Chúa Tể Chi Vương
Chương 221: Phát hiện bí ẩn
Trong gian thạch ốc, một người một mèo ngồi xếp bằng tĩnh tu.
Nửa ngày sau, bên trong bầu rượu cổ phác trước mặt, đã chứa đầy rượu mạnh. Bên trong loại rượu này ẩn chứa một tia khí tức linh vận nhàn nhạt.
Tuy rằng loại rượu này cũng không tính là Linh tửu, nhưng mà dưới sự quan sát bằng mắt trái của Triệu Phong, xác định loại rượu này có thể cường thân kiện thể, cho dù đối với cấp bậc Thoát Phàm Cảnh cũng có tác dụng xúc tiến nhất định.
Hơn nữa, hắn còn phát hiện một quy luật. Thời gian càng lâu, rượu bên trong cái bầu rượu kia, phẩm chất cũng càng cao hơn, thậm chí nếu để thật lâu, cũng có thể thật sự trở thành Linh tửu!
Quá trình này, đại khái là cần thời gian một tháng trời!
Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu thỏa thuận với nhau, rượu bên trong cái bình chưng cất ra, phân chia mỗi người một nửa.
Sự si mê của Tiểu Tặc Miêu đối với rượu gần như tiếp cận với trình độ tham tiền của nó, căn bản không chịu thoái nhượng nửa phần.
Sau đó, một người một mèo ở trong gian thạch ốc tĩnh dưỡng tu luyện.
Triệu Phong trong lúc củng cố tu vi, cũng đồng dạng tiến thêm một bước đào móc tiềm lực của thứ chất lỏng thần bí kia.
Tiểu Tặc Miêu bởi vì ăn vào bộ xác côn trùng kia, nhất thời nửa khắc cũng không thể tiêu hóa hết được.
o0o
Hai ngày sau, khí tức trên người Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu đều gia tăng rõ rệt.
Thực lực của Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong cơ bản không thể đo lường được, nhưng đánh giá sơ bộ, đối phó với các Đệ tử Chân truyền bên trong Hiểu Nguyệt Tông, hẳn không thành vấn đề.
- Liên minh thịnh hội vẫn còn lại thời gian hơn mười ngày, nhiệm vụ Tông môn tiếp nhận lần này, hiện tại vẫn còn chưa có hoàn thành!
Triệu Phong quyết định quay về Tông môn.
Một người một mèo, lăng không phi độ, rời đi quảng trường ngân tinh.
Triệu Phong liếc mắt nhìn đám lăng mộ bên dưới, cũng không dám tiến sát quá gần.
Mảnh Cấm địa này, lực lượng căn nguyên của Bách Phần Trớ Chú chính là đến từ những tòa lăng mộ kia. Thi thể bên dưới những lăng mộ này, mặc dù đã chết đi, nhưng vẫn như trước phát ra uy áp mãnh liệt, thực lực khi còn sống, tuyệt đối là cấp bậc Chân Linh Cảnh trở lên!
Càng tiến lại gần, càng bị cỗ lực lượng thần bí kia xâm thực cường đại hơn nhiều!
Quay trở lại khu vực bạch cốt, Triệu Phong khó tránh khỏi lọt vào sự công kích của đám khô lâu bạch cốt kia.
- Phong Lôi Chưởng!
Triệu Phong toàn lực đánh ra một chưởng, phong vân giao hội, phát ra thanh âm nổ vang kinh người. Phong lôi thổi quét như điện quang vần vũ, một phen đem mấy bộ khô lâu trước mặt oanh nát thành tro bụi.
Lúc này, cho dù là những khô lâu cấp bậc Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, Triệu Phong cũng có thể thoải mái giải quyết dễ dàng.
Sau khi rời khỏi khu vực bạch cốt, sương mù bốn phía lại bao phủ khắp nơi như cũ.
- Đám lăng mộ này, chính là trung tâm của mảnh Cấm địa nguyền rủa! Khu vực bạch cốt chính là khu vực nội tầng, khu vực sương mù thì lại là khu vực ngoại tầng!
Triệu Phong đưa ra kết luận.
Khi tiến vào khu vực sương mù, cảm quan sẽ bị quấy nhiễu, mất đi phương hướng, có thể chạy thoát ra được hay không, toàn bộ đều phải nhờ vào vận khí.
Mà một khi tiến vào khu vực bạch cốt kia, sẽ bị lực lượng nguyền rủa ảnh hưởng!
Vù!
Âm Ảnh Phi Phong rung lên, Triệu Phong giống như là một đạo âm ảnh xanh nhạt, cùng với điện quang lóe lên, hướng về phía khu vực sương mù ngoại tầng mà tiến vào.
Bỗng dưng, Triệu Phong tựa hồ như có cảm ứng, vội vàng ẩn nấp vào bên trên tàng cây của một gốc đại thụ chọc trời.
Một lúc sau, thanh âm xé gió truyền đến. Hai đạo khí tức mạnh mẽ kinh người cùng tiến vào trong khu vực sương mù.
Người tới là một vị lão giả áo bào xám, cùng với một vị lão bà.
Trên người cả hai đều vờn quanh khí tức Chân linh, uy áp vô hình phát ra, thậm chí có thể chống lại lực lượng thần bí bên trong khu vực sương mù này.
Hiển nhiên, đây chính là hai vị cường giả Chân Linh Cảnh!
- Bách Phần Cấm Địa, danh bất hư truyền! Không ngờ Linh thức của ta, ở trong này chỉ có thể lan ra một trượng mà thôi!
Lão giả áo bào xám thở dài một tiếng.
- Ngươi còn muốn kiên trì đi vào? Lực lượng nguyền rủa của Bách Phần Cấm Địa cũng không phải là thứ Chân Linh Cảnh có thể chống cự được! Trước kia, những cường giả Chân Linh Cảnh từ trong Cấm địa này chạy ra được, toàn bộ đều bị lực lượng nguyền rủa quấn thân, sống không được bao nhiêu năm, đều phát điên mà chết…
Lão bà đi phía sau thở dài khuyên nhủ.
Triệu Phong đang ẩn nấp trên tàng cây đại thụ gần đó, nghe vậy cũng không khỏi rùng mình một cái. Không nghĩ tới lực lượng nguyền rủa của Bách Phần Cấm Địa này lại đáng sợ như thế, cho dù là cường giả Chân Linh Cảnh có thể bảo mệnh đi ra, cuối cùng cũng khó trốn thoát một kiếp.
Loại lực lượng nguyền rủa này, có khi nào vẫn còn một bộ phận lưu lại trên người của mình hay không?
Cho dù Triệu Phong có được mắt trái thần bí, nhưng cũng không dám mạnh miệng bác bỏ khả năng này.
Hơn nữa, khí tức của hai vị Chân Linh Cảnh trước mắt kia, hiển nhiên so sánh với các Trưởng lão trong Hiểu Nguyệt Tông còn mạnh hơn một bậc.
- Lão phu chỉ còn lại có mười mấy năm thọ nguyên nữa thôi! Tiếp tục đứng ở nơi xa xôi hẻo lánh như vầy, cả đời chỉ sợ khó có thể đột phá Chân Chủ Cấp, càng đừng nói gì đến đặt chân tới cảnh giới Đan Nguyên Tôn Giả! Theo những ghi chép trong Mật điện của Cổ U Điện, nếu như có thể rời khỏi nơi này, tỷ lệ tấn chức ở bên ngoài so với nơi này còn cao hơn gấp chục lần!
Vẻ mặt lão giả áo bào xám đầy chấp nhất, dứt khoát.
Nhìn theo hai vị cường giả Chân Linh Cảnh càng đi càng xa, Triệu Phong không dám khinh xuất thúc giục mắt trái tập trung theo. Tuy rằng hắn biết, ở trong khu vực sương mù, cảm quan sẽ bị hạn chế đến cực hạn. Chính bởi vì thế cho nên Triệu Phong mới mượn dùng Âm Ảnh Phi Phong ẩn nấp, ngay cả hai cường giả Chân Linh Cảnh cũng không phát hiện ra.
Một lúc sau, Triệu Phong đột nhiên nghe được một tiếng thét dài, lão giả áo bào xám đã xâm nhập vào khu vực quần mộ.
- Hai người này, hẳn là Trưởng lão Chân Linh Cảnh của Cổ U Điện! Ta thử theo sau xem tình hình thế nào!
Triệu Phong án binh bất động.
Ở khu vực sương mù, thậm chí là Bách Phần Cấm Địa, hắn có ưu thế về mặt địa lý, quả thật cũng không sợ bị phát hiện.
Thật lâu sau đó, từ phương hướng quần mộ chợt truyền đến một đạo thanh âm thê lương thảm thiết.
Vù!
Thanh âm xé gió truyền đến. Chỉ thấy lão giả áo bào xám lúc trước, vẻ mặt vô cùng thê thảm, từ khu vực mộ phần bay trở ra.
Lão bà vẻ mặt lo lắng, từ phía xa xa đuổi tới, hỏi thăm tình huống.
Vẻ mặt lão già áo bào xám vẫn còn sợ hãi, cả người run rẩy, sắc mặt nặng nề, ngôn ngữ có chút tối nghĩa:
- Bị trớ chú quấn thân, sinh mệnh lực và tinh nguyên của ta đang không ngừng bị xói mòn…
Kế tiếp, chỉ thấy lão giả áo bào xám khoanh chân ngồi xuống, ăn vào mấy loại Linh dược, lão bà thì ở một bên hiệp trợ.
Vẻ mặt Triệu Phong cổ quái. Lão giả áo bào xám kia rốt cuộc là trúng phải thứ gì rồi?
Hắn ở xa xa, mở mắt trái ra quan sát.
Nhưng mà, khi ánh mắt trái của Triệu Phong vừa chạm lên trên người của lão giả áo bào xám một cái, tâm thần liền phát lạnh, hít mạnh một ngụm lãnh khí.
Chương 221: Phát hiện bí ẩn (2)
Dưới sự tập trung của mắt trái, một cánh tay hư vô trắng bạch sầu thảm vô cùng, bộ dạng máu chảy đầm đìa, đang ôm chặt trên thân thể của lão giả áo bào xám.
