Chồng Yêu Bá Đạo
Chương 48
“Có chuyện gì vậy? Cố Phi Yên, em hãy bình tĩnh nói, đừng dọa tôi như vậy!” Chiến Mặc Thần đồng tử co lại, nhìn Cố Phi Yên như vậy còn đau khổ hơn, căng thẳng vô cùng.
Hai tay của anh, dơ lên bên eo Cố Phi Yên, muốn ôm cô, nhưng lại vội vã nắm tay lại, sợ mình làm cô càng khó chịu.
Anh đường đường là thủ lĩnh của Âm Phủ, cho dù núi Thái Sơn có sụp đổ trước mắt, sắc mặt con người đó vẫn không đổi, từ lúc nào lại cảm thấy hoảng loạn, lộn xộn có chừng mực, không biết sắp xếp như nào?
“Tôi giả vờ?” Cố Phi Yên tức chết đi được, chịu không nổi hét lớn, “Tôi giả vờ ông nội anh ý mà giả vờ! Nếu, nếu không phải anh cái đồ chết tiệt, anh nghĩ rằng tôi sẽ như này sao?”
Hại cô uống thuốc tránh thai, đến kỳ kinh nguyệt cũng loạn cả lên, đau không muốn sống, còn cho cô ăn Malatang (mì tê cay) và đồ ăn lạnh, còn để cô uống bia lạnh!
Đây có phải anh ta trả thù cô không?
Chả có ý tốt gì cả!
“Tôi làm sao cơ?” Chiến Mặc Thần không hiểu.
“Cứ coi như đều tại…tại anh!”
“….” Chiến Mặc Thần hít sâu một hơi, trực tiếp ôm Cố Phi Yên vào lòng.
Dưới chân là thùng bia vừa mở vẫn còn tỏa ra hơi lạnh, bế Cố Phi Yên rời đi, đưa đến phòng điều trị gấp.
“Anh đừng đưa đi điều trị gấp, tôi….” Đoán trước dự tính của Chiến Mặc Thần, Cố Phi Yên giữ cổ áo anh lại, vội vàng nói, “Đưa tôi đi phụ khoa, tôi không không bị không thoải mái chỗ nào, chỉ bị đau bụng kinh thôi.”
“Đau bụng kinh?”
“Vâng…” nói những chuyện đó ra có chút ngại ngùng, nhưng Cố Phi Yên cũng không để ý.
Coi như máu có dây ra xe Maybach chuyện xấu hổ đó cô cũng làm qua rồi, ngượng nghịu làm cái gì?
Bế Cố Phi Yên đến phòng phụ khoa, Chiến Mặc Thần giành lấy một bác sĩ khám cho cô, “Ông lập tức xem bệnh cho cô ấy, nhanh lên!”
Buổi tối không có bệnh nhân nào, bác sĩ cũng nghỉ ngơi hết rồi, Chiến Mặc Thần cũng may, vớ được một bác sĩ vừa từ phòng phẫu thuật ra. Không có người xếp hàng chờ, cũng không có người tức giận.
Sauk hi khám hỏi xong, bác sĩ phát hiện Cố Phi Yên chỉ là đau bụng kinh, rất nhanh chuẩn bị mũi tiêm, nhìn Chiến Mặc Thần sắc mặt tựa như kẻ địch đến thăm vậy, chỉ cảm giác có chút cạn lời.
Cố Phi Yên sau khi được tiêm xong, bác sĩ hỏi tình hình rõ ràng, lại dặn dò một lượt.
Cái gì mà ít uống thuốc tránh thai, cái gì mà đến tháng không được ăn đồ ăn cay, cái gì mà đến tháng cần phải chú ý giữ ấm cơ thể, không được uống đồ lạnh….Bác sỹ nói một đường, sắc mặt Chiến Mặc Thần khó coi thêm một phần
Đợi đến khi bác sĩ dời đi, đôi mắt của anh sâu thẳm mà sắc tựa như dao hướng về Cố Phi Yên, làm cho cô chột dạ.
“Anh….làm gì mà nhìn tôi chằm chằm vậy, muốn đọ mắt ai to hơn hả?”
“Rõ ràng biết là không ăn được Malatang, không được uống đồ lạnh, em vừa nãy không phải muốn đi tìm cái chết sao?!” Chiến Mặc Thần hận không thể bóp chết người phụ nữ trước mặt mình được, “Em lúc nào mới hiểu chuyện được, đừng suốt ngày làm người khác lo lắng?”
“Ai lo lắng cho tôi, là anh sao? Đừng gây cười chứ! Anh mà lo lắng cho tôi tại sao còn cưỡng ép tôi, làm cho tôi phải uống thuốc tránh thai quỷ quái?” Cố Phi Yên trợn mắt, tuyệt đối không chịu thua, “Tôi nói cho anh biết, tôi trước giờ không bị đau bụng kinh, chính là bởi vì uống thuốc tránh thai, bị anh hãm mới biến thành như này!”
“Tôi nói rồi, không cho phép em uống thuốc tránh thai!”
“Thật không? Tôi sao vẫn nhớ, lần trước anh nói với tôi để tôi uống?”
“…” Chiến Mặc Thần ánh mắt trầm xuống, “Lần trước, tôi không biết đối với em có ảnh hưởng lớn như vậy, cho rằng…..”
Cố Phi Yên cắt đứt câu nói của anh, “Tôi không uống thuốc tránh thai, nỡ đâu tôi có thai, lẽ nào anh đưa tôi đi phá thai? Cái đó đối với con gái thật sự không tốt!”
“Em không thể tiếp tục sinh sao?”
Nghe đến hai chữ phá thai, lại nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Cố Phi Yên, sự phẫn nộ trong lòng Chiến Mặc Thần trào dâng.
Cô tại sao không muốn sinh con cho anh?
Trước kia, ai đã từng muốn theo đuổi anh, chả ngại ngùng nói yêu anh, vì anh mà đồng ý làm bất cứ chuyện gì.
Sinh con sao?
“……..” Cố Phi Yên cười giễu cợt, đôi mắt đáng yêu pha chút hài hước, “Tôi tại sao phải sinh con cho người đàn ông của Cố Minh Châu? Anh rể à, nếu anh không nhớ rõ thân phận của chúng ta, tôi sẽ đem những lời anh vừa nói ghi âm lại đấy! Cố Minh Châu nghe xong không biết sẽ có phản ứng gì đây, trái lại tôi rất mong đợi cô ta điên cuồng thế nào, cũng không biết anh có nỡ hay không.”
Chiến Mặc Thần, “……”
Nhìn chằm chằm Cố Phi Yên vài giây, giận dữ bỏ đi, mặt lạnh như băng.
Cố Phi Yên sao cũng được.
Sau khi tiêm xong, cô không thấy đau trái lại thấy thoải mái hơn.
Tuy nhiên, trước khi đi ngủ, Cố Phi Yên lại nghĩ ra một chuyện, chỉ cảm thấy tiếng sét đánh kinh thiên trong đầu, làm cho cô bỗng nhiên không còn hung hăng như vừa nãy nữa, phiền muộn ập đến.
Cô không có tiền, tại sao lại có thể quên chuyện quan trọng này được chứ?!
Lập tức gọi một cú điện thoại, đến khi nghe được âm thanh trầm ấm của Chiến Mặc Thần vang bên tai, cô lập tức nịnh hót, “Anh rể thân yêu, anh trả tiền giúp em chưa?”
“Không có!”
“Cái đó….”
“Tu…tu….tu..”
Vừa nói được một từ, đầu dây bên kia đã tắt, Cố Phi Yên ngẩn người ra.
Túi nước đã truyền hết, y tá đến đổi cho cô túi khác, cô nhớ lại chuyện, buồn bã hỏi, “Chị y tá à, tiền thuốc giường bệnh của em đã nộp chưa?”
“Nộp rồi!” chị y tá dịu dàng, có chút ngưỡng mộ, “Bạn trai của em một lần đưa cho chị 1 vạn! Mọi người đều bảo không cần đưa nhiều vậy, em chỉ là bệnh lặt vặt đau bụng kinh thôi, nhiều nhất cũng chỉ mất mấy trăm tệ, nhưng anh ta không đồng ý, nói nếu vậy chuyển cho cô sang phòng VIP, để em ngủ thoải mái, cho em dùng cái gì cũng phải tốt nhất.”
Cố Phi Yên, “…..”
Cũng đúng, giờ bệnh viện nào cũng như vậy, không nộp tiền viện phí, ai khám bệnh cho? Cô lo lắng quá rồi!
“Tiểu thư, chị vừa tiêm cho em xong rồi, giờ sẽ đổi phòng cho em.”
“Không cần nữa đâu.” Cố Phi Yên đôi mắt lấp lánh, “Chị à,…hụ…hụ…, bạn trai em không hiểu mấy bệnh lặt vặt của con gái nên mới ngạc nhiên như vậy, nhưng em tự mình hiểu rõ. Em bây giờ đi thanh toán, không cần làm thủ tục nhập viện đâu ạ.”
Lúc đầu là muốn ở bên bà Thẩm, nhưng giờ lo lắng Chiến Mặc Thần tìm cô gây phiền phức, chạy là thượng sách vẫn tốt hơn.
Ra khỏi viện, Cố Phi Yên mở cờ trong bụng, tự thấy đau bụng kinh của mình lần này có giá quá!
Một vạn tệ đấy!
Cô mới tốt nghiệp, không có công việc, đi đâu mới kiếm được một vạn tệ chứ?.
Đống tiền này, coi như Chiến Mặc Thần bồi thường cho cô, cô hẳn cảm thấy yên tâm thoải mái.
Phí nhập viện của bà Thẩm rất cao, mỗi ngày cũng mất gần nghìn tệ, sau khi có được 1vạn tệ này, lập tức cho vào thẻ trị bệnh của bà Thẩm, trong lòng nhẹ đi rất nhiều.
Một vạn tệ có thể chống đỡ được nửa tháng, trong vòng nửa tháng cô nhất định phải tìm được công việc, nếu không sẽ không đủ chi phí nộp tiền viện phí cho bà.
Cô rời đi không lâu, Chiến Mặc Thần vội vã đến.
Nhìn vào chiếc giường trống Cố Phi Yên đã nằm trước đó, không thấy người đâu, muốn gọi điện cho Cố Phi Yên, trong lòng có chút bực tức.
Cô ta thật sự nghĩ mình không đưa tiền viện phí, bèn lén lút trốn đi rồi không?
Đúng lúc có y tá bước vào, anh kéo tay giữ lại hỏi lạnh nhạt, “Bệnh nhân vừa nãy được truyền nước trên giường bệnh này, cô ấy người đâu rồi?”
“Cô ấy vừa xuất viện rồi, không có nói cho anh biết sao?” chị y tá này chính là người vừa nói chuyện với Cố Phi Yên, ngạc nhiên hỏi.
“Xuất viện rồi?” Chiến Mặc Thần bỗng nhớ ra mấu chốt quan trọng, “Tôi đã nộp tiền viện phí cho cô ta rồi sao?”
“Đều thanh toán cho cô ấy rồi!” chị y tá nói tiếp, “Vị tiểu thư ấy chỉ nộp tiền phí truyền dịch, bác sĩ đã giả lại cô ấy 1vạn tệ!”
Trong khoảnh khắc, sắc mặt Chiến Mặc Thần trở nên khó coi hơn.
Hai tay của anh, dơ lên bên eo Cố Phi Yên, muốn ôm cô, nhưng lại vội vã nắm tay lại, sợ mình làm cô càng khó chịu.
Anh đường đường là thủ lĩnh của Âm Phủ, cho dù núi Thái Sơn có sụp đổ trước mắt, sắc mặt con người đó vẫn không đổi, từ lúc nào lại cảm thấy hoảng loạn, lộn xộn có chừng mực, không biết sắp xếp như nào?
“Tôi giả vờ?” Cố Phi Yên tức chết đi được, chịu không nổi hét lớn, “Tôi giả vờ ông nội anh ý mà giả vờ! Nếu, nếu không phải anh cái đồ chết tiệt, anh nghĩ rằng tôi sẽ như này sao?”
Hại cô uống thuốc tránh thai, đến kỳ kinh nguyệt cũng loạn cả lên, đau không muốn sống, còn cho cô ăn Malatang (mì tê cay) và đồ ăn lạnh, còn để cô uống bia lạnh!
Đây có phải anh ta trả thù cô không?
Chả có ý tốt gì cả!
“Tôi làm sao cơ?” Chiến Mặc Thần không hiểu.
“Cứ coi như đều tại…tại anh!”
“….” Chiến Mặc Thần hít sâu một hơi, trực tiếp ôm Cố Phi Yên vào lòng.
Dưới chân là thùng bia vừa mở vẫn còn tỏa ra hơi lạnh, bế Cố Phi Yên rời đi, đưa đến phòng điều trị gấp.
“Anh đừng đưa đi điều trị gấp, tôi….” Đoán trước dự tính của Chiến Mặc Thần, Cố Phi Yên giữ cổ áo anh lại, vội vàng nói, “Đưa tôi đi phụ khoa, tôi không không bị không thoải mái chỗ nào, chỉ bị đau bụng kinh thôi.”
“Đau bụng kinh?”
“Vâng…” nói những chuyện đó ra có chút ngại ngùng, nhưng Cố Phi Yên cũng không để ý.
Coi như máu có dây ra xe Maybach chuyện xấu hổ đó cô cũng làm qua rồi, ngượng nghịu làm cái gì?
Bế Cố Phi Yên đến phòng phụ khoa, Chiến Mặc Thần giành lấy một bác sĩ khám cho cô, “Ông lập tức xem bệnh cho cô ấy, nhanh lên!”
Buổi tối không có bệnh nhân nào, bác sĩ cũng nghỉ ngơi hết rồi, Chiến Mặc Thần cũng may, vớ được một bác sĩ vừa từ phòng phẫu thuật ra. Không có người xếp hàng chờ, cũng không có người tức giận.
Sauk hi khám hỏi xong, bác sĩ phát hiện Cố Phi Yên chỉ là đau bụng kinh, rất nhanh chuẩn bị mũi tiêm, nhìn Chiến Mặc Thần sắc mặt tựa như kẻ địch đến thăm vậy, chỉ cảm giác có chút cạn lời.
Cố Phi Yên sau khi được tiêm xong, bác sĩ hỏi tình hình rõ ràng, lại dặn dò một lượt.
Cái gì mà ít uống thuốc tránh thai, cái gì mà đến tháng không được ăn đồ ăn cay, cái gì mà đến tháng cần phải chú ý giữ ấm cơ thể, không được uống đồ lạnh….Bác sỹ nói một đường, sắc mặt Chiến Mặc Thần khó coi thêm một phần
Đợi đến khi bác sĩ dời đi, đôi mắt của anh sâu thẳm mà sắc tựa như dao hướng về Cố Phi Yên, làm cho cô chột dạ.
“Anh….làm gì mà nhìn tôi chằm chằm vậy, muốn đọ mắt ai to hơn hả?”
“Rõ ràng biết là không ăn được Malatang, không được uống đồ lạnh, em vừa nãy không phải muốn đi tìm cái chết sao?!” Chiến Mặc Thần hận không thể bóp chết người phụ nữ trước mặt mình được, “Em lúc nào mới hiểu chuyện được, đừng suốt ngày làm người khác lo lắng?”
“Ai lo lắng cho tôi, là anh sao? Đừng gây cười chứ! Anh mà lo lắng cho tôi tại sao còn cưỡng ép tôi, làm cho tôi phải uống thuốc tránh thai quỷ quái?” Cố Phi Yên trợn mắt, tuyệt đối không chịu thua, “Tôi nói cho anh biết, tôi trước giờ không bị đau bụng kinh, chính là bởi vì uống thuốc tránh thai, bị anh hãm mới biến thành như này!”
“Tôi nói rồi, không cho phép em uống thuốc tránh thai!”
“Thật không? Tôi sao vẫn nhớ, lần trước anh nói với tôi để tôi uống?”
“…” Chiến Mặc Thần ánh mắt trầm xuống, “Lần trước, tôi không biết đối với em có ảnh hưởng lớn như vậy, cho rằng…..”
Cố Phi Yên cắt đứt câu nói của anh, “Tôi không uống thuốc tránh thai, nỡ đâu tôi có thai, lẽ nào anh đưa tôi đi phá thai? Cái đó đối với con gái thật sự không tốt!”
“Em không thể tiếp tục sinh sao?”
Nghe đến hai chữ phá thai, lại nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Cố Phi Yên, sự phẫn nộ trong lòng Chiến Mặc Thần trào dâng.
Cô tại sao không muốn sinh con cho anh?
Trước kia, ai đã từng muốn theo đuổi anh, chả ngại ngùng nói yêu anh, vì anh mà đồng ý làm bất cứ chuyện gì.
Sinh con sao?
“……..” Cố Phi Yên cười giễu cợt, đôi mắt đáng yêu pha chút hài hước, “Tôi tại sao phải sinh con cho người đàn ông của Cố Minh Châu? Anh rể à, nếu anh không nhớ rõ thân phận của chúng ta, tôi sẽ đem những lời anh vừa nói ghi âm lại đấy! Cố Minh Châu nghe xong không biết sẽ có phản ứng gì đây, trái lại tôi rất mong đợi cô ta điên cuồng thế nào, cũng không biết anh có nỡ hay không.”
Chiến Mặc Thần, “……”
Nhìn chằm chằm Cố Phi Yên vài giây, giận dữ bỏ đi, mặt lạnh như băng.
Cố Phi Yên sao cũng được.
Sau khi tiêm xong, cô không thấy đau trái lại thấy thoải mái hơn.
Tuy nhiên, trước khi đi ngủ, Cố Phi Yên lại nghĩ ra một chuyện, chỉ cảm thấy tiếng sét đánh kinh thiên trong đầu, làm cho cô bỗng nhiên không còn hung hăng như vừa nãy nữa, phiền muộn ập đến.
Cô không có tiền, tại sao lại có thể quên chuyện quan trọng này được chứ?!
Lập tức gọi một cú điện thoại, đến khi nghe được âm thanh trầm ấm của Chiến Mặc Thần vang bên tai, cô lập tức nịnh hót, “Anh rể thân yêu, anh trả tiền giúp em chưa?”
“Không có!”
“Cái đó….”
“Tu…tu….tu..”
Vừa nói được một từ, đầu dây bên kia đã tắt, Cố Phi Yên ngẩn người ra.
Túi nước đã truyền hết, y tá đến đổi cho cô túi khác, cô nhớ lại chuyện, buồn bã hỏi, “Chị y tá à, tiền thuốc giường bệnh của em đã nộp chưa?”
“Nộp rồi!” chị y tá dịu dàng, có chút ngưỡng mộ, “Bạn trai của em một lần đưa cho chị 1 vạn! Mọi người đều bảo không cần đưa nhiều vậy, em chỉ là bệnh lặt vặt đau bụng kinh thôi, nhiều nhất cũng chỉ mất mấy trăm tệ, nhưng anh ta không đồng ý, nói nếu vậy chuyển cho cô sang phòng VIP, để em ngủ thoải mái, cho em dùng cái gì cũng phải tốt nhất.”
Cố Phi Yên, “…..”
Cũng đúng, giờ bệnh viện nào cũng như vậy, không nộp tiền viện phí, ai khám bệnh cho? Cô lo lắng quá rồi!
“Tiểu thư, chị vừa tiêm cho em xong rồi, giờ sẽ đổi phòng cho em.”
“Không cần nữa đâu.” Cố Phi Yên đôi mắt lấp lánh, “Chị à,…hụ…hụ…, bạn trai em không hiểu mấy bệnh lặt vặt của con gái nên mới ngạc nhiên như vậy, nhưng em tự mình hiểu rõ. Em bây giờ đi thanh toán, không cần làm thủ tục nhập viện đâu ạ.”
Lúc đầu là muốn ở bên bà Thẩm, nhưng giờ lo lắng Chiến Mặc Thần tìm cô gây phiền phức, chạy là thượng sách vẫn tốt hơn.
Ra khỏi viện, Cố Phi Yên mở cờ trong bụng, tự thấy đau bụng kinh của mình lần này có giá quá!
Một vạn tệ đấy!
Cô mới tốt nghiệp, không có công việc, đi đâu mới kiếm được một vạn tệ chứ?.
Đống tiền này, coi như Chiến Mặc Thần bồi thường cho cô, cô hẳn cảm thấy yên tâm thoải mái.
Phí nhập viện của bà Thẩm rất cao, mỗi ngày cũng mất gần nghìn tệ, sau khi có được 1vạn tệ này, lập tức cho vào thẻ trị bệnh của bà Thẩm, trong lòng nhẹ đi rất nhiều.
Một vạn tệ có thể chống đỡ được nửa tháng, trong vòng nửa tháng cô nhất định phải tìm được công việc, nếu không sẽ không đủ chi phí nộp tiền viện phí cho bà.
Cô rời đi không lâu, Chiến Mặc Thần vội vã đến.
Nhìn vào chiếc giường trống Cố Phi Yên đã nằm trước đó, không thấy người đâu, muốn gọi điện cho Cố Phi Yên, trong lòng có chút bực tức.
Cô ta thật sự nghĩ mình không đưa tiền viện phí, bèn lén lút trốn đi rồi không?
Đúng lúc có y tá bước vào, anh kéo tay giữ lại hỏi lạnh nhạt, “Bệnh nhân vừa nãy được truyền nước trên giường bệnh này, cô ấy người đâu rồi?”
“Cô ấy vừa xuất viện rồi, không có nói cho anh biết sao?” chị y tá này chính là người vừa nói chuyện với Cố Phi Yên, ngạc nhiên hỏi.
“Xuất viện rồi?” Chiến Mặc Thần bỗng nhớ ra mấu chốt quan trọng, “Tôi đã nộp tiền viện phí cho cô ta rồi sao?”
“Đều thanh toán cho cô ấy rồi!” chị y tá nói tiếp, “Vị tiểu thư ấy chỉ nộp tiền phí truyền dịch, bác sĩ đã giả lại cô ấy 1vạn tệ!”
Trong khoảnh khắc, sắc mặt Chiến Mặc Thần trở nên khó coi hơn.
Tác giả :
Phong Lưu