Cầu Ma
Chương 299: Ngại quá
Ngao Trần Thái lùi vài bước, cung kính cúi đầu với người áo tím.
"Kính chào trưởng lão."
Hai đồng bạn bên cạnh gã cũng là vẻ mặt cung kính cúi đầu chào.
Người áo tím mặt tươi cười, cất bước đạp hư không đi tới trước mặt con thú rối, không nhìn Tử Xa và Bạch Tố mà nhìn Tô Minh, cười gật đầu.
"Người là đệ tử Thiên Tà Tử mới thu?"
Tô Minh biểu tình như thường, ánh mắt rơi vào người áo tím. Tu vi người này hắn nhìn ra không phải là Khai Trần, là cường giả thuộc về Tế Cốt Cảnh.
Tính cách Tô Minh là như thế, nếu đối phương lễ độ thì hắn ít cương ngạnh. Bây giờ dù không thể đứng dậy, nhưng động tâm thần, con thú rối dưới thân nhanh chóng thu nhỏ, hóa thành đoàn khói đen bao phủ bên dưới eo Tô Minh. Khói đen nhanh chóng ngưng tụ, vài giây sau, con thú rối biến mất.
Tô Minh đứng giữa không trung, nhìn như bình thường kỳ thật hắn vẫn khoanh chân ngồi. Hai chân lộ ra ngoài là do quỷ xoa biến thành, quỷ xoa con rối hóa thành chân đỡ Tô Minh đi đường như người thường.
"Gia sư chính là Thiên Tà Tử." Tô Minh chắp tay hướng người áo tím.
Người đàn ông áo tím thấy con thú rối dưới thân Tô Minh ngưng tụ thu nhỏ, mắt lóe tia kỳ lạ.
"Xem ra gần đây ta nghe đồn liên quan đến Cửu Phong và Bắc Cương bộ lạc là thật. Quỷ xoa con rối này chính là điểm đặc biệt của Quỷ Đài bộ lạc, người ngoài rất khó có được."
Tô Minh mỉm cười không lên tiếng.
"Nếu Tô huynh là đệ tử của Thiên Tà Tử vậy là cùng thế hệ với ta. Tô huynh, ta là Thường Ý, mời!" Người đàn ông áo tím cười nói, nghiêng người sang bên mời.
"Thường huynh, mời!" Tô Minh mỉm cười chắp tay.
Hai người cùng bước ra. Người áo tím bước ra một bước lập tức đi ra hơn bốn mươi mét. Không cần gã ngoái đầu cũng cảm nhận được Tô Minh cách gã hơn hai mươi mét, biểu tình như thường nhưng trong lòng đối với tu vi của Tô Minh đã có phán đoán.
Lấy tu vi của gã tất nhiên nhìn ra, không phải Tô Minh che giấu tốc độ mà đúng là chậm hơn gã nhiều. Hơn nữa quan trọng là gã thấy ra ngoài đôi chân Tô Minh lượn lờ khói đen do con rối Quỷ Đài bộ lạc biến thành, hiển nhiên nó là thứ có thể tăng tốc độ bản thân.
"Người này thật lớn lối, lấy con rối hóa thành hai chân, bản thân vẫn ngồi xếp bằng." Người áo tím mỉm cười, không quá để ý mà chậm lại đợi Tô Minh. Khi Tô Minh song song với gã thì mới lại tiến lên trước.
"Yêu thích của Tô huynh thật đặc biệt, việc hưởng thụ như vậy ta chưa từng thấy qua." Trong khi đi, người áo tím mỉm cười nói với Tô Minh, mắt quét qua đôi chân hắn.
"Đã để Thường huynh chê cười. Thân thể Tô Minh không tiện đứng dậy, hy vọng hiểu cho." Tô Minh lắc đầu, cười nói.
Tử Xa đi theo bên cạnh Tô Minh, biểu tình bình tĩnh, vẫn luôn theo cạnh sát hắn. Bạch Tố vốn cũng như vậy, ánh mắt đánh giá xung quanh, tràn đầy tò mò, nhưng nghe thấy lời của người áo tím thì nhíu mày. Tuy nhiên, thấy Tô Minh không để ý nên cô không mở miệng.
"Ồ? Không tiện đứng dậy? Chẳng lẽ Tô huynh tu hành công pháp dẫn đến hai chân thành tật?" Người áo tím lộ vẻ sửng sốt.
"Cũng gần như vậy." Tô Minh gật đầu.
"Đáng tiếc, đáng tiếc. Nhưng lần này trong số vật đấu giá có thánh dược đến từ Hải Đông Tông ta, nói không chừng có thể giúp đỡ Tô huynh." Nói xong người đàn ông đáp xuống, đạp trên mặt tuyết bộ lạc. Đằng trước có một lều da không lớn, hiển nhiên là chỗ nghỉ tạm gã tìm cho đám Tô Minh.
"Chỗ này chính là…" Trên mặt gã luôn giữ nụ cười, mở miệng nói.
Nhưng không đợi gã nói xong thì một tiếng nổ kinh người từ bên cạnh vang lên. Tiếng nổ chấn động mặt đất rung lên, khiến tuyết đọng bay cao hơn một mét như bị trùng kích lấy nơi này làm trung tâm quét bốn phương.
Lều da xung quanh cũng kịch liệt kéo căng, tất cả người trong bộ lạc đều tập trung nhìn.
Người đàn ông áo tím sắc mặt biến đổi, mắt lộ ra khó tin, nhìn Tô Minh ngẩn ra.
Gã thấy tiếng nổ trầm đục như vậy là ở khoảnh khắc con rối biến thành hai chân Tô Minh từ giữa không trung đáp xuống. Loại cảm giác này tựa như ngọn núi cao chót vót từ trên trời giáng xuống mặt đất, khiến động đất, dấy lên cuồng phong thổi quét.
Gã thấy hai chân con rối biến thành khi đạp mặt đất thì dường như không thể chịu đựng lực lượng cường đại, bỗng hóa thành mảng lớn khói đen tản ra xung quanh, lộ ra Tô Minh ngồi xếp bằng bên trong. Khiến thân thể Tô Minh rơi xuống lần nữa vang chấn động, ngồi trên mặt đất.
Người áo tím hít sâu. Gã cảm nhận rõ ràng động đất, cảm nhận tất cả nguồn gốc đến từ Cửu Phong Tô Minh!
"Người này…rốt cuộc người này mang cái gì mà nặng như vậy!" Người áo tím con ngươi co rút. Gã nghĩ tới tốc độ mới nãy của Tô Minh, nghĩ tới suy đoán trong lòng, nhưng hôm nay nhìn thì suy đoán của mình như trò đùa. Người ta đeo thứ nặng nề như gánh núi mà chỉ cách mình một khoảng ngắn, nếu lấy ra gánh nặng này, vậy thì tốc độ…
Người áo tím nghĩ tới đây, khó tránh khỏi ngẩn ra.
"Tô Minh! Hắn là Tô Minh!"
Người xung quanh bởi vì hai tiếng nổ và động đất mà tập trung nhìn, thấy Tô Minh ngồi xếp bằng tại đó thì có người nhận ra hắn.
"Hắn chính là Tô Minh? Lão tứ Cửu Phong?"
"Không sai, lúc đó ta từng thấy hắn đấu với Tư Mã Tín! Ngươi xem, bên cạnh hắn chính là Tử Xa!"
"Không ngờ hắn cũng tới đây. Thú vị, ta nghe nói Thiên Lam Mộng đại sư tỷ, Tư Mã Tín sư huynh, và không ít cường giả bảng đất Thiên Hàn đều tới đây, lần này đấu giá chắc chắn rất thú vị."
"Trăm năm một lần Hải Đông Tông đến đấu giá sao không hấp dẫn được? Ta nghe nói không phải đấu giá bình thường, sau khi hội này kết thúc sẽ tổ chức quy mô nhỏ một lần. Nhưng có thể tham gia tụ hội đó thì thấp nhất cũng phải là hoàn mỹ Tế Cốt, đa số là lão tổ Man Hồn Cảnh."
Trong bộ lạc Hải Đông Tông tạm thời tổ chức đấu giá hội, cách chỗ Tô Minh khá xa, trong một cái lều ngồi xếp bằng một người đàn ông. Người đàn ông mặt mày tuấn tú, bây giờ mở to mắt, ánh mắt như xuyên thấu lều nhìn ra bên ngoài.
"Tô Minh…" Người đàn ông bình tĩnh mở miệng, mắt chợt lóe sát khí.
Y, chính là Tư Mã Tín!
Ngoài lều của y có không ít lều da tạm dựng lên vây Tư Mã Tín vào trong. Bên trong lều da đều là đệ tử Thiên Hàn Tông, đều lấy Tư Mã Tín dẫn đầu, nghe theo lệnh y.
Cũng trong bộ lạc, một hướng khác, một góc hẻo lánh cũng có bảy, tám cái lều, chính giữa có một lều trắng bên trong ngồi một thiếu nữ. Trước mặt thiếu nữ đặt một mảnh gỗ trắng. Ngón trỏ của cô khẽ vuốt nó, chân mày thanh luôn cau lại.
Sau lưng cô đứng một thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp, đang chải tóc cho cô gái kia, đôi khi thò đầu nhìn.
"Đại sư tỷ, tỷ đã vẽ lâu như vậy, rốt cuộc đang vẽ cái gì?"
Cô gái ngồi đó có khuôn mặt cực kỳ mỹ lệ, nghe vậy thì nâng tay lên, định hé miệng thì bỗng sắc mặt biến đổi, nghiêng đầu nhìn hướng Tô Minh ở.
"Hắn cũng đến rồi…" Nguồn:
Cô gái này chính là Thiên Lam Mộng.
Cùng lúc đó, trong bộ lạc chỗ mảnh đất có mười tám vật như kiếm đâm vào hình dạng giống con thuyền, bên trong có người khoanh chân ngồi lúc này mở mắt ra nhìn hướng Tô Minh.
Những người có thể ngồi trong mười tám chiếc thuyền đều là ông lão, bây giờ nhìn qua thì ai nấy biểu tình kinh ngạc.
Hai tiếng chấn khiến cả bộ lạc chú ý, Tô Minh nhíu mày, động thần thức, khói đen con rối xung quanh lại ngưng tụ, phủ lên dưới eo hắn, chậm rãi chống người lên, nhìn thì như từ ngồi xếp bằng đứng lên vậy.
"Ngại quá, thân thể ra chút vấn đề, không tiện khống chế lắm. Nơi này chắc là chỗ ở tạm thời của ta?" Tô Minh nhìn hướng người áo tím cách mình không xa đang ngây ngốc ngó, tỏ ý xin lỗi.
Người áo tím hít sâu, ánh mắt nhìn Tô Minh lập tức biến khác hắn, chắp tay hướng hắn.
"Tô huynh hiểu lầm, nơi này đương nhiên không phải chỗ ở của nhóm Tô huynh. Nơi này vừa đơn sơ vừa ồn ào. Mời Tô huynh, hướng chính bắc có đất trống yên tĩnh nhiều, thích hợp Tô huynh tại đó tu hành. Dù sao lần đấu giá hội này sẽ tiến hành mấy ngày. Tô huynh, mời!" Người áo tím vẻ mặt nhiệt tình, đó là loại tôn trọng cường giả, thân phận cùng cấp. So với mới nãy dù nhìn không khác gì nhưng người sáng suốt vẫn nhìn ra được khác biệt nhỏ.
"Vậy làm phiền Thường huynh." Tô Minh trầm ngâm một lát, gật đầu cười nói.
Mọi người theo người áo tím dẫn dắt đi qua bộ lạc, trên đường hễ người Thiên Hàn Tông thấy Tô Minh thì đều do dự, nhưng đa số cười gật đầu với hắn.
Mãi khi đi tới chỗ chính bắc bộ lạc, nơi này đúng là yên tĩnh nhiều, không thiếu lều da, giữa các bên cách nhau rất xa.
"Nơi này thích hợp Tô huynh tu hành. Nếu Tô huynh còn cần gì thì có thể nói ra ngay bây giờ. Nếu chưa nghĩ ra, có gì cần thì có thể tùy ý tìm đệ tử Hải Đông Tông tuần tra, chúng ta sẽ cố gắng đáp ứng nhu cầu." Người áo tím mỉm cười chắp tay với Tô Minh.
"Cảm ơn Thường huynh, tạm thời mọi thứ đều tốt." Tô Minh cười nói.
"Vậy Thường ta xin đi trước, đợi lát nữa ta sẽ kêu người đưa danh sách vật phẩm đấu giá tới, Tô huynh có thể trước nhìn xem. Tất nhiên vật phẩm bên trong chỉ là một phần đấu giá, còn có một số vì người đến mà tăng thêm nhưng chưa kịp bỏ vào." Người áo tím cười gật đầu với Tô Minh, chắp tay lùi ra.
Bây giờ Tử Xa đã từ túi tùy thân lấy ra một số lều, cắm trên đất trống. Tổng cộng có hai lều, là của Tô Minh và Bạch Tố cư ngụ. Còn gã thì thấy không cần, cửa lều Tô Minh chính là địa điểm gã cần bảo vệ và tĩnh tọa.
"Kính chào trưởng lão."
Hai đồng bạn bên cạnh gã cũng là vẻ mặt cung kính cúi đầu chào.
Người áo tím mặt tươi cười, cất bước đạp hư không đi tới trước mặt con thú rối, không nhìn Tử Xa và Bạch Tố mà nhìn Tô Minh, cười gật đầu.
"Người là đệ tử Thiên Tà Tử mới thu?"
Tô Minh biểu tình như thường, ánh mắt rơi vào người áo tím. Tu vi người này hắn nhìn ra không phải là Khai Trần, là cường giả thuộc về Tế Cốt Cảnh.
Tính cách Tô Minh là như thế, nếu đối phương lễ độ thì hắn ít cương ngạnh. Bây giờ dù không thể đứng dậy, nhưng động tâm thần, con thú rối dưới thân nhanh chóng thu nhỏ, hóa thành đoàn khói đen bao phủ bên dưới eo Tô Minh. Khói đen nhanh chóng ngưng tụ, vài giây sau, con thú rối biến mất.
Tô Minh đứng giữa không trung, nhìn như bình thường kỳ thật hắn vẫn khoanh chân ngồi. Hai chân lộ ra ngoài là do quỷ xoa biến thành, quỷ xoa con rối hóa thành chân đỡ Tô Minh đi đường như người thường.
"Gia sư chính là Thiên Tà Tử." Tô Minh chắp tay hướng người áo tím.
Người đàn ông áo tím thấy con thú rối dưới thân Tô Minh ngưng tụ thu nhỏ, mắt lóe tia kỳ lạ.
"Xem ra gần đây ta nghe đồn liên quan đến Cửu Phong và Bắc Cương bộ lạc là thật. Quỷ xoa con rối này chính là điểm đặc biệt của Quỷ Đài bộ lạc, người ngoài rất khó có được."
Tô Minh mỉm cười không lên tiếng.
"Nếu Tô huynh là đệ tử của Thiên Tà Tử vậy là cùng thế hệ với ta. Tô huynh, ta là Thường Ý, mời!" Người đàn ông áo tím cười nói, nghiêng người sang bên mời.
"Thường huynh, mời!" Tô Minh mỉm cười chắp tay.
Hai người cùng bước ra. Người áo tím bước ra một bước lập tức đi ra hơn bốn mươi mét. Không cần gã ngoái đầu cũng cảm nhận được Tô Minh cách gã hơn hai mươi mét, biểu tình như thường nhưng trong lòng đối với tu vi của Tô Minh đã có phán đoán.
Lấy tu vi của gã tất nhiên nhìn ra, không phải Tô Minh che giấu tốc độ mà đúng là chậm hơn gã nhiều. Hơn nữa quan trọng là gã thấy ra ngoài đôi chân Tô Minh lượn lờ khói đen do con rối Quỷ Đài bộ lạc biến thành, hiển nhiên nó là thứ có thể tăng tốc độ bản thân.
"Người này thật lớn lối, lấy con rối hóa thành hai chân, bản thân vẫn ngồi xếp bằng." Người áo tím mỉm cười, không quá để ý mà chậm lại đợi Tô Minh. Khi Tô Minh song song với gã thì mới lại tiến lên trước.
"Yêu thích của Tô huynh thật đặc biệt, việc hưởng thụ như vậy ta chưa từng thấy qua." Trong khi đi, người áo tím mỉm cười nói với Tô Minh, mắt quét qua đôi chân hắn.
"Đã để Thường huynh chê cười. Thân thể Tô Minh không tiện đứng dậy, hy vọng hiểu cho." Tô Minh lắc đầu, cười nói.
Tử Xa đi theo bên cạnh Tô Minh, biểu tình bình tĩnh, vẫn luôn theo cạnh sát hắn. Bạch Tố vốn cũng như vậy, ánh mắt đánh giá xung quanh, tràn đầy tò mò, nhưng nghe thấy lời của người áo tím thì nhíu mày. Tuy nhiên, thấy Tô Minh không để ý nên cô không mở miệng.
"Ồ? Không tiện đứng dậy? Chẳng lẽ Tô huynh tu hành công pháp dẫn đến hai chân thành tật?" Người áo tím lộ vẻ sửng sốt.
"Cũng gần như vậy." Tô Minh gật đầu.
"Đáng tiếc, đáng tiếc. Nhưng lần này trong số vật đấu giá có thánh dược đến từ Hải Đông Tông ta, nói không chừng có thể giúp đỡ Tô huynh." Nói xong người đàn ông đáp xuống, đạp trên mặt tuyết bộ lạc. Đằng trước có một lều da không lớn, hiển nhiên là chỗ nghỉ tạm gã tìm cho đám Tô Minh.
"Chỗ này chính là…" Trên mặt gã luôn giữ nụ cười, mở miệng nói.
Nhưng không đợi gã nói xong thì một tiếng nổ kinh người từ bên cạnh vang lên. Tiếng nổ chấn động mặt đất rung lên, khiến tuyết đọng bay cao hơn một mét như bị trùng kích lấy nơi này làm trung tâm quét bốn phương.
Lều da xung quanh cũng kịch liệt kéo căng, tất cả người trong bộ lạc đều tập trung nhìn.
Người đàn ông áo tím sắc mặt biến đổi, mắt lộ ra khó tin, nhìn Tô Minh ngẩn ra.
Gã thấy tiếng nổ trầm đục như vậy là ở khoảnh khắc con rối biến thành hai chân Tô Minh từ giữa không trung đáp xuống. Loại cảm giác này tựa như ngọn núi cao chót vót từ trên trời giáng xuống mặt đất, khiến động đất, dấy lên cuồng phong thổi quét.
Gã thấy hai chân con rối biến thành khi đạp mặt đất thì dường như không thể chịu đựng lực lượng cường đại, bỗng hóa thành mảng lớn khói đen tản ra xung quanh, lộ ra Tô Minh ngồi xếp bằng bên trong. Khiến thân thể Tô Minh rơi xuống lần nữa vang chấn động, ngồi trên mặt đất.
Người áo tím hít sâu. Gã cảm nhận rõ ràng động đất, cảm nhận tất cả nguồn gốc đến từ Cửu Phong Tô Minh!
"Người này…rốt cuộc người này mang cái gì mà nặng như vậy!" Người áo tím con ngươi co rút. Gã nghĩ tới tốc độ mới nãy của Tô Minh, nghĩ tới suy đoán trong lòng, nhưng hôm nay nhìn thì suy đoán của mình như trò đùa. Người ta đeo thứ nặng nề như gánh núi mà chỉ cách mình một khoảng ngắn, nếu lấy ra gánh nặng này, vậy thì tốc độ…
Người áo tím nghĩ tới đây, khó tránh khỏi ngẩn ra.
"Tô Minh! Hắn là Tô Minh!"
Người xung quanh bởi vì hai tiếng nổ và động đất mà tập trung nhìn, thấy Tô Minh ngồi xếp bằng tại đó thì có người nhận ra hắn.
"Hắn chính là Tô Minh? Lão tứ Cửu Phong?"
"Không sai, lúc đó ta từng thấy hắn đấu với Tư Mã Tín! Ngươi xem, bên cạnh hắn chính là Tử Xa!"
"Không ngờ hắn cũng tới đây. Thú vị, ta nghe nói Thiên Lam Mộng đại sư tỷ, Tư Mã Tín sư huynh, và không ít cường giả bảng đất Thiên Hàn đều tới đây, lần này đấu giá chắc chắn rất thú vị."
"Trăm năm một lần Hải Đông Tông đến đấu giá sao không hấp dẫn được? Ta nghe nói không phải đấu giá bình thường, sau khi hội này kết thúc sẽ tổ chức quy mô nhỏ một lần. Nhưng có thể tham gia tụ hội đó thì thấp nhất cũng phải là hoàn mỹ Tế Cốt, đa số là lão tổ Man Hồn Cảnh."
Trong bộ lạc Hải Đông Tông tạm thời tổ chức đấu giá hội, cách chỗ Tô Minh khá xa, trong một cái lều ngồi xếp bằng một người đàn ông. Người đàn ông mặt mày tuấn tú, bây giờ mở to mắt, ánh mắt như xuyên thấu lều nhìn ra bên ngoài.
"Tô Minh…" Người đàn ông bình tĩnh mở miệng, mắt chợt lóe sát khí.
Y, chính là Tư Mã Tín!
Ngoài lều của y có không ít lều da tạm dựng lên vây Tư Mã Tín vào trong. Bên trong lều da đều là đệ tử Thiên Hàn Tông, đều lấy Tư Mã Tín dẫn đầu, nghe theo lệnh y.
Cũng trong bộ lạc, một hướng khác, một góc hẻo lánh cũng có bảy, tám cái lều, chính giữa có một lều trắng bên trong ngồi một thiếu nữ. Trước mặt thiếu nữ đặt một mảnh gỗ trắng. Ngón trỏ của cô khẽ vuốt nó, chân mày thanh luôn cau lại.
Sau lưng cô đứng một thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp, đang chải tóc cho cô gái kia, đôi khi thò đầu nhìn.
"Đại sư tỷ, tỷ đã vẽ lâu như vậy, rốt cuộc đang vẽ cái gì?"
Cô gái ngồi đó có khuôn mặt cực kỳ mỹ lệ, nghe vậy thì nâng tay lên, định hé miệng thì bỗng sắc mặt biến đổi, nghiêng đầu nhìn hướng Tô Minh ở.
"Hắn cũng đến rồi…" Nguồn:
Cô gái này chính là Thiên Lam Mộng.
Cùng lúc đó, trong bộ lạc chỗ mảnh đất có mười tám vật như kiếm đâm vào hình dạng giống con thuyền, bên trong có người khoanh chân ngồi lúc này mở mắt ra nhìn hướng Tô Minh.
Những người có thể ngồi trong mười tám chiếc thuyền đều là ông lão, bây giờ nhìn qua thì ai nấy biểu tình kinh ngạc.
Hai tiếng chấn khiến cả bộ lạc chú ý, Tô Minh nhíu mày, động thần thức, khói đen con rối xung quanh lại ngưng tụ, phủ lên dưới eo hắn, chậm rãi chống người lên, nhìn thì như từ ngồi xếp bằng đứng lên vậy.
"Ngại quá, thân thể ra chút vấn đề, không tiện khống chế lắm. Nơi này chắc là chỗ ở tạm thời của ta?" Tô Minh nhìn hướng người áo tím cách mình không xa đang ngây ngốc ngó, tỏ ý xin lỗi.
Người áo tím hít sâu, ánh mắt nhìn Tô Minh lập tức biến khác hắn, chắp tay hướng hắn.
"Tô huynh hiểu lầm, nơi này đương nhiên không phải chỗ ở của nhóm Tô huynh. Nơi này vừa đơn sơ vừa ồn ào. Mời Tô huynh, hướng chính bắc có đất trống yên tĩnh nhiều, thích hợp Tô huynh tại đó tu hành. Dù sao lần đấu giá hội này sẽ tiến hành mấy ngày. Tô huynh, mời!" Người áo tím vẻ mặt nhiệt tình, đó là loại tôn trọng cường giả, thân phận cùng cấp. So với mới nãy dù nhìn không khác gì nhưng người sáng suốt vẫn nhìn ra được khác biệt nhỏ.
"Vậy làm phiền Thường huynh." Tô Minh trầm ngâm một lát, gật đầu cười nói.
Mọi người theo người áo tím dẫn dắt đi qua bộ lạc, trên đường hễ người Thiên Hàn Tông thấy Tô Minh thì đều do dự, nhưng đa số cười gật đầu với hắn.
Mãi khi đi tới chỗ chính bắc bộ lạc, nơi này đúng là yên tĩnh nhiều, không thiếu lều da, giữa các bên cách nhau rất xa.
"Nơi này thích hợp Tô huynh tu hành. Nếu Tô huynh còn cần gì thì có thể nói ra ngay bây giờ. Nếu chưa nghĩ ra, có gì cần thì có thể tùy ý tìm đệ tử Hải Đông Tông tuần tra, chúng ta sẽ cố gắng đáp ứng nhu cầu." Người áo tím mỉm cười chắp tay với Tô Minh.
"Cảm ơn Thường huynh, tạm thời mọi thứ đều tốt." Tô Minh cười nói.
"Vậy Thường ta xin đi trước, đợi lát nữa ta sẽ kêu người đưa danh sách vật phẩm đấu giá tới, Tô huynh có thể trước nhìn xem. Tất nhiên vật phẩm bên trong chỉ là một phần đấu giá, còn có một số vì người đến mà tăng thêm nhưng chưa kịp bỏ vào." Người áo tím cười gật đầu với Tô Minh, chắp tay lùi ra.
Bây giờ Tử Xa đã từ túi tùy thân lấy ra một số lều, cắm trên đất trống. Tổng cộng có hai lều, là của Tô Minh và Bạch Tố cư ngụ. Còn gã thì thấy không cần, cửa lều Tô Minh chính là địa điểm gã cần bảo vệ và tĩnh tọa.
Tác giả :
Nhĩ Căn