Chiến Thần Phong Vân
Chương 17: Con rể, ta chỉ thừa nhận con
Nhân viên soát thư mời tiến tới chào Diệp Huyền Tần, dùng nghi thức quân đội, cung kính nói: “Anh Diệp, cô Từ, xin lỗi đã quấy nhiễu. Bây giờ tôi ngay lập tức sắp xếp để anh vào trong.”
Diệp Huyền Tần nhìn sang vợ chồng Từ Huy Hoàng : “Bọn họ đi cùng TÔI.
Nhân viên kiểm tra vé một lần nữa cuối chào vợ chồng Từ Huy Hoàng: “Chuyện vừa rồi là hiểu nhầm, thật sự rất xin lỗi”
“Mời hai vị vào trong.”
Cái gì!
Mọi người ở đây suýt chút nữa trợn trừng đến rớt mắt!
Phương Ngạn càng là nghi ngờ mình xuất hiện ảo giác!
Nhân viên kiểm vé không những không trách mắng đuổi họ đi, còn chủ động để bọn họ đi vào.
Thậm chí là vé vào cũng không cần lấy ral Trời ạ, người trẻ tuổi này, làm sao có năng lực lớn đến vậy.
Âm thanh hít vào khí lạnh không dứt bên tai.
Diệp Huyền Tần khẽ cười: ‘Ba mẹ, Lam Khiết , chúng ta vào thôi”
Người một nhà mơ mơ màng màng theo anh đi vào.
Thời điểm đi ngang qua Phương Ngạn, Từ Lam Khiết còn hung hăng đạp anh ta một cước cho hả giận.
Phương Ngạn không cảm thấy đau, đầu óc của hắn đang rối loạn.
Nhân viên kiểm tra vé lại đeo găng tay trắng vào: “Ðem anh ta dẫn đi, chờ xử lý”
Một mùi khai của nước tiểu xộc lên, Phương Ngạn sợ đến mức tè ra quần.
“Oan quá, tôi bị oan, các người không được…
Bôp!
Nhân viên kiểm tra vé ngay tại chỗ tát Phương Ngạn một cái.
Đừng nói là bây giờ vẫn chưa xác định là Diệp Soái đổ oan cho anh ta hay không, cho dù là thật, anh ta cũng phải ngoan ngoãn đi chết, nửa điểm phản kháng cũng không có!
Một nhà Từ Lam Khiết đi vào hội trường.
Hội trường lộng lẫy rực rỡ như cung điện, những nhân vật máu mặt trước đây chỉ có thể nhìn thấy trên TV đang đi lại bên cạnh. Mọi người có cảm giác như đang nằm mơ, không chân thực chút nào.
Lúc này, Từ Lam Khiết mới nghĩ tới.
Trước đây, Diệp Huyền Tần vốn không hề khoe khoang với cô.
Giọng nói cô vì kích động mà run run: “Diệp Huyền Tần , anh…anh nói cho chúng tôi một chút. Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra”
Cô hỏi như vậy, Từ Huy Hoàng và Lý Khả Diệu cũng tỉnh táo lại.
“Đúng vậy, tiểu Diệp. Những người kia tại sao lại cung kính với cậu như vậy: “Thậm chí không cần kiểm tra vé liền để cho cậu đi vào, có phải là cậu còn có thân phận khác không.”
Diệp Huyền Tần khẽ cười: “Chờ một lát nữa mọi người liền biết rồi.”
Chờ đến lúc anh cầu hôn Từ Lam Khiết, mọi người có lẽ sẽ đoán ra được thân phận của anh!
Diệp Huyền Tần không muốn nói.
Vợ chồng Lý Khả Diệu cũng không dám tiếp tục dò hỏi, chỉ lấy lòng anh.
“Trời ơi, tiểu Diệp. Trước đây là bác trai bác gái…là ba mẹ hồ đồ, con đừng chấp nhặt chúng ta”
“Thật không nghĩ tới, Phương Ngạn lại làm ra loại chuyện ngay cả súc vật cũng không bằng…May mà tiểu Diệp con đã giúp chúng ta.”
“Con rể, ta chỉ thừa nhận con.
Phương Ngạn cái gì, hết thảy đều tránh sang một bên.”
Diệp Huyền Tần khẽ cười, nhìn Từ Lam Khiết Từ Lam Khiết xấu hổ cúi đầu, thẹn thùng mà xinh đẹp.
“Ồ, Diệp Huyền Tần, Từ Lam Khiết.
Các người vào bằng cách nào!” Một âm thanh dị dạng bỗng nhiên vang lên.
Mọi người lập tức nhìn theo tiếng kêu, phát hiện là hai mẹ con Trần Uyên và Trần Hạ Lan.
Có chỗ dựa là Diệp Huyền Tần, sức lực Lý Khả Diệu như tăng thêm rất nhiều: “Ai quy định chỉ có các người mới được đi vào, chúng tôi không được.”
Trần Hạ Lan cười gằn: “Hắn là một nhà các người lén lút lẻn vào đi. Có tin tôi báo lên không, các người sẽ chết không có chỗ chôn.”
Diệp Huyền Tần cau mày: “Nhớ kĩ thân phận các người, bất quá chỉ là nhân viên phục vụ của buổi lễ, ai cho nói chuyện với khách mời như vậy.”
Nhất thời Trần Hạ Lan tức giận không có chỗ phát tiết: “Cút, các người mới chính là phục vụ…’ Trần Uyên bỗng nhiên sáng mắt lên, nói: “Hạ Lan, mẹ nhớ rồi. Quãng thời gian trước đây, tổ chức buổi tiệc vẫn luôn tuyển nhân viên phục vụ, bọn họ nhất định là đến ứng tuyển”
“Haha, người một nhà đúng là người một nhà, làm phục vụ hiển nhiên là già trẻ cùng làm”
Trần Hạ Lan lên giọng ra lệnh: “Lý Khả Diệu, hiện tại tôi lấy thân phận làm chủ lệnh cho bà đi lấy một ly cà phê cho tôi, không đường, nhiều sữa”
Diệp Huyền Tần giễu cợt, lấy điện thoại di động ra, đưa cho Từ Lam Khiết : “Lam Khiết, sau này ghi lại hình ảnh của hai người họ, gửi vào zalo nhóm”
“Hình ảnh tốt đẹp như vậy không thể để một mình chúng ta xem thôi, phải chia sẻ cho mọi người.”
Từ Lam Khiết lập tức gật đầu.
Tuy rằng cô không tin một nhà Trần Hạ Lan là làm phục vụ, nhưng những lời Diệp Huyền Tần nói thật sự là mẹ kiếp hả giận.
“Mày…mày…’ Trần Hạ Lan tức giận xanh cả mặt: “Chờ một lát nữa Diệp Soái sẽ cầu hôn tao. Đến lúc đó tao muốn để Diệp Soái chơi chết cả nhà các người.
Khuôn mặt Lý Khả Diệu và Từ Huy Hoàng nhất thời tràn đầy lo lắng, lời Diệp Huyền Tần vừa nói quả thật hơi quá đáng.
Trần Hạ Lan bị chọc giận, có khả năng sẽ làm ra chuyện giết người diệt khẩu.
Nhưng lúc này, một trung tá hai sao vác một cây côn trên vai đột nhiên đứng trước mặt Trần Hạ Lan.
Diệp Huyền Tần nhìn sang vợ chồng Từ Huy Hoàng : “Bọn họ đi cùng TÔI.
Nhân viên kiểm tra vé một lần nữa cuối chào vợ chồng Từ Huy Hoàng: “Chuyện vừa rồi là hiểu nhầm, thật sự rất xin lỗi”
“Mời hai vị vào trong.”
Cái gì!
Mọi người ở đây suýt chút nữa trợn trừng đến rớt mắt!
Phương Ngạn càng là nghi ngờ mình xuất hiện ảo giác!
Nhân viên kiểm vé không những không trách mắng đuổi họ đi, còn chủ động để bọn họ đi vào.
Thậm chí là vé vào cũng không cần lấy ral Trời ạ, người trẻ tuổi này, làm sao có năng lực lớn đến vậy.
Âm thanh hít vào khí lạnh không dứt bên tai.
Diệp Huyền Tần khẽ cười: ‘Ba mẹ, Lam Khiết , chúng ta vào thôi”
Người một nhà mơ mơ màng màng theo anh đi vào.
Thời điểm đi ngang qua Phương Ngạn, Từ Lam Khiết còn hung hăng đạp anh ta một cước cho hả giận.
Phương Ngạn không cảm thấy đau, đầu óc của hắn đang rối loạn.
Nhân viên kiểm tra vé lại đeo găng tay trắng vào: “Ðem anh ta dẫn đi, chờ xử lý”
Một mùi khai của nước tiểu xộc lên, Phương Ngạn sợ đến mức tè ra quần.
“Oan quá, tôi bị oan, các người không được…
Bôp!
Nhân viên kiểm tra vé ngay tại chỗ tát Phương Ngạn một cái.
Đừng nói là bây giờ vẫn chưa xác định là Diệp Soái đổ oan cho anh ta hay không, cho dù là thật, anh ta cũng phải ngoan ngoãn đi chết, nửa điểm phản kháng cũng không có!
Một nhà Từ Lam Khiết đi vào hội trường.
Hội trường lộng lẫy rực rỡ như cung điện, những nhân vật máu mặt trước đây chỉ có thể nhìn thấy trên TV đang đi lại bên cạnh. Mọi người có cảm giác như đang nằm mơ, không chân thực chút nào.
Lúc này, Từ Lam Khiết mới nghĩ tới.
Trước đây, Diệp Huyền Tần vốn không hề khoe khoang với cô.
Giọng nói cô vì kích động mà run run: “Diệp Huyền Tần , anh…anh nói cho chúng tôi một chút. Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra”
Cô hỏi như vậy, Từ Huy Hoàng và Lý Khả Diệu cũng tỉnh táo lại.
“Đúng vậy, tiểu Diệp. Những người kia tại sao lại cung kính với cậu như vậy: “Thậm chí không cần kiểm tra vé liền để cho cậu đi vào, có phải là cậu còn có thân phận khác không.”
Diệp Huyền Tần khẽ cười: “Chờ một lát nữa mọi người liền biết rồi.”
Chờ đến lúc anh cầu hôn Từ Lam Khiết, mọi người có lẽ sẽ đoán ra được thân phận của anh!
Diệp Huyền Tần không muốn nói.
Vợ chồng Lý Khả Diệu cũng không dám tiếp tục dò hỏi, chỉ lấy lòng anh.
“Trời ơi, tiểu Diệp. Trước đây là bác trai bác gái…là ba mẹ hồ đồ, con đừng chấp nhặt chúng ta”
“Thật không nghĩ tới, Phương Ngạn lại làm ra loại chuyện ngay cả súc vật cũng không bằng…May mà tiểu Diệp con đã giúp chúng ta.”
“Con rể, ta chỉ thừa nhận con.
Phương Ngạn cái gì, hết thảy đều tránh sang một bên.”
Diệp Huyền Tần khẽ cười, nhìn Từ Lam Khiết Từ Lam Khiết xấu hổ cúi đầu, thẹn thùng mà xinh đẹp.
“Ồ, Diệp Huyền Tần, Từ Lam Khiết.
Các người vào bằng cách nào!” Một âm thanh dị dạng bỗng nhiên vang lên.
Mọi người lập tức nhìn theo tiếng kêu, phát hiện là hai mẹ con Trần Uyên và Trần Hạ Lan.
Có chỗ dựa là Diệp Huyền Tần, sức lực Lý Khả Diệu như tăng thêm rất nhiều: “Ai quy định chỉ có các người mới được đi vào, chúng tôi không được.”
Trần Hạ Lan cười gằn: “Hắn là một nhà các người lén lút lẻn vào đi. Có tin tôi báo lên không, các người sẽ chết không có chỗ chôn.”
Diệp Huyền Tần cau mày: “Nhớ kĩ thân phận các người, bất quá chỉ là nhân viên phục vụ của buổi lễ, ai cho nói chuyện với khách mời như vậy.”
Nhất thời Trần Hạ Lan tức giận không có chỗ phát tiết: “Cút, các người mới chính là phục vụ…’ Trần Uyên bỗng nhiên sáng mắt lên, nói: “Hạ Lan, mẹ nhớ rồi. Quãng thời gian trước đây, tổ chức buổi tiệc vẫn luôn tuyển nhân viên phục vụ, bọn họ nhất định là đến ứng tuyển”
“Haha, người một nhà đúng là người một nhà, làm phục vụ hiển nhiên là già trẻ cùng làm”
Trần Hạ Lan lên giọng ra lệnh: “Lý Khả Diệu, hiện tại tôi lấy thân phận làm chủ lệnh cho bà đi lấy một ly cà phê cho tôi, không đường, nhiều sữa”
Diệp Huyền Tần giễu cợt, lấy điện thoại di động ra, đưa cho Từ Lam Khiết : “Lam Khiết, sau này ghi lại hình ảnh của hai người họ, gửi vào zalo nhóm”
“Hình ảnh tốt đẹp như vậy không thể để một mình chúng ta xem thôi, phải chia sẻ cho mọi người.”
Từ Lam Khiết lập tức gật đầu.
Tuy rằng cô không tin một nhà Trần Hạ Lan là làm phục vụ, nhưng những lời Diệp Huyền Tần nói thật sự là mẹ kiếp hả giận.
“Mày…mày…’ Trần Hạ Lan tức giận xanh cả mặt: “Chờ một lát nữa Diệp Soái sẽ cầu hôn tao. Đến lúc đó tao muốn để Diệp Soái chơi chết cả nhà các người.
Khuôn mặt Lý Khả Diệu và Từ Huy Hoàng nhất thời tràn đầy lo lắng, lời Diệp Huyền Tần vừa nói quả thật hơi quá đáng.
Trần Hạ Lan bị chọc giận, có khả năng sẽ làm ra chuyện giết người diệt khẩu.
Nhưng lúc này, một trung tá hai sao vác một cây côn trên vai đột nhiên đứng trước mặt Trần Hạ Lan.
Tác giả :
skyhero