Chinh Phục Công Chúa
Chương 6
Tố Uyên sau khi nghe cô giáo xếp chỗ xong thj tức lắm. Nhỏ gọi cho Bảo Vi rồi dẫn thêm chục tên con trai ra sau trường định cho nó 1 bài học nhớ đời. Nó nghe có tiếng bước chân đến gần thj đứng dậy, nhìn mấy tên cao to đen hôi kia cười nhạt. Nhưng chính nụ cười nhạt nhẽo đấy lại như hoa như nắng làm mấy tên kia đổ rạp, bất tỉnh nhân sự lun.”Haizz mới có thế mà lại đổ rùi sao” nó nghĩ thầm
-Mày được lắm, tưởng có chút nhan sắc là ra oai z sao. Tao sẽ cho mày pít tay!-Tố Uyên tức lắm nhưng vẫn bình tĩnh nói rùi ra lệnh:
-Bảo Vi ak! Gọi FC Việt Anh đến đây cho chị!
-Dạ-Vi răm rắp nghe theo.
Chục đứa con gái từ can-teen bước ra sân sau. Hắn thấy lạ nên đi theo. Bọn chúng vừa đến thj Tố Uyên ra lệnh:
-Lên cho tao!
-Nhưng… Nhưng.. Đây là…-Bọn kia ngập ngừng ko dám động đến nó vì bít nó là công chúa.
-Chúng mày có lên ko hay để tao xử tụi bay đây!-Tố Uyên hét lên
Cả bọn xông lên nhưng lại pị 1 tiếng nói lạnh như băng chặn lại:
-Mấy người đang làm trò j ở đây hả!
Theo phản xạ, tất cả đều quay lại phía tiếng nói đó(trừ nó). Nó lại nghĩ:”Đang zui mà sao lại ngăn lại làm j chớ, tức chết mất”
Tụi nhỏ kia thj đang run sợ trước đống lữa phập phùng. Quá dễ dàng nhận ra hắn đang tức đến mức nào.
-Cút hết cho tôi!-Giọng nói đó lại vang lên. Tất cả xếp hàng dài dòng dòng đi ra, ngay cả mấy tên vừa ngất vừa mơ mộng lúc nãy. Riêng nó thj vẫn cái thái độ ấy, dửng dưng như chưa có chuyện j xảy ra. Hắn thấy ngạc nhiên kinh khủng vì nếu có ai đc hoàng tử như hắn cứu thj phải cảm ơn ríu rít chớ đâu như nó. Hắn bực dọc lên tiếng:
-Cô ko định nói j vs tui sao?
-Nói j là nói j?-Nó thản nhiên
-Thj nói cảm ơn tui.
-Sao? Tôi phải cảm ơn anh ak?- Nó cười nhạt rùi nói típ:
-Ko bao h! Mơ đi nha!-Nó nhấn mạnh từng chữ.
Hắn bị nó làm đơ hết ng rùi lấy lại tinh thần hỏi típ:
-Tôi cứu cô mà!
-Tôi cần anh cứu ak?-Nó vẫn z
-Nếu cô ko đc tui cứu thj cô tan xác rùi!
-Woo kinh z cơ ak. Hốt ghê nhỉ- Nó giả vờ run sợ rùi cười nhạt:
-Anh nghĩ tôi là ai z. Mấy chục con đó thj nhằm nhè j!
Hắn thực sự shock.”cô ta vừa nói đùa ak? Mà ko phải đâu, điều này cug có thể lắm chứ, hum trước cô ta đạp mình đau z mà”-Cuộc độc thoại của hắn kết thúc thj cũng ko thấy nó đâu nữa. Nó trở về phòng Vip của mình và thả mình lên chiếc giường trắng êm ái rùi chìm vào giấc ngủ. Rùi nó gọi cho hiệu trưởng xin nghỉ học hum nay.
Sau khi ko đánh đc nó mà còn pị hắn phát hiện, chị em nhà Tố Uyên tức phòi cả máu và chờ thời cơ hại nó.
-Mày được lắm, tưởng có chút nhan sắc là ra oai z sao. Tao sẽ cho mày pít tay!-Tố Uyên tức lắm nhưng vẫn bình tĩnh nói rùi ra lệnh:
-Bảo Vi ak! Gọi FC Việt Anh đến đây cho chị!
-Dạ-Vi răm rắp nghe theo.
Chục đứa con gái từ can-teen bước ra sân sau. Hắn thấy lạ nên đi theo. Bọn chúng vừa đến thj Tố Uyên ra lệnh:
-Lên cho tao!
-Nhưng… Nhưng.. Đây là…-Bọn kia ngập ngừng ko dám động đến nó vì bít nó là công chúa.
-Chúng mày có lên ko hay để tao xử tụi bay đây!-Tố Uyên hét lên
Cả bọn xông lên nhưng lại pị 1 tiếng nói lạnh như băng chặn lại:
-Mấy người đang làm trò j ở đây hả!
Theo phản xạ, tất cả đều quay lại phía tiếng nói đó(trừ nó). Nó lại nghĩ:”Đang zui mà sao lại ngăn lại làm j chớ, tức chết mất”
Tụi nhỏ kia thj đang run sợ trước đống lữa phập phùng. Quá dễ dàng nhận ra hắn đang tức đến mức nào.
-Cút hết cho tôi!-Giọng nói đó lại vang lên. Tất cả xếp hàng dài dòng dòng đi ra, ngay cả mấy tên vừa ngất vừa mơ mộng lúc nãy. Riêng nó thj vẫn cái thái độ ấy, dửng dưng như chưa có chuyện j xảy ra. Hắn thấy ngạc nhiên kinh khủng vì nếu có ai đc hoàng tử như hắn cứu thj phải cảm ơn ríu rít chớ đâu như nó. Hắn bực dọc lên tiếng:
-Cô ko định nói j vs tui sao?
-Nói j là nói j?-Nó thản nhiên
-Thj nói cảm ơn tui.
-Sao? Tôi phải cảm ơn anh ak?- Nó cười nhạt rùi nói típ:
-Ko bao h! Mơ đi nha!-Nó nhấn mạnh từng chữ.
Hắn bị nó làm đơ hết ng rùi lấy lại tinh thần hỏi típ:
-Tôi cứu cô mà!
-Tôi cần anh cứu ak?-Nó vẫn z
-Nếu cô ko đc tui cứu thj cô tan xác rùi!
-Woo kinh z cơ ak. Hốt ghê nhỉ- Nó giả vờ run sợ rùi cười nhạt:
-Anh nghĩ tôi là ai z. Mấy chục con đó thj nhằm nhè j!
Hắn thực sự shock.”cô ta vừa nói đùa ak? Mà ko phải đâu, điều này cug có thể lắm chứ, hum trước cô ta đạp mình đau z mà”-Cuộc độc thoại của hắn kết thúc thj cũng ko thấy nó đâu nữa. Nó trở về phòng Vip của mình và thả mình lên chiếc giường trắng êm ái rùi chìm vào giấc ngủ. Rùi nó gọi cho hiệu trưởng xin nghỉ học hum nay.
Sau khi ko đánh đc nó mà còn pị hắn phát hiện, chị em nhà Tố Uyên tức phòi cả máu và chờ thời cơ hại nó.
Tác giả :
Nhật Mi