Chỉ Trách Lúc Trước Mắt Bị Mù
Chương 28
Editer ;Trang Ú
Beta :Hương kyomi
"Tên gì vậy?Cậu lại tìm một cái kịch bản như vậy sao?" Tống Nam Xuyên nhíu lông mày hỏi tiểu Trương.
Tiểu Trương vội vàng giải thích với anh: "( Lời kêu gọi thịt từ trung tâm thế giới) là tên gốc trên mạng được đăng nhiều kỳ trên Phổ Giang ( một trang văn học mạng TQ) , tên sách xuất bản và phim truyền hình đều đổi thành là ( mùa yêu thương )!"
"Ừ." Tống Nam Xuyên chẳng nói đúng sai chỉ đáp một tiếng .
Tiểu Trương tiếp tục cấp anh bán Amway*: "Quyển sách này lúc vẫn còn đăng lên liên tục ở mức tiêu thụ bảng vàng(top), số lượng xuất bản sách cũng bán được rất tốt, cũng được tái bản nhiều lần, hơn nữa ngày trước Thủy Chử Ninh Mông( nước luộc chanh)đã có tiểu thuyết được chuyển thể thành phim truyền hình, là Trương Thừa Diệc của Khải Hoàng đóng diễn viên chính, lần này Hoàn Vũ giống như cũng muốn mời cậu ta làm nam chính."
*Bán Amway: Ý chỉ siêng năng giới thiệu một cái gì đó cho mọi người xung quanh nên mới được ví giống mấy người đi bán amway vậy.
Giới minh tinh giải trí Tống Nam Xuyên cũng không biết mấy người, liền nói với tiểu Trương: "Đem tài liệu của Trương Thừa Diệc gửi cho tôi một phần, mặt khác bộ tiểu thuyết này nói về cái gì?"
"Chính là nói về câu chuyện một nữ trí thức đặc biệt thích ăn thịt cùng một đầu bếp đặc biệt biết làm thịt ! Đô thị thanh xuân hài kịch, phi thường thuần khiết, đến cảnh hôn cũng không có!"
"Ừ." Nghe có vẻ không tệ.
Tiểu Trương nghe thấy giọng điệu khá hài lòng này của Tống Nam Xuyên ,cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm: "Hơn nữa tôi tính qua, Bùi tiểu thư hiện tại độ nổi tiếng còn không cao lắm, so với đóng phim điện ảnh, phim truyền hình lại có thể giúp cô ấy tăng độ nổi tiếng lên."
Tống Nam Xuyên cười một tiếng: "Cậu sau này định đi làm người đại diện của minh tinh sao?"
"Nguyện vọng của tôi là cả đời dốc sức vì Tống tổng ." Tiểu Trương nghiêm trang nói.
"Được rồi ít lắm mồm đi, đem tin tức này thông báo cho người đại diện của Bùi Anh đi."
Tiểu Trương ngẩn người: "Không phải là trực tiếp nói cho Bùi tiểu thư sao? Như vậy cô ấy mới biết được là do anh giúp cô ấy giành được."
Tống Nam Xuyên đè lên huyệt Thái dương, thở dài nói: " Hiện tại khả năng cô ấy còn giận dỗi với tôi, nếu biết là tôi giúp cô ấy tìm,nói không chừng ngược lại không nhận, cậu bảo Trần Thắng cũng đừng nhắc đến tên tôi."
"Được..."
"Vậy cứ như thế đi." Tống Nam Xuyên đang chuẩn bị cúp điện thoại, lại bị tiểu Trương gọi giật lại, động tác của anh dừng một chút, hỏi cậu ta, "Còn có chuyện gì?"
"Là như vậy, lúc tôi hỏi thăm kịch bản còn biết được một tin tức, Hoàn Vũ có ý mua bản quyền điện ảnh bộ ( Kẻ đóng vai) của Hạnh Tâm lão sư."
Tống Nam Xuyên đuôi lông mày khẽ nhúc nhích: "Hạnh Tâm? Chính là nhà văn trinh thám rất nổi danh?"
"Tống tổng anh cũng biết ông ấy sao! Tôi chính là siêu cấp người hâm mộ của ông ấy a!" Thanh âm Tiểu Trương khó tránh khỏi có chút ít kích động, "Sách của ông ấy không chỉ ở trong nước bán được chạy, ở nước ngoài cũng rất nổi tiếng! (Kẻ đóng vai) là bộ thứ nhất trong hệ liệt bình yên trinh thám của ông ấy, Hoàn Vũ sớm liền muốn mua, nhưng là cùng ông ấy nói mấy lần cũng không có đồng ý. Nếu như lần này có thể bàn bạc xong, Vậy cái kia chính là một siêu cấp siêu cấp đại IP(dự án lớn) a!"
Tống Nam Xuyên thoáng trầm tư: "Vậy cho nên?"
"Nếu như Bùi tiểu thư có thể nhận được vai nữ chính (Kẻ đóng vai), vậy danh tiếng của cô ấy có thể cấp tốc tăng cao thậm chí còn nổi tiếng cả ở nước ngoài nữa!"
"Ừ." Tống Nam Xuyên gật đầu, "Nhưng mà nhân vật này chắc rất khó để lấy được." Cho dù anh là đại cổ đông của Hoàn Vũ, cũng không thể nào cái gì cũng đều do một mình anh định đoạt.
"Cũng đúng." Tiểu Trương cũng thở dài, "Hơn nữa Hạnh Tâm lão sư liên tục không chịu bán bản quyền, chính là cảm thấy không có người có thể diễn nhân vật chính. Mặc dù cái hệ liệt nhân vật chính là nam, nhưng nữ chính Triệu Việt trong (Kẻ đóng vai) là linh hồn nhân vật trong chuyện này, Hạnh Tâm lão sư khẳng định cũng sẽ có rất nhiều bắt bẻ."
"Hiện tại bản quyền còn không có mua được , nói những việc này còn quá sớm, cậu giúp tôi lưu ý lấy chuyện này đi."
"Được, vừa có tin tức mới tôi sẽ kịp thời báo lại cho anh."
"Ừ." Tống Nam Xuyên lần này là thực sự cúp điện thoại. Anh đứng tại chỗ trong chốc lát, rồi đi trở về bên cạnh bàn, đem máy tính mở ra.
Màn hình còn dừng lại ở hình ảnh trên báo của Bùi Anh cùng Du Khải Trạch , Tống Nam Xuyên hơi híp mắt lại nhìn một hồi.
Mặc dù lúc paparazi chụp ảnh tận lực cố gắng chỉ chụp được Bùi Anh cùng Du Khải Trạch, nhưng ở trong đó dưới góc trái tấm hình, còn chụp được một ví tiền của nữ giới đặt trên bàn.
Cái ví tiền này chỉ lộ ra có một góc, nhưng Tống Nam Xuyên khẳng định Bùi Anh không có cái ví tiền này.
Anh ở thương trường cũng coi như mò mẫm lăn lộn hết sức nhiều năm, điểm này một chút thủ đoạn của paparazi còn không dễ dàng như vậy mà giấu diếm được con mắt anh. Anh cảm thấy hiện trường ít nhất còn có người thứ ba, mà paparazi chỉ chụp Bùi Anh cùng Du Khải Trạch, mục đích gì không cần nói cũng biết.
Cùng tiểu Trương nói một cuộc điện thoại, anh so với vừa rồi tỉnh táo hơn nhiều, nhưng trong lòng thủy chung có chút ít khó chịu, anh ngược lại muốn nhìn một chút, Bùi Anh dự định sẽ làm sáng tỏ chuyện này như thế nào.
Bùi Anh mới vừa bước vào phòng làm việc của Nhậm San San, liền nghe thấy cô ấy ĩ la hét lên với cô: "Bùi Anh,hệ liệt câu chuyện của cậu cùng Tống tổng ra ngoại truyện rồi!"
Bùi Anh: "... Cái gì?"
"Chính là scandal của cậu cùng Du đại thiếu."
Bùi Anh đi đến trước máy vi tính, nhìn nhìn màn hình,ảnh chụp cô cùng Du Khải Trạch quả nhiên ở trong bài báo.
"Ồ..." Cô nhẹ nhàng đáp một tiếng. Lông mày Nhậm San San nhướn lên, nhìn cô nói: "Cậu như thế nào giống như một chút cũng không bất ngờ vậy?"
"Bởi vì mình biết rõ luôn có paparazi theo dõi." Bùi Anh nói, "Hôm mình từ nhà Tống Nam Xuyên đi ra, buổi tối chúng ta không phải là cùng đi uống rượu sao? Khi đó mình đã cảm thấy có paparazi đi theo." Cô thậm chí hoài nghi paparazi chính là nghe thấy hai cô nói chuyện phiếm, mới biết được chuyện cô cùng Tống Nam Xuyên ầm ĩ đòi chia tay .
Nhậm San San bị lời nói của cô làm cho có chút ngây ngốc, qua một hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại: "Vậy sao cậu vẫn cùng Du Khải Trạch chạy ra ngoài?"
"Không phải hai bọn mình đơn độc ra ngoài, mình còn gọi Đào Đào." Bùi Anh ở tại máy tính của Nhậm San San lướt qua vài lần, " trước Du Khải Trạch có giúp mình,mình thiếu anh ta một cái ân tình."
"Ồ... Nhưng mà paparazi chỉ chụp hai người các cậu, cậu sẽ không sợ Tống tổng hiểu lầm sao?" Nhậm San San nói đến đây, bừng tỉnh đại ngộ, "Cậu đây không phải là cố ý chọc giận anh ấy chứ? Bùi Anh cậu học thói xấu a!"
Bùi Anh chép miệng: "Đương nhiên không phải vì cố ý chọc giận anh ấy..." Cô nói đến đây liền ngưng một cái, "Nhiều nhất chỉ xem như thuận tiện chọc giận anh ấy thôi."
"... Thôi đi mình mới không tin, cậu không phải cố ý, đã biết có paparazi bám theo mà còn chạy đi?"
"Còn không phải là bởi vì mình nghĩ nhanh đem ân tình của Du Khải Trạch trả hết hay sao."
"Du Khải Trạch?" Nhậm San San nhanh chóng bày ra khuân mặt bát quái nói:, "Người ta dù sao cũng là Hoàn Vũ thái tử gia a, muốn có nhan sắc có nhan sắc muốn tiền liền có tiền, như thế nào bị cậu nói đồng dạng giống như tránh con mãnh thú và dòng nước lũ vậy?"
"Anh ta cùng Tống Nam Xuyên quan hệ không tốt." Bùi Anh còn nhớ rõ lúc Tống Nam Xuyên lần đầu tiên đi đến studio của( Lưu Quang Nghê Thường ) , Du Khải Trạch cũng rất không khách khí với anh, "Du Khải Trạch người này, mặc dù mình tiếp xúc cảm thấy anh ta không có xấu như trong truyền thuyết vậy, nhưng nói như thế nào đây..."
Cô sắp xếp lại ngôn từ của mình rồi nói: " trước mình cảm thấy được anh ta giống như có ý tứ đối với mình, nhưng sau khi Tống Nam Xuyên cùng mình công khai quan hệ, anh ta cũng không có liên lạc qua với mình,chỉ có một lần, là nói cho mình biết tin tức thử vai , trừ ngoài cái này ra cũng chưa nói cái gì. Nhưng là sau khi tin tức mình cùng Tống Nam Xuyên chia tay tuôn ra, anh ta lại bắt đầu hẹn mình, còn ở trước mặt ta vô tình hay cố ý nói xấu Tống Nam Xuyên. Mình cuối cùng cảm thấy bộ dạng chân thành của anh ta có chút thâm sâu, lại thêm vào anh ta lại là Hoàn Vũ đại thiếu gia, mình không muốn đêm dài lắm mộng..."
"Là vậy sao..." Nhậm San San như có điều suy nghĩ gật gật đầu, "Cậu là nghĩ nhanh phủi sạch quan hệ, nhưng bây giờ bị paparazi bẻ cong sự thật, lại muốn giải thích thế nào?"
Nói đến này cái Bùi Anh trừng mắt nhìn cô ấy: "Kỳ thật tối qua mình đều chụp ảnh lại,mình cho cậu xem xem." Cô nói xong liền lấy di động ra, mở album, "Lúc ăn cơm, còn có khi ở quán bar, ta đều kéo Đào Đào cùng Du Trạch Khải chụp ảnh.”
Nhậm San San xem ảnh chụp trên điện thoại của cô, liền đấm cô một cái: "Cậu được a, còn lưu lại chiêu thức này."
Đuôi lông mày Bùi Anh khẽ giương cao, nói với cô ấy: "Mình đi đăng Weibo trước đã."
Cô dùng di động đăng nhập vào Weibo của mình , đem ảnh chụp của mình đăng lên, bắt đầu chỉnh sửa status: "Tối hôm qua cùng Đào Đào còn có Du Khải Trạch cùng nhau liên hoan, nhưng là hôm nay paparazi đăng ảnh chụp đều bỏ qua Đào Đào, cũng không biết là vì cái gì: ) Đào Đào thế nhưng là nữ chính của chúng ta a: ) a, còn có ảnh chụp dưới lầu nhà tôi, bởi vì tôi không có xe bảo mẫu( xe van)* cùng trợ lý, cho nên Du tiên sinh hảo tâm đưa tôi trở về, Du tiên sinh là chính nhân quân tử, đưa tôi đến dưới lầu liền đi, đừng hỏi tôi chứng cớ, nếu như anh ấy thực theo tôi lên lầu, paparazi sẽ đem loại ảnh này cất giấu không đăng ra sao: ) bọn họ đăng ảnh chụp đều là ở dưới lầu nhà tôi, đủ để giải thích rõ hết thảy. Mấy chuyện paparazi làm tin tưởng người sáng suốt nhìn một cái có thể nhận ra, tôi cũng vậy sẽ không nói thêm gì nữa, cảm ơn nhóm người hâm mộ vẫn luôn tin tưởng tôi, hơn cả trái tim."
*Xe bảo mẫu (保姆车): là loại xe lớn,thường được các ngôi sao hay sử dụng,do các ngôi sao hay sử dụng xe làm nơi ăn uống,ngủ và trang điểm.Vì thế giống như một bảo mẫu chăm sóc những công việc hàng ngày nên được gọi là xe bảo mẫu.
Sau khi vừa mới đăng dòng trạng thái Weibo, rất nhanh thu hút rất nhiều sự chú ý của fan.
Fan Du Khải Trạch bày tỏ, không có sai Trạch Trạch của chúng ta là chính nhân quân tử, mới sẽ không gặp một nữ minh tinh liền yêu một! Vậy những người ngày ngày nghĩ muốn bôi xấu anh đều là ghen tị với nhan sắc của anh!
Fan Đào Đào bày tỏ, dựa vào cái gì đem chúng ta Đào Đào bỏ qua a! Rõ ràng Đào Đào cùng Du Khải Trạch mới là một cặp được không, paparazi đến cùng hiểu hay không vậy!
Fan Bùi Anh bày tỏ, tìm kiếm Bùi Bùi, lại khiêu khích, còn nữa dựa vào cái gì mà ngươi không có xe bảo mẫu cùng trợ lý! Dựa vào cái gì lúc nào cũng bắt nạt ngươi! Trần tổng không để cho ngươi trợ lý cùng xe bảo mẫu sao, chúng tôi cấp ngươi quỹ quần chúng!
Vây xem người đi đường bày tỏ, quá nhàm chán rồi, chúng ta vẫn nên tiếp tục ăn dưa* đi.
*Ăn dưa( 吃瓜): ngôn ngữ mạng TQ,yi chỉ làm ngơ,đứng xem qua đường hoặc cũng có nghĩa là bị lừa dối.
Nhậm San San nhìn thấy thay đổi bất ngờ trên Weibo, yên lặng cấp Bùi Anh một like
Chỉ là ảnh chụp Bùi Anh còn không có chụp hết, Weibo lại một lần nữa thay đổi bất ngờ.
Đào Đào cùng Lý Tư Tư lại bắt đầu ồn ào.
Nguyên nhân gây ra là một bức ảnh chụp màn hình (print screen )một ID bát quái - -
Đào Đào: Lý Tư Tư có kỹ năng diễn xuất sao? Cô ta cũng chỉ dựa vào khuôn mặt tồn tại đến bây giờ.
Weibo này vừa mới xuất hiện, fan Lý Tư Tư lập tức liền bùng nổ, mà sự tình nháo đến tình trạng không thể vãn hồi, là vì Lý Tư Tư cũng đăng một trạng thái weibo, cũng làm như sau lời bình.
Ngươi cũng không có. [ mỉm cười ]
Trên Weibo tranh chấp đến mức thiên hôn địa ám( mơ hồ,không rõ), bát quái của Bùi Anh cùng Du Khải Trạch sớm đã bị bỏ quên đến lên chín tầng mây.
Bùi Anh đăng ảnh xong, thấy Nhậm San San đối máy tính nhìn đến nồng nhiệt, nhịn không được đi lên hỏi cô: "Làm sao vậy?"
Nhậm San San nói: "Nói ra đến khả năng cậu cũng không tin, Đào Đào cùng Lý Tư Tư tranh chấp! Quả thực vẫn chỉ là một trò cười lớn."
Bùi Anh ngẩn người, đi tới nhìn hai mắt, sau đó lại chỉ là nhàn nhạt ồ một tiếng.
Lông mày Nhậm San San dựng lên: " Cậu như thế nào một chút cũng bất ngờ vậy? Chẳng lẽ chuyện này cậu cũng đã sớm biết?"
Bùi Anh nói: " Đào Đào ngày truớc cũng ở bên trong nhóm của cô ấy châm chọc mình, Tạ Hàm có gửi cho mình ảnh chụp màn hình, nhưng mình không để ý. Mình liền nghĩ một ngày nào đó Đào Đào sẽ gặp phải một xương cốt cứng rắn(người kiên cường), xem đi, fan Lý Tư Tư nhiều ngàn vạn, cô ấy sẽ không nuốt giận làm ngơ."
Nhậm San San tiêu hóa trong chốc lát, nhìn Bùi Anh nói: "Bùi Bùi, mình cảm thấy được sau khi cậu tiến vào giới giải trí liền thay đổi, trước kia cậu đơn thuần như vậy, cậu bây giờ cắt ra đến đều là đen tối."
Cô tối hôm qua còn kéo Đào Đào cùng cô đi ăn cơm, còn làm bia đỡ đạn cho cô ấy nữa , chuyện này lại giấu kín như vậy, sẽ chờ xem vở kịch hay của Đào Đào.
Qủa nhiên vòng tranh luận quá sâu, cô cũng nên đi ăn dưa thì tốt hơn .
Bùi Anh ngược lại lơ đễnh: "Đào Đào khẳng định là bất mãn việc Lý Tư Tư lấy được vai nữ chính bộ ( nhảy múa ), tối hôm qua ăn cơm còn cùng mình oán hận qua hai câu, mình liền nghĩ khả năng cô ấy nhịn không được lên nhóm thảo luận."
"... Cậu lại không nhắc nhở cô ấy hai câu? Hai người các cậu dù gì cũng là cùng một phòng làm việc a ~ "
"Ai bảo cô ấy trước kia trong nhóm bàn luận mình? Loại người này không để cho cô ấy bị giáo huấn cô ấy sẽ không tài nào ghi nhớ, mình đây là ở đang giúp cô ấy biết chưa?"
... Được rồi.
Hai người đang trò chuyện, Trần Thắng liền gọi tới một cú điện thoại cho Bùi Anh, Bùi Anh vội vàng nghe: "Trần tổng, xin chào."
"Uh, Tiểu Bùi a." Thanh âm Trần Thắng nghe vào có chút mệt mỏi, tựa như là vừa mới xử lý xong một việc lớn, "Tôi bên này vừa nhận một thông báo, nữ chính phim truyền hình ( mùa yêu thương ), do Hoàn Vũ đầu tư, bên kia có ý muốn mời cô đóng, cô có hứng thú không?"
Bùi Anh sững sờ một lúc liền hỏi: "Bọn họ làm sao lại nghĩ đến muốn mời tôi đóng chứ?"
“ Lần trước cô không phải đi thử vai bộ( nhảy múa ) sao? Mặc dù cuối cùng không có được chọn, nhưng Hoàn Vũ kia bên cạnh vẫn còn đánh giá kỹ năng diễn xuất của cô, cho nên bộ phim này nghĩ muốn mời cô đóng, cũng coi như trong họa được phúc đi. Cô hiện ở trên tay cũng không có công việc gì,cũng nên tiếp nhận đi?"
"Có thể có thể, cảm ơn Trần tổng."
"Uh, không có việc gì, bộ phim này cũng được coi là đại tác phẩm, tiếp sau ( Lưu Quang Nghê Thường ), cô buổi chiều qua phòng làm việc một chuyến, tôi sẽ thông báo tỉ mỉ cho cô."
"Được, hiện tại tôi liền qua." Bùi Anh cúp điện thoại, nhìn Nhậm San San cười cười, "Có công việc mới, mình đến phòng làm việc."
"A Được." Nhậm San San nhìn cô rời đi, lại bắt đầu tiếp tục kiểm lướt Weibo.
Sau khi Bùi Anh đến phòng làm việc, trực tiếp đến phòng làm việc của Trần Thắng. Vừa rồi ở trong điện thoại cô đã cảm thấy giọng nói Trần Thắng nghe vào rất mệt mỏi, bây giờ nhìn đến bản thân ông ấy, vẻ mệt mỏi lại là viết ở trên mặt.
Bùi Anh quan tâm hỏi: "Trần tổng, ông làm sao vậy? Bộ dáng giống như mệt chết đi vậy?"
Trần Thắng nói: "Còn không phải là vì việc của các cô sao?" Trần Thắng nhìn cô một cái, "Buổi sáng nhìn đến scandal của cô cùng Du Khải Trạch, làm tôi sợ hết hồn. May thay cô chính mình lưu lại cái đầu óc, đem sự tình giải thích rõ ràng, tôi khí tức còn chưa kịp phục hồi, Đào Đào lại cùng Lý Tư Tư nháo đến ầm ĩ."
"Ách..." Bùi Anh không biết rõ nên nói cái gì cho phải.
Trần Thắng tiếp tục nói: "Chuyện này thực sự khiến tôi tức giận không nhẹ, cô nói Đào Đào lại không phải là người mới, làm việc như thế nào không có đại não như vậy? Lý Tư Tư có mấy ngàn vạn fan, cô ấy như thế nào mà vượt qua được, bình thường nói chuyện cũng không có suy nghĩ cẩn thận, cái gì cũng đều nói ra ngoài..." Trần Thắng nói đến đây khoát tay áo, "Coi như quên đi, chuyện này tự bản thân cô ấy sẽ biết xử lý, vẫn là nói đến việc của cô trước đi."
Ông ấy đem kịch bản ( mùa yêu thương ) đưa cho Bùi Anh: "Là sửa đổi từ nguyên tác tiểu thuyết của Thủy Chử Ninh Mông(nước luộc chanh), đô thị hài kịch, nam chính được định là Trương Thừa Diệc, độ nổi tiếng cùng diễn xuất của anh ta cũng không tệ, cùng diễn với anh ta đối với cô cũng có điểm tốt."
"Ừ." Bùi Anh một bên gật đầu, một bên xem tài liệu trên tay, "Tôi nghe ông nói tiếp sau ( Lưu Quang Nghê Thường ), cũng liền nói bộ này cũng là vừa quay vừa phát sóng sao?"
"Đúng vậy, cho nên nhiệm vụ quay phim sẽ tương đối gấp gáp, cô không thành vấn đề chứ ?"
"Không có."
"Tốt lắm, cuối tuần tổ phim bấm máy, bảng giờ giấc chi tiết tôi đều đã gửi vào mail cô, cô tự mình xem một chút." Trần Thắng nói đến đây, lại dừng một chút, "Đúng rồi, để cho tiện cô quay phim, ta cũng vậy cấp cho cô người trợ lý, bình thường đi studio đều do cô ấy đưa đón cô."
Bùi Anh ngẩng đầu nhìn : "Trần tổng, ông không phải là nhìn đến Weibo của tôi chứ? Kỳ thật tôi không có ý tứ kia."
Trần Thắng cười cười: "Lại không tuyển trợ lý cho cô, thật chẳng lẽ chờ fan của cô cấp quỹ người hâm mộ sao? Nếu như cô mỗi ngày quay phim không có xe đưa đón xác thực không có thuận tiện, là do tôi trước kia sơ sót."
Đôi mắt Bùi Anh động động nói: "Vậy cám ơn Trần tổng."
"Thật muốn cám ơn tôi liền thì đem bộ phim truyền hình này quay thật tốt là được rồi."
Bùi Anh gật đầu một cái: "Tôi sẽ, tôi hiện tại trở về xem kịch bản."
Nàng từ phòng làm việc đi ra,giống như lần trước đi mua nguyên tác.Trong tài liệu Trần Thắng đưa cho cô viết, kịch bản nguyên tác của phim truyền hình có sự tham dự của biên kịch, cho nên xem trước một chút tiểu thuyết cũng không có chỗ xấu, chuẩn bị có thể đẩy nhanh công việc.
Một hơi đem tiểu thuyết xem hết, cô đem sơ bộ lý giải cùng định vị của mình đối với nữ chính sửa sang lại ở trên quyển ghi chú, rồi mới bắt đầu xem kịch bản.
Kịch bản nhìn không có vài chục trang, Nhậm San San liền gọi điện thoại cho cô nói, buổi sáng có vài bộ quần áo có vấn đề, muốn một lần nữa chụp lại. Bùi Anh bất đắc dĩ chạy tới một lần nữa chụp lại, thuận tiện ở trong phòng làm việc Nhậm San Săn ăn bữa cơm.
Bởi vì trong lòng liên tục ghi nhớ kịch bản, cô cơm nước xong cũng không có ở lâu, trực tiếp bắt xe đi trở về. Trời đã bắt đầu tối, cô từ trong xe taxi xuống, hướng tiểu khu đi đến.
Ở gần Cư xá cửa chính không có quá nhiều người, Bùi Anh mơ hồ cảm giác đằng sau có người đi theo mình. Cô hơi hơi nhíu mày, quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Một người đàn ông xa lạ đang ở sau lưng cô, vóc dáng không cao, mặc áo khoác màu đen, đi đôi giày thể thao màu trắng.
Cái biến thái dưới tàng cây kia lại trở về!
Bùi Anh xoay người liền chạy về hướng tiểu khu , sau lưng người kia lại bước nhanh đuổi theo, trực tiếp bắt được tay Bùi Anh .
"Ngươi làm cái gì, thả tôi ra!" Bùi Anh lớn tiếng hô lên, ý đồ dùng thanh âm hấp dẫn người đi đường. Người đàn ông kia gắt gao nắm lấy tay cô, cũng không nói chuyện, liền nhìn cô cười hì hì. Bùi Anh dứt khoát nhâng chân lên, dùng giày cao gót giẫm xuống một cái ở lưng bàn chân hắn, tên đàn ông đó rõ ràng bị đau, trên tay thoáng buông lỏng, Bùi Anh vội vàng tránh ra.
Người kia nhìn thấy Bùi Anh chạy đi, cũng mặc kệ đau đớn ở chân, lại một lần nữa thật nhanh đuổi theo bắt lấy cô, Bùi Anh vừa rồi đã từ trong bao lấy ra một chiếc tiêm khiếu(máy báo động), đang muốn đập tới hắn, đằng sau lại lao ra một tên đàn ông, hô lớn: "Ngươi làm cái gì! Buông tay!"
Người kia dáng người hơi gầy, trên mặt mang theo một chiếc kính, sau khi anh ta xông qua, trực tiếp dùng máy ảnh trên tay đập hai cái lên đầu tên đàn ông áo đen. Hai cái nện này có chút không nhẹ, trực tiếp đập bể cái trán của tên đàn ông áo đen, hắn ta che đầu ngồi xổm xuống, tên đàn ông cầm máy ảnh cực nhanh bắt lấy hai tay của hắn bắt chéo sau lưng, chế phục hắn trên mặt đất.
Bùi Anh lúc này mới phát giác được chân mình giống như nhũn ra, cô đứng ở bên cạnh thở hổn hển,nhìn người đeo máy ảnh kia nói: "Anh chính là paparazi liên tục đi theo tôi sao?"
Đối phương rõ ràng sững sờ một cái, mới nói: "Ha ha, tôi chỉ là quần chúng đi ngang qua."
Bùi Anh đối với anh ta cũng cười ha ha: "Vậy anh đem thẻ nhớ máy chụp hình của anh đưa cho tôi xem một chút."
Paparazi thấy không thể gạt được nữa, dứt khoát thừa nhận: "Ta là một paparazi kiêu ngạo! Cô vẫn luôn biết rõ tôi đi theo cô sao?"
"Ừ." Bùi Anh nhìn thoáng qua tên biến thái bị anh ta chế phục trên mặt đất, "Nói thực cho ngươi biết đi, cái tên đàn ông này rất sớm trước kia luôn theo dõi ta, tôi mỗi ngày về nhà đều có chút lo lắng, nhưng nghĩ đến đằng sau còn có các ngươi đi theo, tôi liền một chút cũng không thấy lo lắng như vậy nữa."
Paparazi: "... ..."
"Thì ra cô liên tục coi chúng tôi như vệ sĩ? ?" Nhân sinh quan của Paparazi tiểu ca có chút ít sụp đổ.
Bùi Anh nói: "Không kém bao nhiêu đâu, nhưng mà vệ sĩ phải mất tiền, mà các anh là miễn phí."
Paparazi: "... ..."
"Nhưng mà tôi thật không nghĩ tới anh sẽ chạy tới giúp tôi, tôi vốn là nghĩ, các anh nhìn đến hắn tập kích tôi, nhất định sẽ chụp hình, như vậy nhân chứng vật chứng đều có." Nàng nói, từ trong bao lấy ra một đống đồ lớn, "Tôi mấy ngày này ra cửa, đều mang theo thiết bị an toàn tùy thân, thậm chí ngay cả bình xịt đề phòng đều chuẩn bị một cái."
Paparazi: "..."
"Mặc dù mấy người loạn viết chuyện bát quái của tôi, nhưng anh hôm nay lại tới cứu tôi, tôi hết sức cảm kích." Bùi Anh nói cười cười với anh ta, "Cảm ơn anh."
Paparazi tâm bịch một cái, hắn cảm thấy giờ khắc này cả người hắn cũng giống như ngọn cây hoa đào, đều biến thành màu hồng.
Tên biến thái trên đất còn đang giãy giụa, Bùi Anh lần nữa thở dốc một hơi, nói với paparazi: "Anh có thể giúp tôi đưa hắn đi ra chỗ khác được không? Đến phía trước đầu đường."
"Không thành vấn đề!" Paparazi tiểu ca cao giọng đáp.
Beta :Hương kyomi
"Tên gì vậy?Cậu lại tìm một cái kịch bản như vậy sao?" Tống Nam Xuyên nhíu lông mày hỏi tiểu Trương.
Tiểu Trương vội vàng giải thích với anh: "( Lời kêu gọi thịt từ trung tâm thế giới) là tên gốc trên mạng được đăng nhiều kỳ trên Phổ Giang ( một trang văn học mạng TQ) , tên sách xuất bản và phim truyền hình đều đổi thành là ( mùa yêu thương )!"
"Ừ." Tống Nam Xuyên chẳng nói đúng sai chỉ đáp một tiếng .
Tiểu Trương tiếp tục cấp anh bán Amway*: "Quyển sách này lúc vẫn còn đăng lên liên tục ở mức tiêu thụ bảng vàng(top), số lượng xuất bản sách cũng bán được rất tốt, cũng được tái bản nhiều lần, hơn nữa ngày trước Thủy Chử Ninh Mông( nước luộc chanh)đã có tiểu thuyết được chuyển thể thành phim truyền hình, là Trương Thừa Diệc của Khải Hoàng đóng diễn viên chính, lần này Hoàn Vũ giống như cũng muốn mời cậu ta làm nam chính."
*Bán Amway: Ý chỉ siêng năng giới thiệu một cái gì đó cho mọi người xung quanh nên mới được ví giống mấy người đi bán amway vậy.
Giới minh tinh giải trí Tống Nam Xuyên cũng không biết mấy người, liền nói với tiểu Trương: "Đem tài liệu của Trương Thừa Diệc gửi cho tôi một phần, mặt khác bộ tiểu thuyết này nói về cái gì?"
"Chính là nói về câu chuyện một nữ trí thức đặc biệt thích ăn thịt cùng một đầu bếp đặc biệt biết làm thịt ! Đô thị thanh xuân hài kịch, phi thường thuần khiết, đến cảnh hôn cũng không có!"
"Ừ." Nghe có vẻ không tệ.
Tiểu Trương nghe thấy giọng điệu khá hài lòng này của Tống Nam Xuyên ,cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm: "Hơn nữa tôi tính qua, Bùi tiểu thư hiện tại độ nổi tiếng còn không cao lắm, so với đóng phim điện ảnh, phim truyền hình lại có thể giúp cô ấy tăng độ nổi tiếng lên."
Tống Nam Xuyên cười một tiếng: "Cậu sau này định đi làm người đại diện của minh tinh sao?"
"Nguyện vọng của tôi là cả đời dốc sức vì Tống tổng ." Tiểu Trương nghiêm trang nói.
"Được rồi ít lắm mồm đi, đem tin tức này thông báo cho người đại diện của Bùi Anh đi."
Tiểu Trương ngẩn người: "Không phải là trực tiếp nói cho Bùi tiểu thư sao? Như vậy cô ấy mới biết được là do anh giúp cô ấy giành được."
Tống Nam Xuyên đè lên huyệt Thái dương, thở dài nói: " Hiện tại khả năng cô ấy còn giận dỗi với tôi, nếu biết là tôi giúp cô ấy tìm,nói không chừng ngược lại không nhận, cậu bảo Trần Thắng cũng đừng nhắc đến tên tôi."
"Được..."
"Vậy cứ như thế đi." Tống Nam Xuyên đang chuẩn bị cúp điện thoại, lại bị tiểu Trương gọi giật lại, động tác của anh dừng một chút, hỏi cậu ta, "Còn có chuyện gì?"
"Là như vậy, lúc tôi hỏi thăm kịch bản còn biết được một tin tức, Hoàn Vũ có ý mua bản quyền điện ảnh bộ ( Kẻ đóng vai) của Hạnh Tâm lão sư."
Tống Nam Xuyên đuôi lông mày khẽ nhúc nhích: "Hạnh Tâm? Chính là nhà văn trinh thám rất nổi danh?"
"Tống tổng anh cũng biết ông ấy sao! Tôi chính là siêu cấp người hâm mộ của ông ấy a!" Thanh âm Tiểu Trương khó tránh khỏi có chút ít kích động, "Sách của ông ấy không chỉ ở trong nước bán được chạy, ở nước ngoài cũng rất nổi tiếng! (Kẻ đóng vai) là bộ thứ nhất trong hệ liệt bình yên trinh thám của ông ấy, Hoàn Vũ sớm liền muốn mua, nhưng là cùng ông ấy nói mấy lần cũng không có đồng ý. Nếu như lần này có thể bàn bạc xong, Vậy cái kia chính là một siêu cấp siêu cấp đại IP(dự án lớn) a!"
Tống Nam Xuyên thoáng trầm tư: "Vậy cho nên?"
"Nếu như Bùi tiểu thư có thể nhận được vai nữ chính (Kẻ đóng vai), vậy danh tiếng của cô ấy có thể cấp tốc tăng cao thậm chí còn nổi tiếng cả ở nước ngoài nữa!"
"Ừ." Tống Nam Xuyên gật đầu, "Nhưng mà nhân vật này chắc rất khó để lấy được." Cho dù anh là đại cổ đông của Hoàn Vũ, cũng không thể nào cái gì cũng đều do một mình anh định đoạt.
"Cũng đúng." Tiểu Trương cũng thở dài, "Hơn nữa Hạnh Tâm lão sư liên tục không chịu bán bản quyền, chính là cảm thấy không có người có thể diễn nhân vật chính. Mặc dù cái hệ liệt nhân vật chính là nam, nhưng nữ chính Triệu Việt trong (Kẻ đóng vai) là linh hồn nhân vật trong chuyện này, Hạnh Tâm lão sư khẳng định cũng sẽ có rất nhiều bắt bẻ."
"Hiện tại bản quyền còn không có mua được , nói những việc này còn quá sớm, cậu giúp tôi lưu ý lấy chuyện này đi."
"Được, vừa có tin tức mới tôi sẽ kịp thời báo lại cho anh."
"Ừ." Tống Nam Xuyên lần này là thực sự cúp điện thoại. Anh đứng tại chỗ trong chốc lát, rồi đi trở về bên cạnh bàn, đem máy tính mở ra.
Màn hình còn dừng lại ở hình ảnh trên báo của Bùi Anh cùng Du Khải Trạch , Tống Nam Xuyên hơi híp mắt lại nhìn một hồi.
Mặc dù lúc paparazi chụp ảnh tận lực cố gắng chỉ chụp được Bùi Anh cùng Du Khải Trạch, nhưng ở trong đó dưới góc trái tấm hình, còn chụp được một ví tiền của nữ giới đặt trên bàn.
Cái ví tiền này chỉ lộ ra có một góc, nhưng Tống Nam Xuyên khẳng định Bùi Anh không có cái ví tiền này.
Anh ở thương trường cũng coi như mò mẫm lăn lộn hết sức nhiều năm, điểm này một chút thủ đoạn của paparazi còn không dễ dàng như vậy mà giấu diếm được con mắt anh. Anh cảm thấy hiện trường ít nhất còn có người thứ ba, mà paparazi chỉ chụp Bùi Anh cùng Du Khải Trạch, mục đích gì không cần nói cũng biết.
Cùng tiểu Trương nói một cuộc điện thoại, anh so với vừa rồi tỉnh táo hơn nhiều, nhưng trong lòng thủy chung có chút ít khó chịu, anh ngược lại muốn nhìn một chút, Bùi Anh dự định sẽ làm sáng tỏ chuyện này như thế nào.
Bùi Anh mới vừa bước vào phòng làm việc của Nhậm San San, liền nghe thấy cô ấy ĩ la hét lên với cô: "Bùi Anh,hệ liệt câu chuyện của cậu cùng Tống tổng ra ngoại truyện rồi!"
Bùi Anh: "... Cái gì?"
"Chính là scandal của cậu cùng Du đại thiếu."
Bùi Anh đi đến trước máy vi tính, nhìn nhìn màn hình,ảnh chụp cô cùng Du Khải Trạch quả nhiên ở trong bài báo.
"Ồ..." Cô nhẹ nhàng đáp một tiếng. Lông mày Nhậm San San nhướn lên, nhìn cô nói: "Cậu như thế nào giống như một chút cũng không bất ngờ vậy?"
"Bởi vì mình biết rõ luôn có paparazi theo dõi." Bùi Anh nói, "Hôm mình từ nhà Tống Nam Xuyên đi ra, buổi tối chúng ta không phải là cùng đi uống rượu sao? Khi đó mình đã cảm thấy có paparazi đi theo." Cô thậm chí hoài nghi paparazi chính là nghe thấy hai cô nói chuyện phiếm, mới biết được chuyện cô cùng Tống Nam Xuyên ầm ĩ đòi chia tay .
Nhậm San San bị lời nói của cô làm cho có chút ngây ngốc, qua một hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại: "Vậy sao cậu vẫn cùng Du Khải Trạch chạy ra ngoài?"
"Không phải hai bọn mình đơn độc ra ngoài, mình còn gọi Đào Đào." Bùi Anh ở tại máy tính của Nhậm San San lướt qua vài lần, " trước Du Khải Trạch có giúp mình,mình thiếu anh ta một cái ân tình."
"Ồ... Nhưng mà paparazi chỉ chụp hai người các cậu, cậu sẽ không sợ Tống tổng hiểu lầm sao?" Nhậm San San nói đến đây, bừng tỉnh đại ngộ, "Cậu đây không phải là cố ý chọc giận anh ấy chứ? Bùi Anh cậu học thói xấu a!"
Bùi Anh chép miệng: "Đương nhiên không phải vì cố ý chọc giận anh ấy..." Cô nói đến đây liền ngưng một cái, "Nhiều nhất chỉ xem như thuận tiện chọc giận anh ấy thôi."
"... Thôi đi mình mới không tin, cậu không phải cố ý, đã biết có paparazi bám theo mà còn chạy đi?"
"Còn không phải là bởi vì mình nghĩ nhanh đem ân tình của Du Khải Trạch trả hết hay sao."
"Du Khải Trạch?" Nhậm San San nhanh chóng bày ra khuân mặt bát quái nói:, "Người ta dù sao cũng là Hoàn Vũ thái tử gia a, muốn có nhan sắc có nhan sắc muốn tiền liền có tiền, như thế nào bị cậu nói đồng dạng giống như tránh con mãnh thú và dòng nước lũ vậy?"
"Anh ta cùng Tống Nam Xuyên quan hệ không tốt." Bùi Anh còn nhớ rõ lúc Tống Nam Xuyên lần đầu tiên đi đến studio của( Lưu Quang Nghê Thường ) , Du Khải Trạch cũng rất không khách khí với anh, "Du Khải Trạch người này, mặc dù mình tiếp xúc cảm thấy anh ta không có xấu như trong truyền thuyết vậy, nhưng nói như thế nào đây..."
Cô sắp xếp lại ngôn từ của mình rồi nói: " trước mình cảm thấy được anh ta giống như có ý tứ đối với mình, nhưng sau khi Tống Nam Xuyên cùng mình công khai quan hệ, anh ta cũng không có liên lạc qua với mình,chỉ có một lần, là nói cho mình biết tin tức thử vai , trừ ngoài cái này ra cũng chưa nói cái gì. Nhưng là sau khi tin tức mình cùng Tống Nam Xuyên chia tay tuôn ra, anh ta lại bắt đầu hẹn mình, còn ở trước mặt ta vô tình hay cố ý nói xấu Tống Nam Xuyên. Mình cuối cùng cảm thấy bộ dạng chân thành của anh ta có chút thâm sâu, lại thêm vào anh ta lại là Hoàn Vũ đại thiếu gia, mình không muốn đêm dài lắm mộng..."
"Là vậy sao..." Nhậm San San như có điều suy nghĩ gật gật đầu, "Cậu là nghĩ nhanh phủi sạch quan hệ, nhưng bây giờ bị paparazi bẻ cong sự thật, lại muốn giải thích thế nào?"
Nói đến này cái Bùi Anh trừng mắt nhìn cô ấy: "Kỳ thật tối qua mình đều chụp ảnh lại,mình cho cậu xem xem." Cô nói xong liền lấy di động ra, mở album, "Lúc ăn cơm, còn có khi ở quán bar, ta đều kéo Đào Đào cùng Du Trạch Khải chụp ảnh.”
Nhậm San San xem ảnh chụp trên điện thoại của cô, liền đấm cô một cái: "Cậu được a, còn lưu lại chiêu thức này."
Đuôi lông mày Bùi Anh khẽ giương cao, nói với cô ấy: "Mình đi đăng Weibo trước đã."
Cô dùng di động đăng nhập vào Weibo của mình , đem ảnh chụp của mình đăng lên, bắt đầu chỉnh sửa status: "Tối hôm qua cùng Đào Đào còn có Du Khải Trạch cùng nhau liên hoan, nhưng là hôm nay paparazi đăng ảnh chụp đều bỏ qua Đào Đào, cũng không biết là vì cái gì: ) Đào Đào thế nhưng là nữ chính của chúng ta a: ) a, còn có ảnh chụp dưới lầu nhà tôi, bởi vì tôi không có xe bảo mẫu( xe van)* cùng trợ lý, cho nên Du tiên sinh hảo tâm đưa tôi trở về, Du tiên sinh là chính nhân quân tử, đưa tôi đến dưới lầu liền đi, đừng hỏi tôi chứng cớ, nếu như anh ấy thực theo tôi lên lầu, paparazi sẽ đem loại ảnh này cất giấu không đăng ra sao: ) bọn họ đăng ảnh chụp đều là ở dưới lầu nhà tôi, đủ để giải thích rõ hết thảy. Mấy chuyện paparazi làm tin tưởng người sáng suốt nhìn một cái có thể nhận ra, tôi cũng vậy sẽ không nói thêm gì nữa, cảm ơn nhóm người hâm mộ vẫn luôn tin tưởng tôi, hơn cả trái tim."
*Xe bảo mẫu (保姆车): là loại xe lớn,thường được các ngôi sao hay sử dụng,do các ngôi sao hay sử dụng xe làm nơi ăn uống,ngủ và trang điểm.Vì thế giống như một bảo mẫu chăm sóc những công việc hàng ngày nên được gọi là xe bảo mẫu.
Sau khi vừa mới đăng dòng trạng thái Weibo, rất nhanh thu hút rất nhiều sự chú ý của fan.
Fan Du Khải Trạch bày tỏ, không có sai Trạch Trạch của chúng ta là chính nhân quân tử, mới sẽ không gặp một nữ minh tinh liền yêu một! Vậy những người ngày ngày nghĩ muốn bôi xấu anh đều là ghen tị với nhan sắc của anh!
Fan Đào Đào bày tỏ, dựa vào cái gì đem chúng ta Đào Đào bỏ qua a! Rõ ràng Đào Đào cùng Du Khải Trạch mới là một cặp được không, paparazi đến cùng hiểu hay không vậy!
Fan Bùi Anh bày tỏ, tìm kiếm Bùi Bùi, lại khiêu khích, còn nữa dựa vào cái gì mà ngươi không có xe bảo mẫu cùng trợ lý! Dựa vào cái gì lúc nào cũng bắt nạt ngươi! Trần tổng không để cho ngươi trợ lý cùng xe bảo mẫu sao, chúng tôi cấp ngươi quỹ quần chúng!
Vây xem người đi đường bày tỏ, quá nhàm chán rồi, chúng ta vẫn nên tiếp tục ăn dưa* đi.
*Ăn dưa( 吃瓜): ngôn ngữ mạng TQ,yi chỉ làm ngơ,đứng xem qua đường hoặc cũng có nghĩa là bị lừa dối.
Nhậm San San nhìn thấy thay đổi bất ngờ trên Weibo, yên lặng cấp Bùi Anh một like
Chỉ là ảnh chụp Bùi Anh còn không có chụp hết, Weibo lại một lần nữa thay đổi bất ngờ.
Đào Đào cùng Lý Tư Tư lại bắt đầu ồn ào.
Nguyên nhân gây ra là một bức ảnh chụp màn hình (print screen )một ID bát quái - -
Đào Đào: Lý Tư Tư có kỹ năng diễn xuất sao? Cô ta cũng chỉ dựa vào khuôn mặt tồn tại đến bây giờ.
Weibo này vừa mới xuất hiện, fan Lý Tư Tư lập tức liền bùng nổ, mà sự tình nháo đến tình trạng không thể vãn hồi, là vì Lý Tư Tư cũng đăng một trạng thái weibo, cũng làm như sau lời bình.
Ngươi cũng không có. [ mỉm cười ]
Trên Weibo tranh chấp đến mức thiên hôn địa ám( mơ hồ,không rõ), bát quái của Bùi Anh cùng Du Khải Trạch sớm đã bị bỏ quên đến lên chín tầng mây.
Bùi Anh đăng ảnh xong, thấy Nhậm San San đối máy tính nhìn đến nồng nhiệt, nhịn không được đi lên hỏi cô: "Làm sao vậy?"
Nhậm San San nói: "Nói ra đến khả năng cậu cũng không tin, Đào Đào cùng Lý Tư Tư tranh chấp! Quả thực vẫn chỉ là một trò cười lớn."
Bùi Anh ngẩn người, đi tới nhìn hai mắt, sau đó lại chỉ là nhàn nhạt ồ một tiếng.
Lông mày Nhậm San San dựng lên: " Cậu như thế nào một chút cũng bất ngờ vậy? Chẳng lẽ chuyện này cậu cũng đã sớm biết?"
Bùi Anh nói: " Đào Đào ngày truớc cũng ở bên trong nhóm của cô ấy châm chọc mình, Tạ Hàm có gửi cho mình ảnh chụp màn hình, nhưng mình không để ý. Mình liền nghĩ một ngày nào đó Đào Đào sẽ gặp phải một xương cốt cứng rắn(người kiên cường), xem đi, fan Lý Tư Tư nhiều ngàn vạn, cô ấy sẽ không nuốt giận làm ngơ."
Nhậm San San tiêu hóa trong chốc lát, nhìn Bùi Anh nói: "Bùi Bùi, mình cảm thấy được sau khi cậu tiến vào giới giải trí liền thay đổi, trước kia cậu đơn thuần như vậy, cậu bây giờ cắt ra đến đều là đen tối."
Cô tối hôm qua còn kéo Đào Đào cùng cô đi ăn cơm, còn làm bia đỡ đạn cho cô ấy nữa , chuyện này lại giấu kín như vậy, sẽ chờ xem vở kịch hay của Đào Đào.
Qủa nhiên vòng tranh luận quá sâu, cô cũng nên đi ăn dưa thì tốt hơn .
Bùi Anh ngược lại lơ đễnh: "Đào Đào khẳng định là bất mãn việc Lý Tư Tư lấy được vai nữ chính bộ ( nhảy múa ), tối hôm qua ăn cơm còn cùng mình oán hận qua hai câu, mình liền nghĩ khả năng cô ấy nhịn không được lên nhóm thảo luận."
"... Cậu lại không nhắc nhở cô ấy hai câu? Hai người các cậu dù gì cũng là cùng một phòng làm việc a ~ "
"Ai bảo cô ấy trước kia trong nhóm bàn luận mình? Loại người này không để cho cô ấy bị giáo huấn cô ấy sẽ không tài nào ghi nhớ, mình đây là ở đang giúp cô ấy biết chưa?"
... Được rồi.
Hai người đang trò chuyện, Trần Thắng liền gọi tới một cú điện thoại cho Bùi Anh, Bùi Anh vội vàng nghe: "Trần tổng, xin chào."
"Uh, Tiểu Bùi a." Thanh âm Trần Thắng nghe vào có chút mệt mỏi, tựa như là vừa mới xử lý xong một việc lớn, "Tôi bên này vừa nhận một thông báo, nữ chính phim truyền hình ( mùa yêu thương ), do Hoàn Vũ đầu tư, bên kia có ý muốn mời cô đóng, cô có hứng thú không?"
Bùi Anh sững sờ một lúc liền hỏi: "Bọn họ làm sao lại nghĩ đến muốn mời tôi đóng chứ?"
“ Lần trước cô không phải đi thử vai bộ( nhảy múa ) sao? Mặc dù cuối cùng không có được chọn, nhưng Hoàn Vũ kia bên cạnh vẫn còn đánh giá kỹ năng diễn xuất của cô, cho nên bộ phim này nghĩ muốn mời cô đóng, cũng coi như trong họa được phúc đi. Cô hiện ở trên tay cũng không có công việc gì,cũng nên tiếp nhận đi?"
"Có thể có thể, cảm ơn Trần tổng."
"Uh, không có việc gì, bộ phim này cũng được coi là đại tác phẩm, tiếp sau ( Lưu Quang Nghê Thường ), cô buổi chiều qua phòng làm việc một chuyến, tôi sẽ thông báo tỉ mỉ cho cô."
"Được, hiện tại tôi liền qua." Bùi Anh cúp điện thoại, nhìn Nhậm San San cười cười, "Có công việc mới, mình đến phòng làm việc."
"A Được." Nhậm San San nhìn cô rời đi, lại bắt đầu tiếp tục kiểm lướt Weibo.
Sau khi Bùi Anh đến phòng làm việc, trực tiếp đến phòng làm việc của Trần Thắng. Vừa rồi ở trong điện thoại cô đã cảm thấy giọng nói Trần Thắng nghe vào rất mệt mỏi, bây giờ nhìn đến bản thân ông ấy, vẻ mệt mỏi lại là viết ở trên mặt.
Bùi Anh quan tâm hỏi: "Trần tổng, ông làm sao vậy? Bộ dáng giống như mệt chết đi vậy?"
Trần Thắng nói: "Còn không phải là vì việc của các cô sao?" Trần Thắng nhìn cô một cái, "Buổi sáng nhìn đến scandal của cô cùng Du Khải Trạch, làm tôi sợ hết hồn. May thay cô chính mình lưu lại cái đầu óc, đem sự tình giải thích rõ ràng, tôi khí tức còn chưa kịp phục hồi, Đào Đào lại cùng Lý Tư Tư nháo đến ầm ĩ."
"Ách..." Bùi Anh không biết rõ nên nói cái gì cho phải.
Trần Thắng tiếp tục nói: "Chuyện này thực sự khiến tôi tức giận không nhẹ, cô nói Đào Đào lại không phải là người mới, làm việc như thế nào không có đại não như vậy? Lý Tư Tư có mấy ngàn vạn fan, cô ấy như thế nào mà vượt qua được, bình thường nói chuyện cũng không có suy nghĩ cẩn thận, cái gì cũng đều nói ra ngoài..." Trần Thắng nói đến đây khoát tay áo, "Coi như quên đi, chuyện này tự bản thân cô ấy sẽ biết xử lý, vẫn là nói đến việc của cô trước đi."
Ông ấy đem kịch bản ( mùa yêu thương ) đưa cho Bùi Anh: "Là sửa đổi từ nguyên tác tiểu thuyết của Thủy Chử Ninh Mông(nước luộc chanh), đô thị hài kịch, nam chính được định là Trương Thừa Diệc, độ nổi tiếng cùng diễn xuất của anh ta cũng không tệ, cùng diễn với anh ta đối với cô cũng có điểm tốt."
"Ừ." Bùi Anh một bên gật đầu, một bên xem tài liệu trên tay, "Tôi nghe ông nói tiếp sau ( Lưu Quang Nghê Thường ), cũng liền nói bộ này cũng là vừa quay vừa phát sóng sao?"
"Đúng vậy, cho nên nhiệm vụ quay phim sẽ tương đối gấp gáp, cô không thành vấn đề chứ ?"
"Không có."
"Tốt lắm, cuối tuần tổ phim bấm máy, bảng giờ giấc chi tiết tôi đều đã gửi vào mail cô, cô tự mình xem một chút." Trần Thắng nói đến đây, lại dừng một chút, "Đúng rồi, để cho tiện cô quay phim, ta cũng vậy cấp cho cô người trợ lý, bình thường đi studio đều do cô ấy đưa đón cô."
Bùi Anh ngẩng đầu nhìn : "Trần tổng, ông không phải là nhìn đến Weibo của tôi chứ? Kỳ thật tôi không có ý tứ kia."
Trần Thắng cười cười: "Lại không tuyển trợ lý cho cô, thật chẳng lẽ chờ fan của cô cấp quỹ người hâm mộ sao? Nếu như cô mỗi ngày quay phim không có xe đưa đón xác thực không có thuận tiện, là do tôi trước kia sơ sót."
Đôi mắt Bùi Anh động động nói: "Vậy cám ơn Trần tổng."
"Thật muốn cám ơn tôi liền thì đem bộ phim truyền hình này quay thật tốt là được rồi."
Bùi Anh gật đầu một cái: "Tôi sẽ, tôi hiện tại trở về xem kịch bản."
Nàng từ phòng làm việc đi ra,giống như lần trước đi mua nguyên tác.Trong tài liệu Trần Thắng đưa cho cô viết, kịch bản nguyên tác của phim truyền hình có sự tham dự của biên kịch, cho nên xem trước một chút tiểu thuyết cũng không có chỗ xấu, chuẩn bị có thể đẩy nhanh công việc.
Một hơi đem tiểu thuyết xem hết, cô đem sơ bộ lý giải cùng định vị của mình đối với nữ chính sửa sang lại ở trên quyển ghi chú, rồi mới bắt đầu xem kịch bản.
Kịch bản nhìn không có vài chục trang, Nhậm San San liền gọi điện thoại cho cô nói, buổi sáng có vài bộ quần áo có vấn đề, muốn một lần nữa chụp lại. Bùi Anh bất đắc dĩ chạy tới một lần nữa chụp lại, thuận tiện ở trong phòng làm việc Nhậm San Săn ăn bữa cơm.
Bởi vì trong lòng liên tục ghi nhớ kịch bản, cô cơm nước xong cũng không có ở lâu, trực tiếp bắt xe đi trở về. Trời đã bắt đầu tối, cô từ trong xe taxi xuống, hướng tiểu khu đi đến.
Ở gần Cư xá cửa chính không có quá nhiều người, Bùi Anh mơ hồ cảm giác đằng sau có người đi theo mình. Cô hơi hơi nhíu mày, quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Một người đàn ông xa lạ đang ở sau lưng cô, vóc dáng không cao, mặc áo khoác màu đen, đi đôi giày thể thao màu trắng.
Cái biến thái dưới tàng cây kia lại trở về!
Bùi Anh xoay người liền chạy về hướng tiểu khu , sau lưng người kia lại bước nhanh đuổi theo, trực tiếp bắt được tay Bùi Anh .
"Ngươi làm cái gì, thả tôi ra!" Bùi Anh lớn tiếng hô lên, ý đồ dùng thanh âm hấp dẫn người đi đường. Người đàn ông kia gắt gao nắm lấy tay cô, cũng không nói chuyện, liền nhìn cô cười hì hì. Bùi Anh dứt khoát nhâng chân lên, dùng giày cao gót giẫm xuống một cái ở lưng bàn chân hắn, tên đàn ông đó rõ ràng bị đau, trên tay thoáng buông lỏng, Bùi Anh vội vàng tránh ra.
Người kia nhìn thấy Bùi Anh chạy đi, cũng mặc kệ đau đớn ở chân, lại một lần nữa thật nhanh đuổi theo bắt lấy cô, Bùi Anh vừa rồi đã từ trong bao lấy ra một chiếc tiêm khiếu(máy báo động), đang muốn đập tới hắn, đằng sau lại lao ra một tên đàn ông, hô lớn: "Ngươi làm cái gì! Buông tay!"
Người kia dáng người hơi gầy, trên mặt mang theo một chiếc kính, sau khi anh ta xông qua, trực tiếp dùng máy ảnh trên tay đập hai cái lên đầu tên đàn ông áo đen. Hai cái nện này có chút không nhẹ, trực tiếp đập bể cái trán của tên đàn ông áo đen, hắn ta che đầu ngồi xổm xuống, tên đàn ông cầm máy ảnh cực nhanh bắt lấy hai tay của hắn bắt chéo sau lưng, chế phục hắn trên mặt đất.
Bùi Anh lúc này mới phát giác được chân mình giống như nhũn ra, cô đứng ở bên cạnh thở hổn hển,nhìn người đeo máy ảnh kia nói: "Anh chính là paparazi liên tục đi theo tôi sao?"
Đối phương rõ ràng sững sờ một cái, mới nói: "Ha ha, tôi chỉ là quần chúng đi ngang qua."
Bùi Anh đối với anh ta cũng cười ha ha: "Vậy anh đem thẻ nhớ máy chụp hình của anh đưa cho tôi xem một chút."
Paparazi thấy không thể gạt được nữa, dứt khoát thừa nhận: "Ta là một paparazi kiêu ngạo! Cô vẫn luôn biết rõ tôi đi theo cô sao?"
"Ừ." Bùi Anh nhìn thoáng qua tên biến thái bị anh ta chế phục trên mặt đất, "Nói thực cho ngươi biết đi, cái tên đàn ông này rất sớm trước kia luôn theo dõi ta, tôi mỗi ngày về nhà đều có chút lo lắng, nhưng nghĩ đến đằng sau còn có các ngươi đi theo, tôi liền một chút cũng không thấy lo lắng như vậy nữa."
Paparazi: "... ..."
"Thì ra cô liên tục coi chúng tôi như vệ sĩ? ?" Nhân sinh quan của Paparazi tiểu ca có chút ít sụp đổ.
Bùi Anh nói: "Không kém bao nhiêu đâu, nhưng mà vệ sĩ phải mất tiền, mà các anh là miễn phí."
Paparazi: "... ..."
"Nhưng mà tôi thật không nghĩ tới anh sẽ chạy tới giúp tôi, tôi vốn là nghĩ, các anh nhìn đến hắn tập kích tôi, nhất định sẽ chụp hình, như vậy nhân chứng vật chứng đều có." Nàng nói, từ trong bao lấy ra một đống đồ lớn, "Tôi mấy ngày này ra cửa, đều mang theo thiết bị an toàn tùy thân, thậm chí ngay cả bình xịt đề phòng đều chuẩn bị một cái."
Paparazi: "..."
"Mặc dù mấy người loạn viết chuyện bát quái của tôi, nhưng anh hôm nay lại tới cứu tôi, tôi hết sức cảm kích." Bùi Anh nói cười cười với anh ta, "Cảm ơn anh."
Paparazi tâm bịch một cái, hắn cảm thấy giờ khắc này cả người hắn cũng giống như ngọn cây hoa đào, đều biến thành màu hồng.
Tên biến thái trên đất còn đang giãy giụa, Bùi Anh lần nữa thở dốc một hơi, nói với paparazi: "Anh có thể giúp tôi đưa hắn đi ra chỗ khác được không? Đến phía trước đầu đường."
"Không thành vấn đề!" Paparazi tiểu ca cao giọng đáp.
Tác giả :
Bản Lật Tử