Chân Lộ
Chương 203: Phần Thưởng
- Ngươi… không có việc gì chứ?
Vừa cầm khăn mềm nhẹ lau đi hai hàng nước mắt của Vô Thường, thiếu nữ 19 tuổi có chút ân cần hỏi han hắn.
-Ân, ta không sao.
Nhẹ nhàng trả lời nàng, Vô Thường ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường, đôi mắt cũng đồng thời quan sát căn phòng chật hẹp nhưng rất tươm tất, thơm mát mùi thanh khiết của thiếu nữ.
Một, hai giây qua đi, hắn nhìn nàng hỏi.
-Ta tại sao lại ở nơi này?
-Ngươi bất tỉnh ngay sau khi đánh với Trương Siêu, mẹ ta đưa ngươi đến đây để nằm dưỡng.
Vừa nói, thiếu nữ 19 tuổi vừa rót cho Vô Thường một ly nước.
-Cảm ơn tỷ tỷ.
Nhận lấy ly nước uống một ngụm hết sạch, Vô Thường lại hỏi.
-Không phải ta đã giết người tại đây, vi phạm quy tắc của Liễn Ngọc Hồng Lâu sao, vì sao lại còn đối tốt với ta, đáng lẽ phải nên trách phạt, xử tử ta mới đúng chứ?
-Hi hi…
Che miệng cười duyên một tiếng, thiếu nữ nói.
-Ngươi là hạt giống tốt nhất ở Liễu Thanh thành mà Thái Ất Tông khó khắn lắm mới kiếm được, mẹ ta nào dám xử phạt nặng gì ngươi chứ. Đây.
Vội lấy ra một tờ giấy có rất nhiều chữ nghĩa đưa cho Vô Thường, thiếu nữ nói.
-Ngươi…
-Khoan đã. Ta có một câu hỏi tế nhị rất trong sáng, hy vọng tỷ tỷ xinh đẹp có thể mở lòng giúp ta được không?
Thiếu nữ còn chưa kịp nói hết, Vô Thường đã bỗng nhiên nổi lên một ý định mạnh bạo khi thấy nụ cười che miệng của nàng.
-Chuyện gì, nếu không quá khó có lẽ ta sẽ giúp được.
-Ưmhh… chuyện là…
Mặc dù có một chút khó khăn nhưng cuối cùng Vô Thường vẫn quyết định nói.
-Tỷ tỷ có nốt ruồi son không?
-Có chứ, là nữ nhân ai mà lại không có nốt ruồi son.
Cũng không có chuyện gì là ngượng ngùng với một nữ tử khá chững chạc như nàng về một câu hỏi bình thường, thiếu nữ rất thành thực trả lời.
-Vậy, tỷ tỷ có ba nốt ruồi son ở cùng một chỗ không, giống như là chụm lại một chỗ gần cạnh nhau?
-Ưm… không, ta không có.
Thiếu nữ có hơi đỏ mặt trả lời.
Vô Thường có chút thở phào nhưng lại cũng có một chút tiếc nuối trong lòng, hắn cầm tờ giấy vừa nhìn vừa nói.
-Cảm tạ tỷ tỷ giải đáp thắc mắc. Không biết Lâu chủ tiền bối cần ta làm gì đối với tờ giấy này?
-Ngươi cứ đọc đi, nội dung mẹ ta đều đã ghi rõ ràng trong đó.
-Ừm.
Vài giây trôi qua vì nội dụng rất ngắn, chỉ vài dòng. Vô Thường khẽ tóm tắt lại những yêu cầu nữ tử Lâu chủ đưa ra với hắn.
-Nếu sau này tỷ tỷ hoặc Lâu chủ tiền bối có khó khăn, ta phải giúp đỡ ba lần?
-Đúng vậy, ngươi giết hai người tại lâu thì phải giúp chúng ta một lần, hai lần còn lại là do mẹ ta đã giúp ngươi yên ổn người Vũ gia và người Lăng gia đang muốn trả thù ngươi ở bên ngoài, không giao ngươi ra cho họ.
-Ừ, ta hiểu rồi, rất cảm tạ. Nếu yêu cầu không vượt quá khả năng của ta, ta sẽ hết sức trợ giúp, đền đáp ân tình ngày hôm nay.
-Ân, vậy ngươi mau đóng dấu máu vào đây đi.
Giơ ngón tay ngọc ngà chỉ vào một khoảng trống trên giấy, thiếu nữ 19 tuổi cười đẹp nói.
Vô Thường cũng dứt khoác có nợ có trả, hắn lập tức nhỏ một giọt máu quý hiếm vào tờ giấy, dùng ngón cái ính ính cho thành hình dấu vân tay lên trên. Xong việc đâu đó hắn trả lại giấy cho thiếu nữ và hỏi về một truyện khá quan trọng.
-Ta nằm giường đã bao lâu rồi.
-Ngươi ngất đi đã ba ngày rồi đó.
-Ừm… cái gì?!!!
Vội hoảng hốt lên, Vô Thường hỏi gấp.
-Vậy… vậy cuộc tuyển nhân tài như thế nào rồi, đã bắt đầu chưa?
-Hi hi, đừng lo.
Dường như hiểu được điều Vô Thường gấp gáp, thiếu nữ cười đẹp nói.
-Ngươi yên tâm, ngươi đã được tuyển thẳng đến Thái Ất Tông tham dự sát hạch với thứ hạng cao nhất nên không cần đến tham dự buổi lễ tổng kết cũng được.
-Buổi lễ tổng kết xong chưa?
Vô Thường không hề quan tâm lời nàng vừa nói vì mục đích hắn chỉ muốn biết lễ tổng đã xảy ra lâu chưa, hắn to mắt hỏi như kêu lớn lên.
-Không… chỉ… chỉ vừa mới bắt đầu thôi.
Khá sợ hãi với Vô Thường lúc này, thiếu nữ có chút run run giọng đáp.
-Vụt!
Mạnh bạo đứng lên, Vô Thường chuẩn bị ngay lập tức chạy đến địa điểm tổng kết thì bỗng dưng một cảm giác lạnh lẽo xượt qua hạ bộ hắn khiến hắn đứng hình.
-NHÁ!!!
Thấy một con rắn nhỏ lủng lẳng cùng hai viên ngọc châu ngay trước mắt, thiếu nữ 19 tuổi tức thì bật thép lên, hai tay cũng nhanh chóng che đi gương mặt xấu hổ đến ửng đỏ như lửa hồng thiêu.
-Xin lỗi.
Khá cứng họng một câu, Vô Thường nhanh nhẹn nhảy ra sau lưng thiếu nữ, từ trong giới chỉ lấy ra một bộ quần áo vội mặc vào.
Xong xuôi đâu đó hắn nói trong vẻ gấp gáp với thiếu nữ.
-Tỷ tỷ, hãy chỉ ta đường đến nơi tổng kết.
-Ra khỏi phòng nhìn qua bên trái sẽ thấy cầu thang xuống lầu hai, gần cạnh cầu thang cũng sẽ có cầu thang xuống lầu một.
Không dám mở mắt ra dù chỉ một khe hở ngón tay, thiếu nữ đỏ bừng mặt nói nhanh.
-Cảm tạ tỷ tỷ.
Vô Thường nhận được đáp án liền như cơn gió mà phá cửa phòng rồi biến mất, để lại thiếu nữ mặt đỏ bừng bừng lẩm bẩm nói nhỏ.
-Của ngươi ta đều đã thấy hết rồi, về sau ngươi… ngươi tuyệt đối phải chịu trách nhiệm đối với ta đó.
Câu này nếu để Vô Thường nghe thấy, có lẽ hắn đã đập vào tàu hũ tự vẫn chết ngay tại chỗ cho rồi.
Thân thể bị người ta nhìn thấy hết lại còn bị người ta bắt ép phải lấy họ, chăm sóc họ suốt đời? Cái logic kiểu gì đây?
…
Tại tầng 1 của Liễn Hồng Ngọc Lâu.
Đúng trên bục đài, Minh Pháp sau đôi lời dẫn dắt lễ tổng kết, lão cũng bắt đầu nói vào vấn đề chính với 25 thí sinh có nam anh tuấn, nữ mỹ lệ bên dưới.
-Để các ngươi không phải thắc mắc tại sao bản thân lại rớt, ta sẽ làm rõ một số vấn đề trước cho các ngươi.
-Thứ nhất, tiêu chí để xếp thứ hạng của các ngươi chính là điểm số. Điểm số gồm hai loại. Một loại là đến từ kết quả năm vòng thử thách của các ngươi, tương ứng từ 1 đến 10 điểm ở mỗi thứ thách. Một loại còn lại đến từ các vị đại nhân chấp sự vẫn luôn âm thầm quan sát các ngươi từ trên cao, đánh giá các ngươi thang điểm cũng là từ 1 đến 10 ở mỗi thứ thách. Do vậy điểm số cao nhất các ngươi có thể đạt được là 100 điểm và thấp nhất là 0 điểm.
-Thứ hai, kết quả là tuyệt đối chính xác, các ngươi không thể phản bác, không thể kỳ quái. Nếu có, các ngươi bị loại.
-Thứ ba, các ngươi có thể nhường cơ hội tiến đến Thái Ất Tông lại cho người khác sau khi đã nhận lấy phần thưởng, hoặc rút lui, không tham dự sau đó đều được.
Tiếp theo, Minh Pháp đọc lên mười phần thưởng ứng với mười thứ hạng trong cuộc thi tuyển nhân tài cho các thí sinh biết, giúp gia tộc của họ có thêm động lực để cố gắng đào tạo thiên tài tốt hơn nữa cho kỳ tuyển nhân tài vào năm năm sau.
-Phần thưởng tương ứng với các thứ hạng như sau.
-Hạng từ 11 đến 20, mỗi người nhận được một lọ gồm 10 viên Hấp Linh Đan thuộc Linh Nhân cảnh, mỗi viên có thể trợ giúp tu luyện giả tăng thêm 2 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong nửa ngày.
-Hạng 10 nhận được 20 viên Hấp Linh Đan, mỗi viên tăng thêm 2 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong một ngày.
-Hạng 9 nhận được 30 viên Hấp Linh Đan, mỗi viên tăng thêm 2 phần tốc độ hấp thu linh khí trong một ngày.
-Hạng 8 nhận được 40 viên Hấp Linh Đan tăng 2 phần tốc độ hấp thụ linh trong một ngày.
-Hạng 7 nhận được 50 viên Hấp Linh Đan tăng 2 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong một ngày.
-Hạng 6 nhận được 60 viên Hấp Linh Đan tăng 2 phần tốc độ hấp thu linh khí trong một ngày.
-Hạng 5 nhận được 70 viên Hấp Linh Đan tăng 3 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong một ngày và một Linh Giáp dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 7.
-Hạng 4 nhận được 80 viên Hấp Linh Đan tăng 3 phần tốc độ hấp thụ linh khí và một Linh Giáp dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 8.
-Hạng 3 nhận được 100 viên Hấp Linh Đan tăng 5 phần tốc độ hấp thụ linh khí dùng cho Linh Nhân cảnh và một Linh Giáp dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 9.
-Hạng 2 nhận được 200 viên Hấp Linh Đan tăng 5 phần tốc độ hấp thụ linh khí và một bộ Linh Khí, Linh Giáp dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 9.
-Hạng 1 nhận được 300 viên Hấp Linh Đan tăng 7 phần tốc độ hấp thụ linh khí, 100 viên Hấp Linh Đan tăng 10 phần tốc độ hấp thụ linh khí dùng cho Linh Nhân cảnh và một bộ Linh Giáp, Linh Khí dùng cho Linh Sư cảnh chưa phân tầng.
Nghe đến những phần thưởng vừa được Minh Pháp nêu ra, tất cả 25 thí sinh bên dưới đều âm thầm nuốt nước bọt, hưng phấn, hồi hộp, mong chờ và sự khát khao hy vọng bản thân đạt được ít nhất hạng 20 để lấy về 10 viên Hấp Linh Đan nhỏ bé. Chỉ cần 10 viên như thế là đã đủ, đã thỏa mãn sự mãn nguyện trong lòng họ.
Ở Liễu Thanh thành, các đại gia tộc mặc dù luôn có tồn tại các lão tổ nửa bước Tông cảnh tọa trấn, trong thành lại cũng đa phần có rất nhiều Linh Nhân cảnh, thể hiện Liễu Thanh thành là một nơi phát triển nhưng mà nó cũng không đồng nghĩa rằng linh đan, Linh Khí, Linh Giáp dễ mua, dễ có, dễ đạt được.
Linh đan là thành quả đến từ dược liệu phải tìm kiếm ở những khu rừng tràn ngập yêu thú hung hiểm mà rất có nguy cơ bản thân bỏ mạng lại và Đan Sư. Trong đó, để tìm về dược liệu chuẩn xác, cực ít gây hại đến tu luyện giả để có thể luyện thành đan tốt, không ảnh hưởng đến thiên phú sợi xích, trình độ sức mạnh linh lực là cực kỳ khó tìm. Đan Sư thì lại càng không cần phải nói, quỳ xuống van xin còn phải tùy tâm trạng người lúc đó tốt hay xấu, có luyện hay không luyện. Thế nên thông thường thì một viên đan dược dùng từ những vật liệu chỉ ở tầng 3 tạo thành nhưng giá bán phải luôn trên mức giá của tầng 5.
Đó là giá của đan dược tốt, không nguy hại đến trình độ sức mạnh, còn đan dược xấu thì có giá chỉ gấp vào lần dược liệu tạo thành, nhưng dĩ nhiên chẳng ai ngu ngốc đi sử dụng chúng, trừ phi đã cùng đường bí lối.
Hấp Linh Đan, một loại đan dược với công dụng tăng lên khả năng hấp thu linh khí 2 phần dùng cho tất cả mọi đẳng cấp dưới Linh Sư cảnh và không hề gây nguy hại cho cơ thể đã là thứ đan dược hoàn toàn vượt xa Tụ Khí Đan chỉ có thể tăng lên cao nhất 1 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong vài giờ đồng hồ và giới hạn dưới Linh Nhân cảnh tầng 5 mà mọi vị thiên tài tại Liễu Thanh thành vẫn luôn dùng, giá lại cũng vô cùng đắt đỏ, hầu như một viên đã bằng một món Linh Giáp hoặc Linh Khí dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 3, tầng 4.
Hấp Linh Đan, đây quả thật là một đan dược quá quý hiếm đối với họ.
Về phần Linh Khí, Linh Giáp càng tốt, trình độ càng cao lại càng thêm khó khăn, đắt đỏ gấp bội khi mà Luyện Khí Sư trong thành và trong cả trong Tiêu Châu quốc là vô cùng ít ỏi. Khắp Liễu Thanh thành chỉ có đúng 3 vị Luyện Khí Sư, hai Linh Nhân cảnh khí sư và một Linh Sư cảnh khí sư. Chưa kể còn có nguyên liệu chế tác khan hiếm, bị các thế lực tranh giành, các Linh Khí tạo ra được dùng tối ưu cho tu luyệng giả tu vi nào, có thích hợp cho bản thân, cho Tâm Đan,… Do vậy, việc có thêm một Linh Giáp và Kinh Khí, nhất là lại đến từ Thái Ất Tông trong phần thưởng tuyệt đối sẽ như nhặt được một bảo vật từ trên trời cao rơi xuống cho gia tộc, giúp gia tộc có thêm thực lực mạnh mẽ, từ đó dùng sức mạnh khuếch trương vùng đất ngự trị tại bên ngoài Liễu Thanh thành.
Vừa cầm khăn mềm nhẹ lau đi hai hàng nước mắt của Vô Thường, thiếu nữ 19 tuổi có chút ân cần hỏi han hắn.
-Ân, ta không sao.
Nhẹ nhàng trả lời nàng, Vô Thường ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường, đôi mắt cũng đồng thời quan sát căn phòng chật hẹp nhưng rất tươm tất, thơm mát mùi thanh khiết của thiếu nữ.
Một, hai giây qua đi, hắn nhìn nàng hỏi.
-Ta tại sao lại ở nơi này?
-Ngươi bất tỉnh ngay sau khi đánh với Trương Siêu, mẹ ta đưa ngươi đến đây để nằm dưỡng.
Vừa nói, thiếu nữ 19 tuổi vừa rót cho Vô Thường một ly nước.
-Cảm ơn tỷ tỷ.
Nhận lấy ly nước uống một ngụm hết sạch, Vô Thường lại hỏi.
-Không phải ta đã giết người tại đây, vi phạm quy tắc của Liễn Ngọc Hồng Lâu sao, vì sao lại còn đối tốt với ta, đáng lẽ phải nên trách phạt, xử tử ta mới đúng chứ?
-Hi hi…
Che miệng cười duyên một tiếng, thiếu nữ nói.
-Ngươi là hạt giống tốt nhất ở Liễu Thanh thành mà Thái Ất Tông khó khắn lắm mới kiếm được, mẹ ta nào dám xử phạt nặng gì ngươi chứ. Đây.
Vội lấy ra một tờ giấy có rất nhiều chữ nghĩa đưa cho Vô Thường, thiếu nữ nói.
-Ngươi…
-Khoan đã. Ta có một câu hỏi tế nhị rất trong sáng, hy vọng tỷ tỷ xinh đẹp có thể mở lòng giúp ta được không?
Thiếu nữ còn chưa kịp nói hết, Vô Thường đã bỗng nhiên nổi lên một ý định mạnh bạo khi thấy nụ cười che miệng của nàng.
-Chuyện gì, nếu không quá khó có lẽ ta sẽ giúp được.
-Ưmhh… chuyện là…
Mặc dù có một chút khó khăn nhưng cuối cùng Vô Thường vẫn quyết định nói.
-Tỷ tỷ có nốt ruồi son không?
-Có chứ, là nữ nhân ai mà lại không có nốt ruồi son.
Cũng không có chuyện gì là ngượng ngùng với một nữ tử khá chững chạc như nàng về một câu hỏi bình thường, thiếu nữ rất thành thực trả lời.
-Vậy, tỷ tỷ có ba nốt ruồi son ở cùng một chỗ không, giống như là chụm lại một chỗ gần cạnh nhau?
-Ưm… không, ta không có.
Thiếu nữ có hơi đỏ mặt trả lời.
Vô Thường có chút thở phào nhưng lại cũng có một chút tiếc nuối trong lòng, hắn cầm tờ giấy vừa nhìn vừa nói.
-Cảm tạ tỷ tỷ giải đáp thắc mắc. Không biết Lâu chủ tiền bối cần ta làm gì đối với tờ giấy này?
-Ngươi cứ đọc đi, nội dung mẹ ta đều đã ghi rõ ràng trong đó.
-Ừm.
Vài giây trôi qua vì nội dụng rất ngắn, chỉ vài dòng. Vô Thường khẽ tóm tắt lại những yêu cầu nữ tử Lâu chủ đưa ra với hắn.
-Nếu sau này tỷ tỷ hoặc Lâu chủ tiền bối có khó khăn, ta phải giúp đỡ ba lần?
-Đúng vậy, ngươi giết hai người tại lâu thì phải giúp chúng ta một lần, hai lần còn lại là do mẹ ta đã giúp ngươi yên ổn người Vũ gia và người Lăng gia đang muốn trả thù ngươi ở bên ngoài, không giao ngươi ra cho họ.
-Ừ, ta hiểu rồi, rất cảm tạ. Nếu yêu cầu không vượt quá khả năng của ta, ta sẽ hết sức trợ giúp, đền đáp ân tình ngày hôm nay.
-Ân, vậy ngươi mau đóng dấu máu vào đây đi.
Giơ ngón tay ngọc ngà chỉ vào một khoảng trống trên giấy, thiếu nữ 19 tuổi cười đẹp nói.
Vô Thường cũng dứt khoác có nợ có trả, hắn lập tức nhỏ một giọt máu quý hiếm vào tờ giấy, dùng ngón cái ính ính cho thành hình dấu vân tay lên trên. Xong việc đâu đó hắn trả lại giấy cho thiếu nữ và hỏi về một truyện khá quan trọng.
-Ta nằm giường đã bao lâu rồi.
-Ngươi ngất đi đã ba ngày rồi đó.
-Ừm… cái gì?!!!
Vội hoảng hốt lên, Vô Thường hỏi gấp.
-Vậy… vậy cuộc tuyển nhân tài như thế nào rồi, đã bắt đầu chưa?
-Hi hi, đừng lo.
Dường như hiểu được điều Vô Thường gấp gáp, thiếu nữ cười đẹp nói.
-Ngươi yên tâm, ngươi đã được tuyển thẳng đến Thái Ất Tông tham dự sát hạch với thứ hạng cao nhất nên không cần đến tham dự buổi lễ tổng kết cũng được.
-Buổi lễ tổng kết xong chưa?
Vô Thường không hề quan tâm lời nàng vừa nói vì mục đích hắn chỉ muốn biết lễ tổng đã xảy ra lâu chưa, hắn to mắt hỏi như kêu lớn lên.
-Không… chỉ… chỉ vừa mới bắt đầu thôi.
Khá sợ hãi với Vô Thường lúc này, thiếu nữ có chút run run giọng đáp.
-Vụt!
Mạnh bạo đứng lên, Vô Thường chuẩn bị ngay lập tức chạy đến địa điểm tổng kết thì bỗng dưng một cảm giác lạnh lẽo xượt qua hạ bộ hắn khiến hắn đứng hình.
-NHÁ!!!
Thấy một con rắn nhỏ lủng lẳng cùng hai viên ngọc châu ngay trước mắt, thiếu nữ 19 tuổi tức thì bật thép lên, hai tay cũng nhanh chóng che đi gương mặt xấu hổ đến ửng đỏ như lửa hồng thiêu.
-Xin lỗi.
Khá cứng họng một câu, Vô Thường nhanh nhẹn nhảy ra sau lưng thiếu nữ, từ trong giới chỉ lấy ra một bộ quần áo vội mặc vào.
Xong xuôi đâu đó hắn nói trong vẻ gấp gáp với thiếu nữ.
-Tỷ tỷ, hãy chỉ ta đường đến nơi tổng kết.
-Ra khỏi phòng nhìn qua bên trái sẽ thấy cầu thang xuống lầu hai, gần cạnh cầu thang cũng sẽ có cầu thang xuống lầu một.
Không dám mở mắt ra dù chỉ một khe hở ngón tay, thiếu nữ đỏ bừng mặt nói nhanh.
-Cảm tạ tỷ tỷ.
Vô Thường nhận được đáp án liền như cơn gió mà phá cửa phòng rồi biến mất, để lại thiếu nữ mặt đỏ bừng bừng lẩm bẩm nói nhỏ.
-Của ngươi ta đều đã thấy hết rồi, về sau ngươi… ngươi tuyệt đối phải chịu trách nhiệm đối với ta đó.
Câu này nếu để Vô Thường nghe thấy, có lẽ hắn đã đập vào tàu hũ tự vẫn chết ngay tại chỗ cho rồi.
Thân thể bị người ta nhìn thấy hết lại còn bị người ta bắt ép phải lấy họ, chăm sóc họ suốt đời? Cái logic kiểu gì đây?
…
Tại tầng 1 của Liễn Hồng Ngọc Lâu.
Đúng trên bục đài, Minh Pháp sau đôi lời dẫn dắt lễ tổng kết, lão cũng bắt đầu nói vào vấn đề chính với 25 thí sinh có nam anh tuấn, nữ mỹ lệ bên dưới.
-Để các ngươi không phải thắc mắc tại sao bản thân lại rớt, ta sẽ làm rõ một số vấn đề trước cho các ngươi.
-Thứ nhất, tiêu chí để xếp thứ hạng của các ngươi chính là điểm số. Điểm số gồm hai loại. Một loại là đến từ kết quả năm vòng thử thách của các ngươi, tương ứng từ 1 đến 10 điểm ở mỗi thứ thách. Một loại còn lại đến từ các vị đại nhân chấp sự vẫn luôn âm thầm quan sát các ngươi từ trên cao, đánh giá các ngươi thang điểm cũng là từ 1 đến 10 ở mỗi thứ thách. Do vậy điểm số cao nhất các ngươi có thể đạt được là 100 điểm và thấp nhất là 0 điểm.
-Thứ hai, kết quả là tuyệt đối chính xác, các ngươi không thể phản bác, không thể kỳ quái. Nếu có, các ngươi bị loại.
-Thứ ba, các ngươi có thể nhường cơ hội tiến đến Thái Ất Tông lại cho người khác sau khi đã nhận lấy phần thưởng, hoặc rút lui, không tham dự sau đó đều được.
Tiếp theo, Minh Pháp đọc lên mười phần thưởng ứng với mười thứ hạng trong cuộc thi tuyển nhân tài cho các thí sinh biết, giúp gia tộc của họ có thêm động lực để cố gắng đào tạo thiên tài tốt hơn nữa cho kỳ tuyển nhân tài vào năm năm sau.
-Phần thưởng tương ứng với các thứ hạng như sau.
-Hạng từ 11 đến 20, mỗi người nhận được một lọ gồm 10 viên Hấp Linh Đan thuộc Linh Nhân cảnh, mỗi viên có thể trợ giúp tu luyện giả tăng thêm 2 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong nửa ngày.
-Hạng 10 nhận được 20 viên Hấp Linh Đan, mỗi viên tăng thêm 2 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong một ngày.
-Hạng 9 nhận được 30 viên Hấp Linh Đan, mỗi viên tăng thêm 2 phần tốc độ hấp thu linh khí trong một ngày.
-Hạng 8 nhận được 40 viên Hấp Linh Đan tăng 2 phần tốc độ hấp thụ linh trong một ngày.
-Hạng 7 nhận được 50 viên Hấp Linh Đan tăng 2 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong một ngày.
-Hạng 6 nhận được 60 viên Hấp Linh Đan tăng 2 phần tốc độ hấp thu linh khí trong một ngày.
-Hạng 5 nhận được 70 viên Hấp Linh Đan tăng 3 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong một ngày và một Linh Giáp dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 7.
-Hạng 4 nhận được 80 viên Hấp Linh Đan tăng 3 phần tốc độ hấp thụ linh khí và một Linh Giáp dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 8.
-Hạng 3 nhận được 100 viên Hấp Linh Đan tăng 5 phần tốc độ hấp thụ linh khí dùng cho Linh Nhân cảnh và một Linh Giáp dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 9.
-Hạng 2 nhận được 200 viên Hấp Linh Đan tăng 5 phần tốc độ hấp thụ linh khí và một bộ Linh Khí, Linh Giáp dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 9.
-Hạng 1 nhận được 300 viên Hấp Linh Đan tăng 7 phần tốc độ hấp thụ linh khí, 100 viên Hấp Linh Đan tăng 10 phần tốc độ hấp thụ linh khí dùng cho Linh Nhân cảnh và một bộ Linh Giáp, Linh Khí dùng cho Linh Sư cảnh chưa phân tầng.
Nghe đến những phần thưởng vừa được Minh Pháp nêu ra, tất cả 25 thí sinh bên dưới đều âm thầm nuốt nước bọt, hưng phấn, hồi hộp, mong chờ và sự khát khao hy vọng bản thân đạt được ít nhất hạng 20 để lấy về 10 viên Hấp Linh Đan nhỏ bé. Chỉ cần 10 viên như thế là đã đủ, đã thỏa mãn sự mãn nguyện trong lòng họ.
Ở Liễu Thanh thành, các đại gia tộc mặc dù luôn có tồn tại các lão tổ nửa bước Tông cảnh tọa trấn, trong thành lại cũng đa phần có rất nhiều Linh Nhân cảnh, thể hiện Liễu Thanh thành là một nơi phát triển nhưng mà nó cũng không đồng nghĩa rằng linh đan, Linh Khí, Linh Giáp dễ mua, dễ có, dễ đạt được.
Linh đan là thành quả đến từ dược liệu phải tìm kiếm ở những khu rừng tràn ngập yêu thú hung hiểm mà rất có nguy cơ bản thân bỏ mạng lại và Đan Sư. Trong đó, để tìm về dược liệu chuẩn xác, cực ít gây hại đến tu luyện giả để có thể luyện thành đan tốt, không ảnh hưởng đến thiên phú sợi xích, trình độ sức mạnh linh lực là cực kỳ khó tìm. Đan Sư thì lại càng không cần phải nói, quỳ xuống van xin còn phải tùy tâm trạng người lúc đó tốt hay xấu, có luyện hay không luyện. Thế nên thông thường thì một viên đan dược dùng từ những vật liệu chỉ ở tầng 3 tạo thành nhưng giá bán phải luôn trên mức giá của tầng 5.
Đó là giá của đan dược tốt, không nguy hại đến trình độ sức mạnh, còn đan dược xấu thì có giá chỉ gấp vào lần dược liệu tạo thành, nhưng dĩ nhiên chẳng ai ngu ngốc đi sử dụng chúng, trừ phi đã cùng đường bí lối.
Hấp Linh Đan, một loại đan dược với công dụng tăng lên khả năng hấp thu linh khí 2 phần dùng cho tất cả mọi đẳng cấp dưới Linh Sư cảnh và không hề gây nguy hại cho cơ thể đã là thứ đan dược hoàn toàn vượt xa Tụ Khí Đan chỉ có thể tăng lên cao nhất 1 phần tốc độ hấp thụ linh khí trong vài giờ đồng hồ và giới hạn dưới Linh Nhân cảnh tầng 5 mà mọi vị thiên tài tại Liễu Thanh thành vẫn luôn dùng, giá lại cũng vô cùng đắt đỏ, hầu như một viên đã bằng một món Linh Giáp hoặc Linh Khí dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 3, tầng 4.
Hấp Linh Đan, đây quả thật là một đan dược quá quý hiếm đối với họ.
Về phần Linh Khí, Linh Giáp càng tốt, trình độ càng cao lại càng thêm khó khăn, đắt đỏ gấp bội khi mà Luyện Khí Sư trong thành và trong cả trong Tiêu Châu quốc là vô cùng ít ỏi. Khắp Liễu Thanh thành chỉ có đúng 3 vị Luyện Khí Sư, hai Linh Nhân cảnh khí sư và một Linh Sư cảnh khí sư. Chưa kể còn có nguyên liệu chế tác khan hiếm, bị các thế lực tranh giành, các Linh Khí tạo ra được dùng tối ưu cho tu luyệng giả tu vi nào, có thích hợp cho bản thân, cho Tâm Đan,… Do vậy, việc có thêm một Linh Giáp và Kinh Khí, nhất là lại đến từ Thái Ất Tông trong phần thưởng tuyệt đối sẽ như nhặt được một bảo vật từ trên trời cao rơi xuống cho gia tộc, giúp gia tộc có thêm thực lực mạnh mẽ, từ đó dùng sức mạnh khuếch trương vùng đất ngự trị tại bên ngoài Liễu Thanh thành.
Tác giả :
Nhất Bá Nhân Thông