Chúa Tể Chi Vương
Chương 237: Đệ nhất liên minh (thượng)
Khoảnh khắc Lâm Thông bị thua, toàn trường lập tức sôi trào, thành viên của Cổ U Điện thì đồng loạt biến sắc.
Trận giao phong giữa Triệu Phong còn không đến mười nhịp hô hấp, còn giao phong tại phương điện vô hình thì ở bên ngoài lại không thể nhìn.
“Thiên U Đồng” của Lâm Thông cho tới bây giờ vẫn luôn một liếc mắt miễu sát đối thủ.
Cho dù lúc đối diện với hạng nhất Tứ đại tân tú Thương Vũ Nguyệt thì hắn cũng phát động năng lực của mình, mặc dù thua, nhưng cũng chỉ thay đổi trong một ý niệm mà thôi.
Lần này...
Không phải nghi ngờ, Lâm Thông thua còn thảm hại hơn, bị đối thủ đánh bại tại lĩnh vực mà mình am hiểu nhất.
Hơn nữa, Triệu Phong đánh bại hắn cũng chỉ dùng một cái “liếc mắt”.
- Làm sao có thể? Sao lại có đồng tử huyết mạch như vậy... Tinh thần nguyên của hắn quá mức cường đại... Còn có thể trộm bí thuật của đối thủ...
Tinh thần trong mắt Lâm Thông tan rã, thần chí mơ hồ, dường như không thể nào tiếp nhận được loại kết quả này.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong khiến hắn vô cùng rung động
Không những bài trừ huyễn thuật tinh thần “Thiên U Đồng” của hắn, mà còn có thể “cướp trộm” bí thuật đó chỉ trong vài nhịp hô hấp ngắn ngủi.
Hơn nữa, tinh thần nguyên của đối phương gần như có thể miễn dịch công kích tinh thần, nếu so sánh thì huyết mạch truyền thừa mà hắn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, thực sự chẳng đáng là gì.
- Triệu Phong thắng!
Lúc trọng tài tuyên bố thắng bại, Lâm Thông mới như từ trong mộng tỉnh lại, nhìn Triệu Phong một cái thật sâu.
Từ lúc bắt đầu phân trận và lần đầu giằng co với Triệu Phong hắn đã cảm nhận được đồng từ huyết mạch của mình run sợ bất an, đây là một loại áp chế vô hình.
Lúc ấy, trong lòng Lâm Thông vô cùng khiếp sợ, cũng đồng thời kích khởi chiến ý của hắn.
Cho đến tận bây giờ, Lâm Thông rốt cuộc đã minh bạch cảm giác từ huyết mạch truyền thừa của mình, cũng không phải sai lầm.
Lúc Triệu Phong bước xuống khỏi Phong Vân quyết chiến đài, vô số ánh mắt của toàn trường đều tập trung lên người hắn.
Trong những ánh mắt này, phần lớn là sợ hãi, có kiêng kỵ, cũng có một số ánh mắt lóe lên hàn ý và sát cơ.
- Kẻ này quyết không thể lưu!
Vân Hải chân nhân cảm nhận được nguy cơ trong lòng càng trở nên mãnh liệt hơn.
Từ sau Phù Loan Thí Luyện, Triệu Phong từng bước tạo ra kỳ tích, không thể tưởng tượng nổi tốc độ phát triển của đối phương lại khiến hắn cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn.
Mà bây giờ, Triệu Phong rốt cuộc cũng bại lộ tư chất của mình! Đồng từ huyết mạch cường đại như vậy, nếu vẫn để hắn tiếp tục phát triển thì xem như xong rồi.
Đồng thời.
Vân Hải chân nhân cũng ý thức được, lúc trước Triệu Phong vẫn luôn cố gắng “ngụy trang”, ngay cả chính hắn cũng bị lừa gạt.
Triệu Phong tuổi còn nhỏ, nhưng tâm tính lại thâm sâu, ở trong Tông môn ẩn nhẫn một thời gian dài như vậy mà không bị phát hiện, tâm tính đó, tuyệt đối không phải những kẻ cùng trang lửa có thể sánh được.
Nghĩ tới đây, Vân Hải chân nhân càng cảm thấy trái tim băng giá.
- Đồng từ huyết mạch của kẻ này không ngờ lại cường đại như vậy, chính là khắc tinh của “Cổ U Điện” chúng ta!
- Nếu như không thể để mình dùng, vậy tốt nhất hãy loại bỏ hắn!
Trưởng bối cao tầng của Cổ U Điện đều nhao nhao trao đổi.
Giác quan của Triệu Phong vô cùng mạnh mẽ, mơ hồ bắt được những sóng tinh thần và cảm xúc dao động xung quanh.
Hắn hờ hững cười, lạnh nhạt quét nhìn toàn trường
Vù...
Lúc bị Thần Linh nhãn quét tới, những đệ tử đại biểu đều cảm thấy tâm thần đau đớn một cách khó hiểu, cảm thấy như bị hàn ý xuyên thủng thân thể.
Những người trong lòng có quỷ đều cảm thấy bất an một cách khó hiểu.
Bên phía Vân Kiếm Tông
- Thật không ngờ hắn lại chiến thắng Lâm Thông dễ dàng như vậy.
Thương Vũ Nguyệt khoanh chân ngồi, khuôn mặt có vài phần tái nhợt, nhìn chăm chú Triệu Phong trên Phong Vân quyết chiến đài.
Ở sau lưng nàng ba vị trưởng lão Chân Linh cảnh đang truyền những tia Chân Linh khí cường đại vào trong cơ thể nàng
- Lúc ý thức của Vũ Nguyệt sắp suy sụp, lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, đồng thời tâm thần của nàng cũng kiệt quệ, suy yếu đến tận cùng, phản công của Lâm Thông trước khi bại trận cũng lưu lại hậu hoạn không nhỏ.
Đại trưởng lão của Vân Kiếm Tông thở dài.
- Cũng may là nàng đã phục dụng “Thanh Thần Linh Đan” trân quý, cũng bù đắp được bảy tám phần tổn thất tinh thần. Điều phiền toái duy nhất là trong tâm thần vẫn còn một vết thương nếu không nhanh chóng chữa trị thì hạt giống kiếm ý của Vũ Nguyệt sẽ lưu lại sơ hở rõ ràng
Trên mặt Vân Kiếm Tông chủ hiện vẻ lo lắng.
Trên người Thương Vũ Nguyệt cũng không có bất kỳ thương tổn gì, từ khi bắt đầu Liên minh thịnh hội đến nay, còn chưa có ai có thể làm nàng bị thương
Thế nhưng Lâm Thông xếp hàng thứ hai trong Tứ đại tân tú của liên minh lại có bí thuật tinh thần cường đại quỷ dị, mà đối phương cũng không phải loại “ăn chay”.
Dùng lời của Lâm Thông mà nói, lúc Thương Vũ Nguyệt bị trói buộc trong huyễn cảnh đã bị tra tấn hơn mười canh giờ, điều này đối với một nữ tử chính là loại tra tấn tinh thần không thể tưởng tượng nổi.
Khoảnh khắc cuối cùng, lúc tinh thần của Thương Vũ Nguyệt sắp sụp đổ, nàng đã lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, khi đó tâm thần của nàng đã vô cùng suy yếu, còn gặp phải đợt phản công của Lâm Thông trước khi bị thua.
- Hạt giống kiếm ý đối với Thương Vũ Nguyệt còn trọng yếu hơn cả “Thuế Linh Đan”. Triệu Phong này hết sức cường đại quỷ dị, thâm bất khả trắc, bí thuật tinh thần còn khủng bố hơn cả Lâm Thông. Theo ta, vì đám bảo an toàn, tốt nhất nên từ bỏ việc cho Vũ Nguyệt đối đầu với Triệu Phong.
- Không được! Vân Kiếm Tông của chúng ta là Tông phái hạng nhất trong liên minh, đây là vinh hạnh đặc biệt thế nào, há có thể buông tha? Huống chi, Vũ Nguyệt nhất định cũng sẽ không dễ dàng nhận thua đâu.
- Hạ giống kiếm ý mà Vũ Nguyệt lĩnh ngộ có thể chém diệt hư vô. Chỉ cần ngăn cản được một đợt bí thuật tinh thần của Triệu Phong, như vậy công kích Kiếm Đạo kèm theo hạt giống kiếm ý của nàng sẽ càng mạnh hơn trước, chỉ cần một kiếm là có thể phân được thắng bại.
Nhất thời...
Cao tầng của Vân Kiếm Tông bắt đầu xuất hiện tranh chấp.
Từ tình huống trước mắt mà xét, phần thắng của Thương Vũ Nguyệt vẫn lớn hơn một chút, ít nhất trên bảy thành.
Bởi vì hạt giống kiếm ý có khả năng chém diệt hư vô, cho dù là bí thuật Thiên U Đồng của Lâm Thông cũng bị chém diệt trong một ý niệm.
Nhưng vấn đề là tâm thần của Thương Vũ Nguyệt vẫn còn lưu lại một vài hậu hoạn, hạt giống kiếm ý còn cần phải ổn định hơn.
Nếu như là đối thủ bình thường, vậy thì cũng không sao.
Thế nhưng, Triệu Phong lại là kẻ cường đại quỷ dị, thâm bất khả trắc, ngay cả Lâm Thông cũng bị hắn nhẹ nhàng đánh bại.
Cho dù là Thương Vũ Nguyệt sau khi lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, cũng không thể không công nhận đây là một kình địch đáng gờm.
- Tông chủ, sư tôn, các vị Trưởng lão. Ý ta đã quyết, thân là kiếm giả, ta không muốn từ bỏ. Huống chi, việc trở thành đệ nhất trong Liên minh thịnh hội cũng là tâm nguyện của Vũ Nguyệt.
Vẻ mặt Thương Vũ Nguyệt kiên định, phát ra một luồng tín niệm không gì sánh nổi.
Khí tức kiếm ý trên người nàng dâng tràn, khiến cho kiếm khí xung quanh nhẹ nhàng chấn động.
Trên Phong Vân quyết chiến đài.
Tỷ thí vẫn tiếp tục.
Sau khi trải qua tám vòng khiêu chiến, toàn bộ Liên minh thịnh hội chỉ còn lại một vấn đề đáng quan tâm.
Xếp hạng thứ ba, thứ tư, thứ năm,... Cơ bản đã xác định, không có quá nhiều thay đổi.
Vấn đề đáng quan tâm nhất hiện nay là kẻ nào sẽ trèo lên đỉnh cao cuối cùng.
Hạng nhất liên minh.
Điều này đối với bất luận một Tông môn nào cũng là vinh quang tột đỉnh.
Đối với cả nhân mà nói, đây lại càng là thời khắc quyết định vận mệnh, thời khắc huy hoàng được ghi vào lịch sử.
Về đề tài này, thành viên của mười ba Tông phái đều không ngừng thảo luận.
- Phần thắng của Thương Vũ Nguyệt lớn hơn một chút! Nàng lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, dưới Chân Linh cảnh, e rằng không ai có thể cản được một kiếm của nàng.
- Thế nhưng sau khi Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông đại chiến, dường như đã lưu lại hậu hoạn, nếu không thì tại sao ba đại trưởng lão Chân Linh cảnh của Tông môn lại thay nàng Hộ pháp trị thương?
- Triệu Phong cho tới bây giờ vạn chưa từng thất bại, thực lực chân chính còn chưa thể xác định. Theo ta thì trận chiến này rất khó nói trước...
Quyết chiến Phong Vân vẫn tiến hành, nhưng phần lớn người ở đây đều chỉ quan tâm tới hạng nhất liên minh.
Cuối cùng...
Thời khắc vòng quyết chiến thứ mười của Liên minh thịnh hội cũng đến, tiếp sau đây sẽ là một trận chiến đỉnh phong nhất.
- Thương Vũ Nguyệt đấu với Triệu Phong.
Trận chiến cuối cùng, bất luận là trưởng bối cao nhân Chân Linh cảnh hay là đệ tử đại biểu của toàn bộ Tông phái, đều vô cùng chờ mong.
Triệu Phong mặt không biểu tình, dẫn đầu bước lên Phong Vân quyết chiến đài.
Thương Vũ Nguyệt chậm hơn một chút, từ bên đài quan chiến chạy qua, thoạt nhìn thì tình huống đã khởi sắc, khôi phục như thường, trong đôi mắt không u của nàng lộ ra một tia thần quang kiếm ý, khiến cho người khác không thể nhìn thẳng.
Thương Vũ Nguyệt lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, nếu trực diện đối mặt, như vậy thì lực lượng kiếm đạo siêu việt hư vô và vật chất rất có thể sẽ khiến đối thủ sụp đổ trong nháy mắt.
Nói cách khác, Lục trọng thiên, Thất trọng thiên bình thường, chỉ cần đối diện với ánh mắt của nàng thì toàn bộ tín niệm và chiến ý đều lập tức sụp đổ.
Bởi vậy có thể được loại lực lượng hư vô như kiếm ý cường đại cỡ nào.
Kiếm ý, ẩn chứa tín niệm kiếm đạo vô cùng cường đại của kiếm giả, dung hợp áo nghĩa Kiếm Đạo cả đời, luồng lực lượng này dùng ý chí tinh thần biểu hiện ra ngoài, chém diệt hư vô, siêu việt phương diện vật chất.
Lúc Thương Vũ Nguyệt bước lên Phong Vân quyết chiến đài, khí tức kiếm ý trên phương diện tinh thần của nàng lập tức ngưng tụ đến mức tận cùng.
Kiếm thế bao phủ khắp toàn trường, một luồng uy năng ý niệm chém diệt hư vô, uy năng khủng bố chưa từng có từ trước tới nay xuất ra.
Kỳ quái chính là sau khi Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt bước lên đài đều không lập tức ra tay.
Thương Vũ Nguyệt đã trải qua trận quyết chiến với Lâm Thông, cũng hiểu rằng công kích ở phương diện tinh thần hiển nhiên nhanh hơn công kích bằng kiếm rất nhiều.
Ngoài rạ, nàng muốn lĩnh ngộ hạt giống kiếm ý, cho nên chỉ chờ Triệu Phong xuất ra bí thuật tinh thần, nàng sẽ lập tức chém diệt hư vô, một kiếm định càn khôn.
- Thương Vũ Nguyệt, tâm thần của ngươi có một vết thương rất trầm trọng, chưa được chữa trị. Dưới tình huống tinh thần suy yếu, có ngưng tụ hạt giống kiếm ý cũng không ôn định, thậm chí còn dẫn sơ hở chí mạng.
Triệu Phong đứng chắp tay, cười nhạt một tiếng.
Hắn cũng không vội vàng ra tay.
Triệu Phong đối mặt với Thương Vũ Nguyệt, không hề nhượng bộ chút nào.
Cho dù Thương Vũ Nguyệt lĩnh ngộ được “hạt giống kiếm ý” thì Triệu Phong vẫn có thể thông qua Thần Linh nhãn nhìn tâm hồn của thiếu nữ khẽ chấn động.
Đồng từ của hắn thâm thúy bao la, phảng phất như “mắt của bầu trời” bễ nghễ thiên địa.
Đồng từ này mang đến cho nàng áp lực còn mạnh mẽ gấp mấy lần Thiên U Đồng của Lâm Thông.
Khí huyết trong cơ thể Thương Vũ Nguyệt có chút ngưng trệ nguyên nhân của loại bất an đến từ thân thể này là do nàng không có huyết mạch truyền thừa, hoàn cảnh xấu hơn đám người Triệu Phong rất nhiều.
- Thì sao? Cho dù dưới tình huống như vậy thì ta vẫn có lòng tin có thể dùng một kiếm chiến thắng ngươi.
Khí tức kiếm ý trên người Thương Vũ Nguyệt càng ngày càng mạnh, Thanh Phong ba thước trong tay nhẹ nhàng rung động, tiếng kiếm vang vạch phá trời xanh.
Đây là một loại tín niệm “nhất kiếm tất thắng”.
Lĩnh ngộ được “hạt giống kiếm ý”, thực lực của Thương Vũ Nguyệt đã nhảy vọt đến một trình độ hoàn toàn mới.
Phóng mắt khắp đệ tử đại biểu của mười ba Tông, không có bất kỳ ai có thể tự tin đỡ được một kiếm của nàng... Kể cả Triệu Phong!
- Ngươi sai rồi! Cùng là tỷ thí, nhưng từ khi thi đấu phân trận cho đến trận chung kết Phong Vân, không có bất kỳ kẻ nào có thể tạo thành uy hiếp và thương tổn đối với ta. Ngay cả Lâm Thông cũng bị ta dễ dàng đánh bại, còn ngươi lại suýt bị thua, thậm chí trong tâm thần còn lưu lại vết thương trầm trọng.
Mái tóc xanh trên đầu Triệu Phong tung bay như thác nước, khí thế chiến ý toàn thân tăng vọt.
Trong Thần Linh nhãn chớp động một tầng ánh sáng màu xanh, phảng phất như chúa tể bao quát hết thảy.
- Thì sao?
Thương Vũ Nguyệt phát hiện ý chí và tín niệm trên người Triệu Phong không ngừng ngưng tụ và tăng lên, dưới cái nhìn của Thần Linh nhãn, nàng có cảm giác “hạt giống kiếm ý” của mình dường như đang rơi vào thế yếu.
- Chuyện ta có thể làm được, mà ngươi thì không. Điều này nói rõ, trên người ngươi có tồn tại sơ hờ chí mạng.
Triệu Phong bình tĩnh nói.
Thương Vũ Nguyệt khẽ giật mình, chợt cười khinh thường.
Thế nhưng lời tiếp theo của Triệu Phong lại khiến cho tâm hồn thiếu nữ của nàng chấn động.
- Thực lực của ngươi, lai lịch của ngươi, toàn bộ đều bại lộ trong mắt ta. Nhưng thực lực và thủ đoạn chân chính của ta, ngươi còn chưa xác minh được.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong hiện động một tầng ánh sáng màu xanh, từng chữ từng âm tiết, thậm chí mỗi một động tác hô hấp đều phát ra một loại lực lượng thần bí khiến tâm linh chấn động.
Một luồng hàn ý như xuyên thủng tất cả bí mật, bao phủ lấy tâm linh của nàng, đây cũng chính là nguyên nhân mà nàng không lập tức xuất kiếm chém xuống.
- Vũ Nguyệt! Đừng bị lời nói của hắn ảnh hưởng, hắn đang muốn công phá kẽ hở trong tâm linh của ngươi đó!
- Đừng nghe hắn nói nhảm, ngươi xuất ra một kiếm, chỉ cần có tin niệm vô địch là có thể đánh bại hắn.
