Chúa Tể Chi Vương
Chương 432: Lữ Thiên Nhất
Đệ tử thuộc Tam Đại Tông Phái, cả đám ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, tâm linh rung động vô cùng, thừa nhận tinh thần áp bách không thể hình dung, hô hấp hít thở không thông!
Trong tầng mây phía chân trời, một đầu Di Thiên Chi Mâu phảng phất như cùng thiên địa đặt song song, phiếm động lam trạch sâu thẳm, ánh mắt lạnh quan sát phía dưới.
- Con mắt này, thoạt nhìn có chút quen mắt, chẳng lẽ là…
Bọn người Diệp Yên Vũ khó có thể tin nổi, nhìn về phía ở chỗ sâu trong rừng cây.
Không ít thiên tài Tam Đại Tông Phái trở nên hoảng hốt. Con mắt kia, cực kỳ giống mắt trái của Triệu Phong!
Xích Quỷ của Hắc Nhai Cung hít sâu một hơi, hắn là người đầu tiên nhận ra lai lịch con mắt kia.
Giờ phút này, đầu Di Thiên Chi Mâu này khóa không mà đến, ở trên cao quan sát, khiến cho các thiên tài của Tam Đại Tông Phái đều cảm thấy áp lực thật lớn, cả đám tim đập nhanh bất an.
- Xích Quỷ, ngươi dường như biết một ít manh mối? Con mắt này, rốt cuộc có năng lực gì?
Mạnh mẽ như Diệp Yên Vũ, trong lòng cũng nảy sinh một loại áp lực bất an.
Ý cảnh cấp bậc, cùng với tư thái quan sát mà đầu Di Thiên Chi Mâu kia tạo ra, cao thâm khó lường, làm cho người ta không thể phỏng đoán!
- Ta biết cũng có hạn! Trước mắt chỉ có thể xác định, con mắt này có thể khóa không truy tung, cùng với thực thi tinh thần áp bách. Trước đây, Triệu Phong từng dùng đồng thuật này khóa không một hai trăm dặm, dập tắt U Đăng Quỷ Nhãn của ta!
Trên mặt Xích Quỷ tràn ngập sự kiêng kỵ.
Lần đó, Triệu Phong lấy quan sát từ thiên không, lần đầu tiên cùng hắn tiến hành giao phong huyết mạch nhãn đồng.
- Khóa không một hai trăm dặm?
Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi đồng thời động dung.
Cho dù là Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh cũng rất khó có được thủ đoạn vượt qua khoảng cách xa như thế, phát động một kích khóa không.
Như vậy, loại Khóa Không Chi Nhãn này của Triệu Phong, khoảng cách hạn mức cao nhất là bao nhiêu?
Đáp án này, Triệu Phong rất rõ ràng.
Thần Linh Nhãn của hắn có thể nhìn rất xa, Khóa Không Chi Nhãn cơ bản có thể vượt qua phạm vi mấy ngàn dặm!
Theo tu vi cảnh giới từng ngày càng tăng lên, tầm nhìn khoảng cách của Thần Linh Nhãn, dùng mấy chữ “Thiên Lý Nhãn” để hình dung vẫn không đủ.
Trước đây, Triệu Phong ở trong Di tích Tử Thánh, không có áp chế cảm quan, quan sát bt hai ngàn dặm cũng không hề khó khăn!
Đương nhiên, nhìn càng xa, Đồng lực tiêu hao càng lớn.
Tình huống bình thường, Triệu Phong sẽ không làm những việc nhàm chán như vậy.
- Chính là loại cảm giác này…
Tâm thần ý thức của Triệu Phong phóng ra đến tầng mây phía chân trời, ở trên thiên không quan sát phía dưới.
Cái loại độ cao này, cái loại tư thái này, phảng phất như đang quan sát hết thảy, chúa tể cả thiên địa vạn vật, làm cho người ta trào dâng hưng phấn.
Đương nhiên, trong cả quá trình này, tinh thần Đồng lực của Triệu Phong cũng tiêu hao rất nhanh.
- Ồ? Mặc dù tiêu hao vẫn rất lớn, nhưng tiêu hao so với hai lần trước đây, rõ ràng là nhỏ hơn rất nhiều!
Triệu Phong có chút kinh ngạc.
Bây giờ hắn thi triển Khóa Không Chi Nhãn, chủ yếu là muốn mượn trợ thời cơ có Mộc Linh Tinh Phách làm hậu thuẫn, thăm dò một phần.
Trải qua phân tích, Triệu Phong lập tức cho ra kết luận nhất định.
Đầu tiên, Khóa Không Chi Nhãn này, dựa theo khoảng cách khác nhau, tiêu hao cũng sẽ khác nhau. Vượt qua không gian càng lớn, tinh thần Đồng lực tiêu hao càng lớn.
Ngược lại, hiện tại Triệu Phong chỉ khóa không năm sáu dặm, tiêu hao không đến một phần mười lần trước.
- Còn một nhân tố nữa, đồng thời khóa không quan sát, nếu thực thi áp lực và công kích, tiêu hao sẽ gia tăng thêm mấy lần!
Triệu Phong nghĩ đến tình hình lần trước khóa không dập tắt U Đăng Quỷ Nhãn.
Mà lúc này, cảnh giới tinh thần của Triệu Phong hơn xa hai lần trước, còn có Mộc Linh Tinh Phách làm nguồn suối hậu thuẫn, không cần cố kỵ nhiều như vậy.
Giây lát sau, Triệu Phong cẩn thận cảm thụ loại trạng thái này.
Dưới trạng thái Khóa Không Chi Nhãn, hắn và thân thể vẫn có một tia liên hệ, nhưng không thể khống chế thân thể nhúc nhích được.
Triệu Phong còn phát hiện, dưới loại trạng thái này, mức độ phù hợp cảm ứng của tâm linh bản thân cùng với thiên địa, đã đạt tới cấp bậc không thể tin nổi, thậm chí vượt qua cảnh giới cấp bậc của hắn nữa.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao dưới trạng thái Tinh khí thần quy nhất, hợp thiên địa tự nhiên, có thể càng dễ dàng tiến vào trạng thái Khóa Không Chi Nhãn.
Ngoài ra, độ chưởng khống Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, so với trạng thái bình thường, còn cường đại hơn mấy lần.
Loại chưởng khống toàn bộ phương vị, dung hợp với thiên địa này, sản sinh tinh thần áp bách không thể hình dung, cho dù là Tôn Giả đích thân tới, cũng phải động dung.
- Chẳng biết dưới trạng thái này, ta có thể thi triển huyết mạch đồng thuật hay không!
Trong lòng Triệu Phong khẽ động.
Trong lúc bất tri bất giác, thời gian mấy hơi thở trôi qua.
Thiên tài Tam Đại Tông Phái ai nấy cũng đều kinh ngạc bất an, tràn ngập sợ hãi và kiêng kỵ đối với Di Thiên Chi Mâu, cái loại áp lực vô hình này, luẩn quẩn trong lòng đầu mãi không thể tiêu tan.
- Triệu Phong tặc tử! Có bản lĩnh đi ra đơn đả độc đấu, trốn ở sau lưng rình coi, tính là anh hùng hảo hán gì?
Sắc mặt Lý Hoành đầy vẻ lo lắng, cái loại cảm giác áp bách bất an này, chiến cho hắn đã kiêng kỵ, lại càng căm tức hơn.
- Đúng vậy! Có bản lĩnh thì đi ra đánh một hồi!
Các thiên tài Tam Đại Tông Phái, sắc mặt lãnh lệ, cũng đều phụ họa.
Trong Di Thiên Chi Mâu ở phía chân trời, lóe lên một tia châm chọc cùng với vẻ cười lạnh.
- Băng Hồn Xạ Tuyến!
Thanh âm thần bí lạnh như băng, vang lên tại phương diện tinh thần.
Ô...ô...ô...n...g!
Chỉ thấy trong nhãn đồng khổng lồ kia, phảng phất như có một cái băng vực, kéo dài vô tận, sáng lên ánh u lam trong suốt, rồi đột nhiên phụt ra ra một đạo u hàn xạ tuyến to như nắm tay.
Vút...
U hàn xạ tuyến kia thuộc dạng bán trong suốt, lấy tốc độ linh thức khó có thể bắt giữ, lôi đình chiếu xạ ra!
- Cẩn thận!
Diệp Yên Vũ theo bản năng kinh hô một tiếng.
Trong nháy mắt, trong thiên địa quanh quẩn lên một trận nguyên khí hàn ý lành lạnh, ngọn nguồn rung chuyển, chính là đến từ Di Thiên Chi Mâu kia!
Một kích thần quang lôi đình kia, xuyên qua thiên địa, cùng băng thủy nguyên khí mênh mông cuồn cuộn khôn cùng chiếu rọi, đồng thời còn phát ra một luồng khí tức xa xưa cao quý vô cùng.
Phốc…
Lý Hoành căn bản không kịp phản ứng, đã bị u hàn xạ tuyến cường đại không thể phỏng đoán kia, xuyên thủng thân thể và linh hồn!
Hắn làm sao dự đoán được, Di Thiên Chi Mâu kia còn có thể trực tiếp công kích, hơn nữa lại nhanh như vậy!
Rắc rắc!
