Chị Gái Yêu Tôi
Quyển 1 - Chương 54: Ăn ý giữa hai vợ chồng
Tầm mắt Trần Thanh Vũ từ trên chiếc Grand Cherokee Bạch Tinh thu hồi lại, dừng ở trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Tần Mi Vũ - khuôn mặt lạnh lùng mà bình tĩnh, không hề có một chút thương hại.
Người bị tổn thương quá nhiều rồi, sẽ không còn thấy thương hại người khác.
Lần tiên nhìn thấy Tần Mi Vũ, là ở văn phòng Vương An. Lúc đó nàng ngồi ở trong lòng Vương An, y hệt như một con búp bê xinh đẹp. Nếu như trên thế giới này có tồn tại tác phẩm nghệ thuật xa xỉ nhất, hoa lệ nhất mà lại hoàn mỹ không tỳ vết, vậy nhất định sẽ là nàng - đây là ấn tượng đầu tiên của Trần Thanh Vũ khi nhìn thấy nàng.
Một thiếu nữ tay chân thon dài, vóc người đã bắt đầu nảy nở, tóc dài xõa trên lưng như thác nước, tán loạn ở trên người Vương An, lông mi giống như một vầng trăng sáng màu đen. Nếu mắt của nàng mở ra, tất nhiên sẽ trong suốt giống như nước hồ thu.
Thiếu nữ là đang ngủ, nhắm chặt ánh mắt, cánh tay nhỏ nhắn mềm mại dịu dàng khoát lên trên vai Vương An, ôm lấy cổ của hắn. Hai má của nàng gối lên giữa cổ và bả vai Vương An, nàng ngửa đầu lên, tựa hồ đang hô hấp lấy hơi thở của hắn. Trần Thanh Vũ biết đây là một loại quyến luyến cực kỳ sâu nặng, muốn để cho hơi thở của hắn bao phủ lấy mình, như vậy cho dù là đang ngủ cũng sẽ thấy đặc biệt yên tâm.
“Xuỵt......” Nhìn thấy Trần Thanh Vũ, Vương An ngừng công việc trong tay, vươn ngón tay đặt ở giữa môi ý bảo hắn không cần phát ra âm thanh.
Trần Thanh Vũ chưa bao giờ nhìn thấy qua vẻ mặt như thế ở trên người Vương An. Hắn dịu dàng mà săn sóc, như là một người con trai đang lún vào tình yêu cẩn thận chăm sóc đối với người yêu của mình.
Vương An ôm lấy thiếu nữ thật cẩn thận, bước chân nhẹ nhàng cùng với dáng người chậm chạp, giống như đang ôm một nàng công chúa xinh đẹp nhất mà động lòng người, đặt nàng ở trên giường của phòng nghỉ.
Trần Thanh Vũ chưa thấy qua Vương An chăm sóc người khác như vậy. Bình thường Vương An đều công tác đến đã khuya, thông thường Trần Thanh Vũ sáng sớm tới văn phòng như hôm nay, chỉ biết nhìn thấy hắn khoác áo khoác liền nằm ở ghế văn phòng ngửa ra sau ngủ, thậm chí ngay cả phòng nghỉ đều lười vào.
Trần Thanh Vũ nhìn Vương An cởi bỏ giầy cho nàng, lộ ra năm cái đầu ngón chân sáng óng ánh, giống như những viên trân châu mượt mà, sáng bóng loáng dường như là được đặt ở miệng mút sạch sẽ vậy. Chỉ là nhìn đầu ngón chân của cô bé, Trần Thanh Vũ lại cảm thấy không thích hợp, có chút mặt đỏ tai hồng, từ trong văn phòng lui ra ngoài.
Không bao lâu thì Vương An đi ra. Trần Thanh Vũ không khỏi có chút suy nghĩ viễn vông, Vương An có khi nào thừa dịp lúc nàng ngủ đã lén lút hôn nàng một ngụm? Nếu như có một thiếu nữ không muốn xa rời mình như vậy, mình khẳng định là sẽ hôn.
“Nhìn không ra đấy...... Ha ha, trâu già gặm cỏ non.” Trần Thanh Vũ giễu cợt Vương An. Tuổi của cô bé này Trần Thanh Vũ phỏng đoán không ra, tuy trên mặt vẫn còn có nét trẻ con, nhưng lại phát dục có điểm quá tốt rồi. Trần Thanh Vũ không khỏi liên tưởng đây không phải là cấm luyến của Vương An chứ? Lấy tính cách của Vương An, nếu thật sự thích cô bé này, chỉ sợ sẽ không quá để ý tuổi của nàng.
“Nàng là em gái của ta.” Vương An cười nói.
“Em gái?” Trần Thanh Vũ hiển nhiên không tin, Trần Thanh Vũ chính mình cũng có em gái. Nếu em gái mình không ngủ ở trên giường, thế nào cũng phải nằm ỳ ở trên người hắn, Trần Thanh Vũ nhất định sẽ đem nàng vứt xuống sàn. Không thấy được anh mày đang làm việc sao?
“Thật sự.”
“Cậu sẽ để em gái mình có giường không ngủ, lại ngủ ở trong lòng mình? Nàng cũng quá không chú ý đi......” Trần Thanh Vũ là chỉ đôi chân thon dài cùng với bộ ngực căng phồng kia. Cho dù là em gái, anh em như vậy cũng cần tị hiềm cẩn thận một chút chứ.
“Là em gái ruột của Tần Tĩnh...... Cô bé này hôm qua cãi nhau với người trong nhà xong giận dỗi chạy đi. Tôi đã gọi điện thoại cho Tần Tĩnh, nói cho anh ta nàng ở nơi này của tôi. Anh ta rất tốt, trực tiếp mặc kệ, để cho tôi khuyên nhủ nàng, chờ nàng hết giận lại đưa trở về.” Vương An nhất buông tay, có chút căm giận bất bình nói:“Hóa ra là xem tôi trở thành bảo mẫu của Tần gia bọn họ?”
“Tôi thấy là xem thành con rể thì đúng hơn." Trần Thanh Vũ cười cười, có chút nghiêm túc nói:“Vẫn luôn nghe nói Tần Tĩnh có một cô em gái có thể nói là họa thủy, thật không ngờ thế nhưng thật sự xinh đẹp như vậy. Cô bé này lại lớn thêm một chút, không biết còn tới mức nào? Vẫn là do cậu thu đi.”
“Nói nhăng nói cuội cái gì thế?” Vẻ mặt Vương An có chút quái dị, “Tôi luôn coi nàng là em gái, nàng cũng chỉ coi tôi làm anh trai. Chỉ là một đứa bé thôi, anh nói xa quá rồi.”
“Người thường có thể tìm được một người vợ xinh đẹp như vậy?” Trần Thanh Vũ chú ý đến vẻ mặt Vương An, cũng là có chút không rõ, “Lấy vợ như vậy, nếu tự thân đàn ông không có đủ năng lực, nói không chừng chính là nguyên nhân làm cửa nát nhà tan. Cho nên vì hạnh phúc của những người đàn ông khác, cậu vẫn nên cưới nàng đi.”
Từng trải và tầm mắt của Trần Thanh Vũ đều có đủ, hắn biết rõ mọi người thường nói có tiền có thế thì muốn loại phụ nữ gì mà không có? Nhưng mà với cô gái chẳng khác hi thế trân bảo giống như Tần Mi Vũ, há là chỉ cần có tiền có thế đơn giản như vậy thì có thể chiếm được? Người có tiền có thế trên thế giới này cũng không ít, cho dù chiếm được, ai có thể giữ được? Đừng xem thường loại phụ nữ có thể kích động dục vọng chiếm hữu của đàn ông giống như Tần Mi Vũ, đó không chỉ có riêng là xúc động sắc dục, còn có tham lam và dục vọng chiếm hữu đối với trân bảo cùng với dã tâm được trộn lẫn trong đó. Những hành vi được tùy theo mang tới này, so với xúc động do sắc dục càng có tính xâm lược, cũng càng thêm không từ thủ đoạn.
Trần Thanh Vũ phục hồi lại tinh thần, nhìn Tần Mi Vũ trước mắt, nhớ tới một ít ý niệm trong đầu của mình khi đó. Quả nhiên phụ nữ như vậy, ngay cả Vương An cũng kháng cự không nổi sao? Cái chết của Vương An, có bao nhiêu là liên quan với cô ta?
Đây cũng là chỗ làm Trần Thanh Vũ luôn có chút bài xích Tần Mi Vũ, Trần Thanh Vũ vô luận như thế nào cũng sẽ không tin tưởng Vương An sẽ tự sát. Về phần truyền thông nói cái gì áp lực công tác quá lớn làm cho tinh thần tan vỡ lại càng là nói nhảm. Thế giới này đều tan vỡ Vương An cũng sẽ không tan vỡ, Trần Thanh Vũ rất tin không nghi ngờ.
Đối với chân tướng cái chết của Vương An Trần Thanh Vũ vẫn không biết rõ là do ngoài ý muốn, hay là mưu sát? Chuyện này Nghiêm gia và Tần gia rốt cuộc tham dự tới trình độ nào? Có phải còn có thế lực bên ngoài tham dự hay không? Việc này Trần Thanh Vũ đều không thể nào đoán. Dù sao Vương An có thói quen rất nhiều chuyện, rất nhiều kế hoạch đều đợi cho một khắc cuối cùng mới công bố. Việc này cũng làm cho người bên ngoài không có cách nào từ một ít chi tiết đi nghiền ngẫm Vương An đã từng làm cái gì, đắc tội người nào, xúc phạm điểm mấu chốt ích lợi của tập đoàn nào.
Lấy thế lực của Nghiêm gia và Tần gia, muốn khống chế được chân tướng cái chết của Vương An hoàn toàn không có vấn đề. Bởi vì Vương An cũng đã chết, Nghiêm gia và Tần gia đều không lên tiếng, ai sẽ bằng lòng vì một người chết đi đắc tội hai gia tộc ở lĩnh vực chính trị và kinh tế đều thâm căn cố đế này? Nhưng thật ra không bằng lợi dụng điểm khả nghi trong cái chết của Vương An để làm một ít giao dịch với Nghiêm gia và Tần gia, từ trong chuyện này mưu cầu lợi ích cho mình vẫn thực tế hơn.
Rất nhiều thời điểm, rất nhiều hợp tác, rất nhiều ích lợi phân chia, đều là bởi vì giao tình giữa người với người mà thỏa hiệp và có lợi cho nhau. Nhìn qua thì loại giao tình này vô cùng quan trọng, nhưng mà một khi người đi trà lạnh, cái gọi là giao tình bình thường lại chẳng bằng tí xíu lợi ích thực tế tới tay. Cho dù chỉ là làm cho con số tài khoản thay đổi một chút, cũng không có người lại đi hoài niệm phần được gọi là giao tình kia.
Thực tế chính là như thế. Cái gọi là giao tình, đại khái chính là khi người còn sống mới có tác dụng, người chết rồi còn nói giao tình chính là kẻ ngốc. Quả nhiên trên thế giới này người thông minh vẫn càng nhiều hơn một ít.
......
......
Vương An nhìn Bạch Tinh rời đi, sau đó Tần Mi Vũ và Trần Thanh Vũ cũng rời đi hoa bích, tiến vào trong phòng. Một lát sau khi Tô Mễ Mễ đi ra và trên mặt mang theo nụ cười thoải mái mà chờ mong, Vương An chỉ biết mình đã tới chậm.
Vương An và Vương Tiểu Mạt vội tới chúc mừng sinh nhật Tô Mộc San và Tô San Tử, Lý Vân cũng chỉ là đưa hai chị em lên xe taxi, Vương An không cho rằng Tần Mi Vũ tới đây chỉ vì đưa Vương Phi Tử tới. Như vậy mục đích của Tần Mi Vũ chỉ có một... tìm Trần Thanh Vũ.
Vương An cười cười, hai tay cắm ở trong túi nhìn Vương Phi Tử sôi nổi bước đi tới. Nhớ ngày đó mình giết Đường Minh cũng nhờ Lệ Chi viên ba năm đều không có đổi mới hệ thống bảo an, hiện tại Tần Mi Vũ lại ở thời điểm trong đầu hắn nổi lên ý nghĩ thì đến tìm Trần Thanh Vũ. Quả nhiên đây xem như ăn ý giữa vợ chồng không người biết được sao?
Vương An chỉ là cảm thấy có chút châm chọc. Xem ra Trần Thanh Vũ hẳn đã làm việc cho Tần Mi Vũ rồi, kế hoạch của mình tựa hồ đã không có cần thiết thi hành nữa.
Người bị tổn thương quá nhiều rồi, sẽ không còn thấy thương hại người khác.
Lần tiên nhìn thấy Tần Mi Vũ, là ở văn phòng Vương An. Lúc đó nàng ngồi ở trong lòng Vương An, y hệt như một con búp bê xinh đẹp. Nếu như trên thế giới này có tồn tại tác phẩm nghệ thuật xa xỉ nhất, hoa lệ nhất mà lại hoàn mỹ không tỳ vết, vậy nhất định sẽ là nàng - đây là ấn tượng đầu tiên của Trần Thanh Vũ khi nhìn thấy nàng.
Một thiếu nữ tay chân thon dài, vóc người đã bắt đầu nảy nở, tóc dài xõa trên lưng như thác nước, tán loạn ở trên người Vương An, lông mi giống như một vầng trăng sáng màu đen. Nếu mắt của nàng mở ra, tất nhiên sẽ trong suốt giống như nước hồ thu.
Thiếu nữ là đang ngủ, nhắm chặt ánh mắt, cánh tay nhỏ nhắn mềm mại dịu dàng khoát lên trên vai Vương An, ôm lấy cổ của hắn. Hai má của nàng gối lên giữa cổ và bả vai Vương An, nàng ngửa đầu lên, tựa hồ đang hô hấp lấy hơi thở của hắn. Trần Thanh Vũ biết đây là một loại quyến luyến cực kỳ sâu nặng, muốn để cho hơi thở của hắn bao phủ lấy mình, như vậy cho dù là đang ngủ cũng sẽ thấy đặc biệt yên tâm.
“Xuỵt......” Nhìn thấy Trần Thanh Vũ, Vương An ngừng công việc trong tay, vươn ngón tay đặt ở giữa môi ý bảo hắn không cần phát ra âm thanh.
Trần Thanh Vũ chưa bao giờ nhìn thấy qua vẻ mặt như thế ở trên người Vương An. Hắn dịu dàng mà săn sóc, như là một người con trai đang lún vào tình yêu cẩn thận chăm sóc đối với người yêu của mình.
Vương An ôm lấy thiếu nữ thật cẩn thận, bước chân nhẹ nhàng cùng với dáng người chậm chạp, giống như đang ôm một nàng công chúa xinh đẹp nhất mà động lòng người, đặt nàng ở trên giường của phòng nghỉ.
Trần Thanh Vũ chưa thấy qua Vương An chăm sóc người khác như vậy. Bình thường Vương An đều công tác đến đã khuya, thông thường Trần Thanh Vũ sáng sớm tới văn phòng như hôm nay, chỉ biết nhìn thấy hắn khoác áo khoác liền nằm ở ghế văn phòng ngửa ra sau ngủ, thậm chí ngay cả phòng nghỉ đều lười vào.
Trần Thanh Vũ nhìn Vương An cởi bỏ giầy cho nàng, lộ ra năm cái đầu ngón chân sáng óng ánh, giống như những viên trân châu mượt mà, sáng bóng loáng dường như là được đặt ở miệng mút sạch sẽ vậy. Chỉ là nhìn đầu ngón chân của cô bé, Trần Thanh Vũ lại cảm thấy không thích hợp, có chút mặt đỏ tai hồng, từ trong văn phòng lui ra ngoài.
Không bao lâu thì Vương An đi ra. Trần Thanh Vũ không khỏi có chút suy nghĩ viễn vông, Vương An có khi nào thừa dịp lúc nàng ngủ đã lén lút hôn nàng một ngụm? Nếu như có một thiếu nữ không muốn xa rời mình như vậy, mình khẳng định là sẽ hôn.
“Nhìn không ra đấy...... Ha ha, trâu già gặm cỏ non.” Trần Thanh Vũ giễu cợt Vương An. Tuổi của cô bé này Trần Thanh Vũ phỏng đoán không ra, tuy trên mặt vẫn còn có nét trẻ con, nhưng lại phát dục có điểm quá tốt rồi. Trần Thanh Vũ không khỏi liên tưởng đây không phải là cấm luyến của Vương An chứ? Lấy tính cách của Vương An, nếu thật sự thích cô bé này, chỉ sợ sẽ không quá để ý tuổi của nàng.
“Nàng là em gái của ta.” Vương An cười nói.
“Em gái?” Trần Thanh Vũ hiển nhiên không tin, Trần Thanh Vũ chính mình cũng có em gái. Nếu em gái mình không ngủ ở trên giường, thế nào cũng phải nằm ỳ ở trên người hắn, Trần Thanh Vũ nhất định sẽ đem nàng vứt xuống sàn. Không thấy được anh mày đang làm việc sao?
“Thật sự.”
“Cậu sẽ để em gái mình có giường không ngủ, lại ngủ ở trong lòng mình? Nàng cũng quá không chú ý đi......” Trần Thanh Vũ là chỉ đôi chân thon dài cùng với bộ ngực căng phồng kia. Cho dù là em gái, anh em như vậy cũng cần tị hiềm cẩn thận một chút chứ.
“Là em gái ruột của Tần Tĩnh...... Cô bé này hôm qua cãi nhau với người trong nhà xong giận dỗi chạy đi. Tôi đã gọi điện thoại cho Tần Tĩnh, nói cho anh ta nàng ở nơi này của tôi. Anh ta rất tốt, trực tiếp mặc kệ, để cho tôi khuyên nhủ nàng, chờ nàng hết giận lại đưa trở về.” Vương An nhất buông tay, có chút căm giận bất bình nói:“Hóa ra là xem tôi trở thành bảo mẫu của Tần gia bọn họ?”
“Tôi thấy là xem thành con rể thì đúng hơn." Trần Thanh Vũ cười cười, có chút nghiêm túc nói:“Vẫn luôn nghe nói Tần Tĩnh có một cô em gái có thể nói là họa thủy, thật không ngờ thế nhưng thật sự xinh đẹp như vậy. Cô bé này lại lớn thêm một chút, không biết còn tới mức nào? Vẫn là do cậu thu đi.”
“Nói nhăng nói cuội cái gì thế?” Vẻ mặt Vương An có chút quái dị, “Tôi luôn coi nàng là em gái, nàng cũng chỉ coi tôi làm anh trai. Chỉ là một đứa bé thôi, anh nói xa quá rồi.”
“Người thường có thể tìm được một người vợ xinh đẹp như vậy?” Trần Thanh Vũ chú ý đến vẻ mặt Vương An, cũng là có chút không rõ, “Lấy vợ như vậy, nếu tự thân đàn ông không có đủ năng lực, nói không chừng chính là nguyên nhân làm cửa nát nhà tan. Cho nên vì hạnh phúc của những người đàn ông khác, cậu vẫn nên cưới nàng đi.”
Từng trải và tầm mắt của Trần Thanh Vũ đều có đủ, hắn biết rõ mọi người thường nói có tiền có thế thì muốn loại phụ nữ gì mà không có? Nhưng mà với cô gái chẳng khác hi thế trân bảo giống như Tần Mi Vũ, há là chỉ cần có tiền có thế đơn giản như vậy thì có thể chiếm được? Người có tiền có thế trên thế giới này cũng không ít, cho dù chiếm được, ai có thể giữ được? Đừng xem thường loại phụ nữ có thể kích động dục vọng chiếm hữu của đàn ông giống như Tần Mi Vũ, đó không chỉ có riêng là xúc động sắc dục, còn có tham lam và dục vọng chiếm hữu đối với trân bảo cùng với dã tâm được trộn lẫn trong đó. Những hành vi được tùy theo mang tới này, so với xúc động do sắc dục càng có tính xâm lược, cũng càng thêm không từ thủ đoạn.
Trần Thanh Vũ phục hồi lại tinh thần, nhìn Tần Mi Vũ trước mắt, nhớ tới một ít ý niệm trong đầu của mình khi đó. Quả nhiên phụ nữ như vậy, ngay cả Vương An cũng kháng cự không nổi sao? Cái chết của Vương An, có bao nhiêu là liên quan với cô ta?
Đây cũng là chỗ làm Trần Thanh Vũ luôn có chút bài xích Tần Mi Vũ, Trần Thanh Vũ vô luận như thế nào cũng sẽ không tin tưởng Vương An sẽ tự sát. Về phần truyền thông nói cái gì áp lực công tác quá lớn làm cho tinh thần tan vỡ lại càng là nói nhảm. Thế giới này đều tan vỡ Vương An cũng sẽ không tan vỡ, Trần Thanh Vũ rất tin không nghi ngờ.
Đối với chân tướng cái chết của Vương An Trần Thanh Vũ vẫn không biết rõ là do ngoài ý muốn, hay là mưu sát? Chuyện này Nghiêm gia và Tần gia rốt cuộc tham dự tới trình độ nào? Có phải còn có thế lực bên ngoài tham dự hay không? Việc này Trần Thanh Vũ đều không thể nào đoán. Dù sao Vương An có thói quen rất nhiều chuyện, rất nhiều kế hoạch đều đợi cho một khắc cuối cùng mới công bố. Việc này cũng làm cho người bên ngoài không có cách nào từ một ít chi tiết đi nghiền ngẫm Vương An đã từng làm cái gì, đắc tội người nào, xúc phạm điểm mấu chốt ích lợi của tập đoàn nào.
Lấy thế lực của Nghiêm gia và Tần gia, muốn khống chế được chân tướng cái chết của Vương An hoàn toàn không có vấn đề. Bởi vì Vương An cũng đã chết, Nghiêm gia và Tần gia đều không lên tiếng, ai sẽ bằng lòng vì một người chết đi đắc tội hai gia tộc ở lĩnh vực chính trị và kinh tế đều thâm căn cố đế này? Nhưng thật ra không bằng lợi dụng điểm khả nghi trong cái chết của Vương An để làm một ít giao dịch với Nghiêm gia và Tần gia, từ trong chuyện này mưu cầu lợi ích cho mình vẫn thực tế hơn.
Rất nhiều thời điểm, rất nhiều hợp tác, rất nhiều ích lợi phân chia, đều là bởi vì giao tình giữa người với người mà thỏa hiệp và có lợi cho nhau. Nhìn qua thì loại giao tình này vô cùng quan trọng, nhưng mà một khi người đi trà lạnh, cái gọi là giao tình bình thường lại chẳng bằng tí xíu lợi ích thực tế tới tay. Cho dù chỉ là làm cho con số tài khoản thay đổi một chút, cũng không có người lại đi hoài niệm phần được gọi là giao tình kia.
Thực tế chính là như thế. Cái gọi là giao tình, đại khái chính là khi người còn sống mới có tác dụng, người chết rồi còn nói giao tình chính là kẻ ngốc. Quả nhiên trên thế giới này người thông minh vẫn càng nhiều hơn một ít.
......
......
Vương An nhìn Bạch Tinh rời đi, sau đó Tần Mi Vũ và Trần Thanh Vũ cũng rời đi hoa bích, tiến vào trong phòng. Một lát sau khi Tô Mễ Mễ đi ra và trên mặt mang theo nụ cười thoải mái mà chờ mong, Vương An chỉ biết mình đã tới chậm.
Vương An và Vương Tiểu Mạt vội tới chúc mừng sinh nhật Tô Mộc San và Tô San Tử, Lý Vân cũng chỉ là đưa hai chị em lên xe taxi, Vương An không cho rằng Tần Mi Vũ tới đây chỉ vì đưa Vương Phi Tử tới. Như vậy mục đích của Tần Mi Vũ chỉ có một... tìm Trần Thanh Vũ.
Vương An cười cười, hai tay cắm ở trong túi nhìn Vương Phi Tử sôi nổi bước đi tới. Nhớ ngày đó mình giết Đường Minh cũng nhờ Lệ Chi viên ba năm đều không có đổi mới hệ thống bảo an, hiện tại Tần Mi Vũ lại ở thời điểm trong đầu hắn nổi lên ý nghĩ thì đến tìm Trần Thanh Vũ. Quả nhiên đây xem như ăn ý giữa vợ chồng không người biết được sao?
Vương An chỉ là cảm thấy có chút châm chọc. Xem ra Trần Thanh Vũ hẳn đã làm việc cho Tần Mi Vũ rồi, kế hoạch của mình tựa hồ đã không có cần thiết thi hành nữa.
Tác giả :
Mối tình đầu rực rỡ như hoa mùa hè