Chúa Tể Chi Vương
Chương 257: Hồng hồ Thành chủ
- Tỷ võ chiêu phu?
Triệu Phong không khỏi kinh ngạc, cảm thấy không biết nói gì.
Đại quốc Thiên Bồng diện tích lãnh thổ rộng lớn, đất rộng người đông, những người tên Liễu Cầm Tâm cũng không phải là nhiều bình thường.
Hiện tại không ngờ lại rất đúng dịp, gặp phải một vị Liễu Cầm Tâm, hơn nữa lại còn đang tiến hành tỷ võ chiêu phu nữa!
- Vị thiên kim Thành chủ này, độ tuổi và tu vi như thế nào?
Mặc dù Triệu Phong nghĩ thấy khả năng không tính là quá lớn, nhưng vì để tránh bỏ lỡ, vẫn hỏi thêm một câu.
Dựa theo lẽ thường mà nói, chủ nhân của bức thư này, độ tuổi và tu vi hẳn là không chênh lệch quá nhiều so với Đại Trưởng lão.
Nhưng mà không có chuyện gì là tuyệt đối cả!
Một khi tấn cấp Chân Linh Cảnh, người đó sẽ có được mấy trăm năm thọ nguyên, lại càng không thể cân nhắc theo lẽ thường được. Những người trên trăm tuổi, thoạt nhìn cũng có thể chỉ mới hai mươi mà thôi.
Đồng dạng, cũng không ngoại trừ có một số kỳ tài có một không hai, mới mười mấy, hai mươi tuổi đã đạt tới Chân Linh Cảnh rồi.
Chỉ cần tấn chức Chân Linh Cảnh, mấy trăm tuổi cũng vậy, mấy chục tuổi cũng vậy, đều là tồn tại cùng một cấp bậc, đều có khả năng giao tiếp.
Nếu vậy, Triệu Phong sẽ có hai cái điều kiện hạn chế:
Thứ nhất, tu vi không quá chênh lệch Đại Trưởng lão, tối thiếu là không thấp hơn so với Đại Trưởng lão bao nhiêu.
Thứ hai, độ tuổi không thể nào quá nhỏ! Vì tránh để lọt lưới, nhất thiết là phải từ hai mươi tuổi trở lên.
Ngoài ra, còn có thêm một vài điều kiện phụ thêm nữa, ví dụ như thích đi du lịch.
Đại quốc Thiên Bồng cách Thập Tam Quốc thập phần xa xôi.
Nếu không có chuyện gì quan trọng, chỉ có những người thích đi du lịch, mới có thể từ nơi phồn hoa đô hội như Đại quốc Thiên Bồng đi tới nơi khỉ ho cò gáy xa xôi như Thập Tam Quốc.
- Vị thiên kim Thành chủ này, thập phần thần bí, đại đa số thời gian bình thường đều thích đi du lịch khắp nơi bên ngoài, tu vi hẳn là đã đạt tới Nửa bước Chân Linh Cảnh! Độ tuổi hẳn là cũng không quá lớn, không vượt quá hai mươi! Về phần diện mạo, có người nói là trầm ngư lạc nhạn, có người lại nói là xấu xí vô cùng…
Liễu Nguyên có chút không xác định, nói.
- Hồng Hồ Thành chủ cũng xem như là nhất mạch Liễu gia, vì sao ngươi lại không thể xác định chắc chắn độ tuổi, diện mạo, tu vi của vị thiên kim tiểu thư của Thành chủ này?
Triệu Phong có chút kỳ quái, hỏi.
Nếu lấy điều kiện ban đầu để sàng chọn, thì vị thiên kim Thành chủ này cũng xem như là cơ bản đạt tiêu chuẩn.
Liễu Nguyên cười khổ, nói:
- Vị thiên kim Thành chủ này, không chỉ có bản thân thần bí, ngay cả mẫu thân của nàng cũng đều có sắc thái thần bí vô cùng! Nàng và đương kim Thành chủ Hồng Hồ Thành, chỉ có một đoạn tình cảm ngắn ngủi, sau đó liền bỏ đi không biết tung tích nữa! Nhưng mà Hồng Hồ Thành chủ đối với vị chủ mẫu này, đến nay vẫn quyến luyến không quên, mãi cho tới giờ cũng không nạp thiếp cưới vợ thêm nữa!
Cặp mày Triệu Phong khẽ nhíu lại. Vị thiên kim Thành chủ tổ chức tỷ võ chiêu phu này, bản thân đã có sắc thái thần bí, các loại tin tức cũng có chút mơ hồ không rõ ràng, khó có thể xác định được.
- Tỷ võ chiêu phu này, còn diễn ra thêm mấy ngày nữa. Nếu như Triệu đại sư có hứng thú, thậm chí cũng có thể tham gia. Chỉ cần độ tuổi không vượt qua hai mươi lăm, có thể chiến thắng được Liễu thiên kim, liền có thể trở thành “thừa long khoái tế” của Thành chủ đại nhân.
Ngữ khí Liễu Nguyên hơi ướm thử, nói.
Triệu Phong cật lực lắc đầu. Tỷ võ chiêu phu? Hắn hoàn toàn không có chút hứng thú nào.
Chẳng qua, hắn thật sự cũng nghĩ muốn bớt chút thời gian đi xem mặt mũi của vị thiên kim Thành chủ kia như thế nào, dù sao cũng không thể hoàn toàn loại trừ nàng ra.
Kế tiếp sau đó, Triệu Phong bắt đầu lật xem bản danh sách kia.
Trên danh sách, toàn bộ đều là những nữ nhân có tên Liễu Cầm Tâm. Nhỏ từ mới bốn năm tuổi, lớn lên tới một hai trăm tuổi cũng đều có ghi lại.
Những người này, toàn bộ đều là xuất phát từ nhất mạch Liễu gia, cuối cùng đều đi theo quỹ tích nhân sinh bất đồng nhau.
Triệu Phong dựa theo những điều kiện hạn chế ban đầu, từng người từng người một sàng chọn, cuối cùng chỉ còn lại chừng mười người phù hợp điều kiện.
Trong số mười người này, có hai người tu vi đã đạt tới Chân Linh Cảnh, còn lại đều đã đạt tới Nửa bước Chân Linh Cảnh.
- Hai vị Liễu Cầm Tâm này, tu vi đã là Chân Linh Cảnh, quả thật không ai là tầm thường cả. Một người là Trưởng lão của Cầm Kiếm Cung, danh xưng Cầm Tiên Tử! Một người khác lại chính là Cầm Vương phi của Hoàng thất!
Triệu Phong không khỏi hít thật mạnh một ngụm khí lạnh.
Nhất hoàng, Tam tông, Tứ tộc!
Trong đó, Cầm Kiếm Cung chính là thuộc một trong Tam tông!
Bất luận là Cầm Kiếm Cung hay là Hoàng thất, cũng đều là một trong tám cỗ thế lực cực mạnh của Đại quốc Thiên Bồng.
Hơn nữa Cầm Tiên Tử và Cầm Vương phi, dựa theo độ tuổi, tu vi… cũng đều tương đối phù hợp điều kiện.
- Phù!
Triệu Phong thở dài ra một hơi, đưa tay xoa xoa mi tâm.
Mãi cho đến lúc này, nhiệm vụ truyền tin rốt cuộc cũng có chút manh mối.
Ngoại trừ Cầm Tiên Tử và Cầm Vương phi ra, những người còn lại, muốn gặp mặt một chút, cũng không phải quá khó.
Triệu Phong phục chế lại bản danh sách này trong đầu, đêm đó bắt đầu tiến hành điều tức tĩnh dưỡng.
Từ Thập Tam Quốc một đường bôn ba đến Đại quốc Thiên Bồng, về mặt tu vi, Triệu Phong cũng không có nhiều tiến triển, nhưng về căn cơ cảnh giới, thì lại dị thường ổn định.
Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, ở những Trọng thiên cuối cùng, mỗi bước tiến đều rất gian nan, mỗi khi tăng thêm một Trọng, cũng đều phải trả giá bằng vô số cố gắng và tài nguyên.
Lúc trước tại Liên minh thịnh hội, nếu như Triệu Phong không sử dụng Thuế Linh Đan, dưới tình huống bình thường, không mất hai, ba năm, rất khó có thể đột phá tới Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh!
Sau khi hóa giải U Hồn ấn ký, tu vi của Triệu Phong rớt trở lại xuống Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhưng hắn tuyệt không chút hối hận.
Hiện tại Triệu Phong đã đến Thánh địa tu hành Đại quốc Thiên Bồng, ở nơi này nguyên khí thiên địa nồng đậm, tài nguyên phong phú, tốc độ tu luyện khẳng định tốt hơn tại Thập Tam Quốc rất nhiều.
o0o
Tĩnh tu cả đêm, sáng sớm ngày hôm sau, Triệu Phong tìm đến chỗ của ba người bọn Liễu bá, thăm hỏi tình hình một chút.
Lúc này Liễu bá đang chuẩn bị lên đường trở về, hồng quang đầy mặt, cực kỳ vui vẻ. Dù sao thì Chi tộc của hắn rốt cuộc cũng đã xuất hiện một vị thiên tài kiệt xuất.
Liễu Đình Ngọc vẫn tràn ngập quyến luyến không nỡ rời đối với Tiểu Tặc Miêu như trước, quấn lấy chơi đùa không buông.
- Lão phu lập tức sẽ khởi hành trở về, ở Hồng Hồ Thành, mong rằng Triệu đại sư có thể chiếu cố Đình nhi và Đông nhi một chút!
Trước khi Liễu bá rời đi, đã đưa cho Triệu Phong một cái túi nhỏ màu bạc.
- Đây là?
Triệu Phong có chút kinh ngạc, mở túi ra, phát hiện đây là một cái Túi Linh sủng, giá trị ít nhất cũng là mười vạn Nguyên tinh thạch Hạ phẩm.
- Chút tâm ý nho nhỏ, không đủ thể hiện thành ý!
Liễu bá nở nụ cười hòa ái.
Gần mười vạn Nguyên tinh thạch, tuy cũng là một con số không nhỏ, nhưng mà đối với một phương Gia tộc như Liễu gia Lâm Lam Quận mà nói, cũng không tính là cái gì.
Liễu bá hiển nhiên biết rõ, hiện tại Triệu Phong đang thiếu một cái Túi Linh sủng, dù sao thường xuyên mang theo Thanh Phong Yến đi lại khắp nơi cũng có chút không tiện cho lắm.
- Đa tạ Liễu bá!
Triệu Phong tiếp nhận Túi linh sủng.
Giai đoạn hiện tại, hắn quả thật là mua không nổi một cái Túi Linh sủng như vậy.
Thấy Triệu Phong nhận lấy Túi Linh sủng, Liễu bá mới vui vẻ rời đi.
Chương 257: Hồng Hồ Thành chủ (2)
Thuần Thú Sư ở các nơi trong Đại quốc Thiên Bồng cũng là chức nghiệp phi thường được hoan nghênh, các thế lực, Đại Gia tộc đều không tiếc giá nào chiêu nạp hoặc giao hảo.
Nếu như Triệu Phong ở lại Hồng Hồ Thành, nhất định sẽ nhận được sự tiếp đãi nhiệt tình của Hồng Hồ Liễu gia, cũng có thể chiếu cố hai người Liễu Đình Ngọc một chút.
Triệu Phong cũng hiểu được dụng ý của Liễu bá. Sau đó hắn bắt đầu nghiên cứu Túi Linh sủng.
Túi Linh sủng, chính là một loại túi vải có không gian đặc thù chuyên môn dùng để chứa Linh sủng tọa kỵ, sử dụng những tạo nghệ Trận pháp cực kỳ cao minh bên trong.
Túi Linh sủng có chút khác biệt với trữ vật thủ trạc, Túi Linh sủng có thể chứa đựng những vật còn sống sinh hoạt bên trong, hơn nữa còn có sự lưu thông nhất định với nguyên khí thiên địa bên ngoài.
Nhưng mà khuyết điểm của nó cũng là rất rõ ràng. Túi Linh sủng bởi vì thể tích khá lớn, mức độ không gian củng cố không được tốt cho lắm, bình thường cũng chỉ có thể sử dụng chừng mười năm là hết hiệu lực.
Trữ vật thủ trạc của Triệu Phong chỉ có thể tích chừng một thước vuông, nhưng lại thập phần ổn định, mấy trăm năm, mấy ngàn năm cũng không bị chút hư hao nào.
Về phần Tiểu Tặc Miêu, vì cái gì có thể ở trong trữ vật thủ trạc sinh tồn lâu dài như vậy, thậm chí còn có thể tùy tiện ra vào, đây là điều mà ngay cả Triệu Phong cũng không thể giải thích được.
Có được Túi Linh sủng, Triệu Phong rất nhanh đem Thanh Phong Yến thu vào trong đó.
Mà Tiểu Tặc Miêu thì cũng lỉnh kỉnh dọn nhà vào trong Túi Linh sủng luôn.
Ngoại trừ một ít Nguyên tinh thạch và một đám các loại bảo thạch màu sắc sặc sỡ ra, Tiểu Tặc Miêu còn ôm theo một cái bầu rượu thể tích so với nó còn lớn hơn một chút.
Cái bầu rượu này, chính là bầu rượu mà Triệu Phong lấy được từ trong Bách Phần Cấm Địa, có thể tự động biến nước thành rượu, thập phần thần kỳ.
Nhưng mà ngày thường Triệu Phong lại không có thói quen uống rượu, cũng liền nhắm một mắt mở một mắt, để mặc cho Tiểu Tặc Miêu một mình uống hết.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu hôn lên trên má Triệu Phong một cái, vui mừng hưng phấn chui vào trong Túi Linh sủng.
Bên trong Túi Linh sủng có một không gian hình cầu, thể tích chừng mấy chục trượng.
Thanh Phong Yến cùng với Tiểu Tặc Miêu ở cùng một chỗ, hoàn toàn một bộ dáng hòa bình. Nhưng Triệu Phong lại đặc biệt chú ý, tựa hồ như Thanh Phong Yến đối với Tiểu Tặc Miêu có một sự sợ hãi nhàn nhạt khó hiểu.
Sau khi an bàn thỏa đáng chuyện Linh sủng xong, Triệu Phong một thân một mình đi ra khỏi phủ đệ Liễu Tộc. Trong người hắn có Hồng Liễu Lệnh, ở trong phạm vi thế lực của Hồng Hồ Liễu gia, có thể đi lại khắp nơi, không hề bị ngăn cản.
Thân là khách quý cao cấp của Hồng Hồ Liễu gia, nhất cử nhất động của Triệu Phong đều khiến cho người của Liễu gia chú ý, phái người đi dẫn đường, còn có hộ vệ âm thầm đi theo bảo hộ nữa.
Các loại đãi ngộ và chiếu cố, quả thật không chỗ nào có thể bắt bẻ cả.
Triệu Phong không khỏi cảm khái. Nếu như không phải lo lắng đến nhiệm vụ truyền tin, như vậy ở lại Hồng Hồ Thành một khoảng thời gian, cũng không tệ lắm.
- Triệu đại sư, ngài dự định đi tham gia tỷ võ chiêu phu hay sao?
Người dẫn đường cho hắn chính là Liễu Nguyên. Liễu Nguyên trêu ghẹo, hỏi.
Ngày hôm qua, trong lúc đưa bản danh sách cho Triệu Phong, Liễu Nguyên đã biết được mục đích của hắn. Thế nhưng vị thiên kim tiểu thư đang tiến hành tỷ võ chiêu phu kia, vừa lúc cũng tên là Liễu Cầm Tâm, hơn nữa lại còn thần bí vô cùng, Triệu Phong hiển nhiên không có khả năng không chút quan tâm.
- Ta không định tham gia, chỉ tới xem một chút thôi!
Triệu Phong có chút không biết nói gì.
Liễu Nguyên thì lại cười cười không nói gì, đi phía trước dẫn đường.
o0o
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, hai người đã đến nơi tiến hành tỷ võ chiêu phu.
Phía trước Phủ Thành chủ, có một tòa Luận võ đài được bố trí Trận pháp xung quanh, đường kính khoảng chừng hai trăm trượng.
Xung quanh Luận võ đài đang có một biển người không ngừng lớn tiếng hò hét.
- Tỷ võ chiêu phu tổng cộng diễn ra trong bảy ngày, hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi! Cả Hồng Hồ Thành, không ngờ không có một nam nhân nào có thể là đối thủ của Liễu thiên kim!
- Vị Liễu thiên kim kia, quả thật tu vi bất phàm, mãi cho đến nay, gần như chưa từng có kẻ nào có thể kiên trì với nàng quá ba hiệp!
Phía trước Phủ Thành chủ không ngừng vang lên thanh âm nghị luận.
Lúc này, trên Luận võ đài, vị thiên kim Thành chủ thần bí kia đang phiêu nhiên đứng ở đó, một thân váy lụa trắng như tuyết, bóng hình mảnh mai xinh đẹp, giống như tiên nữ trong tranh, vẻn vẹn một cái bóng dáng, liền khiến cho người ta mơ tưởng vô hạn.
Thế nhưng trên mặt nàng lại đeo một tấm lụa trắng che lại nửa dưới khuôn mặt, vẻn vẹn lộ ra ngoài một cặp mắt xinh đẹp trong xanh như thu thủy, tóc đen suôn dài, cặp mày lá liễu. Nhất cử nhất động của nàng, cho dù đặt bên trong biển người, vẫn như cũ có một loại cảm giác điềm tĩnh, an bình.
Mặc dù không thể nhìn thấy được dung mạo, nhưng mà khí chất tuyệt lệ của thiên kim Thành chủ, vẫn khiến cho người ta trong lòng máy động.
Chỉ luận về mặt khí chất, trong số những nữ nhân mà Triệu Phong nhận thức, gần như là không có bất cứ người nào có thể so sánh được với nàng.
Hắn theo bản năng dùng Thần Linh Nhãn nhìn trộm một chút dung nhan của vị thiên kim Thành chủ kia. Mặc dù không có mở ra lực lượng của mắt trái, nhưng mà chỉ cần hắn nhìn chăm chú một chút, cũng có được lực xuyên thấu nhất định.
Nhưng điều khiến Triệu Phong cảm thấy khiếp sợ chính là, tấm lụa che mặt của vị thiên kim Thành chủ kia đang đeo, dường như ẩn chứa một cỗ lực lượng thần bí nào đó, khiến cho hắn không thể nào nhìn xuyên qua nổi.
Hơn nữa, vị Liễu Cầm Tâm tiểu thư kia dường như có cảm ứng, ánh mắt khẽ chuyển, nhìn về phía hắn.
Mặc dù Triệu Phong phản ứng nhanh, trước tiên thu hồi lại ánh mắt, nhưng vị thiên kim Thành chủ một thân váy lụa như tuyết trắng, ánh mắt thâm thúy trong vắt của nàng vẫn dừng lại trên người hắn một cái.
Dù sao, hình tượng độc nhãn tóc xanh của Triệu Phong cũng quá nổi bật trong đám người.
Bởi vì có Liễu Nguyên dẫn đường, nên Triệu Phong có thể trực tiếp đi lên đài quan chiến của đám người Phủ Thành chủ.
Ở trên khu vực trung tâm của đài quan chiến, Hồng Hồ Thành chủ nghiễm nhiên ngồi đó, ước chừng ba bốn mươi tuổi, bề ngoài thoạt nhìn vô cùng nho nhã.
- Bái kiến Liễu thúc thúc!
Liễu Nguyên dù sao cũng là nghĩa tử của Gia chủ Liễu gia, liền tiến lên chào hỏi một câu, thuận tiện cũng giới thiệu Triệu Phong với Hồng Hồ Thành chủ luôn.
- Ừm!
Hồng Hồ Thành chủ khẽ gật đầu đáp lời, sau đó ánh mắt liếc sang dò xét Triệu Phong.
Triệu Phong nhất thời cảm thấy một luồng áp bách nặng nề giống như thái sơn đè xuống vậy. Hồng Hồ Thành chủ chỉ tùy tiện quét mắt một cái, gần như khiến cho khí huyết chân lực toàn thân của hắn trong khoảnh khắc sụp đổ mất.
- Hồng Hồ Thành chủ này, ít nhất cũng có tu vi Chân Huyền Cấp, thậm chí còn cao hơn nữa! Có thể khẳng định, trong toàn bộ Liên minh Thập Tam Tông, không có bất cứ kẻ nào là đối thủ của hắn cả!
Triệu Phong hít sâu một hơi, duy trì trấn định, cùng Thành chủ chào hỏi.
Vẻ mặt Hồng Hồ Thành chủ mang theo vẻ tán thưởng:
- Tục ngữ có câu, anh hùng xuất thiếu niên! Một Thuần Thú Sư trẻ tuổi như thế, quả thật là hiếm thấy a!
Triệu Phong chỉ có thể cung kính khiêm tốn ứng phó.
Hắn xác định, Hồng Hồ Thành chủ này nhất định là đã nhìn ra bản thân mình có tinh thần nguyên mạnh mẽ hơn người, thậm chí ngay cả lực lượng huyết mạch cũng có khả năng đã bị bại lộ!
- Ha ha… chắc hẳn ngươi cũng là tới tham gia tỷ võ chiêu phu của nữ nhi ta, có phải không?
Hồng Hồ Thành chủ cười tủm tỉm nói.
Triệu Phong nhất thời giật mình một cái, thiếu chút nữa ngã ngửa luôn.
Triệu Phong không khỏi kinh ngạc, cảm thấy không biết nói gì.
Đại quốc Thiên Bồng diện tích lãnh thổ rộng lớn, đất rộng người đông, những người tên Liễu Cầm Tâm cũng không phải là nhiều bình thường.
Hiện tại không ngờ lại rất đúng dịp, gặp phải một vị Liễu Cầm Tâm, hơn nữa lại còn đang tiến hành tỷ võ chiêu phu nữa!
- Vị thiên kim Thành chủ này, độ tuổi và tu vi như thế nào?
Mặc dù Triệu Phong nghĩ thấy khả năng không tính là quá lớn, nhưng vì để tránh bỏ lỡ, vẫn hỏi thêm một câu.
Dựa theo lẽ thường mà nói, chủ nhân của bức thư này, độ tuổi và tu vi hẳn là không chênh lệch quá nhiều so với Đại Trưởng lão.
Nhưng mà không có chuyện gì là tuyệt đối cả!
Một khi tấn cấp Chân Linh Cảnh, người đó sẽ có được mấy trăm năm thọ nguyên, lại càng không thể cân nhắc theo lẽ thường được. Những người trên trăm tuổi, thoạt nhìn cũng có thể chỉ mới hai mươi mà thôi.
Đồng dạng, cũng không ngoại trừ có một số kỳ tài có một không hai, mới mười mấy, hai mươi tuổi đã đạt tới Chân Linh Cảnh rồi.
Chỉ cần tấn chức Chân Linh Cảnh, mấy trăm tuổi cũng vậy, mấy chục tuổi cũng vậy, đều là tồn tại cùng một cấp bậc, đều có khả năng giao tiếp.
Nếu vậy, Triệu Phong sẽ có hai cái điều kiện hạn chế:
Thứ nhất, tu vi không quá chênh lệch Đại Trưởng lão, tối thiếu là không thấp hơn so với Đại Trưởng lão bao nhiêu.
Thứ hai, độ tuổi không thể nào quá nhỏ! Vì tránh để lọt lưới, nhất thiết là phải từ hai mươi tuổi trở lên.
Ngoài ra, còn có thêm một vài điều kiện phụ thêm nữa, ví dụ như thích đi du lịch.
Đại quốc Thiên Bồng cách Thập Tam Quốc thập phần xa xôi.
Nếu không có chuyện gì quan trọng, chỉ có những người thích đi du lịch, mới có thể từ nơi phồn hoa đô hội như Đại quốc Thiên Bồng đi tới nơi khỉ ho cò gáy xa xôi như Thập Tam Quốc.
- Vị thiên kim Thành chủ này, thập phần thần bí, đại đa số thời gian bình thường đều thích đi du lịch khắp nơi bên ngoài, tu vi hẳn là đã đạt tới Nửa bước Chân Linh Cảnh! Độ tuổi hẳn là cũng không quá lớn, không vượt quá hai mươi! Về phần diện mạo, có người nói là trầm ngư lạc nhạn, có người lại nói là xấu xí vô cùng…
Liễu Nguyên có chút không xác định, nói.
- Hồng Hồ Thành chủ cũng xem như là nhất mạch Liễu gia, vì sao ngươi lại không thể xác định chắc chắn độ tuổi, diện mạo, tu vi của vị thiên kim tiểu thư của Thành chủ này?
Triệu Phong có chút kỳ quái, hỏi.
Nếu lấy điều kiện ban đầu để sàng chọn, thì vị thiên kim Thành chủ này cũng xem như là cơ bản đạt tiêu chuẩn.
Liễu Nguyên cười khổ, nói:
- Vị thiên kim Thành chủ này, không chỉ có bản thân thần bí, ngay cả mẫu thân của nàng cũng đều có sắc thái thần bí vô cùng! Nàng và đương kim Thành chủ Hồng Hồ Thành, chỉ có một đoạn tình cảm ngắn ngủi, sau đó liền bỏ đi không biết tung tích nữa! Nhưng mà Hồng Hồ Thành chủ đối với vị chủ mẫu này, đến nay vẫn quyến luyến không quên, mãi cho tới giờ cũng không nạp thiếp cưới vợ thêm nữa!
Cặp mày Triệu Phong khẽ nhíu lại. Vị thiên kim Thành chủ tổ chức tỷ võ chiêu phu này, bản thân đã có sắc thái thần bí, các loại tin tức cũng có chút mơ hồ không rõ ràng, khó có thể xác định được.
- Tỷ võ chiêu phu này, còn diễn ra thêm mấy ngày nữa. Nếu như Triệu đại sư có hứng thú, thậm chí cũng có thể tham gia. Chỉ cần độ tuổi không vượt qua hai mươi lăm, có thể chiến thắng được Liễu thiên kim, liền có thể trở thành “thừa long khoái tế” của Thành chủ đại nhân.
Ngữ khí Liễu Nguyên hơi ướm thử, nói.
Triệu Phong cật lực lắc đầu. Tỷ võ chiêu phu? Hắn hoàn toàn không có chút hứng thú nào.
Chẳng qua, hắn thật sự cũng nghĩ muốn bớt chút thời gian đi xem mặt mũi của vị thiên kim Thành chủ kia như thế nào, dù sao cũng không thể hoàn toàn loại trừ nàng ra.
Kế tiếp sau đó, Triệu Phong bắt đầu lật xem bản danh sách kia.
Trên danh sách, toàn bộ đều là những nữ nhân có tên Liễu Cầm Tâm. Nhỏ từ mới bốn năm tuổi, lớn lên tới một hai trăm tuổi cũng đều có ghi lại.
Những người này, toàn bộ đều là xuất phát từ nhất mạch Liễu gia, cuối cùng đều đi theo quỹ tích nhân sinh bất đồng nhau.
Triệu Phong dựa theo những điều kiện hạn chế ban đầu, từng người từng người một sàng chọn, cuối cùng chỉ còn lại chừng mười người phù hợp điều kiện.
Trong số mười người này, có hai người tu vi đã đạt tới Chân Linh Cảnh, còn lại đều đã đạt tới Nửa bước Chân Linh Cảnh.
- Hai vị Liễu Cầm Tâm này, tu vi đã là Chân Linh Cảnh, quả thật không ai là tầm thường cả. Một người là Trưởng lão của Cầm Kiếm Cung, danh xưng Cầm Tiên Tử! Một người khác lại chính là Cầm Vương phi của Hoàng thất!
Triệu Phong không khỏi hít thật mạnh một ngụm khí lạnh.
Nhất hoàng, Tam tông, Tứ tộc!
Trong đó, Cầm Kiếm Cung chính là thuộc một trong Tam tông!
Bất luận là Cầm Kiếm Cung hay là Hoàng thất, cũng đều là một trong tám cỗ thế lực cực mạnh của Đại quốc Thiên Bồng.
Hơn nữa Cầm Tiên Tử và Cầm Vương phi, dựa theo độ tuổi, tu vi… cũng đều tương đối phù hợp điều kiện.
- Phù!
Triệu Phong thở dài ra một hơi, đưa tay xoa xoa mi tâm.
Mãi cho đến lúc này, nhiệm vụ truyền tin rốt cuộc cũng có chút manh mối.
Ngoại trừ Cầm Tiên Tử và Cầm Vương phi ra, những người còn lại, muốn gặp mặt một chút, cũng không phải quá khó.
Triệu Phong phục chế lại bản danh sách này trong đầu, đêm đó bắt đầu tiến hành điều tức tĩnh dưỡng.
Từ Thập Tam Quốc một đường bôn ba đến Đại quốc Thiên Bồng, về mặt tu vi, Triệu Phong cũng không có nhiều tiến triển, nhưng về căn cơ cảnh giới, thì lại dị thường ổn định.
Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, ở những Trọng thiên cuối cùng, mỗi bước tiến đều rất gian nan, mỗi khi tăng thêm một Trọng, cũng đều phải trả giá bằng vô số cố gắng và tài nguyên.
Lúc trước tại Liên minh thịnh hội, nếu như Triệu Phong không sử dụng Thuế Linh Đan, dưới tình huống bình thường, không mất hai, ba năm, rất khó có thể đột phá tới Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh!
Sau khi hóa giải U Hồn ấn ký, tu vi của Triệu Phong rớt trở lại xuống Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhưng hắn tuyệt không chút hối hận.
Hiện tại Triệu Phong đã đến Thánh địa tu hành Đại quốc Thiên Bồng, ở nơi này nguyên khí thiên địa nồng đậm, tài nguyên phong phú, tốc độ tu luyện khẳng định tốt hơn tại Thập Tam Quốc rất nhiều.
o0o
Tĩnh tu cả đêm, sáng sớm ngày hôm sau, Triệu Phong tìm đến chỗ của ba người bọn Liễu bá, thăm hỏi tình hình một chút.
Lúc này Liễu bá đang chuẩn bị lên đường trở về, hồng quang đầy mặt, cực kỳ vui vẻ. Dù sao thì Chi tộc của hắn rốt cuộc cũng đã xuất hiện một vị thiên tài kiệt xuất.
Liễu Đình Ngọc vẫn tràn ngập quyến luyến không nỡ rời đối với Tiểu Tặc Miêu như trước, quấn lấy chơi đùa không buông.
- Lão phu lập tức sẽ khởi hành trở về, ở Hồng Hồ Thành, mong rằng Triệu đại sư có thể chiếu cố Đình nhi và Đông nhi một chút!
Trước khi Liễu bá rời đi, đã đưa cho Triệu Phong một cái túi nhỏ màu bạc.
- Đây là?
Triệu Phong có chút kinh ngạc, mở túi ra, phát hiện đây là một cái Túi Linh sủng, giá trị ít nhất cũng là mười vạn Nguyên tinh thạch Hạ phẩm.
- Chút tâm ý nho nhỏ, không đủ thể hiện thành ý!
Liễu bá nở nụ cười hòa ái.
Gần mười vạn Nguyên tinh thạch, tuy cũng là một con số không nhỏ, nhưng mà đối với một phương Gia tộc như Liễu gia Lâm Lam Quận mà nói, cũng không tính là cái gì.
Liễu bá hiển nhiên biết rõ, hiện tại Triệu Phong đang thiếu một cái Túi Linh sủng, dù sao thường xuyên mang theo Thanh Phong Yến đi lại khắp nơi cũng có chút không tiện cho lắm.
- Đa tạ Liễu bá!
Triệu Phong tiếp nhận Túi linh sủng.
Giai đoạn hiện tại, hắn quả thật là mua không nổi một cái Túi Linh sủng như vậy.
Thấy Triệu Phong nhận lấy Túi Linh sủng, Liễu bá mới vui vẻ rời đi.
Chương 257: Hồng Hồ Thành chủ (2)
Thuần Thú Sư ở các nơi trong Đại quốc Thiên Bồng cũng là chức nghiệp phi thường được hoan nghênh, các thế lực, Đại Gia tộc đều không tiếc giá nào chiêu nạp hoặc giao hảo.
Nếu như Triệu Phong ở lại Hồng Hồ Thành, nhất định sẽ nhận được sự tiếp đãi nhiệt tình của Hồng Hồ Liễu gia, cũng có thể chiếu cố hai người Liễu Đình Ngọc một chút.
Triệu Phong cũng hiểu được dụng ý của Liễu bá. Sau đó hắn bắt đầu nghiên cứu Túi Linh sủng.
Túi Linh sủng, chính là một loại túi vải có không gian đặc thù chuyên môn dùng để chứa Linh sủng tọa kỵ, sử dụng những tạo nghệ Trận pháp cực kỳ cao minh bên trong.
Túi Linh sủng có chút khác biệt với trữ vật thủ trạc, Túi Linh sủng có thể chứa đựng những vật còn sống sinh hoạt bên trong, hơn nữa còn có sự lưu thông nhất định với nguyên khí thiên địa bên ngoài.
Nhưng mà khuyết điểm của nó cũng là rất rõ ràng. Túi Linh sủng bởi vì thể tích khá lớn, mức độ không gian củng cố không được tốt cho lắm, bình thường cũng chỉ có thể sử dụng chừng mười năm là hết hiệu lực.
Trữ vật thủ trạc của Triệu Phong chỉ có thể tích chừng một thước vuông, nhưng lại thập phần ổn định, mấy trăm năm, mấy ngàn năm cũng không bị chút hư hao nào.
Về phần Tiểu Tặc Miêu, vì cái gì có thể ở trong trữ vật thủ trạc sinh tồn lâu dài như vậy, thậm chí còn có thể tùy tiện ra vào, đây là điều mà ngay cả Triệu Phong cũng không thể giải thích được.
Có được Túi Linh sủng, Triệu Phong rất nhanh đem Thanh Phong Yến thu vào trong đó.
Mà Tiểu Tặc Miêu thì cũng lỉnh kỉnh dọn nhà vào trong Túi Linh sủng luôn.
Ngoại trừ một ít Nguyên tinh thạch và một đám các loại bảo thạch màu sắc sặc sỡ ra, Tiểu Tặc Miêu còn ôm theo một cái bầu rượu thể tích so với nó còn lớn hơn một chút.
Cái bầu rượu này, chính là bầu rượu mà Triệu Phong lấy được từ trong Bách Phần Cấm Địa, có thể tự động biến nước thành rượu, thập phần thần kỳ.
Nhưng mà ngày thường Triệu Phong lại không có thói quen uống rượu, cũng liền nhắm một mắt mở một mắt, để mặc cho Tiểu Tặc Miêu một mình uống hết.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu hôn lên trên má Triệu Phong một cái, vui mừng hưng phấn chui vào trong Túi Linh sủng.
Bên trong Túi Linh sủng có một không gian hình cầu, thể tích chừng mấy chục trượng.
Thanh Phong Yến cùng với Tiểu Tặc Miêu ở cùng một chỗ, hoàn toàn một bộ dáng hòa bình. Nhưng Triệu Phong lại đặc biệt chú ý, tựa hồ như Thanh Phong Yến đối với Tiểu Tặc Miêu có một sự sợ hãi nhàn nhạt khó hiểu.
Sau khi an bàn thỏa đáng chuyện Linh sủng xong, Triệu Phong một thân một mình đi ra khỏi phủ đệ Liễu Tộc. Trong người hắn có Hồng Liễu Lệnh, ở trong phạm vi thế lực của Hồng Hồ Liễu gia, có thể đi lại khắp nơi, không hề bị ngăn cản.
Thân là khách quý cao cấp của Hồng Hồ Liễu gia, nhất cử nhất động của Triệu Phong đều khiến cho người của Liễu gia chú ý, phái người đi dẫn đường, còn có hộ vệ âm thầm đi theo bảo hộ nữa.
Các loại đãi ngộ và chiếu cố, quả thật không chỗ nào có thể bắt bẻ cả.
Triệu Phong không khỏi cảm khái. Nếu như không phải lo lắng đến nhiệm vụ truyền tin, như vậy ở lại Hồng Hồ Thành một khoảng thời gian, cũng không tệ lắm.
- Triệu đại sư, ngài dự định đi tham gia tỷ võ chiêu phu hay sao?
Người dẫn đường cho hắn chính là Liễu Nguyên. Liễu Nguyên trêu ghẹo, hỏi.
Ngày hôm qua, trong lúc đưa bản danh sách cho Triệu Phong, Liễu Nguyên đã biết được mục đích của hắn. Thế nhưng vị thiên kim tiểu thư đang tiến hành tỷ võ chiêu phu kia, vừa lúc cũng tên là Liễu Cầm Tâm, hơn nữa lại còn thần bí vô cùng, Triệu Phong hiển nhiên không có khả năng không chút quan tâm.
- Ta không định tham gia, chỉ tới xem một chút thôi!
Triệu Phong có chút không biết nói gì.
Liễu Nguyên thì lại cười cười không nói gì, đi phía trước dẫn đường.
o0o
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, hai người đã đến nơi tiến hành tỷ võ chiêu phu.
Phía trước Phủ Thành chủ, có một tòa Luận võ đài được bố trí Trận pháp xung quanh, đường kính khoảng chừng hai trăm trượng.
Xung quanh Luận võ đài đang có một biển người không ngừng lớn tiếng hò hét.
- Tỷ võ chiêu phu tổng cộng diễn ra trong bảy ngày, hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi! Cả Hồng Hồ Thành, không ngờ không có một nam nhân nào có thể là đối thủ của Liễu thiên kim!
- Vị Liễu thiên kim kia, quả thật tu vi bất phàm, mãi cho đến nay, gần như chưa từng có kẻ nào có thể kiên trì với nàng quá ba hiệp!
Phía trước Phủ Thành chủ không ngừng vang lên thanh âm nghị luận.
Lúc này, trên Luận võ đài, vị thiên kim Thành chủ thần bí kia đang phiêu nhiên đứng ở đó, một thân váy lụa trắng như tuyết, bóng hình mảnh mai xinh đẹp, giống như tiên nữ trong tranh, vẻn vẹn một cái bóng dáng, liền khiến cho người ta mơ tưởng vô hạn.
Thế nhưng trên mặt nàng lại đeo một tấm lụa trắng che lại nửa dưới khuôn mặt, vẻn vẹn lộ ra ngoài một cặp mắt xinh đẹp trong xanh như thu thủy, tóc đen suôn dài, cặp mày lá liễu. Nhất cử nhất động của nàng, cho dù đặt bên trong biển người, vẫn như cũ có một loại cảm giác điềm tĩnh, an bình.
Mặc dù không thể nhìn thấy được dung mạo, nhưng mà khí chất tuyệt lệ của thiên kim Thành chủ, vẫn khiến cho người ta trong lòng máy động.
Chỉ luận về mặt khí chất, trong số những nữ nhân mà Triệu Phong nhận thức, gần như là không có bất cứ người nào có thể so sánh được với nàng.
Hắn theo bản năng dùng Thần Linh Nhãn nhìn trộm một chút dung nhan của vị thiên kim Thành chủ kia. Mặc dù không có mở ra lực lượng của mắt trái, nhưng mà chỉ cần hắn nhìn chăm chú một chút, cũng có được lực xuyên thấu nhất định.
Nhưng điều khiến Triệu Phong cảm thấy khiếp sợ chính là, tấm lụa che mặt của vị thiên kim Thành chủ kia đang đeo, dường như ẩn chứa một cỗ lực lượng thần bí nào đó, khiến cho hắn không thể nào nhìn xuyên qua nổi.
Hơn nữa, vị Liễu Cầm Tâm tiểu thư kia dường như có cảm ứng, ánh mắt khẽ chuyển, nhìn về phía hắn.
Mặc dù Triệu Phong phản ứng nhanh, trước tiên thu hồi lại ánh mắt, nhưng vị thiên kim Thành chủ một thân váy lụa như tuyết trắng, ánh mắt thâm thúy trong vắt của nàng vẫn dừng lại trên người hắn một cái.
Dù sao, hình tượng độc nhãn tóc xanh của Triệu Phong cũng quá nổi bật trong đám người.
Bởi vì có Liễu Nguyên dẫn đường, nên Triệu Phong có thể trực tiếp đi lên đài quan chiến của đám người Phủ Thành chủ.
Ở trên khu vực trung tâm của đài quan chiến, Hồng Hồ Thành chủ nghiễm nhiên ngồi đó, ước chừng ba bốn mươi tuổi, bề ngoài thoạt nhìn vô cùng nho nhã.
- Bái kiến Liễu thúc thúc!
Liễu Nguyên dù sao cũng là nghĩa tử của Gia chủ Liễu gia, liền tiến lên chào hỏi một câu, thuận tiện cũng giới thiệu Triệu Phong với Hồng Hồ Thành chủ luôn.
- Ừm!
Hồng Hồ Thành chủ khẽ gật đầu đáp lời, sau đó ánh mắt liếc sang dò xét Triệu Phong.
Triệu Phong nhất thời cảm thấy một luồng áp bách nặng nề giống như thái sơn đè xuống vậy. Hồng Hồ Thành chủ chỉ tùy tiện quét mắt một cái, gần như khiến cho khí huyết chân lực toàn thân của hắn trong khoảnh khắc sụp đổ mất.
- Hồng Hồ Thành chủ này, ít nhất cũng có tu vi Chân Huyền Cấp, thậm chí còn cao hơn nữa! Có thể khẳng định, trong toàn bộ Liên minh Thập Tam Tông, không có bất cứ kẻ nào là đối thủ của hắn cả!
Triệu Phong hít sâu một hơi, duy trì trấn định, cùng Thành chủ chào hỏi.
Vẻ mặt Hồng Hồ Thành chủ mang theo vẻ tán thưởng:
- Tục ngữ có câu, anh hùng xuất thiếu niên! Một Thuần Thú Sư trẻ tuổi như thế, quả thật là hiếm thấy a!
Triệu Phong chỉ có thể cung kính khiêm tốn ứng phó.
Hắn xác định, Hồng Hồ Thành chủ này nhất định là đã nhìn ra bản thân mình có tinh thần nguyên mạnh mẽ hơn người, thậm chí ngay cả lực lượng huyết mạch cũng có khả năng đã bị bại lộ!
- Ha ha… chắc hẳn ngươi cũng là tới tham gia tỷ võ chiêu phu của nữ nhi ta, có phải không?
Hồng Hồ Thành chủ cười tủm tỉm nói.
Triệu Phong nhất thời giật mình một cái, thiếu chút nữa ngã ngửa luôn.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm