Cam Tâm Tình Nguyện Lên Thuyền Giặc
Chương 10
Ngôn Hâm ăn không ngừng, hai mắt cũng không ngừng nhìn cửa phòng ngủ, rất sợ cánh cửa gỗ kia bị người bên trong mở ra, rồi sau đó…… Cô thật sự hy vọng Hà Nhất Triển không đùa ác như thế.
Những tình tiết thường viết trong tiểu thuyết bây giờ lại phát sinh trên người mình, đúng là chẳng hay ho chút nào. Ngôn Hâm chột dạ, đổ mồ hôi lạnh không ngừng, coi những lời lải nhải của mẹ Ngôn như gió thoảng qua tai, ngồi ăn mà không biết mùi vị gì.
“Ngôn Hâm, con có nghe mẹ nói gì không?”
Đôi mắt đang phiêu du cuối cùng cũng nhìn về phía mẹ Ngôn, Ngôn Hâm thành thật nói: “Mẹ nói gì?”
“……” Mẹ Ngôn cảm thấy con gái thật đáng ghét.
“Mẹ! Nói! Tuần này Từ Tịch đi xem mắt, con có muốn đi không?”
“Chị ấy lại đi ư?”
“Mợ con bắt đi. Cho nên mẹ cũng tiện thể nhờ mợ con tìm một mối……”
“A?!?!” Cuối cùng Ngôn Hâm cũng biết mẹ mình đang nói gì, cô chỉ vào mình, “Con cũng có?”
Mẹ Ngôn đắc ý ừ một tiếng, biểu tình không khác gì Ngôn Hâm, thấp giọng cảnh cáo: “Không thể đến trễ, nghe chưa?”
Lúc học đại học cô còn chưa bao giờ tham gia mấy buổi gặp mặt làm quen hữu nghĩ, thế mà bây giờ ra trường rồi lại phải đi xem mắt đôi thế này?
“Nhớ nhé! Mặc cái váy đỏ lần trước con mua đi, màu đấy rất đẹp.” Trước khi về, mẹ Ngôn còn không yên tâm, cứ dặn đi dặn lại. Ngôn Hâm đành ứng phó mấy câu rồi đóng cửa, miệng còn lẩm bẩm cầu mong không phải tham gia ……
Hà Nhất Triển khoanh tay đứng trước bàn ăn, nhìn cô. Ngôn Hâm đột nhiên chột dạ, mỉm cười nói: “Mẹ em làm nhiều lắm, anh mau ăn đi.”
Cô vừa uống chè đậu đỏ, vừa nhìn Hà Nhất Triển ăn cơm. Anh đã cởi áo vest, tháo cà vạt, áo sơ mi bên trong cũng cởi ba cúc, vừa gợi cảm vừa khơi gợi cảm xúc của người đối diện. Cô nghĩ, chắc đại thúc không nghe được gì đâu nhỉ……
Hai người thu dọn bát đũa xong, Ngôn Hâm đang định tạm biệt Hà Nhất Triển, thì không ngờ anh lại quay vào phòng ngủ, lúc trở ra trên người chỉ còn độc một cái quần lót. Anh vừa đi vào phòng tắm, vừa nói với cô: “Lấy giúp anh bộ quần áo.”
Ngôn Hâm há hốc mồm, vội vàng ngăn không cho anh đóng cửa phòng tắm lại. Hà Nhất Triển nhướng mày: “Cùng tắm à?” Anh nói rồi định kéo cô vào trong.
Cô lập tức lui ba bước, vội vàng nói: “Anh anh, anh không về nhà sao?”
“Mấy ngày nay anh nghỉ phép.”
“Nhưng em thì không!”
“Yên tâm, anh sẽ không ăn em.” Anh nói cực kỳ tự nhiên, nhưng hai người đều biết câu nói kia lừa phỉnh được ai.
“Đây không phải trọng điểm!” Ngôn Hâm vỗ trán, cạn lời với anh. “Anh không thể ở lại nhà em được.”
“Vậy thì ở nhà anh?” Hà Nhất Triển đưa ra lời mời.
“…… Anh chờ thêm một chút được không? Mới được có mấy tháng.” Lúc này Ngôn Hâm cảm thấy nên nói chuyện thẳng thắn còn hơn là bị anh cố ý xuyên tạc. Cho nên trong thời khắc đứng trước một người đàn ông gần như khỏa thân, cô vẫn thản nhiên tranh luận với anh, da mặt cô đúng là càng ngày càng dầy mà.
“Không được.” Trên đầu cô vang lên giọng nói nguy hiểm. Hơi thở mạnh mẽ nam tính của anh vây lấy cô. Chỉ cần cúi đầu là cô có thể nhìn thấy sáu múi bụng và vật thô to nào đó chẳng thể che giấu của anh.
Ngôn Hâm trợn mắt há hốc mồm, trong lòng có một đàn ngựa đang phi nước đại: cơ bụng cơ bụng cơ bụng cơ bụng…… Cô còn nhìn thấy cái kia cái kia cái kia cái kia…… của anh.
Hà Nhất Triển kiêu ngạo gồng mình lên, nhìn tiểu nha đầu nhìn không chớp mắt cơ bụng của mình. Anh cầm tay cô, dụ dỗ: “Sờ thử xem.”
Cô thừa nhận rất nhiều lần “không cẩn thận” xem ảnh của đàn ông, vì hiện tại internet quá phát triển, việc lạ gì cũng có. Bây giờ mãnh nam sống sờ sờ đứng trước mắt, cô tạm thời đánh mất lý trí cũng là chuyện bình thường!
Cô làm chuyện vẫn luôn muốn làm.
Bàn tay nhỏ bé mềm mại của Ngôn Hâm xoa nhẹ cơ bắp mạnh mẽ của anh. Tay cô nhẹ nhàng lướt qua lướt lại như sợi lông chim khiến Hà Nhất Triển cảm thấy hư không. Anh đè mạnh tay cô, “Anh thích mạnh một chút.”
Cô bất mãn lườm anh, sờ soạng một hồi lâu vẫn không dám đi xuống. Nhưng cô thật sự rất muốn rất muốn…… thử……
Hà Nhất Triển hơi nôn nóng, nơi đó rất muốn được cô chạm vào, cho nên đương anh lại kéo tay Ngôn Hâm đến chỗ quần lót. Nơi đó của anh kích động run lên hai cái dưới bàn tay nhỏ bé của cô, anh thoải mái thở dài.
Rất mềm, thật thoải mái. Hà Nhất Triển cực kỳ thích thân thể không chỗ nào không mềm của Ngôn Hâm.
Ngôn Hâm miệng khô lưỡi khô nhìn vật kia ló đầu ra. Cô nuốt nuốt nước miếng, mở to mắt nhìn khuôn mặt cấm dục của Hà Nhất Triển.
“Em giúp anh, nhưng đêm nay anh về nhà được không?”
“Về đâu?”
“?”
“Dùng cái gì … giúp anh?”
Vật trong tay cô lại trướng to vài phần. Mỗi khi bị buộc đến tuyệt cảnh Ngôn Hâm mới có thể nhận ra, sao cô có thể để Hà Nhất Triển đùa bỡn trong lòng bàn tay vậy chứ?
Bị chiếm chút tiện nghi thì cũng không sao, ít nhất anh còn nguyện ý chờ cô cam tâm tình nguyện.
“Anh nói xem?”
Anh dùng ngón tay xoa môi cô, dò hỏi. Ngôn Hâm cắn anh một nhát, ngậm lấy ngón tay kia, ra lệnh: “Miệng.”
Chính giữa phòng khách gọn gàng ngăn nắp, có một người đàn ông khỏa thân, mặt mày nhẫn nại nhìn cô gái nhỏ xinh. Một tay của người đàn ông đó nắm lấy tay cô gái nhanh chóng hoạt động, còn tay kia của anh bị cô gái ngậm lấy, từ một ngón tay biến thành hai ngón, khiến miệng cô gái căng lên.
Ngôn Hâm híp mắt mê muội, mặc anh muốn làm gì thì làm. Người đàn ông này quả là có sức quyến rũ, bình thường luôn giữ bề ngoài ôn hòa, tác phong nhanh nhẹn. Lúc nói lời âu yếm anh cũng giữ dáng vẻ nghiêm túc, ngay cả giờ phút này, tại nơi không thích hợp để nói lời tán tỉnh cũng mà gợi cảm chết người.
Đàn ông đúng là rất có thiên phú trong chuyện làm tình, lần sau sẽ tiến bộ hơn lần trước.
Tay anh càng lúc càng tăng tốc, còn tay cô bủn rủn đến nỗi chẳng cầm nổi nữa, nhưng bàn tay cường thế của anh cứ ép buộc tay cô phải tiếp tục chuyển động. Thân thể cô mềm nhũn, còn ngón tay anh đùa giỡn kẹp lấy đầu lưỡi cô, không ngừng kéo ra ngoài, khiến khóe miệng cô ẩm ướt. Cho đến khi chân cô mềm nhũn phải quỳ xuống lần nữa, trên đỉnh đầu chợt vang lên một tiếng rên khẽ, một dòng chất lỏng ấm áp bắn vào lòng bàn tay cô. Ngôn hâm cứ hoạt động liên tục như thế giúp anh kéo dài khoái cảm, nên quần áo dính đầy dấu vết của anh.
Một hồi lâu sau, Hà Nhất Triển mới rút tay ra khỏi miệng cô, tự xoa lên cậu nhỏ của mình…… Mới được vài cái cậu nhỏ của anh lại chào cờ.
Người đàn ông này quá nguy hiểm, thường xuyên khiến cô rơi vào trạng thái khí huyết dâng trào, đầu óc như muốn nổ tung.
“Thêm một lần nữa?” Lời mời gọi của Hà Nhất Triển tràn ngập nguy hiểm, hai mắt anh sáng lên nhìn Ngôn Hâm, cây gậy dưới thân còn giật giật mấy cái, phối hợp khăng khít.
--- --------
Sáng sớm hôm sau, khi Hà Nhất Triển đón Ngôn Hâm đi làm, nhìn tay cô run lấy ống hút ra muốn uống sữa đậu nành, nhưng chọc mấy lần mà lớp màng plastic không chịu thủng, anh cười khẽ, vô cùng sung sướng.
“Hạ lưu!” Cô oán hận mắng anh, đổi tay khác mới chọc ra được.
“Em cảm thấy mình uống sữa đậu nành là hạ lưu?”
Ngôn Hâm nháy mắt đã hiểu, lệ chảy ròng ròng, không thèm cầm ly sữa đậu nành xuống xe nữa, bước chân phiêu diêu tiến vào công ty.
Hà Nhất Triển cầm ly sữa đậu nành kia, thong thả ung dung đến tầng Ngôn Hâm làm việc, vừa ra khỏi thang máy đã nhìn thấy một cô gái trang điểm cẩn thận chỉn chu.
“Chào Tổng giám đốc!” Hai mắt Lệ Lệ tỏa ánh sáng lớn tiếng chào hỏi, nhìn thấy cốc đồ uống trên tay anh thì trong lòng tán thưởng, đến lấy bữa sáng cũng đẹp trai chết người!
“Chào buổi sáng, nhờ cô giúp tôi mang cái này cho Ngôn Hâm.”
“Đây là?” Lệ Lệ run rẩy nhận lấy. Trời ơi đây là đồ vật tổng giám đốc từng chạm vào!!
“Hôm nay cô ấy quên mang xuống xe. Nhớ phải ăn bữa sáng.” Anh mỉm cười, ôn hòa quan tâm khiến Lệ Lệ vô cùng cảm động.
Lúc Lệ Lệ đặt ly sữa đậu nành lên bàn Ngôn Hâm, còn ca ngợi Hà Nhất Triển thân thiết thế nào, nụ cười tươi kia khuynh thành ra sao. Sao cô bé Ngôn Hâm có thể chống cự lại cực phẩm như thế được……
“Này? Tiểu Hâm, sao mặt cậu đỏ thế?”
Thấy Ngôn Hâm đỏ mặt, trừng mắt nhìn ly sữa đậu nành, Lệ Lệ lý giải theo ý mình: “Cậu không thích uống sao? Vậy cho mình.”
Ngôn Hâm nhanh tay đoạt lấy, uống một hơi hết nửa ly, mãi mới nói: “Ai nói mình không uống?”
Đàn ông ấu trĩ!!! TT
Tiểu kịch trường:
Sau một lần vận động kịch liệt, Hà Nhất Triển ôm Ngôn Hâm đến phòng tắm tắm rửa. Nhìn bồn tắm rộng rãi đủ cho hai người lăn được hai vòng, Ngôn Hâm thở dài, đại thúc thật biết hưởng thụ.
Hà Nhất Triển đưa tay vào giữa hai chân Ngôn Hâm, nhẹ nhàng khuấy đảo khiến cô thoải mái. Vừa rồi anh quá mạnh bạo, không bận tâm đến cảm thụ của cô.
Ngôn Hâm gối đầu lên cơ bụng anh hưởng thụ, eo căng lên muốn nhiều hơn, nên không chú ý tới thân thể mình càng lúc càng trượt xuống……
Sáng sớm hôm sau
Trên bàn trừ cháo thịt nạc và mấy món ăn sáng còn có thêm một ly nước trái cây tổng hợp, cô hỏi người đàn ông đối diện: “Sao hôm nay lại có nước trái cây?”
“Ngày hôm qua em uống nhiều quá, hôm nay đổi khẩu vị.” Vẻ mặt Hà Nhất Triển bình tĩnh xem báo, bảo cô mau uống đi.
Nhà tư bản đều hố người!! TT
Uống gì chắc mọi người đều biết nhs
Mình đi du lịch 1 tuần, hẹn gặp lại các nàng vào tuần sau nữa
Những tình tiết thường viết trong tiểu thuyết bây giờ lại phát sinh trên người mình, đúng là chẳng hay ho chút nào. Ngôn Hâm chột dạ, đổ mồ hôi lạnh không ngừng, coi những lời lải nhải của mẹ Ngôn như gió thoảng qua tai, ngồi ăn mà không biết mùi vị gì.
“Ngôn Hâm, con có nghe mẹ nói gì không?”
Đôi mắt đang phiêu du cuối cùng cũng nhìn về phía mẹ Ngôn, Ngôn Hâm thành thật nói: “Mẹ nói gì?”
“……” Mẹ Ngôn cảm thấy con gái thật đáng ghét.
“Mẹ! Nói! Tuần này Từ Tịch đi xem mắt, con có muốn đi không?”
“Chị ấy lại đi ư?”
“Mợ con bắt đi. Cho nên mẹ cũng tiện thể nhờ mợ con tìm một mối……”
“A?!?!” Cuối cùng Ngôn Hâm cũng biết mẹ mình đang nói gì, cô chỉ vào mình, “Con cũng có?”
Mẹ Ngôn đắc ý ừ một tiếng, biểu tình không khác gì Ngôn Hâm, thấp giọng cảnh cáo: “Không thể đến trễ, nghe chưa?”
Lúc học đại học cô còn chưa bao giờ tham gia mấy buổi gặp mặt làm quen hữu nghĩ, thế mà bây giờ ra trường rồi lại phải đi xem mắt đôi thế này?
“Nhớ nhé! Mặc cái váy đỏ lần trước con mua đi, màu đấy rất đẹp.” Trước khi về, mẹ Ngôn còn không yên tâm, cứ dặn đi dặn lại. Ngôn Hâm đành ứng phó mấy câu rồi đóng cửa, miệng còn lẩm bẩm cầu mong không phải tham gia ……
Hà Nhất Triển khoanh tay đứng trước bàn ăn, nhìn cô. Ngôn Hâm đột nhiên chột dạ, mỉm cười nói: “Mẹ em làm nhiều lắm, anh mau ăn đi.”
Cô vừa uống chè đậu đỏ, vừa nhìn Hà Nhất Triển ăn cơm. Anh đã cởi áo vest, tháo cà vạt, áo sơ mi bên trong cũng cởi ba cúc, vừa gợi cảm vừa khơi gợi cảm xúc của người đối diện. Cô nghĩ, chắc đại thúc không nghe được gì đâu nhỉ……
Hai người thu dọn bát đũa xong, Ngôn Hâm đang định tạm biệt Hà Nhất Triển, thì không ngờ anh lại quay vào phòng ngủ, lúc trở ra trên người chỉ còn độc một cái quần lót. Anh vừa đi vào phòng tắm, vừa nói với cô: “Lấy giúp anh bộ quần áo.”
Ngôn Hâm há hốc mồm, vội vàng ngăn không cho anh đóng cửa phòng tắm lại. Hà Nhất Triển nhướng mày: “Cùng tắm à?” Anh nói rồi định kéo cô vào trong.
Cô lập tức lui ba bước, vội vàng nói: “Anh anh, anh không về nhà sao?”
“Mấy ngày nay anh nghỉ phép.”
“Nhưng em thì không!”
“Yên tâm, anh sẽ không ăn em.” Anh nói cực kỳ tự nhiên, nhưng hai người đều biết câu nói kia lừa phỉnh được ai.
“Đây không phải trọng điểm!” Ngôn Hâm vỗ trán, cạn lời với anh. “Anh không thể ở lại nhà em được.”
“Vậy thì ở nhà anh?” Hà Nhất Triển đưa ra lời mời.
“…… Anh chờ thêm một chút được không? Mới được có mấy tháng.” Lúc này Ngôn Hâm cảm thấy nên nói chuyện thẳng thắn còn hơn là bị anh cố ý xuyên tạc. Cho nên trong thời khắc đứng trước một người đàn ông gần như khỏa thân, cô vẫn thản nhiên tranh luận với anh, da mặt cô đúng là càng ngày càng dầy mà.
“Không được.” Trên đầu cô vang lên giọng nói nguy hiểm. Hơi thở mạnh mẽ nam tính của anh vây lấy cô. Chỉ cần cúi đầu là cô có thể nhìn thấy sáu múi bụng và vật thô to nào đó chẳng thể che giấu của anh.
Ngôn Hâm trợn mắt há hốc mồm, trong lòng có một đàn ngựa đang phi nước đại: cơ bụng cơ bụng cơ bụng cơ bụng…… Cô còn nhìn thấy cái kia cái kia cái kia cái kia…… của anh.
Hà Nhất Triển kiêu ngạo gồng mình lên, nhìn tiểu nha đầu nhìn không chớp mắt cơ bụng của mình. Anh cầm tay cô, dụ dỗ: “Sờ thử xem.”
Cô thừa nhận rất nhiều lần “không cẩn thận” xem ảnh của đàn ông, vì hiện tại internet quá phát triển, việc lạ gì cũng có. Bây giờ mãnh nam sống sờ sờ đứng trước mắt, cô tạm thời đánh mất lý trí cũng là chuyện bình thường!
Cô làm chuyện vẫn luôn muốn làm.
Bàn tay nhỏ bé mềm mại của Ngôn Hâm xoa nhẹ cơ bắp mạnh mẽ của anh. Tay cô nhẹ nhàng lướt qua lướt lại như sợi lông chim khiến Hà Nhất Triển cảm thấy hư không. Anh đè mạnh tay cô, “Anh thích mạnh một chút.”
Cô bất mãn lườm anh, sờ soạng một hồi lâu vẫn không dám đi xuống. Nhưng cô thật sự rất muốn rất muốn…… thử……
Hà Nhất Triển hơi nôn nóng, nơi đó rất muốn được cô chạm vào, cho nên đương anh lại kéo tay Ngôn Hâm đến chỗ quần lót. Nơi đó của anh kích động run lên hai cái dưới bàn tay nhỏ bé của cô, anh thoải mái thở dài.
Rất mềm, thật thoải mái. Hà Nhất Triển cực kỳ thích thân thể không chỗ nào không mềm của Ngôn Hâm.
Ngôn Hâm miệng khô lưỡi khô nhìn vật kia ló đầu ra. Cô nuốt nuốt nước miếng, mở to mắt nhìn khuôn mặt cấm dục của Hà Nhất Triển.
“Em giúp anh, nhưng đêm nay anh về nhà được không?”
“Về đâu?”
“?”
“Dùng cái gì … giúp anh?”
Vật trong tay cô lại trướng to vài phần. Mỗi khi bị buộc đến tuyệt cảnh Ngôn Hâm mới có thể nhận ra, sao cô có thể để Hà Nhất Triển đùa bỡn trong lòng bàn tay vậy chứ?
Bị chiếm chút tiện nghi thì cũng không sao, ít nhất anh còn nguyện ý chờ cô cam tâm tình nguyện.
“Anh nói xem?”
Anh dùng ngón tay xoa môi cô, dò hỏi. Ngôn Hâm cắn anh một nhát, ngậm lấy ngón tay kia, ra lệnh: “Miệng.”
Chính giữa phòng khách gọn gàng ngăn nắp, có một người đàn ông khỏa thân, mặt mày nhẫn nại nhìn cô gái nhỏ xinh. Một tay của người đàn ông đó nắm lấy tay cô gái nhanh chóng hoạt động, còn tay kia của anh bị cô gái ngậm lấy, từ một ngón tay biến thành hai ngón, khiến miệng cô gái căng lên.
Ngôn Hâm híp mắt mê muội, mặc anh muốn làm gì thì làm. Người đàn ông này quả là có sức quyến rũ, bình thường luôn giữ bề ngoài ôn hòa, tác phong nhanh nhẹn. Lúc nói lời âu yếm anh cũng giữ dáng vẻ nghiêm túc, ngay cả giờ phút này, tại nơi không thích hợp để nói lời tán tỉnh cũng mà gợi cảm chết người.
Đàn ông đúng là rất có thiên phú trong chuyện làm tình, lần sau sẽ tiến bộ hơn lần trước.
Tay anh càng lúc càng tăng tốc, còn tay cô bủn rủn đến nỗi chẳng cầm nổi nữa, nhưng bàn tay cường thế của anh cứ ép buộc tay cô phải tiếp tục chuyển động. Thân thể cô mềm nhũn, còn ngón tay anh đùa giỡn kẹp lấy đầu lưỡi cô, không ngừng kéo ra ngoài, khiến khóe miệng cô ẩm ướt. Cho đến khi chân cô mềm nhũn phải quỳ xuống lần nữa, trên đỉnh đầu chợt vang lên một tiếng rên khẽ, một dòng chất lỏng ấm áp bắn vào lòng bàn tay cô. Ngôn hâm cứ hoạt động liên tục như thế giúp anh kéo dài khoái cảm, nên quần áo dính đầy dấu vết của anh.
Một hồi lâu sau, Hà Nhất Triển mới rút tay ra khỏi miệng cô, tự xoa lên cậu nhỏ của mình…… Mới được vài cái cậu nhỏ của anh lại chào cờ.
Người đàn ông này quá nguy hiểm, thường xuyên khiến cô rơi vào trạng thái khí huyết dâng trào, đầu óc như muốn nổ tung.
“Thêm một lần nữa?” Lời mời gọi của Hà Nhất Triển tràn ngập nguy hiểm, hai mắt anh sáng lên nhìn Ngôn Hâm, cây gậy dưới thân còn giật giật mấy cái, phối hợp khăng khít.
--- --------
Sáng sớm hôm sau, khi Hà Nhất Triển đón Ngôn Hâm đi làm, nhìn tay cô run lấy ống hút ra muốn uống sữa đậu nành, nhưng chọc mấy lần mà lớp màng plastic không chịu thủng, anh cười khẽ, vô cùng sung sướng.
“Hạ lưu!” Cô oán hận mắng anh, đổi tay khác mới chọc ra được.
“Em cảm thấy mình uống sữa đậu nành là hạ lưu?”
Ngôn Hâm nháy mắt đã hiểu, lệ chảy ròng ròng, không thèm cầm ly sữa đậu nành xuống xe nữa, bước chân phiêu diêu tiến vào công ty.
Hà Nhất Triển cầm ly sữa đậu nành kia, thong thả ung dung đến tầng Ngôn Hâm làm việc, vừa ra khỏi thang máy đã nhìn thấy một cô gái trang điểm cẩn thận chỉn chu.
“Chào Tổng giám đốc!” Hai mắt Lệ Lệ tỏa ánh sáng lớn tiếng chào hỏi, nhìn thấy cốc đồ uống trên tay anh thì trong lòng tán thưởng, đến lấy bữa sáng cũng đẹp trai chết người!
“Chào buổi sáng, nhờ cô giúp tôi mang cái này cho Ngôn Hâm.”
“Đây là?” Lệ Lệ run rẩy nhận lấy. Trời ơi đây là đồ vật tổng giám đốc từng chạm vào!!
“Hôm nay cô ấy quên mang xuống xe. Nhớ phải ăn bữa sáng.” Anh mỉm cười, ôn hòa quan tâm khiến Lệ Lệ vô cùng cảm động.
Lúc Lệ Lệ đặt ly sữa đậu nành lên bàn Ngôn Hâm, còn ca ngợi Hà Nhất Triển thân thiết thế nào, nụ cười tươi kia khuynh thành ra sao. Sao cô bé Ngôn Hâm có thể chống cự lại cực phẩm như thế được……
“Này? Tiểu Hâm, sao mặt cậu đỏ thế?”
Thấy Ngôn Hâm đỏ mặt, trừng mắt nhìn ly sữa đậu nành, Lệ Lệ lý giải theo ý mình: “Cậu không thích uống sao? Vậy cho mình.”
Ngôn Hâm nhanh tay đoạt lấy, uống một hơi hết nửa ly, mãi mới nói: “Ai nói mình không uống?”
Đàn ông ấu trĩ!!! TT
Tiểu kịch trường:
Sau một lần vận động kịch liệt, Hà Nhất Triển ôm Ngôn Hâm đến phòng tắm tắm rửa. Nhìn bồn tắm rộng rãi đủ cho hai người lăn được hai vòng, Ngôn Hâm thở dài, đại thúc thật biết hưởng thụ.
Hà Nhất Triển đưa tay vào giữa hai chân Ngôn Hâm, nhẹ nhàng khuấy đảo khiến cô thoải mái. Vừa rồi anh quá mạnh bạo, không bận tâm đến cảm thụ của cô.
Ngôn Hâm gối đầu lên cơ bụng anh hưởng thụ, eo căng lên muốn nhiều hơn, nên không chú ý tới thân thể mình càng lúc càng trượt xuống……
Sáng sớm hôm sau
Trên bàn trừ cháo thịt nạc và mấy món ăn sáng còn có thêm một ly nước trái cây tổng hợp, cô hỏi người đàn ông đối diện: “Sao hôm nay lại có nước trái cây?”
“Ngày hôm qua em uống nhiều quá, hôm nay đổi khẩu vị.” Vẻ mặt Hà Nhất Triển bình tĩnh xem báo, bảo cô mau uống đi.
Nhà tư bản đều hố người!! TT
Uống gì chắc mọi người đều biết nhs
Mình đi du lịch 1 tuần, hẹn gặp lại các nàng vào tuần sau nữa
Tác giả :
Mộc Tâm