Cậu Có Thể Tự Mình Khẩu Giao Sao?
Chương 10
Ngày hôm sau là cuối tuần, phòng học Yoga chật kín người, Diệp Thành phải ở nhà, khoảng được theo tới góp vui, bởi vì ra gái hắn cũng tới "Ảnh hưởng không tốt". Diệp Thành nhìn hai tai cậu đỏ bừng, biết là có tật giật mình, thế là hắn đáp ứng, hơn nữa còn chân trước chân sau tiễn Lạc Cánh Cánh đến tận CLB. Phía trước là em gái hắn, đang quẹt thẻ hội viên VIP sau đó đi vào. Diệp Thành tinh trùng thượng não mới không bỏ qua cơ hội này. Hôm qua hắn lên mạng tra từ "Nhiệt Yoga", miệng sắp dài đến mang tai rồi. Nhiệt Yoga cho chính là ở nhiệt độ 40 độ, trái phải đều vận động, ở nhiệt độ cực nóng, thân thể càng mềm dẻo, không dễ bị thương,..v.v. Có bạn trên mạng "Đừng gọi tôi là thịt thịt thịt" bình luận: "Rất tuyệt diệu, không nóng lắm nhưng thân thể cảm thấy vô cùng mềm mại, lỗ chân lông vừa thư giãn lại vừa mẫn cảm." Diệp Thành vui vẻ đến nỗi chảy nước miếng, chạy đến bên ngoài phòng dạy của thầy Lạc, ghé vào khe cửa nhìn trộm. Trên đầu là một tiểu thiên sứ và một tiểu ác ma vẫn đang đánh nhau, một cáo muốn chờ thầy Lạc Lạc đi ra, một cái lại muốn hắn xông vào.
Diệp Thành liếc mắt một cái, chăm chú nhìn quần đùi của thầy Lạc. Lạc Cánh Cánh đưa lưng về phía Diệp Thành, quỳ gối trên thảm Yoga, chỉ mặc một cái quần đùi, phần lưng trơn nhẵn hiện ra, đã dính một tầng mồ hôi mỏng. Hai tay Lạc Cánh Cánh chạm vào eo, chậm rãi hạ xuống, cánh mông mượt mà vừa lúc đập vào mặt Diệp Thành. Diệp Thành nuốt nước miếng, đột nhiên nhớ tới một người bạn trên mạng bình luận."Kem thật ngon"
Lạc Cánh Cánh vừa mới đến phòng thay quần áo, sau lưng đã bị người ta ôm chặt. Lạc Cánh Cánh mắng to một tiếng biến thái, liền bị đối phương dùng hạ thể cọ cọ vào đùi. "Biến thái không ở đây, anh là em trai tên biến thái, biết không?" Lạc Cánh Cánh trừng mắt nhìn đối phương, nói. "Không gọi thì đừng đến." Diệp Thành liếm láp từ thái dương Lạc Cánh Cánh xuống, nói. "Nhưng anh muốn em, một giây cũng không chờ được." Hai bàn tay nóng hừng hực của Diệp Thành sờ soạng trên làn da bóng loáng của cậu, nắn nắn nhũ tiêm theo chiều kim đồng hồ. Hai tay Diệp Thành đặt tại trước ngực cậu mà xoa nắn, khiến khuôn mặt cậu ửng hồng. Diệp Thành nắm lấy cánh tay Lạc Cánh Cạnh, cọ xát vào lòng bàn tay mình, cảm thấy toàn thân đối phương lại run lên, tiện đà dùng đầu lưỡi liếm nhẹ ngón tay cậu. Lạc Cánh Cánh nhịn không được rên rỉ thành tiếng, run nhè nhẹ, thở dốc liên tục. Diệp Thành đem ngón tay hắn bỏ vào trong miệng cậu, tiếng nước hút chậc chậc làm cho không khí xung quanh nóng lên. Mặt mũi Lạc Cánh Cánh ửng hông, hai mắt phiếm nước nhìn Diệp Thành, nhịn không được dùng lưỡi liếm liếm bờ môi. Diệp Thành cười khẽ, ghé vào tai Lạc Cánh Cánh nói."Có người nói, tập xong nhiên Yoga, từng lỗ chân lông đều rất mẫn cảm, xem ra là thật." Nói xong vươn ngón tay ra trêu chọc thứ giữa đùi cậu.
Lạc Cánh Cánh xoay thân thể, không thể thoát khỏi trò đùa dai của Diệp Thành, càng ngày muốn càng nhiều hơn, ngoài miệng còn đùa giỡn, nói. "Muốn thì tới đi." Diệp Thành cười cười, một phen ôm chặt lấy thắt lưng Lạc Cánh Cánh, hôn môi đối phương, đem đầu lưỡi nhanh chóng tiếng vào bên trong, tiếng mút mát vang lên chậc chậc. Tay Lạc Cánh Cánh gắt gao bám vào phía sau gáy Diệp Thành, hai chân kẹp lấy hông hắn, cố gắng thừa nhận động tác hôn điên cuồng của đối phương. Cậu vốn dĩ rất mệt, bị hắn hôn đến không thở được, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu hừ hừ.
Một tay Diệp Thành đặt tại thân mình Lạc Cánh Cánh, tay kia nhanh chóng cởi quân, phân thân cương cứng vọt ra ngoài. Lạc Cánh Cánh cảm thấy dưới thân là côn thịt nóng rực đang cọ xát bắp đùi mình, vội vàng thúc giục Diệp Thành. "Nhanh lên..." Diệp Thành liếm gáy cậu, thở dốc nói. "Đem áo mưa ở trong túi anh lấy ra đi...Ngoan..." Trong lòng Lạc Cánh Cánh thầm kêu, con mẹ nó, đồ cầm thú, đi đâu cũng mang theo đồ dùng. Nhưng dù sao cũng là vì để mình thoải mái hơn, cậu nghe lời hắn lấy ra. Diệp Thành hai hạ ba nâng đã mặc xong quần áo cho tiểu Diệp Thành, lột quần đùi Lạc Cánh Cánh xuống, lộ ra mông thịt trắng nõn tinh tế, hai tay bắt đầu xoa nắn, lộ ra tiểu huyệt đói khát co rút lại. Lạc Cánh Cánh xoay người, đem tiểu huyệt cọ cọ vào hạ thân Diệp Thành, mặt hồng hồng mắt chớp chớp nhìn Diệp Thành, ý nói anh còn chờ gì nữa.
Mắt Diệp Thành đỏ lên, nắm chặt cánh mông Lạc Cánh Cánh, thẳng lưng đi vào. Lạc Cánh Cánh bị hắn đâm đến thoải mái, hai tay ôm lấy Diệp Thành, cắn môi dưới hừ lớn, một tay tranh thủ che miệng mình. Tốt xấu gì cậu cũng là thầy, bây giờ đang là ban ngày ban mặt, nếu bị đồng nghiệp bắt gặp, thật không thể tưởng tượng nổi. Diệp Thành miệng tiện đến chết cũng không chừa, nói. "Đừng nà, để đồng nghiệp của em biết được thầy Lạc áp dụng mấy động tác mà mình dạy vào thực tiễn như thế nào chứ." Nói rồi đem hai chân Lạc Cánh Cánh khoác lên vai mình, bắt đầu ra vào, âm thanh ba ba vang lên, cùng với âm thanh ngâm nga cao thấp của Lạc Cánh Cánh. "Ha a! Ân...Đừng... Đừng nháo...A"
Cả người Diệp Thành chảy mồ hôi, hạ thân bị tràng đạo nóng bỏng vây chặt, làm hắn thoải mái thở dài thành tiếng, động tác càng ngày càng nhanh. Lạc Cánh Cánh cào nhẹ Diệp Thành, thấp giọng nói. "A! Dừng lại…! Anh...ha..." Diệp Thành nghe lời, lập tức dừng động tác ở khố gian lại, tay phải sờ soạng khắp nơi, duỗi đầu ngón tay ra xoa nhẹ quy đầu, Lạc Cánh Cánh bị sờ đến mức run rẩy, thở dốc, giận dỗi nhìn Diệp Thành. Diệp Thành còn to vẻ vô tội, nói. "Sao vậy? Anh nghe lời dừng lại rồi, thầy còn có chỗ nào không hài lòng?"
Lạc Cánh Cánh khó nhịn, bị bàn tay thô ráp của Diệp Thành đem đến khoái cảm, còn hạ thân hắn vẫn không nhúc nhích, còn đặc biệt thiếu đấm nói. "Xin anh đi, xin anh làm em"
Lạc Cánh Cánh tức đến đầu xì khói, nắm chặt cổ áo Diệp Thành, hôn hắn. Diệp Thành trong lòng tràn đầy vui mừng, hạ thân không nhanh không chậm chuyển động, Lạc Cánh Cánh cắn môi Diệp Thành, hắn đỉnh sâu một cái, cười xấu xa nói. "Lại đây, anh cho em Hoan Lạc Tụng."
Lạc Cánh Cánh cắn răng nói: "Ông đây cho anh một cái ký hiệu."
Sau đó hai chân đặt trên vai Diệp Thành dùng sức kẹp một cái, làm Diệp Thành đau đến rụt cổ lại, vội vàng xin tha, hạ thân đi vào sâu hơn một chút, Lạc Cánh Cánh thoải mái hừ một cái, nhắm mắt tận hưởng.
Lúc này ở hành lang truyền đến tiếng bước chân, hạ thân Lạc Cánh Cánh căng thẳng, nhíu mày nhìn Diệp Thành, hai người nín lại tiếng thở dốc, nghe tiếng bước chân xa dần, Diệp Thành mới ghé vào tai Lạc Cánh Cánh đùa giỡn nói. "Nghe được có người đến, cảm thấy thế nào, hửm?"
Lạc Cánh Cánh mới vừa rồi thiếu chút nữa bị dọa đến mềm xuống, hạ giọng uy hiếp nói. "Bớt nói nhảm, tranh thủ làm xong việc đi. Bằng không em khiến anh đoạn tử tuyệt tôn." Vừa nói vừa mặt đỏ tai hồng, nước mắt rưng rưng trông vô cùng tình sắc.
Diệp Thành nhanh chóng đâm rút, một bên đùa giỡn nói. "Anh đoạn tử tuyệt tôn, vậy em sinh giúp anh, được không?"
Lạc Cánh Cánh thật sự muốn nói: Gia đây cho anh nếm mùi lợi hại m, nhưng lại bị hắn làm đến nỗi rên rỉ không thở được. Diệp Thành nhanh chóng đỉnh lộng, nhăn mặt một cái, mồ hôi theo thái dương chảy xuống. Lạc Cánh Cánh nhìn đối phương, khẽ nhíu mày, khuôn mặt đầy sắc dục, bỗng nhiên cảm thấy con chút hoảng hốt, cự vật trong cơ thể vẫn đang tung hoành ngang dọc, hung hăng ma sát vào mấy điểm mẫn cảm, khoái cảm như vỡ đê, Lạc Cánh Cánh nhanh chóng bắn ra, Diệp Thành cũng theo đó rút súng đầu hàng, hai người thở hổn hển giống như vừa mới chơi thể thao xong, Diệp Thành hôn Lạc Cánh Cánh, đem quần áo đặt lên ghế dài, rút phân thân ra khỏi hậu huyệt, để áo mưa đã cởi ra sang một bên, ngồi xuống lau người giúp cậu.
Diệp Thành lấy một điếu thuốc từ bao thuốc lá ra đưa cho Lạc Cánh Cánh, Lạc Cánh Cánh nằm trên ghế dài, lười biếng khoát tay áo, Diệp Thành tự mình châm một điếu thuốc, nhả một vòng khói, thở dài. "Hút một điếu thuốc, sống lại làm thần tiên". Lạc Cánh Cánh thấy hắn hút thuốc, nhướng mắt nói. "Cho anh đoạn tử tuyệt tôn." Diệp Thành ngẩn người, cắn cắn điều thuốc, nở nụ cười sáng lạn như mặt trời, hôn nhẹ lên mái tóc Lạc Cánh Cánh, cậu ngẩng đầu lên, cho hắn một cái hôn nhẹ nhàng.
Diệp Thành liếc mắt một cái, chăm chú nhìn quần đùi của thầy Lạc. Lạc Cánh Cánh đưa lưng về phía Diệp Thành, quỳ gối trên thảm Yoga, chỉ mặc một cái quần đùi, phần lưng trơn nhẵn hiện ra, đã dính một tầng mồ hôi mỏng. Hai tay Lạc Cánh Cánh chạm vào eo, chậm rãi hạ xuống, cánh mông mượt mà vừa lúc đập vào mặt Diệp Thành. Diệp Thành nuốt nước miếng, đột nhiên nhớ tới một người bạn trên mạng bình luận."Kem thật ngon"
Lạc Cánh Cánh vừa mới đến phòng thay quần áo, sau lưng đã bị người ta ôm chặt. Lạc Cánh Cánh mắng to một tiếng biến thái, liền bị đối phương dùng hạ thể cọ cọ vào đùi. "Biến thái không ở đây, anh là em trai tên biến thái, biết không?" Lạc Cánh Cánh trừng mắt nhìn đối phương, nói. "Không gọi thì đừng đến." Diệp Thành liếm láp từ thái dương Lạc Cánh Cánh xuống, nói. "Nhưng anh muốn em, một giây cũng không chờ được." Hai bàn tay nóng hừng hực của Diệp Thành sờ soạng trên làn da bóng loáng của cậu, nắn nắn nhũ tiêm theo chiều kim đồng hồ. Hai tay Diệp Thành đặt tại trước ngực cậu mà xoa nắn, khiến khuôn mặt cậu ửng hồng. Diệp Thành nắm lấy cánh tay Lạc Cánh Cạnh, cọ xát vào lòng bàn tay mình, cảm thấy toàn thân đối phương lại run lên, tiện đà dùng đầu lưỡi liếm nhẹ ngón tay cậu. Lạc Cánh Cánh nhịn không được rên rỉ thành tiếng, run nhè nhẹ, thở dốc liên tục. Diệp Thành đem ngón tay hắn bỏ vào trong miệng cậu, tiếng nước hút chậc chậc làm cho không khí xung quanh nóng lên. Mặt mũi Lạc Cánh Cánh ửng hông, hai mắt phiếm nước nhìn Diệp Thành, nhịn không được dùng lưỡi liếm liếm bờ môi. Diệp Thành cười khẽ, ghé vào tai Lạc Cánh Cánh nói."Có người nói, tập xong nhiên Yoga, từng lỗ chân lông đều rất mẫn cảm, xem ra là thật." Nói xong vươn ngón tay ra trêu chọc thứ giữa đùi cậu.
Lạc Cánh Cánh xoay thân thể, không thể thoát khỏi trò đùa dai của Diệp Thành, càng ngày muốn càng nhiều hơn, ngoài miệng còn đùa giỡn, nói. "Muốn thì tới đi." Diệp Thành cười cười, một phen ôm chặt lấy thắt lưng Lạc Cánh Cánh, hôn môi đối phương, đem đầu lưỡi nhanh chóng tiếng vào bên trong, tiếng mút mát vang lên chậc chậc. Tay Lạc Cánh Cánh gắt gao bám vào phía sau gáy Diệp Thành, hai chân kẹp lấy hông hắn, cố gắng thừa nhận động tác hôn điên cuồng của đối phương. Cậu vốn dĩ rất mệt, bị hắn hôn đến không thở được, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu hừ hừ.
Một tay Diệp Thành đặt tại thân mình Lạc Cánh Cánh, tay kia nhanh chóng cởi quân, phân thân cương cứng vọt ra ngoài. Lạc Cánh Cánh cảm thấy dưới thân là côn thịt nóng rực đang cọ xát bắp đùi mình, vội vàng thúc giục Diệp Thành. "Nhanh lên..." Diệp Thành liếm gáy cậu, thở dốc nói. "Đem áo mưa ở trong túi anh lấy ra đi...Ngoan..." Trong lòng Lạc Cánh Cánh thầm kêu, con mẹ nó, đồ cầm thú, đi đâu cũng mang theo đồ dùng. Nhưng dù sao cũng là vì để mình thoải mái hơn, cậu nghe lời hắn lấy ra. Diệp Thành hai hạ ba nâng đã mặc xong quần áo cho tiểu Diệp Thành, lột quần đùi Lạc Cánh Cánh xuống, lộ ra mông thịt trắng nõn tinh tế, hai tay bắt đầu xoa nắn, lộ ra tiểu huyệt đói khát co rút lại. Lạc Cánh Cánh xoay người, đem tiểu huyệt cọ cọ vào hạ thân Diệp Thành, mặt hồng hồng mắt chớp chớp nhìn Diệp Thành, ý nói anh còn chờ gì nữa.
Mắt Diệp Thành đỏ lên, nắm chặt cánh mông Lạc Cánh Cánh, thẳng lưng đi vào. Lạc Cánh Cánh bị hắn đâm đến thoải mái, hai tay ôm lấy Diệp Thành, cắn môi dưới hừ lớn, một tay tranh thủ che miệng mình. Tốt xấu gì cậu cũng là thầy, bây giờ đang là ban ngày ban mặt, nếu bị đồng nghiệp bắt gặp, thật không thể tưởng tượng nổi. Diệp Thành miệng tiện đến chết cũng không chừa, nói. "Đừng nà, để đồng nghiệp của em biết được thầy Lạc áp dụng mấy động tác mà mình dạy vào thực tiễn như thế nào chứ." Nói rồi đem hai chân Lạc Cánh Cánh khoác lên vai mình, bắt đầu ra vào, âm thanh ba ba vang lên, cùng với âm thanh ngâm nga cao thấp của Lạc Cánh Cánh. "Ha a! Ân...Đừng... Đừng nháo...A"
Cả người Diệp Thành chảy mồ hôi, hạ thân bị tràng đạo nóng bỏng vây chặt, làm hắn thoải mái thở dài thành tiếng, động tác càng ngày càng nhanh. Lạc Cánh Cánh cào nhẹ Diệp Thành, thấp giọng nói. "A! Dừng lại…! Anh...ha..." Diệp Thành nghe lời, lập tức dừng động tác ở khố gian lại, tay phải sờ soạng khắp nơi, duỗi đầu ngón tay ra xoa nhẹ quy đầu, Lạc Cánh Cánh bị sờ đến mức run rẩy, thở dốc, giận dỗi nhìn Diệp Thành. Diệp Thành còn to vẻ vô tội, nói. "Sao vậy? Anh nghe lời dừng lại rồi, thầy còn có chỗ nào không hài lòng?"
Lạc Cánh Cánh khó nhịn, bị bàn tay thô ráp của Diệp Thành đem đến khoái cảm, còn hạ thân hắn vẫn không nhúc nhích, còn đặc biệt thiếu đấm nói. "Xin anh đi, xin anh làm em"
Lạc Cánh Cánh tức đến đầu xì khói, nắm chặt cổ áo Diệp Thành, hôn hắn. Diệp Thành trong lòng tràn đầy vui mừng, hạ thân không nhanh không chậm chuyển động, Lạc Cánh Cánh cắn môi Diệp Thành, hắn đỉnh sâu một cái, cười xấu xa nói. "Lại đây, anh cho em Hoan Lạc Tụng."
Lạc Cánh Cánh cắn răng nói: "Ông đây cho anh một cái ký hiệu."
Sau đó hai chân đặt trên vai Diệp Thành dùng sức kẹp một cái, làm Diệp Thành đau đến rụt cổ lại, vội vàng xin tha, hạ thân đi vào sâu hơn một chút, Lạc Cánh Cánh thoải mái hừ một cái, nhắm mắt tận hưởng.
Lúc này ở hành lang truyền đến tiếng bước chân, hạ thân Lạc Cánh Cánh căng thẳng, nhíu mày nhìn Diệp Thành, hai người nín lại tiếng thở dốc, nghe tiếng bước chân xa dần, Diệp Thành mới ghé vào tai Lạc Cánh Cánh đùa giỡn nói. "Nghe được có người đến, cảm thấy thế nào, hửm?"
Lạc Cánh Cánh mới vừa rồi thiếu chút nữa bị dọa đến mềm xuống, hạ giọng uy hiếp nói. "Bớt nói nhảm, tranh thủ làm xong việc đi. Bằng không em khiến anh đoạn tử tuyệt tôn." Vừa nói vừa mặt đỏ tai hồng, nước mắt rưng rưng trông vô cùng tình sắc.
Diệp Thành nhanh chóng đâm rút, một bên đùa giỡn nói. "Anh đoạn tử tuyệt tôn, vậy em sinh giúp anh, được không?"
Lạc Cánh Cánh thật sự muốn nói: Gia đây cho anh nếm mùi lợi hại m, nhưng lại bị hắn làm đến nỗi rên rỉ không thở được. Diệp Thành nhanh chóng đỉnh lộng, nhăn mặt một cái, mồ hôi theo thái dương chảy xuống. Lạc Cánh Cánh nhìn đối phương, khẽ nhíu mày, khuôn mặt đầy sắc dục, bỗng nhiên cảm thấy con chút hoảng hốt, cự vật trong cơ thể vẫn đang tung hoành ngang dọc, hung hăng ma sát vào mấy điểm mẫn cảm, khoái cảm như vỡ đê, Lạc Cánh Cánh nhanh chóng bắn ra, Diệp Thành cũng theo đó rút súng đầu hàng, hai người thở hổn hển giống như vừa mới chơi thể thao xong, Diệp Thành hôn Lạc Cánh Cánh, đem quần áo đặt lên ghế dài, rút phân thân ra khỏi hậu huyệt, để áo mưa đã cởi ra sang một bên, ngồi xuống lau người giúp cậu.
Diệp Thành lấy một điếu thuốc từ bao thuốc lá ra đưa cho Lạc Cánh Cánh, Lạc Cánh Cánh nằm trên ghế dài, lười biếng khoát tay áo, Diệp Thành tự mình châm một điếu thuốc, nhả một vòng khói, thở dài. "Hút một điếu thuốc, sống lại làm thần tiên". Lạc Cánh Cánh thấy hắn hút thuốc, nhướng mắt nói. "Cho anh đoạn tử tuyệt tôn." Diệp Thành ngẩn người, cắn cắn điều thuốc, nở nụ cười sáng lạn như mặt trời, hôn nhẹ lên mái tóc Lạc Cánh Cánh, cậu ngẩng đầu lên, cho hắn một cái hôn nhẹ nhàng.
Tác giả :
Fmare