Chia Tay
Chương 46: ” muốn chuối để làm gì “
Cố Ngôn Đình cuối cùng vẫn bị bắt lên xe. Lúc lên xe còn bị Đường Dịch thô lỗ đạp cho cái tống vào trong. Cố Ngôn Đình mơ hồ nghe thấy bên tai tiếng nghiến răng ken két.
Dọc đường đi Đường Dịch khai hỏa cơn tức mười phần. Cố Ngôn đình đành thành thật mà ngồi ở phía sau, trong chốc lát răng nanh cũng bắt đầu phát run. Cuối cùng đi đến giao lộ, đèn giao thông chuyển sang đỏ Đường Dịch thắng gấp khiến Cố Ngôn Đình bị dọa đến cả run cũng không dám – Đường Dịch bình thường lái xe rất ổn định, hôm nay đến giao lộ muốn dừng liền dừng khiến cho phía sau còi xe vang lên inh ỏi mà cậu vẫn bát phong xuy bất động. Tác phong cán bộ về hưu không hề khinh suất, hôm nay Đường Dịch như được khai thông cơ hồ mà nói như không muốn sống nữa.
(*tám gió thổi không lay động)
Kỳ thật theo góc độ người ở giữa thì nói vậy cũng có chút khoa trương. Nhưng bởi vì tương phản quá lớn, Cố Ngôn Đình vẫn bị hoảng sợ. Hắn nghĩ đến có thể là do ” Đường Dịch lo cho hắn ” cùng ” Đường Dịch thật sự rất tức giận ” suy nghĩ trong chốc lát. Sau đó lại bi thương nghĩ rằng 90% là vế sau, vì vậy hắn chỉ có thể cố gắng ngồi ở phía sau xe giảm bớt lực tồn tại của bản thân.
Phòng cấp cứu của bệnh viện có không ít người. Một nữ y tá trước kiểm tra thân nhiệt Cố Ngôn Đình, chưa nói hai lòi liền đem người dẫn đến phòng khám. Đường Dịch ở bên ngoài không nói gì chạy lên chạy xuống. Chờ mọi chuyện xong xuôi cả thì đã là hai giờ đêm. Cố Ngôn Đình được an bài ở trong phòng bệnh nhỏ truyền dịch. Hắn mê man muốn ngủ, bất quá vẫn cố chống đỡ mí mắt nhìn Đường Dịch mà cười một cái.
” Ai, thật sự hao tổn tâm tư lo lắng … cũng không đến nỗi … “
” Cái gì gọi là không đến nỗi ” Đường Dịch sắc mặt đã khá hơn một tí. Trong phòng bệnh hệ thống sưởi khiến mặt cậu có chút hồng, cậu vừa tiến vào thì kính mắt liền bị bịt kín bởi một tầng sương trắng. Lúc này vẻ mặt bình tĩnh đem kính xuống chùi lau.
Cố Ngôn Đình nằm thật thoải mái trên giường bệnh nghe vậy liền dịch người vào trong nói:” Phòng bệnh cao cấp còn là phòng đơn. Vừa có giấy dán tường, vừa có chậu hoa giữa phòng bây giờ bệnh viện cũng lưu hành kiểu phòng điền viên nữa sao “
” Uhm, phòng điền viên rất tốt đi ” Đường Dịch đem kính mắt gập lại, đôi mắt xinh đẹp nhìn đến Cố Ngôn Đình. Sau một lúc lâu mới nhíu mày:” Vừa lòng không Vừa lòng thì ở lại đi “
Cố Ngôn Đình:” … “
” Này là khu bệnh cách ly. Tình trạng nghiêm trọng mới dùng đến ” Đường Dịch lấy ra một cái ghế ngồi dựa xuống, bắt chéo chân nhìn hắn:” Còn chưa kịp chúc mừng anh. Anh chỉ kém một chút là có thể ở lâu trong này. Gần đây thành T có bệnh cảm độc tính. Anh cũng coi như theo kịp thời đại – Bắt được mốt dịch bệnh này. Ai, thật có thể nhẫn nại, còn là phòng đơn “
Cố Ngôn Đình lúc này mới nhớ đến, hắn bị y tá dẫn đến bên này cả khu đều tối đen như mực. Im lặng có thể nhìn thấy quỷ, bên này phòng bệnh không nhiều lắm. Bên cạnh phòng cấp cứu, phòng xét nghiệm hay phòng theo dõi thì lại có đủ cả.
Hắn nhìn phòng bệnh nhỏ thật ấm áp đột nhiên cảm thấy không phải đáng yêu như vậy. Vì thế yên lặng chớp chớp mắt nhìn Đường Dịch.
Đường Dịch tựa lưng lên ghế, mệt mỏi như từng đợt sóng tràn khắp cơ thể. Cậu lẳng lặng nhìn Cố Ngôn Đình một lúc, sau đó thở dài:” Cố Ngôn Đình. Anh sao có thể làm vậy hả “
Hai người không cần nói cũng hiểu được đối phương nghĩ gì. Như việc Cố Ngôn Đình tắm nước lạnh chuyện tình sớm muộn gì cũng bại lộ giống nhau. Hắn ở bên ngoài già mồm át lẽ phải kỳ thật cũng biết không thể lừa Đường Dịch được lâu. Đường Dịch đêm nay rõ ràng có tâm sự, bị hắn tìm được khe hở mà chiếm tiện nghi. Thế nhưng nếu đột nhiên Đường Dịch ngủ một giấc thanh tỉnh lại, có thể tưởng tượng được đến lúc đó hậu quả tuyệt đối so với bị đuổi ra khỏi nhà còn nghiêm trọng hơn.
Tất nhiên Đường Dịch lúc này cũng đã phản ứng lại.
Cố Ngôn Đình chiếm tiện nghi nhưng cũng không dám khoe khoang. Chính mình thành thật mà trước thừa nhận sai lầm. Lúc này nhìn biểu tình Đường Dịch mà thấp thỏm không yên ngay cả ngủ cũng không dám, khẩn trương mà chống mí mắt nhìn cậu.
Đường Dịch không thể nói rõ trong lòng là tức giận, buồn cười hay là bất đắc dĩ. Cố Ngôn Đình hai năm trước rốt cuộc đã trải qua chuyện gì lại trở thành cái bộ dạng hiện tại cậu không thể nào biết được. Nhưng mà đêm nay hắn chỉ liếc mắt nhìn hợp đồng một cái liền nhìn ra điểm mấu chốt của vấn đề, kỳ thật hết thảy cũng không như những gì hắn biểu hiện ra bên ngoài đơn giản như vậy.
Đường Dịch lại đối với hắn không hề phòng bị, mà Cố Ngôn Đình tuy là ” không đơn giản ” nhưng luôn không cẩn thận mà nói hớ cái gì đó, việc nên nói cái gì không nên nói cái gì, đôi lúc đều triệt để nói ra như loạn tát một trận khiến cậu dở khóc dở cười.
Hai người bọn họ mấy ngày nay hình thức ở chung so với hai năm trước giống nhau. Cứ nghĩ sau khi xa cách sẽ khách sáo các kiểu, tất cả cũng chỉ là tưởng tượng gì đó. Rõ ràng rất nhiều chuyện đã xảy ra, nhưng lúc này trong phòng bệnh nhỏ thực yên tĩnh. Hai người im lặng nhìn nhau tựa hồ như chưa từng có chuyện gì phát sinh.
Cố Ngôn Đình gắng gượng chống đỡ mí mắt hồi lâu, nhìn Đường Dịch không tiếp tục nói gì nữa, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi. Mơ mơ hồ hồ chìm vào giấc ngủ.
Sáng ngày hôm sau lúc hắn tỉnh lại, vừa vặn nhìn thấy nữ y tá vẻ mặt vui vẻ đẩy cửa đi vào. Đối phương thấy hắn tỉnh liền kéo xuống khẩu trang cười cười. Cố Ngôn Đình thoáng sửng sốt, mở miệng hỏi:” Đường Dịch đâu “
Y tá nghi hoặc a một tiếng, Cố Ngôn Đình vội sửa miệng:” Là người ngày hôm qua đến cùng tôi. Tóc đen, mắt rất đẹp, mặc áo sơ mi trắng … “
” Anh ấy đi lấy thuốc rồi ” y tá rất nhanh phản ứng lại, cười hỏi:” Anh ta tên gì Đường Dịch sao “
Cố Ngôn Đình ừ một tiếng, nhấc tay lên. Ống tiêm đã sớm nhổ ra, phía trên lộ ra hai dấu chích nhỏ. Xem ra là kiệt tác tối hôm qua. Y tá nghe vậy cười nói:” Anh ấy thật tốt. Cả đêm không ngủ ở đây trông chừng anh. Bảo chúng tôi cứ đi nghỉ, khi nào nhổ kiêm đổi thuốc thì gọi tụi tôi “
Các nàng trực đêm mệt gần chết, bình thường đều là tận dụng mọi lúc mọi nơi rãnh ra liền chợp mắt chốc lát. Nhất là vào rạng sáng hai ba giờ, người rất dễ dàng mệt mỏi rã rời. Tuy rằng Đường Dịch nói vậy nhưng các nàng cũng không dám nghỉ ngơi. Nhưng nói như thế thật sự khiến trong lòng các nàng ấm áp.
Cố Ngôn Đình ngẩn người. Nhìn thấy khóe miệng nữ y tá ôn nhu cười, khuôn mặt còn đỏ bừng đột nhiên nói:” Uhm. Đối tượng của y cũng nói như vậy “
” A ” Mỹ nữ y tá sửng sốt một chút quả nhiên ánh mắt lập tức mở lớn, có chút kinh ngạc:” Anh ta có bạn gái ”
“…” Cố Ngôn Đình thân mình cứng đờ, sau đó thật mạnh ừ một tiếng.
” A Không phải nói là còn độc thân sao ” Nữ y tá thanh âm mang theo nghi hoặc, thu dọn đồ xong đem theo một bụng nghi vấn đi ra ngoài.
Cố Ngôn Đình đợi người đi rồi lúc này mới cắn răng chậm rãi xoay người xuống giường.
Sức khỏe của hắn đã tốt, ở chỗ lấy thuốc tìm được Đường Dịch còn cố tình nhảy hai cái. Còn bày ra tư thế đắc ý như Popeye*. Đáng tiếc loại hành vi này không được bất luận kẻ nào chú ý đến. Đường Dịch mí mắt cũng không nâng một cái, mà phía sau Cố Ngôn Đình có một bà lão cầm quải trượng gõ gõ vừa xoa thắt lưng vừa nói:” Tiểu tử, nhường đi, nhường cho lão đi … nhường cho lão đi … “
Cố Ngôn Đình:” … “
Hắn cũng không hề biết chính mình suýt nữa là chết. Tối hôm qua nhiệt độ cơ thể cao nhất lên tới hơn bốn mươi độ. Đường Dịch đang rầu rĩ mệt mỏi, nửa đêm bị con số 40 kia dọa tỉnh. Vài lần muốn ngủ nhưng nhìn đến Cố Ngôn Đình đang ngủ vẫn sốt cao như trước lại không dám ngủ. Cũng may cuối cùng sốt cũng lui, kiểm tra máu cũng bình thường trở lại tình hình không có gì.
Cố Ngôn Đình trên đường trở về trừ bỏ chân có chút đau thì cũng không còn cảm giác gì khác. Hắn nhớ đến Đường Dịch cả đêm không ngủ, cố sống cố chết chui vào chỗ lái xe. Đường Dịch lười tranh cãi với hắn, ngồi xuống ghế phó lái mà an tâm bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần. Đợi lúc đến bãi đổ xe nhà trọ, Cố Ngôn Đình quay đầu nhìn cậu mới phát hiện Đường Dịch đã ngủ say.
Ghế ngồi còn chưa chỉnh, đoán chừng ngủ cũng không thoải mái. Đầu lệch sang một bên, lông mi duyên dáng khẽ động như đang có chuyện phiền lòng.
Cố Ngôn Đình xoay đầu lẳng lặng nhìn trong chốc lát. Sau một lúc lâu hắn nhẹ nhàng đi xuống xe. Sau đó vòng qua bên Đường Dịch, mở cửa xe. Hai cánh tay đồng thời đặt dưới thân Đường Dịch, sau đó cẩn thận đem người từ chỗ ngồi bế lên.
Đường Dịch bị bế lên trong nháy mắt mơ màng mở mắt. Cố Ngôn Đình nhìn thấy cậu tỉnh, nhỏ giọng nói:” Xuỵt, ngủ đi “
Động tác cùng biểu tình của hắn vô cùng tự nhiên. Đường Dịch nhìn hắn một cái, thực sự nhắm mắt lại.
Một đường ôm đến chỗ thang máy chờ. Cố Ngôn Đình trong lòng không thể không đắc ý. Lúc ở trong thang máy còn ở mặt kính sáng bóng lắc đầu mấy cái càng cảm thấy mình đẹp trai chịu không nổi. Cho đến khi ra khỏi thang máy hắn mới nhớ đến một vấn đề lớn – chìa khóa còn trong người Đường Dịch.
Hắn lúc này bế người một đường đi đến đây dù đổ mồ hôi một chút, nhưng lại không muốn buông tay. Tình cảnh này rất hiếm có. Huống hồ hy vọng của hắn là ôm người từ trên ghế xe đến thẳng trên giường … Nhưng vì mở cửa mà đem người đánh thức cũng thực sự quá sát phong cảnh.
Cố Ngôn Đình do dự nửa ngày, ánh mắt từ trên xuống dưới đem cửa nhà trọ nhìn qua vài lần. Cũng không phát hiện chìa khóa dự phòng gì đó. Lấy chân đá đá, cửa khóa cũng rất tốt không thể một cước có thể đá văng. Hắn có chút sốt ruột, tại chỗ chậm rãi đi tới lui hai vòng. Lúc sau nghe thấy thanh âm của cún con thật đáng thương vang lên phía sau cửa.
” Aizz, tôi tự mình mở ” Đường Dịch đột nhiên lên tiếng, chậm rì rì thở dài.
Cố Ngôn Đình đối diện cửa phát sầu, vừa nghe động tĩnh liền bị dọa run. Thiếu chút nữa đã ném người đi.
Đường Dịch dùng sức đỡ vai hắn nhảy xuống. Thân thủ lấy ra chìa khóa mở cửa đổi giày, đi đến cửa phòng ngủ. Cố Ngôn Đình bên kia còn đứng ở trên hành lang chưa phản ứng lại.
” Không phải em … em đã thức ” Hắn trừng mắt có chút ngây người.
Đường Dịch dừng lại cước bộ quay đầu liếc nhìn hắn, từ trong lỗ mũi hừ một tiếng.
” aizz, em tỉnh sao không nói! ” Cố Ngôn Đình hướng một bên trừng mắt:” Như thế nào lại không nói một tiếng! Tôi chuyện này… “
” Anh chuyện này cái gì ” Đường Dịch thản nhiên liếc hắn một cái:” Anh nghĩ muốn giả vờ mạnh mẽ muốn thành popeye, tôi thì thiếu người sai việc. Nhất cử lưỡng tiện mà thôi “
Cố Ngôn Đình:” … “
” Đúng rồi, ngăn kéo có tiền. Dưới lầu dọc theo đường nhỏ bên cạnh, đi về phía trước một chút có nhà hàng. Giữa trưa mua rau chân vịt về ” Đường Dịch dừng một chút:” À đến tiệm hoa quả bên cạnh mua thêm một ít chuối “
Cố Ngôn Đình còn đắm chìm trong việc bị người nói là muốn thành popeye mà buồn bực, nghe được chuối lại ngẩn người. Sau đó hắn rất nhanh khôi phục lại, nhìn thấy Đường Dịch phải thay quần áo ngủ, hừ hừ nói:” Mua chuối để làm gì ”
Đường Dịch liếc hắn một cái không nói gì.
Cố Ngôn Đình được một tấc lại tiến một thước, mặt dày đến gần cậu nói:” Có tôi đây “
Đường Dịch lần này không cùng hắn phát hỏa mà là cầm quần áo ngủ đi vào nhà vệ sinh, vừa đi vừa giải thích:” Bác sĩ dặn cho anh ” Đi tới cửa cậu đột nhiên dừng lại một chút, vân đạm phong khinh giải thích:” Muốn nhiều thì tự mình lựa đi “
” … ” Cố Ngôn Đình ngẩn người, nhịn không được quát:” Sao có thể! “
Chuối quả thực là mua cho hắn. Bác sĩ dặn hắn phải bổ sung chút kali cùng canxi. Vì thế nêu ví dụ mấy nguyên liệu nấu ăn cùng hoa quả. Đường Dịch nhớ rất rõ, Cố Ngôn Đình lại sớm quên hết. Hắn đầu óc lệch lạc hiểu sai ý, nghe thấy Đường Dịch nói cho hắn, hậm hực đi mua chuối cao trở về. Lúc mua về Đường dịch vừa mới ngủ. Cố Ngôn Đình đem nải chuối cao không dài hơn đầu ngón tay bao nhiêu đi vào phòng ngủ nhìn nhìn. Phàm Phàm tò mò đi theo phía sau, sau đó một bên nghe ngóng một bên quậy phá.
Đường Dịch bị đánh thức có chút bực bội. Nhìn thấy trong tay Cố Ngôn Đình cầm gì đó liền sửng sốt nửa ngày. Sau đó thở ra một hơi, nhất thời cười không dừng được.
” … “
Cố Ngôn Đình da mặt nóng lên, sắc mặt tối đen nghiêm nghị hỏi:” Em cười cái gì! ” tối thứ tư hắn bay đến đây, hôm nay đã là thứ sáu. Ba ngày trước Đường Dịch cơ hồ chưa từng hòa nhã với hắn. Cố Ngôn Đình có thể nhìn ra Đường Dịch cũng không phải nhằm vào hắn, mà thật sự có chuyện phiền não. Lúc này Đường Dịch cười không ngừng, hắn mặc dù mặt có chút đỏ nhưng trong lòng vẫn là cao hứng.
Đường Dịch ngay từ đầu đã biết trong đầu hắn nghĩ cái gì. Lúc này vui vẻ nửa ngày, sau đó mặt mày nhăn nhúm bồi thêm một câu:” Anh … ha ha ha …. Nhanh thật ~! … “
” … ” Cố Ngôn Đình mặt nhanh chóng đỏ lên, xoay người hung tợn uy hiếp:” Chết tiệt! Đường Dịch, em đừng cho là tôi không dám động em! “
Đường Dịch đã sớm ngồi trên giường, nghe thế liền nghiêm mặt một chút. Nhưng lại không quá hai giây khóe môi cậu lại bất giác cong lên, đưa tay che mặt lại, một bên cười một bên nói:” Ngại quá … tôi, không nhịn được “
Cố Ngôn Đình nhào đến, chuối cũng bị ném xuống đất. Phàm Phàm dùng móng vuốt gạch một cái, ngửi ngửi cũng không dám ăn.
Đường Dịch còn chưa dừng được cười, nhìn Cố Ngôn Đình thẹn quá hóa giận dùng sức nhịn cườu. Đôi mắt xinh đẹp lóe sáng của cậu nhìn qua. Sắc mặt bởi vì cười hơi hơi đỏ lên, ngay cả đường cong của chiếc mũi anh tuấn cũng nhu hòa đi nhiều. Cố Ngôn Đình vừa nhìn tới liền cúi đầu thầm mắng một tiếng, nhào người đến nhanh chóng đem cậu áp xuống giường.
Đường Dịch khóe miệng còn đang cong lên. Nhìn tư thế của Cố Ngôn Đình một bên vịnh vai hắn, một bên cười nói:” aizz, không cười anh nữa. Để tôi ngủ bù một chút đi, mấy ngày nay ngủ không tốt lắm, khó khăn mới được cái cuối tuần “
Cố Ngôn Đình lấy tư thế mãnh hổ nằm phía trên không hề nhúc nhích, nghe lời này cúi đầu ừ một tiếng:” Em mấy ngày nay không ngủ ngon “
” Vô nghĩa ” Đường Dịch xoay xoay cổ:” Anh tới hôm thứ tư phải không Ngày đó tôi cùng với bạn mâu thuẫn tranh cãi ầm ĩ. Buổi tối trở về không còn sớm, thứ năm trở về cũng nửa đêm. Anh còn gây sức ép bắt tôi đi ăn cơm … ” Nói tới đây hai người đều dừng lại một chút. Đêm đó Cố Ngôn Đình lấy cớ quần ngủ của mình ngắn đem người đẩy xuống thảm cường hôn. Tình hình cơ hồ là sóng lớn trào dâng. Đường Dịch ứng thanh khụ một tiếng, vội vàng di chuyển tầm mắt. Đồng thời rất nhanh chuyển đề tài:” Ngày đó chỉ ngủ một chút, ngày hôm qua không ngủ. Tiếp tục như thế thật sự là chịu không nổi “
Cố Ngôn Đình thật sâu liếc mắt nhìn cậu một cái, không nhúc nhích cũng không nói gì.
Đường Dịch ẩn ẩn cảm thấy không tốt lắm, nhắc nhở hắn:” Cố Ngôn Đình. Anh nếu không để tôi ngủ thì cũng không phải là người nữa “
” Uhm ” Cố Ngôn Đình trầm mặc, nửa ngày sau mới gật gật đầu.
Đường Dịch nhẹ nhàng thở ra, sau đó liền cảm thấy bên tai nóng lên. Cố Ngôn Đình hai tay chụp lấy hai bên tai cậu, nâng đầu cậu hôn xuống.
” Tôi hôm nay không làm người nữa! ” Cố Ngôn Đình trầm thấp thở gấp dán xuống môi cậu. Bàn tay to lớn khô ráp ấm áp sờ xuống thắt lưng cậu, hung hăng xoa một chút liền đem quần áo thô lỗ đẩy lên cao.
Đường Dịch cảm thấy bản thân tự đẩy mình vào chỗ chết. Đầu lưỡi Cố Ngôn Đình cường thế tiến vào, cậu rõ ràng muốn cự tuyệt né tránh nhưng đầu lưỡi lại theo bản năng mà dây dưa càng khiến Cố Ngôn Đình thở dốc nặng nề hơn. Cố Ngôn Đình mạnh bạo mà lại cường thế trong miệng cậu càn quét mãnh liệt. Đặt tay trên tấm lưng trơn bóng của cậu ve vuốt như chỉ hận không phải chỉ chạm vào một tầng da.
Đường Dịch bị đầu lưỡi của hắn chạm vào cuống họng có chút không thoải mái. Thân mình cũng thoáng vặn vẹo muốn thoát khỏi. Không ngờ hành động này lại vô ý như thuận theo Cố Ngôn Đình, tay hắn thoáng cái đi xuống phía dưới. Hạ phúc hai người cơ hồ kín kẽ dán sát vào nhau. Đường Dịch rất nhanh cảm giác được thân thể đối phương biến hóa rõ ràng, thứ gì đó ở dưới chân kịch liệt càn quấy mà chạm vào đùi cậu một chút. Sau đó một cỗ tê dại từ bụng bùm bùm lan tỏa đốt cháy toàn thân cậu. Cố Ngôn Đình không biết từ khi nào đã buông môi cậu ra, ngược lại ở bên tai cậu hung hăng mà liếm.
Làn da của Đường Dịch rất tốt, toàn thân bóng loáng mịn màng. Cố Ngôn Đình khó có thể kiềm chế ở bên tai cậu nói hai câu hạ lưu. Như nguyện ý nhìn thấy lỗ tai Đường Dịch cơ hồ là đỏ cả lên. Hắn cấm dục hai năm, thân thể vừa nhìn thấy một màn như vậy liền ầm ầm dục hỏa dâng trào. Tất cả hormones trong chốc lát vọt tới đỉnh đầu.
” Nơi này … có nhớ tôi không Hửm ” Cố Ngôn Đình ngậm tai Đường Dịch, bàn tay to một bên cởi quần áo, một bên thở hổn hển nói:” Cơ khát không Bao lâu không được chạm qua rồi … uhm … Nơi này, người khác đã hôn qua chưa “
” … ” Đường Dịch cơ thể đột nhiên căng cứng lại.
Cố Ngôn Đình lời vừa ra khỏi miệng liền biết không ổn. Hắn sửng sốt hai giây, chậm rãi quay đầu chống lại đôi mắt vừa phẫn nộ vừa mang theo *** của Đường Dịch. Cơ hồ là kêu thảm cho chính mình một cái tự mắng “ chết tiệt “
Bệnh nặng vừa qua cũng chưa hoàn toàn khỏi hẳn Cố Ngôn Đình đã bị đạp xuống giường. Bi thương chạy đến nhà vệ sinh tắm rửa sạch sẽ mới đi ra. Đường Dịch vừa rồi bộ dáng nghiến răng nghiến lợi như muốn giết chết hắn. Hắn chỉ có thể tạm thời giả vờ sợ hãi mà chọn cách làm trò đồng thời dùng hết khả năng để lấy lòng người đang cười lạnh.
Nếu hắn với Đường Dịch là trước kia, hoặc là hiện tại bọn họ đã giải trừ khúc mắc mà hoàn toàn hợp lại. Cố Ngôn Đình tuyệt đối sẽ không ủy khuất chính mình, tình nguyện ngày hôm sau mất đầu cũng phải làm tới cùng. Đáng tiếc thân phận hắn hiện tại chính là lưu lại làm việc vặt cho cậu, lúc này cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám. Đương nhiên hắn cũng không phải người tuyệt đối thành thật. Lấy lòng Đường Dịch xong liền thuận lợi trộm lấy quần lót người kia vừa thay ra chạy đến phòng vệ sinh mà lợi dụng một phen.
Thế nhưng liên tiếp hai ngày Đường Dịch cũng không cho hắn bất cứ cơ hội gì. Ngay cả hôn một cái cũng phải thừa lúc nửa đêm cậu ngủ say mới dám lén lút làm.
Ngày thứ hai cuối cùng cũng bất đất dĩ đến. Đường Dịch hiếm khi ở nhà ăn sáng. Cố Ngôn Đình tối trước đó đã chuẩn bị. Đường Dịch lúc đó không chú ý đến, hiện tại mới nhìn đến hai chén cháo hương vị so với bình thường quả thực không hề giống nhau.
Cố Ngôn Đình chờ cậu ăn xong mới kéo cậu một chút, chần chờ nói: ” Tôi hôm nay phải về công ty một chuyến “
Đường Dịch kinh ngạc quay đầu liếc hắn một cái, gật gật đầu.
” Tôi trở về xem lại hợp đồng lần này ” Cố Ngôn Đình nhìn cậu cười cười:” Em đừng lo lắng, hai ngày nay phải giữ gìn sức khỏe “
” Anh … ” Đường Dịch dừng một chút, nói:” Anh đừng làm cái gì trái pháp luật hoặc là vi phạm pháp luật. Chuyện của hai công ty, tôi có thể giải quyết. Anh đừng vì việc này mà bỏ đi công việc “
” Hắc, nói mấy lời này ” Cố Ngôn Đình phất phất tay nói:” Em nhanh đi làm đi “
Đường Dịch ngừng một chút, gật gật đầu xoay người đi mở cửa.
” Đường Dịch ” Cố Ngôn Đình đột nhiên gọi một tiếng.
” Hả ” Đường Dịch quay đầu liếc nhìn hắn. Chỉ thấy Cố Ngôn Đình mỉm cười đi đến, ở trên trán cậu nhẹ nhàng hôn một cái:” Chờ tôi về “
*Popeye nè
Dọc đường đi Đường Dịch khai hỏa cơn tức mười phần. Cố Ngôn đình đành thành thật mà ngồi ở phía sau, trong chốc lát răng nanh cũng bắt đầu phát run. Cuối cùng đi đến giao lộ, đèn giao thông chuyển sang đỏ Đường Dịch thắng gấp khiến Cố Ngôn Đình bị dọa đến cả run cũng không dám – Đường Dịch bình thường lái xe rất ổn định, hôm nay đến giao lộ muốn dừng liền dừng khiến cho phía sau còi xe vang lên inh ỏi mà cậu vẫn bát phong xuy bất động. Tác phong cán bộ về hưu không hề khinh suất, hôm nay Đường Dịch như được khai thông cơ hồ mà nói như không muốn sống nữa.
(*tám gió thổi không lay động)
Kỳ thật theo góc độ người ở giữa thì nói vậy cũng có chút khoa trương. Nhưng bởi vì tương phản quá lớn, Cố Ngôn Đình vẫn bị hoảng sợ. Hắn nghĩ đến có thể là do ” Đường Dịch lo cho hắn ” cùng ” Đường Dịch thật sự rất tức giận ” suy nghĩ trong chốc lát. Sau đó lại bi thương nghĩ rằng 90% là vế sau, vì vậy hắn chỉ có thể cố gắng ngồi ở phía sau xe giảm bớt lực tồn tại của bản thân.
Phòng cấp cứu của bệnh viện có không ít người. Một nữ y tá trước kiểm tra thân nhiệt Cố Ngôn Đình, chưa nói hai lòi liền đem người dẫn đến phòng khám. Đường Dịch ở bên ngoài không nói gì chạy lên chạy xuống. Chờ mọi chuyện xong xuôi cả thì đã là hai giờ đêm. Cố Ngôn Đình được an bài ở trong phòng bệnh nhỏ truyền dịch. Hắn mê man muốn ngủ, bất quá vẫn cố chống đỡ mí mắt nhìn Đường Dịch mà cười một cái.
” Ai, thật sự hao tổn tâm tư lo lắng … cũng không đến nỗi … “
” Cái gì gọi là không đến nỗi ” Đường Dịch sắc mặt đã khá hơn một tí. Trong phòng bệnh hệ thống sưởi khiến mặt cậu có chút hồng, cậu vừa tiến vào thì kính mắt liền bị bịt kín bởi một tầng sương trắng. Lúc này vẻ mặt bình tĩnh đem kính xuống chùi lau.
Cố Ngôn Đình nằm thật thoải mái trên giường bệnh nghe vậy liền dịch người vào trong nói:” Phòng bệnh cao cấp còn là phòng đơn. Vừa có giấy dán tường, vừa có chậu hoa giữa phòng bây giờ bệnh viện cũng lưu hành kiểu phòng điền viên nữa sao “
” Uhm, phòng điền viên rất tốt đi ” Đường Dịch đem kính mắt gập lại, đôi mắt xinh đẹp nhìn đến Cố Ngôn Đình. Sau một lúc lâu mới nhíu mày:” Vừa lòng không Vừa lòng thì ở lại đi “
Cố Ngôn Đình:” … “
” Này là khu bệnh cách ly. Tình trạng nghiêm trọng mới dùng đến ” Đường Dịch lấy ra một cái ghế ngồi dựa xuống, bắt chéo chân nhìn hắn:” Còn chưa kịp chúc mừng anh. Anh chỉ kém một chút là có thể ở lâu trong này. Gần đây thành T có bệnh cảm độc tính. Anh cũng coi như theo kịp thời đại – Bắt được mốt dịch bệnh này. Ai, thật có thể nhẫn nại, còn là phòng đơn “
Cố Ngôn Đình lúc này mới nhớ đến, hắn bị y tá dẫn đến bên này cả khu đều tối đen như mực. Im lặng có thể nhìn thấy quỷ, bên này phòng bệnh không nhiều lắm. Bên cạnh phòng cấp cứu, phòng xét nghiệm hay phòng theo dõi thì lại có đủ cả.
Hắn nhìn phòng bệnh nhỏ thật ấm áp đột nhiên cảm thấy không phải đáng yêu như vậy. Vì thế yên lặng chớp chớp mắt nhìn Đường Dịch.
Đường Dịch tựa lưng lên ghế, mệt mỏi như từng đợt sóng tràn khắp cơ thể. Cậu lẳng lặng nhìn Cố Ngôn Đình một lúc, sau đó thở dài:” Cố Ngôn Đình. Anh sao có thể làm vậy hả “
Hai người không cần nói cũng hiểu được đối phương nghĩ gì. Như việc Cố Ngôn Đình tắm nước lạnh chuyện tình sớm muộn gì cũng bại lộ giống nhau. Hắn ở bên ngoài già mồm át lẽ phải kỳ thật cũng biết không thể lừa Đường Dịch được lâu. Đường Dịch đêm nay rõ ràng có tâm sự, bị hắn tìm được khe hở mà chiếm tiện nghi. Thế nhưng nếu đột nhiên Đường Dịch ngủ một giấc thanh tỉnh lại, có thể tưởng tượng được đến lúc đó hậu quả tuyệt đối so với bị đuổi ra khỏi nhà còn nghiêm trọng hơn.
Tất nhiên Đường Dịch lúc này cũng đã phản ứng lại.
Cố Ngôn Đình chiếm tiện nghi nhưng cũng không dám khoe khoang. Chính mình thành thật mà trước thừa nhận sai lầm. Lúc này nhìn biểu tình Đường Dịch mà thấp thỏm không yên ngay cả ngủ cũng không dám, khẩn trương mà chống mí mắt nhìn cậu.
Đường Dịch không thể nói rõ trong lòng là tức giận, buồn cười hay là bất đắc dĩ. Cố Ngôn Đình hai năm trước rốt cuộc đã trải qua chuyện gì lại trở thành cái bộ dạng hiện tại cậu không thể nào biết được. Nhưng mà đêm nay hắn chỉ liếc mắt nhìn hợp đồng một cái liền nhìn ra điểm mấu chốt của vấn đề, kỳ thật hết thảy cũng không như những gì hắn biểu hiện ra bên ngoài đơn giản như vậy.
Đường Dịch lại đối với hắn không hề phòng bị, mà Cố Ngôn Đình tuy là ” không đơn giản ” nhưng luôn không cẩn thận mà nói hớ cái gì đó, việc nên nói cái gì không nên nói cái gì, đôi lúc đều triệt để nói ra như loạn tát một trận khiến cậu dở khóc dở cười.
Hai người bọn họ mấy ngày nay hình thức ở chung so với hai năm trước giống nhau. Cứ nghĩ sau khi xa cách sẽ khách sáo các kiểu, tất cả cũng chỉ là tưởng tượng gì đó. Rõ ràng rất nhiều chuyện đã xảy ra, nhưng lúc này trong phòng bệnh nhỏ thực yên tĩnh. Hai người im lặng nhìn nhau tựa hồ như chưa từng có chuyện gì phát sinh.
Cố Ngôn Đình gắng gượng chống đỡ mí mắt hồi lâu, nhìn Đường Dịch không tiếp tục nói gì nữa, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi. Mơ mơ hồ hồ chìm vào giấc ngủ.
Sáng ngày hôm sau lúc hắn tỉnh lại, vừa vặn nhìn thấy nữ y tá vẻ mặt vui vẻ đẩy cửa đi vào. Đối phương thấy hắn tỉnh liền kéo xuống khẩu trang cười cười. Cố Ngôn Đình thoáng sửng sốt, mở miệng hỏi:” Đường Dịch đâu “
Y tá nghi hoặc a một tiếng, Cố Ngôn Đình vội sửa miệng:” Là người ngày hôm qua đến cùng tôi. Tóc đen, mắt rất đẹp, mặc áo sơ mi trắng … “
” Anh ấy đi lấy thuốc rồi ” y tá rất nhanh phản ứng lại, cười hỏi:” Anh ta tên gì Đường Dịch sao “
Cố Ngôn Đình ừ một tiếng, nhấc tay lên. Ống tiêm đã sớm nhổ ra, phía trên lộ ra hai dấu chích nhỏ. Xem ra là kiệt tác tối hôm qua. Y tá nghe vậy cười nói:” Anh ấy thật tốt. Cả đêm không ngủ ở đây trông chừng anh. Bảo chúng tôi cứ đi nghỉ, khi nào nhổ kiêm đổi thuốc thì gọi tụi tôi “
Các nàng trực đêm mệt gần chết, bình thường đều là tận dụng mọi lúc mọi nơi rãnh ra liền chợp mắt chốc lát. Nhất là vào rạng sáng hai ba giờ, người rất dễ dàng mệt mỏi rã rời. Tuy rằng Đường Dịch nói vậy nhưng các nàng cũng không dám nghỉ ngơi. Nhưng nói như thế thật sự khiến trong lòng các nàng ấm áp.
Cố Ngôn Đình ngẩn người. Nhìn thấy khóe miệng nữ y tá ôn nhu cười, khuôn mặt còn đỏ bừng đột nhiên nói:” Uhm. Đối tượng của y cũng nói như vậy “
” A ” Mỹ nữ y tá sửng sốt một chút quả nhiên ánh mắt lập tức mở lớn, có chút kinh ngạc:” Anh ta có bạn gái ”
“…” Cố Ngôn Đình thân mình cứng đờ, sau đó thật mạnh ừ một tiếng.
” A Không phải nói là còn độc thân sao ” Nữ y tá thanh âm mang theo nghi hoặc, thu dọn đồ xong đem theo một bụng nghi vấn đi ra ngoài.
Cố Ngôn Đình đợi người đi rồi lúc này mới cắn răng chậm rãi xoay người xuống giường.
Sức khỏe của hắn đã tốt, ở chỗ lấy thuốc tìm được Đường Dịch còn cố tình nhảy hai cái. Còn bày ra tư thế đắc ý như Popeye*. Đáng tiếc loại hành vi này không được bất luận kẻ nào chú ý đến. Đường Dịch mí mắt cũng không nâng một cái, mà phía sau Cố Ngôn Đình có một bà lão cầm quải trượng gõ gõ vừa xoa thắt lưng vừa nói:” Tiểu tử, nhường đi, nhường cho lão đi … nhường cho lão đi … “
Cố Ngôn Đình:” … “
Hắn cũng không hề biết chính mình suýt nữa là chết. Tối hôm qua nhiệt độ cơ thể cao nhất lên tới hơn bốn mươi độ. Đường Dịch đang rầu rĩ mệt mỏi, nửa đêm bị con số 40 kia dọa tỉnh. Vài lần muốn ngủ nhưng nhìn đến Cố Ngôn Đình đang ngủ vẫn sốt cao như trước lại không dám ngủ. Cũng may cuối cùng sốt cũng lui, kiểm tra máu cũng bình thường trở lại tình hình không có gì.
Cố Ngôn Đình trên đường trở về trừ bỏ chân có chút đau thì cũng không còn cảm giác gì khác. Hắn nhớ đến Đường Dịch cả đêm không ngủ, cố sống cố chết chui vào chỗ lái xe. Đường Dịch lười tranh cãi với hắn, ngồi xuống ghế phó lái mà an tâm bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần. Đợi lúc đến bãi đổ xe nhà trọ, Cố Ngôn Đình quay đầu nhìn cậu mới phát hiện Đường Dịch đã ngủ say.
Ghế ngồi còn chưa chỉnh, đoán chừng ngủ cũng không thoải mái. Đầu lệch sang một bên, lông mi duyên dáng khẽ động như đang có chuyện phiền lòng.
Cố Ngôn Đình xoay đầu lẳng lặng nhìn trong chốc lát. Sau một lúc lâu hắn nhẹ nhàng đi xuống xe. Sau đó vòng qua bên Đường Dịch, mở cửa xe. Hai cánh tay đồng thời đặt dưới thân Đường Dịch, sau đó cẩn thận đem người từ chỗ ngồi bế lên.
Đường Dịch bị bế lên trong nháy mắt mơ màng mở mắt. Cố Ngôn Đình nhìn thấy cậu tỉnh, nhỏ giọng nói:” Xuỵt, ngủ đi “
Động tác cùng biểu tình của hắn vô cùng tự nhiên. Đường Dịch nhìn hắn một cái, thực sự nhắm mắt lại.
Một đường ôm đến chỗ thang máy chờ. Cố Ngôn Đình trong lòng không thể không đắc ý. Lúc ở trong thang máy còn ở mặt kính sáng bóng lắc đầu mấy cái càng cảm thấy mình đẹp trai chịu không nổi. Cho đến khi ra khỏi thang máy hắn mới nhớ đến một vấn đề lớn – chìa khóa còn trong người Đường Dịch.
Hắn lúc này bế người một đường đi đến đây dù đổ mồ hôi một chút, nhưng lại không muốn buông tay. Tình cảnh này rất hiếm có. Huống hồ hy vọng của hắn là ôm người từ trên ghế xe đến thẳng trên giường … Nhưng vì mở cửa mà đem người đánh thức cũng thực sự quá sát phong cảnh.
Cố Ngôn Đình do dự nửa ngày, ánh mắt từ trên xuống dưới đem cửa nhà trọ nhìn qua vài lần. Cũng không phát hiện chìa khóa dự phòng gì đó. Lấy chân đá đá, cửa khóa cũng rất tốt không thể một cước có thể đá văng. Hắn có chút sốt ruột, tại chỗ chậm rãi đi tới lui hai vòng. Lúc sau nghe thấy thanh âm của cún con thật đáng thương vang lên phía sau cửa.
” Aizz, tôi tự mình mở ” Đường Dịch đột nhiên lên tiếng, chậm rì rì thở dài.
Cố Ngôn Đình đối diện cửa phát sầu, vừa nghe động tĩnh liền bị dọa run. Thiếu chút nữa đã ném người đi.
Đường Dịch dùng sức đỡ vai hắn nhảy xuống. Thân thủ lấy ra chìa khóa mở cửa đổi giày, đi đến cửa phòng ngủ. Cố Ngôn Đình bên kia còn đứng ở trên hành lang chưa phản ứng lại.
” Không phải em … em đã thức ” Hắn trừng mắt có chút ngây người.
Đường Dịch dừng lại cước bộ quay đầu liếc nhìn hắn, từ trong lỗ mũi hừ một tiếng.
” aizz, em tỉnh sao không nói! ” Cố Ngôn Đình hướng một bên trừng mắt:” Như thế nào lại không nói một tiếng! Tôi chuyện này… “
” Anh chuyện này cái gì ” Đường Dịch thản nhiên liếc hắn một cái:” Anh nghĩ muốn giả vờ mạnh mẽ muốn thành popeye, tôi thì thiếu người sai việc. Nhất cử lưỡng tiện mà thôi “
Cố Ngôn Đình:” … “
” Đúng rồi, ngăn kéo có tiền. Dưới lầu dọc theo đường nhỏ bên cạnh, đi về phía trước một chút có nhà hàng. Giữa trưa mua rau chân vịt về ” Đường Dịch dừng một chút:” À đến tiệm hoa quả bên cạnh mua thêm một ít chuối “
Cố Ngôn Đình còn đắm chìm trong việc bị người nói là muốn thành popeye mà buồn bực, nghe được chuối lại ngẩn người. Sau đó hắn rất nhanh khôi phục lại, nhìn thấy Đường Dịch phải thay quần áo ngủ, hừ hừ nói:” Mua chuối để làm gì ”
Đường Dịch liếc hắn một cái không nói gì.
Cố Ngôn Đình được một tấc lại tiến một thước, mặt dày đến gần cậu nói:” Có tôi đây “
Đường Dịch lần này không cùng hắn phát hỏa mà là cầm quần áo ngủ đi vào nhà vệ sinh, vừa đi vừa giải thích:” Bác sĩ dặn cho anh ” Đi tới cửa cậu đột nhiên dừng lại một chút, vân đạm phong khinh giải thích:” Muốn nhiều thì tự mình lựa đi “
” … ” Cố Ngôn Đình ngẩn người, nhịn không được quát:” Sao có thể! “
Chuối quả thực là mua cho hắn. Bác sĩ dặn hắn phải bổ sung chút kali cùng canxi. Vì thế nêu ví dụ mấy nguyên liệu nấu ăn cùng hoa quả. Đường Dịch nhớ rất rõ, Cố Ngôn Đình lại sớm quên hết. Hắn đầu óc lệch lạc hiểu sai ý, nghe thấy Đường Dịch nói cho hắn, hậm hực đi mua chuối cao trở về. Lúc mua về Đường dịch vừa mới ngủ. Cố Ngôn Đình đem nải chuối cao không dài hơn đầu ngón tay bao nhiêu đi vào phòng ngủ nhìn nhìn. Phàm Phàm tò mò đi theo phía sau, sau đó một bên nghe ngóng một bên quậy phá.
Đường Dịch bị đánh thức có chút bực bội. Nhìn thấy trong tay Cố Ngôn Đình cầm gì đó liền sửng sốt nửa ngày. Sau đó thở ra một hơi, nhất thời cười không dừng được.
” … “
Cố Ngôn Đình da mặt nóng lên, sắc mặt tối đen nghiêm nghị hỏi:” Em cười cái gì! ” tối thứ tư hắn bay đến đây, hôm nay đã là thứ sáu. Ba ngày trước Đường Dịch cơ hồ chưa từng hòa nhã với hắn. Cố Ngôn Đình có thể nhìn ra Đường Dịch cũng không phải nhằm vào hắn, mà thật sự có chuyện phiền não. Lúc này Đường Dịch cười không ngừng, hắn mặc dù mặt có chút đỏ nhưng trong lòng vẫn là cao hứng.
Đường Dịch ngay từ đầu đã biết trong đầu hắn nghĩ cái gì. Lúc này vui vẻ nửa ngày, sau đó mặt mày nhăn nhúm bồi thêm một câu:” Anh … ha ha ha …. Nhanh thật ~! … “
” … ” Cố Ngôn Đình mặt nhanh chóng đỏ lên, xoay người hung tợn uy hiếp:” Chết tiệt! Đường Dịch, em đừng cho là tôi không dám động em! “
Đường Dịch đã sớm ngồi trên giường, nghe thế liền nghiêm mặt một chút. Nhưng lại không quá hai giây khóe môi cậu lại bất giác cong lên, đưa tay che mặt lại, một bên cười một bên nói:” Ngại quá … tôi, không nhịn được “
Cố Ngôn Đình nhào đến, chuối cũng bị ném xuống đất. Phàm Phàm dùng móng vuốt gạch một cái, ngửi ngửi cũng không dám ăn.
Đường Dịch còn chưa dừng được cười, nhìn Cố Ngôn Đình thẹn quá hóa giận dùng sức nhịn cườu. Đôi mắt xinh đẹp lóe sáng của cậu nhìn qua. Sắc mặt bởi vì cười hơi hơi đỏ lên, ngay cả đường cong của chiếc mũi anh tuấn cũng nhu hòa đi nhiều. Cố Ngôn Đình vừa nhìn tới liền cúi đầu thầm mắng một tiếng, nhào người đến nhanh chóng đem cậu áp xuống giường.
Đường Dịch khóe miệng còn đang cong lên. Nhìn tư thế của Cố Ngôn Đình một bên vịnh vai hắn, một bên cười nói:” aizz, không cười anh nữa. Để tôi ngủ bù một chút đi, mấy ngày nay ngủ không tốt lắm, khó khăn mới được cái cuối tuần “
Cố Ngôn Đình lấy tư thế mãnh hổ nằm phía trên không hề nhúc nhích, nghe lời này cúi đầu ừ một tiếng:” Em mấy ngày nay không ngủ ngon “
” Vô nghĩa ” Đường Dịch xoay xoay cổ:” Anh tới hôm thứ tư phải không Ngày đó tôi cùng với bạn mâu thuẫn tranh cãi ầm ĩ. Buổi tối trở về không còn sớm, thứ năm trở về cũng nửa đêm. Anh còn gây sức ép bắt tôi đi ăn cơm … ” Nói tới đây hai người đều dừng lại một chút. Đêm đó Cố Ngôn Đình lấy cớ quần ngủ của mình ngắn đem người đẩy xuống thảm cường hôn. Tình hình cơ hồ là sóng lớn trào dâng. Đường Dịch ứng thanh khụ một tiếng, vội vàng di chuyển tầm mắt. Đồng thời rất nhanh chuyển đề tài:” Ngày đó chỉ ngủ một chút, ngày hôm qua không ngủ. Tiếp tục như thế thật sự là chịu không nổi “
Cố Ngôn Đình thật sâu liếc mắt nhìn cậu một cái, không nhúc nhích cũng không nói gì.
Đường Dịch ẩn ẩn cảm thấy không tốt lắm, nhắc nhở hắn:” Cố Ngôn Đình. Anh nếu không để tôi ngủ thì cũng không phải là người nữa “
” Uhm ” Cố Ngôn Đình trầm mặc, nửa ngày sau mới gật gật đầu.
Đường Dịch nhẹ nhàng thở ra, sau đó liền cảm thấy bên tai nóng lên. Cố Ngôn Đình hai tay chụp lấy hai bên tai cậu, nâng đầu cậu hôn xuống.
” Tôi hôm nay không làm người nữa! ” Cố Ngôn Đình trầm thấp thở gấp dán xuống môi cậu. Bàn tay to lớn khô ráp ấm áp sờ xuống thắt lưng cậu, hung hăng xoa một chút liền đem quần áo thô lỗ đẩy lên cao.
Đường Dịch cảm thấy bản thân tự đẩy mình vào chỗ chết. Đầu lưỡi Cố Ngôn Đình cường thế tiến vào, cậu rõ ràng muốn cự tuyệt né tránh nhưng đầu lưỡi lại theo bản năng mà dây dưa càng khiến Cố Ngôn Đình thở dốc nặng nề hơn. Cố Ngôn Đình mạnh bạo mà lại cường thế trong miệng cậu càn quét mãnh liệt. Đặt tay trên tấm lưng trơn bóng của cậu ve vuốt như chỉ hận không phải chỉ chạm vào một tầng da.
Đường Dịch bị đầu lưỡi của hắn chạm vào cuống họng có chút không thoải mái. Thân mình cũng thoáng vặn vẹo muốn thoát khỏi. Không ngờ hành động này lại vô ý như thuận theo Cố Ngôn Đình, tay hắn thoáng cái đi xuống phía dưới. Hạ phúc hai người cơ hồ kín kẽ dán sát vào nhau. Đường Dịch rất nhanh cảm giác được thân thể đối phương biến hóa rõ ràng, thứ gì đó ở dưới chân kịch liệt càn quấy mà chạm vào đùi cậu một chút. Sau đó một cỗ tê dại từ bụng bùm bùm lan tỏa đốt cháy toàn thân cậu. Cố Ngôn Đình không biết từ khi nào đã buông môi cậu ra, ngược lại ở bên tai cậu hung hăng mà liếm.
Làn da của Đường Dịch rất tốt, toàn thân bóng loáng mịn màng. Cố Ngôn Đình khó có thể kiềm chế ở bên tai cậu nói hai câu hạ lưu. Như nguyện ý nhìn thấy lỗ tai Đường Dịch cơ hồ là đỏ cả lên. Hắn cấm dục hai năm, thân thể vừa nhìn thấy một màn như vậy liền ầm ầm dục hỏa dâng trào. Tất cả hormones trong chốc lát vọt tới đỉnh đầu.
” Nơi này … có nhớ tôi không Hửm ” Cố Ngôn Đình ngậm tai Đường Dịch, bàn tay to một bên cởi quần áo, một bên thở hổn hển nói:” Cơ khát không Bao lâu không được chạm qua rồi … uhm … Nơi này, người khác đã hôn qua chưa “
” … ” Đường Dịch cơ thể đột nhiên căng cứng lại.
Cố Ngôn Đình lời vừa ra khỏi miệng liền biết không ổn. Hắn sửng sốt hai giây, chậm rãi quay đầu chống lại đôi mắt vừa phẫn nộ vừa mang theo *** của Đường Dịch. Cơ hồ là kêu thảm cho chính mình một cái tự mắng “ chết tiệt “
Bệnh nặng vừa qua cũng chưa hoàn toàn khỏi hẳn Cố Ngôn Đình đã bị đạp xuống giường. Bi thương chạy đến nhà vệ sinh tắm rửa sạch sẽ mới đi ra. Đường Dịch vừa rồi bộ dáng nghiến răng nghiến lợi như muốn giết chết hắn. Hắn chỉ có thể tạm thời giả vờ sợ hãi mà chọn cách làm trò đồng thời dùng hết khả năng để lấy lòng người đang cười lạnh.
Nếu hắn với Đường Dịch là trước kia, hoặc là hiện tại bọn họ đã giải trừ khúc mắc mà hoàn toàn hợp lại. Cố Ngôn Đình tuyệt đối sẽ không ủy khuất chính mình, tình nguyện ngày hôm sau mất đầu cũng phải làm tới cùng. Đáng tiếc thân phận hắn hiện tại chính là lưu lại làm việc vặt cho cậu, lúc này cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám. Đương nhiên hắn cũng không phải người tuyệt đối thành thật. Lấy lòng Đường Dịch xong liền thuận lợi trộm lấy quần lót người kia vừa thay ra chạy đến phòng vệ sinh mà lợi dụng một phen.
Thế nhưng liên tiếp hai ngày Đường Dịch cũng không cho hắn bất cứ cơ hội gì. Ngay cả hôn một cái cũng phải thừa lúc nửa đêm cậu ngủ say mới dám lén lút làm.
Ngày thứ hai cuối cùng cũng bất đất dĩ đến. Đường Dịch hiếm khi ở nhà ăn sáng. Cố Ngôn Đình tối trước đó đã chuẩn bị. Đường Dịch lúc đó không chú ý đến, hiện tại mới nhìn đến hai chén cháo hương vị so với bình thường quả thực không hề giống nhau.
Cố Ngôn Đình chờ cậu ăn xong mới kéo cậu một chút, chần chờ nói: ” Tôi hôm nay phải về công ty một chuyến “
Đường Dịch kinh ngạc quay đầu liếc hắn một cái, gật gật đầu.
” Tôi trở về xem lại hợp đồng lần này ” Cố Ngôn Đình nhìn cậu cười cười:” Em đừng lo lắng, hai ngày nay phải giữ gìn sức khỏe “
” Anh … ” Đường Dịch dừng một chút, nói:” Anh đừng làm cái gì trái pháp luật hoặc là vi phạm pháp luật. Chuyện của hai công ty, tôi có thể giải quyết. Anh đừng vì việc này mà bỏ đi công việc “
” Hắc, nói mấy lời này ” Cố Ngôn Đình phất phất tay nói:” Em nhanh đi làm đi “
Đường Dịch ngừng một chút, gật gật đầu xoay người đi mở cửa.
” Đường Dịch ” Cố Ngôn Đình đột nhiên gọi một tiếng.
” Hả ” Đường Dịch quay đầu liếc nhìn hắn. Chỉ thấy Cố Ngôn Đình mỉm cười đi đến, ở trên trán cậu nhẹ nhàng hôn một cái:” Chờ tôi về “
*Popeye nè
Tác giả :
Ngũ Quân