Chỉ Là Em Yêu Đơn Phương!
Chương 18: Lời Xin Lỗi......
Tiểu Như, anh biết em rất yêu anh, anh cũng muốn bảo vệ tình yêu của hai ta. Nhưng mà dù có thế thì em vẫn là người sai. Mà đã sai thì phải xin lỗi và sửa lỗi.
Lý Tuệ Như bất ngờ, đứng hình trước câu nói của Hoàng Triết. Cô ta như đang tức điên lên trong suy nghĩ:" Anh là đang bảo vệ con nhỏ Thiên Nguyệt kia sao.?"
Gương mặt của Lý Tuệ Như vẫn kiềm chế rất tốt. Vẫn là gương mặt hối lội, đáng thương. Cô ta ngước đôi mắt ngấn lệ nhìn bạn trai cô.
" Em sẽ nghe lời anh mà, anh đừng giận em được không. Em rất sợ mất anh.....!" - Nói rồi cô ta dụi dụi đầu vào lồng ngực ấm áp của anh, thi thoảng lại nấc lên vài tiếng khe khẽ.
Thế này thì ai tức giận cho nổi chứ, tất cả đàn ông sẽ mủi lòng thương xót mà thôi......
...----------------...
Sau bao cố gắng, nỗ lực của "ê- kíp" Lâm gia và Mạc gia thì các bài báo đã được gỡ xuống hàng loạt. Nhưng mà các tin tức in vào lòng các "độc giả" thì làm sao mà gỡ xuống được.
Sáng sớm hôm nay, ba mẹ của Thiên Nguyệt đã đến thành phố A này để ở bên cạnh chăm sóc cô.
Mạc phu nhân nhìn con gái mà thấy thương xót làm sao. Trái tim bà đau như có ngàn mũi tên xuyên thủng, ruột gan như cắt thành từng khúc. Bà vừa nấu cháo cho cô vừa nghĩ cách làm sao để cô thoát khỏi tình cảnh lúc này. Thật sự buồn đến nao lòng.
Sau một đêm không ngủ được, hai mắt Thiên Nguyệt hiện rõ vết thâm quầng, còn có chút sưng có chút đỏ do đêm qua khóc nhiều. Gương mặt xanh xao, hốc hác, không còn chút sức sống. Thật sự cô đã không còn tính cách mạnh mẽ đơn thuần nữa rồi.
Bây giờ Thiên Nguyệt cứ ru rú ở trong phòng, hôm nay cô cũng xin phép nghỉ học. Mới đầu năm mà đã xin nghỉ thế này cũng không tốt cho lắm. Nhưng biết làm sao đây. Giờ bước ra cửa nhà thôi thì có biết bao con mắt hướng về cô mà chỉ trích nói này nói nọ.
Mấy bà hàng xóm giờ lại có việc để mà bàn luận, rôm rả từ tối hôm qua.
Bưng bát cháo sườn mà Thiên Nguyệt thích ăn vào phòng, Mạc phu nhân nhẹ nhàng đặt lên bàn rồi đến bên giường, ngồi xuống nắm chặt lấy tay đứa con gái nhỏ.
- Tiểu Nguyệt ngoan, giờ ăn chút cháo cho nóng nhé. Đừng nghĩ ngợi nhiều quá. Ba mẹ sẽ luôn luôn bảo vệ con mà.
Thiên Nguyệt cứ ngồi ngẩn ngơ như vô hồn. Có lẽ trong tâm trí cô đang suy nghĩ một điều gì đó. Rồi cô ngước đôi mắt ủ rũ kia nhìn sang mẹ, mỉm cười dịu dàng.
- Mẹ yên tâm đi, con không sao đâu mà. Con gái của mẹ vốn rất mạnh mẽ. Cha mẹ đừng lo lắng quá.
Sâu trong ánh mắt của Thiên Nguyệt bỗng dưng hiện lên một sự kiên cường, mạnh mẽ lạ thường.
Cô thiết nghĩ nếu cô cứ ngồi im lặng khóc lóc như vậy thì chẳng giải quyết được gì, chỉ khiến người ta tin rằng điều này là đúng sự thật, khiến bản thân trở nên kém cỏi, yếu đuối.
Cô cần mạnh mẽ, kiên cường. Cuộc đời biết bao sóng gió, người bảo vệ mình trước tiên chính là bản thân mình. Cô không thể mãi mãi dựa dẫm vào cha mẹ cô. Cô phải học cách tự lập, tự đương đầu với khó khăn, chông gai đầy rẫy trong cuộc sống này.
Có thể, chuyện này chính là bài test kiểm tra ý chí vững vàng, tinh thần thép của cô. Mình không làm điều gì sai thì không cần phải sợ.
Cô cầm chiếc điện thoại của mình lên, vào trang cá nhân của bản thân......
Cô đăng một bài viết.....
Từng câu từng chữ trong bài viết này chính là tiếng lòng của cô. Thiên Nguyệt với lời lẽ lịch sự, nhẹ nhàng, thanh minh cho sự thật, cho sự trong sạch của bản thân cô.
" Chào mọi người, tôi là Mạc Thiên Nguyệt, nhân vật chính trong câu chuyện khá hot ngày qua. Tôi không muốn giải thích gì nhiều, chỉ có thể nói Tôi và Anh ấy không có bất kỳ quan hệ nam nữ nào ngoài việc hai nhà Mạc gia và Lâm gia thân thiết với nhau. Còn về việc tôi có chia rẽ quan hệ của hai người họ không? Thì tôi xin khẳng định 100% là không, hoàn toàn không. Mong mọi người không xuyên tạc sự thật, không bắt bẻ linh tinh chỉ qua một đoạn clip. Xin cảm ơn."
Vì trang cá nhân của cô có hàng ngàn người theo dõi nên sau 5 phút đăng lên, bài viết của cô đã nhận được rất nhiều lượt chia sẻ và hàng trăm ngàn lượt xem. Trong đó, hàng nghìn bình luận đều là chửi bới cô vô liêm sỉ, vô nhân đạo, vô học cướp bạn trai người khác........v...v..... Vẫn có bao người còn gửi cho cô đoạn video cut với dòng bình luận khinh miệt nhận được rất nhiều lượt thích:
- Nhìn thái độ kiêu căng, đanh đá đẩy người ta kìa. Giờ thanh minh nỗi gì.
- Giả tạo.
- Thanh minh cái gì.....
Ngồi đọc những dòng bình luận đó mà Thiên Nguyệt cũng thấy vừa tức giận vừa bất lực. Cô cũng xoa dịu đi phần nào khi có bốn tài khoản ủng hộ, nói giúp cô. Thế giới này vẫn chưa hẳn quay lưng lại với Thiên Nguyệt nên cô cảm thấy tâm trạng vui vẻ hẳn lên. Nụ cười và ánh mắt chính là minh chứng rõ ràng nhất.
- " Nguyệt Nhi, cha có chuyện muốn nói với con." - Mạc lão gia nhẹ nhàng ngồi đến bên cạnh con gái cưng, ôn tồn hỏi han.
Thấy sắc mặt Thiên Nguyệt thêm phần tươi tắn, ông cũng yên tâm, nhẹ lòng hơn.
Thiên Nguyệt mỉm cười nhìn cha, cô thấy rất có lỗi khi làm cha mẹ lo lắng buồn phiền.
- Có chuyện gì không ạ.
- Vừa nãy cha mẹ và hai bác Lâm đã bàn bạc với nhau rồi. Chúng ta dự định mở một buổi họp báo. Không ai muốn thanh danh con bị vấy bẩn cả. Mọi chuyện nên được làm rõ ràng. Được không con?
- Dạ được ạ. Con cũng không muốn danh dự của gia đình mình mất hết vì chuyện hiểu lầm này. Con rất xin lỗi vì đã gây phiền phức cho mọi người.
- Con gái cha không làm sai gì mà phải xin lỗi cả. Thôi nghỉ ngơi đi, thời gian họp báo ta sẽ báo con sau.
Nói xong, ông đứng dậy, khẽ đắp chăn cho con gái rồi dời khỏi phòng.
Thiên Nguyệt nằm xuống chiếc giường êm ái, rất nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, ngủ để quên đi muộn phiền.....
____________________
Tại biệt thự Lâm gia....
Trong phòng khách nguy nga, tráng lệ...
Lâm lão phu nhân ngồi khoan thai ở ghế so pha thưởng trà, miệng không ngừng trách mắng Lý Tuệ Như:" Đang yên đang lành hẹn người ta ra để xin này xin nọ, chẳng biết là vô tình hay cố ý hãm hãi Tiểu Nguyệt đây. Cháu đúng là sảo quyệt và thông minh hơn tôi tưởng đấy!"
Lý Tuệ Như liền xua hai tay phản bác:" Cháu không hề cố ý mà bà, cháu.... cháu chỉ sợ Thiên Nguyệt sẽ...sẽ cướp Triết ca. Cháu sẽ không sống được nếu thiếu anh ấy mất bà ơi. Xin bà hãy hiểu cho cháu."
Vừa nói mắt cô ta vừa đẫm lệ, giọng nói lắp bắp như đang sợ hãi điều gì đó. Thấy vậy Lâm phu nhân liền lên tiếng:" Mẹ à, Tiểu Như làm như vậy cũng xuất phát từ mục đích chính đáng. Chỉ là cách làm của con bé gây hậu quả có phần hơi nghiêm trọng. Dù sao nó còn nhỏ dại, mong mẹ bỏ qua cho con bé.
Bà vừa thương Tuệ Như, hiểu cô đang lo sợ điều gì vừa xót xa cho Tiểu Nguyệt. Hai người đều là hai đứa con gái mà bà luôn yêu thương.
- Tiểu Như, trong truyện này, con là người có phần hơi quá đáng. Nên ngày mai họp báo thì con nên có lời xin lỗi Thiên Nguyệt. Chuyện này đã vượt quá xa tính chất của nó rồi. Dù sao cũng bắt nguồn từ con.....
Lâm lão gia vừa ngụm hớp trà vừa nhẹ nhàng khuyên bảo.
Lý Tuệ Như nghe ông nói thế, chẳng còn cách nào liền đồng ý. Cô ta nào dám cãi lời bố nuôi mình. Vì vốn tính tình ông rất nghiêm khắc với mọi người. Lâm lão gia chỉ nhẹ nhàng tôn trọng mẹ mình và yêu chiều vợ mình mà thôi. Còn với những người khác thì vô cùng đáng sợ.
" Con nhỏ đáng chết, lần này tao sẽ tha cho mày " - Lý Tuệ Như nghiến răng nghiến lợi, trong đầu như bốc hoả nhưng ngoài mặt vẫn ngoan ngoãn ăn năn, hối cải.
Hoàng Triết quay sang nhìn Lý Tuệ Như, thấy nét mặt cô ta như vậy cũng an tâm phần nào.
Lý Tuệ Như bất ngờ, đứng hình trước câu nói của Hoàng Triết. Cô ta như đang tức điên lên trong suy nghĩ:" Anh là đang bảo vệ con nhỏ Thiên Nguyệt kia sao.?"
Gương mặt của Lý Tuệ Như vẫn kiềm chế rất tốt. Vẫn là gương mặt hối lội, đáng thương. Cô ta ngước đôi mắt ngấn lệ nhìn bạn trai cô.
" Em sẽ nghe lời anh mà, anh đừng giận em được không. Em rất sợ mất anh.....!" - Nói rồi cô ta dụi dụi đầu vào lồng ngực ấm áp của anh, thi thoảng lại nấc lên vài tiếng khe khẽ.
Thế này thì ai tức giận cho nổi chứ, tất cả đàn ông sẽ mủi lòng thương xót mà thôi......
...----------------...
Sau bao cố gắng, nỗ lực của "ê- kíp" Lâm gia và Mạc gia thì các bài báo đã được gỡ xuống hàng loạt. Nhưng mà các tin tức in vào lòng các "độc giả" thì làm sao mà gỡ xuống được.
Sáng sớm hôm nay, ba mẹ của Thiên Nguyệt đã đến thành phố A này để ở bên cạnh chăm sóc cô.
Mạc phu nhân nhìn con gái mà thấy thương xót làm sao. Trái tim bà đau như có ngàn mũi tên xuyên thủng, ruột gan như cắt thành từng khúc. Bà vừa nấu cháo cho cô vừa nghĩ cách làm sao để cô thoát khỏi tình cảnh lúc này. Thật sự buồn đến nao lòng.
Sau một đêm không ngủ được, hai mắt Thiên Nguyệt hiện rõ vết thâm quầng, còn có chút sưng có chút đỏ do đêm qua khóc nhiều. Gương mặt xanh xao, hốc hác, không còn chút sức sống. Thật sự cô đã không còn tính cách mạnh mẽ đơn thuần nữa rồi.
Bây giờ Thiên Nguyệt cứ ru rú ở trong phòng, hôm nay cô cũng xin phép nghỉ học. Mới đầu năm mà đã xin nghỉ thế này cũng không tốt cho lắm. Nhưng biết làm sao đây. Giờ bước ra cửa nhà thôi thì có biết bao con mắt hướng về cô mà chỉ trích nói này nói nọ.
Mấy bà hàng xóm giờ lại có việc để mà bàn luận, rôm rả từ tối hôm qua.
Bưng bát cháo sườn mà Thiên Nguyệt thích ăn vào phòng, Mạc phu nhân nhẹ nhàng đặt lên bàn rồi đến bên giường, ngồi xuống nắm chặt lấy tay đứa con gái nhỏ.
- Tiểu Nguyệt ngoan, giờ ăn chút cháo cho nóng nhé. Đừng nghĩ ngợi nhiều quá. Ba mẹ sẽ luôn luôn bảo vệ con mà.
Thiên Nguyệt cứ ngồi ngẩn ngơ như vô hồn. Có lẽ trong tâm trí cô đang suy nghĩ một điều gì đó. Rồi cô ngước đôi mắt ủ rũ kia nhìn sang mẹ, mỉm cười dịu dàng.
- Mẹ yên tâm đi, con không sao đâu mà. Con gái của mẹ vốn rất mạnh mẽ. Cha mẹ đừng lo lắng quá.
Sâu trong ánh mắt của Thiên Nguyệt bỗng dưng hiện lên một sự kiên cường, mạnh mẽ lạ thường.
Cô thiết nghĩ nếu cô cứ ngồi im lặng khóc lóc như vậy thì chẳng giải quyết được gì, chỉ khiến người ta tin rằng điều này là đúng sự thật, khiến bản thân trở nên kém cỏi, yếu đuối.
Cô cần mạnh mẽ, kiên cường. Cuộc đời biết bao sóng gió, người bảo vệ mình trước tiên chính là bản thân mình. Cô không thể mãi mãi dựa dẫm vào cha mẹ cô. Cô phải học cách tự lập, tự đương đầu với khó khăn, chông gai đầy rẫy trong cuộc sống này.
Có thể, chuyện này chính là bài test kiểm tra ý chí vững vàng, tinh thần thép của cô. Mình không làm điều gì sai thì không cần phải sợ.
Cô cầm chiếc điện thoại của mình lên, vào trang cá nhân của bản thân......
Cô đăng một bài viết.....
Từng câu từng chữ trong bài viết này chính là tiếng lòng của cô. Thiên Nguyệt với lời lẽ lịch sự, nhẹ nhàng, thanh minh cho sự thật, cho sự trong sạch của bản thân cô.
" Chào mọi người, tôi là Mạc Thiên Nguyệt, nhân vật chính trong câu chuyện khá hot ngày qua. Tôi không muốn giải thích gì nhiều, chỉ có thể nói Tôi và Anh ấy không có bất kỳ quan hệ nam nữ nào ngoài việc hai nhà Mạc gia và Lâm gia thân thiết với nhau. Còn về việc tôi có chia rẽ quan hệ của hai người họ không? Thì tôi xin khẳng định 100% là không, hoàn toàn không. Mong mọi người không xuyên tạc sự thật, không bắt bẻ linh tinh chỉ qua một đoạn clip. Xin cảm ơn."
Vì trang cá nhân của cô có hàng ngàn người theo dõi nên sau 5 phút đăng lên, bài viết của cô đã nhận được rất nhiều lượt chia sẻ và hàng trăm ngàn lượt xem. Trong đó, hàng nghìn bình luận đều là chửi bới cô vô liêm sỉ, vô nhân đạo, vô học cướp bạn trai người khác........v...v..... Vẫn có bao người còn gửi cho cô đoạn video cut với dòng bình luận khinh miệt nhận được rất nhiều lượt thích:
- Nhìn thái độ kiêu căng, đanh đá đẩy người ta kìa. Giờ thanh minh nỗi gì.
- Giả tạo.
- Thanh minh cái gì.....
Ngồi đọc những dòng bình luận đó mà Thiên Nguyệt cũng thấy vừa tức giận vừa bất lực. Cô cũng xoa dịu đi phần nào khi có bốn tài khoản ủng hộ, nói giúp cô. Thế giới này vẫn chưa hẳn quay lưng lại với Thiên Nguyệt nên cô cảm thấy tâm trạng vui vẻ hẳn lên. Nụ cười và ánh mắt chính là minh chứng rõ ràng nhất.
- " Nguyệt Nhi, cha có chuyện muốn nói với con." - Mạc lão gia nhẹ nhàng ngồi đến bên cạnh con gái cưng, ôn tồn hỏi han.
Thấy sắc mặt Thiên Nguyệt thêm phần tươi tắn, ông cũng yên tâm, nhẹ lòng hơn.
Thiên Nguyệt mỉm cười nhìn cha, cô thấy rất có lỗi khi làm cha mẹ lo lắng buồn phiền.
- Có chuyện gì không ạ.
- Vừa nãy cha mẹ và hai bác Lâm đã bàn bạc với nhau rồi. Chúng ta dự định mở một buổi họp báo. Không ai muốn thanh danh con bị vấy bẩn cả. Mọi chuyện nên được làm rõ ràng. Được không con?
- Dạ được ạ. Con cũng không muốn danh dự của gia đình mình mất hết vì chuyện hiểu lầm này. Con rất xin lỗi vì đã gây phiền phức cho mọi người.
- Con gái cha không làm sai gì mà phải xin lỗi cả. Thôi nghỉ ngơi đi, thời gian họp báo ta sẽ báo con sau.
Nói xong, ông đứng dậy, khẽ đắp chăn cho con gái rồi dời khỏi phòng.
Thiên Nguyệt nằm xuống chiếc giường êm ái, rất nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, ngủ để quên đi muộn phiền.....
____________________
Tại biệt thự Lâm gia....
Trong phòng khách nguy nga, tráng lệ...
Lâm lão phu nhân ngồi khoan thai ở ghế so pha thưởng trà, miệng không ngừng trách mắng Lý Tuệ Như:" Đang yên đang lành hẹn người ta ra để xin này xin nọ, chẳng biết là vô tình hay cố ý hãm hãi Tiểu Nguyệt đây. Cháu đúng là sảo quyệt và thông minh hơn tôi tưởng đấy!"
Lý Tuệ Như liền xua hai tay phản bác:" Cháu không hề cố ý mà bà, cháu.... cháu chỉ sợ Thiên Nguyệt sẽ...sẽ cướp Triết ca. Cháu sẽ không sống được nếu thiếu anh ấy mất bà ơi. Xin bà hãy hiểu cho cháu."
Vừa nói mắt cô ta vừa đẫm lệ, giọng nói lắp bắp như đang sợ hãi điều gì đó. Thấy vậy Lâm phu nhân liền lên tiếng:" Mẹ à, Tiểu Như làm như vậy cũng xuất phát từ mục đích chính đáng. Chỉ là cách làm của con bé gây hậu quả có phần hơi nghiêm trọng. Dù sao nó còn nhỏ dại, mong mẹ bỏ qua cho con bé.
Bà vừa thương Tuệ Như, hiểu cô đang lo sợ điều gì vừa xót xa cho Tiểu Nguyệt. Hai người đều là hai đứa con gái mà bà luôn yêu thương.
- Tiểu Như, trong truyện này, con là người có phần hơi quá đáng. Nên ngày mai họp báo thì con nên có lời xin lỗi Thiên Nguyệt. Chuyện này đã vượt quá xa tính chất của nó rồi. Dù sao cũng bắt nguồn từ con.....
Lâm lão gia vừa ngụm hớp trà vừa nhẹ nhàng khuyên bảo.
Lý Tuệ Như nghe ông nói thế, chẳng còn cách nào liền đồng ý. Cô ta nào dám cãi lời bố nuôi mình. Vì vốn tính tình ông rất nghiêm khắc với mọi người. Lâm lão gia chỉ nhẹ nhàng tôn trọng mẹ mình và yêu chiều vợ mình mà thôi. Còn với những người khác thì vô cùng đáng sợ.
" Con nhỏ đáng chết, lần này tao sẽ tha cho mày " - Lý Tuệ Như nghiến răng nghiến lợi, trong đầu như bốc hoả nhưng ngoài mặt vẫn ngoan ngoãn ăn năn, hối cải.
Hoàng Triết quay sang nhìn Lý Tuệ Như, thấy nét mặt cô ta như vậy cũng an tâm phần nào.
Tác giả :
An Nhiiii