Lấy Lý Hoành làm trung tâm, trong phạm vi một dặm, sương lạnh ngưng kết, cả khu vực này phảng phất như trở thành địa vực băng lãnh vô cùng.
Thân thể Lý Hoành cứng ngắc bất động, mở lớn miệng, đứng nguyên tại chỗ.
Ngay sau đó, thân thể của hắn, chậm rãi kết băng, giống như một tòa băng điêu sinh động như thật vậy.
- Thật không ngờ rằng, Di Thiên Chi Mâu này lại hô ứng với thiên địa, còn có thể tăng phúc uy lực huyết mạch đồng thuật của ta!
Ánh mắt của Triệu Phong, dừng lại ở trong không trung.
Một kích vừa rồi kia, tiêu hao rất lớn, tiêu hao gấp mấy lần Băng Hồn Xạ Tuyến dưới tình huống bình thường. Nhưng hiệu quả cũng rất khả quan!
Di Thiên Chi Mâu cùng thiên địa phù hợp cảm ứng cực kỳ cường đại, Triệu Phong phát động Băng Hồn Chi Mâu diễn biến thành xạ tuyến trùng kích, uy năng tăng lên rất nhiều, dẫn động nguyên khí thiên địa rung chuyển hô ứng.
Dưới loại trạng thái kia, cảnh giới cấp bậc Triệu Phong thậm chí còn siêu việt Chân Chủ Cấp, uy thế dẫn phát tự nhiên vượt qua lẽ thường.
- Nhân loại, lực lượng căn nguyên của ta đang rất nhanh xói mòn!
Tiếng kêu rên của Tham Thiên Thụ Yêu truyền đến.
- Có được thì phải có mất, ta không phải đã giải quyết một gã Chân Chủ Cấp đại thành rồi sao?
Triệu Phong không chút cử động.
Dưới tình huống bình thường, hắn căn bản không dám dễ dàng thử nghiệm như vậy. Nhưng mà hiện tại, cảnh giới tinh thần của hắn so với Chân Chủ Cấp tiểu thành bình thường còn mạnh hơn, lại có Mộc Linh Tinh Phách khổng lồ đảm nhiệm nguồn suối duy trì.
Trong suốt quá trình này, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong rất nhanh hấp thu lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách!
Ô...ô...ô...n...g!
Linh hồn của Triệu Phong đã được linh phách tinh khí bàng bạc tinh thuần bổ dưỡng, đồng thời lập tức hấp thu thể ngộ ý cảnh khổng lồ trong Mộc Linh Tinh Phách.
Vài nhịp hô hấp trôi qua, linh hồn của Triệu Phong nhận được sự phát triển tăng vọt, cảnh giới vững bước tăng lên.
- Mộc Linh Tinh Phách quả thật danh bất hư truyền, đối với cấp bậc Tôn Giả tham hóa Hư Thần Cảnh, cũng đều có ích lợi rất lớn!
Triệu Phong cảm thấy mừng rỡ như điên.
Linh hồn của hắn lớn mạnh chưa từng có, cảnh giới tinh thần hoàn toàn sánh ngang Chân Chủ Cấp đại thành.
o0o
Mặt đất gần đó.
- Lý Hoành sư huynh!
Một ít thiên tài của Tịnh Nguyệt Linh Tông, kinh hô thất sắc.
Bọn họ trơ mắt nhìn Di Thiên Chi Mâu kia phát ra một đạo u hàn xạ tuyến mạnh mẽ, khiến cho Lý Hoành biến thành băng điêu, bất tỉnh nhân sự!
- Lý sư huynh!
Mọi người một trận kêu gọi, phát ra chân lực làm tan chảy tầng băng, nhưng Lý Hoành vẫn không một chút phản ứng.
Khí tức sinh mệnh trên người hắn vẫn không hoàn toàn biến mất, nhưng ý thức không hề có chút phản ứng nào!
- Cực hàn băng phách trùng kích, khiến linh hồn ý thức của hắn lâm vào ngủ đông vĩnh cửu. Trừ phi là Vương giả Hư Thần Cảnh đích thân tới đây, như vậy mới có hy vọng cứu tỉnh hắn!
Vẻ mặt Xích Quỷ suy yếu, cũng không khỏi hít thật sâu một ngụm khí lạnh.
Một kích kia của Triệu Phong, trong các Chân Chủ Cấp ở đây, chỉ sợ không người nào có thể may mắn thoát khỏi!
Lý Hoành tu vi Chân Chủ Cấp đại thành, trực tiếp bị liếc mắt liền miễu sát.
Cho dù là Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi, cũng chỉ có năm thành nắm chắc có thể ngăn cản!