Các trưởng bối của Vân Kiếm Tông đều có chút lo lắng.
Trận giao phong giữa Triệu Phong còn không đến mười nhịp hô hấp, còn giao phong tại phương điện vô hình thì ở bên ngoài lại không thể nhìn.
“Thiên U Đồng” của Lâm Thông cho tới bây giờ vẫn luôn một liếc mắt miễu sát đối thủ.
Cho dù lúc đối diện với hạng nhất Tứ đại tân tú Thương Vũ Nguyệt thì hắn cũng phát động năng lực của mình, mặc dù thua, nhưng cũng chỉ thay đổi trong một ý niệm mà thôi.
Lần này...
Không phải nghi ngờ, Lâm Thông thua còn thảm hại hơn, bị đối thủ đánh bại tại lĩnh vực mà mình am hiểu nhất.
Hơn nữa, Triệu Phong đánh bại hắn cũng chỉ dùng một cái “liếc mắt”.
- Làm sao có thể? Sao lại có đồng tử huyết mạch như vậy... Tinh thần nguyên của hắn quá mức cường đại... Còn có thể trộm bí thuật của đối thủ...
Tinh thần trong mắt Lâm Thông tan rã, thần chí mơ hồ, dường như không thể nào tiếp nhận được loại kết quả này.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong khiến hắn vô cùng rung động
Không những bài trừ huyễn thuật tinh thần “Thiên U Đồng” của hắn, mà còn có thể “cướp trộm” bí thuật đó chỉ trong vài nhịp hô hấp ngắn ngủi.
Hơn nữa, tinh thần nguyên của đối phương gần như có thể miễn dịch công kích tinh thần, nếu so sánh thì huyết mạch truyền thừa mà hắn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, thực sự chẳng đáng là gì.
- Triệu Phong thắng!
Lúc trọng tài tuyên bố thắng bại, Lâm Thông mới như từ trong mộng tỉnh lại, nhìn Triệu Phong một cái thật sâu.
Từ lúc bắt đầu phân trận và lần đầu giằng co với Triệu Phong hắn đã cảm nhận được đồng từ huyết mạch của mình run sợ bất an, đây là một loại áp chế vô hình.
Lúc ấy, trong lòng Lâm Thông vô cùng khiếp sợ, cũng đồng thời kích khởi chiến ý của hắn.
Cho đến tận bây giờ, Lâm Thông rốt cuộc đã minh bạch cảm giác từ huyết mạch truyền thừa của mình, cũng không phải sai lầm.
Lúc Triệu Phong bước xuống khỏi Phong Vân quyết chiến đài, vô số ánh mắt của toàn trường đều tập trung lên người hắn.
Trong những ánh mắt này, phần lớn là sợ hãi, có kiêng kỵ, cũng có một số ánh mắt lóe lên hàn ý và sát cơ.
- Kẻ này quyết không thể lưu!
Vân Hải chân nhân cảm nhận được nguy cơ trong lòng càng trở nên mãnh liệt hơn.
Từ sau Phù Loan Thí Luyện, Triệu Phong từng bước tạo ra kỳ tích, không thể tưởng tượng nổi tốc độ phát triển của đối phương lại khiến hắn cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn.
Mà bây giờ, Triệu Phong rốt cuộc cũng bại lộ tư chất của mình! Đồng từ huyết mạch cường đại như vậy, nếu vẫn để hắn tiếp tục phát triển thì xem như xong rồi.
Đồng thời.
Vân Hải chân nhân cũng ý thức được, lúc trước Triệu Phong vẫn luôn cố gắng “ngụy trang”, ngay cả chính hắn cũng bị lừa gạt.
Triệu Phong tuổi còn nhỏ, nhưng tâm tính lại thâm sâu, ở trong Tông môn ẩn nhẫn một thời gian dài như vậy mà không bị phát hiện, tâm tính đó, tuyệt đối không phải những kẻ cùng trang lửa có thể sánh được.
Nghĩ tới đây, Vân Hải chân nhân càng cảm thấy trái tim băng giá.
- Đồng từ huyết mạch của kẻ này không ngờ lại cường đại như vậy, chính là khắc tinh của “Cổ U Điện” chúng ta!
- Nếu như không thể để mình dùng, vậy tốt nhất hãy loại bỏ hắn!
Trưởng bối cao tầng của Cổ U Điện đều nhao nhao trao đổi.
Giác quan của Triệu Phong vô cùng mạnh mẽ, mơ hồ bắt được những sóng tinh thần và cảm xúc dao động xung quanh.
Hắn hờ hững cười, lạnh nhạt quét nhìn toàn trường
Vù...
Lúc bị Thần Linh nhãn quét tới, những đệ tử đại biểu đều cảm thấy tâm thần đau đớn một cách khó hiểu, cảm thấy như bị hàn ý xuyên thủng thân thể.
Những người trong lòng có quỷ đều cảm thấy bất an một cách khó hiểu.
Bên phía Vân Kiếm Tông
- Thật không ngờ hắn lại chiến thắng Lâm Thông dễ dàng như vậy.
Thương Vũ Nguyệt khoanh chân ngồi, khuôn mặt có vài phần tái nhợt, nhìn chăm chú Triệu Phong trên Phong Vân quyết chiến đài.
Ở sau lưng nàng ba vị trưởng lão Chân Linh cảnh đang truyền những tia Chân Linh khí cường đại vào trong cơ thể nàng
- Lúc ý thức của Vũ Nguyệt sắp suy sụp, lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, đồng thời tâm thần của nàng cũng kiệt quệ, suy yếu đến tận cùng, phản công của Lâm Thông trước khi bại trận cũng lưu lại hậu hoạn không nhỏ.
Đại trưởng lão của Vân Kiếm Tông thở dài.
- Cũng may là nàng đã phục dụng “Thanh Thần Linh Đan” trân quý, cũng bù đắp được bảy tám phần tổn thất tinh thần. Điều phiền toái duy nhất là trong tâm thần vẫn còn một vết thương nếu không nhanh chóng chữa trị thì hạt giống kiếm ý của Vũ Nguyệt sẽ lưu lại sơ hở rõ ràng
Trên mặt Vân Kiếm Tông chủ hiện vẻ lo lắng.
Trên người Thương Vũ Nguyệt cũng không có bất kỳ thương tổn gì, từ khi bắt đầu Liên minh thịnh hội đến nay, còn chưa có ai có thể làm nàng bị thương
Thế nhưng Lâm Thông xếp hàng thứ hai trong Tứ đại tân tú của liên minh lại có bí thuật tinh thần cường đại quỷ dị, mà đối phương cũng không phải loại “ăn chay”.
Dùng lời của Lâm Thông mà nói, lúc Thương Vũ Nguyệt bị trói buộc trong huyễn cảnh đã bị tra tấn hơn mười canh giờ, điều này đối với một nữ tử chính là loại tra tấn tinh thần không thể tưởng tượng nổi.
Khoảnh khắc cuối cùng, lúc tinh thần của Thương Vũ Nguyệt sắp sụp đổ, nàng đã lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, khi đó tâm thần của nàng đã vô cùng suy yếu, còn gặp phải đợt phản công của Lâm Thông trước khi bị thua.
- Hạt giống kiếm ý đối với Thương Vũ Nguyệt còn trọng yếu hơn cả “Thuế Linh Đan”. Triệu Phong này hết sức cường đại quỷ dị, thâm bất khả trắc, bí thuật tinh thần còn khủng bố hơn cả Lâm Thông. Theo ta, vì đám bảo an toàn, tốt nhất nên từ bỏ việc cho Vũ Nguyệt đối đầu với Triệu Phong.
- Không được! Vân Kiếm Tông của chúng ta là Tông phái hạng nhất trong liên minh, đây là vinh hạnh đặc biệt thế nào, há có thể buông tha? Huống chi, Vũ Nguyệt nhất định cũng sẽ không dễ dàng nhận thua đâu.
- Hạ giống kiếm ý mà Vũ Nguyệt lĩnh ngộ có thể chém diệt hư vô. Chỉ cần ngăn cản được một đợt bí thuật tinh thần của Triệu Phong, như vậy công kích Kiếm Đạo kèm theo hạt giống kiếm ý của nàng sẽ càng mạnh hơn trước, chỉ cần một kiếm là có thể phân được thắng bại.
Nhất thời...
Cao tầng của Vân Kiếm Tông bắt đầu xuất hiện tranh chấp.
Từ tình huống trước mắt mà xét, phần thắng của Thương Vũ Nguyệt vẫn lớn hơn một chút, ít nhất trên bảy thành.
Bởi vì hạt giống kiếm ý có khả năng chém diệt hư vô, cho dù là bí thuật Thiên U Đồng của Lâm Thông cũng bị chém diệt trong một ý niệm.
Nhưng vấn đề là tâm thần của Thương Vũ Nguyệt vẫn còn lưu lại một vài hậu hoạn, hạt giống kiếm ý còn cần phải ổn định hơn.
Nếu như là đối thủ bình thường, vậy thì cũng không sao.
Thế nhưng, Triệu Phong lại là kẻ cường đại quỷ dị, thâm bất khả trắc, ngay cả Lâm Thông cũng bị hắn nhẹ nhàng đánh bại.
Cho dù là Thương Vũ Nguyệt sau khi lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, cũng không thể không công nhận đây là một kình địch đáng gờm.
- Tông chủ, sư tôn, các vị Trưởng lão. Ý ta đã quyết, thân là kiếm giả, ta không muốn từ bỏ. Huống chi, việc trở thành đệ nhất trong Liên minh thịnh hội cũng là tâm nguyện của Vũ Nguyệt.
Vẻ mặt Thương Vũ Nguyệt kiên định, phát ra một luồng tín niệm không gì sánh nổi.
Khí tức kiếm ý trên người nàng dâng tràn, khiến cho kiếm khí xung quanh nhẹ nhàng chấn động.
Trên Phong Vân quyết chiến đài.
Tỷ thí vẫn tiếp tục.
Sau khi trải qua tám vòng khiêu chiến, toàn bộ Liên minh thịnh hội chỉ còn lại một vấn đề đáng quan tâm.
Xếp hạng thứ ba, thứ tư, thứ năm,... Cơ bản đã xác định, không có quá nhiều thay đổi.
Vấn đề đáng quan tâm nhất hiện nay là kẻ nào sẽ trèo lên đỉnh cao cuối cùng.
Hạng nhất liên minh.
Điều này đối với bất luận một Tông môn nào cũng là vinh quang tột đỉnh.
Đối với cả nhân mà nói, đây lại càng là thời khắc quyết định vận mệnh, thời khắc huy hoàng được ghi vào lịch sử.
Về đề tài này, thành viên của mười ba Tông phái đều không ngừng thảo luận.
- Phần thắng của Thương Vũ Nguyệt lớn hơn một chút! Nàng lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, dưới Chân Linh cảnh, e rằng không ai có thể cản được một kiếm của nàng.
- Thế nhưng sau khi Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông đại chiến, dường như đã lưu lại hậu hoạn, nếu không thì tại sao ba đại trưởng lão Chân Linh cảnh của Tông môn lại thay nàng Hộ pháp trị thương?
- Triệu Phong cho tới bây giờ vạn chưa từng thất bại, thực lực chân chính còn chưa thể xác định. Theo ta thì trận chiến này rất khó nói trước...
Quyết chiến Phong Vân vẫn tiến hành, nhưng phần lớn người ở đây đều chỉ quan tâm tới hạng nhất liên minh.
Cuối cùng...
Thời khắc vòng quyết chiến thứ mười của Liên minh thịnh hội cũng đến, tiếp sau đây sẽ là một trận chiến đỉnh phong nhất.
- Thương Vũ Nguyệt đấu với Triệu Phong.
Trận chiến cuối cùng, bất luận là trưởng bối cao nhân Chân Linh cảnh hay là đệ tử đại biểu của toàn bộ Tông phái, đều vô cùng chờ mong.
Triệu Phong mặt không biểu tình, dẫn đầu bước lên Phong Vân quyết chiến đài.
Thương Vũ Nguyệt chậm hơn một chút, từ bên đài quan chiến chạy qua, thoạt nhìn thì tình huống đã khởi sắc, khôi phục như thường, trong đôi mắt không u của nàng lộ ra một tia thần quang kiếm ý, khiến cho người khác không thể nhìn thẳng.
Thương Vũ Nguyệt lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý, nếu trực diện đối mặt, như vậy thì lực lượng kiếm đạo siêu việt hư vô và vật chất rất có thể sẽ khiến đối thủ sụp đổ trong nháy mắt.
Nói cách khác, Lục trọng thiên, Thất trọng thiên bình thường, chỉ cần đối diện với ánh mắt của nàng thì toàn bộ tín niệm và chiến ý đều lập tức sụp đổ.
Bởi vậy có thể được loại lực lượng hư vô như kiếm ý cường đại cỡ nào.
Kiếm ý, ẩn chứa tín niệm kiếm đạo vô cùng cường đại của kiếm giả, dung hợp áo nghĩa Kiếm Đạo cả đời, luồng lực lượng này dùng ý chí tinh thần biểu hiện ra ngoài, chém diệt hư vô, siêu việt phương diện vật chất.
Lúc Thương Vũ Nguyệt bước lên Phong Vân quyết chiến đài, khí tức kiếm ý trên phương diện tinh thần của nàng lập tức ngưng tụ đến mức tận cùng.
Kiếm thế bao phủ khắp toàn trường, một luồng uy năng ý niệm chém diệt hư vô, uy năng khủng bố chưa từng có từ trước tới nay xuất ra.
Kỳ quái chính là sau khi Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt bước lên đài đều không lập tức ra tay.
Thương Vũ Nguyệt đã trải qua trận quyết chiến với Lâm Thông, cũng hiểu rằng công kích ở phương diện tinh thần hiển nhiên nhanh hơn công kích bằng kiếm rất nhiều.
Ngoài rạ, nàng muốn lĩnh ngộ hạt giống kiếm ý, cho nên chỉ chờ Triệu Phong xuất ra bí thuật tinh thần, nàng sẽ lập tức chém diệt hư vô, một kiếm định càn khôn.
- Thương Vũ Nguyệt, tâm thần của ngươi có một vết thương rất trầm trọng, chưa được chữa trị. Dưới tình huống tinh thần suy yếu, có ngưng tụ hạt giống kiếm ý cũng không ôn định, thậm chí còn dẫn sơ hở chí mạng.
Triệu Phong đứng chắp tay, cười nhạt một tiếng.
Hắn cũng không vội vàng ra tay.
Triệu Phong đối mặt với Thương Vũ Nguyệt, không hề nhượng bộ chút nào.
Cho dù Thương Vũ Nguyệt lĩnh ngộ được “hạt giống kiếm ý” thì Triệu Phong vẫn có thể thông qua Thần Linh nhãn nhìn tâm hồn của thiếu nữ khẽ chấn động.
Đồng từ của hắn thâm thúy bao la, phảng phất như “mắt của bầu trời” bễ nghễ thiên địa.
Đồng từ này mang đến cho nàng áp lực còn mạnh mẽ gấp mấy lần Thiên U Đồng của Lâm Thông.
Khí huyết trong cơ thể Thương Vũ Nguyệt có chút ngưng trệ nguyên nhân của loại bất an đến từ thân thể này là do nàng không có huyết mạch truyền thừa, hoàn cảnh xấu hơn đám người Triệu Phong rất nhiều.
- Thì sao? Cho dù dưới tình huống như vậy thì ta vẫn có lòng tin có thể dùng một kiếm chiến thắng ngươi.
Khí tức kiếm ý trên người Thương Vũ Nguyệt càng ngày càng mạnh, Thanh Phong ba thước trong tay nhẹ nhàng rung động, tiếng kiếm vang vạch phá trời xanh.
Đây là một loại tín niệm “nhất kiếm tất thắng”.
Lĩnh ngộ được “hạt giống kiếm ý”, thực lực của Thương Vũ Nguyệt đã nhảy vọt đến một trình độ hoàn toàn mới.
Phóng mắt khắp đệ tử đại biểu của mười ba Tông, không có bất kỳ ai có thể tự tin đỡ được một kiếm của nàng... Kể cả Triệu Phong!
- Ngươi sai rồi! Cùng là tỷ thí, nhưng từ khi thi đấu phân trận cho đến trận chung kết Phong Vân, không có bất kỳ kẻ nào có thể tạo thành uy hiếp và thương tổn đối với ta. Ngay cả Lâm Thông cũng bị ta dễ dàng đánh bại, còn ngươi lại suýt bị thua, thậm chí trong tâm thần còn lưu lại vết thương trầm trọng.
Mái tóc xanh trên đầu Triệu Phong tung bay như thác nước, khí thế chiến ý toàn thân tăng vọt.
Trong Thần Linh nhãn chớp động một tầng ánh sáng màu xanh, phảng phất như chúa tể bao quát hết thảy.
- Thì sao?
Thương Vũ Nguyệt phát hiện ý chí và tín niệm trên người Triệu Phong không ngừng ngưng tụ và tăng lên, dưới cái nhìn của Thần Linh nhãn, nàng có cảm giác “hạt giống kiếm ý” của mình dường như đang rơi vào thế yếu.
- Chuyện ta có thể làm được, mà ngươi thì không. Điều này nói rõ, trên người ngươi có tồn tại sơ hờ chí mạng.
Triệu Phong bình tĩnh nói.
Thương Vũ Nguyệt khẽ giật mình, chợt cười khinh thường.
Thế nhưng lời tiếp theo của Triệu Phong lại khiến cho tâm hồn thiếu nữ của nàng chấn động.
- Thực lực của ngươi, lai lịch của ngươi, toàn bộ đều bại lộ trong mắt ta. Nhưng thực lực và thủ đoạn chân chính của ta, ngươi còn chưa xác minh được.
Thần Linh nhãn của Triệu Phong hiện động một tầng ánh sáng màu xanh, từng chữ từng âm tiết, thậm chí mỗi một động tác hô hấp đều phát ra một loại lực lượng thần bí khiến tâm linh chấn động.
Một luồng hàn ý như xuyên thủng tất cả bí mật, bao phủ lấy tâm linh của nàng, đây cũng chính là nguyên nhân mà nàng không lập tức xuất kiếm chém xuống.
- Vũ Nguyệt! Đừng bị lời nói của hắn ảnh hưởng, hắn đang muốn công phá kẽ hở trong tâm linh của ngươi đó!
- Đừng nghe hắn nói nhảm, ngươi xuất ra một kiếm, chỉ cần có tin niệm vô địch là có thể đánh bại hắn.
Các trưởng bối của Vân Kiếm Tông đều có chút lo lắng.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm