Cấm Đoạn Chi Luyến
Chương 49
"Ba. Người kia là ông chủ mới của người sao?"
Nghĩ đến vừa rồi Tần Tường thô lỗ, Bạch Tiểu Hàn có chút bất an cúi đầu cắn cắn môi,
"Ba, người không thể đừng đi làm được không?"
Người kia rất dữ, không chỉ ức hiếp hắn, còn ức hiếp ba hắn, hắn không muốn để cho nam nhân đi chịu khổ.
"Đó là công việc của ba, không thể không đi."
Nhận thấy được Bạch Tiểu Hàn lo lắng, nam nhân vỗ nhẹ hắn vài cái, khóe miệng lộ ra nụ cười trấn an
"Đừng lo lắng, ba chính là đi làm việc mà thôi, sẽ không có chuyện gì đâu."
Đã ký hợp đồng, không đi không được, nam nhân sẽ không đền nổi cái phí bồi thường. Nói sau thì tiền lương cũng không tệ lắm, thời gian cũng tương đối dư dả, có thể có rất nhiều thời giờ chăm sóc Bạch Tiểu Hàn.
"Á. Nếu ba làm không vui, chúng ta sẽ không đi làm được không?"
Hắn vẫn có chút lo lắng về người kia.
"Ừ, ba biết."
Nam nhân buồn cười sờ đầu Bạch Tiểu Hàn
"Xem con nặng mùi chưa kìa, mau tắm rửa đi."
"Dạ"
Tuy rằng lần nữa tự nói chính mình là đi làm mà thôi, cũng không phải làm cái gì nguy hiểm, nhưng vẫn là cảm thấy có điểm không hiểu, hơi lo lắng. Hôm nay đã quăng cho Tần Tường một cái bạt tay, Tần Tường không có động tĩnh gì, rất kỳ quái. Phải biết rằng lần trước một bạt tay, Tần Tường đã bắt làm... Tóm lại, hết thảy giống như là sự yên lặng trước bão táp. Nếu Tần Tường thật sự muốn trả thù thì không thể trốn, mà muốn tránh cũng không khỏi.
Tắm rửa xong, nam nhân cùng Bạch Tiểu Hàn lên giường nghỉ ngơi. Vừa mới tắt đi đèn nằm xuống, Bạch Tiểu Hàn trở người qua đưa tay trực tiếp khoác ở thắt lưng, chân cũng có chút không an phận quấn lấy nam nhân. Lăng Tịch bất đắc dĩ thở dài.
"Cộc cộc cộc......."
Một trận tiếng đập cửa dồn dập đem nam nhân đang lúc ngủ mơ gọi tỉnh lại, híp mắt nhìn ngoài cửa sổ. Đẩy Bạch Tiểu Hàn ra đứng dậy đi tới mở cửa phòng.
"Ta đánh thức anh? Ngại quá."
Trọng Thần xin lỗi nhìn trên mặt mang theo mệt mỏi của nam nhân, mở miệng nói:
"Hôm nay đi chợ sáng mua thức ăn phát hiện thịt heo rất tươi, liền mua làm một it hoành thánh cho các người."
"Không có việc gì, dù sao Tiểu Hàn cũng nên dậy đi học. Chính là đã làm phiền ngươi, sáng sớm đã chạy tới đưa hoành thánh."
"Không phiền toái, không phiền toái."
Trọng Thần lắc đầu, sau đó đem ca men giữ ấm trong tay để trên bàn,
"Anh đi trước rửa mặt đi, ta đi gọi Tiểu Hàn rời giường. Hoành thánh vẫn là nên ăn nóng như thế này "
Nói xong, Trọng Thần lập tức đi vào buồng trong.
Nghĩ đến vừa rồi Tần Tường thô lỗ, Bạch Tiểu Hàn có chút bất an cúi đầu cắn cắn môi,
"Ba, người không thể đừng đi làm được không?"
Người kia rất dữ, không chỉ ức hiếp hắn, còn ức hiếp ba hắn, hắn không muốn để cho nam nhân đi chịu khổ.
"Đó là công việc của ba, không thể không đi."
Nhận thấy được Bạch Tiểu Hàn lo lắng, nam nhân vỗ nhẹ hắn vài cái, khóe miệng lộ ra nụ cười trấn an
"Đừng lo lắng, ba chính là đi làm việc mà thôi, sẽ không có chuyện gì đâu."
Đã ký hợp đồng, không đi không được, nam nhân sẽ không đền nổi cái phí bồi thường. Nói sau thì tiền lương cũng không tệ lắm, thời gian cũng tương đối dư dả, có thể có rất nhiều thời giờ chăm sóc Bạch Tiểu Hàn.
"Á. Nếu ba làm không vui, chúng ta sẽ không đi làm được không?"
Hắn vẫn có chút lo lắng về người kia.
"Ừ, ba biết."
Nam nhân buồn cười sờ đầu Bạch Tiểu Hàn
"Xem con nặng mùi chưa kìa, mau tắm rửa đi."
"Dạ"
Tuy rằng lần nữa tự nói chính mình là đi làm mà thôi, cũng không phải làm cái gì nguy hiểm, nhưng vẫn là cảm thấy có điểm không hiểu, hơi lo lắng. Hôm nay đã quăng cho Tần Tường một cái bạt tay, Tần Tường không có động tĩnh gì, rất kỳ quái. Phải biết rằng lần trước một bạt tay, Tần Tường đã bắt làm... Tóm lại, hết thảy giống như là sự yên lặng trước bão táp. Nếu Tần Tường thật sự muốn trả thù thì không thể trốn, mà muốn tránh cũng không khỏi.
Tắm rửa xong, nam nhân cùng Bạch Tiểu Hàn lên giường nghỉ ngơi. Vừa mới tắt đi đèn nằm xuống, Bạch Tiểu Hàn trở người qua đưa tay trực tiếp khoác ở thắt lưng, chân cũng có chút không an phận quấn lấy nam nhân. Lăng Tịch bất đắc dĩ thở dài.
"Cộc cộc cộc......."
Một trận tiếng đập cửa dồn dập đem nam nhân đang lúc ngủ mơ gọi tỉnh lại, híp mắt nhìn ngoài cửa sổ. Đẩy Bạch Tiểu Hàn ra đứng dậy đi tới mở cửa phòng.
"Ta đánh thức anh? Ngại quá."
Trọng Thần xin lỗi nhìn trên mặt mang theo mệt mỏi của nam nhân, mở miệng nói:
"Hôm nay đi chợ sáng mua thức ăn phát hiện thịt heo rất tươi, liền mua làm một it hoành thánh cho các người."
"Không có việc gì, dù sao Tiểu Hàn cũng nên dậy đi học. Chính là đã làm phiền ngươi, sáng sớm đã chạy tới đưa hoành thánh."
"Không phiền toái, không phiền toái."
Trọng Thần lắc đầu, sau đó đem ca men giữ ấm trong tay để trên bàn,
"Anh đi trước rửa mặt đi, ta đi gọi Tiểu Hàn rời giường. Hoành thánh vẫn là nên ăn nóng như thế này "
Nói xong, Trọng Thần lập tức đi vào buồng trong.
Tác giả :
Sở Ly