Chào Buổi Sáng, Triệu Thần Thành
Chương 4-1
Lúc bị Tưởng Lạc Sanh bắt gặp, Triệu Thần Thành mặc một bộ lễ phục vienf tơ màu trắng ở trên sô pha tròng phòng nghỉ ngơi của bữa tiệc bưng cái mâm ăn đồ hải, cho nên khi nghe được một giọng nói lạnh lẽo kêu “Triệu Thần thành” thì một miếng bánh ngọt liền nghẹn ở trong cổ họng.
Thật vất vả mới nuốt xuống bánh ngọt, lúc Triệu Thần Thành ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ, vừa thấy đã thương.
“Tưởng tổng.”
“Triệu Thần Thành, sao cô lại không có một chút tiến bộ.”
Tưởng Lạc Sanh một thân tây trang, khéo léo sang trọng, vẫn như cũ lạnh nhạt. Hắn nhìn khóe miệng Triệu Thần Thành lưu lại vết bơ, cau mày: “Đứng lên.”
Triệu Thần Thành còn chưa có hiểu ý, cái mâm trong tay cô liền bị lấy đi đổi thành khăn ăn, ở trong ánh mắt người đàn ông cô không vui lau miệng, trong lòng lại oán thầm, cô còn chưa có ăn no.
Tưởng Lạc Sanh giơ cánh tay lên, Triệu Thần Thành nhíu mày rút ra, rốt cuộc vẫn thức thời đi đến bên cạnh anh. Người đàn ông này mặc tây trang thật lạnh, chạm vào trên da Triệu Thần Thành, để cho cô lạnh run cả người.
Tưởng Lạc Sanh mang theo cô đi tới chỗ chủ nhân bữa tiệc. Tuy chỉ cách nhau hơn mười bước, lại làm cho Triệu Thần Thành có loại cảm giác như Hoàng đế mang theo sủng phi đi dạo phố, các loại ánh mắt hoặc tìm tòi nghiên cứu hoặc ghen tỵ hoặc hâm mộ rối rít bắn về phía cô, đem cô đâm thành cái tổ ong vò vẽ. Bạn gái Tưởng Lạc Sanh, không dễ làm thật không dễ làm.
Mặt mũi Triệu Thần Thành ở nơi này thật lớn, lần đầu công diễn liền do tầng cao của O&C dìu dắt, người ngoài xem vào tự nhiên suy nghĩ khá sâu. Huống chi, đêm đó tại chỗ đó cũng có Kỳ Hạ chuyên trách diễn viên của O&C, Triệu Thần Thành đảo qua liền bắt gặp ánh mắt oán độc của một nữ diễn viên cùng công ty, cùng hào quang ngọc nữ của cô ta rất là không hợp.
Chỉ là phần lớn ý định của Triệu Thần Thành đều đặt ở trên đường đi, mang giày cao gót tám cm, cô thật sự không hy vọng vừa thất thần mà té thành một dạng chó ăn cứt.
“Kiều tổng.”
“Ơ, Tưởng tổng, đã lâu không gặp. Gần đây vẫn thuận lợi chứ.”
“Tất cả đều tốt. Sau này vẫn còn muốn Kiều tổng tiếp tục ủng hộ.”
“Đâu có đâu có, Tưởng tổng quá khiêm tốn.”
Triệu Thần Thành ở một bên nghe Tưởng Lạc Sanh hô “Kiều tổng” với “Tưởng tổng”, buồn ngủ không chịu nổi. Đầu năm nay chữ lót ‘tổng’ quá nhiều, một khối gạch ném bay tới tùy tùy tiện tiện là có thể đập chết vài cái.
“Đây là Triệu Thần Thành, hiện tại là ca sĩ có năng lực của O&C.”
Tưởng Lạc Sanh gợi đề tài, lúc này mới kéo suy nghĩ Triệu Thần Thành về. “Ngài khỏe chứ.” Cô đưa tay cười yếu ớt, ánh mắt tiến lên đối diện Kiều tổng tai to mặt lớn .
“Triệu tiểu thư khỏe.” Một đôi tay đầy đặn của đói phương trong nháy mắt liền nắm lấy tay Triệu Thần Thành, khi đang nói chuyện cười ra hai hàm răng trắng, trên răng cửa có ánh sáng chợt lóe, lúc này muốn học mù đói mắt của Triệu Thần Thành, dạo này, có vài người đang khảm kim cương trên răng!
“Nghe nói Kiều tổng đầu tư phim mới chủ đề khúc, diễn chức nhân viên cũng còn chưa có định đi.”
Rút tay bản thân ra, Triệu Thần Thành nghiêng đầu nhìn vẻ mặt vẫn như cũ của Tưởng Lạc Sanh tiếp tục nói chuyện, không thể không bội phục cái năng lực giả mù sa mưa của hắn.
Kiều tổng nhìn lướt qua Triệu Thần Thành, giống như là đã hiểu rõ: “Đúng rồi đúng rồi. Chỉ là, tôi thấy Triệu tiểu thư cũng có thể thử một chút xem sao.” Dứt lời cầm lấy sâm banh trên khay của phục vụ đưa cho Triệu Thần Thành: “Hy vọng có thể có cơ hội hợp tác cùng Triệu tiểu thư.”
Triệu Thần Thành nhìn Tưởng Lạc Sanh nhờ giúp đỡ, nhưng thấy hắn cũng không có ý định ngăn trở, cô cũng chỉ có thể nhắm mắt nhận lấy, uống một hớp, trên mặt cười làm lành, trong lòng lệ rơi đầy mặt, cô hi vọng rượu của mình uống có thể khá hơn một chút.
O&C là dẫn đầu là công ty giải trí, Tưởng Lạc Sanh nói một câu, cái này so với Triệu Thần Thành nói đến ba ngày ba đêm còn chưa chắc đã có tác dụng. Ngoan ngoãn đi theo Tưởng Lạc Sanh đi dạo nửa vòng lớn ở bữa tiệc, nhận người, tối nay cô đã sớm hoàn thành vượt mức, cuối cùng có thể cảm thấy an ủi trên mặt đất chi linh* của Tom.(k hỉu lắm ai pít chỉ mik zs)
Chỉ là, lúc nói chuyện một vài câu, Triệu Thần Thành cũng uống không ít rượu. Tuy chỉ có 3 cốc sâm banh, nhưng Triệu Thần Thành lại cảm thấy thần kinh não nhảy lên thình thịch, máu cũng tăng nhanh tốc độ lưu thông, cô cảm thấy, cô muốn ngã xuống rồi.
Mà Tưởng Lạc Sanh phát hiện sự khác thường của cô là khi gặp đạo diễn của Tân Duệ_Từ Đạo. Hắn cứ theo lẽ thường giới thiệu một chút về Từ Đạo, Từ Đạo cũng khách khí đưa tay ra bắt tay với Triệu Thần Thành, nhưng người phụ nữ này lại nửa ngày không có phản ứng.
Tưởng Lạc Sanh bất mãn rủ lông mày xuống, lại thấy ánh mắt Triệu Thần Thành thế nhưng lại nhìn chằm chằm trên đùi trắng như tuyết của bạn gái Từ Đạo, chỉ thiếu chút nữa là chảy nước dãi rồi. Minh Tinh hình như cũng chú ý tới ánh mắt trần trụi này, mất tự nhiên hướng sau lưng Từ Đạo dời đi.
Trước mắt Triệu Thần Thành một mảnh trắng xóa bị quần Tây ngăn trở, phút chốc cũng không vui trong lòng rồi, sau khi nâng mắt, cô không nhìn thẳng tay của Từ Đạo ỡ giữa không trung, ngược lại mở miệng nói:
“Mỹ nữ, cô tên là gì?” Sắc mặt Triệu Thần Thành trở nên hồng, giọng nói không giống thường ngày, ngược lại lại như muốn chảy ra nước miếng, cợt nhã cực kì, cô chấp nhất ly rượu gật một cái: “Mời anh một ly.” Sau đó ngửa đầu liền uống hơn nửa ly rượu trong ly, cuối cùng vẫn không quên liếm môi một cái.
Thật vất vả mới nuốt xuống bánh ngọt, lúc Triệu Thần Thành ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ, vừa thấy đã thương.
“Tưởng tổng.”
“Triệu Thần Thành, sao cô lại không có một chút tiến bộ.”
Tưởng Lạc Sanh một thân tây trang, khéo léo sang trọng, vẫn như cũ lạnh nhạt. Hắn nhìn khóe miệng Triệu Thần Thành lưu lại vết bơ, cau mày: “Đứng lên.”
Triệu Thần Thành còn chưa có hiểu ý, cái mâm trong tay cô liền bị lấy đi đổi thành khăn ăn, ở trong ánh mắt người đàn ông cô không vui lau miệng, trong lòng lại oán thầm, cô còn chưa có ăn no.
Tưởng Lạc Sanh giơ cánh tay lên, Triệu Thần Thành nhíu mày rút ra, rốt cuộc vẫn thức thời đi đến bên cạnh anh. Người đàn ông này mặc tây trang thật lạnh, chạm vào trên da Triệu Thần Thành, để cho cô lạnh run cả người.
Tưởng Lạc Sanh mang theo cô đi tới chỗ chủ nhân bữa tiệc. Tuy chỉ cách nhau hơn mười bước, lại làm cho Triệu Thần Thành có loại cảm giác như Hoàng đế mang theo sủng phi đi dạo phố, các loại ánh mắt hoặc tìm tòi nghiên cứu hoặc ghen tỵ hoặc hâm mộ rối rít bắn về phía cô, đem cô đâm thành cái tổ ong vò vẽ. Bạn gái Tưởng Lạc Sanh, không dễ làm thật không dễ làm.
Mặt mũi Triệu Thần Thành ở nơi này thật lớn, lần đầu công diễn liền do tầng cao của O&C dìu dắt, người ngoài xem vào tự nhiên suy nghĩ khá sâu. Huống chi, đêm đó tại chỗ đó cũng có Kỳ Hạ chuyên trách diễn viên của O&C, Triệu Thần Thành đảo qua liền bắt gặp ánh mắt oán độc của một nữ diễn viên cùng công ty, cùng hào quang ngọc nữ của cô ta rất là không hợp.
Chỉ là phần lớn ý định của Triệu Thần Thành đều đặt ở trên đường đi, mang giày cao gót tám cm, cô thật sự không hy vọng vừa thất thần mà té thành một dạng chó ăn cứt.
“Kiều tổng.”
“Ơ, Tưởng tổng, đã lâu không gặp. Gần đây vẫn thuận lợi chứ.”
“Tất cả đều tốt. Sau này vẫn còn muốn Kiều tổng tiếp tục ủng hộ.”
“Đâu có đâu có, Tưởng tổng quá khiêm tốn.”
Triệu Thần Thành ở một bên nghe Tưởng Lạc Sanh hô “Kiều tổng” với “Tưởng tổng”, buồn ngủ không chịu nổi. Đầu năm nay chữ lót ‘tổng’ quá nhiều, một khối gạch ném bay tới tùy tùy tiện tiện là có thể đập chết vài cái.
“Đây là Triệu Thần Thành, hiện tại là ca sĩ có năng lực của O&C.”
Tưởng Lạc Sanh gợi đề tài, lúc này mới kéo suy nghĩ Triệu Thần Thành về. “Ngài khỏe chứ.” Cô đưa tay cười yếu ớt, ánh mắt tiến lên đối diện Kiều tổng tai to mặt lớn .
“Triệu tiểu thư khỏe.” Một đôi tay đầy đặn của đói phương trong nháy mắt liền nắm lấy tay Triệu Thần Thành, khi đang nói chuyện cười ra hai hàm răng trắng, trên răng cửa có ánh sáng chợt lóe, lúc này muốn học mù đói mắt của Triệu Thần Thành, dạo này, có vài người đang khảm kim cương trên răng!
“Nghe nói Kiều tổng đầu tư phim mới chủ đề khúc, diễn chức nhân viên cũng còn chưa có định đi.”
Rút tay bản thân ra, Triệu Thần Thành nghiêng đầu nhìn vẻ mặt vẫn như cũ của Tưởng Lạc Sanh tiếp tục nói chuyện, không thể không bội phục cái năng lực giả mù sa mưa của hắn.
Kiều tổng nhìn lướt qua Triệu Thần Thành, giống như là đã hiểu rõ: “Đúng rồi đúng rồi. Chỉ là, tôi thấy Triệu tiểu thư cũng có thể thử một chút xem sao.” Dứt lời cầm lấy sâm banh trên khay của phục vụ đưa cho Triệu Thần Thành: “Hy vọng có thể có cơ hội hợp tác cùng Triệu tiểu thư.”
Triệu Thần Thành nhìn Tưởng Lạc Sanh nhờ giúp đỡ, nhưng thấy hắn cũng không có ý định ngăn trở, cô cũng chỉ có thể nhắm mắt nhận lấy, uống một hớp, trên mặt cười làm lành, trong lòng lệ rơi đầy mặt, cô hi vọng rượu của mình uống có thể khá hơn một chút.
O&C là dẫn đầu là công ty giải trí, Tưởng Lạc Sanh nói một câu, cái này so với Triệu Thần Thành nói đến ba ngày ba đêm còn chưa chắc đã có tác dụng. Ngoan ngoãn đi theo Tưởng Lạc Sanh đi dạo nửa vòng lớn ở bữa tiệc, nhận người, tối nay cô đã sớm hoàn thành vượt mức, cuối cùng có thể cảm thấy an ủi trên mặt đất chi linh* của Tom.(k hỉu lắm ai pít chỉ mik zs)
Chỉ là, lúc nói chuyện một vài câu, Triệu Thần Thành cũng uống không ít rượu. Tuy chỉ có 3 cốc sâm banh, nhưng Triệu Thần Thành lại cảm thấy thần kinh não nhảy lên thình thịch, máu cũng tăng nhanh tốc độ lưu thông, cô cảm thấy, cô muốn ngã xuống rồi.
Mà Tưởng Lạc Sanh phát hiện sự khác thường của cô là khi gặp đạo diễn của Tân Duệ_Từ Đạo. Hắn cứ theo lẽ thường giới thiệu một chút về Từ Đạo, Từ Đạo cũng khách khí đưa tay ra bắt tay với Triệu Thần Thành, nhưng người phụ nữ này lại nửa ngày không có phản ứng.
Tưởng Lạc Sanh bất mãn rủ lông mày xuống, lại thấy ánh mắt Triệu Thần Thành thế nhưng lại nhìn chằm chằm trên đùi trắng như tuyết của bạn gái Từ Đạo, chỉ thiếu chút nữa là chảy nước dãi rồi. Minh Tinh hình như cũng chú ý tới ánh mắt trần trụi này, mất tự nhiên hướng sau lưng Từ Đạo dời đi.
Trước mắt Triệu Thần Thành một mảnh trắng xóa bị quần Tây ngăn trở, phút chốc cũng không vui trong lòng rồi, sau khi nâng mắt, cô không nhìn thẳng tay của Từ Đạo ỡ giữa không trung, ngược lại mở miệng nói:
“Mỹ nữ, cô tên là gì?” Sắc mặt Triệu Thần Thành trở nên hồng, giọng nói không giống thường ngày, ngược lại lại như muốn chảy ra nước miếng, cợt nhã cực kì, cô chấp nhất ly rượu gật một cái: “Mời anh một ly.” Sau đó ngửa đầu liền uống hơn nửa ly rượu trong ly, cuối cùng vẫn không quên liếm môi một cái.
Tác giả :
Thả An