Cấm Đoạn Chi Luyến
Chương 29
Lăng Tịch khóe mắt không tự giác đã ươn ướt. Đặc biệt là một tiếng ba kia làm cho trong lòng nam nhân nhất thời dâng lên niềm xúc động.
"Ba, con đã trở về."
Nghe được tiếng gõ cửa, nam nhân mau đem bộ đồ tây bỏ vào tủ, sau đó đi mở cửa thuận tay tiếp nhận túi sách của Bạch Tiểu Hàn đưa qua.
"Tiểu Hàn, hôm nay tại sao trở về sớm như vậy?"
So sánh với bình thường, Bạch Tiểu Hàn về sớm hơn một giờ.
"Là, buổi chiều không có học, có đại hội thể dục thể thao. Con còn thắng cái huy chương, ba, tặng cho người."
"Tiểu Hàn lợi hại như vậy a."
Tại Bạch Tiểu Hàn cười cười ánh ánh mắt chờ mong, nam nhân ôn nhu khen ngợi Bạch Tiểu Hàn, sau đó mở túi sách ra, quả nhiên, bên trong có một cái huy chương. Bên trên có khắc chính là "hạng nhất cự ly 1500m".
"Ba, con cho người mang. Thích không?"
"Ừ, thích."
Chỉ là cái huy chương không đáng giá, nhưng nó là Bạch Tiểu Hàn cố gắng thắng được, đại biểu cho tâm ý của Bạch Tiểu Hàn, làm cho nam nhân cảm thấy được rất thỏa mãn.
"Dạ."
Nghe được nam nhân nói thích, Bạch Tiểu Hàn đáy mắt tràn đầy ý cười lại nhịn không được tiến lên ôm lấy nam nhân, đem mặt để bên gáy nam nhân thong thả cọ cọ.
Vì để chúc mừng, nam nhân làm thêm 2 món đồ ăn, cũng cố ý chạy đi mua mấy chai đồ uống Bạch Tiểu Hàn thích nhất. Nhìn Bạch Tiểu Hàn tiếp nhận đồ uống kia mà vui sướng, nam nhân cảm thấy được lòng chua xót. Nhiều năm như vậy cũng chưa có thể cho Bạch Tiểu Hàn điều kiện sinh hoạt tốt. bất quá chỉ mấy chai đồ uống, Bạch Tiểu Hàn liền vui vẻ thành cái bộ dáng kia. Nam nhân rất tự trách, cảm thấy được chính mình rất kém cỏi.
"Ba, người làm sao vậy? Nếu ba không thích Tiểu Hàn uống thứ này Tiểu Hàn sẽ không uống."
"Không có việc gì. Uống đi, ba cố ý mua cho con mà."
"Dạ, cám ơn ba."
Ăn đến một nửa, trong ngăn tủ truyền đến tiếng chuông điện thoại, đó là cái di động Tần Tường đưa, bên trong cũng chỉ chứa số Tần Tường.
Không phải nói mấy ngày nữa lại liên hệ sao? Tại sao lại đột nhiên gọi? Nam nhân buông lơi đũa, trong ánh mắt cũng có điểm bất an. Hơi chút chần chờ trong, nam nhân vẫn là đặt bát trong tay xuống đi bắt máy.
"Ba, con đã trở về."
Nghe được tiếng gõ cửa, nam nhân mau đem bộ đồ tây bỏ vào tủ, sau đó đi mở cửa thuận tay tiếp nhận túi sách của Bạch Tiểu Hàn đưa qua.
"Tiểu Hàn, hôm nay tại sao trở về sớm như vậy?"
So sánh với bình thường, Bạch Tiểu Hàn về sớm hơn một giờ.
"Là, buổi chiều không có học, có đại hội thể dục thể thao. Con còn thắng cái huy chương, ba, tặng cho người."
"Tiểu Hàn lợi hại như vậy a."
Tại Bạch Tiểu Hàn cười cười ánh ánh mắt chờ mong, nam nhân ôn nhu khen ngợi Bạch Tiểu Hàn, sau đó mở túi sách ra, quả nhiên, bên trong có một cái huy chương. Bên trên có khắc chính là "hạng nhất cự ly 1500m".
"Ba, con cho người mang. Thích không?"
"Ừ, thích."
Chỉ là cái huy chương không đáng giá, nhưng nó là Bạch Tiểu Hàn cố gắng thắng được, đại biểu cho tâm ý của Bạch Tiểu Hàn, làm cho nam nhân cảm thấy được rất thỏa mãn.
"Dạ."
Nghe được nam nhân nói thích, Bạch Tiểu Hàn đáy mắt tràn đầy ý cười lại nhịn không được tiến lên ôm lấy nam nhân, đem mặt để bên gáy nam nhân thong thả cọ cọ.
Vì để chúc mừng, nam nhân làm thêm 2 món đồ ăn, cũng cố ý chạy đi mua mấy chai đồ uống Bạch Tiểu Hàn thích nhất. Nhìn Bạch Tiểu Hàn tiếp nhận đồ uống kia mà vui sướng, nam nhân cảm thấy được lòng chua xót. Nhiều năm như vậy cũng chưa có thể cho Bạch Tiểu Hàn điều kiện sinh hoạt tốt. bất quá chỉ mấy chai đồ uống, Bạch Tiểu Hàn liền vui vẻ thành cái bộ dáng kia. Nam nhân rất tự trách, cảm thấy được chính mình rất kém cỏi.
"Ba, người làm sao vậy? Nếu ba không thích Tiểu Hàn uống thứ này Tiểu Hàn sẽ không uống."
"Không có việc gì. Uống đi, ba cố ý mua cho con mà."
"Dạ, cám ơn ba."
Ăn đến một nửa, trong ngăn tủ truyền đến tiếng chuông điện thoại, đó là cái di động Tần Tường đưa, bên trong cũng chỉ chứa số Tần Tường.
Không phải nói mấy ngày nữa lại liên hệ sao? Tại sao lại đột nhiên gọi? Nam nhân buông lơi đũa, trong ánh mắt cũng có điểm bất an. Hơi chút chần chờ trong, nam nhân vẫn là đặt bát trong tay xuống đi bắt máy.
Tác giả :
Sở Ly