Chúa Tể Chi Vương
Chương 396: Tư thái khống chế tất cả
Sau khi tinh thần ấn ký của hai bộ quỷ thi thanh đồng bị xóa đi, liền phát ra từng trận gầm nhẹ, phát ra thi khí quỷ âm kinh người, nhe nanh múa vuốt, ngo ngoe muốn động.
Triệu Phong đứng ở một bên, sắc mặt hứng thú đứng nhìn.
Thiếu nữ hắc liên vô cùng khiếp sợ, nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi kinh dị, run giọng nói:
- Không nên!
- Grào…
Vù vù!
Sau khi hai bộ quỷ thi thanh đồng mất đi sự khống chế, phát ra thanh âm tê rống kinh tâm động phách, nhe ra răng nanh và miệng rộng đỏ máu, lao thẳng về phía thiếu nữ hắc liên.
Sau khi khôi phục được tự do, hai bộ quỷ thi thanh đồng bằng vào trực giác, không dám công kích về phía Triệu Phong, mà là lựa chọn xuống tay đối với thiếu nữ hắc liên.
Phàm là những sinh linh khí huyết, quỷ thi thanh đồng đều có thể cảm ứng được, sẽ bằng vào bản năng công kích, thôn phệ tinh khí huyết nhục.
Mắt thấy hai bộ quỷ thi thanh đồng từng chút một tiếp cận, thiếu nữ hắc liên nhất thời lâm vào ác mộng vô tận.
- Ha ha…
Một tiếng cười khẽ từ phía sau lưng hai đầu quỷ thi truyền đến.
Bịch bịch…
Một đôi bàn tay hữu lực đánh thẳng lên trên bả vai của hai bộ quỷ thi thanh đồng, hàn ý lạnh thấu xương, khí tức tinh thần áp bách tâm hồn nhất thời lan tràn ra bốn phía.
Hai đầu quỷ thi thanh đồng gầm nhẹ một tiếng, thân thể nhất thời cương cứng, cũng không dám cử động nữa.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong lóe lên một luồng thần mang u hàn kinh triệt tâm hồn, phát ra khí tức xa xưa Tuyên Cổ, đối với những quỷ vật này, có khả năng khắc chế và trấn trụ không thể nào tin nổi.
Trong trận chiến đấu trước đây, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong chỉ thoáng trừng lên một cái, liền khiến vài đầu lệ quỷ cấp bậc Chân Huyền Cấp tiểu thành bị chấn cho tán loạn, hồn phi phách tán.
Lúc đó, luồng lực lượng trớ chú vô hình đáng sợ ở Bách Phần Cấm Địa, cũng không dám tiếp cận Triệu Phong, có thể nói là thần ma tránh lui.
Lúc này, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong cố ý phóng thích ra khí tức tinh thần, dưới tình huống tiến hành áp bách, khiến cho hai bộ quỷ thi thanh đồng mặc dù chưa đủ linh trí, vẫn sợ hãi phủ phục, không dám nhúc nhích.
Một màn này, khiến cho thiếu nữ hắc liên nhất thời rung động một trận.
Nàng không thể nào tin nổi, trên thế gian lại có loại huyết mạch nhãn đồng đáng sợ cường đại đến như vậy, có sự khắc chế đối với tà âm Quỷ đạo đến như thế.
Sau đó, thiếu nữ hắc liên thấy Triệu Phong thi triển những pháp môn vừa mới học được, đánh hạ tinh thần ấn ký của chính mình ở trên hai bộ quỷ thi thanh đồng.
Nếu muốn làm được điều này, với tu vi của thiếu nữ hắc liên, ít nhất cũng phải cần thời gian nửa ngày trời, nhưng đó là dưới tình huống quỷ thi thanh đồng bị đánh cho chết khiếp, không phản kháng chút nào mới được.
Mà Triệu Phong, Thần Linh Nhãn chỉ thoáng nhàn nhạt liếc mắt nhìn một cái, liền có thể thoải mái thiết hạ ấn ký. Mà hai bộ quỷ thi thanh đồng này lại dị thường thuận theo.
Vụt vụt…
Hai bộ quỷ thi thanh đồng nhanh chóng đứng sau hai bên trái phải của Triệu Phong, giống như hai gã Quỷ vệ cận thân vậy.
- Ừm! Không tệ! Không tệ!
Triệu Phong thoáng gật đầu, cân nhắc bí quyết chưởng khống quỷ thi trong đầu mình.
Nhưng mà, Triệu Phong phát hiện, bản thân căn bản không cần cố ý học tập, liền có thể thoải mái khống chế quỷ thi thanh đồng, cái này phảng phất chính là một loại bản năng.
Vừa lúc, Triệu Phong trước kia đã từng có kinh nghiệm chưởng khống Yêu thú, Linh sủng…
Mặt khác, Thần Linh Nhãn giống như một tôn thần Thượng Cổ, gắt gao chấn trụ quỷ thi thanh đồng, dễ như trở bàn tay liền có thể khuất phục nó.
Đơn giản mà nói, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong quả thật có thiên phú dị bẩm trong phương diện này.
Hơn nữa, khống chế quỷ thi, đối với Hồn đạo Thượng Cổ, cũng không tính là kỹ xảo vận dụng thâm ảo gì cả.
- Việc này… Làm sao có thể?
Thiếu nữ hắc liên mở to ánh mắt, không thể nào tin nổi, nhất thời như dại ra.
Chỉ trong thời gian nửa khắc, hai bộ quỷ thi thanh đồng vốn dĩ thuộc về nàng, đã bị Triệu Phong thoải mái cướp đoạt đi.
Tên này, quả thật chính là khắc tinh của lưu phái tà âm Quỷ đạo!
- Đạo cụ hắc liên của ngươi, cùng những đầu quỷ thi này, ta đều tịch thu luôn!
Triệu Phong khẽ hất hất nhẹ đóa hắc liên, từng đợt khói đen toát ra, thu hồi lại hai bộ quỷ thi thanh đồng.
Trong đóa hắc liên kia có khí tà âm nồng đậm, cực kỳ thích hợp bồi dưỡng quỷ vật.
Thế nhưng, ngoại trừ hai bộ quỷ thi thanh đồng, chiến lực tiếp cận Chân Huyền Cấp đỉnh phong ra, những quỷ vật còn lại, chiến lực đều không đạt tới Chân Huyền Cấp đại thành, căn bản là không lọt vào pháp nhãn của Triệu Phong.
Triệu Phong suy nghĩ, có nên đem những quỷ vật còn lại trong hắc liên, toàn bộ xem như là chất dinh dưỡng, nuôi dưỡng hai bộ quỷ thi thanh đồng kia, hẳn có thể khiến chiến lực của hai đầu quỷ thi thanh đồng kia hoàn toàn gia tăng đến cấp bậc Chân Huyền Cấp đỉnh phong, thậm chí là cao hơn nữa.
Đúng lúc này, sắc mặt Triệu Phong khẽ biến đổi, Thần Linh Nhãn liếc nhìn về phương hướng xa xa nào đó.
- Nhanh như vậy? Người Hắc Nhai Cung các ngươi quả thật là âm hồn bất tán mà!
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong nhìn xuyên thấu qua một hai trăm dặm, nhìn thấy cái U Đăng Quỷ Nhãn đang phiêu phù trên không trung.
Trên thực tế, cái U Đăng Quỷ Nhãn kia thể tích cực nhỏ, chỉ bằng với con mắt của người thường mà thôi, ở bên trong mây trời phiêu phù, thật không chút bắt mắt, khó có thể phát hiện ra nổi.
Nhưng mà Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, thị lực cường đại đến mức nào chứ? Cho dù là một con muỗi, ở cùng khoảng cách như vậy, cũng có thể nhìn thấy đến tận sợi lông chân của nó.
Thiếu nữ hắc liên không nhìn thấy được U Đăng Quỷ Nhãn, chẳng qua nhìn sắc mặt của Triệu Phong, phỏng chừng viện binh của Hắc Nhai Cung đã tới rồi, trong mặt lộ vẻ kinh hỉ.
Không bao lâu sau, Triệu Phong lại nhìn thấy được bảy người Hắc Nhai Cung do Xích Quỷ cầm đầu, đang không ngừng tiếp cận mình.
- Truy tung thuật thật cao minh! Bằng vào loại bí pháp đồng tử huyền diệu, thông triệt u hư, cảm ứng, tập trung khí tức của ta!
Triệu Phong cũng không lập tức bỏ trốn, mà tìm phương pháp phá giải tình hình.
Nếu như không thể tìm ra căn nguyên, cái U Đăng Quỷ Nhãn kia tập trung vào phương vị khí tức của Triệu Phong, cho dù muốn chạy, cũng thập phần gian nan.
Sau khi thăm dò nguyên nhân, Triệu Phong bắt đầu thử nghiệm vài loại phương pháp.
Đầu tiên, hắn thử thu liễm lại khí tức trên người mình, nhưng hiệu quả không tốt.
Cái U Đăng Quỷ Nhãn kia thông triệt u hư, thủ đoạn cực kỳ cao minh, chỉ cần trong phạm vi quan sát, liền có thể cảm ứng được, gần như xem nhẹ những quy tắc thông thường.
Sau đó, Triệu Phong sử dụng Âm Ảnh Phi Phong, tạo ra hai cái Âm Ảnh Phân Thân, hướng về các phía khác nhau mà chạy đi.
- Âm Ảnh Phân Thân, đồng dạng cũng ẩn chứa khí tức lực lượng của ta!
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Kết quả, đầu U Đăng Quỷ Nhãn trong không trung kia, chỉ thoáng bồi hồi trong chốc lát, lại một lần nữa tập trung chân thân của Triệu Phong.
Nếu như chỉ có bản thân U Đăng Quỷ Nhãn, không có bất cứ linh trí gì, chắc chắn không có khả năng phán đoán như thế này. Nhưng vấn đề là, sau lưng U Đăng Quỷ Nhãn còn có Hắc Tà Nhãn của Xích Quỷ thúc giục điều khiển.
Xích Quỷ am hiểu truy tung, sức phán đoán kinh người, khí tức của Âm Ảnh Phi Phong không thể nào lừa gạt được hắn.
Mà theo sự tiếp cận của U Đăng Quỷ Nhãn, màn đêm buông xuống, thị lực và phạm vi theo dõi của U Đăng Quỷ Nhãn này cũng sẽ gia tăng thêm rất nhiều.
- Một khi đã không thể nào lẫn tránh, cũng chỉ có thể nghĩ trách bài trừ đi cái quỷ nhãn kia!
Trong mắt Triệu Phong lóe lên lệ quang nhàn nhạt.
Thế nhưng, vấn đề chính là U Đăng Quỷ Nhãn kia cách Triệu Phong đến một hai trăm dặm, không nằm trong phạm vi công kích hữu hiệu.
Bất luận là bốn đại huyết mạch đồng thuật, hay là La Hầu Cung, cũng đều vượt quá phạm vi công kích.
- Xem ra… chỉ có thể sử dụng chiêu đó mà thôi!
Triệu Phong không khỏi hít sâu một hơi.
Về phần chiêu đó, Triệu Phong cũng không hề nắm chắc lắm, bởi vì nó vẫn còn trong quá trình nghiên cứu hoàn thiện, hơn nữa ban đầu cũng là do bản thân vô tình mà thi triển ra.
Chẳng qua hiện tại, cảnh giới tinh thần của hắn đã đạt tới Chân Chủ Cấp, xác suất thành công và khả năng khống chế, có lẽ cũng tăng lên không ít.
Nghĩ đến điều này, Triệu Phong liền tiến vào cảnh giới Tinh khí thần quy nhất, hợp thiên địa tự nhiên.
Đây cũng chỉ là bước đầu tiên, làm bước đệm cho một chiêu đó mà thôi.
Rồi sau đó, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong giống như hàn đàm sâu thẳm, kéo dài vô hạn, khí tức không ngừng ngưng luyện, thúc giục lên đến cực hạn.
Cuối cùng, một luồng khí tức Hằng Cổ cường đại, khủng bố không thể hình dung từ trên người Triệu Phong lan tỏa ra.
Thiếu nữ hắc liên và hai bộ quỷ thi thanh đồng bên cạnh nhất thời thân hình run rẩy sợi hãi.
o0o
Cũng trong lúc này, mấy người Xích Quỷ ở phương xa đang nhanh chóng đuổi tới, hết thảy dựa theo sự dẫn dắt của U Đăng Quỷ Nhãn ở phía chân trời.
Xích Quỷ không ngừng duy trì U Đăng Quỷ Nhãn, tinh thần đồng lực của bản thân không ngừng tiêu hao, bộ dáng có chút mệt mỏi.
Cũng may, màn đêm sắp sửa hàng lâm, khí tức cực âm nồng đậm dâng lên, sự tiêu hao cũng giảm xuống vài phần.
Một lúc nào đó, Xích Quỷ đột nhiên sản sinh ra một tia cảm ứng, có một loại ảo giác giống như đang bị từ thiên không nhìn xuống vậy.
Trong minh minh, phảng phất như là có một vị tôn thần nào đó đang nhìn xuống những con kiến trên mặt đất, đạm mạc công chính, giống như là Thiên đạo vậy.
Lúc mới đầu, Xích Quỷ tưởng rằng mình bị ảo giác, nhưng bằng vào cảm ứng Hắc Tà Nhãn của hắn, liền nhận ra đó không phải là ảo giác, mà là chân chính bị nhìn trộm, bị theo dõi.
Không đúng! Phải nói là hắn đang bị một kẻ nào đó theo dõi một cách trần trụi!
Cuối cùng, thậm chí ngay cả một vài tên thiên tài còn lại của Hắc Nhai Cung cũng có một loại áp lực tinh thần vô hình áp bách.
Rồi đột nhiên, U Đăng Quỷ Nhãn trên không trung, chợt truyền đến một tia tinh thần dao động mờ mịt.
- Đó là…
Mấy gã thiên tài Hắc Nhai Cung, kinh hãi thất sắc, mắt trợn trừng ra, nhìn chằm chằm vào không trung.
Bước chân của Xích Quỷ cũng cứng đờ, sắc mặt ngưng trọng.
Trên bầu trời, ngay trên không trung của U Đăng Quỷ Nhãn, mơ hồ hiện lên một cái Di Thiên Chi Mâu, phiếm động một tầng màu lam trong suốt, lạnh lùng vô tình, phảng phất như đặt song song cùng với thiên địa, nhìn thẳng xuống bên dưới.
Ô...ô...ô...n...g!
Đầu Di Thiên Chi Mâu hình thái hư vô kia, hàng lâm bên trên U Đăng Quỷ Nhãn, thoáng tạm dừng một chút, phát ra một luồng áp bách tinh thần khủng bố không thể nào hình dung nổi.
Phốc!
U Đăng Quỷ Nhãn gắt gao rung lên, ánh sáng không ngừng chớp động, dưới sự áp bách vô hình, dần dần mai một, theo màn đêm triệt để biến mất.
Cả quá trình kia, chỉ vẻn vẻn kéo dài thời gian một hơi thở mà thôi.
Xích Quỷ ở bên dưới cùng với U Đăng Quỷ Nhãn tâm thần tương liên, cũng không khỏi rên lên một tiếng, trong lòng không ngừng kinh hô:
- Cái này… rốt cuộc là cái gì?
Thân ảnh âm ám của đám người Hắc Nhai Cung hồi hộp thất sắc, trong lòng rung động, hoàn toàn lâm vào im lặng.
Một màn kinh người vừa rồi, thật sự là quá ngắn ngủi, phảng phất như chỉ là một cái ảo giác mà thôi.
Thế nhưng, U Đăng Quỷ Nhãn ở phía chân trời, đã hoàn toàn bị hủy diệt, mất đi năng lực theo dõi truy tung, thậm chí thiếu chút nữa phản phệ đến Xích Quỷ!
- Xích Quỷ sư huynh, đó là loại bí thuật nhãn đồng gì, không ngờ lại có thể ở trên thiên không nhìn xuống chúng ta?
- Cái ánh mắt kinh thiên hư vô kia, tuy rằng không thể hiện ra lực lượng kinh thiên, nhưng mà khí thế vô hình, phảng phất như “già thiên tế nhật”, nó chính là tồn tại duy nhất trong toàn thiên địa.
Một vài gã thiên tài của Hắc Nhai Cung, trong lòng vẫn còn khiếp sợ không nhỏ.
Mặc dù đầu Di Thiên Chi Mâu kia cũng không thể hiện ra lực lượng gì to lớn khủng bố, nhưng mà loại tư thế cao cao tại thượng cùng với khí thế vô hình kia, lại khiến tâm linh chấn động, khiến cho người ta chỉ có thể ngưỡng mộ mà nhìn.
- Ánh mắt thần bí từ trên thiên không nhìn xuống kia, có chút giống với bí thuật nhãn đồng có khả năng theo dõi truy tung, nhưng mà cỗ khí thế kia, trực tiếp bằng vào khả năng trùng kích tinh thần áp bách, đã dập tắt U Đăng Quỷ Nhãn của ta!
Thiếu niên đeo khuyên mũi Xích Quỷ không khỏi hít sâu một hơi, hai nắm tay nắm chặt, thân hình mơ hồ run rẩy.
Trong mắt hắn, diễm quang bạch sắc thoáng nhảy lên, cực độ khiếp sợ, nhưng cũng không thể không thừa nhận một sự thật, giao phong trên phương diện huyết mạch nhãn đồng, chính mình đã bị thua rồi!
Có lẽ, tu vi và thực lực của đối phương không bằng được hắn, thế nhưng, phương diện huyết mạch nhãn đồng lại là thế mạnh của hắn, vậy mà hắn lại bị đối thủ dùng loại tư thái ngạo nghễ nhìn xuống này, chính diện đánh bại.
Cường đại như Xích Quỷ, giờ phút này cũng có một loại cảm giác thất bại, nhưng đồng thời lại càng khơi phát chiến ý mãnh liệt hơn.
o0o
Phương xa, trên cây đại thụ chọc trời…
Triệu Phong đứng yên tại chỗ, hai đầu quỷ thi thanh đồng giống như hai hộ vệ, đứng song song trái phải.
Vù!
Hắn khẽ thở dài ra một hơi, trên người toát ra một tầng mồ hôi lạnh, sắc mặt hơi có chút tái nhợt.
Khoảnh khắc vừa rồi, tâm thần ý thức của hắn đã nhảy ra khỏi sự hạn chế của thể xác, đứng ở trên hư không, vượt qua không gian hai trăm dặm, lạnh lùng quan sát, phát động một đạo tinh thần áp bách vô cùng cường thế.
Độ cao như thế này, tư thái như thế này, phảng phất như là quan sát hết thảy mọi thứ, chúa tể thiên địa vạn vật, đó là loại nhiệt huyết dâng trào đến mức nào?
Đương nhiên, Triệu Phong cũng bởi vì một chút tùy ý sảng khoái của hắn, mà trả một cái giá thật lớn, tinh thần nguyên trong khoảnh khắc đã hao tổn đến ba thành.
Triệu Phong đứng ở một bên, sắc mặt hứng thú đứng nhìn.
Thiếu nữ hắc liên vô cùng khiếp sợ, nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi kinh dị, run giọng nói:
- Không nên!
- Grào…
Vù vù!
Sau khi hai bộ quỷ thi thanh đồng mất đi sự khống chế, phát ra thanh âm tê rống kinh tâm động phách, nhe ra răng nanh và miệng rộng đỏ máu, lao thẳng về phía thiếu nữ hắc liên.
Sau khi khôi phục được tự do, hai bộ quỷ thi thanh đồng bằng vào trực giác, không dám công kích về phía Triệu Phong, mà là lựa chọn xuống tay đối với thiếu nữ hắc liên.
Phàm là những sinh linh khí huyết, quỷ thi thanh đồng đều có thể cảm ứng được, sẽ bằng vào bản năng công kích, thôn phệ tinh khí huyết nhục.
Mắt thấy hai bộ quỷ thi thanh đồng từng chút một tiếp cận, thiếu nữ hắc liên nhất thời lâm vào ác mộng vô tận.
- Ha ha…
Một tiếng cười khẽ từ phía sau lưng hai đầu quỷ thi truyền đến.
Bịch bịch…
Một đôi bàn tay hữu lực đánh thẳng lên trên bả vai của hai bộ quỷ thi thanh đồng, hàn ý lạnh thấu xương, khí tức tinh thần áp bách tâm hồn nhất thời lan tràn ra bốn phía.
Hai đầu quỷ thi thanh đồng gầm nhẹ một tiếng, thân thể nhất thời cương cứng, cũng không dám cử động nữa.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong lóe lên một luồng thần mang u hàn kinh triệt tâm hồn, phát ra khí tức xa xưa Tuyên Cổ, đối với những quỷ vật này, có khả năng khắc chế và trấn trụ không thể nào tin nổi.
Trong trận chiến đấu trước đây, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong chỉ thoáng trừng lên một cái, liền khiến vài đầu lệ quỷ cấp bậc Chân Huyền Cấp tiểu thành bị chấn cho tán loạn, hồn phi phách tán.
Lúc đó, luồng lực lượng trớ chú vô hình đáng sợ ở Bách Phần Cấm Địa, cũng không dám tiếp cận Triệu Phong, có thể nói là thần ma tránh lui.
Lúc này, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong cố ý phóng thích ra khí tức tinh thần, dưới tình huống tiến hành áp bách, khiến cho hai bộ quỷ thi thanh đồng mặc dù chưa đủ linh trí, vẫn sợ hãi phủ phục, không dám nhúc nhích.
Một màn này, khiến cho thiếu nữ hắc liên nhất thời rung động một trận.
Nàng không thể nào tin nổi, trên thế gian lại có loại huyết mạch nhãn đồng đáng sợ cường đại đến như vậy, có sự khắc chế đối với tà âm Quỷ đạo đến như thế.
Sau đó, thiếu nữ hắc liên thấy Triệu Phong thi triển những pháp môn vừa mới học được, đánh hạ tinh thần ấn ký của chính mình ở trên hai bộ quỷ thi thanh đồng.
Nếu muốn làm được điều này, với tu vi của thiếu nữ hắc liên, ít nhất cũng phải cần thời gian nửa ngày trời, nhưng đó là dưới tình huống quỷ thi thanh đồng bị đánh cho chết khiếp, không phản kháng chút nào mới được.
Mà Triệu Phong, Thần Linh Nhãn chỉ thoáng nhàn nhạt liếc mắt nhìn một cái, liền có thể thoải mái thiết hạ ấn ký. Mà hai bộ quỷ thi thanh đồng này lại dị thường thuận theo.
Vụt vụt…
Hai bộ quỷ thi thanh đồng nhanh chóng đứng sau hai bên trái phải của Triệu Phong, giống như hai gã Quỷ vệ cận thân vậy.
- Ừm! Không tệ! Không tệ!
Triệu Phong thoáng gật đầu, cân nhắc bí quyết chưởng khống quỷ thi trong đầu mình.
Nhưng mà, Triệu Phong phát hiện, bản thân căn bản không cần cố ý học tập, liền có thể thoải mái khống chế quỷ thi thanh đồng, cái này phảng phất chính là một loại bản năng.
Vừa lúc, Triệu Phong trước kia đã từng có kinh nghiệm chưởng khống Yêu thú, Linh sủng…
Mặt khác, Thần Linh Nhãn giống như một tôn thần Thượng Cổ, gắt gao chấn trụ quỷ thi thanh đồng, dễ như trở bàn tay liền có thể khuất phục nó.
Đơn giản mà nói, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong quả thật có thiên phú dị bẩm trong phương diện này.
Hơn nữa, khống chế quỷ thi, đối với Hồn đạo Thượng Cổ, cũng không tính là kỹ xảo vận dụng thâm ảo gì cả.
- Việc này… Làm sao có thể?
Thiếu nữ hắc liên mở to ánh mắt, không thể nào tin nổi, nhất thời như dại ra.
Chỉ trong thời gian nửa khắc, hai bộ quỷ thi thanh đồng vốn dĩ thuộc về nàng, đã bị Triệu Phong thoải mái cướp đoạt đi.
Tên này, quả thật chính là khắc tinh của lưu phái tà âm Quỷ đạo!
- Đạo cụ hắc liên của ngươi, cùng những đầu quỷ thi này, ta đều tịch thu luôn!
Triệu Phong khẽ hất hất nhẹ đóa hắc liên, từng đợt khói đen toát ra, thu hồi lại hai bộ quỷ thi thanh đồng.
Trong đóa hắc liên kia có khí tà âm nồng đậm, cực kỳ thích hợp bồi dưỡng quỷ vật.
Thế nhưng, ngoại trừ hai bộ quỷ thi thanh đồng, chiến lực tiếp cận Chân Huyền Cấp đỉnh phong ra, những quỷ vật còn lại, chiến lực đều không đạt tới Chân Huyền Cấp đại thành, căn bản là không lọt vào pháp nhãn của Triệu Phong.
Triệu Phong suy nghĩ, có nên đem những quỷ vật còn lại trong hắc liên, toàn bộ xem như là chất dinh dưỡng, nuôi dưỡng hai bộ quỷ thi thanh đồng kia, hẳn có thể khiến chiến lực của hai đầu quỷ thi thanh đồng kia hoàn toàn gia tăng đến cấp bậc Chân Huyền Cấp đỉnh phong, thậm chí là cao hơn nữa.
Đúng lúc này, sắc mặt Triệu Phong khẽ biến đổi, Thần Linh Nhãn liếc nhìn về phương hướng xa xa nào đó.
- Nhanh như vậy? Người Hắc Nhai Cung các ngươi quả thật là âm hồn bất tán mà!
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong nhìn xuyên thấu qua một hai trăm dặm, nhìn thấy cái U Đăng Quỷ Nhãn đang phiêu phù trên không trung.
Trên thực tế, cái U Đăng Quỷ Nhãn kia thể tích cực nhỏ, chỉ bằng với con mắt của người thường mà thôi, ở bên trong mây trời phiêu phù, thật không chút bắt mắt, khó có thể phát hiện ra nổi.
Nhưng mà Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, thị lực cường đại đến mức nào chứ? Cho dù là một con muỗi, ở cùng khoảng cách như vậy, cũng có thể nhìn thấy đến tận sợi lông chân của nó.
Thiếu nữ hắc liên không nhìn thấy được U Đăng Quỷ Nhãn, chẳng qua nhìn sắc mặt của Triệu Phong, phỏng chừng viện binh của Hắc Nhai Cung đã tới rồi, trong mặt lộ vẻ kinh hỉ.
Không bao lâu sau, Triệu Phong lại nhìn thấy được bảy người Hắc Nhai Cung do Xích Quỷ cầm đầu, đang không ngừng tiếp cận mình.
- Truy tung thuật thật cao minh! Bằng vào loại bí pháp đồng tử huyền diệu, thông triệt u hư, cảm ứng, tập trung khí tức của ta!
Triệu Phong cũng không lập tức bỏ trốn, mà tìm phương pháp phá giải tình hình.
Nếu như không thể tìm ra căn nguyên, cái U Đăng Quỷ Nhãn kia tập trung vào phương vị khí tức của Triệu Phong, cho dù muốn chạy, cũng thập phần gian nan.
Sau khi thăm dò nguyên nhân, Triệu Phong bắt đầu thử nghiệm vài loại phương pháp.
Đầu tiên, hắn thử thu liễm lại khí tức trên người mình, nhưng hiệu quả không tốt.
Cái U Đăng Quỷ Nhãn kia thông triệt u hư, thủ đoạn cực kỳ cao minh, chỉ cần trong phạm vi quan sát, liền có thể cảm ứng được, gần như xem nhẹ những quy tắc thông thường.
Sau đó, Triệu Phong sử dụng Âm Ảnh Phi Phong, tạo ra hai cái Âm Ảnh Phân Thân, hướng về các phía khác nhau mà chạy đi.
- Âm Ảnh Phân Thân, đồng dạng cũng ẩn chứa khí tức lực lượng của ta!
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Kết quả, đầu U Đăng Quỷ Nhãn trong không trung kia, chỉ thoáng bồi hồi trong chốc lát, lại một lần nữa tập trung chân thân của Triệu Phong.
Nếu như chỉ có bản thân U Đăng Quỷ Nhãn, không có bất cứ linh trí gì, chắc chắn không có khả năng phán đoán như thế này. Nhưng vấn đề là, sau lưng U Đăng Quỷ Nhãn còn có Hắc Tà Nhãn của Xích Quỷ thúc giục điều khiển.
Xích Quỷ am hiểu truy tung, sức phán đoán kinh người, khí tức của Âm Ảnh Phi Phong không thể nào lừa gạt được hắn.
Mà theo sự tiếp cận của U Đăng Quỷ Nhãn, màn đêm buông xuống, thị lực và phạm vi theo dõi của U Đăng Quỷ Nhãn này cũng sẽ gia tăng thêm rất nhiều.
- Một khi đã không thể nào lẫn tránh, cũng chỉ có thể nghĩ trách bài trừ đi cái quỷ nhãn kia!
Trong mắt Triệu Phong lóe lên lệ quang nhàn nhạt.
Thế nhưng, vấn đề chính là U Đăng Quỷ Nhãn kia cách Triệu Phong đến một hai trăm dặm, không nằm trong phạm vi công kích hữu hiệu.
Bất luận là bốn đại huyết mạch đồng thuật, hay là La Hầu Cung, cũng đều vượt quá phạm vi công kích.
- Xem ra… chỉ có thể sử dụng chiêu đó mà thôi!
Triệu Phong không khỏi hít sâu một hơi.
Về phần chiêu đó, Triệu Phong cũng không hề nắm chắc lắm, bởi vì nó vẫn còn trong quá trình nghiên cứu hoàn thiện, hơn nữa ban đầu cũng là do bản thân vô tình mà thi triển ra.
Chẳng qua hiện tại, cảnh giới tinh thần của hắn đã đạt tới Chân Chủ Cấp, xác suất thành công và khả năng khống chế, có lẽ cũng tăng lên không ít.
Nghĩ đến điều này, Triệu Phong liền tiến vào cảnh giới Tinh khí thần quy nhất, hợp thiên địa tự nhiên.
Đây cũng chỉ là bước đầu tiên, làm bước đệm cho một chiêu đó mà thôi.
Rồi sau đó, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong giống như hàn đàm sâu thẳm, kéo dài vô hạn, khí tức không ngừng ngưng luyện, thúc giục lên đến cực hạn.
Cuối cùng, một luồng khí tức Hằng Cổ cường đại, khủng bố không thể hình dung từ trên người Triệu Phong lan tỏa ra.
Thiếu nữ hắc liên và hai bộ quỷ thi thanh đồng bên cạnh nhất thời thân hình run rẩy sợi hãi.
o0o
Cũng trong lúc này, mấy người Xích Quỷ ở phương xa đang nhanh chóng đuổi tới, hết thảy dựa theo sự dẫn dắt của U Đăng Quỷ Nhãn ở phía chân trời.
Xích Quỷ không ngừng duy trì U Đăng Quỷ Nhãn, tinh thần đồng lực của bản thân không ngừng tiêu hao, bộ dáng có chút mệt mỏi.
Cũng may, màn đêm sắp sửa hàng lâm, khí tức cực âm nồng đậm dâng lên, sự tiêu hao cũng giảm xuống vài phần.
Một lúc nào đó, Xích Quỷ đột nhiên sản sinh ra một tia cảm ứng, có một loại ảo giác giống như đang bị từ thiên không nhìn xuống vậy.
Trong minh minh, phảng phất như là có một vị tôn thần nào đó đang nhìn xuống những con kiến trên mặt đất, đạm mạc công chính, giống như là Thiên đạo vậy.
Lúc mới đầu, Xích Quỷ tưởng rằng mình bị ảo giác, nhưng bằng vào cảm ứng Hắc Tà Nhãn của hắn, liền nhận ra đó không phải là ảo giác, mà là chân chính bị nhìn trộm, bị theo dõi.
Không đúng! Phải nói là hắn đang bị một kẻ nào đó theo dõi một cách trần trụi!
Cuối cùng, thậm chí ngay cả một vài tên thiên tài còn lại của Hắc Nhai Cung cũng có một loại áp lực tinh thần vô hình áp bách.
Rồi đột nhiên, U Đăng Quỷ Nhãn trên không trung, chợt truyền đến một tia tinh thần dao động mờ mịt.
- Đó là…
Mấy gã thiên tài Hắc Nhai Cung, kinh hãi thất sắc, mắt trợn trừng ra, nhìn chằm chằm vào không trung.
Bước chân của Xích Quỷ cũng cứng đờ, sắc mặt ngưng trọng.
Trên bầu trời, ngay trên không trung của U Đăng Quỷ Nhãn, mơ hồ hiện lên một cái Di Thiên Chi Mâu, phiếm động một tầng màu lam trong suốt, lạnh lùng vô tình, phảng phất như đặt song song cùng với thiên địa, nhìn thẳng xuống bên dưới.
Ô...ô...ô...n...g!
Đầu Di Thiên Chi Mâu hình thái hư vô kia, hàng lâm bên trên U Đăng Quỷ Nhãn, thoáng tạm dừng một chút, phát ra một luồng áp bách tinh thần khủng bố không thể nào hình dung nổi.
Phốc!
U Đăng Quỷ Nhãn gắt gao rung lên, ánh sáng không ngừng chớp động, dưới sự áp bách vô hình, dần dần mai một, theo màn đêm triệt để biến mất.
Cả quá trình kia, chỉ vẻn vẻn kéo dài thời gian một hơi thở mà thôi.
Xích Quỷ ở bên dưới cùng với U Đăng Quỷ Nhãn tâm thần tương liên, cũng không khỏi rên lên một tiếng, trong lòng không ngừng kinh hô:
- Cái này… rốt cuộc là cái gì?
Thân ảnh âm ám của đám người Hắc Nhai Cung hồi hộp thất sắc, trong lòng rung động, hoàn toàn lâm vào im lặng.
Một màn kinh người vừa rồi, thật sự là quá ngắn ngủi, phảng phất như chỉ là một cái ảo giác mà thôi.
Thế nhưng, U Đăng Quỷ Nhãn ở phía chân trời, đã hoàn toàn bị hủy diệt, mất đi năng lực theo dõi truy tung, thậm chí thiếu chút nữa phản phệ đến Xích Quỷ!
- Xích Quỷ sư huynh, đó là loại bí thuật nhãn đồng gì, không ngờ lại có thể ở trên thiên không nhìn xuống chúng ta?
- Cái ánh mắt kinh thiên hư vô kia, tuy rằng không thể hiện ra lực lượng kinh thiên, nhưng mà khí thế vô hình, phảng phất như “già thiên tế nhật”, nó chính là tồn tại duy nhất trong toàn thiên địa.
Một vài gã thiên tài của Hắc Nhai Cung, trong lòng vẫn còn khiếp sợ không nhỏ.
Mặc dù đầu Di Thiên Chi Mâu kia cũng không thể hiện ra lực lượng gì to lớn khủng bố, nhưng mà loại tư thế cao cao tại thượng cùng với khí thế vô hình kia, lại khiến tâm linh chấn động, khiến cho người ta chỉ có thể ngưỡng mộ mà nhìn.
- Ánh mắt thần bí từ trên thiên không nhìn xuống kia, có chút giống với bí thuật nhãn đồng có khả năng theo dõi truy tung, nhưng mà cỗ khí thế kia, trực tiếp bằng vào khả năng trùng kích tinh thần áp bách, đã dập tắt U Đăng Quỷ Nhãn của ta!
Thiếu niên đeo khuyên mũi Xích Quỷ không khỏi hít sâu một hơi, hai nắm tay nắm chặt, thân hình mơ hồ run rẩy.
Trong mắt hắn, diễm quang bạch sắc thoáng nhảy lên, cực độ khiếp sợ, nhưng cũng không thể không thừa nhận một sự thật, giao phong trên phương diện huyết mạch nhãn đồng, chính mình đã bị thua rồi!
Có lẽ, tu vi và thực lực của đối phương không bằng được hắn, thế nhưng, phương diện huyết mạch nhãn đồng lại là thế mạnh của hắn, vậy mà hắn lại bị đối thủ dùng loại tư thái ngạo nghễ nhìn xuống này, chính diện đánh bại.
Cường đại như Xích Quỷ, giờ phút này cũng có một loại cảm giác thất bại, nhưng đồng thời lại càng khơi phát chiến ý mãnh liệt hơn.
o0o
Phương xa, trên cây đại thụ chọc trời…
Triệu Phong đứng yên tại chỗ, hai đầu quỷ thi thanh đồng giống như hai hộ vệ, đứng song song trái phải.
Vù!
Hắn khẽ thở dài ra một hơi, trên người toát ra một tầng mồ hôi lạnh, sắc mặt hơi có chút tái nhợt.
Khoảnh khắc vừa rồi, tâm thần ý thức của hắn đã nhảy ra khỏi sự hạn chế của thể xác, đứng ở trên hư không, vượt qua không gian hai trăm dặm, lạnh lùng quan sát, phát động một đạo tinh thần áp bách vô cùng cường thế.
Độ cao như thế này, tư thái như thế này, phảng phất như là quan sát hết thảy mọi thứ, chúa tể thiên địa vạn vật, đó là loại nhiệt huyết dâng trào đến mức nào?
Đương nhiên, Triệu Phong cũng bởi vì một chút tùy ý sảng khoái của hắn, mà trả một cái giá thật lớn, tinh thần nguyên trong khoảnh khắc đã hao tổn đến ba thành.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm