Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi
Chương 41: Ngươi…rất đẹp mắt
Edit: Hắc Nguyệt.
Trong lòng Tiêu Yên mềm nhũn, nhẹ giọng nói.
“ Cơ thể ta không nhúc nhích được, ngươi dùng tay ôm lấy thắt lưng ta, kéo ra ngoài là được, cám ơn.”
“Được rồi, để ta thử xem.”
Sự thật chứng minh Lệnh Hồ Cẩm Y là một thiếu niên có năng lực học hỏi rất nhanh, hắn đã thành công cứu Tiêu Yên từ trong nước ra.
Chỉ là...đậu hũ của nàng hắn ăn cũng không ít, tay để ở chỗ không nên để.
Tỷ như… đặc thù thứ hai của phái nữ, thập chí còn bóp mấy cái, điều này làm nàng hoài nghi rốt cuộc hắn ngờ nghệch hay giả vờ ngờ nghệch.
Không còn che giấu trong nước, cơ thể Tiêu Yên hoàn toàn lộ ra.
Thân thể mang theo bọt nước, giống như nụ hoa buổi sáng mang theo giọt sương, mềm mại, xinh đẹp, nàng rất muốn đỏ mặt, nhưng lại chỉ có thể lạnh run.
Lệnh Hồ Cẩm Y đứng bên giường như con thỏ nhỏ bị kinh động, vân vê ngón tay, vừa rồi đầu ngón tay cảm giác thật mềm mại, nhút nhát nhìn Tiêu Yên, nhỏ giọng nói: “Ngươi…rất đẹp mắt.”
Hai lỗ tai hắn đỏ hồng, màu sắc phấn phấn dưới ánh nến đặc biệt đáng yêu.
Tiêu Yên nhịn không được YY ( tự sướng) một trận, thật là một thiếu niên tươi mới a.
Đôi môi Tiêu Yên đông lạnh đến chuyển tím, hai hàm răng va vào nhau, nàng tận lực vững vàng mở miệng.
“Lại phiền ngươi chút nữa, có thể giúp ta đắp chăn bông được không? Ta …rất lạnh!”.
Mặc dù hắn còn muốn xem thêm, nhưng thần sắc thống khổ của Tiêu Yên đập vào mắt làm hắn vô ý thức cầm chăn đắp lên người nàng.
“Cảm ơn..”
Nói xong hai chữ này, rốt cục nàng cũng thành công hôn mê bất tỉnh.
Trước khi mí mắt hoàn toàn khép lại, Tiêu Yên âm thầm chửi bới: con mẹ nó chứ, lăn qua lăn lại lâu như vậy mới bất tỉnh, thân thể này cũng quá vạm vỡ rồi. ( HN:ặc ặc… nàng thật vạm vỡ =))))
Lệnh Hồ Cẩm Y rời đi lúc nào nàng không biết.
Cũng không biết hắn lấy tiểu sắc xà trên cổ nàng xuống như thế nào, nàng chỉ cảm thấy bọn họ đi là tốt rồi, những thứ này nàng không cần quan tâm.
Về phần vì sao Lệnh Hồ giáo chủ đột nhiên xuất hiện, nàng nghĩ đây hoàn toàn là một cậu nhóc nhàm chán tạm thời ra ngoài hoạt động giải trí mà thôi.
Thật lâu về sau nàng mới biết, tiểu nam nhân hoạt động tạm thời này, vì sao có thể duy trì liên tục lâu như vậy?
Trong lòng Tiêu Yên mềm nhũn, nhẹ giọng nói.
“ Cơ thể ta không nhúc nhích được, ngươi dùng tay ôm lấy thắt lưng ta, kéo ra ngoài là được, cám ơn.”
“Được rồi, để ta thử xem.”
Sự thật chứng minh Lệnh Hồ Cẩm Y là một thiếu niên có năng lực học hỏi rất nhanh, hắn đã thành công cứu Tiêu Yên từ trong nước ra.
Chỉ là...đậu hũ của nàng hắn ăn cũng không ít, tay để ở chỗ không nên để.
Tỷ như… đặc thù thứ hai của phái nữ, thập chí còn bóp mấy cái, điều này làm nàng hoài nghi rốt cuộc hắn ngờ nghệch hay giả vờ ngờ nghệch.
Không còn che giấu trong nước, cơ thể Tiêu Yên hoàn toàn lộ ra.
Thân thể mang theo bọt nước, giống như nụ hoa buổi sáng mang theo giọt sương, mềm mại, xinh đẹp, nàng rất muốn đỏ mặt, nhưng lại chỉ có thể lạnh run.
Lệnh Hồ Cẩm Y đứng bên giường như con thỏ nhỏ bị kinh động, vân vê ngón tay, vừa rồi đầu ngón tay cảm giác thật mềm mại, nhút nhát nhìn Tiêu Yên, nhỏ giọng nói: “Ngươi…rất đẹp mắt.”
Hai lỗ tai hắn đỏ hồng, màu sắc phấn phấn dưới ánh nến đặc biệt đáng yêu.
Tiêu Yên nhịn không được YY ( tự sướng) một trận, thật là một thiếu niên tươi mới a.
Đôi môi Tiêu Yên đông lạnh đến chuyển tím, hai hàm răng va vào nhau, nàng tận lực vững vàng mở miệng.
“Lại phiền ngươi chút nữa, có thể giúp ta đắp chăn bông được không? Ta …rất lạnh!”.
Mặc dù hắn còn muốn xem thêm, nhưng thần sắc thống khổ của Tiêu Yên đập vào mắt làm hắn vô ý thức cầm chăn đắp lên người nàng.
“Cảm ơn..”
Nói xong hai chữ này, rốt cục nàng cũng thành công hôn mê bất tỉnh.
Trước khi mí mắt hoàn toàn khép lại, Tiêu Yên âm thầm chửi bới: con mẹ nó chứ, lăn qua lăn lại lâu như vậy mới bất tỉnh, thân thể này cũng quá vạm vỡ rồi. ( HN:ặc ặc… nàng thật vạm vỡ =))))
Lệnh Hồ Cẩm Y rời đi lúc nào nàng không biết.
Cũng không biết hắn lấy tiểu sắc xà trên cổ nàng xuống như thế nào, nàng chỉ cảm thấy bọn họ đi là tốt rồi, những thứ này nàng không cần quan tâm.
Về phần vì sao Lệnh Hồ giáo chủ đột nhiên xuất hiện, nàng nghĩ đây hoàn toàn là một cậu nhóc nhàm chán tạm thời ra ngoài hoạt động giải trí mà thôi.
Thật lâu về sau nàng mới biết, tiểu nam nhân hoạt động tạm thời này, vì sao có thể duy trì liên tục lâu như vậy?
Tác giả :
Thập Nguyệt Sơ