Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)
Chương 91: Công lược nam chủ ‘thúc thúc’ (8)
Editor: HD
Điền Mật lớn lên rất giống ba Điền, mỗi lần ông nội Điền nhìn thấy Điền Mật, đều giống như nhìn xuyên qua người Điền Mật, thấy con trai của mình.
“Vâng ạ! Hiện tại Điền Điền là thiếu nữ rồi!” Điền Mật cười hì hì trả lời ông nội Điền, quân cờ trong tay hạ xuống.
“Ừm, đại thiếu nữ. Điền Điền muốn tìm bạn trai như thế nào?” Ông nội Điền nói xong, cũng đặt con cờ xuống bàn cờ.
“Giống như chú.” Ông nội Điền vừa nói xong, Điền Mật lập tức đáp lời, hoàn toàn không chút suy nghĩ, y hệt phản xạ có điều kiện.
Ông nội Điền ngẩn người, lập tức cười, nhỏ giọng nói: “Thôi, thôi, đều là số mệnh!”
“Hửm? Số mệnh gì? Ông nội, con thắng rồi!” Điền Mật không nghe rõ ông nội Điền nói cái gì, đi thêm một nước cờ nữa, thắng. Cô nhếch môi, cười vô cùng đắc ý.
Ông nội Điền giơ tay nhéo mũi nàng: “Ừ ừ ừ, con thắng rồi!”
Điền Mật và Qúy Quân Ngôn ở lại ăn cơm tối xong mới rời đi, mặc dù trong lòng ông nội Điền vẫn không muốn, nhưng nhìn thấy Điền Mật nắm tay Qúy Quân Ngôn. Nhớ lại những lời Qúy Quân Ngôn nói: “Sau khi kết hôn với Điền Điền, sẽ quay về đây sống.”
Ông nội Điền cảm thấy, hình như, thay vì gả Điền Mật cho một người đàn ông không quen biết, chi bằng gả Qúy Quân Ngôn, người ông trông coi từ nhỏ đến lớn.
Ít nhất, ông ta biết Qúy Quân Ngôn sẽ rất để ý chăm sóc Điền Mật, ông tin rằng, Qúy Quân Ngôn sẽ đối xử thật tốt với Điền Mật.
“Tối nay Điền Điền có kế hoạch gì không?” Qúy Quân Ngôn vừa lái xe khỏi vùng ngoại thành, đồng thời nói chuyện với Điền Mật ngồi ghế phụ lái.
“Ừm?” Kế hoạch gì chứ? Điền Mật ngây người nhìn Qúy Quân Ngôn, không thể không nói, hôm nay chú, thật sự là rất dịu dàng ~ đến mức cô không kịp thích ứng.
“Vậy chúng ta đi xem phim đi?” Qúy Quân Ngôn suy nghĩ, có vẻ như khi nam nữ hẹn hò đều thích đi xem phim?
Điền Mật cười thầm trong lòng, chú, người thật đáng yêu quá rồi. Nhưng trên mặt vẫn tỏ ra vẻ hưng phấn: “Được ạ!”
Điền Mật lấy điện thoại ra xem bữa nay chiếu phim gì, thật ra ý tứ của Qúy Quân Ngôn là xem một bộ phim tình cảm, kết quả sau khi Điền Mật nhìn thấy phim kinh dị liền nhất quyết muốn xem, Qúy Quân Ngôn bất đắc dĩ đồng ý với cô.
Điền Mật đi trước tìm chỗ ngồi, một tay Qúy Quân Ngôn cầm lấy bỏng ngô, tay còn lại cầm ly coke. Hai người ngồi xuống xong, Điền Mật hết sức vui vẻ, cười toét miệng.
Qúy Quân Ngôn nhìn thấy Điền Mật cười ngây ngô như vậy, cảm thấy cô thật là đáng yêu.
Hắn đưa bỏng ngô và coke cho Điền Mật, vốn định cầm bỏng ngô giúp Điền Mật, nhưng Điền Mật muốn tự mình cầm, Điền Mật nhỏ người, ôm túi bỏng ngô cỡ bự, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.
Phim bắt đầu, Điền Mật không hề chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, đã sớm vứt Qúy Quân Ngôn ra sau đầu. Đây là lần đầu tiên cô xem phim chiếu rạp nha, cô thích nhất là phim kinh dị, thật là vui quá!
Phim đạt tới cao trào. Các cô gái trong rạp đã sớm la hét chói tai, còn Điền Mật không chút sợ hãi, lại bị tiếng la của mấy cô gái làm cho đau đầu.
Qúy Quân Ngôn nhìn đôi tình nhân trước mặt, cô gái kia sợ hãi nhào vào lòng người bạn trai. Hắn đầy mong đợi liếc mắt nhìn Điền Mật, nhưng phát hiện vẻ mặt Điền Mật vô cùng hưng phấn, tập trung coi phim hoàn toàn không chút sợ hãi nào.
Hắn có chút thất vọng, nhưng nghĩ kĩ lại, Điền Mật từng kể với hắn trong nhà ma vui vẻ cỡ nào, thì làm sao có thể sợ phim kinh dị chứ.
Quả nhiên, Điền Điền của hắn rất đặc biệt, mạnh mẽ hơn những cô gái kia rất rất nhiều, Điền Điền của hắn là độc nhất vô nhị.
Không thể phủ nhận, trong mắt tình nhân hóa Tây Thi, trước kia Qúy Quân Ngôn đã rất yêu thích Điền Mật, hiện tại càng không cần phải nói rồi.
Xem phim xong, Điền Mật thỏa mãn đi theo Qúy Quân Ngôn về nhà.
Buổi tối, Điền Mật vừa tắm rửa xong đi ra, liền thấy Qúy Quân Ngôn mặc đồ ngủ, ngồi trên giường cô, trong tay cầm di động của cô.
Điền Mật nhíu mày, đi đến bên cạnh Qúy Quân Ngôn, ngồi xuống, dùng cằm đè lên vai hắn: “Chú đang coi cái gì vậy?”
Qúy Quân Ngôn nghiêng người, giơ tay ôm Điền Mật vào ngực: “Hồi nãy, nghe thấy tiếng điện thoại kêu, nên tới xem. Điền Điền không để ý chứ?”
Điền Mật lắc đầu: “Không sao ạ.”
Qúy Quân Ngôn hết sức hài lòng, nhẹ nhàng vuốt tóc Điền Mật: “Chú nghĩ rồi, chú cảm thấy, Điền Điền còn nhỏ, học tập quan trọng hơn, nên không cần yêu sớm. Điền Điền nghĩ sao?”
Hắn đọc được tin nhắn của Điền Mật với Lâm Tuyết Nhi, trong đó Lâm Tuyết Nhi hầu như toàn nói Lâm Hạo tài giỏi thế nào, tốt thế nào, sao Điền Mật lại không thích.
Điều này làm hắn cực kì lo lắng, chỉ sợ không chú ý một chút, Điền Mật sẽ chấp nhận Lâm Hạo.
Điền Mật ngước mắt nhìn hắn, trong mắt là sự khó hiểu: “Trước đó chú nói cháu trưởng thành rồi? Chỉ cần không ảnh hưởng tới kết quả học tập, thì vẫn được yêu đương.”
Nhìn ánh mắt trong suốt của Điền Mật, Qúy Quân Ngôn có chút chột dạ khụ khụ: “Chuyện đó, chú cảm thấy, hiện tại đàn ông con trai, đa số đều quá lăng nhăng, chú sợ bọn họ làm tổn thương Điền Điền.”
Điền Mật gật đầu, rời khỏi cái ôm của Qúy Quân Ngôn, sau đó nói: “Cháu hiểu rồi, chú, cháu muốn đi ngủ, ngày mai phải đi học, chú ngủ ngon.”
Nói xong, Điền Mật liền nằm xuống giường, đắp chăn, chuẩn bị đi ngủ.
Thật ra Qúy Quân Ngôn muốn ngủ chung với Điền Mật, nhưng suy nghĩ một hồi, hắn cúi người hôn lên trán Điền Mật: “Điền Điền ngủ ngon.” Sau đó rời khỏi phòng Điền Mật.
Ngày hôm sau, vẫn là Qúy Quân Ngôn gọi Điền Mật dậy, nhưng trước khi đánh thức Điền Mật hắn lén ăn vụng đậu hủ.
Qúy Quân Ngôn đưa Điền Mật đến trường.
Cởi giây an toàn ra, đang chuẩn bị xuống xe, trước cửa trường học Lâm Tuyết Nhi và Lâm Hạo đang đứng.
“Điền Mật!” Lâm Tuyết Nho gọi cô một tiếng, Điền Mật quay đầu, thấy hai người đó liền nở nụ cười: “Tuyết Nhi, Lâm học trưởng.”
Qúy Quân Ngôn đang định rời đi, chợt thấy Lâm Hạo, Qúy Quân Ngôn cảm thấy khá lo lắng. Bởi vì Điền Mật từng nói muốn chấp nhận Lâm Hạo.
Qúy Quân Ngôn gọi Điền Mật lại, Điền Mật quay đầu nhìn hắn: “Chú, cháu đi trước đây, chú lái xe cẩn thận.” Điền Mật vẫy tay chào Qúy Quân Ngôn.
Qúy Quân Ngôn cười nói: “Điền Điền không cho chú một cái goodbyekiss sao?”
Điền Mật ngẩn người, lập tức cúi đầu muốn hôn lên mặt Qúy Quân Ngôn, Qúy Quân Ngôn hơi nghiêng đầu, cái hôn của Điền Mật rơi xuống khóe miệng của hắn.
Cơ thể Qúy Quân Ngôn cứng ngắc, thiếu chút nữa không khống chế được muốn chìm sâu vào cái hôn này.
Điền Mật trợn mắt, lưng thẳng đứng, mặt đỏ hồng, sau đó cúi đầu nói: “Gặp chú sau.” Mở cửa rời khỏi xe.
Nhìn dáng vẻ Điền Mật chạy mất dép, Qúy Quân Ngôn phù một tiếng bật cười, tâm tình cực kì tốt.
Hắn liếc mắt nhìn sắc mặt tái nhợt của Lâm Hạo, hài lòng nổ máy xe rời đi.
Điền Mật đi đến bên cạnh hai người, Lâm Tuyết Nhi khoát tay cô đi.
Điền Mật lớn lên rất giống ba Điền, mỗi lần ông nội Điền nhìn thấy Điền Mật, đều giống như nhìn xuyên qua người Điền Mật, thấy con trai của mình.
“Vâng ạ! Hiện tại Điền Điền là thiếu nữ rồi!” Điền Mật cười hì hì trả lời ông nội Điền, quân cờ trong tay hạ xuống.
“Ừm, đại thiếu nữ. Điền Điền muốn tìm bạn trai như thế nào?” Ông nội Điền nói xong, cũng đặt con cờ xuống bàn cờ.
“Giống như chú.” Ông nội Điền vừa nói xong, Điền Mật lập tức đáp lời, hoàn toàn không chút suy nghĩ, y hệt phản xạ có điều kiện.
Ông nội Điền ngẩn người, lập tức cười, nhỏ giọng nói: “Thôi, thôi, đều là số mệnh!”
“Hửm? Số mệnh gì? Ông nội, con thắng rồi!” Điền Mật không nghe rõ ông nội Điền nói cái gì, đi thêm một nước cờ nữa, thắng. Cô nhếch môi, cười vô cùng đắc ý.
Ông nội Điền giơ tay nhéo mũi nàng: “Ừ ừ ừ, con thắng rồi!”
Điền Mật và Qúy Quân Ngôn ở lại ăn cơm tối xong mới rời đi, mặc dù trong lòng ông nội Điền vẫn không muốn, nhưng nhìn thấy Điền Mật nắm tay Qúy Quân Ngôn. Nhớ lại những lời Qúy Quân Ngôn nói: “Sau khi kết hôn với Điền Điền, sẽ quay về đây sống.”
Ông nội Điền cảm thấy, hình như, thay vì gả Điền Mật cho một người đàn ông không quen biết, chi bằng gả Qúy Quân Ngôn, người ông trông coi từ nhỏ đến lớn.
Ít nhất, ông ta biết Qúy Quân Ngôn sẽ rất để ý chăm sóc Điền Mật, ông tin rằng, Qúy Quân Ngôn sẽ đối xử thật tốt với Điền Mật.
“Tối nay Điền Điền có kế hoạch gì không?” Qúy Quân Ngôn vừa lái xe khỏi vùng ngoại thành, đồng thời nói chuyện với Điền Mật ngồi ghế phụ lái.
“Ừm?” Kế hoạch gì chứ? Điền Mật ngây người nhìn Qúy Quân Ngôn, không thể không nói, hôm nay chú, thật sự là rất dịu dàng ~ đến mức cô không kịp thích ứng.
“Vậy chúng ta đi xem phim đi?” Qúy Quân Ngôn suy nghĩ, có vẻ như khi nam nữ hẹn hò đều thích đi xem phim?
Điền Mật cười thầm trong lòng, chú, người thật đáng yêu quá rồi. Nhưng trên mặt vẫn tỏ ra vẻ hưng phấn: “Được ạ!”
Điền Mật lấy điện thoại ra xem bữa nay chiếu phim gì, thật ra ý tứ của Qúy Quân Ngôn là xem một bộ phim tình cảm, kết quả sau khi Điền Mật nhìn thấy phim kinh dị liền nhất quyết muốn xem, Qúy Quân Ngôn bất đắc dĩ đồng ý với cô.
Điền Mật đi trước tìm chỗ ngồi, một tay Qúy Quân Ngôn cầm lấy bỏng ngô, tay còn lại cầm ly coke. Hai người ngồi xuống xong, Điền Mật hết sức vui vẻ, cười toét miệng.
Qúy Quân Ngôn nhìn thấy Điền Mật cười ngây ngô như vậy, cảm thấy cô thật là đáng yêu.
Hắn đưa bỏng ngô và coke cho Điền Mật, vốn định cầm bỏng ngô giúp Điền Mật, nhưng Điền Mật muốn tự mình cầm, Điền Mật nhỏ người, ôm túi bỏng ngô cỡ bự, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.
Phim bắt đầu, Điền Mật không hề chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, đã sớm vứt Qúy Quân Ngôn ra sau đầu. Đây là lần đầu tiên cô xem phim chiếu rạp nha, cô thích nhất là phim kinh dị, thật là vui quá!
Phim đạt tới cao trào. Các cô gái trong rạp đã sớm la hét chói tai, còn Điền Mật không chút sợ hãi, lại bị tiếng la của mấy cô gái làm cho đau đầu.
Qúy Quân Ngôn nhìn đôi tình nhân trước mặt, cô gái kia sợ hãi nhào vào lòng người bạn trai. Hắn đầy mong đợi liếc mắt nhìn Điền Mật, nhưng phát hiện vẻ mặt Điền Mật vô cùng hưng phấn, tập trung coi phim hoàn toàn không chút sợ hãi nào.
Hắn có chút thất vọng, nhưng nghĩ kĩ lại, Điền Mật từng kể với hắn trong nhà ma vui vẻ cỡ nào, thì làm sao có thể sợ phim kinh dị chứ.
Quả nhiên, Điền Điền của hắn rất đặc biệt, mạnh mẽ hơn những cô gái kia rất rất nhiều, Điền Điền của hắn là độc nhất vô nhị.
Không thể phủ nhận, trong mắt tình nhân hóa Tây Thi, trước kia Qúy Quân Ngôn đã rất yêu thích Điền Mật, hiện tại càng không cần phải nói rồi.
Xem phim xong, Điền Mật thỏa mãn đi theo Qúy Quân Ngôn về nhà.
Buổi tối, Điền Mật vừa tắm rửa xong đi ra, liền thấy Qúy Quân Ngôn mặc đồ ngủ, ngồi trên giường cô, trong tay cầm di động của cô.
Điền Mật nhíu mày, đi đến bên cạnh Qúy Quân Ngôn, ngồi xuống, dùng cằm đè lên vai hắn: “Chú đang coi cái gì vậy?”
Qúy Quân Ngôn nghiêng người, giơ tay ôm Điền Mật vào ngực: “Hồi nãy, nghe thấy tiếng điện thoại kêu, nên tới xem. Điền Điền không để ý chứ?”
Điền Mật lắc đầu: “Không sao ạ.”
Qúy Quân Ngôn hết sức hài lòng, nhẹ nhàng vuốt tóc Điền Mật: “Chú nghĩ rồi, chú cảm thấy, Điền Điền còn nhỏ, học tập quan trọng hơn, nên không cần yêu sớm. Điền Điền nghĩ sao?”
Hắn đọc được tin nhắn của Điền Mật với Lâm Tuyết Nhi, trong đó Lâm Tuyết Nhi hầu như toàn nói Lâm Hạo tài giỏi thế nào, tốt thế nào, sao Điền Mật lại không thích.
Điều này làm hắn cực kì lo lắng, chỉ sợ không chú ý một chút, Điền Mật sẽ chấp nhận Lâm Hạo.
Điền Mật ngước mắt nhìn hắn, trong mắt là sự khó hiểu: “Trước đó chú nói cháu trưởng thành rồi? Chỉ cần không ảnh hưởng tới kết quả học tập, thì vẫn được yêu đương.”
Nhìn ánh mắt trong suốt của Điền Mật, Qúy Quân Ngôn có chút chột dạ khụ khụ: “Chuyện đó, chú cảm thấy, hiện tại đàn ông con trai, đa số đều quá lăng nhăng, chú sợ bọn họ làm tổn thương Điền Điền.”
Điền Mật gật đầu, rời khỏi cái ôm của Qúy Quân Ngôn, sau đó nói: “Cháu hiểu rồi, chú, cháu muốn đi ngủ, ngày mai phải đi học, chú ngủ ngon.”
Nói xong, Điền Mật liền nằm xuống giường, đắp chăn, chuẩn bị đi ngủ.
Thật ra Qúy Quân Ngôn muốn ngủ chung với Điền Mật, nhưng suy nghĩ một hồi, hắn cúi người hôn lên trán Điền Mật: “Điền Điền ngủ ngon.” Sau đó rời khỏi phòng Điền Mật.
Ngày hôm sau, vẫn là Qúy Quân Ngôn gọi Điền Mật dậy, nhưng trước khi đánh thức Điền Mật hắn lén ăn vụng đậu hủ.
Qúy Quân Ngôn đưa Điền Mật đến trường.
Cởi giây an toàn ra, đang chuẩn bị xuống xe, trước cửa trường học Lâm Tuyết Nhi và Lâm Hạo đang đứng.
“Điền Mật!” Lâm Tuyết Nho gọi cô một tiếng, Điền Mật quay đầu, thấy hai người đó liền nở nụ cười: “Tuyết Nhi, Lâm học trưởng.”
Qúy Quân Ngôn đang định rời đi, chợt thấy Lâm Hạo, Qúy Quân Ngôn cảm thấy khá lo lắng. Bởi vì Điền Mật từng nói muốn chấp nhận Lâm Hạo.
Qúy Quân Ngôn gọi Điền Mật lại, Điền Mật quay đầu nhìn hắn: “Chú, cháu đi trước đây, chú lái xe cẩn thận.” Điền Mật vẫy tay chào Qúy Quân Ngôn.
Qúy Quân Ngôn cười nói: “Điền Điền không cho chú một cái goodbyekiss sao?”
Điền Mật ngẩn người, lập tức cúi đầu muốn hôn lên mặt Qúy Quân Ngôn, Qúy Quân Ngôn hơi nghiêng đầu, cái hôn của Điền Mật rơi xuống khóe miệng của hắn.
Cơ thể Qúy Quân Ngôn cứng ngắc, thiếu chút nữa không khống chế được muốn chìm sâu vào cái hôn này.
Điền Mật trợn mắt, lưng thẳng đứng, mặt đỏ hồng, sau đó cúi đầu nói: “Gặp chú sau.” Mở cửa rời khỏi xe.
Nhìn dáng vẻ Điền Mật chạy mất dép, Qúy Quân Ngôn phù một tiếng bật cười, tâm tình cực kì tốt.
Hắn liếc mắt nhìn sắc mặt tái nhợt của Lâm Hạo, hài lòng nổ máy xe rời đi.
Điền Mật đi đến bên cạnh hai người, Lâm Tuyết Nhi khoát tay cô đi.
Tác giả :
Mai Khai