Chúa Tể Chi Vương
Chương 457: Năng lực mới của huyết mạch
Trong hư không.
Toàn thân Điện Vượng Huyết Cương Đà lóe lên một tầng huyết quang chói mắt. Diễm khí đằng đằng, phảng phất như một vầng tà dương huyết sắc.
Phốc phốc phốc..
Từng đạo quang mang huyết sát bá đạo, bễ nghễ quét ngang phương viên một dặm.
Triệu Phong ở gần đó, mái tóc lam phiêu vũ, bên ngoài cơ thể sinh ra một màn nước thâm lam mỹ lệ, gợn sóng chập chờn, hấp thu và suy giảm quang mang huyết sắc.
Giờ khắc này.
Mặc dù Triệu Phong lâm vào bị động, nhưng phảng phất như biển cả thâm sơn sửng sững, lù lù bất động, tĩnh lặng như hồ.
- Lực lượng huyết mạch dưới trạng thái Thủy Đồng, quả nhiên sở trường phòng ngự.
Kết quả nằm trong dự liệu của Triệu Phong.
Trên thực tế, Băng và Thủy đều có bản chất thuộc tính giống nhau, chỉ khác biệt ở chỗ hình thái.
Nếu như đổi lại là Thần Linh nhãn trước khi dị biến, Triệu Phong e rằng khó có thể chính diện ngăn cản bí thuật trùng kích của Điện Vương Huyết Cương Đà.
- Hừ, nào có đơn giản như vậy?
Thanh âm khàn khàn của Điện Vương Huyết Cương Đà vang lên, từ trong “tà dương huyết sắc” truyền đến.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Đột nhiên, Điện Vương Huyết Cương Đà biến thành một đạo tà dương huyết sắc, tốc độ khủng bố vượt qua gấp hai ba lần so với bình thường, nghịch tập về phía Triệu Phong.
- Hộ pháp Huyết Cương Đà này không muốn sống nữa sao?
Triệu Phong âm thầm rùng mình, toàn thân bỗng nhiên phát lạnh, mơ hồ cảm thấy một luồng nguy cơ.
Điện Vương Huyết Cương Đà dưới loại trạng thái thiêu đốt Chân Linh khí, “Huyết Thi Nhiên Hư” lại càng cường đại và ổn định hơn.
Phành...
Gợn sóng thủy lam bên ngoài thân thể Triệu Phong rung động, nhanh chóng bạo lui, lực lượng huyết mạch và Chân Linh khí lập tức thúc dục đến cực hạn.
- Chết đi!
Gương mặt tuyệt lãnh của Điện Vương Huyết Cương Đà, mơ hồ có chút vặn vẹo, cắn răng một cái, cánh tay huyết thi, mạnh mẽ đánh về phía trước.
Rắc...
Hào quang huyết sát kinh thiên tản ra, dưới trạng thái của Điện Vương Huyết Cương Đà, cánh tay huyết thi lập tức đứt gãy, hóa thành một đạo “vòi máu bắn thẳng lên trời”, tốc độ càng tăng gấp đôi, lao thẳng về phía Triệu Phong.
Cái gì?
Triệu Phong dùng Thần Linh nhãn tập trung, đột nhiên sợ hãi hét lên một tiếng.
Điện Vương Huyết Cương Đà bỏ qua cái giá là mất một cánh tay, phát động một chiêu khủng bố siêu việt cấp độ của bản thân.
- Huyết Thi Đoạn Tí!
Cánh tay huyết thi bị đứt gãy, hóa thành “vòi máu bắn thẳng lên trời”, huyết sát rực rỡ, kèm theo đó là hoa văn xích tử, bao trùm cả một mảnh thiên địa
- Không ổn, là Xích Nguyệt bí thuật!
Ngay cả Túc lão đang ở xa xôi cũng cảm ứng được một kích hung hãn này, không khỏi thầm đổ mồ hôi lạnh vì Triệu Phong.
Đối diện với nguy cơ trước mắt, Triệu Phong mở ra Thần Linh nhãn, tập trung khống chế một chiêu của Điện Vương Huyết Cương Đà đến mức tận cùng.
Thế nhưng...
Thiên hạ chiêu thức, chỉ có nhanh là không thể phá.
Một chiêu khủng bố này của Điện Vương Huyết Cương Đà cực nhanh, siêu việt cấp độ bản thân, rất ít Chân Chủ cấp có khả năng tránh thoát, trừ phi là đạt tới cấp bậc như Lữ Thiên Nhất.
Tư duy của Triệu Phong rất nhanh, thế nhưng thân thể lại có chút miễn cưỡng, không theo kịp.
Ầm...
Một trận “vòi máu” kinh nhiếp thiên địa lướt qua thân thể Triệu Phong.
Vụt vụt...
