Chị Vợ, Anh Yêu Em
Chương 89-1: Gặp mẹ chồng (I)
Tinh Vân đờ đẫn bước về phòng. Người chồng tương lai của cô, cô thật sự không biết gì về anh. Cuộc sống của anh có bao nhiêu nguy hiểm, có bao nhiêu toan tính, có bao nhiêu bí mật? Cô hoàn toàn không hiểu hết được. Mỗi lần có chuyện, cô lại vô tình nhặt lấy một chút chuyện về anh. Điều duy nhất mà cô biết là Đoàn Nam Phong thực sự là người đàn ông không đơn giản.
Đoàn Nam Phong sau đó cũng quay lại phòng. Anh lên giường, nằm ôm cô vào lòng. Hai tay người đàn ông chạm vào cơ thể cứng đờ của cô. Biết có chuyện gì đó, anh liền hỏi: “Bé con, em ngủ không ngon sao?”
Giọng anh nhỏ nhẹ và yêu thương rót vào tai cô. Tinh Vân mở mắt ra, đôi mắt đẹp mơ hồ xa xăm, khẽ lắc đầu. Đoàn Nam Phong thấy cô mệt cho nên không hỏi thêm cô gì nữa. Chỉ nhẹ hôn lên đôi má non mềm của cô. Từng nụ hôn nhỏ, trải khắp khuôn mặt xinh đẹp của cô, anh thỏ thẻ vào tai cô: “Tinh Vân, sang năm mới rồi, anh cũng sắp bước sang tuổi ba mươi. Anh biết em mới nhận lại gia đình nên không muốn nhanh như vậy đã kết hôn. Nhưng mà... một ngày chưa ký giấy với em, tim anh như bị treo ngược.”
Tinh Vân không nói gì, nghĩ đến việc kết hôn tự nhiên cô có chút hoang mang. Cô không tự tin có thể hạnh phúc bên cạnh người đàn ông nguy hiểm như anh.
“Tinh Vân, hai chúng ta quen nhau không phải ngày một ngày hai. Hai gia đình cũng vốn là có hôn ước. Em còn ngại chuyện gì nữa sao?”
Tinh Vân từ trong chăn khẽ hỏi, giọng cô nhỏ như mèo kêu: “Nam Phong, anh yêu tôi không?”
Đoàn Nam Phong vòng tay ôm chặt nàng vào lòng để mặt nàng áp sát tim hắn. Hắn tham luyến hít lấy hương thơm trên tóc nàng, vui sướng nói: “Có, anh yêu em. Chưa bao giờ yêu ai nhiều như vậy.”
Tinh Vân nghe được nhịp tim hắn đập rộn. Nàng biết hắn không có gạt nàng. Tối hôm qua, nàng nằm ngủ lại mơ màng nhìn thấy cảnh hắn nửa đêm đáp trực thăng mang mứt tắc đến cho nàng. Trong mắt hắn có bao nhiêu là tình ý. Tình cảm này không thể giả. Nhưng mà...
Nàng ngẩng đầu lên nhìn vào gương mặt điển trai của hắn, tay nàng khẽ vuốt má hắn: “Nếu anh yêu em, tại sao không nói cho em biết những chuyện em muốn biết? Tại sao anh có nhiều bí mật như vậy?”
Đoàn Nam Phong nghe xong, đôi mắt anh liền trở nên nghiêm trọng, anh lờ mờ đoán được Tinh Vân đã nghe được cuộc nói chuyện của anh và Lưu Uyển Linh. Ngay sau đó, đôi mắt hắn lại thâm trầm, ấm áp nhìn nàng. Tay hắn khẽ vuốt tóc nàng, môi áp xuống hôn lên khuôn trán xinh đẹp của nàng: “Tinh Vân, em có yêu anh không?”
Tinh Vân khẽ gật đầu. Trong lòng nàng trước nay chưa từng thay đổi. Nàng đối với hắnvẫn là như thuở ban đầu.
Trong đáy mắt Đoàn Nam Phong ánh lên niềm hạnh phúc. Anh biết rõ tình cảm của nàng đối với mình nhưng vẫn không giấu được hạnh phúc khi thấy sự xác nhận của nàng. Anh cúi mặt gần sát nàng, chân thành nói: “Tinh Vân, em chỉ cần tin rằng anh thật lòng yêu em. Thật lòng muốn chăm sóc và bảo vệ em cả đời là được.”
Trong mắt nàng lúc này đã bắt đầu ủy mị. Nàng thừa nhận nàng luôn mềm lòng trước người đàn ông này. Trước giờ nàng luôn vô điều kiện mà tin tưởng hắn. Chỉ là xảy ra quá nhiều việc khiến nàng hoài nghi chính mình. Nhưng hôm nay hắn đã nói như vậy, nàng không có lý do để không tin tưởng hắn. Nàng chỉ mong muốn một cuộc sống an ổn bên cạnh người mình yêu thương. Tinh Vân bất giác đưa tay luồn vào trong áo hắn. Nàng cảm nhận rõ mồn một những vết sẹo để lại trước đây trên người hắn đều là vì che chở cho nàng. Tự trong đáy lòng nàng tràn lên cảm giác yêu thương cùng lo sợ.
“Nam Phong dừng lại đi được không?”. Tinh Vân khó nhọc nhìn hắn nói.
Đoàn Nam Phong nhíu mày: “Ý em là gì?”. Hắn lo lắng nàng lại từ hôn cho nên hắn càng ôm chặt nàng như sợ mất: “Tinh Vân, em có thể trừng phạt anh nhưng xin em, đừng bắt anh phải xa em.”
Nàng thấy hắn khẩn trương như một đứa trẻ thì liền giải thích: “Em không có nói chúng ta dừng lại. Em chỉ muốn anh dừng lại chuyện trong hắc đạo đi. Em lo anh sẽ gặp nguy hiểm. Chúng ta cũng không phải là thiếu tiền để chi tiêu. Em có thể tiết kiệm. Em...”.
Đoàn Nam Phong thở phào nhẹ nhõm hôn lên môi nàng, ngăn không cho nàng nói những lời như là hắn sắp phá sản đến nơi. Sau một nụ hôn sâu, hắn lưu luyến rời môi nàng: “Tinh Vân, ngày nào anh còn sống, anh nhất định sẽ cho mẹ con em cuộc sống sung sướng nhất. Không để em phải chịu bất kỳ uất ức nào cả. Chuyện trong hắc đạo, không phải nói buông tay là buông tay được. Ba năm trước anh từng nghĩ đến chuyện này nhưng sau khi em bị bọn người Rio bắt đi thì anh đã không nghĩ đến chuyện rút tay ra nữa. Ngược lại càng phải làm lớn và mạnh hơn. Chỉ có như vậy thì em và con mới có thể an toàn được.”
“Nhưng mà...” Tinh Vân cắt lời hắn, trong mắt nàng lo sợ ngập tràn: “Em sợ, Nam Phong, em thật sợ anh gặp nguy hiểm. Nếu có chuyện gì, em sẽ sống như thế nào?”
Đoàn Nam Phong nghe lời nàng nói, cảm thấy trái tim ấm áp. Cô gái nhỏ này lúc nàng cũng như vậy, luôn khiến hắn hạnh phúc không thôi. Hắn hạnh phúc ôm lấy nàng: “Không cần sợ. Anh sẽ không sao. Anh hứa với em, anh nhất định sẽ cùng em đi đến cuối cuộc đời. Nhất định như vậy.”
Nói xong hắn đưa ngón tay út ra ngoéo lấy ngón tay út của nàng. Nàng ngẩng lên, gương mặt tươi sáng nhìn hắn. Nàng biết hắn rất tài giỏi, hắn sẽ có cách bảo vệ mình.Nàng cũng rất tin tưởng hắn. Nhưng mà khi trái tim đặt trên người của người đàn ông thích làm chuyện nguy hiểm thì làm sao có thể thôi không bất an.
Vài ngày sau, mọi thứ cũng trở lại nếp sống cũ. Ông bà ngoại cùng với bà nội nàng cũng quay lại Los Angeles. Thừa Hiên cuối cùng cũng đã ly hôn với Yên Di trước thời hạn ba năm của bà nội định ra. Anh Khiêm của nàng nghe nói cũng hay bay sang Cartagena thăm Yên Di nhưng xem ra công cuộc rước nàng về nhà cũng không dễ dàng gì.
Cuối cùng Tinh Vân cũng không hủy hôn mặc dù ba mẹ nàng có rất nhiều lo ngại về Đoàn Nam Phong nhưng nàng không lay chuyển. Nàng cam tâm tình nguyện vì người đàn ông này mà trầm luân trong cuộc đời.
- --------------
Hi các bạn, bạn nào muốn hiểu về nội dung bộ này thì các bạn phải đọc phần I Thiên Kim bạc tỉ (link dưới đây).
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Đừng quên bấm đề cử để ủng hộ cho cảm xúc của mình thăng hoa để ra truyện đều đều nhé!
Cám ơn các bạn!
Like page của mình để cập nhật nhanh nhất truyện của mình nhé.
ững-câu-chuyện-của-Hạc-Giấy-1088494004690757/posts/?ref=page_internal
Đoàn Nam Phong sau đó cũng quay lại phòng. Anh lên giường, nằm ôm cô vào lòng. Hai tay người đàn ông chạm vào cơ thể cứng đờ của cô. Biết có chuyện gì đó, anh liền hỏi: “Bé con, em ngủ không ngon sao?”
Giọng anh nhỏ nhẹ và yêu thương rót vào tai cô. Tinh Vân mở mắt ra, đôi mắt đẹp mơ hồ xa xăm, khẽ lắc đầu. Đoàn Nam Phong thấy cô mệt cho nên không hỏi thêm cô gì nữa. Chỉ nhẹ hôn lên đôi má non mềm của cô. Từng nụ hôn nhỏ, trải khắp khuôn mặt xinh đẹp của cô, anh thỏ thẻ vào tai cô: “Tinh Vân, sang năm mới rồi, anh cũng sắp bước sang tuổi ba mươi. Anh biết em mới nhận lại gia đình nên không muốn nhanh như vậy đã kết hôn. Nhưng mà... một ngày chưa ký giấy với em, tim anh như bị treo ngược.”
Tinh Vân không nói gì, nghĩ đến việc kết hôn tự nhiên cô có chút hoang mang. Cô không tự tin có thể hạnh phúc bên cạnh người đàn ông nguy hiểm như anh.
“Tinh Vân, hai chúng ta quen nhau không phải ngày một ngày hai. Hai gia đình cũng vốn là có hôn ước. Em còn ngại chuyện gì nữa sao?”
Tinh Vân từ trong chăn khẽ hỏi, giọng cô nhỏ như mèo kêu: “Nam Phong, anh yêu tôi không?”
Đoàn Nam Phong vòng tay ôm chặt nàng vào lòng để mặt nàng áp sát tim hắn. Hắn tham luyến hít lấy hương thơm trên tóc nàng, vui sướng nói: “Có, anh yêu em. Chưa bao giờ yêu ai nhiều như vậy.”
Tinh Vân nghe được nhịp tim hắn đập rộn. Nàng biết hắn không có gạt nàng. Tối hôm qua, nàng nằm ngủ lại mơ màng nhìn thấy cảnh hắn nửa đêm đáp trực thăng mang mứt tắc đến cho nàng. Trong mắt hắn có bao nhiêu là tình ý. Tình cảm này không thể giả. Nhưng mà...
Nàng ngẩng đầu lên nhìn vào gương mặt điển trai của hắn, tay nàng khẽ vuốt má hắn: “Nếu anh yêu em, tại sao không nói cho em biết những chuyện em muốn biết? Tại sao anh có nhiều bí mật như vậy?”
Đoàn Nam Phong nghe xong, đôi mắt anh liền trở nên nghiêm trọng, anh lờ mờ đoán được Tinh Vân đã nghe được cuộc nói chuyện của anh và Lưu Uyển Linh. Ngay sau đó, đôi mắt hắn lại thâm trầm, ấm áp nhìn nàng. Tay hắn khẽ vuốt tóc nàng, môi áp xuống hôn lên khuôn trán xinh đẹp của nàng: “Tinh Vân, em có yêu anh không?”
Tinh Vân khẽ gật đầu. Trong lòng nàng trước nay chưa từng thay đổi. Nàng đối với hắnvẫn là như thuở ban đầu.
Trong đáy mắt Đoàn Nam Phong ánh lên niềm hạnh phúc. Anh biết rõ tình cảm của nàng đối với mình nhưng vẫn không giấu được hạnh phúc khi thấy sự xác nhận của nàng. Anh cúi mặt gần sát nàng, chân thành nói: “Tinh Vân, em chỉ cần tin rằng anh thật lòng yêu em. Thật lòng muốn chăm sóc và bảo vệ em cả đời là được.”
Trong mắt nàng lúc này đã bắt đầu ủy mị. Nàng thừa nhận nàng luôn mềm lòng trước người đàn ông này. Trước giờ nàng luôn vô điều kiện mà tin tưởng hắn. Chỉ là xảy ra quá nhiều việc khiến nàng hoài nghi chính mình. Nhưng hôm nay hắn đã nói như vậy, nàng không có lý do để không tin tưởng hắn. Nàng chỉ mong muốn một cuộc sống an ổn bên cạnh người mình yêu thương. Tinh Vân bất giác đưa tay luồn vào trong áo hắn. Nàng cảm nhận rõ mồn một những vết sẹo để lại trước đây trên người hắn đều là vì che chở cho nàng. Tự trong đáy lòng nàng tràn lên cảm giác yêu thương cùng lo sợ.
“Nam Phong dừng lại đi được không?”. Tinh Vân khó nhọc nhìn hắn nói.
Đoàn Nam Phong nhíu mày: “Ý em là gì?”. Hắn lo lắng nàng lại từ hôn cho nên hắn càng ôm chặt nàng như sợ mất: “Tinh Vân, em có thể trừng phạt anh nhưng xin em, đừng bắt anh phải xa em.”
Nàng thấy hắn khẩn trương như một đứa trẻ thì liền giải thích: “Em không có nói chúng ta dừng lại. Em chỉ muốn anh dừng lại chuyện trong hắc đạo đi. Em lo anh sẽ gặp nguy hiểm. Chúng ta cũng không phải là thiếu tiền để chi tiêu. Em có thể tiết kiệm. Em...”.
Đoàn Nam Phong thở phào nhẹ nhõm hôn lên môi nàng, ngăn không cho nàng nói những lời như là hắn sắp phá sản đến nơi. Sau một nụ hôn sâu, hắn lưu luyến rời môi nàng: “Tinh Vân, ngày nào anh còn sống, anh nhất định sẽ cho mẹ con em cuộc sống sung sướng nhất. Không để em phải chịu bất kỳ uất ức nào cả. Chuyện trong hắc đạo, không phải nói buông tay là buông tay được. Ba năm trước anh từng nghĩ đến chuyện này nhưng sau khi em bị bọn người Rio bắt đi thì anh đã không nghĩ đến chuyện rút tay ra nữa. Ngược lại càng phải làm lớn và mạnh hơn. Chỉ có như vậy thì em và con mới có thể an toàn được.”
“Nhưng mà...” Tinh Vân cắt lời hắn, trong mắt nàng lo sợ ngập tràn: “Em sợ, Nam Phong, em thật sợ anh gặp nguy hiểm. Nếu có chuyện gì, em sẽ sống như thế nào?”
Đoàn Nam Phong nghe lời nàng nói, cảm thấy trái tim ấm áp. Cô gái nhỏ này lúc nàng cũng như vậy, luôn khiến hắn hạnh phúc không thôi. Hắn hạnh phúc ôm lấy nàng: “Không cần sợ. Anh sẽ không sao. Anh hứa với em, anh nhất định sẽ cùng em đi đến cuối cuộc đời. Nhất định như vậy.”
Nói xong hắn đưa ngón tay út ra ngoéo lấy ngón tay út của nàng. Nàng ngẩng lên, gương mặt tươi sáng nhìn hắn. Nàng biết hắn rất tài giỏi, hắn sẽ có cách bảo vệ mình.Nàng cũng rất tin tưởng hắn. Nhưng mà khi trái tim đặt trên người của người đàn ông thích làm chuyện nguy hiểm thì làm sao có thể thôi không bất an.
Vài ngày sau, mọi thứ cũng trở lại nếp sống cũ. Ông bà ngoại cùng với bà nội nàng cũng quay lại Los Angeles. Thừa Hiên cuối cùng cũng đã ly hôn với Yên Di trước thời hạn ba năm của bà nội định ra. Anh Khiêm của nàng nghe nói cũng hay bay sang Cartagena thăm Yên Di nhưng xem ra công cuộc rước nàng về nhà cũng không dễ dàng gì.
Cuối cùng Tinh Vân cũng không hủy hôn mặc dù ba mẹ nàng có rất nhiều lo ngại về Đoàn Nam Phong nhưng nàng không lay chuyển. Nàng cam tâm tình nguyện vì người đàn ông này mà trầm luân trong cuộc đời.
- --------------
Hi các bạn, bạn nào muốn hiểu về nội dung bộ này thì các bạn phải đọc phần I Thiên Kim bạc tỉ (link dưới đây).
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Đừng quên bấm đề cử để ủng hộ cho cảm xúc của mình thăng hoa để ra truyện đều đều nhé!
Cám ơn các bạn!
Like page của mình để cập nhật nhanh nhất truyện của mình nhé.
ững-câu-chuyện-của-Hạc-Giấy-1088494004690757/posts/?ref=page_internal
Tác giả :
Hacgiay181