[Chiến Long Xạ Thủ] Tình Bạn Và Giấc Mơ! Hẹn Gặp Ở Tương Lai!
Chương 47 Giải mã ám hiệu
Hôm nay là một ngày mưa lớn ở Thành phố linh thú, thật ra là hai ba ngày nay rồi. Nhưng ngày hôm nay là ngày mưa nặng hạt nhất suốt mấy ngày qua, Hoả Hoả thẩn thờ nhìn ra bên ngoài cửa sổ
<Đã ba ngày rồi mà Hàn Hàn vẫn chưa về, cậu ấy đâu rồi?>
Cậu đang chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân mình, đã ba ngày trôi qua rồi mà Hàn Hàn vẫn chưa về, cậu bắt đầu cảm thấy lo lắng rồi đấy. Kể từ khi Hàn Hàn đi thì cậu cũng bắt đầu gặp ác mộng và nó đều liên quan đến Hàn Hàn, chẳng lẽ.....
"Xin chào!"
Bất ngờ Song Nguyệt từ đâu xuất hiện trước mặt Hoả Hoả, ngồi vắt vẻo trên thành cửa sổ
"Á!"
Hỏa Hoả giật mình té ngược ra sau
"Hỏa Hoả, có chuyện gì vậy?"
Quang Quang đang ngồi phân tích gần đó nghe thấy tiếng la của Hoả Hoả liền hốt hoảng đi kiếm cậu thì thấy cậu đang nằm trên sàn, liền chạy lại đỡ lấy cậu
"Xin lỗi nha!"
Song Nguyệt cười tinh nghịch nói
"Cậu......cậu xuất hiện ở đây làm gì?"
"Chỉ muốn hỏi thăm chút tình hình thôi"
"Tình hình gì?"
"Đó là....."
"Hỏa Hoả, Quang Quang có chuyện gì vậy?"
Song Nguyệt chưa kịp nói xong thì Lâm Lâm, Bảo Bảo và Vũ Vũ từ bên ngoài bước vào cùng với các linh thú của mình, Song Nguyệt thở dài chán nản chưa nói xong thì lại bị người khác chen vào
"À chẳng có gì to tát đâu"
Quang Quang đẩy nhẹ gọng kính của mình
"Vậy sao Hoả Hoả lại la?"
"Là do tớ giật mình khi Song Nguyệt xuất hiện đột ngột"
"Hả? Song Nguyệt?"
Cả ba người kia bất ngờ nhìn lên thành cửa sổ thấy Song Nguyệt đang ngồi vắt vẻo trên đó, bất ngờ cô bị lôi ngược ra sau
"Á!"
"Song Nguyệt!"
Hoả Hoả chạy lại gần cửa sổ thì thấy Song Nguyệt đang đứng dậy theo sau là Phong Tuyết và Tiểu Vi, cô nàng mặt hầm hầm nhìn hai con người kia
"Hai người đang làm cái gì vậy?"
"Thấy em ngồi trên thành cửa sổ tội quá nên lôi xuống thôi"
"Em bị chị Tiểu Vi lôi kéo"
"Hay quá ha?"
Cả ba bước vào một cuộc cãi nhau bỏ mặc luôn nhóm của Hoả Hoả
"E hèm....."
Bảo Bảo hắng giọng để lôi ba con người kia quay lại với cái thế giới này, tới lượt Hoả Hoả lên tiếng
"Lúc nãy cậu định hỏi thăm tình hình gì vậy? Song Nguyệt"
"À! Tớ định hỏi là Hàn Hàn quay về chưa?"
"Hàn Hàn....."
"Cậu ấy chưa quay về, đã ba ngày trôi qua rồi"
"Rốt cuộc cậu đã đưa Hàn Hàn đi đâu?"
"Thì tới khu cấm địa nguy hiểm chứ đâu"
"Nơi đó....."
"Khoan đã! Song Nguyệt tớ muốn hỏi cậu một chuyện"
"Cứ hỏi"
Quang Quang bước lại gần Song Nguyệt, cậu đẩy nhẹ gọng kính của mình riêng con người nào đó vẫn bình thản ngồi vắt vẻo trên thành cửa sổ, sau chuyến đi chơi kia là nhóm Song Nguyệt thay đổi phong cách hoàn toàn riêng và La Luân vẫn giữ phong cách cũ
Song Nguyệt vẫn là bộ áo trễ một bên vai màu trắng và một chiếc váy màu trắng ngắn một chút, bên ngoài mặc áo khoác màu đỏ, mang đôi giày bata màu đen, mái tóc đen dài được xoả ra sau, đeo thêm tai nghe nhạc, tay mang thêm bao tay không ngón do cô nhận được lúc ở Khu vui chơi
Tiểu Vi thì vẫn là cái áo tay dài màu tím, mặc thêm quần short Jean cho cá tính, mang đôi giày bata cổ cao màu xanh lá, mái tóc màu trắng được cột cao. Còn Phong Tuyết vẫn giữ nguyên phong cách cũ nhưng cô đội thêm chiếc mũ lưỡi trai mà chị Song Nguyệt đưa
"Cậu nói dối phải không?"
Quang Quang bấm bấm máy của mình, đẩy gọng kính
"Hả?"
"Cậu nói dối đúng không?"
"Quang Quang chuyện này là sao?"
"Song Nguyệt đã nói dối Hàn Hàn, rằng nơi Cấm địa nguy hiểm có nguồn sức mạnh của Chiến thần bóng đêm có thể giúp cho Rồng xanh băng giá nâng cấp nhưng thật ra không phải vậy, linh thú bắt buộc phải hi sinh vì người bạn đồng đội của mình mới nâng cấp được"
"Song Nguyệt, chuyện này là sao?"
Hỏa Hỏa thất thần nhìn Song Nguyệt, cô nàng vẫn bình thản mân mê lọn tóc của mình rồi bất ngờ nhìn xuống cậu, chậm rãi mở miệng
"Phải, tôi đã lừa mọi người đấy"
"Sao cơ?"
"Vì tên ngốc nào đó quá cứng đầu nên tôi phải dùng mưu kế mới xong việc"
"Cậu...."
Hỏa Hỏa nghiến răng tức giận nắm lấy cổ áo của Song Nguyệt
"Ấy bình tĩnh, bình tĩnh"
"Bình tĩnh? Cậu nói tơ bình tĩnh sao? Trong khi đó cậu đẩy Hàn Hàn vào chỗ nguy hiểm"
"Ai nói tôi đẩy Hàn Hàn vào chỗ nguy hiểm? Nơi Cấm địa nguy hiểm tên vậy thôi chứ làm gì nguy hiểm"
"Nhức đầu quá!"
Vũ Vũ sau khi nghe Song Nguyệt nói xong, cậu lấy hai tay ôm đầu, nhức đầu quá đi. Cái gì mà nguy hiểm với không nguy hiểm? Nói gì thì nói một từ thôi chứ nói nhiều quá đau đầu lắm
"Dễ hiểu vậy mà"
Song Nguyệt đang nói thì chợt cô có một cảm giác kì lạ, đau nhói lồng ngực. Liền quay ra sau tìm kiếm thứ đã khiến cô cảm thấy khó thở và đau đớn kia
"Song Nguyệt em bị sao vậy?"
Tiểu Vi lo lắng hỏi
"Em cảm nhận được có gì đó, nhưng là gì mới được?"
"So.....Son......Song.......Ng......Nguyệt........cứu......."
"Lại là giọng nói đó"
"Giọng nói nào?"
Tiểu Vi và Phong Tuyết nhìn nhau, Song Nguyệt cư xử lạ quá. Bất ngờ cô đẩy ngã cả hai mặc kệ trời mưa gió chạy đi tìm giọng nói nhỏ thoang thoảng trong gió, cô nhìn khắp xung quanh thì thấy bóng dáng của một linh thú đang từ xa bay lại
Đó là Bọ cạp đế vương nhưng sao cậu lại bị thương nặng nhu thế này? La Luân, Hàn Hàn và Rồng xanh băng giá đâu? Đã có chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là có chuyện xấu xảy ra thật rồi? Gạt Bỏ mọi suy nghĩ Song Nguyệt chạy nhanh lại bắt lấy Bọ cạp đế vương
"Bọ cạp đế vương!"
"So.....song.....Song.....Nguyệt......"
"Bọ cạp đế vương, cậu bị sao vậy? Anh La Luân, Hàn Hàn và Rồng xanh băng giá đâu?"
"Song.......Nguyệt.......họ........đang.......cần........cậu.........cứu......"
Nói rồi Bọ cạp đế vương im lặng không nói gì được nữa, Song Nguyệt hốt hoảng lay lay cậu, ngay lúc đó Phong Tuyết và Tiểu Vi cùng nhóm Hoả Hoả chạy tới
"Có chuyện gì vậy?"
"Hỏa Hoả! Hàn Hàn........Rồng xanh băng giá........La Luân........họ gặp chuyện xấu rồi"
"Cái gì?"
"Sự việc bây giờ chỉ có một mình Bọ cạp đế vương biết nhưng cậu ấy đang bị thương khá nặng"
"Chúng ta cần sửa chữa lại Bọ cạp đế vương"
"Tớ sẽ làm, việc này không lâu đâu"
Song Nguyệt nói rồi toan bước đi thì bị Quang Quang giữ lại
"Khoan đã, tớ có thể giúp cậu. Hai người sẽ nhanh hơn một"
"Phải đó Song Nguyệt, Quang Quang giỏi trong chuyện này lắm"
"Được thôi"
Song Nguyệt miễn cưỡng đồng ý cùng Quang Quang và mọi người bước về căn cứ của nhóm Âu Dương Nhị (dù đã qua hai năm nhưng không thể nào gọi từ nhà mát chỉ gọi là căn cứ)
Cả bọn nằm dài trên ghế chờ đợi Quang Quang và Song Nguyệt, đã một tiếng trôi qua cuối cùng thì việc sửa chữa cũng xong, Quang Quang và Song Nguyệt bước ra thở dài
"Sao rồi?"
"Bọn tớ thấy trên người của Bọ cạp đế vương có vài ám hiệu kì lai và một dòng chữ cổ"
"Ám hiệu thì tôi hiểu, nó có nghĩa là: Trong Cấm địa nguy hiểm có hai con người bí ẩn đang lên kế hoạch phá hoại chúng ta và hồi sinh Chiến thần bóng đêm, anh cần em và mọi người tới giúp, hai bóng dáng đó có nhắc đến cái tên Thiên Ngạo........anh ấy chỉ ghi tới đó"
"Thiên Ngạo?"
"Nghe tên quen lắm, hình như tôi từng nghe qua"
Song Nguyệt chìm vào suy nghĩ
"Còn dòng chữ cổ thì tớ đã dịch được, nó ghi là: Hàn Hàn cùng Rồng xanh băng giá đang gặp nguy, Linh thần băng giá đã biến mất, Hàn Hàn chỉ còn một mình và đang cực kì nguy hiểm tính mạng, hãy đi tới Cấm địa nguy hiểm cùng với Linh thần rực lửa thì mới có cơ hội thắng"
"Mọi chuyện như vậy là sao?"
"Thiên Ngạo là ai?"
Tất cả bắt đầu rơi vào không khí trầm mặt riêng Song Nguyệt vẫn đang chìm đắm suy nghĩ của riêng mình, Thiên Ngạo có lẽ nào chính là anh ta? Người mà ngày xưa đã từng rất thân với anh trai cô? Sự thật là sao đây?
==================================
Ây dạo này lâu quá không viết, tay nghề xuống rồi. Bây giờ nấu ăn hay học võ tớ đều gặp chấn thương về tay và chân nên việc ra truyện rất khó khăn và lần này tớ đang bị thiếu động lực lắm, một vài lí do hơi buồn a. Nhưng tớ sẽ cố gắng vượt qua, dù sao cũng cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện
Có viết thôi mà cũng khó khăn quá, bây giờ trời khuya quá còn ai thức không nhỉ?
Cảm giác viết truyện ngày càng nhảm hức hức TvT