Lục phủ ngũ tạng của lão giả áo bào xám đang bị cánh tay hư vô trắng bệch này không ngừng ăn mòn.
Một màn này, khiến cho Triệu Phong sởn hết cả gai ốc.
Mà ngay cả lão bà ở bên cạnh lão giả áo bào xám, cũng cảm giác được toàn thân bất an, không tự chủ thúc giục khí Chân linh, cũng bảo trì khoảng cách nhất định.
Thời điểm khi bà lão tiếp cận, những cánh tay hư vô trắng toát kia cũng hướng về phía bà ta mà ra tay.
Đương nhiên, cho dù là cường giả cấp bậc Chân Linh Cảnh, cũng không thể nào cảm nhận được sự tồn tại của bàn tay hư vô kia, nhưng mà bọn họ theo bản năng vẫn có thể cảm nhận được sự uy hiếp.
Trong mắt Triệu Phong lộ ra một chút thương hại. Lão giả áo bào xám này, chỉ sợ không chống đỡ nổi quá nửa năm nữa.
- Bách Phần Cấm Địa này, quả nhiên là nơi cấm kỵ!
Vẻ mặt Triệu Phong nghĩ mà cảm thấy sợ hãi. Không ngờ tới Tiểu Tặc Miêu lại dẫn mình tới cái Cấm địa như thế này!
Nếu như sớm biết được tình huống tiên tri là chỉ tới nơi này, có cho Triệu Phong một trăm lá gan, hắn cũng không dám đi vào đây.
Triệu Phong rất nhanh thúc giục mắt trái, kiểm tra lại tình huống của mình cùng Tiểu Tặc Miêu.
Kết quả phát hiện ra, ở trên người Tiểu Tặc Miêu và mình đều không có bất cứ cái gì bất thường cả.
Triệu Phong thoáng thở phào một hơi.
Sở dĩ Triệu Phong không có trúng phải nguyền rủa, hoàn toàn là nhờ vào mắt trái thần bí, khiến cho Thần Ma tránh lui, lực lượng nguyền rủa gần thân cũng bị xua tán đi.
Về phần Tiểu Tặc Miêu, lai lịch của nó bí ẩn, năng lực khó lường, càng thêm dễ dàng tiến vào nơi này.
- Tiểu Tặc Miêu, lần sau không được làm như vậy nữa, có biết không?
Mắt trái màu xanh thâm thúy sâu thẳm của Triệu Phong lạnh lùng quét nhìn Tiểu Tặc Miêu một cái.
Tiểu Tặc Miêu khẽ rùng mình một cái, liên tục gật đầu, trên mặt mang theo vẻ ủy khuất, vuốt vuốt đồng tiền cổ trong tay mình.
Triệu Phong hiển nhiên biết rõ ràng, trên người mình có được mắt trái thần bí, có thể chấn trụ được Tiểu Tặc Miêu. Nếu không, với tính cách bướng bỉnh và xảo trá của con mèo này, ngay cả những cường giả Chân Linh Cảnh kia, hắn cũng chẳng thèm để ý gì tới.
Không lâu sau, lão giả áo xám và lão bà kia đều phá không bay đi.
Trước khi đi, lão bà còn thở dài một tiếng:
- Cũng do ngươi không nghe theo lời khuyên của ta! Trong ngàn năm gần đây, cũng chỉ có mỗi mình Giáo chủ đại nhân, sau khi tiến vào Bách Phần Cấm Địa là còn có thể bình yên trở ra mà thôi! Nhưng mà cho dù là Giáo chủ, cũng không thể nào phá giải được “mê” đề nơi này! Hiện tại chỉ có thể đi Cường quốc Thiết Long, tìm Đường chủ đại nhân. Bản thân ngài có bí thuật tinh thần quỷ dị khó lường, cũng hiểu một chút tinh thần mật chú, có lẽ sẽ có biện pháp…
Hai người vừa nói vừa rời đi...
Thân hình Triệu Phong hiện ra, khẽ nheo mắt, nói:
- Vị Giáo chủ đại nhân này, là chỉ Xích Nguyệt Giáo Chủ hay sao?
Hắn cũng không dám dừng lại lâu, theo đường cũ rời khỏi khu vực sương mù.
o0o
Hai ngày sau, Triệu Phong tại bên trong Hoành Vân Thiên Lâm, đã tìm được Song Đầu Ngân Quan Điểu, mục tiêu nhiệm vụ lần này.
Song Đầu Ngân Quan Điểu, có tổng cộng hai cái đầu, chính là bá chủ trên bầu trời, chiến lực trong hang ngũ Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, có thể nói là vô địch.
Nhưng mà thực lực Triệu Phong giờ phút này, so với lúc mới rời khỏi Tông môn, ít nhất cũng tăng lên gấp đôi. La Hầu Cung kéo một phát, trực tiếp bắn chết một con Song Đầu Ngân Quan Điểu.
Dựa theo yêu cầu nhiệm vụ, cần phải có bốn cái ngân quan.
Triệu Phong rất nhanh tìm được một con Song Đầu Ngân Quan Điểu khác.
Lần này, Triệu Phong cũng không có bắn chết, mà thi triển bí thuật tinh thần, khống chế Song Đầu Ngân Quan Điểu.
Nếu có người Cổ U Điện ở đây, nhất định sẽ khiếp sợ thất sắc.
Dùng tu vi Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, vượt cấp khống chế một đầu Yêu thú Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, đây vốn là chuyện không thể nào tin nổi. Huống chi, Song Đầu Ngân Quan Điểu này lại có đến hai cái đầu, độ khó khăn khi khống chế, gần như tăng lên gấp đôi.
Triệu Phong cưỡi trên Song Đầu Ngân Quan Điểu, quay trở về Thiên Nguyệt Sơn.
- Đó là loại Yêu thú gì? Không ngờ có đến hai cái đầu!
Một ít thành viên đệ tử trên Thiên Nguyệt Sơn kinh hoảng thất sắc, giống như gặp phải đại địch vậy.
Mặc dù đối với Đệ tử nội môn mà nói, Song Đầu Ngân Quan Điểu cũng không phải là tồn tại không thể chống lại!
Đến khi bọn họ chứng kiến Triệu Phong ngồi trên Song Đầu Ngân Quan Điểu, càng rung động từ tận đáy lòng, trong mắt mang theo vẻ kính sợ, thậm chí còn sùng bái nữa.
Sau khi trở lại Tông môn, Triệu Phong chuẩn bị diệt sát Song Đầu Ngân Quan Điểu, hoàn thành nhiệm vụ.
Chẳng ngờ, trong Tông môn có không biết bao nhiêu vị Phó Đường chủ đều tranh nhau mua con Song Đầu Ngân Quan Điểu kia của Triệu Phong.
Nếu như có thể có được một đầu tọa kỵ phi cầm như Song Đầu Ngân Quan Điểu, há chẳng phải là rất phong cách hay sao? Gần với Kim Thương Cự Ưng trấn sơn bên trong Tông môn rồi.
Quan trọng hơn chính là, có được vị Thuần Thú Sư như Triệu Phong ảnh hưởng đến tâm trí của Song Đầu Ngân Quan Điểu, có thể giảm bớt độ khó khăn khi thuần hóa.
Sau nửa canh giờ, Triệu Phong đem con Song Đầu Ngân Quan Điểu kia bán lại cho Lý Phó Đường chủ, không chỉ thu về được mấy vạn Nguyên tinh thạch Thứ phẩm, lại còn hoàn thành được nhiệm vụ lần này nữa, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Lý Phó Đường chủ mặt mày hớn hở, mặt mũi tràn đầy hồng quang.
Đương nhiên, Nguyên tinh thạch cũng không dễ dàng thu được như vậy. Mấy ngày sau đó, Triệu Phong còn phải thi triển bí thuật tinh thần, hiệp trợ Lý Phó Đường chủ thuần hóa con Song Đầu Ngân Quan Điểu kia.
Mấy ngày sau, Đệ tử chân truyền Bắc Mặc ra ngoài lịch lãm rèn luyện trở về, trong ánh mắt có thêm vài phần sắc bén ác liệt, tu vi tăng lên đến Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
Nhưng mà, khi Bắc Mặc nhìn thấy Triệu Phong, nhất thời biến sắc, khiếp sợ không cách nào tin nổi.
Bởi vì tu vi của Triệu Phong, hiện tại còn cao hơn hắn, đã đạt đến Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cực hạn, chỉ còn cách Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh một tầng giấy mỏng mà thôi.
- Xem ra lần lịch lãm này, phong hiểm và cố gắng đều không uổng phí!
Trong lòng Triệu Phong mừng thầm.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên, hắn trên danh nghĩa, chân chính là đuổi kịp, thậm chí vượt qua Bắc Mặc.
Đến lúc này, Liên minh thịnh hội cũng chỉ còn có mấy ngày nữa mà thôi.
- Liên minh thịnh hội Thập Tam Tông chỉ còn lại thời gian năm, sáu ngày nữa! Nhưng địa điểm tổ chức Thịnh hội lại cách Thiên Nguyệt Sơn khá xa, ngày kia chúng ta sẽ xuất phát!
Đại Trưởng lão gọi Triệu Phong và Dương Kiền đến gặp.
Khi ánh mắt Đại Trưởng lão rơi xuống trên người Triệu Phong, trong mắt lóe lên tinh quang, vẻ mặt kinh hỉ.
Còn Dương Kiền thì có chút thất sắc. Không nghĩ tới vị tiểu sư đệ này, hiện tại chỉ còn kém nửa bước nữa là tiến vào Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh rồi.
Triệu Phong chắp tay đứng đó, một đầu tóc xanh thẳm không gió tự bay, khóe miệng khẽ nhếch lên, bộ dáng có chút tà dị tự tin không thể nào hình dung nổi, càng thêm thâm bất khả trắc hơn.
Sau khi trải qua lần lịch lãm vừa rồi, hắn đã là hoàn toàn tự tin đối với Liên minh thịnh hội lần này.
Từ giờ trở đi, không có bất cứ lực lượng nào có thể ngăn cản mình trở nên nổi tiếng, giương cánh bay cao.
Nửa ngày sau, bên trong bầu rượu cổ phác trước mặt, đã chứa đầy rượu mạnh. Bên trong loại rượu này ẩn chứa một tia khí tức linh vận nhàn nhạt.
Tuy rằng loại rượu này cũng không tính là Linh tửu, nhưng mà dưới sự quan sát bằng mắt trái của Triệu Phong, xác định loại rượu này có thể cường thân kiện thể, cho dù đối với cấp bậc Thoát Phàm Cảnh cũng có tác dụng xúc tiến nhất định.
Hơn nữa, hắn còn phát hiện một quy luật. Thời gian càng lâu, rượu bên trong cái bầu rượu kia, phẩm chất cũng càng cao hơn, thậm chí nếu để thật lâu, cũng có thể thật sự trở thành Linh tửu!
Quá trình này, đại khái là cần thời gian một tháng trời!
Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu thỏa thuận với nhau, rượu bên trong cái bình chưng cất ra, phân chia mỗi người một nửa.
Sự si mê của Tiểu Tặc Miêu đối với rượu gần như tiếp cận với trình độ tham tiền của nó, căn bản không chịu thoái nhượng nửa phần.
Sau đó, một người một mèo ở trong gian thạch ốc tĩnh dưỡng tu luyện.
Triệu Phong trong lúc củng cố tu vi, cũng đồng dạng tiến thêm một bước đào móc tiềm lực của thứ chất lỏng thần bí kia.
Tiểu Tặc Miêu bởi vì ăn vào bộ xác côn trùng kia, nhất thời nửa khắc cũng không thể tiêu hóa hết được.
o0o
Hai ngày sau, khí tức trên người Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu đều gia tăng rõ rệt.
Thực lực của Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong cơ bản không thể đo lường được, nhưng đánh giá sơ bộ, đối phó với các Đệ tử Chân truyền bên trong Hiểu Nguyệt Tông, hẳn không thành vấn đề.
- Liên minh thịnh hội vẫn còn lại thời gian hơn mười ngày, nhiệm vụ Tông môn tiếp nhận lần này, hiện tại vẫn còn chưa có hoàn thành!
Triệu Phong quyết định quay về Tông môn.
Một người một mèo, lăng không phi độ, rời đi quảng trường ngân tinh.
Triệu Phong liếc mắt nhìn đám lăng mộ bên dưới, cũng không dám tiến sát quá gần.
Mảnh Cấm địa này, lực lượng căn nguyên của Bách Phần Trớ Chú chính là đến từ những tòa lăng mộ kia. Thi thể bên dưới những lăng mộ này, mặc dù đã chết đi, nhưng vẫn như trước phát ra uy áp mãnh liệt, thực lực khi còn sống, tuyệt đối là cấp bậc Chân Linh Cảnh trở lên!
Càng tiến lại gần, càng bị cỗ lực lượng thần bí kia xâm thực cường đại hơn nhiều!
Quay trở lại khu vực bạch cốt, Triệu Phong khó tránh khỏi lọt vào sự công kích của đám khô lâu bạch cốt kia.
- Phong Lôi Chưởng!
Triệu Phong toàn lực đánh ra một chưởng, phong vân giao hội, phát ra thanh âm nổ vang kinh người. Phong lôi thổi quét như điện quang vần vũ, một phen đem mấy bộ khô lâu trước mặt oanh nát thành tro bụi.
Lúc này, cho dù là những khô lâu cấp bậc Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, Triệu Phong cũng có thể thoải mái giải quyết dễ dàng.
Sau khi rời khỏi khu vực bạch cốt, sương mù bốn phía lại bao phủ khắp nơi như cũ.
- Đám lăng mộ này, chính là trung tâm của mảnh Cấm địa nguyền rủa! Khu vực bạch cốt chính là khu vực nội tầng, khu vực sương mù thì lại là khu vực ngoại tầng!
Triệu Phong đưa ra kết luận.
Khi tiến vào khu vực sương mù, cảm quan sẽ bị quấy nhiễu, mất đi phương hướng, có thể chạy thoát ra được hay không, toàn bộ đều phải nhờ vào vận khí.
Mà một khi tiến vào khu vực bạch cốt kia, sẽ bị lực lượng nguyền rủa ảnh hưởng!
Vù!
Âm Ảnh Phi Phong rung lên, Triệu Phong giống như là một đạo âm ảnh xanh nhạt, cùng với điện quang lóe lên, hướng về phía khu vực sương mù ngoại tầng mà tiến vào.
Bỗng dưng, Triệu Phong tựa hồ như có cảm ứng, vội vàng ẩn nấp vào bên trên tàng cây của một gốc đại thụ chọc trời.
Một lúc sau, thanh âm xé gió truyền đến. Hai đạo khí tức mạnh mẽ kinh người cùng tiến vào trong khu vực sương mù.
Người tới là một vị lão giả áo bào xám, cùng với một vị lão bà.
Trên người cả hai đều vờn quanh khí tức Chân linh, uy áp vô hình phát ra, thậm chí có thể chống lại lực lượng thần bí bên trong khu vực sương mù này.
Hiển nhiên, đây chính là hai vị cường giả Chân Linh Cảnh!
- Bách Phần Cấm Địa, danh bất hư truyền! Không ngờ Linh thức của ta, ở trong này chỉ có thể lan ra một trượng mà thôi!
Lão giả áo bào xám thở dài một tiếng.
- Ngươi còn muốn kiên trì đi vào? Lực lượng nguyền rủa của Bách Phần Cấm Địa cũng không phải là thứ Chân Linh Cảnh có thể chống cự được! Trước kia, những cường giả Chân Linh Cảnh từ trong Cấm địa này chạy ra được, toàn bộ đều bị lực lượng nguyền rủa quấn thân, sống không được bao nhiêu năm, đều phát điên mà chết…
Lão bà đi phía sau thở dài khuyên nhủ.
Triệu Phong đang ẩn nấp trên tàng cây đại thụ gần đó, nghe vậy cũng không khỏi rùng mình một cái. Không nghĩ tới lực lượng nguyền rủa của Bách Phần Cấm Địa này lại đáng sợ như thế, cho dù là cường giả Chân Linh Cảnh có thể bảo mệnh đi ra, cuối cùng cũng khó trốn thoát một kiếp.
Loại lực lượng nguyền rủa này, có khi nào vẫn còn một bộ phận lưu lại trên người của mình hay không?
Cho dù Triệu Phong có được mắt trái thần bí, nhưng cũng không dám mạnh miệng bác bỏ khả năng này.
Hơn nữa, khí tức của hai vị Chân Linh Cảnh trước mắt kia, hiển nhiên so sánh với các Trưởng lão trong Hiểu Nguyệt Tông còn mạnh hơn một bậc.
- Lão phu chỉ còn lại có mười mấy năm thọ nguyên nữa thôi! Tiếp tục đứng ở nơi xa xôi hẻo lánh như vầy, cả đời chỉ sợ khó có thể đột phá Chân Chủ Cấp, càng đừng nói gì đến đặt chân tới cảnh giới Đan Nguyên Tôn Giả! Theo những ghi chép trong Mật điện của Cổ U Điện, nếu như có thể rời khỏi nơi này, tỷ lệ tấn chức ở bên ngoài so với nơi này còn cao hơn gấp chục lần!
Vẻ mặt lão giả áo bào xám đầy chấp nhất, dứt khoát.
Nhìn theo hai vị cường giả Chân Linh Cảnh càng đi càng xa, Triệu Phong không dám khinh xuất thúc giục mắt trái tập trung theo. Tuy rằng hắn biết, ở trong khu vực sương mù, cảm quan sẽ bị hạn chế đến cực hạn. Chính bởi vì thế cho nên Triệu Phong mới mượn dùng Âm Ảnh Phi Phong ẩn nấp, ngay cả hai cường giả Chân Linh Cảnh cũng không phát hiện ra.
Một lúc sau, Triệu Phong đột nhiên nghe được một tiếng thét dài, lão giả áo bào xám đã xâm nhập vào khu vực quần mộ.
- Hai người này, hẳn là Trưởng lão Chân Linh Cảnh của Cổ U Điện! Ta thử theo sau xem tình hình thế nào!
Triệu Phong án binh bất động.
Ở khu vực sương mù, thậm chí là Bách Phần Cấm Địa, hắn có ưu thế về mặt địa lý, quả thật cũng không sợ bị phát hiện.
Thật lâu sau đó, từ phương hướng quần mộ chợt truyền đến một đạo thanh âm thê lương thảm thiết.
Vù!
Thanh âm xé gió truyền đến. Chỉ thấy lão giả áo bào xám lúc trước, vẻ mặt vô cùng thê thảm, từ khu vực mộ phần bay trở ra.
Lão bà vẻ mặt lo lắng, từ phía xa xa đuổi tới, hỏi thăm tình huống.
Vẻ mặt lão già áo bào xám vẫn còn sợ hãi, cả người run rẩy, sắc mặt nặng nề, ngôn ngữ có chút tối nghĩa:
- Bị trớ chú quấn thân, sinh mệnh lực và tinh nguyên của ta đang không ngừng bị xói mòn…
Kế tiếp, chỉ thấy lão giả áo bào xám khoanh chân ngồi xuống, ăn vào mấy loại Linh dược, lão bà thì ở một bên hiệp trợ.
Vẻ mặt Triệu Phong cổ quái. Lão giả áo bào xám kia rốt cuộc là trúng phải thứ gì rồi?
Hắn ở xa xa, mở mắt trái ra quan sát.
Nhưng mà, khi ánh mắt trái của Triệu Phong vừa chạm lên trên người của lão giả áo bào xám một cái, tâm thần liền phát lạnh, hít mạnh một ngụm lãnh khí.
Chương 221: Phát hiện bí ẩn (2)
Dưới sự tập trung của mắt trái, một cánh tay hư vô trắng bạch sầu thảm vô cùng, bộ dạng máu chảy đầm đìa, đang ôm chặt trên thân thể của lão giả áo bào xám.
Lục phủ ngũ tạng của lão giả áo bào xám đang bị cánh tay hư vô trắng bệch này không ngừng ăn mòn.
Một màn này, khiến cho Triệu Phong sởn hết cả gai ốc.
Mà ngay cả lão bà ở bên cạnh lão giả áo bào xám, cũng cảm giác được toàn thân bất an, không tự chủ thúc giục khí Chân linh, cũng bảo trì khoảng cách nhất định.
Thời điểm khi bà lão tiếp cận, những cánh tay hư vô trắng toát kia cũng hướng về phía bà ta mà ra tay.
Đương nhiên, cho dù là cường giả cấp bậc Chân Linh Cảnh, cũng không thể nào cảm nhận được sự tồn tại của bàn tay hư vô kia, nhưng mà bọn họ theo bản năng vẫn có thể cảm nhận được sự uy hiếp.
Trong mắt Triệu Phong lộ ra một chút thương hại. Lão giả áo bào xám này, chỉ sợ không chống đỡ nổi quá nửa năm nữa.
- Bách Phần Cấm Địa này, quả nhiên là nơi cấm kỵ!
Vẻ mặt Triệu Phong nghĩ mà cảm thấy sợ hãi. Không ngờ tới Tiểu Tặc Miêu lại dẫn mình tới cái Cấm địa như thế này!
Nếu như sớm biết được tình huống tiên tri là chỉ tới nơi này, có cho Triệu Phong một trăm lá gan, hắn cũng không dám đi vào đây.
Triệu Phong rất nhanh thúc giục mắt trái, kiểm tra lại tình huống của mình cùng Tiểu Tặc Miêu.
Kết quả phát hiện ra, ở trên người Tiểu Tặc Miêu và mình đều không có bất cứ cái gì bất thường cả.
Triệu Phong thoáng thở phào một hơi.
Sở dĩ Triệu Phong không có trúng phải nguyền rủa, hoàn toàn là nhờ vào mắt trái thần bí, khiến cho Thần Ma tránh lui, lực lượng nguyền rủa gần thân cũng bị xua tán đi.
Về phần Tiểu Tặc Miêu, lai lịch của nó bí ẩn, năng lực khó lường, càng thêm dễ dàng tiến vào nơi này.
- Tiểu Tặc Miêu, lần sau không được làm như vậy nữa, có biết không?
Mắt trái màu xanh thâm thúy sâu thẳm của Triệu Phong lạnh lùng quét nhìn Tiểu Tặc Miêu một cái.
Tiểu Tặc Miêu khẽ rùng mình một cái, liên tục gật đầu, trên mặt mang theo vẻ ủy khuất, vuốt vuốt đồng tiền cổ trong tay mình.
Triệu Phong hiển nhiên biết rõ ràng, trên người mình có được mắt trái thần bí, có thể chấn trụ được Tiểu Tặc Miêu. Nếu không, với tính cách bướng bỉnh và xảo trá của con mèo này, ngay cả những cường giả Chân Linh Cảnh kia, hắn cũng chẳng thèm để ý gì tới.
Không lâu sau, lão giả áo xám và lão bà kia đều phá không bay đi.
Trước khi đi, lão bà còn thở dài một tiếng:
- Cũng do ngươi không nghe theo lời khuyên của ta! Trong ngàn năm gần đây, cũng chỉ có mỗi mình Giáo chủ đại nhân, sau khi tiến vào Bách Phần Cấm Địa là còn có thể bình yên trở ra mà thôi! Nhưng mà cho dù là Giáo chủ, cũng không thể nào phá giải được “mê” đề nơi này! Hiện tại chỉ có thể đi Cường quốc Thiết Long, tìm Đường chủ đại nhân. Bản thân ngài có bí thuật tinh thần quỷ dị khó lường, cũng hiểu một chút tinh thần mật chú, có lẽ sẽ có biện pháp…
Hai người vừa nói vừa rời đi...
Thân hình Triệu Phong hiện ra, khẽ nheo mắt, nói:
- Vị Giáo chủ đại nhân này, là chỉ Xích Nguyệt Giáo Chủ hay sao?
Hắn cũng không dám dừng lại lâu, theo đường cũ rời khỏi khu vực sương mù.
o0o
Hai ngày sau, Triệu Phong tại bên trong Hoành Vân Thiên Lâm, đã tìm được Song Đầu Ngân Quan Điểu, mục tiêu nhiệm vụ lần này.
Song Đầu Ngân Quan Điểu, có tổng cộng hai cái đầu, chính là bá chủ trên bầu trời, chiến lực trong hang ngũ Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, có thể nói là vô địch.
Nhưng mà thực lực Triệu Phong giờ phút này, so với lúc mới rời khỏi Tông môn, ít nhất cũng tăng lên gấp đôi. La Hầu Cung kéo một phát, trực tiếp bắn chết một con Song Đầu Ngân Quan Điểu.
Dựa theo yêu cầu nhiệm vụ, cần phải có bốn cái ngân quan.
Triệu Phong rất nhanh tìm được một con Song Đầu Ngân Quan Điểu khác.
Lần này, Triệu Phong cũng không có bắn chết, mà thi triển bí thuật tinh thần, khống chế Song Đầu Ngân Quan Điểu.
Nếu có người Cổ U Điện ở đây, nhất định sẽ khiếp sợ thất sắc.
Dùng tu vi Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, vượt cấp khống chế một đầu Yêu thú Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, đây vốn là chuyện không thể nào tin nổi. Huống chi, Song Đầu Ngân Quan Điểu này lại có đến hai cái đầu, độ khó khăn khi khống chế, gần như tăng lên gấp đôi.
Triệu Phong cưỡi trên Song Đầu Ngân Quan Điểu, quay trở về Thiên Nguyệt Sơn.
- Đó là loại Yêu thú gì? Không ngờ có đến hai cái đầu!
Một ít thành viên đệ tử trên Thiên Nguyệt Sơn kinh hoảng thất sắc, giống như gặp phải đại địch vậy.
Mặc dù đối với Đệ tử nội môn mà nói, Song Đầu Ngân Quan Điểu cũng không phải là tồn tại không thể chống lại!
Đến khi bọn họ chứng kiến Triệu Phong ngồi trên Song Đầu Ngân Quan Điểu, càng rung động từ tận đáy lòng, trong mắt mang theo vẻ kính sợ, thậm chí còn sùng bái nữa.
Sau khi trở lại Tông môn, Triệu Phong chuẩn bị diệt sát Song Đầu Ngân Quan Điểu, hoàn thành nhiệm vụ.
Chẳng ngờ, trong Tông môn có không biết bao nhiêu vị Phó Đường chủ đều tranh nhau mua con Song Đầu Ngân Quan Điểu kia của Triệu Phong.
Nếu như có thể có được một đầu tọa kỵ phi cầm như Song Đầu Ngân Quan Điểu, há chẳng phải là rất phong cách hay sao? Gần với Kim Thương Cự Ưng trấn sơn bên trong Tông môn rồi.
Quan trọng hơn chính là, có được vị Thuần Thú Sư như Triệu Phong ảnh hưởng đến tâm trí của Song Đầu Ngân Quan Điểu, có thể giảm bớt độ khó khăn khi thuần hóa.
Sau nửa canh giờ, Triệu Phong đem con Song Đầu Ngân Quan Điểu kia bán lại cho Lý Phó Đường chủ, không chỉ thu về được mấy vạn Nguyên tinh thạch Thứ phẩm, lại còn hoàn thành được nhiệm vụ lần này nữa, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Lý Phó Đường chủ mặt mày hớn hở, mặt mũi tràn đầy hồng quang.
Đương nhiên, Nguyên tinh thạch cũng không dễ dàng thu được như vậy. Mấy ngày sau đó, Triệu Phong còn phải thi triển bí thuật tinh thần, hiệp trợ Lý Phó Đường chủ thuần hóa con Song Đầu Ngân Quan Điểu kia.
Mấy ngày sau, Đệ tử chân truyền Bắc Mặc ra ngoài lịch lãm rèn luyện trở về, trong ánh mắt có thêm vài phần sắc bén ác liệt, tu vi tăng lên đến Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
Nhưng mà, khi Bắc Mặc nhìn thấy Triệu Phong, nhất thời biến sắc, khiếp sợ không cách nào tin nổi.
Bởi vì tu vi của Triệu Phong, hiện tại còn cao hơn hắn, đã đạt đến Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cực hạn, chỉ còn cách Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh một tầng giấy mỏng mà thôi.
- Xem ra lần lịch lãm này, phong hiểm và cố gắng đều không uổng phí!
Trong lòng Triệu Phong mừng thầm.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên, hắn trên danh nghĩa, chân chính là đuổi kịp, thậm chí vượt qua Bắc Mặc.
Đến lúc này, Liên minh thịnh hội cũng chỉ còn có mấy ngày nữa mà thôi.
- Liên minh thịnh hội Thập Tam Tông chỉ còn lại thời gian năm, sáu ngày nữa! Nhưng địa điểm tổ chức Thịnh hội lại cách Thiên Nguyệt Sơn khá xa, ngày kia chúng ta sẽ xuất phát!
Đại Trưởng lão gọi Triệu Phong và Dương Kiền đến gặp.
Khi ánh mắt Đại Trưởng lão rơi xuống trên người Triệu Phong, trong mắt lóe lên tinh quang, vẻ mặt kinh hỉ.
Còn Dương Kiền thì có chút thất sắc. Không nghĩ tới vị tiểu sư đệ này, hiện tại chỉ còn kém nửa bước nữa là tiến vào Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh rồi.
Triệu Phong chắp tay đứng đó, một đầu tóc xanh thẳm không gió tự bay, khóe miệng khẽ nhếch lên, bộ dáng có chút tà dị tự tin không thể nào hình dung nổi, càng thêm thâm bất khả trắc hơn.
Sau khi trải qua lần lịch lãm vừa rồi, hắn đã là hoàn toàn tự tin đối với Liên minh thịnh hội lần này.
Từ giờ trở đi, không có bất cứ lực lượng nào có thể ngăn cản mình trở nên nổi tiếng, giương cánh bay cao.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm