Chúa Tể Chi Vương
Chương 35: Tổng thi đấu bắt đầu (thượng)
Thiết Bích Quyết trước ba tầng, chỉ có thể đúc thành căn cơ, chỉ khi đạt tới tầng bốn trở lên thì mới thể hiện ra uy lực chân chính.
Bộ võ học luyện thể này, một khi tấn chức tầng thứ tư, toàn thân sẽ như tường sắt, đao thương bất nhập, đạt đêm cảnh giới tiểu thành.
Nói cách khác, với công kích cấp bậc như Tân Phi, Triệu Phong đã hoàn toàn có thể dùng thân thể để ngạnh kháng.
Những tứ trọng ngũ trọng võ đạo bình thường rất khó làm hắn bị thương thực sự.
Thiết Bích Quyết tầng thứ tư, không chỉ cường hóa da thịt bên ngoài, nó còn có thể đem Võ Đạo Nội Kình dung luyện vào trong huyết nhục cốt cách, tăng mạnh lực lượng, hơn xa người cùng cấp, cũng tăng khả năng chịu đựng đối với đao kiếm, chống đỡ sự xâm nhập của Võ Đạo Nội Kình.
Cảm giác của Triệu Phong lúc này càng rõ ràng hơn.
Hắn không sử dụng Võ Đạo Nội Kinh, mỗi nhịp hô hấp và giơ tay nhấc chân, đều mơ hồ cảm thấy lực lượng cường đại ẩn chứa trong cơ bắp cốt cách.
- Bây giờ cho dù ta không sử dụng Võ Đạo Nội Kình, chỉ dựa vào lực lượng cơ thể, cũng có thể dễ dàng đánh bại tứ trọng võ đạo, thậm chí có thể so chiêu với ngũ trọng võ đạo.
Triệu Phong hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận sức mạnh bên trong lực lượng.
Lúc này, Triệu Phong mới biết được chỗ tốt của võ học luyện thể.
Nếu như lúc trước hắn có thể tu luyện Thiết Bích Quyết đến tầng thứ tư, cho dù là đối mặt với công kích của ba người Võ Giả áo bào xám cũng vẫn có thể thong dong ứng phó, chứ không phải lâm vào tuyệt cảnh.
Bịch...
Thân hình Triệu Phong nhảy ra khỏi Huyết Trì, lại củng cố thêm mấy canh giờ mới chạy đến gần cửa động.
Tại cửa vào huyệt động đã bị đất đá sụp đổ ngăn cản.
Triệu Phong thông qua kẽ hở giữa các tảng đá, có thể nhìn rõ tình cảnh trong hạp cốc.
- Vẫn còn chưa đi?
Triệu Phong nhướng mày, nhìn thấy Thanh Nhãn Cự Lang vẫn đang nằm trong hạp cốc, ngáy khò khò.
Hắn không dám có dị động gì, chỉ di chuyển một ít đá tảng chắn lối ra.
Grào...
Đúng lúc này, Thanh Nhãn Cự Lang gầm lên một tiếng, sát khí cường đại áp bách tới, theo một trận kình phong mà vang vọng khắp toàn bộ hạp cốc.
Triệu Phong có chút bất đắc dĩ, lại lần nữa trở về chỗ sâu trong huyệt động.
Thanh Nhãn Cự Lang này thân là hung thú cao cấp, giác quan linh mẫn siêu phàm, Triệu Phong muốn qua mặt nó cũng không phải dễ dàng.
- Chỉ còn hai ngày nữa là bắt đầu tổng thi đấu võ hội rồi, Triệu Phong ngâm mình trong Huyết Trì có chút lo lắng.
Xông ra thì chắc chắn là không thể, thực lực của Thanh Nhãn Cự Lạng có thể so với bát trọng võ đạo, Võ Giả từ thất trọng võ đạo trở xuống chỉ có thể bị giết chết trong nháy mắt.
Chín trọng võ đạo, cứ ba trọng là một tầng ranh giới.
Tứ trọng đến lục trọng võ đạo là “Uẩn Khí Đoạn”, thất trọng đến bát trọng là “Phá Khí đoạn”.
Triệu Phong có thể vượt cấp khiêu chiến lục trọng võ đạo, thế nhưng rất khó mà khiêu chiến với Đại Sư võ đạo “Phá Khí đoạn”.
Thanh Nhãn Cự Lang này cũng tương đương với Đại Sư võ đạo Phá Khí đoạn, ít nhất là cường giả bát trọng võ đạo, cho dù trưởng lão của Triệu tộc cũng chưa chắc là đối thủ của nó.
Nếu như không thể ra ngoài, Triệu Phong chỉ đành phải lưu lại, tiếp tục tu luyện.
Hắn ngâm mình trong nước suối màu máu, đồng thời tu luyện Thiết Bích Quyết và Lăng Độ Khí Quyết.
Lực lượng của nước suối màu máu quả thực thần kỳ và mạnh mẽ, dù Thiết Bích Quyết của Triệu Phong đã đột phá tầng bốn thì hắn vẫn cảm thấy có xu hướng tăng lên, chẳng qua là chậm hơn nhiều so với trước kia mà thôi.
Trong chớp mắt, lại hai ngày trôi qua.
Thiết Bích Quyết của Triệu Phong lại tăng thêm một đoạn.
Trong thời gian này, hắn còn phục dụng một Huyết Linh Chi 500 năm tuổi và một Huyết Duẩn 500 năm tuổi.
Huyết Linh Chi có thể tăng cường Võ Đồ, củng cố tâm thần.
Sau khi Triệu Phong phục dụng Huyết Linh Chi 500 năm tuổi xong, liền cảm thấy tâm thần tỉnh táo, Võ Đạo Nội Kình ngày càng tinh thuần, chất lượng đề cao.
Lại mượn Huyết Nhân Sâm trước đó và tác dụng của nước suối màu máu, Võ Đạo Nội Kình của hắn đã đạt đến ngũ trọng võ đạo đỉnh phong, cũng không thua gì Triệu Hàn.
Mà tác dụng của “Huyết Duẩn” thì lại càng đặc biệt hơn, nó có thể cải tạo thân thể, bài trừ độc tố.
Những ngày qua, Triệu Phong ngâm mình trong nước suối màu máu một thời gian dài, lại phục dục thiên địa linh tài, cảnh giới tăng lên quá nhanh, trong thân thể không biết đã tích lũy bao nhiêu độc tố rồi.
Sau khi phục dụng Huyết Duẩn 500 năm tuổi này xong, toàn thân hắn đã mấy lần bài xuất ra dịch lỏng màu đen, cảm thấy toàn thân hết sức sảng khoái, thể chất lột xác tu vi mơ hô lại tinh tiến thêm vài phần.
Lúc này, Võ Đạo Nội Kình của Triệu Phong đã có thể so với ngũ trọng võ đạo đỉnh phong, tu vi tiếp cận ngũ trọng đỉnh phong, Thiết Bích Quyết cũng tiếp cận tầng thứ tư đỉnh phong.
Nhưng hắn lại không chút mừng rỡ.
- Hôm nay hẳn là bắt đầu tổng thi đấu võ hội rồi, Triệu Phong có chút buồn bực, âm thầm lắc đầu than khổ.
Bây giờ hắn bị vây khốn trong sơn động không thể ra ngoài được.
Xem ra, tổng thi đấu võ hội của gia tộc đã chú định là không có duyên với mình rồi...
Cùng lúc này...
Tại thành Vũ Dương, Triệu thị gia tộc.
Tổng thi đấu võ hội gia tộc cũng tuần tự triển khai.
Những đệ tử tinh anh ở trong nội tầng mà ngày thường Triệu Phong cũng khó gặp đều lâm lượt lộ diện.
Xếp hạng nhất là Triệu Lân Long, Xếp hạng hai là Triệu Phong”, xếp hạng ba là Triệu Hàn...
Cả đám tinh anh vừa xuất hiện, đã đẩy bầu không khí tổng thi đấu võ hội của gia tộc lên đến cao trào.
Võ hội gia tộc tiến hành với khí thế hừng hực.
Chỉ có một số người là âm thầm buồn bực.
- Tại sao hắn không đến?
Đôi mắt dễ thương của Triệu Vũ Phi quét qua một lượt đệ tử khắp toàn trường, thế nhưng lại không nhìn thấy thân ảnh của Triệu Phong.
Lúc chỉ còn nửa tháng thì Triệu Vũ Phi cuối cùng cũng đã đột phá tứ trọng võ đạo, trong chuyện này, ngoài công lao của Lăng Độ Khí Quyết ra, còn nhờ sự giúp đỡ của một vài dược liệu trân quý...
Tại đài khiêu chiến phía đối diện có 50 cái ghế dựa, chia làm năm hàng 50 đệ tử nội tầng cũng lâm lượt ngồi trên đó.
50 cái ghế dựa này đại biểu cho 50 danh ngạch đệ tử nội tầng.
Chủ nhân của ba cái ghế dựa đầu tiên, nằm trong ba hạng đầu của đệ tử toàn tộc, không ai không phải là ngũ trọng võ đạo.
Xem khí tức thì Triệu Phong* và Triệu Hàn đều mới đột phá ngũ trọng võ đạo gần đây.
Về phần Triệu Lân Long xếp hạng nhất, thì từ đầu đến cuối đều nhắm mắt dưỡng thần, sâu không lường được.
Hắn cũng không liếc nhìn trên sân khiêu chiến luận bàn lấy một cái.
- Tên Triệu Phong xếp hạng nhất ngoại tầng tại sao còn chưa đến?
- Đúng vậy, nghe nói vài ngày trước, hắn đã dùng tu vi nửa bước Võ Giả để chiến thắng tứ trọng võ đạo đây.
Một vài đệ tử Triệu tộc bí mật nghị luận.
Đối với tình huống của Triệu Phong, trong cao tầng trong Triệu tộc, chỉ có rất ít người chú ý đến.
- Nếu như hắn tới, chỉ cần là tu vi tứ trọng võ đạo thì giành được vị trí trong năm hạng đầu cũng không phải là vấn đề, nhưng tại sao...
Một lão già râu bạc trắng khẽ lẩm bẩm.
Lão giả râu bạc trắng này chính là trọng tài trường của võ hội ngoại tầng từng ra tay ngăn cản Triệu Thiên Kiếm gây bất lợi cho Triệu Phong.
Hôm nay, ông ta cũng là một trong hai trọng tài trưởng của tổng thi đấu võ hội.
- Hừ, nếu như hắn xuất hiện, vậy thì mặt trời mọc ở phía Tây rồi.
Trong mắt Triệu Thiên Kiểm lóe lên một tia âm lệ, nhưng vẫn thầm nghi hoặc:
- Chẳng qua... “Hôi Ưng” phụ trách kế hoạch ám sát tại sao hoàn thành xong nhiệm vụ vẫn chưa hồi báo lại?
.....
Tại Hoành Vân Thiên Lâm, sâu trong một huyệt động âm u.
Triệu Phong vẫn ngâm mình trong Huyết Trì cuối cùng cũng từ bỏ một tia hi vọng cuối cùng.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Hắn có thể xác định tổng thi đấu võ hội đã bắt đầu rồi.
Thế nhưng trong hạp cốc này, con Thanh Nhãn Cự Lang kia vẫn canh giữ ở xung quanh địa bàn của mình, Triệu Phong căn bản không dám có hành động thiếu suy nghĩ nào.
Việc duy nhất mà bây giờ hắn có thể làm chính là ngâm mình trong nước suối màu máu, lặng lẽ tu luyện Thiết Bích Quyết và Lăng Độ Khí Quyết.
Cứ như vậy, lại một ngày nữa trôi qua, Thiết Bích Quyết của Triệu Phong cũng dần đạt đến tầng thứ đỉnh phong.
Võ Đạo Nội Kình của hắn đã đạt đến cực hạn ngũ trọng thậm chí tiếp cận lục trọng võ đạo.
Ngay cả cảnh giới võ đạo tiến triển chậm chạp nhất cũng đã tiếp cận ngũ trọng võ đạo đỉnh phong.
- Tổng thi đấu võ hội đã diễn ra một ngày rồi.
Tận đáy lòng Triệu Phong đã không còn bất kỳ hy vọng và mong ước gì nữa.
Võ hội gia tộc tuy quan trọng nhưng so với cái mạng nhỏ của mình, bên nào nặng, bên nào nhẹ, hắn vẫn biết.
Huống chi, chỉ cần hắn có đủ thực lực, cho dù không tham gia võ hội gia tộc, chỉ cần trở lại trong tộc thì cũng không cần sợ hãi gì nữa.
Grào...
Trong hạp cốc, mơ hồ truyền đến một tiếng gầm từ rất xa.
Ồ!
Thân hình Triệu Phong nhảy ra khỏi Huyết Trì.
Thanh âm vừa rồi rõ ràng là đến từ Thanh Nhãn Cự Lang ở bên ngoài.
- Đi nhìn thử xem.
Triệu Phong thi triển Phiêu Lăng Độ, trong chốc lát đã đến chỗ cửa động bị lấp kín.
Xuyên qua kẽ hở đất đá, Triệu Phong có thể nhìn thấy được tình hình bên trong hạp cốc.
Lúc này, tại một phía khác của hạp cốc, ước chừng khoảng ba bốn dặm, xuất hiện một vài thân ảnh nhân loại.
Nhân loại...
Triệu Phong đầu tiên là vui vẻ, sau đó tâm tình lại trở nên nặng nề.
Hung thú cao cấp là loại khủng bố gì, nhân vật bình thường e rằng còn không đủ nhét kẽ răng, trừ phi trong những người đó có Đại Sư võ đạo.
Mắt trái của Triệu Phong, dù cách xa ba bốn dặm thì vẫn có thể nhìn thấy rõ tướng mạo của những người kia thậm chí ngay cả nốt ruồi trên mặt, chi tiết trên da, lướt qua một cái là thấy hết.
Có ba người đến, gồm hai nam một nữ, phần lớn là mười bảy mười tám tuổi, lớn nhất cũng chỉ mới hai mươi tuổi.
Dựa theo độ tuổi này, hầu như không có khả năng đạt đến cảnh giới Đại Sư võ đạo.
Trong ấn tượng của Triệu Phong, trưởng lão trong Triệu tộc có ai không phải là người già bảy tám mươi tuổi chứ?
Chẳng qua, lúc Thanh Nhãn Cự Lang và mấy người kia vẫn đang giằng co, không lập tức công kích, dường như có chút kiêng kỵ.
Hai nam một nữ kia mặc một bộ thanh sam có hoa văn thống nhất, hẳn là thành viên của một thế lực nào đó.
Cách xa đến ba bốn dặm, Triệu Phong cũng không nghe rõ bọn họ nói gì, dù sao thì tai của hắn cũng không mạnh mẽ bằng mắt.
Lúc này, thanh niên lớn tuổi cầm đầu lạnh nhạt mở miệng nói:
- Súc sinh này, không ngờ lại rất thông minh.
- Không có tính khiêu chiến.
Một thiếu niên khác khinh thường nói.
- Giao cho ta đi.
Thiếu nữ cuối cùng có phần sợ hãi nói.
- Được, Uyển sư muội năng lực thực chiến của muội quá kém. Bây giờ, muội phải tiêu diệt nó trong vòng một chiêu.
Thanh niên cầm đầu nói.
Nếu Triệu Phong có thể nghe được đối thoại của bọn họ, e rằng sẽ chấn động vô cùng.
Sau đó, hắn nhìn thấy thiếu nữ trẻ tuổi kia đi về phía hung thú cao cấp, muốn trực tiếp đối đầu với Thanh Nhãn Cự Lang.
Grào...
Thanh Nhãn Cự Lang gầm lên một tiếng lao về phía thiếu nữ trẻ tuổi.
Trời đất...
Triệu Phong sợ ngây người, khoảnh khắc này, nhịp tim hắn bỗng nhiên đập nhanh hơn.
Mắt thấy thiếu nữ xinh xắn này có khả năng sẽ chết trong miệng Thanh Nhãn Cự Lang.
Mắt trái của Triệu Phong đột nhiên thúc dục đến cực hạn.
Trong tầm mắt của hắn, tốc độ vận chuyển của thế gian, phảng phất chậm hơn mười mấy lần.
- Phá!
Thiếu nữ trong tầm mắt, thân hình khẽ chuyển bay lên không trung, cánh tay ngọc vẽ ra một tầng ánh sáng màu xanh vô cùng kỳ dị, ngưng tụ trong tay, huyễn hóa thành một trận lốc mũi nhọn sắc bén, đi theo một quỹ tích kỳ diệu, đánh thẳng về phía Thanh Nhãn Cự Lang.
Phụt phụt...
Làn da cứng như sắt thép của Thanh Nhãn Cự Lang bị xé rách thành từng rãnh máu sâu đến vài thước, cái đầu của nó cũng bị đánh vỡ, chỉ kịp phát ra một tiếng rú thê lương, liền ngã xuống đất bỏ mình.
Ầm ầm...
Khói bụi nổi lên bốn phía, tại vị trí lúc nãy chỉ còn lại thi thể của Thanh Nhãn Cự Lang nằm trong vũng máu.
Một màn này...
Khiến cho Triệu Phong rung động vô cùng.
Mắt trái của hắn vẫn liên tiếp nhảy lên.
Trong không gian đen kịt, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc “oành” một tiếng, từ một phân thành hai, biến ảo thành hai luồng hư ảnh: một trong số đó đại biểu cho Thanh Nhãn Cự Lang còn một lại đại biểu cho một thiếu nữ trẻ trung.
Hai hư ảnh này, nhanh chóng tiếp cận thiếu nữ trẻ trung đó tuân theo một loại quỹ tích kỳ diệu, phảng phất dung nhập vào hoàn cảnh nào đó, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều ẩn chứa uy năng vô cùng, một kích đánh chết Thanh Nhãn Cự Lang.
Tình cảnh một màn vừa rồi đặc biệt là lúc thiếu nữ trẻ trung kia xuất thủ, đủ loại thủ đoạn huyền diệu, trong không gian đen kịt, nhiều lần diễn luyện, đã khắc sâu trong đầu hắn.
Thân thể Triệu Phong như hóa đá, đóng chặt mắt bất động, dường như rơi vào khung cảnh huyền diệu nào đó, không để tâm đến ngoại vật.
Thậm chí ngay cả mấy người trong hạp cốc rời đi lúc nào, hắn cũng không biết.
- Uyển sư muội lần đầu tiên muội thực chiến, tuy đối thủ rất yếu, thế nhưng một chiêu vừa rồi của muội phát huy cũng không tệ lắm.
Thanh niên cầm đầu tán thưởng.
Đợi đến khi Triệu Phong mở mắt ra.
Trong hạp cốc đã không còn một bóng người, chỉ còn lại thi thể của Thanh Nhãn Cự Lang.
Những chuyện xảy ra trước đó, phảng phất giống như mộng ảo.
Bộ võ học luyện thể này, một khi tấn chức tầng thứ tư, toàn thân sẽ như tường sắt, đao thương bất nhập, đạt đêm cảnh giới tiểu thành.
Nói cách khác, với công kích cấp bậc như Tân Phi, Triệu Phong đã hoàn toàn có thể dùng thân thể để ngạnh kháng.
Những tứ trọng ngũ trọng võ đạo bình thường rất khó làm hắn bị thương thực sự.
Thiết Bích Quyết tầng thứ tư, không chỉ cường hóa da thịt bên ngoài, nó còn có thể đem Võ Đạo Nội Kình dung luyện vào trong huyết nhục cốt cách, tăng mạnh lực lượng, hơn xa người cùng cấp, cũng tăng khả năng chịu đựng đối với đao kiếm, chống đỡ sự xâm nhập của Võ Đạo Nội Kình.
Cảm giác của Triệu Phong lúc này càng rõ ràng hơn.
Hắn không sử dụng Võ Đạo Nội Kinh, mỗi nhịp hô hấp và giơ tay nhấc chân, đều mơ hồ cảm thấy lực lượng cường đại ẩn chứa trong cơ bắp cốt cách.
- Bây giờ cho dù ta không sử dụng Võ Đạo Nội Kình, chỉ dựa vào lực lượng cơ thể, cũng có thể dễ dàng đánh bại tứ trọng võ đạo, thậm chí có thể so chiêu với ngũ trọng võ đạo.
Triệu Phong hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận sức mạnh bên trong lực lượng.
Lúc này, Triệu Phong mới biết được chỗ tốt của võ học luyện thể.
Nếu như lúc trước hắn có thể tu luyện Thiết Bích Quyết đến tầng thứ tư, cho dù là đối mặt với công kích của ba người Võ Giả áo bào xám cũng vẫn có thể thong dong ứng phó, chứ không phải lâm vào tuyệt cảnh.
Bịch...
Thân hình Triệu Phong nhảy ra khỏi Huyết Trì, lại củng cố thêm mấy canh giờ mới chạy đến gần cửa động.
Tại cửa vào huyệt động đã bị đất đá sụp đổ ngăn cản.
Triệu Phong thông qua kẽ hở giữa các tảng đá, có thể nhìn rõ tình cảnh trong hạp cốc.
- Vẫn còn chưa đi?
Triệu Phong nhướng mày, nhìn thấy Thanh Nhãn Cự Lang vẫn đang nằm trong hạp cốc, ngáy khò khò.
Hắn không dám có dị động gì, chỉ di chuyển một ít đá tảng chắn lối ra.
Grào...
Đúng lúc này, Thanh Nhãn Cự Lang gầm lên một tiếng, sát khí cường đại áp bách tới, theo một trận kình phong mà vang vọng khắp toàn bộ hạp cốc.
Triệu Phong có chút bất đắc dĩ, lại lần nữa trở về chỗ sâu trong huyệt động.
Thanh Nhãn Cự Lang này thân là hung thú cao cấp, giác quan linh mẫn siêu phàm, Triệu Phong muốn qua mặt nó cũng không phải dễ dàng.
- Chỉ còn hai ngày nữa là bắt đầu tổng thi đấu võ hội rồi, Triệu Phong ngâm mình trong Huyết Trì có chút lo lắng.
Xông ra thì chắc chắn là không thể, thực lực của Thanh Nhãn Cự Lạng có thể so với bát trọng võ đạo, Võ Giả từ thất trọng võ đạo trở xuống chỉ có thể bị giết chết trong nháy mắt.
Chín trọng võ đạo, cứ ba trọng là một tầng ranh giới.
Tứ trọng đến lục trọng võ đạo là “Uẩn Khí Đoạn”, thất trọng đến bát trọng là “Phá Khí đoạn”.
Triệu Phong có thể vượt cấp khiêu chiến lục trọng võ đạo, thế nhưng rất khó mà khiêu chiến với Đại Sư võ đạo “Phá Khí đoạn”.
Thanh Nhãn Cự Lang này cũng tương đương với Đại Sư võ đạo Phá Khí đoạn, ít nhất là cường giả bát trọng võ đạo, cho dù trưởng lão của Triệu tộc cũng chưa chắc là đối thủ của nó.
Nếu như không thể ra ngoài, Triệu Phong chỉ đành phải lưu lại, tiếp tục tu luyện.
Hắn ngâm mình trong nước suối màu máu, đồng thời tu luyện Thiết Bích Quyết và Lăng Độ Khí Quyết.
Lực lượng của nước suối màu máu quả thực thần kỳ và mạnh mẽ, dù Thiết Bích Quyết của Triệu Phong đã đột phá tầng bốn thì hắn vẫn cảm thấy có xu hướng tăng lên, chẳng qua là chậm hơn nhiều so với trước kia mà thôi.
Trong chớp mắt, lại hai ngày trôi qua.
Thiết Bích Quyết của Triệu Phong lại tăng thêm một đoạn.
Trong thời gian này, hắn còn phục dụng một Huyết Linh Chi 500 năm tuổi và một Huyết Duẩn 500 năm tuổi.
Huyết Linh Chi có thể tăng cường Võ Đồ, củng cố tâm thần.
Sau khi Triệu Phong phục dụng Huyết Linh Chi 500 năm tuổi xong, liền cảm thấy tâm thần tỉnh táo, Võ Đạo Nội Kình ngày càng tinh thuần, chất lượng đề cao.
Lại mượn Huyết Nhân Sâm trước đó và tác dụng của nước suối màu máu, Võ Đạo Nội Kình của hắn đã đạt đến ngũ trọng võ đạo đỉnh phong, cũng không thua gì Triệu Hàn.
Mà tác dụng của “Huyết Duẩn” thì lại càng đặc biệt hơn, nó có thể cải tạo thân thể, bài trừ độc tố.
Những ngày qua, Triệu Phong ngâm mình trong nước suối màu máu một thời gian dài, lại phục dục thiên địa linh tài, cảnh giới tăng lên quá nhanh, trong thân thể không biết đã tích lũy bao nhiêu độc tố rồi.
Sau khi phục dụng Huyết Duẩn 500 năm tuổi này xong, toàn thân hắn đã mấy lần bài xuất ra dịch lỏng màu đen, cảm thấy toàn thân hết sức sảng khoái, thể chất lột xác tu vi mơ hô lại tinh tiến thêm vài phần.
Lúc này, Võ Đạo Nội Kình của Triệu Phong đã có thể so với ngũ trọng võ đạo đỉnh phong, tu vi tiếp cận ngũ trọng đỉnh phong, Thiết Bích Quyết cũng tiếp cận tầng thứ tư đỉnh phong.
Nhưng hắn lại không chút mừng rỡ.
- Hôm nay hẳn là bắt đầu tổng thi đấu võ hội rồi, Triệu Phong có chút buồn bực, âm thầm lắc đầu than khổ.
Bây giờ hắn bị vây khốn trong sơn động không thể ra ngoài được.
Xem ra, tổng thi đấu võ hội của gia tộc đã chú định là không có duyên với mình rồi...
Cùng lúc này...
Tại thành Vũ Dương, Triệu thị gia tộc.
Tổng thi đấu võ hội gia tộc cũng tuần tự triển khai.
Những đệ tử tinh anh ở trong nội tầng mà ngày thường Triệu Phong cũng khó gặp đều lâm lượt lộ diện.
Xếp hạng nhất là Triệu Lân Long, Xếp hạng hai là Triệu Phong”, xếp hạng ba là Triệu Hàn...
Cả đám tinh anh vừa xuất hiện, đã đẩy bầu không khí tổng thi đấu võ hội của gia tộc lên đến cao trào.
Võ hội gia tộc tiến hành với khí thế hừng hực.
Chỉ có một số người là âm thầm buồn bực.
- Tại sao hắn không đến?
Đôi mắt dễ thương của Triệu Vũ Phi quét qua một lượt đệ tử khắp toàn trường, thế nhưng lại không nhìn thấy thân ảnh của Triệu Phong.
Lúc chỉ còn nửa tháng thì Triệu Vũ Phi cuối cùng cũng đã đột phá tứ trọng võ đạo, trong chuyện này, ngoài công lao của Lăng Độ Khí Quyết ra, còn nhờ sự giúp đỡ của một vài dược liệu trân quý...
Tại đài khiêu chiến phía đối diện có 50 cái ghế dựa, chia làm năm hàng 50 đệ tử nội tầng cũng lâm lượt ngồi trên đó.
50 cái ghế dựa này đại biểu cho 50 danh ngạch đệ tử nội tầng.
Chủ nhân của ba cái ghế dựa đầu tiên, nằm trong ba hạng đầu của đệ tử toàn tộc, không ai không phải là ngũ trọng võ đạo.
Xem khí tức thì Triệu Phong* và Triệu Hàn đều mới đột phá ngũ trọng võ đạo gần đây.
Về phần Triệu Lân Long xếp hạng nhất, thì từ đầu đến cuối đều nhắm mắt dưỡng thần, sâu không lường được.
Hắn cũng không liếc nhìn trên sân khiêu chiến luận bàn lấy một cái.
- Tên Triệu Phong xếp hạng nhất ngoại tầng tại sao còn chưa đến?
- Đúng vậy, nghe nói vài ngày trước, hắn đã dùng tu vi nửa bước Võ Giả để chiến thắng tứ trọng võ đạo đây.
Một vài đệ tử Triệu tộc bí mật nghị luận.
Đối với tình huống của Triệu Phong, trong cao tầng trong Triệu tộc, chỉ có rất ít người chú ý đến.
- Nếu như hắn tới, chỉ cần là tu vi tứ trọng võ đạo thì giành được vị trí trong năm hạng đầu cũng không phải là vấn đề, nhưng tại sao...
Một lão già râu bạc trắng khẽ lẩm bẩm.
Lão giả râu bạc trắng này chính là trọng tài trường của võ hội ngoại tầng từng ra tay ngăn cản Triệu Thiên Kiếm gây bất lợi cho Triệu Phong.
Hôm nay, ông ta cũng là một trong hai trọng tài trưởng của tổng thi đấu võ hội.
- Hừ, nếu như hắn xuất hiện, vậy thì mặt trời mọc ở phía Tây rồi.
Trong mắt Triệu Thiên Kiểm lóe lên một tia âm lệ, nhưng vẫn thầm nghi hoặc:
- Chẳng qua... “Hôi Ưng” phụ trách kế hoạch ám sát tại sao hoàn thành xong nhiệm vụ vẫn chưa hồi báo lại?
.....
Tại Hoành Vân Thiên Lâm, sâu trong một huyệt động âm u.
Triệu Phong vẫn ngâm mình trong Huyết Trì cuối cùng cũng từ bỏ một tia hi vọng cuối cùng.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Hắn có thể xác định tổng thi đấu võ hội đã bắt đầu rồi.
Thế nhưng trong hạp cốc này, con Thanh Nhãn Cự Lang kia vẫn canh giữ ở xung quanh địa bàn của mình, Triệu Phong căn bản không dám có hành động thiếu suy nghĩ nào.
Việc duy nhất mà bây giờ hắn có thể làm chính là ngâm mình trong nước suối màu máu, lặng lẽ tu luyện Thiết Bích Quyết và Lăng Độ Khí Quyết.
Cứ như vậy, lại một ngày nữa trôi qua, Thiết Bích Quyết của Triệu Phong cũng dần đạt đến tầng thứ đỉnh phong.
Võ Đạo Nội Kình của hắn đã đạt đến cực hạn ngũ trọng thậm chí tiếp cận lục trọng võ đạo.
Ngay cả cảnh giới võ đạo tiến triển chậm chạp nhất cũng đã tiếp cận ngũ trọng võ đạo đỉnh phong.
- Tổng thi đấu võ hội đã diễn ra một ngày rồi.
Tận đáy lòng Triệu Phong đã không còn bất kỳ hy vọng và mong ước gì nữa.
Võ hội gia tộc tuy quan trọng nhưng so với cái mạng nhỏ của mình, bên nào nặng, bên nào nhẹ, hắn vẫn biết.
Huống chi, chỉ cần hắn có đủ thực lực, cho dù không tham gia võ hội gia tộc, chỉ cần trở lại trong tộc thì cũng không cần sợ hãi gì nữa.
Grào...
Trong hạp cốc, mơ hồ truyền đến một tiếng gầm từ rất xa.
Ồ!
Thân hình Triệu Phong nhảy ra khỏi Huyết Trì.
Thanh âm vừa rồi rõ ràng là đến từ Thanh Nhãn Cự Lang ở bên ngoài.
- Đi nhìn thử xem.
Triệu Phong thi triển Phiêu Lăng Độ, trong chốc lát đã đến chỗ cửa động bị lấp kín.
Xuyên qua kẽ hở đất đá, Triệu Phong có thể nhìn thấy được tình hình bên trong hạp cốc.
Lúc này, tại một phía khác của hạp cốc, ước chừng khoảng ba bốn dặm, xuất hiện một vài thân ảnh nhân loại.
Nhân loại...
Triệu Phong đầu tiên là vui vẻ, sau đó tâm tình lại trở nên nặng nề.
Hung thú cao cấp là loại khủng bố gì, nhân vật bình thường e rằng còn không đủ nhét kẽ răng, trừ phi trong những người đó có Đại Sư võ đạo.
Mắt trái của Triệu Phong, dù cách xa ba bốn dặm thì vẫn có thể nhìn thấy rõ tướng mạo của những người kia thậm chí ngay cả nốt ruồi trên mặt, chi tiết trên da, lướt qua một cái là thấy hết.
Có ba người đến, gồm hai nam một nữ, phần lớn là mười bảy mười tám tuổi, lớn nhất cũng chỉ mới hai mươi tuổi.
Dựa theo độ tuổi này, hầu như không có khả năng đạt đến cảnh giới Đại Sư võ đạo.
Trong ấn tượng của Triệu Phong, trưởng lão trong Triệu tộc có ai không phải là người già bảy tám mươi tuổi chứ?
Chẳng qua, lúc Thanh Nhãn Cự Lang và mấy người kia vẫn đang giằng co, không lập tức công kích, dường như có chút kiêng kỵ.
Hai nam một nữ kia mặc một bộ thanh sam có hoa văn thống nhất, hẳn là thành viên của một thế lực nào đó.
Cách xa đến ba bốn dặm, Triệu Phong cũng không nghe rõ bọn họ nói gì, dù sao thì tai của hắn cũng không mạnh mẽ bằng mắt.
Lúc này, thanh niên lớn tuổi cầm đầu lạnh nhạt mở miệng nói:
- Súc sinh này, không ngờ lại rất thông minh.
- Không có tính khiêu chiến.
Một thiếu niên khác khinh thường nói.
- Giao cho ta đi.
Thiếu nữ cuối cùng có phần sợ hãi nói.
- Được, Uyển sư muội năng lực thực chiến của muội quá kém. Bây giờ, muội phải tiêu diệt nó trong vòng một chiêu.
Thanh niên cầm đầu nói.
Nếu Triệu Phong có thể nghe được đối thoại của bọn họ, e rằng sẽ chấn động vô cùng.
Sau đó, hắn nhìn thấy thiếu nữ trẻ tuổi kia đi về phía hung thú cao cấp, muốn trực tiếp đối đầu với Thanh Nhãn Cự Lang.
Grào...
Thanh Nhãn Cự Lang gầm lên một tiếng lao về phía thiếu nữ trẻ tuổi.
Trời đất...
Triệu Phong sợ ngây người, khoảnh khắc này, nhịp tim hắn bỗng nhiên đập nhanh hơn.
Mắt thấy thiếu nữ xinh xắn này có khả năng sẽ chết trong miệng Thanh Nhãn Cự Lang.
Mắt trái của Triệu Phong đột nhiên thúc dục đến cực hạn.
Trong tầm mắt của hắn, tốc độ vận chuyển của thế gian, phảng phất chậm hơn mười mấy lần.
- Phá!
Thiếu nữ trong tầm mắt, thân hình khẽ chuyển bay lên không trung, cánh tay ngọc vẽ ra một tầng ánh sáng màu xanh vô cùng kỳ dị, ngưng tụ trong tay, huyễn hóa thành một trận lốc mũi nhọn sắc bén, đi theo một quỹ tích kỳ diệu, đánh thẳng về phía Thanh Nhãn Cự Lang.
Phụt phụt...
Làn da cứng như sắt thép của Thanh Nhãn Cự Lang bị xé rách thành từng rãnh máu sâu đến vài thước, cái đầu của nó cũng bị đánh vỡ, chỉ kịp phát ra một tiếng rú thê lương, liền ngã xuống đất bỏ mình.
Ầm ầm...
Khói bụi nổi lên bốn phía, tại vị trí lúc nãy chỉ còn lại thi thể của Thanh Nhãn Cự Lang nằm trong vũng máu.
Một màn này...
Khiến cho Triệu Phong rung động vô cùng.
Mắt trái của hắn vẫn liên tiếp nhảy lên.
Trong không gian đen kịt, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc “oành” một tiếng, từ một phân thành hai, biến ảo thành hai luồng hư ảnh: một trong số đó đại biểu cho Thanh Nhãn Cự Lang còn một lại đại biểu cho một thiếu nữ trẻ trung.
Hai hư ảnh này, nhanh chóng tiếp cận thiếu nữ trẻ trung đó tuân theo một loại quỹ tích kỳ diệu, phảng phất dung nhập vào hoàn cảnh nào đó, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều ẩn chứa uy năng vô cùng, một kích đánh chết Thanh Nhãn Cự Lang.
Tình cảnh một màn vừa rồi đặc biệt là lúc thiếu nữ trẻ trung kia xuất thủ, đủ loại thủ đoạn huyền diệu, trong không gian đen kịt, nhiều lần diễn luyện, đã khắc sâu trong đầu hắn.
Thân thể Triệu Phong như hóa đá, đóng chặt mắt bất động, dường như rơi vào khung cảnh huyền diệu nào đó, không để tâm đến ngoại vật.
Thậm chí ngay cả mấy người trong hạp cốc rời đi lúc nào, hắn cũng không biết.
- Uyển sư muội lần đầu tiên muội thực chiến, tuy đối thủ rất yếu, thế nhưng một chiêu vừa rồi của muội phát huy cũng không tệ lắm.
Thanh niên cầm đầu tán thưởng.
Đợi đến khi Triệu Phong mở mắt ra.
Trong hạp cốc đã không còn một bóng người, chỉ còn lại thi thể của Thanh Nhãn Cự Lang.
Những chuyện xảy ra trước đó, phảng phất giống như mộng ảo.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm