Chiến Thần
Chương 125: Chiến sự nghịch chuyển
Tình thế trên chiến trường đột nhiên nghịch chuyển, khi luồng ánh sáng màu vàng dịu dần tăng mạnh đến mức tỏa sáng lấp lánh, Sisyphus bắt đầu có hành động.
Hung tợn tấn công và hủy diệt, hoàn toàn không để ý đến năng lượng, sử dụng dao quang tử, không khí xung quanh cũng vì tốc độ cùng nhiệt độ cao của vũ khí mà sinh ra vặn vẹo nhỏ.
Chiến sĩ từ ngoài đến cứu viện Ian giờ đây đã trở thành người hiệp trợ, nhờ nội ứng ngoại hợp, nên đã khống chế được mấy trăm chiếc cơ giáp xâm lược.
“Lẽ nào Ian đã tính từ trước…” Phùng Dương lầm bầm.
Mặt Elijah cũng chậm rãi hồi phục huyết sắc, hắn nhanh chóng hoàn hồn, tiếp tục chuyên chú hiệp trợ Ian tác chiến.
Noah cũng thở phào, “Không ngờ cậu ta còn giấu chiêu, khó trách trước đó vẫn không nói tiếng nào…. Elijah, hãy xem thử thứ liên kết hệ thống tuần hoàn là gì?”
Hắn vẫn chưa thể yên tâm quá sớm, bình thường cho dù có thể đạt được năng lượng tuần hoàn, cũng chỉ trong trạng thái “giả tuần hoàn năng lượng” ở phạm vi nhất định, khi thứ liên kết hao tổn, tuần hoàn năng lượng cũng càng lúc càng thấp.
Elijah vừa giúp Ian bảo vệ trình tự, vừa mở ra hệ thống tuần hoàn năng lượng vẫn luôn được che giấu kín, giờ mới lộ ra ngoài.
Dưới sự kiểm tra, hắn lộ vẻ kinh ngạc.
“Sao vậy?” Noah bước tới một bước, lẽ nào hắn thật sự đoán trúng? “Có phải thứ liên kết bị tổn hại quá nhanh?”
Elijah lặng lẽ lắc đầu, như có ngẫm nghĩ gì nhìn một đống số liệu, không mấy xác định: “Đây là hệ thống tuần hoàn hoàn mỹ nhất mà tôi từng thấy, thứ liên kết nó gần như là phối hợp hoàn mỹ, độ hao tổn có thể không cần tính đến… Sisyphus có chiến đấu ba tháng cũng hoàn toàn không vấn đề.”
Elijah vừa dứt lời, những người luôn nín thở xung quanh bất giác hít sâu, tỏ vẻ chấn động.
Elijah lại nói: “Còn về thứ kết nối, chắc là miếng ngọc năng lượng mà liên bang đã cho Ian.”
Hắn nhìn Phùng Dương một cái, nhớ ra cậu vừa nói đến hệ thống tuần hoàn năng lượng của Đường Vũ, không khó suy đoán trang bị trên người Sisyphus rốt cuộc là do ai cải tạo.
Không ngờ Đường Vũ còn nghĩ đến việc dùng miếng ngọc có chứa năng lượng khổng lồ làm thứ liên kết. Có nghĩa là lúc lắp đặt, vừa phải chống lại năng lượng trong ngọc, một bên còn phải tiếp tục dồn nén năng lượng đó một cách hoàn mỹ. Muốn làm được như thế, cần có trình tự chuẩn xác và tốc độ phi thường mới được.
Hơn nữa, trong quá trình lắp đặt tỷ lệ xuất hiện bất ngờ là cực lớn, gần như không thể hoàn thành, cũng vì thế tuy về mặt lý luận có người nhắc đến việc dùng vật liên kết có chứa đựng năng lượng để hoàn thành trang bị tuần hoàn năng lượng, nhưng thí nghiệm vẫn không thể thành công.
Không ngờ, vào thời khắc nguy hiểm nhất, Đường Vũ lại làm một cú nghịch chuyển tử cục rất hoàn mỹ.
Nghĩ lại, hắn bất giác cười khổ.
Hắn đã bị cậu học sinh đó bỏ lại càng ngày càng xa…
Lúc này chiến ý của Sisyphus càng lúc càng mạnh, khí thế quanh người không ai có thể ngăn cản, tất cả lực tấn công được chuyển hóa thành năng lượng cuồn cuộn không dứtm giúp Sisyphus trở thành tử thần trên chiến trường, ánh mắt thản nhiên mà lạnh lẽo mang theo ý định giết hết tất cả sinh mạng.
Trong dịch cảm ứng, từ lúc gặp nguy cơ năng lượng đến khi tình thế nghịch chuyển, vẻ mặt Ian không có mấy biến động.
Đối với trang bị tuần hoàn năng lượng cứu anh lúc nguy cấp, anh đã biết từ trước, nhưng anh chưa từng sợ hãi.
Anh đã giao tất cả của mình cho Đường Vũ, đối với trình tự viên chuyên thuộc của mình, anh có niềm tin tuyệt đối và kiên định không kém bản thân.
Bất kể đối phương vì anh đặc chế ra dịch cảm ứng, hay đối phương lặng lẽ lén nghiên cứu cơ giáp Sisyphus sau lưng anh mấy ngày.
Anh tin, cho dù Đường Vũ đang hôn mê, cũng tuyệt đối có thể làm như cậu đã nói, bảo vệ anh.
Tuy chỉ là lời nói dịu dàng, nhưng kiên định không thua gì vật chất cứng rắn nhất vũ trụ.
Đối phương dốc toàn lực muốn thay đổi kết cục của kiếp trước, anh cũng sẽ góp sức.
Chấn động dưới khí thế đột nhiên bùng phát của Ian, lại bị các chiến sĩ cơ giáp vừa đến bao vây, người Hyde hoảng loạn trong chốc lát, sau đó họ bắt đầu nghĩ cách rời khỏi, nhưng hành động đã không còn thoải mái như ban đầu.
“Bao vây họ.” Thượng tướng Franco lạnh giọng nói: “Binh lực của những liên bang khác sắp đến rồi, nhất định không thể để bọn họ tiến sâu vào tinh hệ.”
Từ chỗ thời không nhiễu loạn vẫn không ngừng đưa cơ giáp ra, chiến sĩ Rice cũng đã gia nhập vào chiến trường vũ trụ, nhưng rất nhanh, chênh lệch số lượng lại bị kéo ra rất xa, cho dù Ian đã khống chế được một phần địch, nhưng dù sao bị áp đảo quá lớn về số lượng, anh chỉ có thể khống chế một phần nhỏ.
Tuy không thể hoàn toàn tin tưởng thượng tướng Franco, nhưng mệnh lệnh ngăn cản người Hyde tiến sâu vào tinh hệ không có vấn đề, nếu không tuyệt đối sẽ mang đến tai nạn hủy diệt cho toàn tinh hệ.
Chiến sĩ Rice hình thành vòng bao vây lớn ở hậu phương Derek, vây chặt lấy người Hyde muốn đột phát Derek.
“Không được rồi, binh lực của chúng ta tổn thất nghiêm trọng, năng lượng cũng đã gần mức cảnh báo.” Một quan chỉ huy nói.
Noah đứng lên đi ra ngoài: “Tôi dẫn người đi thủ một vòng.”
Franco ngầm đồng ý: “Để Phùng Nghị lui về một chút.”
Noah gật đầu, lập tức rời khỏi đó.
Sau khi Noah đi rồi, Franco nói với một lính liên lạc: “Kết nối với quan chỉ huy của Rice cho tôi.”
Rất nhanh, trong màn hình đã xuất hiện một người, người đó có hai con mắt khác màu, nhìn Franco, chính là Hansol.
“Phái thêm một phần binh lực, nếu không binh sĩ của chúng tôi tử vong toàn bộ thì tiếp theo sẽ đến phiên các người.”
Đối phương trầm mặc một lát, nói: “Tôi không tin các người sẽ tử vong toàn bộ, nhưng tôi tin mục đích tiếp theo của họ là chúng tôi.” Hansol nói lời hàm ý.
Mục đích của Franco không thể nói ra trước mặt công chúng, lúc này nói ra thân phận người Hyde của thượng tướng Franco, ngoại trừ tạo nên hoảng hốt thì chẳng ích gì, nhưng hắn cũng không thể phái ra quá nhiều người, đến lúc đó họ sẽ trở nên bị động.
Hắn tin Franco còn giữ lại rất nhiều đường lui, trước lúc đó, hắn sẽ không phái thêm một binh một tốt nào.
Hắn dùng hai câu nói và ánh mắt, biểu đạt hàm ý cho Franco.
Franco hiểu ý đối phương, hai nắm tay siết chặt, chân mày nhíu lại.
“Lúc này còn không đoàn kết, thật muốn đợi bị ngoại địch tiêu diệt sao?”
Hansol rất ít cười, mà giờ đây khóe môi cũng cong lên, con mắt càng thêm sáng: “Thật sự là ngoại địch sao?”
Người trong phòng thao tác không hiểu nổi cuộc đối thoại của Franco và thượng tướng bên kia.
Franco quay người, trực tiếp dời cuộc nói chuyện lên máy liên lạc của mình, vừa đi ra ngoài vừa nói: “Hansol, lúc này còn chơi trò chơi chữ nữa sao!”
Phát hiện phạm vi tầm mắt đột nhiên nhỏ đi, cho đến khi biến thành mật đàm, Hansol cũng không che giấu nữa: “Có phải chơi chữ hay không, trong lòng ông tự biết rõ, nếu ông thật lòng muốn tiêu diệt họ, đương nhiên tôi sẽ liều chết giúp đỡ.” Nhưng chỉ sợ sau khi quân Rice đến tăng viện cho liên bang cùng người Hyde lưỡng bại câu thương, đám người Franco lại có ý đồ khác.
Một mặt Franco muốn tránh khỏi bi kịch kiếp trước, ngăn cản người Hyde xâm lược toàn diện, mặt khác có thể có dã tâm lớn hơn mà không ai biết.
Đương nhiên, đây là suy đoán của Hansol.
Nhưng hắn cảm thấy suy đoán của mình đã sát tám chín phần.
Nói chuyện không hợp ý, Franco ngắt liên lạc, trong hành lang màu bạc trắng, nhìn đầu kia trầm tư.
Xem ra ngoài Hick, có thế lực mà ông không biết, muốn ngăn cản kế hoạch của ông.
…
Khi có người báo lên rằng có cơ giáp phủ màn sáng vàng, hơn nữa mang năng lượng cuồn cuộn không dứt, Abner suýt ngồi không vững.
Lẽ nào chiến thần thức tỉnh rồi?
Màu vàng, không cần cung cấp năng lượng, lực tấn công cường đại, thứ đầu tiên ông ta nghĩ đến, chính là chiến thần luôn khiến ông ta lo lắng.
Chiếc cơ giáp không thể tiêu hủy không thể che giấu, khiến người ta vừa yêu vừa hận, sở dĩ bị người ta lặng lẽ chôn vùi, không chỉ vì không ai có thể điều khiển, mà còn vì nó có năng lực cường đại làm người ta lo sợ.
Cho dù lúc đó, ngài Joe chỉ nói đùa, nhưng ông chưa từng xem đó là một câu nói đùa.
Ngài Joe nói: Tôi sống đủ lâu rồi, nó là chí ái của tôi, tôi ban năng lực của tôi cho nó.
Mà năng lực của ngài Joe, tuy ông chưa chân chính thấy qua, nhưng đối phương có thể chế tạo ra một cơ giáp nghịch thiên như chiến thần, không khó tưởng tượng, rốt cuộc đó là năng lực gì.
Trong lòng có trăm ngàn suy tư vụt qua, nhưng khi thấy hình ảnh truyền đến, tim Abner cũng được yên ổn một chút.
Không phải, không phải chiến thần.
Thoáng chốc đó, dung mạo của ông dường như lại già đi không ít, trông như một ông già hơn trăm tuổi của liên bang, trên mặt có nếp nhăn rõ ràng, nếp gấp ở đuôi mắt khắc sâu rõ rệt.
Abner tỉ mỉ nhìn chiếc cơ giáp kia, rồi nhanh chóng nhận ra, đó là cơ giáp Ian điều khiển – Sisyphus.
Thấy Sisyphus, Abner nắm chặt tay vịnh ghế, thân thể vô thức nghiêng về trước.
Sisyphus có năng lực thế nào ông rất rõ, từ khi nào chiếc cơ giáp đó lại có trang bị tuần hoàn năng lượng có hiệu quả đồng đẳng với chiến thần?
Trong mắt Abner lóe ánh sáng, đột nhiên nhớ ra học sinh Đường Vũ của ông, dường như cậu từng đặc biệt nghiên cứu đề tài này.
Khi biết Đường Vũ trở thành trình tự viên chuyên thuộc của Ian, còn nương tựa Franco, ông hầu như chẳng xem trọng, chỉ là một thằng nhóc đầu óc khá tốt bị cướp đi mà thôi.
Nhưng hiện tại xem ra, hoàn toàn không đơn giản là thế.
“Lunerb, Lunerb…” Gọi hai tiếng cũng không ai trả lời.
Gần đây Lunerb đang nghiên cứu gì đó, từ sau khi người đó có được ký ức kiếp trước thì đột nhiên trầm lắng, hiếm khi có chuyện mà hắn hứng thú, ông không ngăn cản, ngược lại cho đối phương quyền hạn tùy ý sử dụng thiết bị nghiên cứu.
Xem ra ông nên quan tâm xem đối phương rốt cuộc đang bận rộn cái gì, đại kế của họ đã tiến hành đến bước này, không thể để cái gì xuất hiện.
Trong phòng thí nghiệm, một người đàn ông có làn da màu mật nằm giữa vẻ thanh niên và trung niên đang đứng trước một thiết bị to lớn, quan sát hướng đi của năng lượng bên trong, còn thỉnh thoảng thay đổi một vài số liệu, ghi chép kết quả thí nghiệm.
Người này chính là Lunerb.
Thời gian không còn nhiều, hắn biết.
Hắn nhận được tin Phùng Dương gửi đến, biết Đường Vũ đã bắt đầu hôn mê, đối phương đã vào trạng thái “chuẩn bị chiến”, nếu hắn không đẩy nhanh tốc độ, hắn không dám tưởng tượng hậu quả…
“Con ta, con rốt cuộc đang nghiên cứu cái gì?”
Vai bị vỗ một cái, giọng nói già nua xuyên vào tai, Lunerb run tay, số liệu ghi chép bị sai lệch.
Hung tợn tấn công và hủy diệt, hoàn toàn không để ý đến năng lượng, sử dụng dao quang tử, không khí xung quanh cũng vì tốc độ cùng nhiệt độ cao của vũ khí mà sinh ra vặn vẹo nhỏ.
Chiến sĩ từ ngoài đến cứu viện Ian giờ đây đã trở thành người hiệp trợ, nhờ nội ứng ngoại hợp, nên đã khống chế được mấy trăm chiếc cơ giáp xâm lược.
“Lẽ nào Ian đã tính từ trước…” Phùng Dương lầm bầm.
Mặt Elijah cũng chậm rãi hồi phục huyết sắc, hắn nhanh chóng hoàn hồn, tiếp tục chuyên chú hiệp trợ Ian tác chiến.
Noah cũng thở phào, “Không ngờ cậu ta còn giấu chiêu, khó trách trước đó vẫn không nói tiếng nào…. Elijah, hãy xem thử thứ liên kết hệ thống tuần hoàn là gì?”
Hắn vẫn chưa thể yên tâm quá sớm, bình thường cho dù có thể đạt được năng lượng tuần hoàn, cũng chỉ trong trạng thái “giả tuần hoàn năng lượng” ở phạm vi nhất định, khi thứ liên kết hao tổn, tuần hoàn năng lượng cũng càng lúc càng thấp.
Elijah vừa giúp Ian bảo vệ trình tự, vừa mở ra hệ thống tuần hoàn năng lượng vẫn luôn được che giấu kín, giờ mới lộ ra ngoài.
Dưới sự kiểm tra, hắn lộ vẻ kinh ngạc.
“Sao vậy?” Noah bước tới một bước, lẽ nào hắn thật sự đoán trúng? “Có phải thứ liên kết bị tổn hại quá nhanh?”
Elijah lặng lẽ lắc đầu, như có ngẫm nghĩ gì nhìn một đống số liệu, không mấy xác định: “Đây là hệ thống tuần hoàn hoàn mỹ nhất mà tôi từng thấy, thứ liên kết nó gần như là phối hợp hoàn mỹ, độ hao tổn có thể không cần tính đến… Sisyphus có chiến đấu ba tháng cũng hoàn toàn không vấn đề.”
Elijah vừa dứt lời, những người luôn nín thở xung quanh bất giác hít sâu, tỏ vẻ chấn động.
Elijah lại nói: “Còn về thứ kết nối, chắc là miếng ngọc năng lượng mà liên bang đã cho Ian.”
Hắn nhìn Phùng Dương một cái, nhớ ra cậu vừa nói đến hệ thống tuần hoàn năng lượng của Đường Vũ, không khó suy đoán trang bị trên người Sisyphus rốt cuộc là do ai cải tạo.
Không ngờ Đường Vũ còn nghĩ đến việc dùng miếng ngọc có chứa năng lượng khổng lồ làm thứ liên kết. Có nghĩa là lúc lắp đặt, vừa phải chống lại năng lượng trong ngọc, một bên còn phải tiếp tục dồn nén năng lượng đó một cách hoàn mỹ. Muốn làm được như thế, cần có trình tự chuẩn xác và tốc độ phi thường mới được.
Hơn nữa, trong quá trình lắp đặt tỷ lệ xuất hiện bất ngờ là cực lớn, gần như không thể hoàn thành, cũng vì thế tuy về mặt lý luận có người nhắc đến việc dùng vật liên kết có chứa đựng năng lượng để hoàn thành trang bị tuần hoàn năng lượng, nhưng thí nghiệm vẫn không thể thành công.
Không ngờ, vào thời khắc nguy hiểm nhất, Đường Vũ lại làm một cú nghịch chuyển tử cục rất hoàn mỹ.
Nghĩ lại, hắn bất giác cười khổ.
Hắn đã bị cậu học sinh đó bỏ lại càng ngày càng xa…
Lúc này chiến ý của Sisyphus càng lúc càng mạnh, khí thế quanh người không ai có thể ngăn cản, tất cả lực tấn công được chuyển hóa thành năng lượng cuồn cuộn không dứtm giúp Sisyphus trở thành tử thần trên chiến trường, ánh mắt thản nhiên mà lạnh lẽo mang theo ý định giết hết tất cả sinh mạng.
Trong dịch cảm ứng, từ lúc gặp nguy cơ năng lượng đến khi tình thế nghịch chuyển, vẻ mặt Ian không có mấy biến động.
Đối với trang bị tuần hoàn năng lượng cứu anh lúc nguy cấp, anh đã biết từ trước, nhưng anh chưa từng sợ hãi.
Anh đã giao tất cả của mình cho Đường Vũ, đối với trình tự viên chuyên thuộc của mình, anh có niềm tin tuyệt đối và kiên định không kém bản thân.
Bất kể đối phương vì anh đặc chế ra dịch cảm ứng, hay đối phương lặng lẽ lén nghiên cứu cơ giáp Sisyphus sau lưng anh mấy ngày.
Anh tin, cho dù Đường Vũ đang hôn mê, cũng tuyệt đối có thể làm như cậu đã nói, bảo vệ anh.
Tuy chỉ là lời nói dịu dàng, nhưng kiên định không thua gì vật chất cứng rắn nhất vũ trụ.
Đối phương dốc toàn lực muốn thay đổi kết cục của kiếp trước, anh cũng sẽ góp sức.
Chấn động dưới khí thế đột nhiên bùng phát của Ian, lại bị các chiến sĩ cơ giáp vừa đến bao vây, người Hyde hoảng loạn trong chốc lát, sau đó họ bắt đầu nghĩ cách rời khỏi, nhưng hành động đã không còn thoải mái như ban đầu.
“Bao vây họ.” Thượng tướng Franco lạnh giọng nói: “Binh lực của những liên bang khác sắp đến rồi, nhất định không thể để bọn họ tiến sâu vào tinh hệ.”
Từ chỗ thời không nhiễu loạn vẫn không ngừng đưa cơ giáp ra, chiến sĩ Rice cũng đã gia nhập vào chiến trường vũ trụ, nhưng rất nhanh, chênh lệch số lượng lại bị kéo ra rất xa, cho dù Ian đã khống chế được một phần địch, nhưng dù sao bị áp đảo quá lớn về số lượng, anh chỉ có thể khống chế một phần nhỏ.
Tuy không thể hoàn toàn tin tưởng thượng tướng Franco, nhưng mệnh lệnh ngăn cản người Hyde tiến sâu vào tinh hệ không có vấn đề, nếu không tuyệt đối sẽ mang đến tai nạn hủy diệt cho toàn tinh hệ.
Chiến sĩ Rice hình thành vòng bao vây lớn ở hậu phương Derek, vây chặt lấy người Hyde muốn đột phát Derek.
“Không được rồi, binh lực của chúng ta tổn thất nghiêm trọng, năng lượng cũng đã gần mức cảnh báo.” Một quan chỉ huy nói.
Noah đứng lên đi ra ngoài: “Tôi dẫn người đi thủ một vòng.”
Franco ngầm đồng ý: “Để Phùng Nghị lui về một chút.”
Noah gật đầu, lập tức rời khỏi đó.
Sau khi Noah đi rồi, Franco nói với một lính liên lạc: “Kết nối với quan chỉ huy của Rice cho tôi.”
Rất nhanh, trong màn hình đã xuất hiện một người, người đó có hai con mắt khác màu, nhìn Franco, chính là Hansol.
“Phái thêm một phần binh lực, nếu không binh sĩ của chúng tôi tử vong toàn bộ thì tiếp theo sẽ đến phiên các người.”
Đối phương trầm mặc một lát, nói: “Tôi không tin các người sẽ tử vong toàn bộ, nhưng tôi tin mục đích tiếp theo của họ là chúng tôi.” Hansol nói lời hàm ý.
Mục đích của Franco không thể nói ra trước mặt công chúng, lúc này nói ra thân phận người Hyde của thượng tướng Franco, ngoại trừ tạo nên hoảng hốt thì chẳng ích gì, nhưng hắn cũng không thể phái ra quá nhiều người, đến lúc đó họ sẽ trở nên bị động.
Hắn tin Franco còn giữ lại rất nhiều đường lui, trước lúc đó, hắn sẽ không phái thêm một binh một tốt nào.
Hắn dùng hai câu nói và ánh mắt, biểu đạt hàm ý cho Franco.
Franco hiểu ý đối phương, hai nắm tay siết chặt, chân mày nhíu lại.
“Lúc này còn không đoàn kết, thật muốn đợi bị ngoại địch tiêu diệt sao?”
Hansol rất ít cười, mà giờ đây khóe môi cũng cong lên, con mắt càng thêm sáng: “Thật sự là ngoại địch sao?”
Người trong phòng thao tác không hiểu nổi cuộc đối thoại của Franco và thượng tướng bên kia.
Franco quay người, trực tiếp dời cuộc nói chuyện lên máy liên lạc của mình, vừa đi ra ngoài vừa nói: “Hansol, lúc này còn chơi trò chơi chữ nữa sao!”
Phát hiện phạm vi tầm mắt đột nhiên nhỏ đi, cho đến khi biến thành mật đàm, Hansol cũng không che giấu nữa: “Có phải chơi chữ hay không, trong lòng ông tự biết rõ, nếu ông thật lòng muốn tiêu diệt họ, đương nhiên tôi sẽ liều chết giúp đỡ.” Nhưng chỉ sợ sau khi quân Rice đến tăng viện cho liên bang cùng người Hyde lưỡng bại câu thương, đám người Franco lại có ý đồ khác.
Một mặt Franco muốn tránh khỏi bi kịch kiếp trước, ngăn cản người Hyde xâm lược toàn diện, mặt khác có thể có dã tâm lớn hơn mà không ai biết.
Đương nhiên, đây là suy đoán của Hansol.
Nhưng hắn cảm thấy suy đoán của mình đã sát tám chín phần.
Nói chuyện không hợp ý, Franco ngắt liên lạc, trong hành lang màu bạc trắng, nhìn đầu kia trầm tư.
Xem ra ngoài Hick, có thế lực mà ông không biết, muốn ngăn cản kế hoạch của ông.
…
Khi có người báo lên rằng có cơ giáp phủ màn sáng vàng, hơn nữa mang năng lượng cuồn cuộn không dứt, Abner suýt ngồi không vững.
Lẽ nào chiến thần thức tỉnh rồi?
Màu vàng, không cần cung cấp năng lượng, lực tấn công cường đại, thứ đầu tiên ông ta nghĩ đến, chính là chiến thần luôn khiến ông ta lo lắng.
Chiếc cơ giáp không thể tiêu hủy không thể che giấu, khiến người ta vừa yêu vừa hận, sở dĩ bị người ta lặng lẽ chôn vùi, không chỉ vì không ai có thể điều khiển, mà còn vì nó có năng lực cường đại làm người ta lo sợ.
Cho dù lúc đó, ngài Joe chỉ nói đùa, nhưng ông chưa từng xem đó là một câu nói đùa.
Ngài Joe nói: Tôi sống đủ lâu rồi, nó là chí ái của tôi, tôi ban năng lực của tôi cho nó.
Mà năng lực của ngài Joe, tuy ông chưa chân chính thấy qua, nhưng đối phương có thể chế tạo ra một cơ giáp nghịch thiên như chiến thần, không khó tưởng tượng, rốt cuộc đó là năng lực gì.
Trong lòng có trăm ngàn suy tư vụt qua, nhưng khi thấy hình ảnh truyền đến, tim Abner cũng được yên ổn một chút.
Không phải, không phải chiến thần.
Thoáng chốc đó, dung mạo của ông dường như lại già đi không ít, trông như một ông già hơn trăm tuổi của liên bang, trên mặt có nếp nhăn rõ ràng, nếp gấp ở đuôi mắt khắc sâu rõ rệt.
Abner tỉ mỉ nhìn chiếc cơ giáp kia, rồi nhanh chóng nhận ra, đó là cơ giáp Ian điều khiển – Sisyphus.
Thấy Sisyphus, Abner nắm chặt tay vịnh ghế, thân thể vô thức nghiêng về trước.
Sisyphus có năng lực thế nào ông rất rõ, từ khi nào chiếc cơ giáp đó lại có trang bị tuần hoàn năng lượng có hiệu quả đồng đẳng với chiến thần?
Trong mắt Abner lóe ánh sáng, đột nhiên nhớ ra học sinh Đường Vũ của ông, dường như cậu từng đặc biệt nghiên cứu đề tài này.
Khi biết Đường Vũ trở thành trình tự viên chuyên thuộc của Ian, còn nương tựa Franco, ông hầu như chẳng xem trọng, chỉ là một thằng nhóc đầu óc khá tốt bị cướp đi mà thôi.
Nhưng hiện tại xem ra, hoàn toàn không đơn giản là thế.
“Lunerb, Lunerb…” Gọi hai tiếng cũng không ai trả lời.
Gần đây Lunerb đang nghiên cứu gì đó, từ sau khi người đó có được ký ức kiếp trước thì đột nhiên trầm lắng, hiếm khi có chuyện mà hắn hứng thú, ông không ngăn cản, ngược lại cho đối phương quyền hạn tùy ý sử dụng thiết bị nghiên cứu.
Xem ra ông nên quan tâm xem đối phương rốt cuộc đang bận rộn cái gì, đại kế của họ đã tiến hành đến bước này, không thể để cái gì xuất hiện.
Trong phòng thí nghiệm, một người đàn ông có làn da màu mật nằm giữa vẻ thanh niên và trung niên đang đứng trước một thiết bị to lớn, quan sát hướng đi của năng lượng bên trong, còn thỉnh thoảng thay đổi một vài số liệu, ghi chép kết quả thí nghiệm.
Người này chính là Lunerb.
Thời gian không còn nhiều, hắn biết.
Hắn nhận được tin Phùng Dương gửi đến, biết Đường Vũ đã bắt đầu hôn mê, đối phương đã vào trạng thái “chuẩn bị chiến”, nếu hắn không đẩy nhanh tốc độ, hắn không dám tưởng tượng hậu quả…
“Con ta, con rốt cuộc đang nghiên cứu cái gì?”
Vai bị vỗ một cái, giọng nói già nua xuyên vào tai, Lunerb run tay, số liệu ghi chép bị sai lệch.
Tác giả :
Lăng Bộ Nhược Anh