Chỉ một thoáng, thiên tài của Tam Đại Tông Phái ở đây nhất thời kinh hãi vô cùng, một ít người lại run rẩy phủ phục trên mặt đất, chỉ có thể ngưỡng mộ và cúng bái Di Thiên Chi Mâu trên thiên không kia.
- Chẳng qua, mọi người hãy yên tâm, loại thủ đoạn vượt qua cảnh giới cấp bậc bản thân này, không có khả năng thi triển nhiều lần đâu!
Trong lòng Xích Quỷ thoáng trấn định.
Hắn hiện tại cơ bản đã mất đi chiến lực, thầm nghĩ có lẽ Triệu Phong kia sẽ không lãng phí lực lượng đối phó hắn.
Giờ phút này, trong sáu đại Chân Chủ Cấp, chỉ còn lại có bốn người có chiến lực, Xích Quỷ và Lý Hoành đã không có năng lực gì nữa.
- Lui lại!
- Nhanh chóng rút khỏi hạp cốc này!
Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi, liếc mắt nhìn thật sâu Di Thiên Chi Mâu ở phía chân trời, hỏa tốc dẫn dắt các thiên tài Tam Đại Tông Phái nhanh chóng lui lại.
Vút...
Di Thiên Chi Mâu từ trong tầng mây phía chân trời đột nhiên biến mất.
Vù!
Tâm thần ý thức của Triệu Phong lại trở về thân thể, khẽ thở ra một hơi.
Vừa rồi khóa không công kích, thậm chí kéo dài thời gian mấy hơi thở, khiến huyết mạch Đồng lực của hắn tiêu hao mất ba, bốn thành, còn may là có Mộc Linh Tinh Phách duy trì, hơn nữa khoảng cách cũng không xa cho lắm.
Tình huống bình thường, Triệu Phong tuyệt đối sẽ không dễ dàng tiêu xài như thế.
- Nhân loại à, Mộc Linh Bản Nguyên của ta đã tiêu hao tiếp cận một phần ba rồi!
Tham Thiên Thụ Yêu nửa vui nửa buồn, nói.
Vui chính là đã thành công đẩy lui thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái, khiến bọn chúng suy yếu hơn phân nửa nhân số Chân Chủ Cấp.
Buồn chính là, nó tổn thất rất lớn!
Gần một phần ba Mộc Linh Bản Nguyên, độ trân quý không thể đánh giá!
Trong đó, một bộ phận là bị Triệu Phong hấp thu, còn một bộ phận là do bản thân nó tiêu xài khi chống cự công kích của đám thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái.
Đúng lúc này…
- Triệu Phong ca, một lúc nữa Di Tích Bảo Điện sẽ hàng lâm, nhưng có một tin tức không tốt! Đệ nhất Thập đại Chân Chủ Cấp – Lữ Thiên Nhất, đang nhanh chóng tiếp cận nơi này!
Thanh âm Triệu Vũ Phi, vang lên ở trong đầu Triệu Phong!
- Lữ Thiên Nhất?
Tâm thần Triệu Phong khẽ rùng mình. Người này chính là thiên tài cực mạnh trong các đệ tử của Tam Đại Tông Phái tiến vào di tích, nghe nói tu vi đã đạt tới Nửa bước Đan Nguyên Cảnh!
Vút...
Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, nhìn ra xa mấy trăm dặm, nhìn thấy một gã thanh niên hơi béo mập bộ dáng lười biếng, đang tiếp cận hạp cốc thần bí.
Bên ngoài hạp cốc thần bí tràn ngập quái phong tuyệt đối mạnh mẽ, đủ để ngăn cản bước chân của Chân Chủ Cấp!
Thanh niên lười biếng kia vung tay lên.
Phành…
Một đạo chưởng ảnh ánh vàng rực rỡ, lấy khí thế đồ thần diệt quỷ, cường thế đánh tan quái phong bên ngoài khe sâu, tạo nên một cái thông đạo.
- Quái phong bên ngoài khe sâu kia, khu vực mạnh mẽ thậm chí có thể dễ dàng đánh tan Chân Chủ Cấp, không ngờ người này chỉ dùng một chưởng đã có thể đánh xuyên qua!
Tâm thần Triệu Phong rung động.
Thanh niên kia tùy tay đánh ra một kích, trở thành trung tâm lốc xoáy rung chuyển nguyên khí thiên địa, viễn siêu Chân Chủ Cấp, đạt tới hiệu quả mà chỉ khi Triệu Phong tiến vào trạng thái Di Thiên Chi Mâu mới có thể đạt tới, thậm chí càng thêm mãnh liệt.
- Lữ sư huynh!
Các đệ tử Tịnh Nguyệt Linh Tông đang rút lui khỏi đều kinh hô một tiếng.
- Lữ Thiên Nhất!
Các thiên tài Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện, đều kiêng kỵ và sợ hãi sâu sắc.
Trong tầng mây phía chân trời, một đầu Di Thiên Chi Mâu phảng phất như cùng thiên địa đặt song song, phiếm động lam trạch sâu thẳm, ánh mắt lạnh quan sát phía dưới.
- Con mắt này, thoạt nhìn có chút quen mắt, chẳng lẽ là…
Bọn người Diệp Yên Vũ khó có thể tin nổi, nhìn về phía ở chỗ sâu trong rừng cây.
Không ít thiên tài Tam Đại Tông Phái trở nên hoảng hốt. Con mắt kia, cực kỳ giống mắt trái của Triệu Phong!
Xích Quỷ của Hắc Nhai Cung hít sâu một hơi, hắn là người đầu tiên nhận ra lai lịch con mắt kia.
Giờ phút này, đầu Di Thiên Chi Mâu này khóa không mà đến, ở trên cao quan sát, khiến cho các thiên tài của Tam Đại Tông Phái đều cảm thấy áp lực thật lớn, cả đám tim đập nhanh bất an.
- Xích Quỷ, ngươi dường như biết một ít manh mối? Con mắt này, rốt cuộc có năng lực gì?
Mạnh mẽ như Diệp Yên Vũ, trong lòng cũng nảy sinh một loại áp lực bất an.
Ý cảnh cấp bậc, cùng với tư thái quan sát mà đầu Di Thiên Chi Mâu kia tạo ra, cao thâm khó lường, làm cho người ta không thể phỏng đoán!
- Ta biết cũng có hạn! Trước mắt chỉ có thể xác định, con mắt này có thể khóa không truy tung, cùng với thực thi tinh thần áp bách. Trước đây, Triệu Phong từng dùng đồng thuật này khóa không một hai trăm dặm, dập tắt U Đăng Quỷ Nhãn của ta!
Trên mặt Xích Quỷ tràn ngập sự kiêng kỵ.
Lần đó, Triệu Phong lấy quan sát từ thiên không, lần đầu tiên cùng hắn tiến hành giao phong huyết mạch nhãn đồng.
- Khóa không một hai trăm dặm?
Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi đồng thời động dung.
Cho dù là Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh cũng rất khó có được thủ đoạn vượt qua khoảng cách xa như thế, phát động một kích khóa không.
Như vậy, loại Khóa Không Chi Nhãn này của Triệu Phong, khoảng cách hạn mức cao nhất là bao nhiêu?
Đáp án này, Triệu Phong rất rõ ràng.
Thần Linh Nhãn của hắn có thể nhìn rất xa, Khóa Không Chi Nhãn cơ bản có thể vượt qua phạm vi mấy ngàn dặm!
Theo tu vi cảnh giới từng ngày càng tăng lên, tầm nhìn khoảng cách của Thần Linh Nhãn, dùng mấy chữ “Thiên Lý Nhãn” để hình dung vẫn không đủ.
Trước đây, Triệu Phong ở trong Di tích Tử Thánh, không có áp chế cảm quan, quan sát bt hai ngàn dặm cũng không hề khó khăn!
Đương nhiên, nhìn càng xa, Đồng lực tiêu hao càng lớn.
Tình huống bình thường, Triệu Phong sẽ không làm những việc nhàm chán như vậy.
- Chính là loại cảm giác này…
Tâm thần ý thức của Triệu Phong phóng ra đến tầng mây phía chân trời, ở trên thiên không quan sát phía dưới.
Cái loại độ cao này, cái loại tư thái này, phảng phất như đang quan sát hết thảy, chúa tể cả thiên địa vạn vật, làm cho người ta trào dâng hưng phấn.
Đương nhiên, trong cả quá trình này, tinh thần Đồng lực của Triệu Phong cũng tiêu hao rất nhanh.
- Ồ? Mặc dù tiêu hao vẫn rất lớn, nhưng tiêu hao so với hai lần trước đây, rõ ràng là nhỏ hơn rất nhiều!
Triệu Phong có chút kinh ngạc.
Bây giờ hắn thi triển Khóa Không Chi Nhãn, chủ yếu là muốn mượn trợ thời cơ có Mộc Linh Tinh Phách làm hậu thuẫn, thăm dò một phần.
Trải qua phân tích, Triệu Phong lập tức cho ra kết luận nhất định.
Đầu tiên, Khóa Không Chi Nhãn này, dựa theo khoảng cách khác nhau, tiêu hao cũng sẽ khác nhau. Vượt qua không gian càng lớn, tinh thần Đồng lực tiêu hao càng lớn.
Ngược lại, hiện tại Triệu Phong chỉ khóa không năm sáu dặm, tiêu hao không đến một phần mười lần trước.
- Còn một nhân tố nữa, đồng thời khóa không quan sát, nếu thực thi áp lực và công kích, tiêu hao sẽ gia tăng thêm mấy lần!
Triệu Phong nghĩ đến tình hình lần trước khóa không dập tắt U Đăng Quỷ Nhãn.
Mà lúc này, cảnh giới tinh thần của Triệu Phong hơn xa hai lần trước, còn có Mộc Linh Tinh Phách làm nguồn suối hậu thuẫn, không cần cố kỵ nhiều như vậy.
Giây lát sau, Triệu Phong cẩn thận cảm thụ loại trạng thái này.
Dưới trạng thái Khóa Không Chi Nhãn, hắn và thân thể vẫn có một tia liên hệ, nhưng không thể khống chế thân thể nhúc nhích được.
Triệu Phong còn phát hiện, dưới loại trạng thái này, mức độ phù hợp cảm ứng của tâm linh bản thân cùng với thiên địa, đã đạt tới cấp bậc không thể tin nổi, thậm chí vượt qua cảnh giới cấp bậc của hắn nữa.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao dưới trạng thái Tinh khí thần quy nhất, hợp thiên địa tự nhiên, có thể càng dễ dàng tiến vào trạng thái Khóa Không Chi Nhãn.
Ngoài ra, độ chưởng khống Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, so với trạng thái bình thường, còn cường đại hơn mấy lần.
Loại chưởng khống toàn bộ phương vị, dung hợp với thiên địa này, sản sinh tinh thần áp bách không thể hình dung, cho dù là Tôn Giả đích thân tới, cũng phải động dung.
- Chẳng biết dưới trạng thái này, ta có thể thi triển huyết mạch đồng thuật hay không!
Trong lòng Triệu Phong khẽ động.
Trong lúc bất tri bất giác, thời gian mấy hơi thở trôi qua.
Thiên tài Tam Đại Tông Phái ai nấy cũng đều kinh ngạc bất an, tràn ngập sợ hãi và kiêng kỵ đối với Di Thiên Chi Mâu, cái loại áp lực vô hình này, luẩn quẩn trong lòng đầu mãi không thể tiêu tan.
- Triệu Phong tặc tử! Có bản lĩnh đi ra đơn đả độc đấu, trốn ở sau lưng rình coi, tính là anh hùng hảo hán gì?
Sắc mặt Lý Hoành đầy vẻ lo lắng, cái loại cảm giác áp bách bất an này, chiến cho hắn đã kiêng kỵ, lại càng căm tức hơn.
- Đúng vậy! Có bản lĩnh thì đi ra đánh một hồi!
Các thiên tài Tam Đại Tông Phái, sắc mặt lãnh lệ, cũng đều phụ họa.
Trong Di Thiên Chi Mâu ở phía chân trời, lóe lên một tia châm chọc cùng với vẻ cười lạnh.
- Băng Hồn Xạ Tuyến!
Thanh âm thần bí lạnh như băng, vang lên tại phương diện tinh thần.
Ô...ô...ô...n...g!
Chỉ thấy trong nhãn đồng khổng lồ kia, phảng phất như có một cái băng vực, kéo dài vô tận, sáng lên ánh u lam trong suốt, rồi đột nhiên phụt ra ra một đạo u hàn xạ tuyến to như nắm tay.
Vút...
U hàn xạ tuyến kia thuộc dạng bán trong suốt, lấy tốc độ linh thức khó có thể bắt giữ, lôi đình chiếu xạ ra!
- Cẩn thận!
Diệp Yên Vũ theo bản năng kinh hô một tiếng.
Trong nháy mắt, trong thiên địa quanh quẩn lên một trận nguyên khí hàn ý lành lạnh, ngọn nguồn rung chuyển, chính là đến từ Di Thiên Chi Mâu kia!
Một kích thần quang lôi đình kia, xuyên qua thiên địa, cùng băng thủy nguyên khí mênh mông cuồn cuộn khôn cùng chiếu rọi, đồng thời còn phát ra một luồng khí tức xa xưa cao quý vô cùng.
Phốc…
Lý Hoành căn bản không kịp phản ứng, đã bị u hàn xạ tuyến cường đại không thể phỏng đoán kia, xuyên thủng thân thể và linh hồn!
Hắn làm sao dự đoán được, Di Thiên Chi Mâu kia còn có thể trực tiếp công kích, hơn nữa lại nhanh như vậy!
Rắc rắc!
Lấy Lý Hoành làm trung tâm, trong phạm vi một dặm, sương lạnh ngưng kết, cả khu vực này phảng phất như trở thành địa vực băng lãnh vô cùng.
Thân thể Lý Hoành cứng ngắc bất động, mở lớn miệng, đứng nguyên tại chỗ.
Ngay sau đó, thân thể của hắn, chậm rãi kết băng, giống như một tòa băng điêu sinh động như thật vậy.
- Thật không ngờ rằng, Di Thiên Chi Mâu này lại hô ứng với thiên địa, còn có thể tăng phúc uy lực huyết mạch đồng thuật của ta!
Ánh mắt của Triệu Phong, dừng lại ở trong không trung.
Một kích vừa rồi kia, tiêu hao rất lớn, tiêu hao gấp mấy lần Băng Hồn Xạ Tuyến dưới tình huống bình thường. Nhưng hiệu quả cũng rất khả quan!
Di Thiên Chi Mâu cùng thiên địa phù hợp cảm ứng cực kỳ cường đại, Triệu Phong phát động Băng Hồn Chi Mâu diễn biến thành xạ tuyến trùng kích, uy năng tăng lên rất nhiều, dẫn động nguyên khí thiên địa rung chuyển hô ứng.
Dưới loại trạng thái kia, cảnh giới cấp bậc Triệu Phong thậm chí còn siêu việt Chân Chủ Cấp, uy thế dẫn phát tự nhiên vượt qua lẽ thường.
- Nhân loại, lực lượng căn nguyên của ta đang rất nhanh xói mòn!
Tiếng kêu rên của Tham Thiên Thụ Yêu truyền đến.
- Có được thì phải có mất, ta không phải đã giải quyết một gã Chân Chủ Cấp đại thành rồi sao?
Triệu Phong không chút cử động.
Dưới tình huống bình thường, hắn căn bản không dám dễ dàng thử nghiệm như vậy. Nhưng mà hiện tại, cảnh giới tinh thần của hắn so với Chân Chủ Cấp tiểu thành bình thường còn mạnh hơn, lại có Mộc Linh Tinh Phách khổng lồ đảm nhiệm nguồn suối duy trì.
Trong suốt quá trình này, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong rất nhanh hấp thu lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách!
Ô...ô...ô...n...g!
Linh hồn của Triệu Phong đã được linh phách tinh khí bàng bạc tinh thuần bổ dưỡng, đồng thời lập tức hấp thu thể ngộ ý cảnh khổng lồ trong Mộc Linh Tinh Phách.
Vài nhịp hô hấp trôi qua, linh hồn của Triệu Phong nhận được sự phát triển tăng vọt, cảnh giới vững bước tăng lên.
- Mộc Linh Tinh Phách quả thật danh bất hư truyền, đối với cấp bậc Tôn Giả tham hóa Hư Thần Cảnh, cũng đều có ích lợi rất lớn!
Triệu Phong cảm thấy mừng rỡ như điên.
Linh hồn của hắn lớn mạnh chưa từng có, cảnh giới tinh thần hoàn toàn sánh ngang Chân Chủ Cấp đại thành.
o0o
Mặt đất gần đó.
- Lý Hoành sư huynh!
Một ít thiên tài của Tịnh Nguyệt Linh Tông, kinh hô thất sắc.
Bọn họ trơ mắt nhìn Di Thiên Chi Mâu kia phát ra một đạo u hàn xạ tuyến mạnh mẽ, khiến cho Lý Hoành biến thành băng điêu, bất tỉnh nhân sự!
- Lý sư huynh!
Mọi người một trận kêu gọi, phát ra chân lực làm tan chảy tầng băng, nhưng Lý Hoành vẫn không một chút phản ứng.
Khí tức sinh mệnh trên người hắn vẫn không hoàn toàn biến mất, nhưng ý thức không hề có chút phản ứng nào!
- Cực hàn băng phách trùng kích, khiến linh hồn ý thức của hắn lâm vào ngủ đông vĩnh cửu. Trừ phi là Vương giả Hư Thần Cảnh đích thân tới đây, như vậy mới có hy vọng cứu tỉnh hắn!
Vẻ mặt Xích Quỷ suy yếu, cũng không khỏi hít thật sâu một ngụm khí lạnh.
Một kích kia của Triệu Phong, trong các Chân Chủ Cấp ở đây, chỉ sợ không người nào có thể may mắn thoát khỏi!
Lý Hoành tu vi Chân Chủ Cấp đại thành, trực tiếp bị liếc mắt liền miễu sát.
Cho dù là Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi, cũng chỉ có năm thành nắm chắc có thể ngăn cản!
Chỉ một thoáng, thiên tài của Tam Đại Tông Phái ở đây nhất thời kinh hãi vô cùng, một ít người lại run rẩy phủ phục trên mặt đất, chỉ có thể ngưỡng mộ và cúng bái Di Thiên Chi Mâu trên thiên không kia.
- Chẳng qua, mọi người hãy yên tâm, loại thủ đoạn vượt qua cảnh giới cấp bậc bản thân này, không có khả năng thi triển nhiều lần đâu!
Trong lòng Xích Quỷ thoáng trấn định.
Hắn hiện tại cơ bản đã mất đi chiến lực, thầm nghĩ có lẽ Triệu Phong kia sẽ không lãng phí lực lượng đối phó hắn.
Giờ phút này, trong sáu đại Chân Chủ Cấp, chỉ còn lại có bốn người có chiến lực, Xích Quỷ và Lý Hoành đã không có năng lực gì nữa.
- Lui lại!
- Nhanh chóng rút khỏi hạp cốc này!
Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi, liếc mắt nhìn thật sâu Di Thiên Chi Mâu ở phía chân trời, hỏa tốc dẫn dắt các thiên tài Tam Đại Tông Phái nhanh chóng lui lại.
Vút...
Di Thiên Chi Mâu từ trong tầng mây phía chân trời đột nhiên biến mất.
Vù!
Tâm thần ý thức của Triệu Phong lại trở về thân thể, khẽ thở ra một hơi.
Vừa rồi khóa không công kích, thậm chí kéo dài thời gian mấy hơi thở, khiến huyết mạch Đồng lực của hắn tiêu hao mất ba, bốn thành, còn may là có Mộc Linh Tinh Phách duy trì, hơn nữa khoảng cách cũng không xa cho lắm.
Tình huống bình thường, Triệu Phong tuyệt đối sẽ không dễ dàng tiêu xài như thế.
- Nhân loại à, Mộc Linh Bản Nguyên của ta đã tiêu hao tiếp cận một phần ba rồi!
Tham Thiên Thụ Yêu nửa vui nửa buồn, nói.
Vui chính là đã thành công đẩy lui thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái, khiến bọn chúng suy yếu hơn phân nửa nhân số Chân Chủ Cấp.
Buồn chính là, nó tổn thất rất lớn!
Gần một phần ba Mộc Linh Bản Nguyên, độ trân quý không thể đánh giá!
Trong đó, một bộ phận là bị Triệu Phong hấp thu, còn một bộ phận là do bản thân nó tiêu xài khi chống cự công kích của đám thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái.
Đúng lúc này…
- Triệu Phong ca, một lúc nữa Di Tích Bảo Điện sẽ hàng lâm, nhưng có một tin tức không tốt! Đệ nhất Thập đại Chân Chủ Cấp – Lữ Thiên Nhất, đang nhanh chóng tiếp cận nơi này!
Thanh âm Triệu Vũ Phi, vang lên ở trong đầu Triệu Phong!
- Lữ Thiên Nhất?
Tâm thần Triệu Phong khẽ rùng mình. Người này chính là thiên tài cực mạnh trong các đệ tử của Tam Đại Tông Phái tiến vào di tích, nghe nói tu vi đã đạt tới Nửa bước Đan Nguyên Cảnh!
Vút...
Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, nhìn ra xa mấy trăm dặm, nhìn thấy một gã thanh niên hơi béo mập bộ dáng lười biếng, đang tiếp cận hạp cốc thần bí.
Bên ngoài hạp cốc thần bí tràn ngập quái phong tuyệt đối mạnh mẽ, đủ để ngăn cản bước chân của Chân Chủ Cấp!
Thanh niên lười biếng kia vung tay lên.
Phành…
Một đạo chưởng ảnh ánh vàng rực rỡ, lấy khí thế đồ thần diệt quỷ, cường thế đánh tan quái phong bên ngoài khe sâu, tạo nên một cái thông đạo.
- Quái phong bên ngoài khe sâu kia, khu vực mạnh mẽ thậm chí có thể dễ dàng đánh tan Chân Chủ Cấp, không ngờ người này chỉ dùng một chưởng đã có thể đánh xuyên qua!
Tâm thần Triệu Phong rung động.
Thanh niên kia tùy tay đánh ra một kích, trở thành trung tâm lốc xoáy rung chuyển nguyên khí thiên địa, viễn siêu Chân Chủ Cấp, đạt tới hiệu quả mà chỉ khi Triệu Phong tiến vào trạng thái Di Thiên Chi Mâu mới có thể đạt tới, thậm chí càng thêm mãnh liệt.
- Lữ sư huynh!
Các đệ tử Tịnh Nguyệt Linh Tông đang rút lui khỏi đều kinh hô một tiếng.
- Lữ Thiên Nhất!
Các thiên tài Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện, đều kiêng kỵ và sợ hãi sâu sắc.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm