Cấm Đoạn Chi Luyến
Chương 225
Cái gì gọi là nuôi con cho người khác? Vậy Lăng Tịch không phải ba hắn? Làm sao có thể!
Trước giờ hắn đối với nam nhân là có chút oán hận, hắn không muốn gọi nam nhân là ba. Nhưng gần đây tiếp xúc vài lần, cảm giác của hắn đã khá nhiều, cũng không bài xích nữa, thậm chí rất chờ mong gặp mặt.
Không!!! hy vọng chuyện này không phải thật sự, chỉ là bọn họ nói lung tung.
Nhưng nhìn vẻ mặt bọn họ, hắn cũng đại khái có thể xác định chuyện này là thật. Chính là hắn không cam lòng, hắn muốn nghe bọn họ chính miệng nói ra chuyện này có phải thật vậy hay không.
Sau khi nghe Lăng Khả Hinh khẳng định nam nhân không là ba của hắn, Lăng Duệ hét lên
"Vì cái gì? Đây không phải là thật sự đúng hay không? Mẹ đang gạt con. Hắn sao không phải ba của con? Sao trước đây hắn đối tốt với con như vậy? Đúng là! Người nhất định là đang gạt con. Mẹ, vì cái gì gạt con?"
Lăng Duệ khóe mắt, lại chảy xuống hai dòng nước mắt.
Nếu Lăng Tịch không phải của ba hắn, vậy hắn dựa vào cái gì mà đi oán hận?
Trời ơi! Hắn trước đây đến tột cùng đã làm gì?!
Gặp Lăng Khả Hinh còn bảo hắn đừng thường xuyên gặp nam nhân nữa. Nói nam nhân không có tư cách làm ba. Lăng Duệ trừng mắt nhìn, sau đó trào phúng nhìn về phía Lăng Khả Hinh nói
"Nếu hắn không có tư cách làm ba, vậy bà càng không xứng làm mẹ. Bà có quan tâm con mình, có hỏi han nó sao? Chỉ lo đi ra ngoài hẹn hò. Nếu không có hắn cùng ông ngoại con có thể sống tốt sao? Một người tốt nuôi con cho người khác còn chưa nói, lại bị người thọ ân vũ nhục, lương tâm không có vấn đề sao?"
Hắn nói mẹ của hắn, nhưng chính hắn thì sao? Cũng đồng dạng là như vậy mà thôi?!
Lăng Duệ lần đầu thấy hối hận việc chính là mình đã làm, còn có cơ hội đi bù đắp lại sai lầm hay không?!
"Ngươi... Ngươi phản rồi!"
Lăng Khả Hinh nghẹn nửa ngày, cuối cùng là nói ra một câu.
"Đủ rồi! câm miệng hết cho ta."
Lăng lão gia quát lên. Sau đó yêu cầu Lăng Gia An đi đóng cửa, lại bảo người hầu ra ngoài, tất cả người Lăng đi đến thư phòng.
Lăng lão gia hỏi ý kiến Lăng Gia An về sự việc này. Hắn để tuỳ Lăng lão gia xử trí, ông gật gật đầu. Hướng mọi người nói ra tính toán của mình
"Chuyện này, không thể cứ như vậy bỏ qua, Lăng Tịch cùng bạn tốt của hắn đã bị thương. Khả Hinh, con lần này làm cho ta quá thất vọng rồi, ta sẽ đem con đưa đến nhà bác hai để đi theo bác gái ăn chay niệm phật, đợi cho con có thể tĩnh tâm, thừa nhận sai lầm của mình, ta lại phái người đem con đón trở về."
Dù Lăng Khả Hinh phản đối, Lăng lão gia vẫn nghiêm khắc không đổi ý.
"Còn Phương Văn....về Phương gia đi, ta sẽ đồng ý cho Gia An ly hôn, còn việc bồi thường, cũng tuyệt đối sẽ không cho con chịu thiệt."
Lăng Gia An nhìn vẻ mặt khổ sở của Phương Văn không biết nói gì, sau đó đỡ Lăng lão gia về phòng.
Lăng lão gia hỏi Lăng Gia An về việc tái hợp với Lăng Tịch. Hắn buồn bã nói họ đã kết thúc. Chính là trễ, trễ mất rồi.
Trước giờ hắn đối với nam nhân là có chút oán hận, hắn không muốn gọi nam nhân là ba. Nhưng gần đây tiếp xúc vài lần, cảm giác của hắn đã khá nhiều, cũng không bài xích nữa, thậm chí rất chờ mong gặp mặt.
Không!!! hy vọng chuyện này không phải thật sự, chỉ là bọn họ nói lung tung.
Nhưng nhìn vẻ mặt bọn họ, hắn cũng đại khái có thể xác định chuyện này là thật. Chính là hắn không cam lòng, hắn muốn nghe bọn họ chính miệng nói ra chuyện này có phải thật vậy hay không.
Sau khi nghe Lăng Khả Hinh khẳng định nam nhân không là ba của hắn, Lăng Duệ hét lên
"Vì cái gì? Đây không phải là thật sự đúng hay không? Mẹ đang gạt con. Hắn sao không phải ba của con? Sao trước đây hắn đối tốt với con như vậy? Đúng là! Người nhất định là đang gạt con. Mẹ, vì cái gì gạt con?"
Lăng Duệ khóe mắt, lại chảy xuống hai dòng nước mắt.
Nếu Lăng Tịch không phải của ba hắn, vậy hắn dựa vào cái gì mà đi oán hận?
Trời ơi! Hắn trước đây đến tột cùng đã làm gì?!
Gặp Lăng Khả Hinh còn bảo hắn đừng thường xuyên gặp nam nhân nữa. Nói nam nhân không có tư cách làm ba. Lăng Duệ trừng mắt nhìn, sau đó trào phúng nhìn về phía Lăng Khả Hinh nói
"Nếu hắn không có tư cách làm ba, vậy bà càng không xứng làm mẹ. Bà có quan tâm con mình, có hỏi han nó sao? Chỉ lo đi ra ngoài hẹn hò. Nếu không có hắn cùng ông ngoại con có thể sống tốt sao? Một người tốt nuôi con cho người khác còn chưa nói, lại bị người thọ ân vũ nhục, lương tâm không có vấn đề sao?"
Hắn nói mẹ của hắn, nhưng chính hắn thì sao? Cũng đồng dạng là như vậy mà thôi?!
Lăng Duệ lần đầu thấy hối hận việc chính là mình đã làm, còn có cơ hội đi bù đắp lại sai lầm hay không?!
"Ngươi... Ngươi phản rồi!"
Lăng Khả Hinh nghẹn nửa ngày, cuối cùng là nói ra một câu.
"Đủ rồi! câm miệng hết cho ta."
Lăng lão gia quát lên. Sau đó yêu cầu Lăng Gia An đi đóng cửa, lại bảo người hầu ra ngoài, tất cả người Lăng đi đến thư phòng.
Lăng lão gia hỏi ý kiến Lăng Gia An về sự việc này. Hắn để tuỳ Lăng lão gia xử trí, ông gật gật đầu. Hướng mọi người nói ra tính toán của mình
"Chuyện này, không thể cứ như vậy bỏ qua, Lăng Tịch cùng bạn tốt của hắn đã bị thương. Khả Hinh, con lần này làm cho ta quá thất vọng rồi, ta sẽ đem con đưa đến nhà bác hai để đi theo bác gái ăn chay niệm phật, đợi cho con có thể tĩnh tâm, thừa nhận sai lầm của mình, ta lại phái người đem con đón trở về."
Dù Lăng Khả Hinh phản đối, Lăng lão gia vẫn nghiêm khắc không đổi ý.
"Còn Phương Văn....về Phương gia đi, ta sẽ đồng ý cho Gia An ly hôn, còn việc bồi thường, cũng tuyệt đối sẽ không cho con chịu thiệt."
Lăng Gia An nhìn vẻ mặt khổ sở của Phương Văn không biết nói gì, sau đó đỡ Lăng lão gia về phòng.
Lăng lão gia hỏi Lăng Gia An về việc tái hợp với Lăng Tịch. Hắn buồn bã nói họ đã kết thúc. Chính là trễ, trễ mất rồi.
Tác giả :
Sở Ly