Bên ngoài màn nước thâm lam mỹ lệ của Triệu Phong, gợn sóng không ngừng rung động, bỗng nhiên ảm đạm, sau đó phát ra từng tiếng “lách cách”, ầm ầm vỡ tan.
Cũng may là phòng ngự của huyết mạch hệ Thủy rất cường đại, cũng giúp Triệu Phong hấp thu và suy giảm hơn phần nửa uy lực.
- Phành...
Thân thể Triệu Phong bị đánh bay đi trong không trung, thối lui hơn mười trượng, khóe miệng tràn ra một tia vết máu, khó khăn lắm mới ổn định được thân hình.
Bị thương rồi?
Triệu Phong bình ổn khí huyết, sắc mặt có chút âm trầm
Hắn không ngờ rằng, “Điện Vương Huyết Cương Đà” chó cùng rứt giận, lại không tiếc bỏ qua một cánh tay, trả một cái giá cực đắt để bản thân tiến hành phản công.
Thương thế của Triệu Phong lúc này, cũng không phải là nhẹ.
Thế nhưng mặt hắn vẫn không đổi sắc, cho dù có bị thương nặng hơn nữa, chỉ cần mình sử dụng Tân dịch sinh mệnh trong Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo, như vậy cũng đồng nghĩa với việc có thêm một cái mạng nữa.
Ừm?
Đột nhiên Triệu Phong cảm giác được một tia dị thường đến từ lực lượng huyết mạch hệ Thủy đang lưu chuyển trong thân thể.
Ục ục...
Đầm nước ôn nhuận trong không gian mắt trái, đột nhiên phát sáng rực rỡ, giống như mưa xuân mộng ảo, vận chuyển trong người Triệu Phong, từ lục phủ ngũ tạng cho đến các nơi bên ngoài thân thể.
- Đây là...
Triệu Phong chỉ cảm thấy thương thế của mình đang nhanh chóng khôi phục.
Rõ ràng nhất chính là thương thế và vết máu bên ngoài thân thể, dùng mắt thường cũng có thể thấy được nó đang khép lại, thậm chí sinh ra da thịt mới, ngay cả một vệt sẹo cũng không có.
Thật tốt quá.
Trong lòng Triệu Phong mừng rỡ, lực lượng huyết mạch hệ Thủy này, mặc dù không tăng cường tốc độ công kích, thế nhưng lại sở trường về phòng ngự dung hòa, đồng thời còn có năng lực chữa trị.
Loại năng lực huyết mạch này, ở trên người Triệu Phong, phát huy đến tột đỉnh.
Có cùng loại năng lực chữa trị như vậy, trên thể chất huyết thi của Điện Vương Huyết Cương Đà cũng có.
Thế nhưng, năng lực chữa trị mà lực lượng huyết mạch hệ Thủy của Triệu Phong, rõ ràng còn mạnh hơn cả Điện Vương Huyết Cương Đà
- Lực lượng huyết mạch của tiểu tử này, không ngờ có thể chuyển hóa giữa Băng và Thủy... Loại năng lực chữa trị như vậy... Làm sao có thể?
Điện Vương Huyết Cương Đà ở phía xa nhìn thấy một màn này, trong lòng nổi lên sóng lớn.
Thần Linh nhãn tiểu dị biến lần này, khiến cho Đồng lực của Triệu Phong có thể hoán đổi giữa Băng và Thủy.
Mà lực lượng huyết mạch của Triệu Phong, chính là do hạch tâm Thần Linh nhân sinh ra.
Lực lượng huyết mạch của hắn, chuyển hóa giữa Băng và Hỏa, khả năng phòng ngự càng mạnh hơn, lại có được năng lực trị thương, khôi phục không thể tưởng tượng nổi.
Điện Vương Huyết Cương Đã phải trả một cái giá đắt, thế nhưng thương thế của Triệu Phong lại khôi phục trong nháy mắt.
- Ha ha ha... Thương thế khỏi hẳn rồi.
Trong lòng Triệu Phong mừng rỡ, không thể ức chế nổi.
Nếu so sánh thì Điện Vương Huyết Cương Đà ở phía đối diện, sắc mặt xám ngắt, thần sắc u sầu phiền muộn, cực kỳ khó chịu.
- Lý... Lý nào lại như vậy?
Điện Vương Huyết Cương Đà thiếu chút nữa không nhịn được mà thổ huyết.
Thế nhưng
Hắn cũng không hề mất đi lý trí, mượn nhờ dư uy của “Huyết Thi Nhiên Hư”, hóa thành một dòng huyết hà trùng thiên, nhanh chóng viễn độn.
Vào thời khắc này.
Điện Vương Huyết Cương Đà nguyên khí đại thương lại mất một tay, trả một cái giá cực lớn, vậy mà vẫn không thể tạo thành tổn thương thực chất đối với Triệu Phong trong lòng khó bình ổn nổi, lại vô cùng sâu sắc.
Triệu Phong phiêu phù giữa không trung, cũng không lập tức truy kích.
