Cạm Bẫy Ngọt Ngào Của Tổng Tài
Chương 189 Chương 189
Câu trả lời của Bo Yanchen là:
Có một phòng khác trong văn phòng của nhân viên bình thường là văn phòng của Li Xintong.
Đặc biệt lưu ý, không treo biển trước cửa văn phòng.
Khi những người trong bộ phận quản lý nhận được lệnh này, họ đã rất sửng sốt.
Không biết boss muốn làm gì nhưng lại khống dám hỏi nhiều chỉ đành làm theo.
Hai ngày cuối tuần, phòng hành chính mời thự sửa chữa tăng ca thêm giờ, văn phòng rộng khoảng
mười mét vuông được ngăn cách bằng vách ngăn kính, trang trí đơn giản, sau đó người ta yêu cầu một người làm công việc lọc không khí và giám sát tormaldehyde để đảm bảo không có mùi và ô nhiễm trước khi hoàn thành.
Lê Hân Đồng hài lòng ngồi vào chỗ của mình, nhìn cảnh vật xung quanh, không gian tương đối yên tĩnh độc lập rất thích hợp để sáng tác.
Thiết kế của phòng làm việc rất đơn giản, chỉ có một ghế làm việc và một kệ sách, ngay cả ghế sô
pha cũng không có.
Trong góc có đặt một cái giường xếp.
Có thể chợp mắt một lát vào buồi trưa.
Lê Hân Đồng không bao giờ để ý đến những điều này, văn phòng là nơi đẻ làm việc, sơ sài chút thì có sao đâu.
Có phòng làm việc riêng, cô đã rất ưng ý rồi
Cô đứng dậy, đi đến cửa sổ kính cao từ trần đến sàn, ngồi xổm xuống, nghịch những chậu xương rồng mỏng manh và đáng yêu trên bệ cửa sổ, cảm thấy rất vui.
ồ từ cửa sổ nhìn xuống, có thể thấy cổng công ty.
Đúng lúc này chuông điện thoại vang lên, Lê Hân Đồng cầm lên xem là Bạc Diễn Thần gọi đến.
“Alo, Bạc tổng.”
“Phòng làm việc mới hài lòng chứ? Xin lỗi không thể cho em một phòng làm việc lớn.”
“Phòng làm việc này rất đẹp, em vô cùng hài lòng.
Không cần to hơn nữa.” Lê Hân Đồng nói là lời thật lòng.
Cô ấy là người mới, vừa đến liền chiếm phòng làm
việc lớn, những đồng nghiệp khác sẽ nghĩ cô ấy như thế nào? Cô không muốn bị người ta chỉ chỏ sau lưng.
“Anh có thể cho em một phòng làm việc riêng, em đã vui lắm rồi.” Lê Hân Đồng nói.
Bạc Diễn Thần cười: “Dễ dàng thỏa mãn như thế.”
“Đúng rồi” Lê Hân Đồng nói, “Biết đủ là vui mà.”
“Đồng Đồng” Bạc Diễn Thần đột nhiên gọi cô bằng một giọng trầm và mạnh mẽ.
“Hử”
“Em thật sự là cô vợ tốt của anh.”
Lê Hân Đồng trở tay không kịp khi được tỏ tình, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, “Bạc tổng, bây giờ là thời gian làm việc.
Anh nên nói: “Em thật sự là nhân viên tốt của anh.”
“Ha ha ha” Tiếng cười sảng khoái của Bạc Diễn Thần phát ra từ đầu dây bên kia.
“Bây giờ anh phải ra ngoài có việc.
Buổi trưa không thể đi ăn cùng em.” Bạc Diễn Thần nói,
“Ăn cơm trưa xong nhớ nghỉ ngơi một chút.
Đừng để mệt quá nha.”
Trái tim của Lê Hân Đồng ấm áp, “ừm.
Em biết rồi.
Anh cũng vậy nha.
Phải chú ý nghỉ ngơi.”
“Được.”
Lê Hân Đồng cúp điện thoại, từ cửa sổ nhìn xuống, đúng lúc nhìn thấy chiếc Rolls-Royce của Bạc Diễn Thần đang lái xe rời khỏi cổng..