Chồng Khờ - Trịnh Chung
Chương 60
Không phải là cô không có tiền mà cô không muốn phân biệt nhà giàu với nhà tầm trung, đâu phải cứ là một thiên kim là phải đi ăn nhà hàng sang trọng đâu, cô muốn là cô,muốn sống một cuộc sống giản bình dị như người mẹ hiền của cô đã ước muốn.
chiếc xe của hai người chạy đến một con hẻm rộng những ngôi nhà cao tầng xen kẽ rất nhiều, Gia Minh xuống xe mở cửa cho Khả Uyên xuống xe,hai người qua một quán nhỏ ở bên đường. Hai người chọn một bàn nhỏ ở phía ngoài.
Gia Minh gọi một món tủ ở quán này là bò nướng kiểu phương Tây nhưng ăn rất ngon.
hai người ngồi ăn mà các cặp đôi khác tại quán đều ghen tị vì sự ngọt ngào mà Gia Minh dành cho Khả Uyên.
Ăn xong Gia Minh nhìn Khả Uyên cười, lần đầu tiên anh thấy cô vợ của mình lại ăn một cách vui vẻ như thế này, anh cũng muốn ngày ngày đưa cô đi ăn nhưng anh thật sự rất lo cô sẽ gặp nguy hiểm, mọi khi anh cùng cô đi đâu đều có đàn em đi cùng, hôm nay anh liều lĩnh đưa cô đi chơi, đi ăn mà không có ai đi cùng hai người.
- "Vợ! Em muốn đi đâu chơi nữa, hôm nay chồng sẽ đưa vợ đi chơi những nơi vợ thích, từ khi về làm vợ của anh, anh chưa đưa vợ đi hẹn hò được bữa nào! Hôm nay mình đi hâm nóng tình cảm nhé! "
Khỏi nói, khả Uyên nghe anh nói sẽ đưa cô đi chơi thì không khỏi ngạc nhiên mà mặt sáng như sao, cô cười tươi gật đầu nói một tràng.
- "Em muốn đi chơi khu vui chơi,có thật là anh sẽ đưa em đi không?.... "
Gia Minh kéo tay Khả Uyên ra xe, nhét cô vào và lái xe đến một khu vui chơi, hôm nay anh không dùng uy quyền để được ưu tiên mà kiên nhẫn đứng đợi xếp hàng để mua hai vé vào một khu vui chơi.
Lấy vé xong anh chạy nhanh ra chỗ Khả Uyên đang đứng hai người đi dạo tham quan hết mọi nơi anh muốn hỏi cô muốn chơi gì không thì Khả Uyên láu cá đòi chơi tàu lượn, ban đầu Gia Minh mới nghe thấy thì toát mồ hôi, nhưng không muốn cô buồn anh mua vé hai người lên tàu ngồi, mới đầu thì anh còn cười tươi như hoa, đến khi tàu nó lao xuống theo vòng cung thì Gia Minh hét vang cả khu,ai cũng nhìn lên tò mò xem là nam nhân nào hét vậy.
Tàu dừng lại Khả Uyên đi xuống nhìn mà nhìn Gia Minh cô hoảng cả hồn,mặt anh tái xanh cắt không ra giọt máu,đâu còn cái gương mặt đẹp trai bất chấp nữa, thay vào tóc tai anh rối bù lên giờ mà ai có thể nhận ra anh là tổng tài của một tập đoàn thì thật hiếm.
- "Ơ, anh sợ sao không nói! để mặt tái xanh thế này! "
Gia Minh cố nặn ra một nụ cười thật đẹp với khả Uyên, trong lòng thì không thầm nghĩ, anh không muốn nói vì không muốn làm cô mất vui, mà nhìn anh giờ thảm hại rất nhiều, bọn đàn em mà biết được thì anh còn mặt mũi nào nhìn bọn họ nữa, nổi tiếng lạnh lùng mà lại đi sợ cái trò chơi ma quái này...
Khả Uyên thấy anh bị vậy thì không chơi nữa đi về, họ đi về đến biệt thự Tống gia trời cũng tối muộn mọi người đều ăn cơm xong rồi ai nấy đều về phòng mình làm việc.
Khả Uyên đi lên phòng, hôm nay cô không thấy Khả Như thì cũng hơi thắc mắc nhưng lại không có thời gian để ý, cô thay đồ rồi xuống dùng cơm cùng Gia Minh, ăn xong hai người về phòng, Gia Minh nói qua phòng Chí Hào bàn chuyện nên Khả Uyên đi ngủ sớm.
tại phòng bí mật ở Ngô Gia.
- "Chí Hào! lô vũ khí đó như thế nào rồi!? ""
Gia Minh ngồi vắt chéo chân lắc ly rượu trên tay hỏi Chí Hào.
- "Em cũng sắp xếp hết rồi! chắc mọi chuyện sẽ ổn, chiều mai em sẽ cùng người bên chúng ta qua macao giao dịch, chỉ mong không gặp trục trặc gì, anh cùng anh hai giúp em quản lý công ty không để mụ Tuyết Tần nghi ngờ."
- "Ừm, cẩn thận đấy, anh mấy nay thấy bà ta nghi ngờ lắm!"
- "Em biết rồi! "
Gia Minh đặt ly rượu xuống nhìn thẳng Chí Hào.
- "Mà Hào nè!Em có giấu anh chuyện gì không?"
Bị hỏi bất ngờ mặt Chí Hào ngẩn ngơ nhìn Gia Minh mà muốn đổ mồ hôi hột.
- "E… em không có! "
- "Đừng đùa dai nữa em trai à, mấy cái trò của em với anh hai không qua mắt được anh đâu! May là anh cũng bị hai người cho uống thuốc ngủ nên không làm gì có lỗi với Khả Uyên, mà hai người cũng ác đấy dám cho sáu thằng chơi Khả Như trong một đêm,cũng giỏi đấy! "
Chí Hào lần này thì đổ mồ hôi như tắm, lắp bắp hỏi lại:
- "S… Sao anh biết! "
Gia Minh vẫn cười như chưa có chuyện gì.
- "Anh biết bằng cách nào em không cần biết, nghĩ sao thấy chị dâu nghi giận nhầm anh trai mà không chịu giúp cứ nhảy vào cà khịa ấy mới tài chứ, em dạo này cũng nhây lắm rồi đấy…!"
Chí Hào thấy Gia Minh không hề tức giận thì vẫn tính cợt nhả ghẹo lại anh.
- "Anh có cần em gửi cho clip của ả cho coi về nói chị dâu học tập không!?nhìn ả làm tình phê lắm anh à.. Hahahaha..! "
- "Thôi em giữ mà dùng, anh chỉ cần biết anh trong sạch là được rồi! "
- "Ố ồ ô…. Anh cứ đùa, anh cho ả ngồi lên đùi, cho ả ôm. Cho ả hôn vậy mà nói trong sạch...anh cũng chưa tỉnh ngủ à!!!! "
Gia Minh như tỉnh ra anh quên mất việc ở khách sạn khả Như ả ngồi lên đùi anh khi hoả thân.
- "Ờ thì, mà thôi đấy chỉ là hiểu lầm, mà em với anh Khang chơi anh một vố suýt thì chị dâu cậu bỏ anh đấy, em bớt nhây lại cho anh được không?"
Hahahaha….!
- "thôi được rồi! Chị dâu không giận anh nữa là được rồi em không đùa nữa! À ngày mai anh nói anh Khang cho người đi sau trợ giúp cho em nhé, cứ phòng trước cho nó chắc…."
- "Ừ! Thôi anh về ngủ đây, ngủ sớm đi không mai đi qua đó mệt..!"
- "vâng! "
Gia Minh đi về phòng lúc này Khả Uyên đã ngủ, anh lấy đồ đi tắm, đi vào ngồi cạnh giường nhìn cô anh cố gắng nhịn lại cảm giác của mình,.nằm xuống cạnh Khả Uyên ôm cô vào lòng…
Đang ngủ Khả Uyên bị mùi hương nam tính phả vào mặt thì khó chịu nhăn mặt, định quay mặt đi ai ngờ cô ngẩng mặt lên môi lại chạm vào môi anh, khoé miệng Gia Minh nhếch lên một đường nét đẹp tuyệt hảo, Khả Uyên cố gắng né tránh anh thì Gia Minh lại hôn sâu hơn, anh dùng sức tách ra hai hàm răng ra, đưa lưỡi vào khám phá khuôn miệng của cô, Khả Uyên bị hôn đến độ khó thở mặt đỏ gay gắt lên Gia Minh mới tha cho cô.như lấy được không khí cô hít lấy hít để.
Gia Minh ranh mãnh cười cắn nhẹ vào tai cô.
- "Vợ, là em khơi gợi anh nhé, anh tính chỉ ôm em ngủ thôi nhưng có vẻ em không muốn chỉ ngủ nhẹ nhàng như vậy thôi nhỉ? "
Khả Uyên hiểu hàm ý của Gia Minh cô lắc đầu nguây nguẩy không chịu.
- "không phải, em đang ngủ, anh không ôm em thì…..khi nãy là vô tình thôi mà..! "
- "Vợ không biết anh không hề có ý vô tình trong chuyện này hay sao? "
- "A.. Nh"
Chưa nói hết câu Khả Uyên đã bị anh chiếm lấy môi lần nữa, lần này anh hôn rất nhẹ nhàng cô cũng ngoan ngoãn đáp lại anh…
chiếc xe của hai người chạy đến một con hẻm rộng những ngôi nhà cao tầng xen kẽ rất nhiều, Gia Minh xuống xe mở cửa cho Khả Uyên xuống xe,hai người qua một quán nhỏ ở bên đường. Hai người chọn một bàn nhỏ ở phía ngoài.
Gia Minh gọi một món tủ ở quán này là bò nướng kiểu phương Tây nhưng ăn rất ngon.
hai người ngồi ăn mà các cặp đôi khác tại quán đều ghen tị vì sự ngọt ngào mà Gia Minh dành cho Khả Uyên.
Ăn xong Gia Minh nhìn Khả Uyên cười, lần đầu tiên anh thấy cô vợ của mình lại ăn một cách vui vẻ như thế này, anh cũng muốn ngày ngày đưa cô đi ăn nhưng anh thật sự rất lo cô sẽ gặp nguy hiểm, mọi khi anh cùng cô đi đâu đều có đàn em đi cùng, hôm nay anh liều lĩnh đưa cô đi chơi, đi ăn mà không có ai đi cùng hai người.
- "Vợ! Em muốn đi đâu chơi nữa, hôm nay chồng sẽ đưa vợ đi chơi những nơi vợ thích, từ khi về làm vợ của anh, anh chưa đưa vợ đi hẹn hò được bữa nào! Hôm nay mình đi hâm nóng tình cảm nhé! "
Khỏi nói, khả Uyên nghe anh nói sẽ đưa cô đi chơi thì không khỏi ngạc nhiên mà mặt sáng như sao, cô cười tươi gật đầu nói một tràng.
- "Em muốn đi chơi khu vui chơi,có thật là anh sẽ đưa em đi không?.... "
Gia Minh kéo tay Khả Uyên ra xe, nhét cô vào và lái xe đến một khu vui chơi, hôm nay anh không dùng uy quyền để được ưu tiên mà kiên nhẫn đứng đợi xếp hàng để mua hai vé vào một khu vui chơi.
Lấy vé xong anh chạy nhanh ra chỗ Khả Uyên đang đứng hai người đi dạo tham quan hết mọi nơi anh muốn hỏi cô muốn chơi gì không thì Khả Uyên láu cá đòi chơi tàu lượn, ban đầu Gia Minh mới nghe thấy thì toát mồ hôi, nhưng không muốn cô buồn anh mua vé hai người lên tàu ngồi, mới đầu thì anh còn cười tươi như hoa, đến khi tàu nó lao xuống theo vòng cung thì Gia Minh hét vang cả khu,ai cũng nhìn lên tò mò xem là nam nhân nào hét vậy.
Tàu dừng lại Khả Uyên đi xuống nhìn mà nhìn Gia Minh cô hoảng cả hồn,mặt anh tái xanh cắt không ra giọt máu,đâu còn cái gương mặt đẹp trai bất chấp nữa, thay vào tóc tai anh rối bù lên giờ mà ai có thể nhận ra anh là tổng tài của một tập đoàn thì thật hiếm.
- "Ơ, anh sợ sao không nói! để mặt tái xanh thế này! "
Gia Minh cố nặn ra một nụ cười thật đẹp với khả Uyên, trong lòng thì không thầm nghĩ, anh không muốn nói vì không muốn làm cô mất vui, mà nhìn anh giờ thảm hại rất nhiều, bọn đàn em mà biết được thì anh còn mặt mũi nào nhìn bọn họ nữa, nổi tiếng lạnh lùng mà lại đi sợ cái trò chơi ma quái này...
Khả Uyên thấy anh bị vậy thì không chơi nữa đi về, họ đi về đến biệt thự Tống gia trời cũng tối muộn mọi người đều ăn cơm xong rồi ai nấy đều về phòng mình làm việc.
Khả Uyên đi lên phòng, hôm nay cô không thấy Khả Như thì cũng hơi thắc mắc nhưng lại không có thời gian để ý, cô thay đồ rồi xuống dùng cơm cùng Gia Minh, ăn xong hai người về phòng, Gia Minh nói qua phòng Chí Hào bàn chuyện nên Khả Uyên đi ngủ sớm.
tại phòng bí mật ở Ngô Gia.
- "Chí Hào! lô vũ khí đó như thế nào rồi!? ""
Gia Minh ngồi vắt chéo chân lắc ly rượu trên tay hỏi Chí Hào.
- "Em cũng sắp xếp hết rồi! chắc mọi chuyện sẽ ổn, chiều mai em sẽ cùng người bên chúng ta qua macao giao dịch, chỉ mong không gặp trục trặc gì, anh cùng anh hai giúp em quản lý công ty không để mụ Tuyết Tần nghi ngờ."
- "Ừm, cẩn thận đấy, anh mấy nay thấy bà ta nghi ngờ lắm!"
- "Em biết rồi! "
Gia Minh đặt ly rượu xuống nhìn thẳng Chí Hào.
- "Mà Hào nè!Em có giấu anh chuyện gì không?"
Bị hỏi bất ngờ mặt Chí Hào ngẩn ngơ nhìn Gia Minh mà muốn đổ mồ hôi hột.
- "E… em không có! "
- "Đừng đùa dai nữa em trai à, mấy cái trò của em với anh hai không qua mắt được anh đâu! May là anh cũng bị hai người cho uống thuốc ngủ nên không làm gì có lỗi với Khả Uyên, mà hai người cũng ác đấy dám cho sáu thằng chơi Khả Như trong một đêm,cũng giỏi đấy! "
Chí Hào lần này thì đổ mồ hôi như tắm, lắp bắp hỏi lại:
- "S… Sao anh biết! "
Gia Minh vẫn cười như chưa có chuyện gì.
- "Anh biết bằng cách nào em không cần biết, nghĩ sao thấy chị dâu nghi giận nhầm anh trai mà không chịu giúp cứ nhảy vào cà khịa ấy mới tài chứ, em dạo này cũng nhây lắm rồi đấy…!"
Chí Hào thấy Gia Minh không hề tức giận thì vẫn tính cợt nhả ghẹo lại anh.
- "Anh có cần em gửi cho clip của ả cho coi về nói chị dâu học tập không!?nhìn ả làm tình phê lắm anh à.. Hahahaha..! "
- "Thôi em giữ mà dùng, anh chỉ cần biết anh trong sạch là được rồi! "
- "Ố ồ ô…. Anh cứ đùa, anh cho ả ngồi lên đùi, cho ả ôm. Cho ả hôn vậy mà nói trong sạch...anh cũng chưa tỉnh ngủ à!!!! "
Gia Minh như tỉnh ra anh quên mất việc ở khách sạn khả Như ả ngồi lên đùi anh khi hoả thân.
- "Ờ thì, mà thôi đấy chỉ là hiểu lầm, mà em với anh Khang chơi anh một vố suýt thì chị dâu cậu bỏ anh đấy, em bớt nhây lại cho anh được không?"
Hahahaha….!
- "thôi được rồi! Chị dâu không giận anh nữa là được rồi em không đùa nữa! À ngày mai anh nói anh Khang cho người đi sau trợ giúp cho em nhé, cứ phòng trước cho nó chắc…."
- "Ừ! Thôi anh về ngủ đây, ngủ sớm đi không mai đi qua đó mệt..!"
- "vâng! "
Gia Minh đi về phòng lúc này Khả Uyên đã ngủ, anh lấy đồ đi tắm, đi vào ngồi cạnh giường nhìn cô anh cố gắng nhịn lại cảm giác của mình,.nằm xuống cạnh Khả Uyên ôm cô vào lòng…
Đang ngủ Khả Uyên bị mùi hương nam tính phả vào mặt thì khó chịu nhăn mặt, định quay mặt đi ai ngờ cô ngẩng mặt lên môi lại chạm vào môi anh, khoé miệng Gia Minh nhếch lên một đường nét đẹp tuyệt hảo, Khả Uyên cố gắng né tránh anh thì Gia Minh lại hôn sâu hơn, anh dùng sức tách ra hai hàm răng ra, đưa lưỡi vào khám phá khuôn miệng của cô, Khả Uyên bị hôn đến độ khó thở mặt đỏ gay gắt lên Gia Minh mới tha cho cô.như lấy được không khí cô hít lấy hít để.
Gia Minh ranh mãnh cười cắn nhẹ vào tai cô.
- "Vợ, là em khơi gợi anh nhé, anh tính chỉ ôm em ngủ thôi nhưng có vẻ em không muốn chỉ ngủ nhẹ nhàng như vậy thôi nhỉ? "
Khả Uyên hiểu hàm ý của Gia Minh cô lắc đầu nguây nguẩy không chịu.
- "không phải, em đang ngủ, anh không ôm em thì…..khi nãy là vô tình thôi mà..! "
- "Vợ không biết anh không hề có ý vô tình trong chuyện này hay sao? "
- "A.. Nh"
Chưa nói hết câu Khả Uyên đã bị anh chiếm lấy môi lần nữa, lần này anh hôn rất nhẹ nhàng cô cũng ngoan ngoãn đáp lại anh…
Tác giả :
Trịnh Chung