Chiến Đội Lập Kỳ
Quyển 1 - Chương 45: Nhiệm vụ thuốc tiến hóa Butterfree (6)
Ở cái thế giới này, 100 miếng tiền đồng đổi được một quả tiền bạc, 100 miếng tiền bạc đổi được một kim tệ. Người bình thường chỉ cần hai, ba mươi đồng bạc là có thể trải qua phi thường thoải mái trong một tháng. Mà nhà huấn luyện pokemon này phất tay một cái liền vung ra 20 kim tệ!
Rượu mật ong Beedrill loại Sơn trại nhìn qua là đặc sản của khu rừng phụ cận khu vực này, dùng mật ong chế thành, mùi rượu tươi ngọt, nhưng nó chỉ vẻn vẹn có giá trị 10 kim tệ mà thôi. Tính một cách đơn sơ dựa theo giá trị, gã này vung tay bo cho “hắn” 10 kim tệ.
Ở thời điểm người chơi mới vào, lại án chịu phí trị liệu pokemon đắt đỏ, 10 kim tệ chẳng khác nào là một kho báu khổng lồ. Chỉ cần chi tiêu hợp lý, giá trị của nó có thể mang lại ít nhất gấp năm lần lợi nhuận, thậm chí là hơn thế nữa.
Đây là… dĩa bánh rơi từ trên trời xuống?
Vốn đang muốn rút ngắn khoảng cách với những kẻ được ưu tiên bước đầu, trong nháy mắt nhìn thấy số tiền này, một điểm nghi kị, lo âu và thấp thỏm trong lòng “hắn” biến mất không còn thấy gì nữa. Trên mặt “hắn” chuyển sang vẻ ân cần và tươi cười.
- Đại nhân tôn kính, quán rượu có giá cả vừa phải, thức ăn và rượu phong phú, đầy chủng loại. Nơi đây tuyệt đối có thể thỏa mãn nhu cầu của ngài, ví dụ như đuôi Slowpoke nướng. Đặc biệt là đuôi Slowpoke loại Sơn trại nướng, tiểu nhân đảm bảo vừa ngon vừa giàu dưỡng chất lại quý phái và thanh lịch, ưu nhã và cao sang…
Trong nháy mắt, miệng của “hắn” chuyển biến thành pháo cao xạ, bật hết hỏa lực, ngôn ngữ bình dị xen lẫn tâm tình nịnh nọt đối với nhà huấn luyện pokemon. Tại thời khắc này, toàn bộ tinh hoa vuốt mông ngựa đều tập trung tới, tại trong miệng của “hắn”, chúng nó được phát huy vô cùng tinh tế, được bày ra hết sức mê người.
Tất cả cũng chỉ vì một chữ: Tiền!
Không chỉ đơn giản là vô luận ở đâu, thế giới nào, tài phú luôn là chỗ tất cả sinh linh mong ước, không có tiền nửa bước khó đi. Mà đối với “hắn”, kẻ khát khao phần quà của Chủ Thần, một món tài phú kinh người ở thời điểm này là nền móng tất yếu cần phải chiếm được, cho dù hạ đi sự tôn nghiêm của mình. Vả lại với “hắn”, báo thù rửa hận mới là trên hết, tôn nghiêm, tự trọng là cái thá gì? Không từ thủ đoạn, không từ biện pháp, không bỏ bất cứ cơ hội nào mới là cử chỉ sáng suốt nhất!
Không có tiền thì đuổi theo lũ kia bằng cọng lông chắc?
Mà kết quả cuối cùng, “hắn” thành công rồi.
Gã đàn ông huấn luyện pokemon tại “hắn” liên tục dội quả bom ngôn ngữ kèm ý ngọt, cả đầu óc cũng ngất ngất ngây ngây, và rồi chọn một mảng lớn đồ ăn và rượu. Sau đó lại trực tiếp vung ra 50 đồng kim tệ. Mà những món ăn gã ta gọi ra chẳng qua có giá trị chỉ tới chừng 10 kim tệ.
“Không có lãng phí một phen tâm tư, càng không có lãng phí nước bọt của ta. Lần này đã kiếm được.” – Hưng phấn đem 50 đồng kim tệ bỏ vào trong túi, “hắn” khom người lui về phía sau, ánh mắt dừng lại tại cằm gã kia. Sau khi nhìn vài giây, “hắn” mới thu hồi ánh mắt mà nhìn về phía phương hướng khác.
Người huấn luyện pokemon thần bí này có cái cằm trơn bóng không râu, chỉ có một chút tái xanh. Hẳn là tuổi sẽ không quá lớn, nếu so với số tuổi nhân vật của “hắn” cũng không lớn hơn mười tuổi.
Chẳng bao lâu “hắn” ngẩng đầu nhìn về phía nhà huấn luyện pokemon vốn đang vùi đầu ăn như sói, như hổ. Ánh mắt của “hắn” xoẹt qua một tia suy tư.
“Hắn” biết rõ cốt truyện sắp diễn ra.
Quả nhiên chỉ vài phút sau, cửa chính lại một lần nữa bị đẩy mạnh tạo một tiếng vang lớn. Cùng lúc đó, một bóng người lướt tới kèm theo âm thanh già nua.
- Fira, ta tìm được ngươi rồi!
Tại âm thanh này truyền đến một giây, cái nhà huấn luyện pokemon kia vốn đang mở miệng lớn ăn uống lập tức dừng lại động tác, ngẩng đầu lên. Và không nói hai lời, bàn tay trực tiếp đưa vào dây lưng, rút ra một quả pokemon ném về phía trước. Cùng lúc ấy, cánh tay còn lại của gã rút ở trong túi ra một cái gậy phép thuật cổ xưa, đồng thời miệng không ngừng đọc ra những câu chú ngữ khó hiểu.
“Xoẹt…”
Từ quả pokemon được ném, một con Spearow hiện diện. Nó chẳng cần đợi nhà huấn luyện kia ra lệnh mà đã lập tức dùng một cái cánh đẩy gã lên lưng. Ngay sau đó là tung ngươi lao vút đi ra ngoài. Nó và gã huấn luyện kia ăn ý đến không gì bằng.
Hiển nhiên một nhà pháp sư thì cần kéo dài khoảng cách mới là chính đạo.
Thế nhưng kẻ mới đến cũng không phải là hàng vỉa hè. Động tác của gã kia đã nhanh thì động tác của tên này còn nhanh hơn gấp bội.
Một quả pokemon từ vị trí của gã mới tới lao vút ra, một con Magneton xuất hiện.
Gã mới tới không dừng ở đó, gã vừa cho tay vào thắt lưng lấy ra một quả pokemon khác vứt tới vừa ra lệnh mà không hề nháy mắt:
- Magneton, Discharge!
Sáu khối nam châm của con Magneton liên tục nhấp nháy. Ánh sáng từ trường mãnh liệt từ 6 khối đó lao ra bao quanh cả tòa nhà. Chỉ 1 giây sau, cả tòa nhà bị bao vây bởi một lớp từ trường siêu năng.
Theo nguyên lý thông thường, kỹ năng Discharge của một con Magneton chỉ bao quanh nó và chủ nhân của nó với mục đích bảo vệ. Tuy nhiên ở tình cảnh này, chúng ta có thể thấy được chiêu thức đã biến thành bao quanh cả tòa nhà. Có thể huấn luyện pokemon phát ra một kỹ năng vượt xa thông thường thì xem ra nhà huấn luyện này chắc chắn là một người nổi danh trong giới huấn luyện pokemon.
Người tên là Fira đang ngồi trên lưng con Spearow cũng nhận ra tình huống không ổn. Ngay lúc ấy, hắn lại cầm lên một quả pokemon ném ra. Đồng thời tăng thêm tốc độ niệm chú ngữ.
“Phốc...”
Một con Golbat xuất hiện.
Vừa xuất hiện, nó liền phát ra đòn sóng âm Supersonic đánh úp về phía con Magneton đang liên tục phóng ra các tia lửa điện Spark từ vị trí các con mắt đánh về con Spearow đang bay.
Làn sóng sóng âm Supersonic tuy vô hình nhưng cũng như nước lớn vùn vụt lao nhanh khiến không khí vặn vẹo và biến hình, do đó khiến địch thủ nhận ra một cách dễ dàng.
Bởi vậy, đối phương cũng đã làm ra đáp trả.
Chỉ thấy ở giữa chiến trường, một vòng sáng vô hình được dựng lên. Nó lóng lánh như dải ngân hàng đang vắt ngang. Làn sóng âm Supersonic của Golbat đánh vào màn sáng tạo nên những âm vang trầm đục.
“Xèo... Phốc... Phốc...”
Sau giây lát, cả 2 đều bị triệt tiêu.
Dĩ nhiên màn sáng lại là chiêu Confusion đã được cải tiến.
Nhìn về phía gã mới tới, chúng ta lại nhận ra một con Exeggcute mới xuất hiện với 12 đôi mắt đã hóa thành màu vàng.
- Fira, nạp mạng đi!
Sau lần giao phong này, cả hai lại lao vào chiến đấu sống chết với nhau. Gã mới tới cầm chiến đao xông tới, gã Fira liên tục lui ra niệm chú ngữ.
Hai nhà huấn luyện pokemon quyết đấu trong không gian chật hẹp!
“Bành!”
Một mảnh vách tường được sơn một màu lục nhạt bỗng vang lên một tiếng to rõ. Sau đó, nó phát nổ, mảnh vỡ bay ra tứ phương.
Cả phần còn lại xuất hiện vô số vết rách, như là mạng nhện màu đen, rậm rạp chằng chịt, phảng phất nhận lấy lực phá hoại mang tính bạo phá đầy khủng bố. Theo sau vết rách, phần còn lại chợt ầm ầm nổ tung, cả mặt tường vỡ vụn ra, những viên gạch không trọn vẹn với đầy đủ hình dáng bắn ra xung quanh. Trong nháy mắt cả vách tường 20 mét lại trở thành một cái hang cực lớn.
Trong chốc lát lúc đó, không khí dâng lên như gió bão!
“Rít... Rít...”
Một số khách hàng dựa vào tường mà ngồi thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã bị không khí cuồng bạo cuốn lấy, liền như là một con diều trên không trung, bị đẩy bay ra ngoài mấy mét. Trên người những kẻ xui xẻo có không biết bao nhiêu là vết thương.
Đối mặt với cái chết của những người bình thường, hai tên nhà huấn luyện pokemon làm như không thấy. Gã mới tới vẫn cầm đao chém loạn. Những ánh đao cứ tầng tầng cắt nát cản trở mà lao về phía gã Fira.
Gã Fira cũng chẳng phải bó tay chịu chết. Một mảnh sương mù màu xám theo gió phát tán. Ban đầu chỉ là một mảnh nhỏ mịt mờ, nhưng không quá hai giây, nó liền lan ra bao phủ hầu hết toàn bộ quán rượu.
Tại biến cố ngoài ý muốn, cả quán rượu Ocean lâm vào cuồng loạn. Tất cả khách hàng nhao nhao hướng ra phía cửa chính mà tháo chạy.
Bọn hắn thế nhưng đang đối mặt với những nhà huấn luyện pokemon.
Tại toàn bộ vương quốc Thần Nhân, số lượng nhà huấn luyện pokemon không có bao nhiêu. Vì thế đương nhiên ai cũng không muốn vô duyên vô cớ chết ở trong tranh đấu của hai nhà huấn luyện pokemon này, những người sẽ không vì cái chết của họ mà phụ trách. Phải biết rằng cho dù quý tộc quyền quý cũng không có năng lực tùy ý làm bậy như những nhà huấn luyện pokemon – loại người mà đã sớm sống ở trên pháp luật và không có bất kỳ người nào có thể chế tài.
Nhìn xem khung cảnh hỗn loạn, đám người điên cuồng, “hắn” kìm chế kích động trong lòng, ẩn nấp ở vị trí thuận lợi nhất đã mưu tính từ trước, hai con mắt thì chăm chú nhìn về phía cái tường bị đánh nổ.
Mặc dù trải qua nhiều nhưng “hắn” cũng lấy làm kỳ.
Ở một thế giới chú trọng huấn luyện pokemon lại có những con người tập trung vào theo đuổi lực lượng của bản thân không kỳ lạ sao được? Chúng ta phải hiểu rằng ở nơi đây, pokemon đã có thể làm hết thảy công việc. Cho dù là đánh nhau thì cứ dùng số lượng pokemon đông đảo mà áp chết đối thủ cũng tốt mà?
Tuy vậy nhưng xem ra những kẻ này vẫn theo đuổi niềm tin vào sức mạnh của bản thân chứ không phải chỉ chăm chú vào ngoại lực.
Đôi mắt của “hắn” nheo lại, cố gắng nhìn rõ động tác của cả hai tên ấy. Trong nội tâm thì lại có một thanh âm điên cuồng gào thét. Nếu như chỉ cần khởi đầu đã đạt được loại sức mạnh này thì món quà của Chủ Thần dành cho người đứng đầu Thế giới Pokemon trừ “hắn” ra thì có thể là ai? Có thể là ai?
Rượu mật ong Beedrill loại Sơn trại nhìn qua là đặc sản của khu rừng phụ cận khu vực này, dùng mật ong chế thành, mùi rượu tươi ngọt, nhưng nó chỉ vẻn vẹn có giá trị 10 kim tệ mà thôi. Tính một cách đơn sơ dựa theo giá trị, gã này vung tay bo cho “hắn” 10 kim tệ.
Ở thời điểm người chơi mới vào, lại án chịu phí trị liệu pokemon đắt đỏ, 10 kim tệ chẳng khác nào là một kho báu khổng lồ. Chỉ cần chi tiêu hợp lý, giá trị của nó có thể mang lại ít nhất gấp năm lần lợi nhuận, thậm chí là hơn thế nữa.
Đây là… dĩa bánh rơi từ trên trời xuống?
Vốn đang muốn rút ngắn khoảng cách với những kẻ được ưu tiên bước đầu, trong nháy mắt nhìn thấy số tiền này, một điểm nghi kị, lo âu và thấp thỏm trong lòng “hắn” biến mất không còn thấy gì nữa. Trên mặt “hắn” chuyển sang vẻ ân cần và tươi cười.
- Đại nhân tôn kính, quán rượu có giá cả vừa phải, thức ăn và rượu phong phú, đầy chủng loại. Nơi đây tuyệt đối có thể thỏa mãn nhu cầu của ngài, ví dụ như đuôi Slowpoke nướng. Đặc biệt là đuôi Slowpoke loại Sơn trại nướng, tiểu nhân đảm bảo vừa ngon vừa giàu dưỡng chất lại quý phái và thanh lịch, ưu nhã và cao sang…
Trong nháy mắt, miệng của “hắn” chuyển biến thành pháo cao xạ, bật hết hỏa lực, ngôn ngữ bình dị xen lẫn tâm tình nịnh nọt đối với nhà huấn luyện pokemon. Tại thời khắc này, toàn bộ tinh hoa vuốt mông ngựa đều tập trung tới, tại trong miệng của “hắn”, chúng nó được phát huy vô cùng tinh tế, được bày ra hết sức mê người.
Tất cả cũng chỉ vì một chữ: Tiền!
Không chỉ đơn giản là vô luận ở đâu, thế giới nào, tài phú luôn là chỗ tất cả sinh linh mong ước, không có tiền nửa bước khó đi. Mà đối với “hắn”, kẻ khát khao phần quà của Chủ Thần, một món tài phú kinh người ở thời điểm này là nền móng tất yếu cần phải chiếm được, cho dù hạ đi sự tôn nghiêm của mình. Vả lại với “hắn”, báo thù rửa hận mới là trên hết, tôn nghiêm, tự trọng là cái thá gì? Không từ thủ đoạn, không từ biện pháp, không bỏ bất cứ cơ hội nào mới là cử chỉ sáng suốt nhất!
Không có tiền thì đuổi theo lũ kia bằng cọng lông chắc?
Mà kết quả cuối cùng, “hắn” thành công rồi.
Gã đàn ông huấn luyện pokemon tại “hắn” liên tục dội quả bom ngôn ngữ kèm ý ngọt, cả đầu óc cũng ngất ngất ngây ngây, và rồi chọn một mảng lớn đồ ăn và rượu. Sau đó lại trực tiếp vung ra 50 đồng kim tệ. Mà những món ăn gã ta gọi ra chẳng qua có giá trị chỉ tới chừng 10 kim tệ.
“Không có lãng phí một phen tâm tư, càng không có lãng phí nước bọt của ta. Lần này đã kiếm được.” – Hưng phấn đem 50 đồng kim tệ bỏ vào trong túi, “hắn” khom người lui về phía sau, ánh mắt dừng lại tại cằm gã kia. Sau khi nhìn vài giây, “hắn” mới thu hồi ánh mắt mà nhìn về phía phương hướng khác.
Người huấn luyện pokemon thần bí này có cái cằm trơn bóng không râu, chỉ có một chút tái xanh. Hẳn là tuổi sẽ không quá lớn, nếu so với số tuổi nhân vật của “hắn” cũng không lớn hơn mười tuổi.
Chẳng bao lâu “hắn” ngẩng đầu nhìn về phía nhà huấn luyện pokemon vốn đang vùi đầu ăn như sói, như hổ. Ánh mắt của “hắn” xoẹt qua một tia suy tư.
“Hắn” biết rõ cốt truyện sắp diễn ra.
Quả nhiên chỉ vài phút sau, cửa chính lại một lần nữa bị đẩy mạnh tạo một tiếng vang lớn. Cùng lúc đó, một bóng người lướt tới kèm theo âm thanh già nua.
- Fira, ta tìm được ngươi rồi!
Tại âm thanh này truyền đến một giây, cái nhà huấn luyện pokemon kia vốn đang mở miệng lớn ăn uống lập tức dừng lại động tác, ngẩng đầu lên. Và không nói hai lời, bàn tay trực tiếp đưa vào dây lưng, rút ra một quả pokemon ném về phía trước. Cùng lúc ấy, cánh tay còn lại của gã rút ở trong túi ra một cái gậy phép thuật cổ xưa, đồng thời miệng không ngừng đọc ra những câu chú ngữ khó hiểu.
“Xoẹt…”
Từ quả pokemon được ném, một con Spearow hiện diện. Nó chẳng cần đợi nhà huấn luyện kia ra lệnh mà đã lập tức dùng một cái cánh đẩy gã lên lưng. Ngay sau đó là tung ngươi lao vút đi ra ngoài. Nó và gã huấn luyện kia ăn ý đến không gì bằng.
Hiển nhiên một nhà pháp sư thì cần kéo dài khoảng cách mới là chính đạo.
Thế nhưng kẻ mới đến cũng không phải là hàng vỉa hè. Động tác của gã kia đã nhanh thì động tác của tên này còn nhanh hơn gấp bội.
Một quả pokemon từ vị trí của gã mới tới lao vút ra, một con Magneton xuất hiện.
Gã mới tới không dừng ở đó, gã vừa cho tay vào thắt lưng lấy ra một quả pokemon khác vứt tới vừa ra lệnh mà không hề nháy mắt:
- Magneton, Discharge!
Sáu khối nam châm của con Magneton liên tục nhấp nháy. Ánh sáng từ trường mãnh liệt từ 6 khối đó lao ra bao quanh cả tòa nhà. Chỉ 1 giây sau, cả tòa nhà bị bao vây bởi một lớp từ trường siêu năng.
Theo nguyên lý thông thường, kỹ năng Discharge của một con Magneton chỉ bao quanh nó và chủ nhân của nó với mục đích bảo vệ. Tuy nhiên ở tình cảnh này, chúng ta có thể thấy được chiêu thức đã biến thành bao quanh cả tòa nhà. Có thể huấn luyện pokemon phát ra một kỹ năng vượt xa thông thường thì xem ra nhà huấn luyện này chắc chắn là một người nổi danh trong giới huấn luyện pokemon.
Người tên là Fira đang ngồi trên lưng con Spearow cũng nhận ra tình huống không ổn. Ngay lúc ấy, hắn lại cầm lên một quả pokemon ném ra. Đồng thời tăng thêm tốc độ niệm chú ngữ.
“Phốc...”
Một con Golbat xuất hiện.
Vừa xuất hiện, nó liền phát ra đòn sóng âm Supersonic đánh úp về phía con Magneton đang liên tục phóng ra các tia lửa điện Spark từ vị trí các con mắt đánh về con Spearow đang bay.
Làn sóng sóng âm Supersonic tuy vô hình nhưng cũng như nước lớn vùn vụt lao nhanh khiến không khí vặn vẹo và biến hình, do đó khiến địch thủ nhận ra một cách dễ dàng.
Bởi vậy, đối phương cũng đã làm ra đáp trả.
Chỉ thấy ở giữa chiến trường, một vòng sáng vô hình được dựng lên. Nó lóng lánh như dải ngân hàng đang vắt ngang. Làn sóng âm Supersonic của Golbat đánh vào màn sáng tạo nên những âm vang trầm đục.
“Xèo... Phốc... Phốc...”
Sau giây lát, cả 2 đều bị triệt tiêu.
Dĩ nhiên màn sáng lại là chiêu Confusion đã được cải tiến.
Nhìn về phía gã mới tới, chúng ta lại nhận ra một con Exeggcute mới xuất hiện với 12 đôi mắt đã hóa thành màu vàng.
- Fira, nạp mạng đi!
Sau lần giao phong này, cả hai lại lao vào chiến đấu sống chết với nhau. Gã mới tới cầm chiến đao xông tới, gã Fira liên tục lui ra niệm chú ngữ.
Hai nhà huấn luyện pokemon quyết đấu trong không gian chật hẹp!
“Bành!”
Một mảnh vách tường được sơn một màu lục nhạt bỗng vang lên một tiếng to rõ. Sau đó, nó phát nổ, mảnh vỡ bay ra tứ phương.
Cả phần còn lại xuất hiện vô số vết rách, như là mạng nhện màu đen, rậm rạp chằng chịt, phảng phất nhận lấy lực phá hoại mang tính bạo phá đầy khủng bố. Theo sau vết rách, phần còn lại chợt ầm ầm nổ tung, cả mặt tường vỡ vụn ra, những viên gạch không trọn vẹn với đầy đủ hình dáng bắn ra xung quanh. Trong nháy mắt cả vách tường 20 mét lại trở thành một cái hang cực lớn.
Trong chốc lát lúc đó, không khí dâng lên như gió bão!
“Rít... Rít...”
Một số khách hàng dựa vào tường mà ngồi thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã bị không khí cuồng bạo cuốn lấy, liền như là một con diều trên không trung, bị đẩy bay ra ngoài mấy mét. Trên người những kẻ xui xẻo có không biết bao nhiêu là vết thương.
Đối mặt với cái chết của những người bình thường, hai tên nhà huấn luyện pokemon làm như không thấy. Gã mới tới vẫn cầm đao chém loạn. Những ánh đao cứ tầng tầng cắt nát cản trở mà lao về phía gã Fira.
Gã Fira cũng chẳng phải bó tay chịu chết. Một mảnh sương mù màu xám theo gió phát tán. Ban đầu chỉ là một mảnh nhỏ mịt mờ, nhưng không quá hai giây, nó liền lan ra bao phủ hầu hết toàn bộ quán rượu.
Tại biến cố ngoài ý muốn, cả quán rượu Ocean lâm vào cuồng loạn. Tất cả khách hàng nhao nhao hướng ra phía cửa chính mà tháo chạy.
Bọn hắn thế nhưng đang đối mặt với những nhà huấn luyện pokemon.
Tại toàn bộ vương quốc Thần Nhân, số lượng nhà huấn luyện pokemon không có bao nhiêu. Vì thế đương nhiên ai cũng không muốn vô duyên vô cớ chết ở trong tranh đấu của hai nhà huấn luyện pokemon này, những người sẽ không vì cái chết của họ mà phụ trách. Phải biết rằng cho dù quý tộc quyền quý cũng không có năng lực tùy ý làm bậy như những nhà huấn luyện pokemon – loại người mà đã sớm sống ở trên pháp luật và không có bất kỳ người nào có thể chế tài.
Nhìn xem khung cảnh hỗn loạn, đám người điên cuồng, “hắn” kìm chế kích động trong lòng, ẩn nấp ở vị trí thuận lợi nhất đã mưu tính từ trước, hai con mắt thì chăm chú nhìn về phía cái tường bị đánh nổ.
Mặc dù trải qua nhiều nhưng “hắn” cũng lấy làm kỳ.
Ở một thế giới chú trọng huấn luyện pokemon lại có những con người tập trung vào theo đuổi lực lượng của bản thân không kỳ lạ sao được? Chúng ta phải hiểu rằng ở nơi đây, pokemon đã có thể làm hết thảy công việc. Cho dù là đánh nhau thì cứ dùng số lượng pokemon đông đảo mà áp chết đối thủ cũng tốt mà?
Tuy vậy nhưng xem ra những kẻ này vẫn theo đuổi niềm tin vào sức mạnh của bản thân chứ không phải chỉ chăm chú vào ngoại lực.
Đôi mắt của “hắn” nheo lại, cố gắng nhìn rõ động tác của cả hai tên ấy. Trong nội tâm thì lại có một thanh âm điên cuồng gào thét. Nếu như chỉ cần khởi đầu đã đạt được loại sức mạnh này thì món quà của Chủ Thần dành cho người đứng đầu Thế giới Pokemon trừ “hắn” ra thì có thể là ai? Có thể là ai?
Tác giả :
MT