Chủ Tịch Nguy Hiểm: Cưng Chiều Cô Vợ Khuynh Thành
Chương 191
Chương 191
Điện thoại reo, Hàm Hi Họa bắt máy liền. “Sa Nhật sao?”
“Ừ, nghe tôi nói đây, tài xế của cô là nam hay nữ?”
Hàm Hi Họa nhỏ giọng đáp lại. “Nữ.” Dù cô khá ngờ vực tại sao tên này lại hỏi chuyện tài xế của cô. Cho đến khi Hàm Hi Họa thoáng nhìn bên ngoài đường, đây đâu phải đường đến Nam Hoàng.
Khi cô phát giác được sự kỳ lạ, Sa Nhật cũng xác nhận với cô. “Chiếc taxi đó là giả. Có thể… cô ta là Hạ Nghi Lạp.”
Hàm Hi Họa không dám lộ ra vẻ hoảng hốt hay lo lắng, cô ừ báo Sa Nhật một tiếng nghe anh nói thêm phía trước có trạm kiểm tra sẽ chặn lại. Hiện tại cô không gặp nguy hiểm nhưng phải bắt được Hạ Nghi Lạp, nếu không sau này cô ta sẽ còn bày ra đủ trò khác.
Làm theo lời dặn dò của Sa Nhật, Hàm Hi Họa vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì, cô ngã người ra sau nhưng không hiểu sao cơn buồn ngủ ập đến một cách dữ dội. Cuối cùng không chịu nổi cô thiếp đi.
Chiếc xe rẻ qua một khúc cua, đi một đoạn thì dừng lại.
Hạ Nghi Lạp ra hiệu cho chiếc xe khác đã chờ sẵn, tên đàn ông lực lưỡng ôm Hàm Hi Họa đã hôn mê chuyển sang chiếc xe khác.
Tài xế đổi thành hắn ta.
Sa Nhật mãi mà không thấy chiếc xe kia xuất hiện, anh như sực tĩnh vội gọi lại số của Hàm Hi Họa nhưng đã thuê bao.
“Mẹ nó.”
Hàm Gia Gia lo lắng, mặt mày căng thẳng hỏi. “Sao rồi?”
“Bị chúng lừa rồi.”
Cậu than một tiếng “Vậy chị họ?”
“Đi.”
“Hả? Đi đâu?”
Sa Nhật gõ đầu cậu một cái cười. “Đi cứu chị của cậu.” Anh đúng là rảnh rỗi mới đi làm chuyện bao đồng thế này.
Người đàn ông nhìn chằm chằm màn hình điện thoại đã sớm kết thúc cuộc gọi một hồi lâu. Cái gì gọi là nhầm số? Cô nhóc này… sao lại nhầm cho được.
Thử gọi lại cho cô nhưng không được nữa. Anh có linh tính cô gặp chuyện gì đó.
Dù rất chán ghét Nam Lãnh nhưng vẫn không còn cách nào khác mà gọi cho anh.
“Chuyện gì?” Hàn Dĩ Ngôn chủ động gọi thì chẳng khi nào có chuyện tốt lành.
“Anh có bên cạnh Hi Họa không?” Hàn Dĩ Ngôn không vòng vo tam quốc mà hỏi thẳng.
Câu này đúng là khiến Nam Lãnh kinh ngạc, anh đáp “Không có.” Rồi hỏi lại ngay. “Sao vậy?”
“Khi nãy cô ấy gọi cho tôi nhưng lại bảo nhầm số, sau đó tôi không rõ lắm nên không gọi lại liền, đợi một hồi suy ngẫm mới cảm thấy kỳ lạ, nhưng khi gọi lại thì đã thuê bao. Có thể… cô ấy gặp chuyện rồi.” Lúc thốt ra lời này có thể nhận ra âm thanh ấy run run.
Đúng là hiếm thấy Hàn Dĩ Ngôn nói nhiều với anh như vậy, nhưng hiện tại Nam Lãnh không có tâm tư đâu đi nghĩ tới vấn đề nói ít nói nhiều.
Cảm ơn Hàn Dĩ Ngôn, anh gọi ngay cho chú Trương lần theo định vị điện thoại của Hàm Hi Họa. Đương nhiên định vị chỉ dò được lúc điện thoại còn hoạt động.
Nhưng ít ra cũng biết nơi cuối cùng cô xuất hiện.
Nam Lãnh bảo thư ký Lưu hủy hết lịch trình trong hôm nay, hiện tại không gì quan trọng bằng Họa Họa.