Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ
Chương 14
Ngày trôi qua càng ngày càng có quy luật, mỗi ngày mở mắt chuyện thứ nhất chính là đến hậu sơn đem tiểu đồ nhi nhà nàng bắt trở về, sau đó dùng mấy canh giờ dạy tiểu đồ nhi học chữ.
Cũng may tiểu đồ nhi ngộ tính rất cao, mỗi ngày vài canh giờ, ba tháng sau đó tiểu đồ đệ trêи cơ bản đã nắm được căn bản.
Vân Ca rốt cuộc hiểu được ngọt bùi cay đắng khi nuôi dạy một hài tử, đơn thuần lão sư cùng nuôi dạy một hài tử là hai khái niệm cùng cảm thụ hoàn toàn bất đồng, tỷ như hiện tại….
Tiểu đồ nhi đem áo choàng bao vây mình cởi ra, mắt lom lom nhìn nàng, Vân Ca bật cười: “Đồ nhi, ta đếm đến ba, không mặc lại xem ta như thế nào thu thập ngươi?!”
“Sư tôn ~~.” Tiểu đồ nhi đã xông tới, dang cánh tay nhỏ bé muốn ôm Vân Ca, Vân Ca cúi đầu liền thấy tiểu nha đầu ánh mắt lấp lánh, cười đến hàm răng trắng đều lộ ra, khuôn mặt còn chưa trưởng thành đã có thể nhìn ra vài phần yêu nghiệt, nhưng lúc này cười đến có chút ngu ngốc mà động lòng người, mười phần dáng vẻ tiểu nữ ngây thơ.
Cái bộ dáng này, Vân Ca thế nào nhẫn tâm giáo huấn, chỉ có thể đem người ôm lấy, ôm vào trong ngực nàng: “Ngươi a! Cũng không sợ cảm mạo!”
“Có sư tôn ở đây, ta mới không sợ đâu!” Đầu của Tiểu nha đầu ngẩng thật cao, giống con thiên nga nhỏ, trong mắt tất cả đều là hình ảnh của Vân Ca.
“Miệng thực sự là càng ngày càng ngọt.” Chân thật như thế, từ lúc tiểu đồ nhi bắt đầu nói chuyện, chậm rãi, miệng của tiểu đồ nhi càng ngày càng ngọt, dính dính nị nị.
Vân Ca cũng rất thích tiểu đồ nhi như vậy, như vậy mới giống như một hài tử tám tuổi.
“Bẹp!” Vân Ca quay đầu lại liền thấy tiểu đồ nhi đã hôn tới rồi, Vân Ca xoa đầu tiểu đồ nhi: “Sư tôn thương lượng với ngươi một chuyện có được hay không?”
Vân Ca đã nghĩ xong, tiểu đồ nhi không có cách nào dẫn khí nhập thể, cũng không có biện pháp trở thành đại đệ tử của nàng, cho nên tên chỉ có thể dùng quy củ của gọi là mà đặt.
Vân Ca biết tiểu đồ nhi nhất định là không hiểu đại đệ tử cùng nhị đệ tử có gì khác biệt, nhưng trong lòng nàng vẫn có hổ thẹn, nhưng nàng không có lựa chọn khác, Liêm trưởng lão có thể để cho người không có cách nào dẫn khí nhập thể như tiểu đồ nhi làm đệ tử danh nghĩa của nàng là có nguyên nhân, Vân Ca cũng biết nguyên nhân này, nàng từ nhỏ không hề biểu đạt chấp nhất đối với thứ gì, đây là lần đầu tiên, Vân Ca cách kết đan cũng không xa, Liêm trưởng lão sợ chuyện này sẽ cso ảnh hưởng không tốt đến tu hành của nàng, huống hồ thời gian còn dài hơn, mà tu tiên giới thứ không thiếu nhất chính là ngoài ý muốn…
Vân Ca đều biết, cho nên đối với tiểu đồ nhi mỗi ngày vất vả rèn luyện càng thêm đau lòng.
Sau khi xác định tiểu đồ nhi thật không có cách nào pháp dẫn khí nhập thể, Vân Ca căn bản không có dạy tiểu đồ nhi một chút gì liên quan đến tu hành, nhưng tiểu đồ nhi như trước mỗi ngày ra sau núi, cùng một đám tiểu linh thú đối luyện, Vân Ca mỗi lần đón tiểu đồ nhi mệt mỏi toàn thân mềm nhũn, trong lòng đều đau muốn chết.
“Sư tôn….” Tiểu đồ nhi cọ cọ cổ của Vân Ca, sư tôn lại thất thần, không biết đang suy nghĩ gì.
“Ngoan.” Vân Ca hồi phục tinh thần, nhớ lại chuyện phải thương lượng: “Sư tôn thủ một cái tên cho ngươi, được không?” Trong lòng Vân Ca thấp thỏm, tiểu đồ nhi chưa từng đề cập qua tên của mình, có đôi khi tên đại biểu chính là một đoạn quá khứ.
Vân Ca cũng biết quá khứ của tiểu đồ nhi cũng không tốt, cho nên tiểu đồ nhi chưa từng đề cập qua tên của mình, vốn là chuẩn bị để tiểu đồ nhi làm đại đệ tử, tên và vân vân, là một đặc quyền của đại đệ tử, cho nên Vân Ca là chuẩn bị để tiểu đồ nhi sau khi biết chữ, có thể tự chọn một cái tên, hiện tại xem ra là không được.
Tiểu đồ nhi ngẩng đầu lên, giọng nói mềm ngọt: “Sư tôn nói đi, ta nghe sư tôn.”
“Gọi là Huyễn Mạt có được không?” Lúc Vân Ca bắt được cái tên này, thầm thở dài, nữ chủ là Lâm Duyên, nữ phối thì nàng cũng chưa thấy đến….Họa Phong, cái tên kỳ quái như vậy, nếu có, nàng hiện tại nhất định nhớ kỹ, nếu không có chứng tỏ đó không phải là vai quan trọng gì, như vậy nàng cũng yên lòng.
Vân Ca đã sớm nghĩ xong, sau này chờ nàng kết đan rồi, lúc xuống núi thu một đại đệ tử thiên phú tốt, tâm địa tốt sẽ đối với tốt với tiểu đồ nhi, như vậy cho dù nữ chủ đến, nàng cũng không cần lo lắng.
“Được!” Tiểu đồ nhi cười híp mắt gật đầu, cuối cùng còn không quên hôn lên má Vân Ca.
Vân Ca nở nụ cười, nhéo nhéo mũi Tiểu Huyễn Mạt: “Được rồi, sau này sẽ là Tiểu Huyễn Mạt của vi sư rồi.”
“Sư tôn ~.” Tiểu Huyễn Mạt ôm cổ Vân Ca: “Sư tôn, có phải ta có thể nhập môn học tập rồi không?” Tiểu Huyễn Mạt ánh mắt lấp lánh.
Vân Ca sửng sốt một chút, nàng thật không ngờ tiểu đồ nhi còn nhớ rõ chuyện trước kia nàng đã nói, lúc đó cũng không biết tiểu đồ đệ không có cách nào dẫn khí nhập thể, cho nên lúc đó cùng tiểu đồ nhi nói chuyện này, hiện tại….
Trong lòng Vân Ca một trận khó chịu, tiểu đồ nhi bình thời nỗ lực nàng là nhìn ở trong mắt, nếu như nói cho tiểu đồ nhi biết nàng không có cách nào dẫn khí nhập thể, không có cách nào tu tiên, Vân Ca nhớ lại lúc trước lần đầu tiên dẫn tiểu đồ nhi đến hậu sơn, tiểu đồ nhi vừa khóc vừa cùng băng thú lớn hơn mình liều mạng, còn nói không muốn nàng bỏ rơi nàng ấy.
Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, tiểu đồ đệ không có cách nào dẫn khí nhập thể cũng không phải chuyện xấu, chí ít, không ai mơ ước một hài tử bình thường không thể dẫn khí nhập thể, cũng sẽ không bị người xem như tuyệt hảo lô đỉnh, cho dù là thuần âm chi thể cửu âm tuyệt mạch, không có dẫn khí nhập thể như vậy thì chỉ là một người bình thường, Vân Ca đoán, tiểu đồ đệ lúc trước xuất hiện ở thế gian, đại khái chính là nguyên nhân này!
Nhưng….
Vân Ca nhìn ánh mắt mong đợi của tiểu đồ nhi, nàng nói không nên lời….
“Vậy phải đáp ứng sư tôn, lúc học tập phải nghe lời, biết không?” Vân Ca xoa đầu tiểu đồ nhi, trong lòng đã bắt đầu suy nghĩ làm sao có thể khiến tiểu đồ nhi tổn thương ít nhất.
Trong khoảng thời gian này, Vân Ca cũng không biết, bởi vì sự tình của nàng, Vân Phù Môn đã xích mích.
Có người nói , “Đại sư tỷ không hổ là đại sư tỷ, cư nhiên trực tiếp săn giết Hỏa Diễm Thú cấp tám, nhưng lại không dùng tuyệt sát!” Tuyệt sát là dùng bản mạng linh mạch đánh ra tuyệt chiêu, Vân Ca đã dùng là bởi vì sau khi dùng tuyệt sát, linh lực trong cơ thể sẽ thiếu, nhưng ngày đó tất cả mọi người thấy đại sư tỷ nhà nàng dùng linh lực trực tiếp tát nhị sư huynh, điều này chứng tỏ cái gì, chứng tỏ đại sư tỷ không dùng tuyệt sát a!”
Sau đó tận lực bồi tiếp,: “Đại sư tỷ đã chọn đại đệ tử, chỉ chờ kết đan thì có thể trực tiếp nhập môn.” Phản ứng của mọi người chính là lớn sư tỷ không hổ là đại sư tỷ, thu đại đệ tử sớm như vậy đã quyết định rồi!
Sau đó cũng không lâu lắm: “Đại đệ tử mà đại sư tỷ đã chọn dẫn khí nhập thể đều làm không được, chỉ có thể làm nhị đệ tử….” Mọi người không biết nên nói cái gì…..
Cho nên khi Vân Ca dẫn tiểu đồ nhi Huyễn Mạt xuất hiện ở chủ phong của Vân Phù Môn, ánh mắt của mọi người đã tập trung đến!
Cho dù là nắm tay một tiểu hài tử hoạt bát nhưng Vân Ca mặt không biểu tình như trước cho mọi người một loại cảm giác xa cách thanh lãnh không dính khói lửa.
Trong lòng tất cả đệ tử, đại sư tỷ là tồn tại không thể vượt qua, nên vĩnh viễn cao cao tại thượng, cho nên cũng không có người tiến lên tiếp lời, Vân Ca cũng đã thành thói quen.
Cũng may tiểu đồ nhi ngộ tính rất cao, mỗi ngày vài canh giờ, ba tháng sau đó tiểu đồ đệ trêи cơ bản đã nắm được căn bản.
Vân Ca rốt cuộc hiểu được ngọt bùi cay đắng khi nuôi dạy một hài tử, đơn thuần lão sư cùng nuôi dạy một hài tử là hai khái niệm cùng cảm thụ hoàn toàn bất đồng, tỷ như hiện tại….
Tiểu đồ nhi đem áo choàng bao vây mình cởi ra, mắt lom lom nhìn nàng, Vân Ca bật cười: “Đồ nhi, ta đếm đến ba, không mặc lại xem ta như thế nào thu thập ngươi?!”
“Sư tôn ~~.” Tiểu đồ nhi đã xông tới, dang cánh tay nhỏ bé muốn ôm Vân Ca, Vân Ca cúi đầu liền thấy tiểu nha đầu ánh mắt lấp lánh, cười đến hàm răng trắng đều lộ ra, khuôn mặt còn chưa trưởng thành đã có thể nhìn ra vài phần yêu nghiệt, nhưng lúc này cười đến có chút ngu ngốc mà động lòng người, mười phần dáng vẻ tiểu nữ ngây thơ.
Cái bộ dáng này, Vân Ca thế nào nhẫn tâm giáo huấn, chỉ có thể đem người ôm lấy, ôm vào trong ngực nàng: “Ngươi a! Cũng không sợ cảm mạo!”
“Có sư tôn ở đây, ta mới không sợ đâu!” Đầu của Tiểu nha đầu ngẩng thật cao, giống con thiên nga nhỏ, trong mắt tất cả đều là hình ảnh của Vân Ca.
“Miệng thực sự là càng ngày càng ngọt.” Chân thật như thế, từ lúc tiểu đồ nhi bắt đầu nói chuyện, chậm rãi, miệng của tiểu đồ nhi càng ngày càng ngọt, dính dính nị nị.
Vân Ca cũng rất thích tiểu đồ nhi như vậy, như vậy mới giống như một hài tử tám tuổi.
“Bẹp!” Vân Ca quay đầu lại liền thấy tiểu đồ nhi đã hôn tới rồi, Vân Ca xoa đầu tiểu đồ nhi: “Sư tôn thương lượng với ngươi một chuyện có được hay không?”
Vân Ca đã nghĩ xong, tiểu đồ nhi không có cách nào dẫn khí nhập thể, cũng không có biện pháp trở thành đại đệ tử của nàng, cho nên tên chỉ có thể dùng quy củ của gọi là mà đặt.
Vân Ca biết tiểu đồ nhi nhất định là không hiểu đại đệ tử cùng nhị đệ tử có gì khác biệt, nhưng trong lòng nàng vẫn có hổ thẹn, nhưng nàng không có lựa chọn khác, Liêm trưởng lão có thể để cho người không có cách nào dẫn khí nhập thể như tiểu đồ nhi làm đệ tử danh nghĩa của nàng là có nguyên nhân, Vân Ca cũng biết nguyên nhân này, nàng từ nhỏ không hề biểu đạt chấp nhất đối với thứ gì, đây là lần đầu tiên, Vân Ca cách kết đan cũng không xa, Liêm trưởng lão sợ chuyện này sẽ cso ảnh hưởng không tốt đến tu hành của nàng, huống hồ thời gian còn dài hơn, mà tu tiên giới thứ không thiếu nhất chính là ngoài ý muốn…
Vân Ca đều biết, cho nên đối với tiểu đồ nhi mỗi ngày vất vả rèn luyện càng thêm đau lòng.
Sau khi xác định tiểu đồ nhi thật không có cách nào pháp dẫn khí nhập thể, Vân Ca căn bản không có dạy tiểu đồ nhi một chút gì liên quan đến tu hành, nhưng tiểu đồ nhi như trước mỗi ngày ra sau núi, cùng một đám tiểu linh thú đối luyện, Vân Ca mỗi lần đón tiểu đồ nhi mệt mỏi toàn thân mềm nhũn, trong lòng đều đau muốn chết.
“Sư tôn….” Tiểu đồ nhi cọ cọ cổ của Vân Ca, sư tôn lại thất thần, không biết đang suy nghĩ gì.
“Ngoan.” Vân Ca hồi phục tinh thần, nhớ lại chuyện phải thương lượng: “Sư tôn thủ một cái tên cho ngươi, được không?” Trong lòng Vân Ca thấp thỏm, tiểu đồ nhi chưa từng đề cập qua tên của mình, có đôi khi tên đại biểu chính là một đoạn quá khứ.
Vân Ca cũng biết quá khứ của tiểu đồ nhi cũng không tốt, cho nên tiểu đồ nhi chưa từng đề cập qua tên của mình, vốn là chuẩn bị để tiểu đồ nhi làm đại đệ tử, tên và vân vân, là một đặc quyền của đại đệ tử, cho nên Vân Ca là chuẩn bị để tiểu đồ nhi sau khi biết chữ, có thể tự chọn một cái tên, hiện tại xem ra là không được.
Tiểu đồ nhi ngẩng đầu lên, giọng nói mềm ngọt: “Sư tôn nói đi, ta nghe sư tôn.”
“Gọi là Huyễn Mạt có được không?” Lúc Vân Ca bắt được cái tên này, thầm thở dài, nữ chủ là Lâm Duyên, nữ phối thì nàng cũng chưa thấy đến….Họa Phong, cái tên kỳ quái như vậy, nếu có, nàng hiện tại nhất định nhớ kỹ, nếu không có chứng tỏ đó không phải là vai quan trọng gì, như vậy nàng cũng yên lòng.
Vân Ca đã sớm nghĩ xong, sau này chờ nàng kết đan rồi, lúc xuống núi thu một đại đệ tử thiên phú tốt, tâm địa tốt sẽ đối với tốt với tiểu đồ nhi, như vậy cho dù nữ chủ đến, nàng cũng không cần lo lắng.
“Được!” Tiểu đồ nhi cười híp mắt gật đầu, cuối cùng còn không quên hôn lên má Vân Ca.
Vân Ca nở nụ cười, nhéo nhéo mũi Tiểu Huyễn Mạt: “Được rồi, sau này sẽ là Tiểu Huyễn Mạt của vi sư rồi.”
“Sư tôn ~.” Tiểu Huyễn Mạt ôm cổ Vân Ca: “Sư tôn, có phải ta có thể nhập môn học tập rồi không?” Tiểu Huyễn Mạt ánh mắt lấp lánh.
Vân Ca sửng sốt một chút, nàng thật không ngờ tiểu đồ nhi còn nhớ rõ chuyện trước kia nàng đã nói, lúc đó cũng không biết tiểu đồ đệ không có cách nào dẫn khí nhập thể, cho nên lúc đó cùng tiểu đồ nhi nói chuyện này, hiện tại….
Trong lòng Vân Ca một trận khó chịu, tiểu đồ nhi bình thời nỗ lực nàng là nhìn ở trong mắt, nếu như nói cho tiểu đồ nhi biết nàng không có cách nào dẫn khí nhập thể, không có cách nào tu tiên, Vân Ca nhớ lại lúc trước lần đầu tiên dẫn tiểu đồ nhi đến hậu sơn, tiểu đồ nhi vừa khóc vừa cùng băng thú lớn hơn mình liều mạng, còn nói không muốn nàng bỏ rơi nàng ấy.
Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, tiểu đồ đệ không có cách nào dẫn khí nhập thể cũng không phải chuyện xấu, chí ít, không ai mơ ước một hài tử bình thường không thể dẫn khí nhập thể, cũng sẽ không bị người xem như tuyệt hảo lô đỉnh, cho dù là thuần âm chi thể cửu âm tuyệt mạch, không có dẫn khí nhập thể như vậy thì chỉ là một người bình thường, Vân Ca đoán, tiểu đồ đệ lúc trước xuất hiện ở thế gian, đại khái chính là nguyên nhân này!
Nhưng….
Vân Ca nhìn ánh mắt mong đợi của tiểu đồ nhi, nàng nói không nên lời….
“Vậy phải đáp ứng sư tôn, lúc học tập phải nghe lời, biết không?” Vân Ca xoa đầu tiểu đồ nhi, trong lòng đã bắt đầu suy nghĩ làm sao có thể khiến tiểu đồ nhi tổn thương ít nhất.
Trong khoảng thời gian này, Vân Ca cũng không biết, bởi vì sự tình của nàng, Vân Phù Môn đã xích mích.
Có người nói , “Đại sư tỷ không hổ là đại sư tỷ, cư nhiên trực tiếp săn giết Hỏa Diễm Thú cấp tám, nhưng lại không dùng tuyệt sát!” Tuyệt sát là dùng bản mạng linh mạch đánh ra tuyệt chiêu, Vân Ca đã dùng là bởi vì sau khi dùng tuyệt sát, linh lực trong cơ thể sẽ thiếu, nhưng ngày đó tất cả mọi người thấy đại sư tỷ nhà nàng dùng linh lực trực tiếp tát nhị sư huynh, điều này chứng tỏ cái gì, chứng tỏ đại sư tỷ không dùng tuyệt sát a!”
Sau đó tận lực bồi tiếp,: “Đại sư tỷ đã chọn đại đệ tử, chỉ chờ kết đan thì có thể trực tiếp nhập môn.” Phản ứng của mọi người chính là lớn sư tỷ không hổ là đại sư tỷ, thu đại đệ tử sớm như vậy đã quyết định rồi!
Sau đó cũng không lâu lắm: “Đại đệ tử mà đại sư tỷ đã chọn dẫn khí nhập thể đều làm không được, chỉ có thể làm nhị đệ tử….” Mọi người không biết nên nói cái gì…..
Cho nên khi Vân Ca dẫn tiểu đồ nhi Huyễn Mạt xuất hiện ở chủ phong của Vân Phù Môn, ánh mắt của mọi người đã tập trung đến!
Cho dù là nắm tay một tiểu hài tử hoạt bát nhưng Vân Ca mặt không biểu tình như trước cho mọi người một loại cảm giác xa cách thanh lãnh không dính khói lửa.
Trong lòng tất cả đệ tử, đại sư tỷ là tồn tại không thể vượt qua, nên vĩnh viễn cao cao tại thượng, cho nên cũng không có người tiến lên tiếp lời, Vân Ca cũng đã thành thói quen.
Tác giả :
Mãn Thành Thì Quang