Chinh Phục Tứ Đại Ác Ma
Chương 32: Vương ngọc bảo ngân… cô đúng là đồ độc ác…
*Chap này cho phép tác giả được chú ý về Nam và Ngân 1 chút ạ!!! C.ơn tất cả độc giả đáng yêu của Chinh phục Tứ Đại Ác Ma :))*
“Ta gặp nhau 1 chiều thu tháng 10, vì nụ cười ấy cho em nhớ mong từng ngày. Đêm về nghe lòng thương anh mất rồi, ngại vì mình con gái… phải làm sao?! Trời ơi… Trời ơi…!!!
Lỡ buông lời yêu anh, sợ anh xa lánh. Biết sao giờ vì chỉ thấy nắng trong tim mình. SAY YOU DO, SAY YOU DO!!!
Lỡ mai mình yêu nhau, đừng cho em ngóng những trưa hẹn dù trời nắng hay mưa trên đầu. SAY YOU DO, SAY YOU DO!!!”
(Say you do – Tiên Tiên)
- Dạ? Có gì không papa??? – Ngân uể oải tỉnh giấc khi nghe tiếng điện thoại kêu.
- Con gái của ta vẫn đang ngủ sao??? – Papa Ngân ngán ngẩm.
- Dạ!!! Mới có 8h sáng thôi papa à!!! Mà papa gọi có chuyện gì hơm??? – Ngân mắt nhắm mắt mở nhìn đồng hồ nói.
- Papa chỉ muốn nói là ở Nhật ngày mai có lễ hội hoa anh đào đó!!! Tụi có sang đây chơi không??? Dù gì pama cũng nhớ tụi con. – Papa Ngân nói. Biết tụi nói thích ngắm hoa anh đào nên papa Ngân gọi điện để thông báo.
- Đã đến lễ hội hoa anh đào rồi cơ ạ??? Nhanh quá ha! Vậy đêm nay bọn con sẽ qua bên đó với pama! Con cũng nhớ pama lắm!!! – Ngân.
- Okee… Vậy khi nào qua nhớ nháy máy để papa cho người ra đón!!! Pai con nha! Mai gặp. – Papa Ngân.
- Vâng! Pai papa! – Ngân nói rồi cúp máy và… tiếp tục công việc ngủ nướng của mình.
10h trưa…
- Cô bình minh sớm ha!!! – Nam nói khi thấy Ngân đi từ trên phòng xuống. Lúc này nó vẫn còn đang nướng trên giường, hắn thì đi đâu mất tiêu từ sáng còn 2 cặp đôi kia thì đi hẹn hò mất rồi. Bây giờ trong biệt thự còn mỗi Nam và Ngân.
- Anh thì khác gì tôi! Dậy trước tôi có nửa tiếng thôi mà làm như mình dậy sớm lắm!!! – Ngân phán bừa nhưng…
- Ơ… cô… - Bị nói trúng tim đen Nam cứng họng. Ngân không thèm nói đi thẳng vào bếp kiếm đồ ăn. Cô tự làm cho mình một phần ăn sáng ngon lành và ngồi ăn thản nhiên trước mặt Nam.
- Đồ con heo! Cô chỉ biết làm cho mình cô thôi hả??? – Nam bước vào phòng ăn nói.
- Chứ còn làm cho ai nữa? – Ngân ngạc nhiên.
- Tôi!!! – Nam dõng dạc nói.
- Anh á? Mơ đi – Ngân thản nhiên rồi ăn tiếp.
- Đồ con heo! Đưa tôi ăn hộ cho! – Nam nói rồi giật lấy chiếc bánh mì kẹp thịt trên tay Ngân và ngoảm 1 miếng rõ to.
- Ê tên mắc dịch! Ai cho anh cướp bánh của tôi??? – Ngân la lên rồi đuổi Nam vòng quanh phòng ăn.
- Lêu lêu… có giỏi thì lại đây mà cướp nè – Nam trêu ngươi Ngân làm cô tức anh ách nhưng vì chưa có gì trong bụng lại bị chạy mấy vòng nên cô đành ấm ức đi làm thêm 1 phần bữa sáng nữa cho mình.
- Thù này nhất định tôi sẽ trả!!! – Ngân bực mình nói.
- Tôi sẽ đợi – Nam nói rồi bước ra phòng khách vừa ăn bánh mì vừa xem ti vi. – Ê! Nhỏ heo – Nam gọi.
- Gì? – Ngân đáp.
- Lấy giùm tôi cốc sữa đi! Ăn mỗi cái bánh không đủ no. – Nam.
- Anh có chân thì tự đi mà lấy. – Ngân nói vọng từ trong bếp ra.
- Lấy giùm đi! Dù gì cô cũng đang ở trong bếp mà! – Nam.
- Hừ… - Ngân hừ 1 tiếng rồi mở tủ lạnh rót 1 cốc sữa. “Tinh” 1 ý tưởng nảy ra trong đầu cô. – Rồi anh sẽ biết tay tôi! Hahaha… - Vừa tủm tỉm cười Ngân vừa lôi ở đâu ra 1 gói thuốc sổ loại mạnh đổ vào cốc sữa. – Nè! – Đưa cốc sữa cho Nam.
- Ồ cảm ơn!!! – Nam – Mà khoan! Bộ trong này có độc hay sao mà cái mặt cô trông hớn hở thế? Nãy giờ cô tức tôi lắm cơ mà!!! – Nam như ngộ ra điều gì đó.
- Anh điên à??? Tôi đâu có rảnh mà cho độc vào cốc sữa của anh – Ngân chối cãi.
- Vậy sao??? Vậy cô uống thử cho tôi coi!!! – Nam ranh ma.
- G… gì… gì cơ??? – Ngân lắp bắp. Một vài giọt mồ hôi đã xuất hiện trên trán cô.
- Tôi bảo cô uống thử cho tôi xem!!! Sao? Không dám à? Vậy chắc có độc thật rồi – Nam lắc đầu ngán ngẩm.
- Hừ… Uống thì uống… Sợ gì chứ?! – Ngân nói rồi đưa cốc sữa lên miệng uống 1 ngụm.
- Cô uống được chắc không có độc! Trả tôi để tôi uống! – Nam cướp lấy cốc sữa trên tay Ngân rồi tu 1 hơi hết sạch. Trong lúc đó thì “Phụt”, Ngân chạy vội vào nhà vệ sinh nhổ ngụm sữa trong miệng ra. May mà cô chưa nuốt.
- Ơ… Sao hôm nay sữa cứ có vị lạ lạ thế nhỉ? – Nam nói. – Ơ… Au… AAAAAA… - Nam ôm bụng chạy thẳng vào nhà vệ sinh. Đúng là thuốc loại mạnh có khác. Có tác dụng ngay!!!
- Hahahahaha… - Còn Ngân thì ôm bụng cười lăn cười bò ở ngoài phòng khách khi thấy Nam như vậy.
- Nhỏ heo đáng ghét!!! Cô cho cái quái gì vào sữa của tôi vậy hả??? – Nam la hét trong nhà vệ sinh.
- Có gì đâu! Tôi chỉ cho 1 túi thuốc sổ loại mạnh vào thôi mà!!! Đáng đời anh… Hahahaha… - Ngân cười lớn.
- Đồ độc ác!!! Sao cô có thể làm như vậy với tôi hả??? – Nam tiếp tục la.
- Tại sao tôi không thể làm thế? Ai kêu anh cướp bữa sáng ngon lành của tôi làm chi!!! – Ngân đứng ngoài vênh váo nói.
- Cô… Cô đúng là cái đồ rắn độc!!! – Nam.
- Kệ tôi!!! Hahahahaha… - Ngân vẫn không thể nhịn cười.
- Hừ… Ơ… Thôi chết… - Giải quyết nỗi buồn xong thì Nam mới phát hiện ra 1 thứ vô cùng kinh khủng đó là… HẾT GIẤY VỆ SINH…
Thật ra không phải vì hết giấy mà vì trước khi Nam vào nhà vệ sinh Ngân đã nhanh tay giấu mấy cuộn giấy vệ sinh đi. Nham hiểm thật!!! Đắn đo suy nghĩ, phân vân không biết bao nhiêu lần, cuối cùng Nam quyết định nói:
- Ngân này…
- Hở… Gì? – Ngân đứng ngoài giật mình trước thái độ của anh.
- Lấy giùm tôi… cuộn giấy vệ sinh được không??? – Nam cố dặn từng chữ.
- Muốn tôi lấy giùm à??? Cũng phải có điều kiện chứ nhỉ? – Ngân láu cá.
- Điều kiện? Điều kiện gì? – Nam.
- Làm osin cho tôi. – Ngân.
- Gì? Cô nằm mơ hả? – Nam cáu.
- Ừ đúng rồi tôi đang mơ nên không thể lấy giùm anh giấy vệ sinh được đâu. – Ngân nham hiểm.
- Hừ… Thời hạn? – Nam.
- 1 tháng. – Ngân.
- Được!!! Tôi sẽ làm osin cho cô 1 tháng. – Nam quả quyết vì sự nghiệp ra khỏi nhà vệ sinh. Sau đó Ngân nhờ quản gia Minh mang giúp giấy vệ sinh cho Nam.
- Nam! Lấy giùm tôi tờ báo trên giá. – Thấy Nam bước ra Ngân vừa xem ti vi vừa nói.
- Nghĩ gì? Cô mơ à??? – Nam.
- Thế tóm lại có lấy không??? – Ngân nhăn mặt.
- Cô có chân thì tự đi mà lấy. – Nam.
- “Được!!! Tôi sẽ là osin cho cô 1 tháng” – Không nói gì Ngân mở chiếc máy ghi âm lên.
- Thì sao chứ? Chả qua cũng chỉ là câu nói vô nghĩa. – Nam cứng đầu.
- Haizzz… Bức ảnh này bị post lên confession của trường ta thì sao nhỉ??? Phải ghi tiêu đề là “Khi hotboy đau bụng” mới phù hợp… - Ngân vừa nhìn bức ảnh Nam ôm bụng chạy vào WC vừa nói với vẻ mặt bất mãn.
- What??? – Nam ngạc nhiên.
- Nè… Không chỉ ảnh đâu, tôi còn có cả video đấy! - Ngân nói rồi giơ chiếc điện thoại chụp hình của anh lên.
- Hừ… Đồ quá đáng… Tôi lấy là được chứ gì! – Nam bực tức rồi đi lấy báo cho Ngân. Thế là cô cứ việc ngồi sai khiến còn những việc khác cứ để anh lo.
- Kiệt ơi!!! Anh xem dự báo thời tiết xem có bão không??? – Trà.
- Sao thế vợ??? Trời đang nắng mà!!! – Kiệt ngơ ngác hỏi.
- Mày không thấy căn nhà nay đang có điều rất lạ à??? – Thiên gõ vào đầu Kiệt 1 cái rồi nói.
- Ôi trời!!! Nhà này loạn rồi!!! – Nó từ trên phòng đi xuống cũng không khỏi ngạc nhiên.
- Bộ động đất sóng thần sắp xảy ra hả trời??? – Hắn cũng lên tiếng.
- Ê mày! Có chuyện gì vậy? Sao tên đó nghe lời mày vậy? – Không kìm nổi thắc mắc, Giang hỏi Ngân.
- Chuyện là thế này… blo bla… - Ngân kể mọi sự việc cho cả bọn nghe.
- Hahahaha… - Cả bọn nghe được toàn bộ câu chuyện thì chỉ biết ôm bụng là cười vang.
- Tao không ngờ 1 đại thiếu gia của nhà họ Hoàng lại có ngày tàn như ngày hôm nay đó Nam ạ - Hắn vừa cười vừa nói.
- Đúng đúng!!! Hahahaha… - Cả bọn tán thành rồi cười vang mặc kệ Nam mặt mũi tối sầm nhìn Ngân. Vậy là cả ngày hôm đó, ngoài những việc thường ngày hay làm thì Nam còn thêm 2 công việc mới đó là làm osin cho Ngân và ôm lấy cái nhà vệ sinh. Đến khi không chịu nổi nữa anh hét to:
- VƯƠNG NGỌC BẢO NGÂN… CÔ ĐÚNG LÀ ĐỒ ĐỘC ÁC…
[end chap 32]
“Ta gặp nhau 1 chiều thu tháng 10, vì nụ cười ấy cho em nhớ mong từng ngày. Đêm về nghe lòng thương anh mất rồi, ngại vì mình con gái… phải làm sao?! Trời ơi… Trời ơi…!!!
Lỡ buông lời yêu anh, sợ anh xa lánh. Biết sao giờ vì chỉ thấy nắng trong tim mình. SAY YOU DO, SAY YOU DO!!!
Lỡ mai mình yêu nhau, đừng cho em ngóng những trưa hẹn dù trời nắng hay mưa trên đầu. SAY YOU DO, SAY YOU DO!!!”
(Say you do – Tiên Tiên)
- Dạ? Có gì không papa??? – Ngân uể oải tỉnh giấc khi nghe tiếng điện thoại kêu.
- Con gái của ta vẫn đang ngủ sao??? – Papa Ngân ngán ngẩm.
- Dạ!!! Mới có 8h sáng thôi papa à!!! Mà papa gọi có chuyện gì hơm??? – Ngân mắt nhắm mắt mở nhìn đồng hồ nói.
- Papa chỉ muốn nói là ở Nhật ngày mai có lễ hội hoa anh đào đó!!! Tụi có sang đây chơi không??? Dù gì pama cũng nhớ tụi con. – Papa Ngân nói. Biết tụi nói thích ngắm hoa anh đào nên papa Ngân gọi điện để thông báo.
- Đã đến lễ hội hoa anh đào rồi cơ ạ??? Nhanh quá ha! Vậy đêm nay bọn con sẽ qua bên đó với pama! Con cũng nhớ pama lắm!!! – Ngân.
- Okee… Vậy khi nào qua nhớ nháy máy để papa cho người ra đón!!! Pai con nha! Mai gặp. – Papa Ngân.
- Vâng! Pai papa! – Ngân nói rồi cúp máy và… tiếp tục công việc ngủ nướng của mình.
10h trưa…
- Cô bình minh sớm ha!!! – Nam nói khi thấy Ngân đi từ trên phòng xuống. Lúc này nó vẫn còn đang nướng trên giường, hắn thì đi đâu mất tiêu từ sáng còn 2 cặp đôi kia thì đi hẹn hò mất rồi. Bây giờ trong biệt thự còn mỗi Nam và Ngân.
- Anh thì khác gì tôi! Dậy trước tôi có nửa tiếng thôi mà làm như mình dậy sớm lắm!!! – Ngân phán bừa nhưng…
- Ơ… cô… - Bị nói trúng tim đen Nam cứng họng. Ngân không thèm nói đi thẳng vào bếp kiếm đồ ăn. Cô tự làm cho mình một phần ăn sáng ngon lành và ngồi ăn thản nhiên trước mặt Nam.
- Đồ con heo! Cô chỉ biết làm cho mình cô thôi hả??? – Nam bước vào phòng ăn nói.
- Chứ còn làm cho ai nữa? – Ngân ngạc nhiên.
- Tôi!!! – Nam dõng dạc nói.
- Anh á? Mơ đi – Ngân thản nhiên rồi ăn tiếp.
- Đồ con heo! Đưa tôi ăn hộ cho! – Nam nói rồi giật lấy chiếc bánh mì kẹp thịt trên tay Ngân và ngoảm 1 miếng rõ to.
- Ê tên mắc dịch! Ai cho anh cướp bánh của tôi??? – Ngân la lên rồi đuổi Nam vòng quanh phòng ăn.
- Lêu lêu… có giỏi thì lại đây mà cướp nè – Nam trêu ngươi Ngân làm cô tức anh ách nhưng vì chưa có gì trong bụng lại bị chạy mấy vòng nên cô đành ấm ức đi làm thêm 1 phần bữa sáng nữa cho mình.
- Thù này nhất định tôi sẽ trả!!! – Ngân bực mình nói.
- Tôi sẽ đợi – Nam nói rồi bước ra phòng khách vừa ăn bánh mì vừa xem ti vi. – Ê! Nhỏ heo – Nam gọi.
- Gì? – Ngân đáp.
- Lấy giùm tôi cốc sữa đi! Ăn mỗi cái bánh không đủ no. – Nam.
- Anh có chân thì tự đi mà lấy. – Ngân nói vọng từ trong bếp ra.
- Lấy giùm đi! Dù gì cô cũng đang ở trong bếp mà! – Nam.
- Hừ… - Ngân hừ 1 tiếng rồi mở tủ lạnh rót 1 cốc sữa. “Tinh” 1 ý tưởng nảy ra trong đầu cô. – Rồi anh sẽ biết tay tôi! Hahaha… - Vừa tủm tỉm cười Ngân vừa lôi ở đâu ra 1 gói thuốc sổ loại mạnh đổ vào cốc sữa. – Nè! – Đưa cốc sữa cho Nam.
- Ồ cảm ơn!!! – Nam – Mà khoan! Bộ trong này có độc hay sao mà cái mặt cô trông hớn hở thế? Nãy giờ cô tức tôi lắm cơ mà!!! – Nam như ngộ ra điều gì đó.
- Anh điên à??? Tôi đâu có rảnh mà cho độc vào cốc sữa của anh – Ngân chối cãi.
- Vậy sao??? Vậy cô uống thử cho tôi coi!!! – Nam ranh ma.
- G… gì… gì cơ??? – Ngân lắp bắp. Một vài giọt mồ hôi đã xuất hiện trên trán cô.
- Tôi bảo cô uống thử cho tôi xem!!! Sao? Không dám à? Vậy chắc có độc thật rồi – Nam lắc đầu ngán ngẩm.
- Hừ… Uống thì uống… Sợ gì chứ?! – Ngân nói rồi đưa cốc sữa lên miệng uống 1 ngụm.
- Cô uống được chắc không có độc! Trả tôi để tôi uống! – Nam cướp lấy cốc sữa trên tay Ngân rồi tu 1 hơi hết sạch. Trong lúc đó thì “Phụt”, Ngân chạy vội vào nhà vệ sinh nhổ ngụm sữa trong miệng ra. May mà cô chưa nuốt.
- Ơ… Sao hôm nay sữa cứ có vị lạ lạ thế nhỉ? – Nam nói. – Ơ… Au… AAAAAA… - Nam ôm bụng chạy thẳng vào nhà vệ sinh. Đúng là thuốc loại mạnh có khác. Có tác dụng ngay!!!
- Hahahahaha… - Còn Ngân thì ôm bụng cười lăn cười bò ở ngoài phòng khách khi thấy Nam như vậy.
- Nhỏ heo đáng ghét!!! Cô cho cái quái gì vào sữa của tôi vậy hả??? – Nam la hét trong nhà vệ sinh.
- Có gì đâu! Tôi chỉ cho 1 túi thuốc sổ loại mạnh vào thôi mà!!! Đáng đời anh… Hahahaha… - Ngân cười lớn.
- Đồ độc ác!!! Sao cô có thể làm như vậy với tôi hả??? – Nam tiếp tục la.
- Tại sao tôi không thể làm thế? Ai kêu anh cướp bữa sáng ngon lành của tôi làm chi!!! – Ngân đứng ngoài vênh váo nói.
- Cô… Cô đúng là cái đồ rắn độc!!! – Nam.
- Kệ tôi!!! Hahahahaha… - Ngân vẫn không thể nhịn cười.
- Hừ… Ơ… Thôi chết… - Giải quyết nỗi buồn xong thì Nam mới phát hiện ra 1 thứ vô cùng kinh khủng đó là… HẾT GIẤY VỆ SINH…
Thật ra không phải vì hết giấy mà vì trước khi Nam vào nhà vệ sinh Ngân đã nhanh tay giấu mấy cuộn giấy vệ sinh đi. Nham hiểm thật!!! Đắn đo suy nghĩ, phân vân không biết bao nhiêu lần, cuối cùng Nam quyết định nói:
- Ngân này…
- Hở… Gì? – Ngân đứng ngoài giật mình trước thái độ của anh.
- Lấy giùm tôi… cuộn giấy vệ sinh được không??? – Nam cố dặn từng chữ.
- Muốn tôi lấy giùm à??? Cũng phải có điều kiện chứ nhỉ? – Ngân láu cá.
- Điều kiện? Điều kiện gì? – Nam.
- Làm osin cho tôi. – Ngân.
- Gì? Cô nằm mơ hả? – Nam cáu.
- Ừ đúng rồi tôi đang mơ nên không thể lấy giùm anh giấy vệ sinh được đâu. – Ngân nham hiểm.
- Hừ… Thời hạn? – Nam.
- 1 tháng. – Ngân.
- Được!!! Tôi sẽ làm osin cho cô 1 tháng. – Nam quả quyết vì sự nghiệp ra khỏi nhà vệ sinh. Sau đó Ngân nhờ quản gia Minh mang giúp giấy vệ sinh cho Nam.
- Nam! Lấy giùm tôi tờ báo trên giá. – Thấy Nam bước ra Ngân vừa xem ti vi vừa nói.
- Nghĩ gì? Cô mơ à??? – Nam.
- Thế tóm lại có lấy không??? – Ngân nhăn mặt.
- Cô có chân thì tự đi mà lấy. – Nam.
- “Được!!! Tôi sẽ là osin cho cô 1 tháng” – Không nói gì Ngân mở chiếc máy ghi âm lên.
- Thì sao chứ? Chả qua cũng chỉ là câu nói vô nghĩa. – Nam cứng đầu.
- Haizzz… Bức ảnh này bị post lên confession của trường ta thì sao nhỉ??? Phải ghi tiêu đề là “Khi hotboy đau bụng” mới phù hợp… - Ngân vừa nhìn bức ảnh Nam ôm bụng chạy vào WC vừa nói với vẻ mặt bất mãn.
- What??? – Nam ngạc nhiên.
- Nè… Không chỉ ảnh đâu, tôi còn có cả video đấy! - Ngân nói rồi giơ chiếc điện thoại chụp hình của anh lên.
- Hừ… Đồ quá đáng… Tôi lấy là được chứ gì! – Nam bực tức rồi đi lấy báo cho Ngân. Thế là cô cứ việc ngồi sai khiến còn những việc khác cứ để anh lo.
- Kiệt ơi!!! Anh xem dự báo thời tiết xem có bão không??? – Trà.
- Sao thế vợ??? Trời đang nắng mà!!! – Kiệt ngơ ngác hỏi.
- Mày không thấy căn nhà nay đang có điều rất lạ à??? – Thiên gõ vào đầu Kiệt 1 cái rồi nói.
- Ôi trời!!! Nhà này loạn rồi!!! – Nó từ trên phòng đi xuống cũng không khỏi ngạc nhiên.
- Bộ động đất sóng thần sắp xảy ra hả trời??? – Hắn cũng lên tiếng.
- Ê mày! Có chuyện gì vậy? Sao tên đó nghe lời mày vậy? – Không kìm nổi thắc mắc, Giang hỏi Ngân.
- Chuyện là thế này… blo bla… - Ngân kể mọi sự việc cho cả bọn nghe.
- Hahahaha… - Cả bọn nghe được toàn bộ câu chuyện thì chỉ biết ôm bụng là cười vang.
- Tao không ngờ 1 đại thiếu gia của nhà họ Hoàng lại có ngày tàn như ngày hôm nay đó Nam ạ - Hắn vừa cười vừa nói.
- Đúng đúng!!! Hahahaha… - Cả bọn tán thành rồi cười vang mặc kệ Nam mặt mũi tối sầm nhìn Ngân. Vậy là cả ngày hôm đó, ngoài những việc thường ngày hay làm thì Nam còn thêm 2 công việc mới đó là làm osin cho Ngân và ôm lấy cái nhà vệ sinh. Đến khi không chịu nổi nữa anh hét to:
- VƯƠNG NGỌC BẢO NGÂN… CÔ ĐÚNG LÀ ĐỒ ĐỘC ÁC…
[end chap 32]
Tác giả :
Myeon Nguyễn