Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại )
Chương 18
Có một vấn đề ta nghĩ mãi mà không rõ, phụ thân thường xuyên cùng nam nhân ân ái, theo lý thuyết kỹ thuật cần phải không tệ, không sai, nhưng vì cái gì đem ta làm thành như vậy? Để cho ta nằm trên giường hai ngày, cho đến ngày thứ bat a đi đến trường học, bị người nào đó cười chết a.
“Ha ha ~~ ha ha ha ha ~~~~~ đồng học Long Kỳ được xưng kiện Khang Bảo Bảo vậy mà cảm mạo phát sốt nằm trên giường hai ngày. Thật sự là kỳ tích! Kỳ tích ah! ~~~~~~ ”
Ta thở dài, đở lấy cái trán: “Bé Heo, ta hiện tại không muốn nháo với ngươi. Nhanh đi học, thỉnh ngươi trở lại phòng học của mình đi.”
Hôm nay ta đến trường học liền phát hiện ánh mắt nhiều người nhìn ta đều thay đôi. Thuyết Lang cái tên nhìn ta không vừa mắt hiện tại mang một bộ mặt cổ quái. Cắt ~~~~ thiếu chủ hắc đạo không phải là người sao, nhìn ta làm cái gì~~~~~~
“Kỳ Kỳ, ngươi quả nhiên sinh bị bệnh ah.” Vẻ mặt nàng lo lắng sờ lên trán của ta “Có phải hay không đầu óc đã bị hỏng a?”
Ta nhẫn!!
Ta hiện tại không có tâm tình cãi nhau, hơn nữa, trước mắt ta rất cần sự hỗ trợ của nàng, cũng không biết nhân cách của nàng bao giờ thì thay đổi.
“Thỉnh đồng học Long Kỳ sau khi nghe được thông báo liền nhanh chóng đến phòng hiệu trưởng, thỉnh đồng học Long Kỳ sau khi nghe được thông báo liền nhanh chóng đến phòng hiệu trưởng.”
…
Móa, làm cái gì ah, sáng sớm, lại phát thanh cái gì. Hiện tại tìm ta?! Hừ, không rảnh, không đi!
“Hiệu trưởng tìm ngươi có chuyện gì a?”
“Khẳng định không có chuyện tốt.”
“Vậy ngươi không đi sao?”
“Ta tại sao phải đi?”
“Kỳ Kỳ, chúng ta trốn học a!” Nhìn xem nàng bởi vì hưng phấn mà trợn hai mắt thật to, ta không tự giác được nhẹ gật đầu.
“Này, cửa ở bên kia a!” Ta lôi kéo bé Heo chỉ chỉ vào điạ phương phía trước, nàng đưa tay đập vào vai của ta.
“Ngươi hảo đần ah, chúng ta là trốn học! Đương nhiên không thể từ cửa chính mà đi rồi.” Nàng chỉ chỉ đường nhỏ bên phải: “Chúng ta đi leo tường.”
Leo tường ah ~~~~~~ ai ~~~~~~ đó đã là chuyện rất lâu. Nhớ năm đó học tiểu học, mỗi ngày leo tường, leo đi ra bên ngoài nhất định sẽ có thiếu niên bất lương ở bên ngoài mai phục, sau đó sẽ đánh nhau… Thật là khiến người hoài niệm a.
Bây giờ là thời gian tự học sáng, cho nên trong trường không có người nào, nơi đây gần sân bong dĩ nhiên cũng không có người, chỉ có xa xa truyền đến mông lung tiếng đọc sách, truyền vào trong tay của ta.
Vì nơi này thập phần yên tĩnh, ta cùng bé Heo đồng thời đã nghe được từng đợt âm thanh kỳ quái.
“Hư ——— chúng ta lén lút đi qua đó xem.” Bé Heo có vẻ rất hưng phấn, nhưng là thân kinh bách chiến ta đây làm sao không nghe ra được âm thanh dâm mĩ đang rên rỉ này. Vì không thể làm hư tiểu hài tử ( cũng không biết là ai hư a ) ta giữ chặt lấy nàng, “Quản nhiều như vậy để làm gì, chúng ta nhanh đi leo tường.”
“Không được! Ta nhất định phải đi xem!” Nàng giãy vô cùng kiên quyết, ta đột nhiên hối hận lúc trước vì cái gì không gọi a Hun theo, ta biết rõ bé Heo là cố ý không chịu để cho a Hun biết, sợ hắn quản nàng thật chặt, sẽ để cho nàng không thoải mái.
Cho nên nàng mỗi khi làm chuyện xấu đều chỉ mang ta theo. Con mẹ nó ta đã tạo nghiệt gì a ~~~~
Bất quá… Ta cũng rất tò mò, ai dám to gan như vậy trong trường học lại đến đây ân ái, mà còn ở chỗ này.
“Ah ~~~~ ah ~~~~ a Lang ~~~ a Lang ~~~~~ ”
“Ta không được, ah ~~~~ ân ~~~ ah ~~~~ ”
“Ah ~~~~ ah ~~~~~~~~~~~ ân ~~ ô ô ô ~~~ ”
“Ngươi muốn cho người khác nghe thấy sao? Gọi lớn tiếng như vậy?”
“Ô ô ~~~~ ”
Thanh âm quen thuộc…
“Oa! Tốt kích thích!” Bé Heo kéo kéo y phục của ta ý bảo ta cùng nàng ngồi xổm xuống xem.
Chỉ thấy một nam nhân cao lớn quần áo không chỉnh tề đem một nữ nhân đồng dạng quần áo không chỉnh tề đặt ở trên tường cái kia cái kia… Hơn nữa hai người kia… Thấy thế nào thực quen thuộc.
“Kỳ Kỳ ngươi biết bọn họ sao?” Bé Heo một bên chảy nước miếng một bên kề tai ta nói nhỏ.
Phim:@) cùng hiện trường quả nhiên khác nhau a! rất thật ~~~~=_=||
“Nhận thức ah.” Ta gật gật đầu, “Người nam kia gọi là Thuyết Lang, đứng đầu hội thể thao, hắn đang thượng chính là Hàn Mỹ Tang, trước mắt là bạn gái của ta.”
” Quan hệ phức tạp ah.” Nàng gật gật đầu, “Kỳ Kỳ đối với nàng không phải rất nghiêm túc a?”
“Ách?”
“Nếu không không thể có bộ dạng như vậy a.” Đối với sự tình này, nàng so với người khác càng hiểu rõ, ánh mắt của ta căn bản không dám nhìn thẳng, chỉ có thể đem ánh mắt tiếp tục phóng tới bên người đôi cẩu nam nữ kia.
“Ngày đó khi trở về có chuyện gì xảy ra? Đánh chết ta cũng không tin ngươi thật sự bệnh hai ngày a. Kỳ Kỳ, ngươi nói thực cho ngươi biết ta, ngươi có phải hay không cùng Long bá bá làm sao?” Mặt của nàng đột nhiên phóng đại tới trước mặt ta làm ta ngã ngồi xuống đất.
“Ai? Ai tại đó?”
“Ah! Không tốt, bị phát hiện rồi, chạy mau!!”
Thời khắc nguy hiểm không thể nghĩ nhiều, ta lôi kéo bé Heo bỏ chạy, đương nhiên, chúng ta tự nhận là cao thủ ở trường học này là không người nào có thể so sánh, nhẹ nhàng nhảy lên, liền leo tường mà qua.
Lần đầu leo tường ở đây, hai năm nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn, sở dĩ phải làm cho người ta cảm thấy có một chút không quen nhưng lại hoàn toàn phù hợp với lẽ thường.
Phỏng chừng những huynh đệ sống chết kia giờ nhìn thấy ta cũng không thể nhận thức à nha.
“Kỳ Kỳ ngươi làm sao vậy?”
“Đi đường còn phải đề phòng a?” Ta cùng nàng hai người đi trên đường tần suất quay đầu lại cũng cao hơn bình thường, nếu như việc này bị cha ta biết rõ… Hừ! Tên cầm thú kia, hỗn đãn cường bạo nhi tử! Ta tại sao phải nghĩ đến hắn… … Hắn là cha ta, ngẫm lại hắn không phạm pháp a…
“Ách… Làm gì?” Ta cũng có quyền mệt mỏi mà, xin ngươi không nên hở một tí lại đem ánh mắt hường về ta đi.
“Ngươi nhìn đến híp mắt a, có phải bị cận thị rồi không?”
Nàng nói như vậy, dường như là như vậy. Gần đây phải học bài, lại giúp nhiều người làm bài (kiếm tiền bỏ trốn), còn luôn sử dụng máy vi tính, dùng mắt quá độ, cận thị cũng là không thể tránh khỏi a.
“Có khả năng.” Ta dụi dụi mắt, nhìn nhìn lại cái thế giới dơ bẩn, nhắm mắt lại mở mắt ra một thế giới mơ hồ.
“Đi mua kính mắt a.”
“Không được!” Ta quả quyết cự tuyệt, “Ta hiện tại rất rất cần tiền, không thể lãng phí.”
“… Ta tặng ngươi!!”
Ta đợi chính là những lời này: “Tốt ~~ ”
“Ngươi vì cái gì lại rất cần tiền?”
“Bởi vì ta muốn chuyển ra ngoài ở.” Trên sống mũi đột nhiên có thêm một vật quả thật không quen, ta đẩy.
“Ngươi thật sự cãi nhau với cha ngươi?”
“Hừ, mặc kệ chuyện của ngươi.”
” ~~ người ta hảo tâm quan tâm ngươi, hừ! Vốn còn muốn đề cử ngươi một công việc nhẹ nhõm thù lao siêu cao đây này.”
Công việc nhẹ nhõm? Trả thù lao siêu cao? Hắc hắc… Hắc hắc hắc hắc…
“Là lao động chân tay hay là lao động trí óc?”
“Ân hừ hừ ~~~ ”
“Không nên như vậy nha, đến lúc đó ta chuyển ra đi ngươi cũng có thể theo ta cùng đi ah.”
“Hừ!”
“Còn có Thủy Thủy cùng ngươi chơi đây này.”
“… …”
“Ta đem thanh Desert Eagle của cha ta trộm đến cho ngươi chơi.”
“Đi theo ta.”
“Ha ha ~~ ha ha ha ha ~~~~~ đồng học Long Kỳ được xưng kiện Khang Bảo Bảo vậy mà cảm mạo phát sốt nằm trên giường hai ngày. Thật sự là kỳ tích! Kỳ tích ah! ~~~~~~ ”
Ta thở dài, đở lấy cái trán: “Bé Heo, ta hiện tại không muốn nháo với ngươi. Nhanh đi học, thỉnh ngươi trở lại phòng học của mình đi.”
Hôm nay ta đến trường học liền phát hiện ánh mắt nhiều người nhìn ta đều thay đôi. Thuyết Lang cái tên nhìn ta không vừa mắt hiện tại mang một bộ mặt cổ quái. Cắt ~~~~ thiếu chủ hắc đạo không phải là người sao, nhìn ta làm cái gì~~~~~~
“Kỳ Kỳ, ngươi quả nhiên sinh bị bệnh ah.” Vẻ mặt nàng lo lắng sờ lên trán của ta “Có phải hay không đầu óc đã bị hỏng a?”
Ta nhẫn!!
Ta hiện tại không có tâm tình cãi nhau, hơn nữa, trước mắt ta rất cần sự hỗ trợ của nàng, cũng không biết nhân cách của nàng bao giờ thì thay đổi.
“Thỉnh đồng học Long Kỳ sau khi nghe được thông báo liền nhanh chóng đến phòng hiệu trưởng, thỉnh đồng học Long Kỳ sau khi nghe được thông báo liền nhanh chóng đến phòng hiệu trưởng.”
…
Móa, làm cái gì ah, sáng sớm, lại phát thanh cái gì. Hiện tại tìm ta?! Hừ, không rảnh, không đi!
“Hiệu trưởng tìm ngươi có chuyện gì a?”
“Khẳng định không có chuyện tốt.”
“Vậy ngươi không đi sao?”
“Ta tại sao phải đi?”
“Kỳ Kỳ, chúng ta trốn học a!” Nhìn xem nàng bởi vì hưng phấn mà trợn hai mắt thật to, ta không tự giác được nhẹ gật đầu.
“Này, cửa ở bên kia a!” Ta lôi kéo bé Heo chỉ chỉ vào điạ phương phía trước, nàng đưa tay đập vào vai của ta.
“Ngươi hảo đần ah, chúng ta là trốn học! Đương nhiên không thể từ cửa chính mà đi rồi.” Nàng chỉ chỉ đường nhỏ bên phải: “Chúng ta đi leo tường.”
Leo tường ah ~~~~~~ ai ~~~~~~ đó đã là chuyện rất lâu. Nhớ năm đó học tiểu học, mỗi ngày leo tường, leo đi ra bên ngoài nhất định sẽ có thiếu niên bất lương ở bên ngoài mai phục, sau đó sẽ đánh nhau… Thật là khiến người hoài niệm a.
Bây giờ là thời gian tự học sáng, cho nên trong trường không có người nào, nơi đây gần sân bong dĩ nhiên cũng không có người, chỉ có xa xa truyền đến mông lung tiếng đọc sách, truyền vào trong tay của ta.
Vì nơi này thập phần yên tĩnh, ta cùng bé Heo đồng thời đã nghe được từng đợt âm thanh kỳ quái.
“Hư ——— chúng ta lén lút đi qua đó xem.” Bé Heo có vẻ rất hưng phấn, nhưng là thân kinh bách chiến ta đây làm sao không nghe ra được âm thanh dâm mĩ đang rên rỉ này. Vì không thể làm hư tiểu hài tử ( cũng không biết là ai hư a ) ta giữ chặt lấy nàng, “Quản nhiều như vậy để làm gì, chúng ta nhanh đi leo tường.”
“Không được! Ta nhất định phải đi xem!” Nàng giãy vô cùng kiên quyết, ta đột nhiên hối hận lúc trước vì cái gì không gọi a Hun theo, ta biết rõ bé Heo là cố ý không chịu để cho a Hun biết, sợ hắn quản nàng thật chặt, sẽ để cho nàng không thoải mái.
Cho nên nàng mỗi khi làm chuyện xấu đều chỉ mang ta theo. Con mẹ nó ta đã tạo nghiệt gì a ~~~~
Bất quá… Ta cũng rất tò mò, ai dám to gan như vậy trong trường học lại đến đây ân ái, mà còn ở chỗ này.
“Ah ~~~~ ah ~~~~ a Lang ~~~ a Lang ~~~~~ ”
“Ta không được, ah ~~~~ ân ~~~ ah ~~~~ ”
“Ah ~~~~ ah ~~~~~~~~~~~ ân ~~ ô ô ô ~~~ ”
“Ngươi muốn cho người khác nghe thấy sao? Gọi lớn tiếng như vậy?”
“Ô ô ~~~~ ”
Thanh âm quen thuộc…
“Oa! Tốt kích thích!” Bé Heo kéo kéo y phục của ta ý bảo ta cùng nàng ngồi xổm xuống xem.
Chỉ thấy một nam nhân cao lớn quần áo không chỉnh tề đem một nữ nhân đồng dạng quần áo không chỉnh tề đặt ở trên tường cái kia cái kia… Hơn nữa hai người kia… Thấy thế nào thực quen thuộc.
“Kỳ Kỳ ngươi biết bọn họ sao?” Bé Heo một bên chảy nước miếng một bên kề tai ta nói nhỏ.
Phim:@) cùng hiện trường quả nhiên khác nhau a! rất thật ~~~~=_=||
“Nhận thức ah.” Ta gật gật đầu, “Người nam kia gọi là Thuyết Lang, đứng đầu hội thể thao, hắn đang thượng chính là Hàn Mỹ Tang, trước mắt là bạn gái của ta.”
” Quan hệ phức tạp ah.” Nàng gật gật đầu, “Kỳ Kỳ đối với nàng không phải rất nghiêm túc a?”
“Ách?”
“Nếu không không thể có bộ dạng như vậy a.” Đối với sự tình này, nàng so với người khác càng hiểu rõ, ánh mắt của ta căn bản không dám nhìn thẳng, chỉ có thể đem ánh mắt tiếp tục phóng tới bên người đôi cẩu nam nữ kia.
“Ngày đó khi trở về có chuyện gì xảy ra? Đánh chết ta cũng không tin ngươi thật sự bệnh hai ngày a. Kỳ Kỳ, ngươi nói thực cho ngươi biết ta, ngươi có phải hay không cùng Long bá bá làm sao?” Mặt của nàng đột nhiên phóng đại tới trước mặt ta làm ta ngã ngồi xuống đất.
“Ai? Ai tại đó?”
“Ah! Không tốt, bị phát hiện rồi, chạy mau!!”
Thời khắc nguy hiểm không thể nghĩ nhiều, ta lôi kéo bé Heo bỏ chạy, đương nhiên, chúng ta tự nhận là cao thủ ở trường học này là không người nào có thể so sánh, nhẹ nhàng nhảy lên, liền leo tường mà qua.
Lần đầu leo tường ở đây, hai năm nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn, sở dĩ phải làm cho người ta cảm thấy có một chút không quen nhưng lại hoàn toàn phù hợp với lẽ thường.
Phỏng chừng những huynh đệ sống chết kia giờ nhìn thấy ta cũng không thể nhận thức à nha.
“Kỳ Kỳ ngươi làm sao vậy?”
“Đi đường còn phải đề phòng a?” Ta cùng nàng hai người đi trên đường tần suất quay đầu lại cũng cao hơn bình thường, nếu như việc này bị cha ta biết rõ… Hừ! Tên cầm thú kia, hỗn đãn cường bạo nhi tử! Ta tại sao phải nghĩ đến hắn… … Hắn là cha ta, ngẫm lại hắn không phạm pháp a…
“Ách… Làm gì?” Ta cũng có quyền mệt mỏi mà, xin ngươi không nên hở một tí lại đem ánh mắt hường về ta đi.
“Ngươi nhìn đến híp mắt a, có phải bị cận thị rồi không?”
Nàng nói như vậy, dường như là như vậy. Gần đây phải học bài, lại giúp nhiều người làm bài (kiếm tiền bỏ trốn), còn luôn sử dụng máy vi tính, dùng mắt quá độ, cận thị cũng là không thể tránh khỏi a.
“Có khả năng.” Ta dụi dụi mắt, nhìn nhìn lại cái thế giới dơ bẩn, nhắm mắt lại mở mắt ra một thế giới mơ hồ.
“Đi mua kính mắt a.”
“Không được!” Ta quả quyết cự tuyệt, “Ta hiện tại rất rất cần tiền, không thể lãng phí.”
“… Ta tặng ngươi!!”
Ta đợi chính là những lời này: “Tốt ~~ ”
“Ngươi vì cái gì lại rất cần tiền?”
“Bởi vì ta muốn chuyển ra ngoài ở.” Trên sống mũi đột nhiên có thêm một vật quả thật không quen, ta đẩy.
“Ngươi thật sự cãi nhau với cha ngươi?”
“Hừ, mặc kệ chuyện của ngươi.”
” ~~ người ta hảo tâm quan tâm ngươi, hừ! Vốn còn muốn đề cử ngươi một công việc nhẹ nhõm thù lao siêu cao đây này.”
Công việc nhẹ nhõm? Trả thù lao siêu cao? Hắc hắc… Hắc hắc hắc hắc…
“Là lao động chân tay hay là lao động trí óc?”
“Ân hừ hừ ~~~ ”
“Không nên như vậy nha, đến lúc đó ta chuyển ra đi ngươi cũng có thể theo ta cùng đi ah.”
“Hừ!”
“Còn có Thủy Thủy cùng ngươi chơi đây này.”
“… …”
“Ta đem thanh Desert Eagle của cha ta trộm đến cho ngươi chơi.”
“Đi theo ta.”
Tác giả :
Bán Căn Vũ Mao (Nửa chiếc lông vũ)