Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con
Chương 26: Mẹ chưa kết hôn (5)
Editor: Quỳnh Nguyễn
Siêu Nhân Điện Quang trong Ti vi diễn xong rồi, thanh âm quảng cáo để cho Mộ Thượng Ân có nhàn rỗi, nhìn về phía Mộ Thanh Vũ cùng Lý Tiêu Nhiên vẫn không nói gì.
Hành động của bé để cho Mộ Thanh Vũ lập tức đứng dậy: "Tiêu Nhiên, tôi phải đi về rồi!"
Lý Tiêu Nhiên nhìn Mộ Thượng Ân đã đi tới bên người Mộ Thanh Vũ, chính mình cũng tìm không thấy cái gì lý do lưu lại cô, mà chính mình tựa hồ cũng lại cũng không thể hỏi ra vừa mới nói, đành phải đổi lại mỉm cười đáp ứng.
"Tốt! Tôi tiễn cô!"
"Không cần, ngay tại nhà đối diện, rất gần!"
Mộ Thanh Vũ cự tuyệt Lý Tiêu Nhiên, để cho Lý Tiêu Nhiên cảm thấy được tựa hồ là vừa mới chính mình lỗ mãng mà nói, khiến cho khoảng cách giữa hai người kéo được xa hơn rồi.
"Thanh Vũ, vừa mới mà nói...Cô..."
Vì không cho Lý Tiêu Nhiên cảm giác được không được tự nhiên, Mộ Thanh Vũ lập tức đáp lại: "Anh vừa mới nói cái gì rồi hả?"
Mộ Thanh Vũ biểu tình nhìn qua thật giống như thật sự không biết chuyện một dạng, Lý Tiêu Nhiên một trận kinh ngạc, kinh ngạc qua đi, nhưng là một tia mất mác. Lập tức, trên mặt lập tức bình phục mỉm cười ánh mặt trời một loại: "A...! Không có gì!"
"Kia, tạm biệt."
Lấy ra cái chìa khóa, mở cửa thuê phòng, Lý Tiêu Nhiên nhìn Mộ Thanh Vũ mang theo Mộ Thượng Ân hướng phòng đối diện, vẫn còn không quên ở phía sau dặn: "Thanh Vũ, nếu cô tháng này công việc bề bộn nhiều việc mà nói, tôi có thể giúp cô chăm sóc Ân Ân!"
Lý Tiêu Nhiên mà nói để cho Mộ Thanh Vũ ngẩn ra, mặc dù xấu hổ, nhưng mà trên mặt vẫn như cũ lộ ra tươi cười cảm kích: "Cảm ơn anh, Tiêu Nhiên!"
Cô là thật cực kỳ cảm kích anh.
Bất luận anh làm như vậy mục đích là cái gì, anh là thật tâm đối với chính mình tốt, hơn nữa, đối với Ân Ân cũng rất không kém.
Đáng tiếc....
===============================
Mở cửa phòng, Mộ Thanh Vũ mang theo Mộ Thượng Ân đi vào phòng, không có đồ dùng gia đình cực kỳ xa xỉ, toàn bộ cũng cực kỳ giản đơn. Bất quá gian phòng cực kỳ rõ ràng bị nữ chủ nhân tỉ mỉ thu thập quá, mỗi một chỗ đều đã sạch sẽ cực kỳ thoải mái.
Mộ Thanh Vũ mang theo Mộ Thượng Ân về tới phòng ngủ, cho dù phòng ngủ rất nhỏ, nhưng là vì cho Mộ Thượng Ân một cái nhà ấm áp, nơi này và bên ngoài đại sảnh khi xuất ra mới càng thêm hương vị nhà, ít nhất đi vào làm cho người ta cảm giác là ấm áp.
Buổi tối, tắm qua, Mộ Thanh Vũ giúp bé lau đi nước trên thân mặc quần áo cho bé.
Có lẽ là đang suy nghĩ bệnh tình Ân Ân, có lẽ là đang suy nghĩ Lý Tiêu Nhiên thình lình xảy ra thổ lộ, có lẽ.... Là đang suy nghĩ, về sau như thế nào ứng phó chuyện tình Lãnh Vân Lâm, hôm nay cô có vẻ có chút không yên lòng, lúc mặc quần áo cho con trai, cổ tay áo nhiều lần đều không có nhắm chuẩn.
"Mẹ, hôm nay mẹ cực kỳ không vui sao?"
Nghe được tiểu tử kia quan tâm chính mình mà nói, khói mù trên mặt Mộ Thanh Vũ tán đi, cố gắng lộ ra mỉm cười: "Không có a! Làm sao có thể?"
Bởi vì do bệnh tim bẩm sinh, Mộ Thượng Ân so với đứa nhỏ bình thường bộ dáng thấp bé. Rõ ràng đã bốn tuổi lại cùng bạn nhỏ ba tuổi một dạng, giờ phút này, anh lại một bộ có vẻ đăm chiêu thành thục: "Bởi vì hôm nay mẹ là ngồi xe trở về, hơn nữa nhìn qua cũng thực vội, cơm nước xong cùng chú Lý Tiêu Nhiên cũng lạ quái!"
Mộ Thanh Vũ nghe Mộ Thượng Ân mà nói, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ: "Ân Ân ngoan, mẹ nếu không đánh xe trở về, như thế nào có thể bắt kịp chú Lý con làm thức ăn ngon a? Ân Ân thật là lợi hại a, cư nhiên biết nấu ăn rồi!"
Siêu Nhân Điện Quang trong Ti vi diễn xong rồi, thanh âm quảng cáo để cho Mộ Thượng Ân có nhàn rỗi, nhìn về phía Mộ Thanh Vũ cùng Lý Tiêu Nhiên vẫn không nói gì.
Hành động của bé để cho Mộ Thanh Vũ lập tức đứng dậy: "Tiêu Nhiên, tôi phải đi về rồi!"
Lý Tiêu Nhiên nhìn Mộ Thượng Ân đã đi tới bên người Mộ Thanh Vũ, chính mình cũng tìm không thấy cái gì lý do lưu lại cô, mà chính mình tựa hồ cũng lại cũng không thể hỏi ra vừa mới nói, đành phải đổi lại mỉm cười đáp ứng.
"Tốt! Tôi tiễn cô!"
"Không cần, ngay tại nhà đối diện, rất gần!"
Mộ Thanh Vũ cự tuyệt Lý Tiêu Nhiên, để cho Lý Tiêu Nhiên cảm thấy được tựa hồ là vừa mới chính mình lỗ mãng mà nói, khiến cho khoảng cách giữa hai người kéo được xa hơn rồi.
"Thanh Vũ, vừa mới mà nói...Cô..."
Vì không cho Lý Tiêu Nhiên cảm giác được không được tự nhiên, Mộ Thanh Vũ lập tức đáp lại: "Anh vừa mới nói cái gì rồi hả?"
Mộ Thanh Vũ biểu tình nhìn qua thật giống như thật sự không biết chuyện một dạng, Lý Tiêu Nhiên một trận kinh ngạc, kinh ngạc qua đi, nhưng là một tia mất mác. Lập tức, trên mặt lập tức bình phục mỉm cười ánh mặt trời một loại: "A...! Không có gì!"
"Kia, tạm biệt."
Lấy ra cái chìa khóa, mở cửa thuê phòng, Lý Tiêu Nhiên nhìn Mộ Thanh Vũ mang theo Mộ Thượng Ân hướng phòng đối diện, vẫn còn không quên ở phía sau dặn: "Thanh Vũ, nếu cô tháng này công việc bề bộn nhiều việc mà nói, tôi có thể giúp cô chăm sóc Ân Ân!"
Lý Tiêu Nhiên mà nói để cho Mộ Thanh Vũ ngẩn ra, mặc dù xấu hổ, nhưng mà trên mặt vẫn như cũ lộ ra tươi cười cảm kích: "Cảm ơn anh, Tiêu Nhiên!"
Cô là thật cực kỳ cảm kích anh.
Bất luận anh làm như vậy mục đích là cái gì, anh là thật tâm đối với chính mình tốt, hơn nữa, đối với Ân Ân cũng rất không kém.
Đáng tiếc....
===============================
Mở cửa phòng, Mộ Thanh Vũ mang theo Mộ Thượng Ân đi vào phòng, không có đồ dùng gia đình cực kỳ xa xỉ, toàn bộ cũng cực kỳ giản đơn. Bất quá gian phòng cực kỳ rõ ràng bị nữ chủ nhân tỉ mỉ thu thập quá, mỗi một chỗ đều đã sạch sẽ cực kỳ thoải mái.
Mộ Thanh Vũ mang theo Mộ Thượng Ân về tới phòng ngủ, cho dù phòng ngủ rất nhỏ, nhưng là vì cho Mộ Thượng Ân một cái nhà ấm áp, nơi này và bên ngoài đại sảnh khi xuất ra mới càng thêm hương vị nhà, ít nhất đi vào làm cho người ta cảm giác là ấm áp.
Buổi tối, tắm qua, Mộ Thanh Vũ giúp bé lau đi nước trên thân mặc quần áo cho bé.
Có lẽ là đang suy nghĩ bệnh tình Ân Ân, có lẽ là đang suy nghĩ Lý Tiêu Nhiên thình lình xảy ra thổ lộ, có lẽ.... Là đang suy nghĩ, về sau như thế nào ứng phó chuyện tình Lãnh Vân Lâm, hôm nay cô có vẻ có chút không yên lòng, lúc mặc quần áo cho con trai, cổ tay áo nhiều lần đều không có nhắm chuẩn.
"Mẹ, hôm nay mẹ cực kỳ không vui sao?"
Nghe được tiểu tử kia quan tâm chính mình mà nói, khói mù trên mặt Mộ Thanh Vũ tán đi, cố gắng lộ ra mỉm cười: "Không có a! Làm sao có thể?"
Bởi vì do bệnh tim bẩm sinh, Mộ Thượng Ân so với đứa nhỏ bình thường bộ dáng thấp bé. Rõ ràng đã bốn tuổi lại cùng bạn nhỏ ba tuổi một dạng, giờ phút này, anh lại một bộ có vẻ đăm chiêu thành thục: "Bởi vì hôm nay mẹ là ngồi xe trở về, hơn nữa nhìn qua cũng thực vội, cơm nước xong cùng chú Lý Tiêu Nhiên cũng lạ quái!"
Mộ Thanh Vũ nghe Mộ Thượng Ân mà nói, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ: "Ân Ân ngoan, mẹ nếu không đánh xe trở về, như thế nào có thể bắt kịp chú Lý con làm thức ăn ngon a? Ân Ân thật là lợi hại a, cư nhiên biết nấu ăn rồi!"
Tác giả :
Bích Ngọc Tiêu