắt, con Yêu cầm cực lớn kia đã trở thành vật sở hữu của thanh niên lãnh khốc kia rồi.
- Ồ! Người kia dường như có chút quen mắt thì phải?
Ở đây có một vài thiên tài kiệt xuất, đều vội vàng nhìn về phía thiếu niên lãnh khốc kia.
- Là hắn...
Trong lòng Bắc Mặc đột nhiên nhảy dựng.
- Lâm Thông!
Dương Càn hít một hơi khí lạnh
Ngày xưa, tại Liên minh thịnh hội của mười ba Tông hai chữ “Lâm Thông” là tồn tại giống như ác mộng
Ngoại trừ những thiên tài cá biệt như Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt ra, không ai có thể ngăn cản được Lâm Thông
Năm đó.
Bất luận là Dương Càn hay là Bắc Mặc cũng đều là bại tướng dưới tay Lâm Thông ngay cả một chiêu cũng không cản nổi.
Thậm chí nửa năm sau, Lâm Thông vẫn là một bóng ma trong lòng bọn hắn.
Giờ khắc này.
Lâm Thông lại hiện ra, thành tựu tạo nghệ của hắn cũng đã vượt xa Dương Càn và Bắc Mặc.
Lâm Thông có tư chất nhất đẳng lại thêm huyết mạch đồng tử cường đại, có thể nói là thiên tài có tư chất số một số hai của Hoành Vân Thập Tam Quốc.
Vào lúc này...
Lúc Lâm Thông hiện thân, cường thế lên tiếng, trên sân lập tức chấn động
- Lâm Thông này rõ ràng lệ thuộc Liên minh Thiết Long, thậm chí là thành viên hạch tâm của Xích Nguyệt Ma Giáo, tại sao...
Bắc Mặc có chút buồn bực.
Lâm Thông và hắn hiện nay đều có thể xem là thành viên của Liên minh Thiết Long.
Thế nhưng địa vị của Lâm Thông lại cao hơn Bắc Mặc rất nhiều, được bố trí vào Xích Nguyệt Ma Giáo, bối dưỡng trọng điểm, thậm chí nghe đồn gã còn từng tiến vào “Xích Nguyệt truyền thừa”.
Càng khiến cho mọi người kinh hãi chính là.
Mạnh như Lâm Thông không ngờ vẫn gọi Triệu Phong là chủ nhân.
- Lâm Thông chớ vội làm càn. Lần này là ta thành tâm hướng “Vân Hải Tông” chủ tạ tội.
Triệu Phong mỉm cười, chậm rãi đi về phía Trung Xu Đường.
Trên đường đi, không còn người nào dám ra tay với Triệu Phong nữa.
Ánh mắt Vân Hải Tông chủ lập lòe bất định, suất lĩnh đám cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông đến trước Trung Xu Đường.
Triệu Phong bước đi vô cùng chậm, trên đường bắt gặp rất nhiều gương mặt quen thuộc.
Đi được nửa đường.
- Tiểu tử Triệu Phong tại sao ngươi lại trở về đây?
Hai lão giả râu tóc bạc trắng mở trừng mắt, vẻ mặt giật mình, khó hiểu.
- Quan lão, Trương lão.
Trên mặt Triệu Phong lộ ra một tia cười ấm áp vui mừng.
Trong lòng hắn có chút cảm giác ấm áp, nghĩ đến tình cảnh ngày xưa, lúc mình với vào Hiểu Nguyệt Tông hai lão giả này đã từng tranh giành mình để thu làm đệ tử.
Từ hai lão giả này, Triệu Phong đã học được rất nhiều thự tại phương diện đan dược, trận pháp, đều có trụ cột nhất định
Nhưng cuối cùng, Triệu Phong vẫn không lựa chọn đan đạo, cũng không có bước vào thế giới trận pháp.
- Triệu Phong tại sao ngươi lại trở về?
Hai lão giả có chút không đành lòng nhìn về phía Triệu Phong
Năm xưa ở Hiểu Nguyệt Tông hai lão giả này đã từng ký thác lên người Triệu Phong không ít tâm huyết và kỳ vọng
Đối với Hành vi lúc này của Triệu Phong bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ khó hiểu.
Hai lão giả này làm sao nhẫn tâm đến một kỳ tài ngút trời như Triệu Phong vẫn lạc được cơ chứ?
- Hai vị yên tâm, Triệu Phong làm sao có thể cô phụ tâm nguyện của các người được?
Triệu Phong mỉm cười, sau khi lưu lại một câu nói, liền quay người rời đi.
Trương lão và Quan lão liếc nhìn nhau, đều lộ ra một tia kinh dị.
Bọn họ không khó nhìn ra, tu vi Triệu Phong đã đạt tới Chân Linh cảnh, chỉ trong một thoáng tiếp xúc, hai người đã cảm nhận được một luồng khí tức thâm sâu mênh mông ngay cả đám trưởng lão cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông cũng không thể sánh băng
Sắc mặt nhị lão trở nên thận trọng đưa mắt nhìn Triệu Phong từng bước tiếp cận Trung Xu Đường.
Phía trước Trung Xu Đường.
Vân Hải Tông chủ, mấy vị trưởng lão cao tầng bao gồm cả trưởng lão Chấp pháp, mỗi người đều trình diện đầy đủ.
Phù Loan Điện đang lơ lửng trên Trung Xu Đường, khí tức điện mang của nó đột nhiên sáng ngời.
- Phù Loan Điện, đã lâu không gặp.
Triệu Phong mỉm cười gật đầu.
Một màn không thể tường tượng nổi xuất hiên.
Phù Loan Điện kia dường như có cảm ứng, đột nhiên “ầm ầm” rung lên, khí tức điện mang mãnh liệt thêm vài phần, dường như đang hoan nghênh một vị băng hữu.
Đám cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông đang đứng trước Trung Xu Đường, vẻ mặt có chút khó coi.
Phù Loan Điện chính là hạch tâm truyền thừa của Hiểu Nguyệt Tông, là căn cơ để lập Tông
Mà lúc này, không ngờ Phù Loan Điện lại sinh ra cảm ứng, rốt cuộc là có ý nghĩa gì?
- Ha ha ha... Tiểu tử thật càn rỡ, dám một mình xông vào thiên la địa võng
Một đạo thanh âm chấn động mây xanh, từ dãy núi đằng xa truyền đến.
Vèo...
Chỉ thấy một đại hán thân thể màu xích tử, giẫm chân bước trên hư không bốn phía theo đó phát ra từng trận phong bạo rít đì đùng
Khí tức của “đại hán xích tử” này, hùng hậu ngưng thực, bên trong khí lực phát ra một luồng khí tức khủng bố như núi cao đè ép, ngay cả một vài trưởng lão Chân Linh cảnh ở đây cũng đều phải run sợ.
- Chân Huyền cấp?
- Hình như là Chân Huyền cấp đỉnh phong
Đám trưởng lão như trưởng lão Chấp pháp và Lục Nguyệt mỗ mỗ đều không khỏi hít một ngụm khí lạnh
- Trưởng lão hạch tâm thứ bảy?
Sắc mặt Vân Hải Tông chủ đại hỉ, liền bước về phía trước cung nghênh
Người đến chính là một trong hai viện binh mà Vân Hải Tông chủ mời đến.
Vài ngày trước, Vân Hải Tông chủ mơ hồ nghe ngóng được tin tức Triệu Phong cường thế trở về, trong lòng cảm thấy bất an, dù sao thì Triệu Phong năm xưa cũng làm nên đủ loại kỳ tích khủng bố, nổi danh khắp Hoành Vân Thập Tạm Quốc. Ai biết được Đại trưởng lão đã lưu lại đường lui nào cho Triệu Phong thậm chí rất có thể đã mượn được cứu binh cường đại của Đại quốc.
Vì vậy, Vân Hải Tông chủ mới cầu viện “Liên minh Thiết Long”.
Vừa vặn lúc đó, hai đại trưởng lão hạch tâm trong Liên minh Thiết Long đã bị Triệu Phong tiêu diệt, cho nên Liên minh Thiết Long liền hào phóng phái tới một vị trưởng lão hạch tâm, còn là trưởng lão hạch tâm thứ bảy.
Bất kỳ Trưởng lão hạch tâm nào trong Liên minh Thiết Long, đối với Vân Hải Tông chủ mà nói, đều là tồn tại không thể với tới.
Càng đừng nói là trưởng lão hạch tâm thứ bảy.
Hơn nữa, để đề phòng đạt được mục đích, Vân Hải Tông chủ còn bỏ ra một số tiền lớn, mời tới đây hai vị minh hữu cường đại
- Ha ha... Vân Hải Tông chủ không cần lo lắng...
Từ đằng xa lại truyền đến một trận tiếng cười khẽ.
Người tới là một trang niên mặc nho bào, lòng bàn chân lập lòe ngân quang lưng đeo một thanh trúc kiếm tinh bích.
- Là Tường Vân Tử...
- Không ngờ Vân Hải Tông chủ lại có thể thỉnh động được cả hắn, Tường Vân Tử này không môn không phải, nhưng lại là người tu hành có tính truyền kỳ nhất Hoành Vân Thập Tam Quốc.
Không ít cường giả trong đám cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông lập tức nhận ra thân phận của trung niên nho bào.
Trong Thế giới Tông môn, tuyệt đại đa số cường giả tu hành, đều xuất thân từ một đại Tông phái hoặc là thế lực gia tộc nào đó.
Tuy nhiên, cũng có một vài trường hợp đặc biệt, một vài nhân sĩ du tán trong nhân gian, cũng có thể sản sinh ra cường giả đệ nhất, cho dù tỷ lệ này rất nhỏ.
Mà “Tường Vân Tử” chính là một đại biểu điển hình, nhân duyên cũng rất tốt, có quan hệ không tệ với Hoành Vân Thập Tam Quốc.
Hiện nay.
Trong Hoành Vân Thập Tam Quốc, Tường Vân Tử giống như một người có thân phận “hòa giải”, rất ít tham dự vào tranh chấp giữa các môn phái.
Thế nhưng không ngờ Vân Hải Tông chủ lại có thể mời một cường giả như vậy tới đây tọa trấn Tông môn, quả nhiên năng lực không đơn giản, hơn nữa e rằng cái giá bỏ ra cũng không nhỏ.
Trước Trung Xu Đường.
Trưởng lão hạch tâm thứ bảy, Tường Vân Tử bỗng nhiên hàng lâm, khiến bầu không khí bỗng nhiên trở nên gấp gáp.
Chẳng qua, so với “Trưởng lão hạch tâm thứ bảy” địch ý bá đạo thì “Tường Vân Tử” lại hòa khí hơn rất nhiều.
Tường Vân Tử nở nụ cười chân thành, vui vẻ nói:
- Triệu hiền chất, sư tôn Tư Đồ Mạt của ngươi cũng có chút giao tình với ta Hôm nay nếu ngươi đã tới Hiểu Nguyệt Tông thỉnh tội, mong rằng có thể lấy thành ý đối đãi, không nên đại động can qua, đả thương người khác.
Triệu Phong làm như không nghe thấy, vẫn tiếp tục bước về phía Trung Xu Đường.
Mục tiêu của hắn chỉ có một, đó chính là Vân Hải Tông chủ.
- Tiểu tử rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, để bổn trưởng lão và lão Tường bắt ngươi lại!
Trưởng lão hạch tâm thứ bảy hét lên một tiếng ồm ồm, trên người nổi lên một tầng hỏa văn xích tử, giống như một cái núi lửa, chỉ trong khoảnh khắc có thể hủy diệt một cái sơn trang
Những cao tầng trưởng lão của Hiểu Nguyệt Tông đều kinh hãi run rẩy.
Ba mươi sáu vị trưởng lão hạch tâm của Liên minh Thiết Long, không có vị nào không phải là Chân Huyền cấp.
Mà mười người đứng đầu, đều có chiến lực khủng bố gần sánh với Chân Chủ cấp.
Đại hán xích tử này xếp hàng thứ bảy, còn là Luyện Thể giả hiếm thấy, chỉ bằng vào khí lực thân thể cũng đủ có thể nghiền nát Chân Huyền cấp bình thường
Nếu như bị áp sát người, e rằng ngay cả Chân Chủ cấp cũng gặp phải nguy hiểm rất lớn.
Ầm...
Ngay lập tức, đại hán xích tử giống như một quá thú hình người, mang theo sóng nhiệt khủng bố, lao về phía Triệu Phong
- Tường Thiên Trảm Vân Kiếm!
Trong mắt Tường Vân Tử lóe lên tinh quang trúc kiếm sau lưng rang lên một cái, chém ra một mảnh kiếm quang vân huy tươi đẹp, đan vào nhau dày đặc, ập tới phía Triệu Phong
Nhất thời.
Hai đại Chân Huyền cấp đều đồng loạt ra tay.
Thế nhưng
Thân hình Đại hán xích tử và Tường Vân Tử vừa động trái tim đột nhiên đập mạnh một cái, cảm thấy một loại bất an đến từ linh hồn.
Giữa không trang trên một đầu Yêu cầm cực lớn.
- Xích Ma Nguyệt Đồng!
Trong hai trong mắt xích sắc của Lâm Thông đột nhiên vặn vẹo một trận, hiện ra hình dạng hai huyết nguyệt hình lưỡi liềm.
Phốc phốc.
Hai đạo huyết nguyệt hình dạng lưỡi liềm trầm phá hư vô, tràn ngập huyết sát âm lãnh, thâm thấu vào thân thể, xuyên qua hư không giống như thiểm điện đánh trúng “Xích Tử Đại Hán” và “Tường Vân Tử”.
Ọc ọc...
Thân hình Tường Vân Tử và đại hán xích tử chấn động đồng loạt thổ ra một búng máu.
Sắc mặt hai người tái nhợt, kinh hãi ngẩng đầu, nhìn về phía thanh niên lãnh khốc bao trùm trong một màu đen, bị mọi người phớt lờ.
Tại Hoành Vận Thập Tam Quốc ngày xưa, thiên tài tư chất huyết mạch tuyệt đỉnh, hai năm sau, lại một lần nữa hiên uy.
- Huyết mạch đồng thuật thật đáng sợ.
- Chỉ liếc mắt một cái, liền đả thương hai cường giả chiến lực Chân Huyền cấp, Lâm Thông hiện nay so với năm xưa, còn mạnh mẽ hơn gấp trăm lần.
Trên sân lập tức ồn ào, đặc biệt lã những thiên tải ngày xưa đã tham gia Liên minh thịnh hội của mười ba Tông
Bắc Mặc đứng phía sau, trong long càng không thể bình tĩnh nổi:
- Lâm Thông này, quả nhiên đã tiến vào Xích Nguyệt truyền thừa. E rằng chiến lực của hắn đã gần như vô dịch dưới Chân Chủ cấp rồi.
Không thể nào tường tượng nổi, một thiên tài khủng bố như vậy lại trở thành người hầu kiêm sai vật của Triệu Phong.
Trải qua một hồi trao đổi ngắn ngủi, cao tầng của Hiếu Nguyệt Tông, rất nhanh đã có quyết định
- Hay cho Triệu Phong ngươi, rất có cốt khí, phách lực, nếu ngươi đã đến đây nhận tội, bổn Tông có thể giảm bớt trừng phạt cho ngươi. Người đâu... Trước hết hãy bắt Triệu Phong
Vân Hải Tông chủ cười dài, ánh mắt bỗng nhiên lạnh lẽo, tay áo vung lên.
Vừa mới nói xong.
Vụt vụt vụt...
Cường giả trọng Tông môn từ trên những dậy núi cao, tu vi từ Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cho đến Nửa bước Chân Linh cảnh đều lao tới chõ Triệu Phong.
Triệu Phong cười không đáp, thoảng ngẩng đầu, nhìn về phía đỉnh núi, đối diện với bầu trời.
Bịch bịch bịch...
Nhũng thân ảnh kia, vừa mới tiếp cận chuẩn bị bắt Triệu Phong đột nhiên thần quang trong mắt cả đám trở nên ảm đạm, từ không trung rồi xuống mà tử vong
Một luồng khí tức tinh thần thị huyết tà lãnh, quỷ dị vô hình, thẩm thấu đến hư không
- Người nào?
Cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông trên đỉnh núi đều kinh tâm động dung đồng loạt nhìn về phía bầu trời đối diện.
Giữa tầng mây.
Một Thanh niên lạnh lùng, toàn thân một màu đen đang đứng trên một đầu Yêu cầm cực lớn.
- Ai dám vô lễ với chủ nhân, đây chính là kết cục!
Thanh niên lạnh lùng kia, hai mắt thâm thúy thần bí, bên trong mơ hồ ẩn hiện một đoàn xích hắc vặn vẹo, đập vào mắt thật kinh hồn
- Huyết mạch đồng tử thật đáng sợ.
Đám trưởng lão cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông đều không khỏi rùng mình một cái.
Thanh niên lạnh lùng kia, không chỉ huyết mạch đồng tử cường đại kinh người, mà ngay cả khí tức tu vi cũng đạt tới Chân Huyền cấp.
Phải biết rằng
Từ trên xuống dưới Hiểu Nguyệt Tông ngoại trừ hai vị cứu binh mới đến ra, đám trưởng lão còn lại, tất cả đều là Chân Nhân cấp.
- Đầu Yêu cầm cực lớn kia, không phải vừa rồi còn giám sát chúng ta sao?
Tiểu đội Dương Càn đều kinh ngạc không thôi.
Vừa không lâu trước, trên con Yêu cầm cực lớn kia, còn chở đầy cường giả của Hiểu Nguyệt Tông có nhiệm vụ là giám sát bọn hắn.
Lúc này, mới chỉ trong chớp mắt, con Yêu cầm cực lớn kia đã trở thành vật sở hữu của thanh niên lãnh khốc kia rồi.
- Ồ! Người kia dường như có chút quen mắt thì phải?
Ở đây có một vài thiên tài kiệt xuất, đều vội vàng nhìn về phía thiếu niên lãnh khốc kia.
- Là hắn...
Trong lòng Bắc Mặc đột nhiên nhảy dựng.
- Lâm Thông!
Dương Càn hít một hơi khí lạnh
Ngày xưa, tại Liên minh thịnh hội của mười ba Tông hai chữ “Lâm Thông” là tồn tại giống như ác mộng
Ngoại trừ những thiên tài cá biệt như Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt ra, không ai có thể ngăn cản được Lâm Thông
Năm đó.
Bất luận là Dương Càn hay là Bắc Mặc cũng đều là bại tướng dưới tay Lâm Thông ngay cả một chiêu cũng không cản nổi.
Thậm chí nửa năm sau, Lâm Thông vẫn là một bóng ma trong lòng bọn hắn.
Giờ khắc này.
Lâm Thông lại hiện ra, thành tựu tạo nghệ của hắn cũng đã vượt xa Dương Càn và Bắc Mặc.
Lâm Thông có tư chất nhất đẳng lại thêm huyết mạch đồng tử cường đại, có thể nói là thiên tài có tư chất số một số hai của Hoành Vân Thập Tam Quốc.
Vào lúc này...
Lúc Lâm Thông hiện thân, cường thế lên tiếng, trên sân lập tức chấn động
- Lâm Thông này rõ ràng lệ thuộc Liên minh Thiết Long, thậm chí là thành viên hạch tâm của Xích Nguyệt Ma Giáo, tại sao...
Bắc Mặc có chút buồn bực.
Lâm Thông và hắn hiện nay đều có thể xem là thành viên của Liên minh Thiết Long.
Thế nhưng địa vị của Lâm Thông lại cao hơn Bắc Mặc rất nhiều, được bố trí vào Xích Nguyệt Ma Giáo, bối dưỡng trọng điểm, thậm chí nghe đồn gã còn từng tiến vào “Xích Nguyệt truyền thừa”.
Càng khiến cho mọi người kinh hãi chính là.
Mạnh như Lâm Thông không ngờ vẫn gọi Triệu Phong là chủ nhân.
- Lâm Thông chớ vội làm càn. Lần này là ta thành tâm hướng “Vân Hải Tông” chủ tạ tội.
Triệu Phong mỉm cười, chậm rãi đi về phía Trung Xu Đường.
Trên đường đi, không còn người nào dám ra tay với Triệu Phong nữa.
Ánh mắt Vân Hải Tông chủ lập lòe bất định, suất lĩnh đám cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông đến trước Trung Xu Đường.
Triệu Phong bước đi vô cùng chậm, trên đường bắt gặp rất nhiều gương mặt quen thuộc.
Đi được nửa đường.
- Tiểu tử Triệu Phong tại sao ngươi lại trở về đây?
Hai lão giả râu tóc bạc trắng mở trừng mắt, vẻ mặt giật mình, khó hiểu.
- Quan lão, Trương lão.
Trên mặt Triệu Phong lộ ra một tia cười ấm áp vui mừng.
Trong lòng hắn có chút cảm giác ấm áp, nghĩ đến tình cảnh ngày xưa, lúc mình với vào Hiểu Nguyệt Tông hai lão giả này đã từng tranh giành mình để thu làm đệ tử.
Từ hai lão giả này, Triệu Phong đã học được rất nhiều thự tại phương diện đan dược, trận pháp, đều có trụ cột nhất định
Nhưng cuối cùng, Triệu Phong vẫn không lựa chọn đan đạo, cũng không có bước vào thế giới trận pháp.
- Triệu Phong tại sao ngươi lại trở về?
Hai lão giả có chút không đành lòng nhìn về phía Triệu Phong
Năm xưa ở Hiểu Nguyệt Tông hai lão giả này đã từng ký thác lên người Triệu Phong không ít tâm huyết và kỳ vọng
Đối với Hành vi lúc này của Triệu Phong bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ khó hiểu.
Hai lão giả này làm sao nhẫn tâm đến một kỳ tài ngút trời như Triệu Phong vẫn lạc được cơ chứ?
- Hai vị yên tâm, Triệu Phong làm sao có thể cô phụ tâm nguyện của các người được?
Triệu Phong mỉm cười, sau khi lưu lại một câu nói, liền quay người rời đi.
Trương lão và Quan lão liếc nhìn nhau, đều lộ ra một tia kinh dị.
Bọn họ không khó nhìn ra, tu vi Triệu Phong đã đạt tới Chân Linh cảnh, chỉ trong một thoáng tiếp xúc, hai người đã cảm nhận được một luồng khí tức thâm sâu mênh mông ngay cả đám trưởng lão cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông cũng không thể sánh băng
Sắc mặt nhị lão trở nên thận trọng đưa mắt nhìn Triệu Phong từng bước tiếp cận Trung Xu Đường.
Phía trước Trung Xu Đường.
Vân Hải Tông chủ, mấy vị trưởng lão cao tầng bao gồm cả trưởng lão Chấp pháp, mỗi người đều trình diện đầy đủ.
Phù Loan Điện đang lơ lửng trên Trung Xu Đường, khí tức điện mang của nó đột nhiên sáng ngời.
- Phù Loan Điện, đã lâu không gặp.
Triệu Phong mỉm cười gật đầu.
Một màn không thể tường tượng nổi xuất hiên.
Phù Loan Điện kia dường như có cảm ứng, đột nhiên “ầm ầm” rung lên, khí tức điện mang mãnh liệt thêm vài phần, dường như đang hoan nghênh một vị băng hữu.
Đám cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông đang đứng trước Trung Xu Đường, vẻ mặt có chút khó coi.
Phù Loan Điện chính là hạch tâm truyền thừa của Hiểu Nguyệt Tông, là căn cơ để lập Tông
Mà lúc này, không ngờ Phù Loan Điện lại sinh ra cảm ứng, rốt cuộc là có ý nghĩa gì?
- Ha ha ha... Tiểu tử thật càn rỡ, dám một mình xông vào thiên la địa võng
Một đạo thanh âm chấn động mây xanh, từ dãy núi đằng xa truyền đến.
Vèo...
Chỉ thấy một đại hán thân thể màu xích tử, giẫm chân bước trên hư không bốn phía theo đó phát ra từng trận phong bạo rít đì đùng
Khí tức của “đại hán xích tử” này, hùng hậu ngưng thực, bên trong khí lực phát ra một luồng khí tức khủng bố như núi cao đè ép, ngay cả một vài trưởng lão Chân Linh cảnh ở đây cũng đều phải run sợ.
- Chân Huyền cấp?
- Hình như là Chân Huyền cấp đỉnh phong
Đám trưởng lão như trưởng lão Chấp pháp và Lục Nguyệt mỗ mỗ đều không khỏi hít một ngụm khí lạnh
- Trưởng lão hạch tâm thứ bảy?
Sắc mặt Vân Hải Tông chủ đại hỉ, liền bước về phía trước cung nghênh
Người đến chính là một trong hai viện binh mà Vân Hải Tông chủ mời đến.
Vài ngày trước, Vân Hải Tông chủ mơ hồ nghe ngóng được tin tức Triệu Phong cường thế trở về, trong lòng cảm thấy bất an, dù sao thì Triệu Phong năm xưa cũng làm nên đủ loại kỳ tích khủng bố, nổi danh khắp Hoành Vân Thập Tạm Quốc. Ai biết được Đại trưởng lão đã lưu lại đường lui nào cho Triệu Phong thậm chí rất có thể đã mượn được cứu binh cường đại của Đại quốc.
Vì vậy, Vân Hải Tông chủ mới cầu viện “Liên minh Thiết Long”.
Vừa vặn lúc đó, hai đại trưởng lão hạch tâm trong Liên minh Thiết Long đã bị Triệu Phong tiêu diệt, cho nên Liên minh Thiết Long liền hào phóng phái tới một vị trưởng lão hạch tâm, còn là trưởng lão hạch tâm thứ bảy.
Bất kỳ Trưởng lão hạch tâm nào trong Liên minh Thiết Long, đối với Vân Hải Tông chủ mà nói, đều là tồn tại không thể với tới.
Càng đừng nói là trưởng lão hạch tâm thứ bảy.
Hơn nữa, để đề phòng đạt được mục đích, Vân Hải Tông chủ còn bỏ ra một số tiền lớn, mời tới đây hai vị minh hữu cường đại
- Ha ha... Vân Hải Tông chủ không cần lo lắng...
Từ đằng xa lại truyền đến một trận tiếng cười khẽ.
Người tới là một trang niên mặc nho bào, lòng bàn chân lập lòe ngân quang lưng đeo một thanh trúc kiếm tinh bích.
- Là Tường Vân Tử...
- Không ngờ Vân Hải Tông chủ lại có thể thỉnh động được cả hắn, Tường Vân Tử này không môn không phải, nhưng lại là người tu hành có tính truyền kỳ nhất Hoành Vân Thập Tam Quốc.
Không ít cường giả trong đám cao tầng của Hiểu Nguyệt Tông lập tức nhận ra thân phận của trung niên nho bào.
Trong Thế giới Tông môn, tuyệt đại đa số cường giả tu hành, đều xuất thân từ một đại Tông phái hoặc là thế lực gia tộc nào đó.
Tuy nhiên, cũng có một vài trường hợp đặc biệt, một vài nhân sĩ du tán trong nhân gian, cũng có thể sản sinh ra cường giả đệ nhất, cho dù tỷ lệ này rất nhỏ.
Mà “Tường Vân Tử” chính là một đại biểu điển hình, nhân duyên cũng rất tốt, có quan hệ không tệ với Hoành Vân Thập Tam Quốc.
Hiện nay.
Trong Hoành Vân Thập Tam Quốc, Tường Vân Tử giống như một người có thân phận “hòa giải”, rất ít tham dự vào tranh chấp giữa các môn phái.
Thế nhưng không ngờ Vân Hải Tông chủ lại có thể mời một cường giả như vậy tới đây tọa trấn Tông môn, quả nhiên năng lực không đơn giản, hơn nữa e rằng cái giá bỏ ra cũng không nhỏ.
Trước Trung Xu Đường.
Trưởng lão hạch tâm thứ bảy, Tường Vân Tử bỗng nhiên hàng lâm, khiến bầu không khí bỗng nhiên trở nên gấp gáp.
Chẳng qua, so với “Trưởng lão hạch tâm thứ bảy” địch ý bá đạo thì “Tường Vân Tử” lại hòa khí hơn rất nhiều.
Tường Vân Tử nở nụ cười chân thành, vui vẻ nói:
- Triệu hiền chất, sư tôn Tư Đồ Mạt của ngươi cũng có chút giao tình với ta Hôm nay nếu ngươi đã tới Hiểu Nguyệt Tông thỉnh tội, mong rằng có thể lấy thành ý đối đãi, không nên đại động can qua, đả thương người khác.
Triệu Phong làm như không nghe thấy, vẫn tiếp tục bước về phía Trung Xu Đường.
Mục tiêu của hắn chỉ có một, đó chính là Vân Hải Tông chủ.
- Tiểu tử rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, để bổn trưởng lão và lão Tường bắt ngươi lại!
Trưởng lão hạch tâm thứ bảy hét lên một tiếng ồm ồm, trên người nổi lên một tầng hỏa văn xích tử, giống như một cái núi lửa, chỉ trong khoảnh khắc có thể hủy diệt một cái sơn trang
Những cao tầng trưởng lão của Hiểu Nguyệt Tông đều kinh hãi run rẩy.
Ba mươi sáu vị trưởng lão hạch tâm của Liên minh Thiết Long, không có vị nào không phải là Chân Huyền cấp.
Mà mười người đứng đầu, đều có chiến lực khủng bố gần sánh với Chân Chủ cấp.
Đại hán xích tử này xếp hàng thứ bảy, còn là Luyện Thể giả hiếm thấy, chỉ bằng vào khí lực thân thể cũng đủ có thể nghiền nát Chân Huyền cấp bình thường
Nếu như bị áp sát người, e rằng ngay cả Chân Chủ cấp cũng gặp phải nguy hiểm rất lớn.
Ầm...
Ngay lập tức, đại hán xích tử giống như một quá thú hình người, mang theo sóng nhiệt khủng bố, lao về phía Triệu Phong
- Tường Thiên Trảm Vân Kiếm!
Trong mắt Tường Vân Tử lóe lên tinh quang trúc kiếm sau lưng rang lên một cái, chém ra một mảnh kiếm quang vân huy tươi đẹp, đan vào nhau dày đặc, ập tới phía Triệu Phong
Nhất thời.
Hai đại Chân Huyền cấp đều đồng loạt ra tay.
Thế nhưng
Thân hình Đại hán xích tử và Tường Vân Tử vừa động trái tim đột nhiên đập mạnh một cái, cảm thấy một loại bất an đến từ linh hồn.
Giữa không trang trên một đầu Yêu cầm cực lớn.
- Xích Ma Nguyệt Đồng!
Trong hai trong mắt xích sắc của Lâm Thông đột nhiên vặn vẹo một trận, hiện ra hình dạng hai huyết nguyệt hình lưỡi liềm.
Phốc phốc.
Hai đạo huyết nguyệt hình dạng lưỡi liềm trầm phá hư vô, tràn ngập huyết sát âm lãnh, thâm thấu vào thân thể, xuyên qua hư không giống như thiểm điện đánh trúng “Xích Tử Đại Hán” và “Tường Vân Tử”.
Ọc ọc...
Thân hình Tường Vân Tử và đại hán xích tử chấn động đồng loạt thổ ra một búng máu.
Sắc mặt hai người tái nhợt, kinh hãi ngẩng đầu, nhìn về phía thanh niên lãnh khốc bao trùm trong một màu đen, bị mọi người phớt lờ.
Tại Hoành Vận Thập Tam Quốc ngày xưa, thiên tài tư chất huyết mạch tuyệt đỉnh, hai năm sau, lại một lần nữa hiên uy.
- Huyết mạch đồng thuật thật đáng sợ.
- Chỉ liếc mắt một cái, liền đả thương hai cường giả chiến lực Chân Huyền cấp, Lâm Thông hiện nay so với năm xưa, còn mạnh mẽ hơn gấp trăm lần.
Trên sân lập tức ồn ào, đặc biệt lã những thiên tải ngày xưa đã tham gia Liên minh thịnh hội của mười ba Tông
Bắc Mặc đứng phía sau, trong long càng không thể bình tĩnh nổi:
- Lâm Thông này, quả nhiên đã tiến vào Xích Nguyệt truyền thừa. E rằng chiến lực của hắn đã gần như vô dịch dưới Chân Chủ cấp rồi.
Không thể nào tường tượng nổi, một thiên tài khủng bố như vậy lại trở thành người hầu kiêm sai vật của Triệu Phong.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm