Chân Tiên
Chương 171: Thông Huyền Linh Thể (1+2)
Nói đến đây ánh mắt Vô Thủy lạnh lẽo hai tay nắm chặt, trong thanh âm đột nhiên có một tia nộ khí:
- Còn có Băng Thần Tông Đại Mông, bọn họ cùng Tà Băng Ma Tông có cùng một truyền thừa, phong ấn Di chỉ Tà Băng Ma tông khai mở, bọn họ chắc chắn cũng xuất thủ đoạt bảo.
Thiên Huyền tử nói:
- Còn có Thần Vu Tông Đại Ly, tuy nói vật ấy cũng không có mấy tác dụng đối với Thần Vu Tông, nhưng bọn họ lại có thể thông qua kiện vật phẩm kia tái hiện hậu thế. Bọn họ nhất định sẽ không đứng nhìn, đứng ngoài quan sát.
Nói đến điều này, Vô Thủy cùng Thiên Huyền tử nhìn nhau, trong ánh mắt đều có một tí bất đắc dĩ, cùng kêu lên nói:
- Đế Đình Tàng Gia, Thánh Đình Cơ gia, Đại Mông Băng Thần Tông, Đại Ly Thần Vu Tông, còn có xuất quỷ nhập thần Thi Hồn tông, hơn nữa tính cả chúng ta, sự tình lần này tiến vào Di chỉ Ma tông, thật là có đủ mặt anh tài.
Nói xong, Vô Thủy lại hỏi:
- Thiên Huyền tử đạo hữu, hai tông môn chúng ta liên thủ phải có một người đứng đầu, quyết định mọi sự tình, người còn lại chỉ có thể lĩnh mệnh hành sự, nếu là từng người tự chiến, liên thủ hay không liên thủ có cái gì khác biệt đâu?
Thiên Huyền tử nhẹ gật đầu, nói:
- Vô Thủy đạo hữu nói rất đúng. Nhưng đến cùng người nào là lãnh đạo, người nào phải lĩnh mệnh hành sự thì ta có một cái phương pháp.
Vô Thủy nhìn Thiên Huyền tử liếc, nói:
- Đạo hữu thỉnh nói.
Thiên Huyền tử nói:
- Xảo đồ Bạch Ngọc Tiên chính là đệ tử ta mới thu nhận, năm vừa mới mười bảy tuổi, quý tông cũng phái một gã đệ tử trẻ tuổi. Hai người tỉ thí một tràng, lấy kết quả thắng thua mà quyết định sự tình tiến vào Di chỉ Ma tông đến cùng nghe theo phương nào an bài, như thế nào?
Vô Thủy nghi ngờ liếc nhìn Thiên Huyền Tử. Thiên Huyền Tử đưa ra phương án này khẳng định hắn đối với đồ đệ tương đối tự tin. Bất quá vừa rồi Vô Thủy cũng đã cẩn thận quan sát Bạch Ngọc Tiên, biết rõ Bạch Ngọc Tiên chỉ có tu vi Trúc Thai trung kỳ.
Bất quá, trong Hư Thiên Tông cũng có một đệ tử mới gia nhập có tu vi Trúc Thai trung kỳ là Hoàng Phủ Hạo. Hơn nữa Cổ Thần có khả năng còn mạnh hơn cả Hoàng Phủ Hạo. Trong lòng Vô Thủy lại nghĩ Hoàng Phủ Hạo là tiên căn thượng phẩm. Cổ Thần lại xếp trên Hoàng Phủ Hạo năm bậc, nhưng Vô Thủy vẫn cảm thấy hai người không thể so với Bạch Ngọc Tiên.
Nhưng Vô Thủy vẫn gật đầu nói:
- Được rồi, cứ theo như phương án của đạo hữu, để cho hai đệ tử mới nhập môn so tài một chút, lấy thắng thua để quyết định phương lãnh đạo sự kiện lần này.
Thiên Huyền Tử gật đầu khóe miệng mỉm cười. Mọi việc đã thống nhất, hai người đứng dậy, cùng nhau đi ra khỏi Hư Thiên Điện, chúng trưởng lão cũng theo sau đi ra.
Lúc này, Hoàng Phủ Hạo cùng Bạch Ngọc Tiên giống như có mâu thuẫn, cả hai đang trừng mắt nhìn nhau. Thấy các trưởng bối đều đi ra khỏi Hư Thiên Điện, lúc này cả hai mơi thu hồi ánh mắt, giả dạng làm bộ bình yên vô sự như không có chuyện gì xảy ra.
Đi đến trước mặt chúng đệ tử, Vô Thủy lớn tiếng nói:
- Lần này tiến vào Di chỉ Tà Băng Ma tông, bổn tông cùng Huyền Âm Tông liên thủ, cần tuyển ra một phương lãnh đạo. Bổn tông cùng Huyền Âm Tông phái ra một đệ tử mới nhập môn tiến hành tỷ thí, lấy kết quả thắng bại của trận tỷ thí để quyết định xem do phương nào làm chủ đạo. Huyền Âm Tông do Bạch Ngọc Tiên sư điệt ra mặt. Chúng đệ tử có người nào nguyện vì bổn tông mà ra mặt đấu một trận?
Vô Thủy nói ra câu nói sau cùng, ánh mắt hướng về phía Cổ Thần. Trong lòng Vô Thủy tự nhiên là hi vọng Cổ Thần xuất chiến.
Bất quá Vô Thủy vừa dứt lời, Hoàng Phủ Hạo tựa như đã ăn phải thuốc kích thích, nhanh chóng đi lên phía trước, lớn tiếng nói:
- Đệ tử nguyện ý xuất chiến.
Bạch Ngọc Tiên mắng hắn là đồ bỏ đi, Hoàng Phủ Hạo hận không thể đem hắn bầm thây vạn đoạn, đáng tiếc Hoàng Phủ Hạo lại không có cơ hội thu thập hắn. Nhưng lần này thì tốt rồi, thực không ngờ lại có một trận tỷ thí giữa hai tông môn. Mà bên kia lại do Bạch Ngọc Tiên xuất thủ. Trong lòng Hoàng Phủ Hạo mừng rỡ, thầm nghĩ nhất định phải đánh bại Bạch Ngọc Tiên trên lôi đài, ở trước mặt của mọi người tự tay tát hắn hơn mười cái tát thì mới có thể giải hận.
Vô Thủy vừa dứt lời, chiến ý của Hoàng Phủ Hạo bốc lên cao, hắn nào để người khác tranh mất.
Tuy nhiên trong lòng Vô Thủy, người hắn chọn lựa là Cổ Thần, nhưng thấy Hoàng Phủ Hạo hào hứng bừng bừng, Cổ Thần lại không thấy có biểu hiện gì, Vô Thủy cũng không có phản đối nói:
- Được rồi! Ngươi sẽ thay mặt tông môn xuất chiến!
- Tạ ơn chưởng môn sư bá!
Hoàng Phủ Hạo hưng phấn nói.
Thiên Huyền Tử đã nói tin tức này cho Bạch Ngọc Tiên, mà Ngọc Tiên cũng đã đi lên trên lôi đài chờ đối thủ, thân ảnh Hoàng Phủ Hạo lóe lên, rất nhanh đi tới trước mặt Bạch Ngọc Tiên. Hai bên cách nhau hơn mười trượng.
Nhìn Bạch Ngọc Tiên, Hoàng Phủ Hạo mỉm cười một cách hung tàn, tựa hồ Bạch Ngọc Tiên trước mắt chỉ là một con cừu non đang đợi mình đến ăn thịt.
Trong ánh mắt Bạch Ngọc Tiên đồng dạng cũng mang theo nụ cười. Bất quá ẩn hàm đằng sau nụ cười ấy là sự khinh thường mà Ngọc Tiên dành cho đối phương.
Cổ Thần đứng xa xa nhìn Bạch Ngọc Tiên nhíu mày, thực lực của Bạch Ngọc Tiên quyết không đơn giản như biểu hiện bên ngoài của hắn. Cổ Thần cảm thấy, dù cho chính mình sử dụng thực lực Trúc Thai trung kỳ, nếu như không sử dụng bảo phù mà nói thì thắng hắn cũng không phải chuyện dễ.
Thấy hai đệ tử đã đứng trên lôi đài, Thiên Huyền Tử cùng Vô Thủy nhìn nhau nhẹ gật đầu, hai người cùng kêu lên tuyên bố:
- Tỷ thí bắt đầu.
Vừa mới nói xong, Hoàng Phủ Hạo giơ tay hướng lên trời, Dẫn Lôi Kiếm lập tức xuất hiện trong tay hắn, trên bầu trời lập tức mây đen rậm rạp, sấm sét nổ vang trời, ngay từ đầu chiêu đầu tiên củaHoàng Phủ Hạo đã tung ra Thần Lôi Ngự Kiếm Chân Quyết.
Ánh mắt Bạch Ngọc Tiên vẫn khinh thường, hai chân đạp một cái, mãnh liệt nhảy lên trên không trung, một lần nhảy cao hơn mười trượng, một đạo Thiên Lôi giống như một cánh tay từ trong mây đen đánh xuống, giống như tương liên cùng Dẫn Lôi Kiếm của Hoàng Phủ Hạo.
Trong lúc đó, song chưởng Bạch Ngọc Tiên xuất ra pháp lực huyền âm ngưng kết mà thành bàn tay hư ảo, rồi đột nhiên hóa thành đại trảo mười trượng, một tay bắt được pháp bảo Dẫn Lôi Kiếm của Hoàng Phủ Hạo, một tay bắt được Thiên Lôi từ trong mây đen hiện ra.
Hai tay xé mạnh một cái.........
Xôn xao, Bạch Ngọc Tiên khiến cho Thiên Lôi cùng Dẫn Lôi Kiếm vốn đang hòa hợp với nhau lại tách thành hai, tiếng sấm vang trời lẫn mây đen biến mất, bầu trời lại trở nên nắng ráo sáng sủa vô cùng.
Chúng nhân của Hư Thiên Tông chấn động, Bạch Ngọc Tiên chỉ dựa vào pháp lực liền xé Thần Lôi Ngự Kiếm Chân Quyết mà Hoàng Phủ Hạo dẫn xuất thành hai đoạn? Tu vi như vậy, cái đó là thực lực của một Trúc Thai trung kỳ có được sao? Dù cho tu sĩ Dẫn Hồn sơ kỳ cũng không thể nào làm được.
Thực lực của Bạch Ngọc Tiên qua một chiêu vừa rồi phải tương đương với cảnh giới Dẫn Hồn trung kỳ?
Bạch Ngọc Tiên phá Thần Lôi Ngự Kiếm Chân Quyết của Hoàng Phủ Hạo, không chỉ có Thiên Lôi bị ném đi không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu mà Dẫn Lôi Kiếm cũng bị đánh văng đi. Bạch Ngọc Tiên từ trên không trung nhanh chóng hạ xuống, giống như Diều Hâu bắt thỏ, tay phải giơ lên tát một cái.
Hoàng Phủ Hạo vì lo đoạt lấy Dẫn Lôi Kiếm mà hứng chịu một tát này của Bạch Ngọc Tiên.......
Một âm thanh bạo hưởng vang lên, thân thể Hoàng Phủ Hạo giống như diều đứt dây bay về phía xa hơn mười trượng rồi mới rơi xuống mặt đất.
Hoàng Phủ Hạo bò lên, chỉ cảm thấy mà bên phải truyền đến một trận đau kịch liệt, một dấu tay đỏ ửng hiện rõ rành rành trên mặt hắn.
Chưa tới một hiệp Hoàng Phủ Hạo đã thất bại, không những thế lại còn thảm bại. Nếu như Bạch Ngọc Tiên không phải cho Hoàng Phủ Hạo một cái tát mà là dùng vũ khí đối phó với hắn thì lúc này Hoàng Phủ Hạo đã đầu một nơi thân một nơi.
Ba ba ba...
Bạch Ngọc Tiên vỗ vài cái, lấy ra một chiếc khăn tay thoáng lau tay mình, tựa hồ một cái tát vừa rồi lên mặt của Hoàng Phủ Hạo khiến cho bàn tay hắn bị ô uế. Chỉ thấy hắn sau khi lau tay xong thì nhún vai nói:
- Thực lực kém như vậy, đánh nhau thật không có ý nghĩa.
Nói xong, ánh mắt Bạch Ngọc Tiên hướng tới Cổ Thần nhìn lướt qua khiêu khích. Hắn nghe người ta nói Cổ Thần mới được coi là Hư Thiên Tông tân đệ tử đệ nhất năm mạch. Bất quá, Cổ Thần không có muốn ra tay là vì tỷ thí cùng với Bạch Ngọc Tiên mà phải lấy hết con át chủ bài ra mới giành được chiến thắng thì không đáng.
Huống chi, Hư Thiên Tông đã thất bại, không có khả năng lại phái ra một gã đệ tử nữa, như vậy là xa luân chiến, nếu là dùng thắng bại đến quyết định tông môn nào là chủ đạo thì chỉ cần một trận chiến là đủ rồi.
Vô Thủy nhìn Hoàng Phủ Hạo mà lắc đầu, ánh mắt tràn đầy thất vọng. Hắn nhìn Huyền Thiên Tử nói:
- Bạch sư điệt dĩ nhiên là trời sinh Thông Huyền linh thể, trách không được, tân đệ tử của Hư Thiên Tông ta không có ai là địch thủ của hắn. Hành trình lần này đi Di chỉ Ma tông sẽ do quý tông chỉ đạo.
Thông Huyền linh thể chính là là một loại thể chất phi thường kỳ lạ tại tu chân giới, tương đối biến thái, có thể làm cho thực lực tu sĩ đề cao trọn vẹn một cấp độ. Chính xác hơn là nếu như một người tu sĩ có tu vi Trúc Thai trung kỳ mà có Thông Huyền linh thể thì có thể phát huy ra thực lực của một tu sĩ có tu vi Dẫn Hồn trung kỳ.
Chính vì điều này mà Bạch Ngọc Tiên mới dám bằng thực lực Trúc Thai trung kỳ dám bằng pháp lực mà mạnh mẽ phá Thần Lôi Ngự Kiếm Chân Quyết của Hoàng Phủ Hạo.
Thông Huyền linh thể rất khó xuất hiện, Cổ Thần kiếp trước cũng vẻn vẹn biết rõ Tàng Thiên Cơ là người có thể chất Thông Huyền linh thể.
Đã quyết hành trình lần này đi Di chỉ Ma tông là do Huyền Âm Tông chỉ đạo cho nên mọi việc coi như kết thúc. Vô Thủy phái người dẫn tu sĩ Huyền Âm Tông đến trang viên nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi một ngày, ngày mai tất cả mọi người lên đường tiến đến Di chỉ Tà Băng Ma tông.
Hoàng Phủ Hạo lại một lần nữa ở trong trận tỷ thí bị người ta cho một cái tát. Hơn nữa lần này hắn lại đại diện cho tông môn, điều này khiến cho chúng đệ tử cảm thấy hắn thật làm mất mặt Hư Thiên Tông, cho nên chúng đệ tử nhìn Hoàng Phủ Hạo với ánh mắt khinh bỉ.
Ngày mai khởi hành xuất phát, Cổ Thần, Hư Tử Uyên đi theo Hoàng Dược Tiên về tới Bách Thảo Phong, đi tới bên ngoài Bách Thảo Phong Hoàng Dược Tiên nói:
- Các ngươi đi theo ta.
Tiến vào bên trong Bách Thảo Điện, Hoàng Dược Tiên ngồi trên vị trí thủ tọa, Cổ Thần và Hư Tử Uyên đứng trước mặt.
Hoàng Dược Tiên nói:
- Lần này đi Di chỉ Tà Băng Ma tông, các ngươi phải chú ý hai kiện đồ vật. Kiện thứ nhất thì sáng sớm mai chưởng môn sư huynh sẽ nói cho hai ngươi biết. Kiện thứ hai có liên quan tới Huyền Âm Hàn Khí.
Lập tức tâm thần Cổ Thần chấn động, hỏi:
- Sư phụ, là cái gì?
Khuôn mặt của Hư Tử Uyên cũng lộ xuất một tia chờ mong biểu hiện của Cổ Thần. Từ sau khi nhận thức hắn đến nay, nàng cảm thấy cuộc sống này có ý nghĩa hơn rất nhiều, đối với nàng Huyền Âm Hàn Khí cũng không còn quan trọng nữa.
Hoàng Dược Tiên nói:
- Tà Băng Ma Tông truyền thừa đã lâu, xuất hiện từ thời kỳ thái cổ, chính là đại tông môn cùng thời với tam đại thánh địa. Bọn họ tu luyện pháp quyết âm hàn vô cùng, cho dù chính thân bọn họ tu luyện nhưng cũng không thể nào chịu đựng được sự âm hàn đó. Vì vậy mà Tà Băng Ma Tông đã nghiên cứu ra một loại đan dược điều hòa hàn khí, đan dược này so với Dương Nguyên đan thì dược tính cao hơn gấp trăm lần, vượt ra khỏi phạm vi đan dược thập phẩm, chính là tiên đan trong truyền thuyết. Nếu như có thể có được đan phương thì Cổ Thần tương lai nếu có thể đột phá đan dược sư thập phẩm có lẽ có thể luyện ra đan dược này.
Lại có đan phương như vậy sao? Trong lòng Cổ Thần mừng rỡ, ngay cả kiếp trước hắn cũng chưa từng nghe nói qua.
Cổ Thần động tâm hỏi thăm:
- Sư phụ, đan dược này tên là gì?
Thần sắc của Cổ Thần rơi vào trong mắt cửa Hư Tử Uyên, vẻ mặt nàng vô cùng vui mừng. Cổ Thần đối với Huyền Âm Hàn Khí trong cơ thể của bản thân nàng vô cùng coi trọng, hắn luôn không bỏ qua cơ hội nào có thể loại bỏ được hàn khí ra khỏi người của Hư Tử Uyên.
Hoàng Dược Tiên nói:
- Đan dược này tên là Thuần Dương. Tu sĩ của Tà Băng Ma Tông dùng Thuần Dương khí của Thuần Dương đan để điều hòa Huyền Âm Hàn Khí trong cơ thể. Huyền Âm Hàn Khí ở trong cơ thể của Hư Tử Uyên cũng giống với cực âm hàn khí của Ta Băng Ma Tông. Nếu như có thể có được tiên đan Thuần Dương thì có thể có được xác suất năm thành khu trừ được Huyền Âm Hàn Khí trong cơ thể của Hư Tử Uyên ra ngoài.
- Thuần Dương tiên đan?
Cổ Thần thì thầm, trong giọng nói mang theo một phần ưu sầu:
- Cũng chỉ có xác suất năm thành thôi sao?
- Ai........
Hoàng Dược Tiên liếc mắt nhìn Hư Tử Uyên, trong mắt tràn ngập sự phiên muộn nói:
- Hàn khí trong cơ thể của Hư Tử Uyên là từ khi nàng sinh ra đã có. Hàn khí này vốn đã tương liên với sinh mệnh của nàng. Nếu không thì trừ phi tu vi của nàng có thể đạt tới cảnh giới Chư Tử chí thượng hoặc là có một đại tiên cảnh giới chí thượng chư tử đại tiên xuất thủ thì mới có thể khu trừ được hàn khí ra ngoài. Nhưng mà hiện nay ngay cả tiên sĩ Độ Hư cảnh giới cũng vô cùng hiếm hoi rồi chứ đừng nói tới cảnh giới Chư Tử đại tiên trong truyền thuyết. Thuần Dương tiên đan có thể có được năm thành xác suất thành công như vậy là tương đối cao rồi. Bất quá....
- Bất quá cái gì?
Nghe đến lúc này tinh thần của Cổ Thần lại căng lên, hắn không hi vọng lại có điều gì không hay. Truyện Sắc Hiệp -
Hoàng Dược Tiên cũng giống như hắn đang suy tư, quá nửa thời thần sau mới nói tiếp:
- Nghe đồn tu sĩ Vu Tộc thượng cổ có thân thể cường hãn không gì so sánh được, bọn họ đối với thân thể có những lý giải nhất định. Cho dù là Phật Tông cũng không thể bằng được bọn họ. Bí pháp bảo điển của Vu Tộc thượng cổ có lẽ có phương pháp thanh trừ được Huyền Âm Hàn Khí.
- Vu tộc thượng cổ? Là tu sĩ Thần Vu Tông Đại Ly sao?
Cô Thần nghe vậy thì cảm thấy có thêm hi vọng.
Hoàng Dược Tiên lắc đầu nói:
- Vu tộc thượng cổ có từ thời kỳ thái cổ. Lúc đó bọn họ cùng với Yêu Tộc đại chiến. Nguyên khí đại thương nghiêm trọng, chư tử đại tiên thượng cổ cũng biến mất từ đó. Lúc này Cổ Vu Tộc, Yêu Tộc mới ngừng giao tranh.... Tu sĩ cấp bậc chư tử đại tiên không còn, thực lực của Cổ Vu Tộc giảm mạnh. Một trăm năm sau bọn họ lại đối mặt với cuộc đại chiến với Yêu Tộc. Đến lúc này thì Cổ Vu Tộc cũng đã bị diệt. Ngay cả truyền thừa chi bảo của bọn họ trong thời gian đại chiến với Yêu Tộc cũng đã bị Tà Băng Ma Tông cướp đi. Sau trận đại chiến đó cũng có một vài tu sĩ của Cổ Vu Tộc thoát nạn, bọn họ đã đi tới biển lửa Nam Hoang để trốn tránh địch nhân. Kể từ đó trên đại lục không còn thấy bóng dáng của Cổ Vu Tộc nữa. Thần Vu Tông Đại Ly cũng chỉ là học được một chút Vu thuật của Cổ Vu Tộc. Bọn họ dung hợp Vu Thuật với pháp quyết của nhân tộc mà tạo thành một tông môn. Trên thực tế, Thần Vu Tông Đại Ly là tông môn của nhân tộc.
Tác giả :
EK