- Lực lượng huyết mạch hệ Thủy, có năng lực trị liệu không tầm thường Nhưng không biết Thân Linh nhãn thuộc tính Thủy có thể trị liệu thương tổn tâm hồn hay không?
Triệu Phong chợt suy nghĩ sâu xa
Huyết mạch đồng thuật của hắn, phần lớn lý luận đều thành lập dựa trên “Băng Hồn Chi Cầu” và “Minh Đồng Tàn Thiên”.
Băng Hồn Chi Cầu dẫn dắt Triệu Phong tiếp xúc với đại môn Hồn đạo Thượng cồ, bởi vậy hắn mới liên tường đến việc khiến trị liệu thân thê, phát triển đến phương diện linh hồn.
Đương nhiên.
Đây vỏn vẹn chỉ là mạch suy nghĩ của Triệu Phong những huyết mạch đồng thuật cụ thể, vẫn cần hắn phải khai thác tìm tòi.
Mấy nhịp hô hấp sau.
Triệu Phong thu hồi suy nghĩ, đưa mắt nhìn Điện Vương Huyết Cương Đà đang viễn độn, khóe miệng nhếch lên một tia vui vẻ.
Điện Vương Huyết Cương Đà đang viễn độn thoáng thở phào một hơi, thầm nghĩ:
- Tên Triệu Phong này tại sao lại không truy kích nữa?
Nếu như Triệu Phong cố tình truy đuổi, kết quả vẫn khó nói trước lắm.
Thế nhưng có một điều có thể xác định, đó là nguyên khí của Điện Vương Huyết Cương Đà đại thương lại mất đi một tay, chiến lực đại tổn, cục diện rất bất lợi với hắn
Vèo...
Một lát sau, một đạo tiếng xé gió vang lên.
Người đến là một lão giả lông mi trắng thân mặc thanh sam, chính là Túc lão, ông ta nhìn thấy Triệu Phong bình yên vô sự, không khỏi thở phào một hơi.
- Dùng sức một mình, tiêu diệt cả một đội nhân mã do cự đầu Điện Vương dẫn đầu của Liên minh Thiết Long, khó có thể tưởng tượng nổi đây chính là thiên kiêu cái thế do khu vực Hoành Vân sinh ra.
Trong lòng Túc lão cảm khái, thần sắc phức tạp.
Quả thật ông ta vẫn còn đánh giá thấp thiếu niên này.
Nhìn thấy Triệu Phong bình yên vô sự, dáng vẻ nhẹ nhõm, Túc lão biết mình đã lo lắng hoàn toàn dư thừa.
- Vừa rồi hai người chúng ta liên thủ, vẫn có hi vọng rất lớn có thể giết chết Điện Vương Huyết Cương Đà.
Túc lão không khỏi có chút tiếc nuối.
Sớm biết Triệu Phong mạnh mẽ như vậy, Túc lão lẽ ra nên lưu lại, cùng chém giết Điện Vương Huyết Cương Đà.
Nếu như Liên minh Thiết Long bị hao tổn một vị Điện Vương Chân Chủ cấp, như vậy sẽ trở thành một đả kích lớn đối với bọn chúng
- Tạm thời ta không có hứng thú giết hắn, lần này ta sẽ đùa giỡn với Liên minh Thiết Long một phen.
Triệu Phong nheo mắt lại, đưa mắt nhìn thân ảnh Điện Vương Huyết Cương Đà đang tan biến phía chân trời
Túc lão nghe vậy, lập tức trợn mắt một cái, không biết phải nói gì.
Dường như Triệu Phong vẫn còn giữ lực, nghe ý của hắn giống như muốn giết chết Điện Vương Huyết Cương Đà, căn bản không quá khó khăn.
Túc lão nghĩ lại, chợt phát hiện hai bộ quỷ thi Chân Chủ cấp trong tay Triệu Phong căn bản vẫn chưa xuất động
Thiếu niên này, từ truyền thừa Ngoại Vực trở về, cảnh giới tâm hồn mênh mông như biển, huyết mạch đồng tử lại quỷ thần khó lường.
Trên người hắn, rốt cuộc còn bao nhiêu bài tẩy?
Túc lão không khỏi cười khổ một tiếng, dụng ý và nhãn giới của Triệu Phong ông ta không thể nào đánh giá nổi.
- Giết một tên Điện Vương Huyết Cương Đà, không thể thay đổi được quá nhiều cục diện. Mục tiêu của ta, chính là phá hủy Liên minh Thiết Long khổng lồ này.
Trong lòng Triệu Phong hết sức bình lặng.
Vụt vụt...
Sau khi Triệu Phong và Túc lão trao đổi một lát, lại quay trở về.
- Túc lão, ta phải trở về Hoành Vân Thập Tam Quốc rồi.
Triệu Phong đưa ra đề nghị cáo từ.
Triệu Phong sẽ không trực tiếp gia nhập tổ chức như Liên minh Thí Long, càng không muốn lãnh đạo nó.
Triệu Phong chỉ cần mạng lưới tin tức tình báo của Liên minh Thí Long, đồng thời cần bọn họ xuất lực thu thập tàn cuộc, giải quyết những công việc vụn vật.
Một lát sau.
Triệu Phong liền hạ xuống vách núi phụ cận.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu vung Huyền Xà Huyết Tiên lên, ném Lâm Thông đang bị trói gô xuống trước mặt Triệu Phong.
- Triệu Phong...
Lúc này, Triệu Phong hết sức bình tĩnh lãnh đạm, thậm chí hắn còn trở về bình yên vô sự.
Trong lòng Lâm Thông không khỏi giật mình: Triệu Phong chiến đấu với Điện Vương Huyết Cương Đà, không ngờ lại không có chút thương tổn nào, có thể thấy, cục diện cuối cùng, có thể cực kỳ bất lợi đối với Điện Vương Huyết Cương Đà
- Công pháp truyền thừa của ngươi, cùng với huyết mạch đồng thuật mới này, lấy được từ đâu?
Triệu Phong mở miệng hỏi.
Tâm thần Lâm Thông có chút bất định, hơi run sợ, trên mặt có chút do dự.
- Huyết mạch đồng tử của ngươi trước mặt ta, không có chút năng lực phản kháng nào. Ta có thể không tốn nhiều công sức cũng moi được đáp án từ trên người ngươi.
Triệu Phong chậm rãi nói.
- Ngươi...
Lâm Thông cắn chặt răng
Đối với nói của Triệu Phong hắn không dám hoài nghi chút nào.
Cả hai đều có huyết mạch đồng tử, thế nhưng tạo nghệ, căn bản không cùng một cấp bậc.
Đương nhiên, Lâm Thông cũng không biết rằng lúc này Triệu Phong căn bản không dám vọng động Đồng lực, nếu không chỉ một lúc là hắn sẽ chìm vào giấc ngủ sâu.
- Ngươi và Nguyệt Ma Điện có quan hệ gì?
Triệu Phong đột nhiên hỏi.
- Nguyệt Ma Điện? Làm sao ngươi biết được Nguyệt Ma Điện? Đây chính là Thánh địa hạch tâm bên trong Xích Nguyệt truyền thừa mà
Lâm Thông quá đỗi sợ hãi.
- Xích Nguyệt truyền thừa? Ngươi quay trở về từ Xích Nguyệt truyền thừa?
Triệu Phong có chút ngoài dự liệu.
Khó trách tu vi tạo nghệ của Lâm Thông thậm chí cả huyết mạch đồng thuật cũng có một bước nhảy vọt, thì ra đã tiến nhập Xích Nguyệt truyền thừa - một trong “Tứ đại truyền thừa” của Đại lục.
Chẳng qua.
Giữa Xích Nguyệt Ma Giáo, Xích Nguyệt truyền thừa và Nguyệt Ma Điện, chắc chắn có một mối quan hệ nào đó.
Nửa tháng sau.
Trong một vùng hoang mạc.
Vụt...
Một đạo hào quang huyết sắc ảm đạm, hạ xuống trong một tòa lâu đài cổ ở trên sa mạc.
Hào quang huyết sắc kia vừa hạ xuống đất, liền lộ ra thân ảnh suy yếu của “Điện Vương Huyết Cương Đà”.
Cùng lúc đó.
Một đầu Huyết Lam đại điêu từ phía chân trời xa xôi giáng lâm.
Khí tức của đầu Huyết Lam đại điêu kia vô cùng cường hoành, lúc giương cánh dẫn động một trận cương phong, cấp bậc sánh ngang với Chân Huyền cấp.
- Thiết Tiêu Chân Chủ... Là ngươi sao?
Bước chân của Điện Vương Huyết Cương Đà thoáng dừng lại, nhìn về phía hai thân ảnh trên Huyết Lam đại điêu.
Vụt vụt...
Hai thân ảnh từ trên lưng Huyết Lam đại điêu nhảy xuống.
Trong đó có một thanh niên mặc huyền y, tay cầm quạt sắt, làn da khắp người hiện động một tầng huyết trạch kim loại, khí tức có vài phần lạnh lẽo.
- Ta mới Tử Thánh Vực Chân Long Hội trở lại... Ổ! Điện Vương Huyết Cương Đà, ngươi làm sao lại bị thụ trọng thương như vậy?
Thanh niên huyền y này chính là “Thiết Tiêu Chân Chủ”, tại Ẩn Long Hồ cách đây hai năm trước, hắn đã dùng sức một người ép các Trưởng lão cao tầng của mười hai Tông phải ký kết Huyết khế ước.
Bên cạnh Thiết Tiêu Chân Chủ còn có một vị thiếu niên áo đen, vẻ mặt trầm lặng.
Toàn thân Điện Vượng Huyết Cương Đà lóe lên một tầng huyết quang chói mắt. Diễm khí đằng đằng, phảng phất như một vầng tà dương huyết sắc.
Phốc phốc phốc..
Từng đạo quang mang huyết sát bá đạo, bễ nghễ quét ngang phương viên một dặm.
Triệu Phong ở gần đó, mái tóc lam phiêu vũ, bên ngoài cơ thể sinh ra một màn nước thâm lam mỹ lệ, gợn sóng chập chờn, hấp thu và suy giảm quang mang huyết sắc.
Giờ khắc này.
Mặc dù Triệu Phong lâm vào bị động, nhưng phảng phất như biển cả thâm sơn sửng sững, lù lù bất động, tĩnh lặng như hồ.
- Lực lượng huyết mạch dưới trạng thái Thủy Đồng, quả nhiên sở trường phòng ngự.
Kết quả nằm trong dự liệu của Triệu Phong.
Trên thực tế, Băng và Thủy đều có bản chất thuộc tính giống nhau, chỉ khác biệt ở chỗ hình thái.
Nếu như đổi lại là Thần Linh nhãn trước khi dị biến, Triệu Phong e rằng khó có thể chính diện ngăn cản bí thuật trùng kích của Điện Vương Huyết Cương Đà.
- Hừ, nào có đơn giản như vậy?
Thanh âm khàn khàn của Điện Vương Huyết Cương Đà vang lên, từ trong “tà dương huyết sắc” truyền đến.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Đột nhiên, Điện Vương Huyết Cương Đà biến thành một đạo tà dương huyết sắc, tốc độ khủng bố vượt qua gấp hai ba lần so với bình thường, nghịch tập về phía Triệu Phong.
- Hộ pháp Huyết Cương Đà này không muốn sống nữa sao?
Triệu Phong âm thầm rùng mình, toàn thân bỗng nhiên phát lạnh, mơ hồ cảm thấy một luồng nguy cơ.
Điện Vương Huyết Cương Đà dưới loại trạng thái thiêu đốt Chân Linh khí, “Huyết Thi Nhiên Hư” lại càng cường đại và ổn định hơn.
Phành...
Gợn sóng thủy lam bên ngoài thân thể Triệu Phong rung động, nhanh chóng bạo lui, lực lượng huyết mạch và Chân Linh khí lập tức thúc dục đến cực hạn.
- Chết đi!
Gương mặt tuyệt lãnh của Điện Vương Huyết Cương Đà, mơ hồ có chút vặn vẹo, cắn răng một cái, cánh tay huyết thi, mạnh mẽ đánh về phía trước.
Rắc...
Hào quang huyết sát kinh thiên tản ra, dưới trạng thái của Điện Vương Huyết Cương Đà, cánh tay huyết thi lập tức đứt gãy, hóa thành một đạo “vòi máu bắn thẳng lên trời”, tốc độ càng tăng gấp đôi, lao thẳng về phía Triệu Phong.
Cái gì?
Triệu Phong dùng Thần Linh nhãn tập trung, đột nhiên sợ hãi hét lên một tiếng.
Điện Vương Huyết Cương Đà bỏ qua cái giá là mất một cánh tay, phát động một chiêu khủng bố siêu việt cấp độ của bản thân.
- Huyết Thi Đoạn Tí!
Cánh tay huyết thi bị đứt gãy, hóa thành “vòi máu bắn thẳng lên trời”, huyết sát rực rỡ, kèm theo đó là hoa văn xích tử, bao trùm cả một mảnh thiên địa
- Không ổn, là Xích Nguyệt bí thuật!
Ngay cả Túc lão đang ở xa xôi cũng cảm ứng được một kích hung hãn này, không khỏi thầm đổ mồ hôi lạnh vì Triệu Phong.
Đối diện với nguy cơ trước mắt, Triệu Phong mở ra Thần Linh nhãn, tập trung khống chế một chiêu của Điện Vương Huyết Cương Đà đến mức tận cùng.
Thế nhưng...
Thiên hạ chiêu thức, chỉ có nhanh là không thể phá.
Một chiêu khủng bố này của Điện Vương Huyết Cương Đà cực nhanh, siêu việt cấp độ bản thân, rất ít Chân Chủ cấp có khả năng tránh thoát, trừ phi là đạt tới cấp bậc như Lữ Thiên Nhất.
Tư duy của Triệu Phong rất nhanh, thế nhưng thân thể lại có chút miễn cưỡng, không theo kịp.
Ầm...
Một trận “vòi máu” kinh nhiếp thiên địa lướt qua thân thể Triệu Phong.
Vụt vụt...
Bên ngoài màn nước thâm lam mỹ lệ của Triệu Phong, gợn sóng không ngừng rung động, bỗng nhiên ảm đạm, sau đó phát ra từng tiếng “lách cách”, ầm ầm vỡ tan.
Cũng may là phòng ngự của huyết mạch hệ Thủy rất cường đại, cũng giúp Triệu Phong hấp thu và suy giảm hơn phần nửa uy lực.
- Phành...
Thân thể Triệu Phong bị đánh bay đi trong không trung, thối lui hơn mười trượng, khóe miệng tràn ra một tia vết máu, khó khăn lắm mới ổn định được thân hình.
Bị thương rồi?
Triệu Phong bình ổn khí huyết, sắc mặt có chút âm trầm
Hắn không ngờ rằng, “Điện Vương Huyết Cương Đà” chó cùng rứt giận, lại không tiếc bỏ qua một cánh tay, trả một cái giá cực đắt để bản thân tiến hành phản công.
Thương thế của Triệu Phong lúc này, cũng không phải là nhẹ.
Thế nhưng mặt hắn vẫn không đổi sắc, cho dù có bị thương nặng hơn nữa, chỉ cần mình sử dụng Tân dịch sinh mệnh trong Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo, như vậy cũng đồng nghĩa với việc có thêm một cái mạng nữa.
Ừm?
Đột nhiên Triệu Phong cảm giác được một tia dị thường đến từ lực lượng huyết mạch hệ Thủy đang lưu chuyển trong thân thể.
Ục ục...
Đầm nước ôn nhuận trong không gian mắt trái, đột nhiên phát sáng rực rỡ, giống như mưa xuân mộng ảo, vận chuyển trong người Triệu Phong, từ lục phủ ngũ tạng cho đến các nơi bên ngoài thân thể.
- Đây là...
Triệu Phong chỉ cảm thấy thương thế của mình đang nhanh chóng khôi phục.
Rõ ràng nhất chính là thương thế và vết máu bên ngoài thân thể, dùng mắt thường cũng có thể thấy được nó đang khép lại, thậm chí sinh ra da thịt mới, ngay cả một vệt sẹo cũng không có.
Thật tốt quá.
Trong lòng Triệu Phong mừng rỡ, lực lượng huyết mạch hệ Thủy này, mặc dù không tăng cường tốc độ công kích, thế nhưng lại sở trường về phòng ngự dung hòa, đồng thời còn có năng lực chữa trị.
Loại năng lực huyết mạch này, ở trên người Triệu Phong, phát huy đến tột đỉnh.
Có cùng loại năng lực chữa trị như vậy, trên thể chất huyết thi của Điện Vương Huyết Cương Đà cũng có.
Thế nhưng, năng lực chữa trị mà lực lượng huyết mạch hệ Thủy của Triệu Phong, rõ ràng còn mạnh hơn cả Điện Vương Huyết Cương Đà
- Lực lượng huyết mạch của tiểu tử này, không ngờ có thể chuyển hóa giữa Băng và Thủy... Loại năng lực chữa trị như vậy... Làm sao có thể?
Điện Vương Huyết Cương Đà ở phía xa nhìn thấy một màn này, trong lòng nổi lên sóng lớn.
Thần Linh nhãn tiểu dị biến lần này, khiến cho Đồng lực của Triệu Phong có thể hoán đổi giữa Băng và Thủy.
Mà lực lượng huyết mạch của Triệu Phong, chính là do hạch tâm Thần Linh nhân sinh ra.
Lực lượng huyết mạch của hắn, chuyển hóa giữa Băng và Hỏa, khả năng phòng ngự càng mạnh hơn, lại có được năng lực trị thương, khôi phục không thể tưởng tượng nổi.
Điện Vương Huyết Cương Đã phải trả một cái giá đắt, thế nhưng thương thế của Triệu Phong lại khôi phục trong nháy mắt.
- Ha ha ha... Thương thế khỏi hẳn rồi.
Trong lòng Triệu Phong mừng rỡ, không thể ức chế nổi.
Nếu so sánh thì Điện Vương Huyết Cương Đà ở phía đối diện, sắc mặt xám ngắt, thần sắc u sầu phiền muộn, cực kỳ khó chịu.
- Lý... Lý nào lại như vậy?
Điện Vương Huyết Cương Đà thiếu chút nữa không nhịn được mà thổ huyết.
Thế nhưng
Hắn cũng không hề mất đi lý trí, mượn nhờ dư uy của “Huyết Thi Nhiên Hư”, hóa thành một dòng huyết hà trùng thiên, nhanh chóng viễn độn.
Vào thời khắc này.
Điện Vương Huyết Cương Đà nguyên khí đại thương lại mất một tay, trả một cái giá cực lớn, vậy mà vẫn không thể tạo thành tổn thương thực chất đối với Triệu Phong trong lòng khó bình ổn nổi, lại vô cùng sâu sắc.
Triệu Phong phiêu phù giữa không trung, cũng không lập tức truy kích.
- Lực lượng huyết mạch hệ Thủy, có năng lực trị liệu không tầm thường Nhưng không biết Thân Linh nhãn thuộc tính Thủy có thể trị liệu thương tổn tâm hồn hay không?
Triệu Phong chợt suy nghĩ sâu xa
Huyết mạch đồng thuật của hắn, phần lớn lý luận đều thành lập dựa trên “Băng Hồn Chi Cầu” và “Minh Đồng Tàn Thiên”.
Băng Hồn Chi Cầu dẫn dắt Triệu Phong tiếp xúc với đại môn Hồn đạo Thượng cồ, bởi vậy hắn mới liên tường đến việc khiến trị liệu thân thê, phát triển đến phương diện linh hồn.
Đương nhiên.
Đây vỏn vẹn chỉ là mạch suy nghĩ của Triệu Phong những huyết mạch đồng thuật cụ thể, vẫn cần hắn phải khai thác tìm tòi.
Mấy nhịp hô hấp sau.
Triệu Phong thu hồi suy nghĩ, đưa mắt nhìn Điện Vương Huyết Cương Đà đang viễn độn, khóe miệng nhếch lên một tia vui vẻ.
Điện Vương Huyết Cương Đà đang viễn độn thoáng thở phào một hơi, thầm nghĩ:
- Tên Triệu Phong này tại sao lại không truy kích nữa?
Nếu như Triệu Phong cố tình truy đuổi, kết quả vẫn khó nói trước lắm.
Thế nhưng có một điều có thể xác định, đó là nguyên khí của Điện Vương Huyết Cương Đà đại thương lại mất đi một tay, chiến lực đại tổn, cục diện rất bất lợi với hắn
Vèo...
Một lát sau, một đạo tiếng xé gió vang lên.
Người đến là một lão giả lông mi trắng thân mặc thanh sam, chính là Túc lão, ông ta nhìn thấy Triệu Phong bình yên vô sự, không khỏi thở phào một hơi.
- Dùng sức một mình, tiêu diệt cả một đội nhân mã do cự đầu Điện Vương dẫn đầu của Liên minh Thiết Long, khó có thể tưởng tượng nổi đây chính là thiên kiêu cái thế do khu vực Hoành Vân sinh ra.
Trong lòng Túc lão cảm khái, thần sắc phức tạp.
Quả thật ông ta vẫn còn đánh giá thấp thiếu niên này.
Nhìn thấy Triệu Phong bình yên vô sự, dáng vẻ nhẹ nhõm, Túc lão biết mình đã lo lắng hoàn toàn dư thừa.
- Vừa rồi hai người chúng ta liên thủ, vẫn có hi vọng rất lớn có thể giết chết Điện Vương Huyết Cương Đà.
Túc lão không khỏi có chút tiếc nuối.
Sớm biết Triệu Phong mạnh mẽ như vậy, Túc lão lẽ ra nên lưu lại, cùng chém giết Điện Vương Huyết Cương Đà.
Nếu như Liên minh Thiết Long bị hao tổn một vị Điện Vương Chân Chủ cấp, như vậy sẽ trở thành một đả kích lớn đối với bọn chúng
- Tạm thời ta không có hứng thú giết hắn, lần này ta sẽ đùa giỡn với Liên minh Thiết Long một phen.
Triệu Phong nheo mắt lại, đưa mắt nhìn thân ảnh Điện Vương Huyết Cương Đà đang tan biến phía chân trời
Túc lão nghe vậy, lập tức trợn mắt một cái, không biết phải nói gì.
Dường như Triệu Phong vẫn còn giữ lực, nghe ý của hắn giống như muốn giết chết Điện Vương Huyết Cương Đà, căn bản không quá khó khăn.
Túc lão nghĩ lại, chợt phát hiện hai bộ quỷ thi Chân Chủ cấp trong tay Triệu Phong căn bản vẫn chưa xuất động
Thiếu niên này, từ truyền thừa Ngoại Vực trở về, cảnh giới tâm hồn mênh mông như biển, huyết mạch đồng tử lại quỷ thần khó lường.
Trên người hắn, rốt cuộc còn bao nhiêu bài tẩy?
Túc lão không khỏi cười khổ một tiếng, dụng ý và nhãn giới của Triệu Phong ông ta không thể nào đánh giá nổi.
- Giết một tên Điện Vương Huyết Cương Đà, không thể thay đổi được quá nhiều cục diện. Mục tiêu của ta, chính là phá hủy Liên minh Thiết Long khổng lồ này.
Trong lòng Triệu Phong hết sức bình lặng.
Vụt vụt...
Sau khi Triệu Phong và Túc lão trao đổi một lát, lại quay trở về.
- Túc lão, ta phải trở về Hoành Vân Thập Tam Quốc rồi.
Triệu Phong đưa ra đề nghị cáo từ.
Triệu Phong sẽ không trực tiếp gia nhập tổ chức như Liên minh Thí Long, càng không muốn lãnh đạo nó.
Triệu Phong chỉ cần mạng lưới tin tức tình báo của Liên minh Thí Long, đồng thời cần bọn họ xuất lực thu thập tàn cuộc, giải quyết những công việc vụn vật.
Một lát sau.
Triệu Phong liền hạ xuống vách núi phụ cận.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu vung Huyền Xà Huyết Tiên lên, ném Lâm Thông đang bị trói gô xuống trước mặt Triệu Phong.
- Triệu Phong...
Lúc này, Triệu Phong hết sức bình tĩnh lãnh đạm, thậm chí hắn còn trở về bình yên vô sự.
Trong lòng Lâm Thông không khỏi giật mình: Triệu Phong chiến đấu với Điện Vương Huyết Cương Đà, không ngờ lại không có chút thương tổn nào, có thể thấy, cục diện cuối cùng, có thể cực kỳ bất lợi đối với Điện Vương Huyết Cương Đà
- Công pháp truyền thừa của ngươi, cùng với huyết mạch đồng thuật mới này, lấy được từ đâu?
Triệu Phong mở miệng hỏi.
Tâm thần Lâm Thông có chút bất định, hơi run sợ, trên mặt có chút do dự.
- Huyết mạch đồng tử của ngươi trước mặt ta, không có chút năng lực phản kháng nào. Ta có thể không tốn nhiều công sức cũng moi được đáp án từ trên người ngươi.
Triệu Phong chậm rãi nói.
- Ngươi...
Lâm Thông cắn chặt răng
Đối với nói của Triệu Phong hắn không dám hoài nghi chút nào.
Cả hai đều có huyết mạch đồng tử, thế nhưng tạo nghệ, căn bản không cùng một cấp bậc.
Đương nhiên, Lâm Thông cũng không biết rằng lúc này Triệu Phong căn bản không dám vọng động Đồng lực, nếu không chỉ một lúc là hắn sẽ chìm vào giấc ngủ sâu.
- Ngươi và Nguyệt Ma Điện có quan hệ gì?
Triệu Phong đột nhiên hỏi.
- Nguyệt Ma Điện? Làm sao ngươi biết được Nguyệt Ma Điện? Đây chính là Thánh địa hạch tâm bên trong Xích Nguyệt truyền thừa mà
Lâm Thông quá đỗi sợ hãi.
- Xích Nguyệt truyền thừa? Ngươi quay trở về từ Xích Nguyệt truyền thừa?
Triệu Phong có chút ngoài dự liệu.
Khó trách tu vi tạo nghệ của Lâm Thông thậm chí cả huyết mạch đồng thuật cũng có một bước nhảy vọt, thì ra đã tiến nhập Xích Nguyệt truyền thừa - một trong “Tứ đại truyền thừa” của Đại lục.
Chẳng qua.
Giữa Xích Nguyệt Ma Giáo, Xích Nguyệt truyền thừa và Nguyệt Ma Điện, chắc chắn có một mối quan hệ nào đó.
Nửa tháng sau.
Trong một vùng hoang mạc.
Vụt...
Một đạo hào quang huyết sắc ảm đạm, hạ xuống trong một tòa lâu đài cổ ở trên sa mạc.
Hào quang huyết sắc kia vừa hạ xuống đất, liền lộ ra thân ảnh suy yếu của “Điện Vương Huyết Cương Đà”.
Cùng lúc đó.
Một đầu Huyết Lam đại điêu từ phía chân trời xa xôi giáng lâm.
Khí tức của đầu Huyết Lam đại điêu kia vô cùng cường hoành, lúc giương cánh dẫn động một trận cương phong, cấp bậc sánh ngang với Chân Huyền cấp.
- Thiết Tiêu Chân Chủ... Là ngươi sao?
Bước chân của Điện Vương Huyết Cương Đà thoáng dừng lại, nhìn về phía hai thân ảnh trên Huyết Lam đại điêu.
Vụt vụt...
Hai thân ảnh từ trên lưng Huyết Lam đại điêu nhảy xuống.
Trong đó có một thanh niên mặc huyền y, tay cầm quạt sắt, làn da khắp người hiện động một tầng huyết trạch kim loại, khí tức có vài phần lạnh lẽo.
- Ta mới Tử Thánh Vực Chân Long Hội trở lại... Ổ! Điện Vương Huyết Cương Đà, ngươi làm sao lại bị thụ trọng thương như vậy?
Thanh niên huyền y này chính là “Thiết Tiêu Chân Chủ”, tại Ẩn Long Hồ cách đây hai năm trước, hắn đã dùng sức một người ép các Trưởng lão cao tầng của mười hai Tông phải ký kết Huyết khế ước.
Bên cạnh Thiết Tiêu Chân Chủ còn có một vị thiếu niên áo đen, vẻ mặt trầm lặng.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm