Chờ Đấy, Tôi Sẽ Trả Thù!
Chương 8
Kể từ sau lần đó hắn không còn làm khó nhỏ nữa mà nhỏ cũng sau lần đó không mở miệng nói với hắn một câu nào.Sáng chủ nhật nhỏ cho phép bản thân mình ngủ nướng đến 8h vì bố mẹ nhỏ đi vào Sài Gòn có việc cần giải quyết, một mình trong căn nhà rộng thênh thang khiến nhỏ cảm thấy trống vắng lạ kì nhỏ quyết định đến cửa tiệm cho thuê truyện định chôn chân tại đó cả ngày mặc dù đã một thời gian rồi nhỏ không đến đó nữa.
- Hú! Bé Ngân
Giọng Long vang lên khi đi chiếc xe máy 67 phóng thẳng vào sân nhà nhỏ.
- Em tính đi đâu vậy?
- Khu Phố 9_ nhỏ đáp lại vẻ hờ hững vì mỗi lần Long đến thì đều ở lỳ không chịu đi, thế thì sao nhỏ đi đến cửa tiệm cho thuê truyện được.
- Lên xe đi anh trở-_ Long khởi động xe.
- Không cần đâu anh đi trước đi tôi tự đi là được rồi._ nhỏ từ chối
- Rốt cuộc em muốn đi đâu?
- Cửa tiệm cho thuê truyện
- Ồ! Vậy cũng được… nếu có ai láo thì em nói với anh.OK?
- Được rồi.Cảm ơn_ Nhỏ đồng ý cho có lệ chứ thực chất cho tiền nhỏ cũng không làm phiền Long.hajzzzzz…Long hài lòng phóng xe đi mất.
- Anh ta đến chỉ để hỏi chuyện này sao?_ nhỏ tự hỏi
***********************************************************************************************
Dưới chân cầu Phú Thiện thuộc Khu Phố 9 có một cửa tiệm nhỏ cho thuê truyện, cửa tiệm này có cửa sau hướng ra con sông nhỏ dưới cầu khung cảnh rất nên thơ! Nhỏ đã dặn lòng sẽ không đến đây nữa nhưng rồi sau 1 tháng bước chân lại dừng trước cửa tiệm.Bước vào cửa tiệm thân thuộc tim nhỏ đập nhanh lạ kì:
- Hey! Lâu rồi không gặp bé Ngân
Giọng chị Giang, chủ cửa tiệm cất lên
- Em có một chút việc_ nhỏ ngại ngùng tìm lý do
- Truyện mới chị để ở kệ trên kia! Giờ chị đi có việc em coi cửa tiệm giùm chị nhé!
- Được chị!_ nhỏ mỉm cười
Lại gần kệ truyện mới tay nhỏ rút ra một cuốn xem xét không biết có nên đọc hay không thì một giọng nói trầm ấm vang lên:
- Đọc cuốn đó đi
Nhỏ đứng hình…”thình thịch thình thịch”.. giọng nói này? nhỏ quay lại nhìn anh.
- Anh..sao…_nhìn vào đôi mắt sâu của người con trai ấy, nhỏ quay mặt đi. Tim như muốn rớt ra ngoài vậy.
- Đã lâu không gặp_ giọng anh thật khẽ
Nhỏ cũng không tin vào tai mình… đây là lần đầu tiên anh nói chuyện với nhỏ!...
Nhỏ biết anh lâu rồi, từ ngày nghỉ hè nhỏ thường gặp anh trong cửa tiệm này. Anh, trầm tính, ít nói, mỗi lần đến đây đều ngồi trước laptop bàn tay lướt nhanh trên bàn phím xử lý công việc không để ý đến ai. Hoặc có khi nhâm nhi ly café đen trên tay cầm một cuốn tiểu thuyết, anh đắm chìm vào những câu truyện trong sách. Nhỏ để ý đến anh, nhỏ cảm thấy anh thật đặc biệt!Cứ thế, tuần nào nhỏ cũng đến đây chỉ vì muốn nhìn thấy anh, không hiểu tại sao nhưng dường như nhỏ thấy mình có điểm gì đó giống với anh, ít nhất là khoản ít nói.Nhỏ thấy mình thật kì lạ lại để ý đến người không quen biết…đây không phải là tính cách của nhỏ và nhỏ quyết định.. không đến cửa tiệm đó nữa.Trái lại với suy nghĩ của nhỏ người con trai ấy biết rõ nhỏ là đằng khác, làm gì có ai không nhận ra có người hay nhìn mình chứ! Chả qua là anh không biểu hiện ra mà thôi. Cô bé này nghe nói là em gái của Long, anh cũng nhìn thấy nhỏ đến nhà Long một vài lần, rồi gặp nhau trong cửa tiệm này! Anh cũng bắt đầu đến đây nhiều hơn, nhìn thấy nhỏ nhiều hơn. Cũng không hiểu sao một tháng trời không thấy cô bé đó đến đây nữa, trong lòng có chút hụt hẫng.Hôm nay chủ nhật anh lại đến và hình dáng cô bé kia đập vào mắt anh, cô bé đó đang tìm truyện và anh đã chủ động lại nói chuyện. Kỳ thực gặp lại trong lòng có chút vui.
- Chào..à..tại vào năm học mới_ tim nhỏ run lên vì đập nhanh không dám nhìn trực diện vào mắt anh.
- Café chứ?_ anh lại hỏi nhỏNhỏ như mất ý thức gật đầu, đôi chân đi theo anh đến cái bàn gần cửa sổ kia. Anh thật cao, chắc trên 1m70, anh có gì đó rất quyến rũ, mái tóc hớt lên nam tính và như nhỏ thấy anh toàn mặc đồ đen trông anh có gì đó thật bí ẩn, đặc biệt là đôi mắt kia! Đôi đồng tử màu nâu như muốn thấu tâm hồn nếu ai nhìn vào chúng, đó là lý do khiến nhỏ không dám nhìn thẳng vào mắt anh.Buổi sáng hôm ấy, có hai người.. một nam, một nữ ngồi trong cửa tiệm. Người con trai tập trung xử lý công việc trên laptop, người con gái đắm chìm vào câu chuyện lãng mạn trong cuốn chuyện tranh! Nhưng cả hai người đều biết.. họ đã gần với nhau hơn
************************************************************************************************************
Trong một quán café tại Tam Điệp 4
- Cường, dạo này mày ngoan nhỉ!
Giọng Chung phát ra hướng về phía hắn… hắn, diện một bộ đồ mang phong cách hip hop chân đi đôi sneaker to đùng đang ngồi vắt chân chữ ngũ tay mải miết chơi game
- Nói trọng điểm đi_ hắn nhở nhơ
- Mày bỏ qua cho nhỏ Ngân rồi à? Mà theo tao thấy mày toàn gây sự với nhỏ, tính mày trước giờ đâu phải thế
.- Về trước đây, mày đừng xen vào chuyện của tao_ hắn nhìn vào màn hình điện thoại khi mà lớp trưởng đã nhắn đến cho hắn số hắn cần, nụ cười như có như không lộ ra hắn để lại Chung ngồi đấy và đi mất.Bỏ qua ư? Không có chuyện dễ dàng như thế đâu!con nhóc đó hắn sẽ không cho qua như vậy.
Hết
- Hú! Bé Ngân
Giọng Long vang lên khi đi chiếc xe máy 67 phóng thẳng vào sân nhà nhỏ.
- Em tính đi đâu vậy?
- Khu Phố 9_ nhỏ đáp lại vẻ hờ hững vì mỗi lần Long đến thì đều ở lỳ không chịu đi, thế thì sao nhỏ đi đến cửa tiệm cho thuê truyện được.
- Lên xe đi anh trở-_ Long khởi động xe.
- Không cần đâu anh đi trước đi tôi tự đi là được rồi._ nhỏ từ chối
- Rốt cuộc em muốn đi đâu?
- Cửa tiệm cho thuê truyện
- Ồ! Vậy cũng được… nếu có ai láo thì em nói với anh.OK?
- Được rồi.Cảm ơn_ Nhỏ đồng ý cho có lệ chứ thực chất cho tiền nhỏ cũng không làm phiền Long.hajzzzzz…Long hài lòng phóng xe đi mất.
- Anh ta đến chỉ để hỏi chuyện này sao?_ nhỏ tự hỏi
***********************************************************************************************
Dưới chân cầu Phú Thiện thuộc Khu Phố 9 có một cửa tiệm nhỏ cho thuê truyện, cửa tiệm này có cửa sau hướng ra con sông nhỏ dưới cầu khung cảnh rất nên thơ! Nhỏ đã dặn lòng sẽ không đến đây nữa nhưng rồi sau 1 tháng bước chân lại dừng trước cửa tiệm.Bước vào cửa tiệm thân thuộc tim nhỏ đập nhanh lạ kì:
- Hey! Lâu rồi không gặp bé Ngân
Giọng chị Giang, chủ cửa tiệm cất lên
- Em có một chút việc_ nhỏ ngại ngùng tìm lý do
- Truyện mới chị để ở kệ trên kia! Giờ chị đi có việc em coi cửa tiệm giùm chị nhé!
- Được chị!_ nhỏ mỉm cười
Lại gần kệ truyện mới tay nhỏ rút ra một cuốn xem xét không biết có nên đọc hay không thì một giọng nói trầm ấm vang lên:
- Đọc cuốn đó đi
Nhỏ đứng hình…”thình thịch thình thịch”.. giọng nói này? nhỏ quay lại nhìn anh.
- Anh..sao…_nhìn vào đôi mắt sâu của người con trai ấy, nhỏ quay mặt đi. Tim như muốn rớt ra ngoài vậy.
- Đã lâu không gặp_ giọng anh thật khẽ
Nhỏ cũng không tin vào tai mình… đây là lần đầu tiên anh nói chuyện với nhỏ!...
Nhỏ biết anh lâu rồi, từ ngày nghỉ hè nhỏ thường gặp anh trong cửa tiệm này. Anh, trầm tính, ít nói, mỗi lần đến đây đều ngồi trước laptop bàn tay lướt nhanh trên bàn phím xử lý công việc không để ý đến ai. Hoặc có khi nhâm nhi ly café đen trên tay cầm một cuốn tiểu thuyết, anh đắm chìm vào những câu truyện trong sách. Nhỏ để ý đến anh, nhỏ cảm thấy anh thật đặc biệt!Cứ thế, tuần nào nhỏ cũng đến đây chỉ vì muốn nhìn thấy anh, không hiểu tại sao nhưng dường như nhỏ thấy mình có điểm gì đó giống với anh, ít nhất là khoản ít nói.Nhỏ thấy mình thật kì lạ lại để ý đến người không quen biết…đây không phải là tính cách của nhỏ và nhỏ quyết định.. không đến cửa tiệm đó nữa.Trái lại với suy nghĩ của nhỏ người con trai ấy biết rõ nhỏ là đằng khác, làm gì có ai không nhận ra có người hay nhìn mình chứ! Chả qua là anh không biểu hiện ra mà thôi. Cô bé này nghe nói là em gái của Long, anh cũng nhìn thấy nhỏ đến nhà Long một vài lần, rồi gặp nhau trong cửa tiệm này! Anh cũng bắt đầu đến đây nhiều hơn, nhìn thấy nhỏ nhiều hơn. Cũng không hiểu sao một tháng trời không thấy cô bé đó đến đây nữa, trong lòng có chút hụt hẫng.Hôm nay chủ nhật anh lại đến và hình dáng cô bé kia đập vào mắt anh, cô bé đó đang tìm truyện và anh đã chủ động lại nói chuyện. Kỳ thực gặp lại trong lòng có chút vui.
- Chào..à..tại vào năm học mới_ tim nhỏ run lên vì đập nhanh không dám nhìn trực diện vào mắt anh.
- Café chứ?_ anh lại hỏi nhỏNhỏ như mất ý thức gật đầu, đôi chân đi theo anh đến cái bàn gần cửa sổ kia. Anh thật cao, chắc trên 1m70, anh có gì đó rất quyến rũ, mái tóc hớt lên nam tính và như nhỏ thấy anh toàn mặc đồ đen trông anh có gì đó thật bí ẩn, đặc biệt là đôi mắt kia! Đôi đồng tử màu nâu như muốn thấu tâm hồn nếu ai nhìn vào chúng, đó là lý do khiến nhỏ không dám nhìn thẳng vào mắt anh.Buổi sáng hôm ấy, có hai người.. một nam, một nữ ngồi trong cửa tiệm. Người con trai tập trung xử lý công việc trên laptop, người con gái đắm chìm vào câu chuyện lãng mạn trong cuốn chuyện tranh! Nhưng cả hai người đều biết.. họ đã gần với nhau hơn
************************************************************************************************************
Trong một quán café tại Tam Điệp 4
- Cường, dạo này mày ngoan nhỉ!
Giọng Chung phát ra hướng về phía hắn… hắn, diện một bộ đồ mang phong cách hip hop chân đi đôi sneaker to đùng đang ngồi vắt chân chữ ngũ tay mải miết chơi game
- Nói trọng điểm đi_ hắn nhở nhơ
- Mày bỏ qua cho nhỏ Ngân rồi à? Mà theo tao thấy mày toàn gây sự với nhỏ, tính mày trước giờ đâu phải thế
.- Về trước đây, mày đừng xen vào chuyện của tao_ hắn nhìn vào màn hình điện thoại khi mà lớp trưởng đã nhắn đến cho hắn số hắn cần, nụ cười như có như không lộ ra hắn để lại Chung ngồi đấy và đi mất.Bỏ qua ư? Không có chuyện dễ dàng như thế đâu!con nhóc đó hắn sẽ không cho qua như vậy.
Hết
Tác giả :
Pé Cận