Chúa Tể Chi Vương
Chương 239: Ban thưởng cao nhất
Trận chiến đỉnh phong nhất của Liên minh thịnh hội. Không ngờ chỉ trong một chiêu đã phân ra thắng bại.
Công kích Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt vẫn ngạo thị vô địch, nhưng nàng cuối cùng lại biến thành kẻ thất bại.
- Điều này làm sao có thể. Triệu Phong làm sao có thể chiến thắng dễ dàng như vậy.
- Chỉ trong một chiêu, tại sao ta lại có cảm giác như Thương Vũ Nguyệt bỏ cuộc vậy?
Toàn trường đều xôn xao, đại đa số đệ tử đại biểu đều cảm thấy ngốc trệ, u mê.
Từ biểu hiện bên ngoài mà xét, Triệu Phong thắng quá dễ dàng, từ đầu đến cuối đều là bộ dạng thâm bất khả trắc, nắm chắc thẳng lợi trong tay.
Điều này khiến cho mọi người có một loại ảo giác rằng, Thương Vũ Nguyệt giống như bỏ cuộc, hoặc là xảy ra sai lầm.
Mà trên thực tế.
Trận chiến này, Triệu Phong thắng vô cùng may mắn, thắng vô cùng hiểm, chỉ cần có chút sai lầm thì rất có thể đã bị Thương Vũ Nguyệt một kiếm chém rụng rồi.
Người có thể nhìn rõ cục diện giao phong thực sự thì lại càng ít hơn.
- Đáng tiếc đáng tiếc! Vũ Nguyệt rõ ràng có tới ngoài bảy phần thắng, thế nhưng lại bại
- Tâm thần của Vũ Nguyệt có vết thương tổn, hạt giống kiếm ý chỉ vừa ra đời, cảnh giới bất ổn, lúc này mới bị tiêu tử kia lợi dụng
Các trưởng bối của Vân Kiếm Tông đều siết chặt tay, thở dài.
Trận chiến này, Thương Vũ Nguyệt thua quá oan uổng rõ ràng có công kích ngạo thị vô địch, vậy mà lại bị thua vô duyên vô cớ.
Cường giả cấp bậc Chân Linh cảnh đều có thể nhìn rõ mấu chốt thắng bại.
Đầu tiên.
Triệu Phong vừa mở trận, liền thông qua ngôn từ. Thẩm thấu lực lượng tâm linh, dao động tín niệm cả đời của Thương Vũ Nguyệt.
Thứ nhất. Triệu Phong dùng Thần Linh nhãn tập trung khóa chặt, khống chế toàn bộ động tác của Thương Vũ Nguyệt, hiểu rõ tất cả bí mật lực lượng của nàng
Thứ hai. Lực lượng bí thuật tinh thần có mặt ở khắp nơi, huống chi tâm thần của Thương Vũ Nguyệt có vết thương trầm trọng hạt giống kiếm ý vẫn chưa ổn định.
Nói cách khác.
Từ lúc vừa bắt đầu, Triệu Phong đã bắt được uy hiếp vào sơ hở của Thương Vũ Nguyệt, đây chính là thứ mà “Thần Linh nhãn” am hiểu nhất, đồng thời kết hợp với bí thuật tinh thần thì hiệu quả lại càng tăng gấp đôi.
Cho dù Thương Vũ Nguyệt biết rõ dụng ý của Triệu Phong thì cũng không thể may mắn thoát khỏi, chỉ đành bị ép phải ngưng tụ hạt giống kiếm ý, phát động ngăn trở và phản kích đối với Triệu Phong
Từ đầu đến cuối, thế cục đều bị Triệu Phong dẫn dắt.
Triệu Phong thành công dao động tín niệm của nàng còn Thần Linh nhãn khống chế động thái, lúc Thương Vũ Nguyệt vừa phát ra công kích, lập tức kết hợp Thần Linh nhãn và lực lượng huyết mạch, đánh tan toàn bộ lực lượng kiếm ý vô hình của Thương Vũ Nguyệt.
Bước thứ hai cũng thành lập dựa trên cơ sở bước đầu tiên, như vậy mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
Thương Vũ Nguyệt vô ý trúng chiêu lần nữa. Kiếm ý sinh ra lực lượng vô hình bị đánh tan hơn phân nửa. Ngay cả một kích tụ lực cũng gần như bị gián đoạn.
Đương nhiên.
Khả năng kỳ lạ ẩn chứa trong Thần Linh nhãn của Triệu Phong cùng với lực lượng huyết mạch của bản thân, trong Khoảnh khắc này cũng vô cùng chấn động tâm linh.
Vào thời khắc mấu chốt nhất, hắn đã đánh tan lực lượng kiếm ý của Thương Vũ Nguyệt, đồng thời chống đỡ thành công.
Kết quả, Triệu Phong bị thương không nhẹ, ngăn trở được một kiếm ngạo thị vô địch trong Liên minh thịnh hội của Thương Vũ Nguyệt.
Từ đó, cán cân thắng lợi đã nghiêng về phía Triệu Phong rồi.
Những bước đầu tiên, Triệu Phong lần lượt dao động tín niệm Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt, đánh tan lực lượng kiếm ý của nàng, thành công cản được một kiếm, thậm chí còn thúc đẩy cục diện này đến mức tận cùng.
Lúc Thương Vũ Nguyệt bình ổn lại khí huyết, lần thứ hai định ngưng tụ lực lượng kiếm ý thì đã bị Triệu Phong nhẹ nhàng đánh tan.
Đợi sau khi áp sát người thì thắng bại đã định.
Người tu hành kiếm đạo đều là kiếm tẩu thiên phong, truy cầu cực hạn công kích, một kiếm phá vạn pháp.
Tại phương diện công kích, bọn họ tự nhiên khinh thường những người cùng cấp.
Nhưng phàm là có tốt thì nhất định sẽ có xấu, có được thì sẽ có mất.
Kiếm tu ngoại trừ công kích ra, những loại thủ đoạn khác như thủ đoạn tự bảo vệ mình và thể lực đều có chỗ khiếm khuyết.
Thế giới Tông môn có các loại công pháp thần bí, thủ đoạn bí thuật quỷ dị khó lường, tầng tầng lớp lớp, không thể đề phòng.
Ví dụ như “Bách Phần cấm địa”. Trong đó có lực nguyền rủa vô hình, cho dù là Chân Linh cảnh bước vào cũng khó trốn được cơn ác mộng trong đó.
Bởi vậy, Triệu Phong sẽ không ao ước ngưỡng mộ con đường quá nghiêng về một hướng như vậy, thế gian này có rất nhiều thủ đoạn vô hình, có thể đẩy ngươi vào chỗ chết mỗi giây mỗi phút.
- Triệu Phong thắng!
Trọng tài Chân Linh cảnh, nhìn về phía Triệu Phong với thần sắc phức tạp.
Trận chiến này, sở dĩ Triệu Phong có thể chiến thắng thực lực chỉ là thứ phụ, quan trọng nhất là chiến thuật tâm lý.
Dù sao thì dưới tình huống bình thường Triệu Phong cũng không thể ngăn nổi một kiếm tuyệt cường kèm theo hạt giống kiếm ý của Thương Vũ Nguyệt.
Có thể nói, công kích Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt là vô địch dưới Chân Linh cảnh.
Lúc tuyên bố kết quả, thần trí của Thương Vũ Nguyệt cũng thức tỉnh, vẻ mặt tái nhợt, ánh mắt sáng ngời tập trung khóa chặt Triệu Phong kiếm ý vô hình tràn ngập hư không
Sau khi bị thua, Thương Vũ Nguyệt đã hiểu ra nguyên nhân, đối với việc tâm linh không chỗ nào là không lợi dụng và công kích được, quả thật khiến người khác không rét mà run.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong đối mặt với Thương Vũ Nguyệt, không hề sợ hãi lực lượng kiếm ý của nàng
Thần Linh nhãn thúc dục lực lượng huyết mạch, ẩn chứa một loại lực lượng vô hình thần bí khiến Thần Ma tránh lui, trước mắt mà nói, Triệu Phong còn chưa biết cách vận dụng tự bảo vệ và công kích.
Lục trước, khi tiến vào Bách Phần cấm địa, lực lượng nguyền rũa ở đó cũng không thể đến gần cơ thể Triệu Phong
Giờ phút này, thắng bại đã định, Triệu Phong cũng không nói gì thêm với Thương Vũ Nguyệt.
Chiến thắng của Triệu Phong có lẽ có yếu tố may mắn, nhưng thủ đoạn của hắn cũng có thể xem là thực lực tiềm ẩn.
Trên đài quan chiến, bên phía Hiểu Nguyệt Tông
- Thắng rồi! Không ngờ hắn lại thành công rồi.
Đại trưởng lão không thể kềm chế được kích động trong lòng, hốc mắt mơ hồ có chút ướt át.
Hạng nhất Liên minh thịnh hội, điều này đại biểu cho vinh dự cao nhất khu vực Hoành Vân Thiên Lâm.
Đây là lần đầu tiên của Hiểu Nguyệt Tông trong vòng ngàn năm qua, giành được vòng nguyệt quế.
Trước kia. Đệ tử đại biểu cho Hiểu Nguyệt Tông, phần lớn đều là xếp hạng cuối cùng trong Liên minh thịnh hội. Ngay cả hai mươi hạng đầu cũng rất khó tiến vào.
Còn lần này.
Hạng nhất của liên minh thuộc về Hiểu Nguyệt Tông.
Có hai người có thể tiến vào quyết chiến Phong Vân, Bắc Mặc đoán chừng có thể tiến vào mười hạng đầu.
Mặc đủ Dương Càn không tiến vào quyết chiến Phong Vân, nhưng xếp hạng đại khái cũng trước hai mươi.
Cao tầng Tông môn của Hiểu Nguyệt Tông đều cảm thấy trong lòng vui vẻ khuây khỏa, khó mà hình dung nổi cảm xúc của bọn họ lúc này.
Chỉ có Vân Hải chân nhân là nụ cười có chút mất tự nhiên cố gắng che dấu vẻ lo lắng và kinh hãi bất an trong lòng.
Chuyện mà hắn không muốn chứng kiến nhất, cuối cùng đã xảy ra.
Sau Phù Loan Thí Luyện, Triệu Phong lần lượt tạo nên kỳ tích, biến mục nát thành thần kỳ, biến chuyện không thể thành chuyện có thể.
Bất luận là tư chất, tiềm lực, ý chí, tâm tính,... Triệu Phong đều là số một.
Đặc biệt là tại phương diện tâm tính ý chí, Triệu Phong thành thục lão luyện hơn những thiếu niên cùng tuổi rất nhiều, tâm tư cần mặt.
Những Tông phái khác trong liên minh Thập Tam Tông đều hai mặt nhìn nhau, bắt đầu nghị luận.
Đặc biệt là Vân Kiếm Tông và Cổ U Điện, sắc mặt của bọn họ đều không tốt lắm, hạng nhất liên minh chính là vinh hạnh đặc biệt, không ngờ lại thuộc về Hiểu Nguyệt Tông, Tông phái từ lâu vẫn xếp hạng cuối.
Từ trên xuống dưới Lăng Nguyệt Tông cũng kinh ngạc vô cùng.
Nguyệt Tam Tông vốn là một thể, thực lực của Hiểu Nguyệt Tông từ trước tới nay vẫn xếp hàng cuối trong ba Tông.
Đoạn thời gian trước diễn ra “Tiểu Hội Tam Tông”. Hiểu Nguyệt Tông đã phá vỡ kỷ lục, khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc ngoài dự liệu. Bây giờ xem ra, trong Tiểu Hội lần trước, Hiểu Nguyệt Tông vẫn giữ lại thực lực.
Sau khi Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt quyết chiến, Liên minh thịnh hội cơ bản đã bế mạc.
Những trận tỷ thí tiếp theo, Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt đều không có bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản.
Mười hai người trên Phong Vân quyết chiến đài, mỗi người đều phải đánh với nhau một trận, đây là so đấu nghị lực và thực lực.
Cuối cùng.
Triệu Phong giành được mười một trận toàn thắng, không người nào theo kịp.
Thương Vũ Nguyệt thì thắng được mười trận.
Lâm Thông thì thắng lợi chín trận, bởi vì hắn đã thua Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt.
Không phải hoài nghi, Triệu Phong đã trở thành ông vua không ngai của Liên minh thịnh hội lần này, đệ nhất vương giả trong Tứ đại tân tú.
- Cuối cùng ta vẫn không thể đuổi kịp hắn.
Trong đôi mắt sáng lấp lánh của Triệu Vũ Phi thoáng có một tia ảm đạm.
Trên Phong Vân quyết chiến đài, Triệu Vũ Phi hoàn toàn bị Triệu Phong đánh bại, căn bản không có sức hoàn thủ.
Công kích của Triệu Phong là bí thuật tinh thần, thủ đoạn của Thần Linh nhãn cực mạnh, khiến cho chỉnh thể thực lực của hắn đạt tới một trình độ cực cao.
Chỉ có Thương Vũ Nguyệt có công kích ngạo thị tồn tại dưới Chân Linh cảnh, là mới có thể tạo thành uy hiếp cho hắn.
Chẳng qua, trong mắt Triệu Vũ Phi rất nhanh liền lóe lên một tia dị sắc, lẩm bẩm:
- Đã không thể vượt qua hắn, vậy thì ta sẽ dùng hắn làm mục tiêu, cả đời đuổi theo, đây cũng là một loại tín niệm.
Bỗng nhiên, kẽ hở trong tâm cảnh Triệu Vũ Phi đã không còn.
Nếu đã không thể siêu việt Triệu Phong, vậy thì không bằng thuận theo tâm linh, một lòng sùng bái và ỷ lại hắn, xem hắn là mục tiểu nhân sinh, cả đời phấn đấu.
Tâm niệm thay đổi, Triệu Vũ Phi lại biến trở lại thành một thiếu nữ tinh khiết như ngày trước.
Làm như vậy, có lợi mà cũng có hại.
Chỗ lợi chính là tâm cảnh của Triệu Vũ Tuyết sẽ không còn sơ hở, chỉ cần Triệu Phong vẫn tiếp tục phát triển, vĩnh viễn không thất bại thì tâm cảnh và lực lượng của nàng cũng sẽ theo đó mà tăng lên.
Nhưng chỗ hại chính là nếu như tương lai của Triệu Phong triệt để suy sụp, thất bại, như vậy cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh của Triệu Vũ Phi.
Bởi vì, Triệu Phong đã trở thành một tòa núi lớn trong tâm linh của Triệu Vũ Phi, nàng xem hắn là mục tiểu nhân sinh, đây cũng chính là một loại sùng bái.
Hai ba ngày sau...
Phong Vân quyết chiến đài cuối cùng cũng đã bế mạc.
Hạng nhất: Triệu Phong
Hạng nhì: Thương Vũ Nguyệt
Hạng ba: Lâm Thông
Trong trận chung kết Phong Vân lần này, chỉ bình chọn ra ba đại vương giả tân tú.
Về phần Từ Tử Huyền và Ngạo Thiên Nguyệt, trước kia thực lực nắm trong ba hạng đầu, nhưng bây giờ bọn hắn đều thấp hơn một bậc, bị một chiêu miễu sát, cho nên cũng không được xếp vào hàng ngũ vương giả tân tú nữa.
Ngay sau đó...
Liên minh thịnh hội bắt đầu ban thưởng.
Liên minh thịnh hội Thập Tam Tông do mười ba Tông phái cùng đứng ra tổ chức, tất cả Tông phái đều xuất ra tài lực và nhân lực.
Những ban thưởng này, thật ra đều đến từ các Tông phái.
Nói hình tượng một chút chính là, nó giống như một ván bài, mười ba Tông đều xuất ra tiền đặt cược rất lớn.
Thắng thua, sẽ dựa vào xếp hạng của đệ tử đại biểu.
Không phái nghi ngờ, ba hạng đầu, thậm chí hạng nhất đều muốn thắng được khoản tiền cược lớn này.
Hạng nhất sẽ được ban thưởng một viên “Thuế Linh Đan”. Giá trị của nó là không thể hạn lượng.
Nghe nói, để luyện chế viên thuốc này, mười ba Tông phải tổn hao rất nhiều tài lực, chuẩn bị tài liệu mất một hai năm, tập trung những vị Luyện Đan Sư có trình độ cao nhất, sau đó giao tài liệu cho bọn họ luyện chế.
Thuế Linh Đan, đây có thể xem như tiền cược lớn nhất cho ván bài lần này.
Không ai ngờ rằng, phần thường dành cho hạng nhất lại bị một tên đệ tử không nổi danh của Hiểu Nguyệt Tông đạt được.
Không!
Triệu Phong đã không còn là tên đệ tử vô danh nữa, từ lúc hắn trèo lên đỉnh cao của liên minh, tên tuổi của hắn đã được ghi vào sử sách, chấn động mười ba Tông, thanh danh truyền xa trong khu vực Hoành Vân Thiên Lâm.
Liên minh thịnh hội cũng chấm dứt trong ngày hôm ấy. Người trong mười hạng đầu cũng vội vàng đi nhận thưởng.
Lần này, hạng nhất liên minh sẽ đạt được một viên “Thuế Linh Đan”. Ban thưởng thêm một vạn nguyên tinh thạch hạ phẩm, cũng tương đương với một trăm vạn nguyên tinh thạch thứ phẩm.
Ngoài ra, ba hạng đầu đều có tư cách tiến vào di tích của Tôn Giả, cảm ngộ tinh thần trong di tích cổ của “Ẩn Long Tôn Giả”.
Dưới ánh mắt hâm mộ, ghen ghét, tham lam, và không cam lòng, Triệu Phong đã nhận được viên “Thuế Linh Đan”.
“Thuế Linh Đan” đặt trong một cái bình ngọc long lanh trong suốt, nó là một viên linh đan nhỏ chừng ngón cái, toàn thân lấp lánh, bên ngoài rung động một tầng khí tức tím nhạt.
Lắc lư cái bình một chút, trên bề mặt viên linh đan liền nổi lên một trận chấn động như mộng ảo.
Chỉ cần phục dụng viên linh đan này, Triệu Phong có 100% có thể tăng lên một trọng thiên.
- Phong nhi, viên “Thuế Linh Đan” này có giá trị rất lớn. Ta đề nghị ngươi hãy nhanh chóng phục dụng nó, để chậm sẽ sinh biến.
Đại trưởng lão trịnh trọng nói.
Công kích Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt vẫn ngạo thị vô địch, nhưng nàng cuối cùng lại biến thành kẻ thất bại.
- Điều này làm sao có thể. Triệu Phong làm sao có thể chiến thắng dễ dàng như vậy.
- Chỉ trong một chiêu, tại sao ta lại có cảm giác như Thương Vũ Nguyệt bỏ cuộc vậy?
Toàn trường đều xôn xao, đại đa số đệ tử đại biểu đều cảm thấy ngốc trệ, u mê.
Từ biểu hiện bên ngoài mà xét, Triệu Phong thắng quá dễ dàng, từ đầu đến cuối đều là bộ dạng thâm bất khả trắc, nắm chắc thẳng lợi trong tay.
Điều này khiến cho mọi người có một loại ảo giác rằng, Thương Vũ Nguyệt giống như bỏ cuộc, hoặc là xảy ra sai lầm.
Mà trên thực tế.
Trận chiến này, Triệu Phong thắng vô cùng may mắn, thắng vô cùng hiểm, chỉ cần có chút sai lầm thì rất có thể đã bị Thương Vũ Nguyệt một kiếm chém rụng rồi.
Người có thể nhìn rõ cục diện giao phong thực sự thì lại càng ít hơn.
- Đáng tiếc đáng tiếc! Vũ Nguyệt rõ ràng có tới ngoài bảy phần thắng, thế nhưng lại bại
- Tâm thần của Vũ Nguyệt có vết thương tổn, hạt giống kiếm ý chỉ vừa ra đời, cảnh giới bất ổn, lúc này mới bị tiêu tử kia lợi dụng
Các trưởng bối của Vân Kiếm Tông đều siết chặt tay, thở dài.
Trận chiến này, Thương Vũ Nguyệt thua quá oan uổng rõ ràng có công kích ngạo thị vô địch, vậy mà lại bị thua vô duyên vô cớ.
Cường giả cấp bậc Chân Linh cảnh đều có thể nhìn rõ mấu chốt thắng bại.
Đầu tiên.
Triệu Phong vừa mở trận, liền thông qua ngôn từ. Thẩm thấu lực lượng tâm linh, dao động tín niệm cả đời của Thương Vũ Nguyệt.
Thứ nhất. Triệu Phong dùng Thần Linh nhãn tập trung khóa chặt, khống chế toàn bộ động tác của Thương Vũ Nguyệt, hiểu rõ tất cả bí mật lực lượng của nàng
Thứ hai. Lực lượng bí thuật tinh thần có mặt ở khắp nơi, huống chi tâm thần của Thương Vũ Nguyệt có vết thương trầm trọng hạt giống kiếm ý vẫn chưa ổn định.
Nói cách khác.
Từ lúc vừa bắt đầu, Triệu Phong đã bắt được uy hiếp vào sơ hở của Thương Vũ Nguyệt, đây chính là thứ mà “Thần Linh nhãn” am hiểu nhất, đồng thời kết hợp với bí thuật tinh thần thì hiệu quả lại càng tăng gấp đôi.
Cho dù Thương Vũ Nguyệt biết rõ dụng ý của Triệu Phong thì cũng không thể may mắn thoát khỏi, chỉ đành bị ép phải ngưng tụ hạt giống kiếm ý, phát động ngăn trở và phản kích đối với Triệu Phong
Từ đầu đến cuối, thế cục đều bị Triệu Phong dẫn dắt.
Triệu Phong thành công dao động tín niệm của nàng còn Thần Linh nhãn khống chế động thái, lúc Thương Vũ Nguyệt vừa phát ra công kích, lập tức kết hợp Thần Linh nhãn và lực lượng huyết mạch, đánh tan toàn bộ lực lượng kiếm ý vô hình của Thương Vũ Nguyệt.
Bước thứ hai cũng thành lập dựa trên cơ sở bước đầu tiên, như vậy mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
Thương Vũ Nguyệt vô ý trúng chiêu lần nữa. Kiếm ý sinh ra lực lượng vô hình bị đánh tan hơn phân nửa. Ngay cả một kích tụ lực cũng gần như bị gián đoạn.
Đương nhiên.
Khả năng kỳ lạ ẩn chứa trong Thần Linh nhãn của Triệu Phong cùng với lực lượng huyết mạch của bản thân, trong Khoảnh khắc này cũng vô cùng chấn động tâm linh.
Vào thời khắc mấu chốt nhất, hắn đã đánh tan lực lượng kiếm ý của Thương Vũ Nguyệt, đồng thời chống đỡ thành công.
Kết quả, Triệu Phong bị thương không nhẹ, ngăn trở được một kiếm ngạo thị vô địch trong Liên minh thịnh hội của Thương Vũ Nguyệt.
Từ đó, cán cân thắng lợi đã nghiêng về phía Triệu Phong rồi.
Những bước đầu tiên, Triệu Phong lần lượt dao động tín niệm Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt, đánh tan lực lượng kiếm ý của nàng, thành công cản được một kiếm, thậm chí còn thúc đẩy cục diện này đến mức tận cùng.
Lúc Thương Vũ Nguyệt bình ổn lại khí huyết, lần thứ hai định ngưng tụ lực lượng kiếm ý thì đã bị Triệu Phong nhẹ nhàng đánh tan.
Đợi sau khi áp sát người thì thắng bại đã định.
Người tu hành kiếm đạo đều là kiếm tẩu thiên phong, truy cầu cực hạn công kích, một kiếm phá vạn pháp.
Tại phương diện công kích, bọn họ tự nhiên khinh thường những người cùng cấp.
Nhưng phàm là có tốt thì nhất định sẽ có xấu, có được thì sẽ có mất.
Kiếm tu ngoại trừ công kích ra, những loại thủ đoạn khác như thủ đoạn tự bảo vệ mình và thể lực đều có chỗ khiếm khuyết.
Thế giới Tông môn có các loại công pháp thần bí, thủ đoạn bí thuật quỷ dị khó lường, tầng tầng lớp lớp, không thể đề phòng.
Ví dụ như “Bách Phần cấm địa”. Trong đó có lực nguyền rủa vô hình, cho dù là Chân Linh cảnh bước vào cũng khó trốn được cơn ác mộng trong đó.
Bởi vậy, Triệu Phong sẽ không ao ước ngưỡng mộ con đường quá nghiêng về một hướng như vậy, thế gian này có rất nhiều thủ đoạn vô hình, có thể đẩy ngươi vào chỗ chết mỗi giây mỗi phút.
- Triệu Phong thắng!
Trọng tài Chân Linh cảnh, nhìn về phía Triệu Phong với thần sắc phức tạp.
Trận chiến này, sở dĩ Triệu Phong có thể chiến thắng thực lực chỉ là thứ phụ, quan trọng nhất là chiến thuật tâm lý.
Dù sao thì dưới tình huống bình thường Triệu Phong cũng không thể ngăn nổi một kiếm tuyệt cường kèm theo hạt giống kiếm ý của Thương Vũ Nguyệt.
Có thể nói, công kích Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt là vô địch dưới Chân Linh cảnh.
Lúc tuyên bố kết quả, thần trí của Thương Vũ Nguyệt cũng thức tỉnh, vẻ mặt tái nhợt, ánh mắt sáng ngời tập trung khóa chặt Triệu Phong kiếm ý vô hình tràn ngập hư không
Sau khi bị thua, Thương Vũ Nguyệt đã hiểu ra nguyên nhân, đối với việc tâm linh không chỗ nào là không lợi dụng và công kích được, quả thật khiến người khác không rét mà run.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong đối mặt với Thương Vũ Nguyệt, không hề sợ hãi lực lượng kiếm ý của nàng
Thần Linh nhãn thúc dục lực lượng huyết mạch, ẩn chứa một loại lực lượng vô hình thần bí khiến Thần Ma tránh lui, trước mắt mà nói, Triệu Phong còn chưa biết cách vận dụng tự bảo vệ và công kích.
Lục trước, khi tiến vào Bách Phần cấm địa, lực lượng nguyền rũa ở đó cũng không thể đến gần cơ thể Triệu Phong
Giờ phút này, thắng bại đã định, Triệu Phong cũng không nói gì thêm với Thương Vũ Nguyệt.
Chiến thắng của Triệu Phong có lẽ có yếu tố may mắn, nhưng thủ đoạn của hắn cũng có thể xem là thực lực tiềm ẩn.
Trên đài quan chiến, bên phía Hiểu Nguyệt Tông
- Thắng rồi! Không ngờ hắn lại thành công rồi.
Đại trưởng lão không thể kềm chế được kích động trong lòng, hốc mắt mơ hồ có chút ướt át.
Hạng nhất Liên minh thịnh hội, điều này đại biểu cho vinh dự cao nhất khu vực Hoành Vân Thiên Lâm.
Đây là lần đầu tiên của Hiểu Nguyệt Tông trong vòng ngàn năm qua, giành được vòng nguyệt quế.
Trước kia. Đệ tử đại biểu cho Hiểu Nguyệt Tông, phần lớn đều là xếp hạng cuối cùng trong Liên minh thịnh hội. Ngay cả hai mươi hạng đầu cũng rất khó tiến vào.
Còn lần này.
Hạng nhất của liên minh thuộc về Hiểu Nguyệt Tông.
Có hai người có thể tiến vào quyết chiến Phong Vân, Bắc Mặc đoán chừng có thể tiến vào mười hạng đầu.
Mặc đủ Dương Càn không tiến vào quyết chiến Phong Vân, nhưng xếp hạng đại khái cũng trước hai mươi.
Cao tầng Tông môn của Hiểu Nguyệt Tông đều cảm thấy trong lòng vui vẻ khuây khỏa, khó mà hình dung nổi cảm xúc của bọn họ lúc này.
Chỉ có Vân Hải chân nhân là nụ cười có chút mất tự nhiên cố gắng che dấu vẻ lo lắng và kinh hãi bất an trong lòng.
Chuyện mà hắn không muốn chứng kiến nhất, cuối cùng đã xảy ra.
Sau Phù Loan Thí Luyện, Triệu Phong lần lượt tạo nên kỳ tích, biến mục nát thành thần kỳ, biến chuyện không thể thành chuyện có thể.
Bất luận là tư chất, tiềm lực, ý chí, tâm tính,... Triệu Phong đều là số một.
Đặc biệt là tại phương diện tâm tính ý chí, Triệu Phong thành thục lão luyện hơn những thiếu niên cùng tuổi rất nhiều, tâm tư cần mặt.
Những Tông phái khác trong liên minh Thập Tam Tông đều hai mặt nhìn nhau, bắt đầu nghị luận.
Đặc biệt là Vân Kiếm Tông và Cổ U Điện, sắc mặt của bọn họ đều không tốt lắm, hạng nhất liên minh chính là vinh hạnh đặc biệt, không ngờ lại thuộc về Hiểu Nguyệt Tông, Tông phái từ lâu vẫn xếp hạng cuối.
Từ trên xuống dưới Lăng Nguyệt Tông cũng kinh ngạc vô cùng.
Nguyệt Tam Tông vốn là một thể, thực lực của Hiểu Nguyệt Tông từ trước tới nay vẫn xếp hàng cuối trong ba Tông.
Đoạn thời gian trước diễn ra “Tiểu Hội Tam Tông”. Hiểu Nguyệt Tông đã phá vỡ kỷ lục, khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc ngoài dự liệu. Bây giờ xem ra, trong Tiểu Hội lần trước, Hiểu Nguyệt Tông vẫn giữ lại thực lực.
Sau khi Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt quyết chiến, Liên minh thịnh hội cơ bản đã bế mạc.
Những trận tỷ thí tiếp theo, Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt đều không có bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản.
Mười hai người trên Phong Vân quyết chiến đài, mỗi người đều phải đánh với nhau một trận, đây là so đấu nghị lực và thực lực.
Cuối cùng.
Triệu Phong giành được mười một trận toàn thắng, không người nào theo kịp.
Thương Vũ Nguyệt thì thắng được mười trận.
Lâm Thông thì thắng lợi chín trận, bởi vì hắn đã thua Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt.
Không phải hoài nghi, Triệu Phong đã trở thành ông vua không ngai của Liên minh thịnh hội lần này, đệ nhất vương giả trong Tứ đại tân tú.
- Cuối cùng ta vẫn không thể đuổi kịp hắn.
Trong đôi mắt sáng lấp lánh của Triệu Vũ Phi thoáng có một tia ảm đạm.
Trên Phong Vân quyết chiến đài, Triệu Vũ Phi hoàn toàn bị Triệu Phong đánh bại, căn bản không có sức hoàn thủ.
Công kích của Triệu Phong là bí thuật tinh thần, thủ đoạn của Thần Linh nhãn cực mạnh, khiến cho chỉnh thể thực lực của hắn đạt tới một trình độ cực cao.
Chỉ có Thương Vũ Nguyệt có công kích ngạo thị tồn tại dưới Chân Linh cảnh, là mới có thể tạo thành uy hiếp cho hắn.
Chẳng qua, trong mắt Triệu Vũ Phi rất nhanh liền lóe lên một tia dị sắc, lẩm bẩm:
- Đã không thể vượt qua hắn, vậy thì ta sẽ dùng hắn làm mục tiêu, cả đời đuổi theo, đây cũng là một loại tín niệm.
Bỗng nhiên, kẽ hở trong tâm cảnh Triệu Vũ Phi đã không còn.
Nếu đã không thể siêu việt Triệu Phong, vậy thì không bằng thuận theo tâm linh, một lòng sùng bái và ỷ lại hắn, xem hắn là mục tiểu nhân sinh, cả đời phấn đấu.
Tâm niệm thay đổi, Triệu Vũ Phi lại biến trở lại thành một thiếu nữ tinh khiết như ngày trước.
Làm như vậy, có lợi mà cũng có hại.
Chỗ lợi chính là tâm cảnh của Triệu Vũ Tuyết sẽ không còn sơ hở, chỉ cần Triệu Phong vẫn tiếp tục phát triển, vĩnh viễn không thất bại thì tâm cảnh và lực lượng của nàng cũng sẽ theo đó mà tăng lên.
Nhưng chỗ hại chính là nếu như tương lai của Triệu Phong triệt để suy sụp, thất bại, như vậy cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh của Triệu Vũ Phi.
Bởi vì, Triệu Phong đã trở thành một tòa núi lớn trong tâm linh của Triệu Vũ Phi, nàng xem hắn là mục tiểu nhân sinh, đây cũng chính là một loại sùng bái.
Hai ba ngày sau...
Phong Vân quyết chiến đài cuối cùng cũng đã bế mạc.
Hạng nhất: Triệu Phong
Hạng nhì: Thương Vũ Nguyệt
Hạng ba: Lâm Thông
Trong trận chung kết Phong Vân lần này, chỉ bình chọn ra ba đại vương giả tân tú.
Về phần Từ Tử Huyền và Ngạo Thiên Nguyệt, trước kia thực lực nắm trong ba hạng đầu, nhưng bây giờ bọn hắn đều thấp hơn một bậc, bị một chiêu miễu sát, cho nên cũng không được xếp vào hàng ngũ vương giả tân tú nữa.
Ngay sau đó...
Liên minh thịnh hội bắt đầu ban thưởng.
Liên minh thịnh hội Thập Tam Tông do mười ba Tông phái cùng đứng ra tổ chức, tất cả Tông phái đều xuất ra tài lực và nhân lực.
Những ban thưởng này, thật ra đều đến từ các Tông phái.
Nói hình tượng một chút chính là, nó giống như một ván bài, mười ba Tông đều xuất ra tiền đặt cược rất lớn.
Thắng thua, sẽ dựa vào xếp hạng của đệ tử đại biểu.
Không phái nghi ngờ, ba hạng đầu, thậm chí hạng nhất đều muốn thắng được khoản tiền cược lớn này.
Hạng nhất sẽ được ban thưởng một viên “Thuế Linh Đan”. Giá trị của nó là không thể hạn lượng.
Nghe nói, để luyện chế viên thuốc này, mười ba Tông phải tổn hao rất nhiều tài lực, chuẩn bị tài liệu mất một hai năm, tập trung những vị Luyện Đan Sư có trình độ cao nhất, sau đó giao tài liệu cho bọn họ luyện chế.
Thuế Linh Đan, đây có thể xem như tiền cược lớn nhất cho ván bài lần này.
Không ai ngờ rằng, phần thường dành cho hạng nhất lại bị một tên đệ tử không nổi danh của Hiểu Nguyệt Tông đạt được.
Không!
Triệu Phong đã không còn là tên đệ tử vô danh nữa, từ lúc hắn trèo lên đỉnh cao của liên minh, tên tuổi của hắn đã được ghi vào sử sách, chấn động mười ba Tông, thanh danh truyền xa trong khu vực Hoành Vân Thiên Lâm.
Liên minh thịnh hội cũng chấm dứt trong ngày hôm ấy. Người trong mười hạng đầu cũng vội vàng đi nhận thưởng.
Lần này, hạng nhất liên minh sẽ đạt được một viên “Thuế Linh Đan”. Ban thưởng thêm một vạn nguyên tinh thạch hạ phẩm, cũng tương đương với một trăm vạn nguyên tinh thạch thứ phẩm.
Ngoài ra, ba hạng đầu đều có tư cách tiến vào di tích của Tôn Giả, cảm ngộ tinh thần trong di tích cổ của “Ẩn Long Tôn Giả”.
Dưới ánh mắt hâm mộ, ghen ghét, tham lam, và không cam lòng, Triệu Phong đã nhận được viên “Thuế Linh Đan”.
“Thuế Linh Đan” đặt trong một cái bình ngọc long lanh trong suốt, nó là một viên linh đan nhỏ chừng ngón cái, toàn thân lấp lánh, bên ngoài rung động một tầng khí tức tím nhạt.
Lắc lư cái bình một chút, trên bề mặt viên linh đan liền nổi lên một trận chấn động như mộng ảo.
Chỉ cần phục dụng viên linh đan này, Triệu Phong có 100% có thể tăng lên một trọng thiên.
- Phong nhi, viên “Thuế Linh Đan” này có giá trị rất lớn. Ta đề nghị ngươi hãy nhanh chóng phục dụng nó, để chậm sẽ sinh biến.
Đại trưởng lão trịnh trọng nói.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm