Cả Đời Chỉ Yêu Em
Chương 314: Cậu sướng rồi nhá!
"Nếu như giám đốc không có những chuyện khác, tôi xin phép ra ngoài trước..."
Từ đầu đến cuối, thái độ của Tố Tâm đều rất khách khí!
Bởi vì cô tôn trọng cấp trên của mình.
Đầu ngón tay đang kẹp thuốc lá của Sở Tầm từ từ buông lỏng ra, lặng yên không tiếng động rơi xuống nền đá cẩm thạch lạnh lẽo, vỡ đầy đất.
Sở Tầm há miệng, cũng không biết nên nói cái gì, Sở Tầm nhếch nhếch môi, gật đầu.
Tố Tâm gật đầu sau đó rời khỏi văn phòng của Sở Tầm.
...
Bạch Hiểu Niên bưng chén nước, mang dép lê từ trong phòng quay đi ra, chỉ thấy Tố Tâm đang đeo túi xách đứng ở cửa chờ mình.
Bạch Hiểu Niên thuận tay kẹp tài liệu xuống dưới nách trái, tay phải khoác ở trên cánh tay của Tố Tâm, cười trêu chọc cô: "Ây zaa! Không phải đã kết hôn rồi sẽ trở thành con người của gia đình sao! sáng sớm không ở nhà chăm sóc con trai còn chạy đến nơi này chờ mình!"
Tố Tâm ngại ngùng, đi cùng Bạch Hiểu Niên về phòng hóa trang, một bên từ trong túi xách lấy ra một hộp bánh kẹo cưới đưa cho Bạch Hiểu Niên.
Nhìn hộp gỗ đỏ được đóng gói tinh xảo, Bạch Hiểu Niên nhướn lông mày...
"Cái gì vậy!" Bạch Hiểu Niên suy nghĩ một chút không dám nhận, "Cậu cũng không phải là đưa cho mình, để mình lấp đầy tiền mừng vào chiếc hộp này chứ!!"
Tố Tâm: "..."
"Nghĩ gì thế! Bánh kẹo cưới!"
Bạch Hiểu Niên đem chén nước đưa cho Tố Tâm, tiếp nhận hộp bánh kẹo cưới, cảm thán: "Một hộp bánh kẹo cưới cũng phải làm lịch sự như vậy, xem ra rất đáng tiền..."
Mở hộp gỗ đỏ ra, Bạch Hiểu Niên sững sờ.
God And Diaond Chocoates Chocolate!
Bạch Hiểu Niên bất ngờ...
"God And Diaond Chocoates Chocolate!" Bạch Hiểu Niên nói có phần ngạc nhiên, mà thực ra đã là không tin nổi, "Mình nói này Tố Tố, cậu không phải là móc tiền túi ra mua cho mình đấy chứ!"
"Mình không rảnh rỗi như vậy! Đều là... Kiến Văn chuẩn bị!"
Ba chữ Phó Kiến Văn ở trong miệng Tố Tâm đi vòng vo một vòng, cuối cùng đổi thành hai chữ Kiến Văn.
Dù sao đã là vợ chồng mới cưới, cách xưng hô cũng không nên xa lạ như vậy nữa...
Nhưng, chính vì cái xưng hô này làm Tố Tâm nhớ đến tối hôm qua Phó Kiến Văn bắt cô gọi!
Bên tai Tố Tâm chợt đỏ chót.
"Chậc chậc chậc... Đều nói giá trị bản thân của Phó Kiến Văn không nhỏ, bánh kẹo cưới đều là God And Diaond Chocoates Chocolate! Có thể thấy được là một đại đại đại gia rồi!" Bạch Hiểu Niên lấy cùi chỏ đụng vào Tố Tâm, "Cậu sướng rồi nhá!"
Ánh mắt của Bạch Hiểu Niên lơ đãng quét đến cổ áo của Tố Tâm, bên trong cổ áo mơ hồ lộ ra dấu hôn, ngón tay dài nhỏ của Bạch Hiểu Niên nắm chặt cổ áo Tố Tâm, kéo ra nhìn, sau đó cười chêu chọc cô.
"Có phải là sáng sớm hôm trước cậu tham gia hôn lễ xong buổi chiều liền đi làm đăng kí kết hôn!" Bạch Hiểu Niên ôm bánh kẹo trong lồng ngực, cười trên sự đau khổ của người khác, có ý riêng nhìn về phía phần gáy của Tố Tâm, "Cùng một ngày kết hôn, nhưng ở cậu có thể nhìn ra được tối hôm qua hai người đã ngọt ngào như thế nào, còn Hạ Hàm Yên không biết tối hôm qua thê thảm đến mức nào..."
Nhìn Tố Tâm một mặt mờ mịt, Bạch Hiểu Niên nói: "Chuyện trên mạng xã hội cậu không biết sao!"
Tố Tâm lắc đầu.
"Chịu cậu rồi! Có phải hiện tại ngoài người nhà Phó Kiến Văn ra ai cậu cũng không quan tâm ai nữa rồi không!"
Bạch Hiểu Niên nói xong, lấy điện thoại di động ra đưa cho Tố Tâm xem...
Tố Tâm nắm lấy điện thoại di động nhìn màn ảnh, bị tia sáng mặt trời chiếu vào mắt, chiếu vào màn hình điện thoại di động, có phần chói mắt.
*Hãy bỏ phiếu cho sữa nhé *
Từ đầu đến cuối, thái độ của Tố Tâm đều rất khách khí!
Bởi vì cô tôn trọng cấp trên của mình.
Đầu ngón tay đang kẹp thuốc lá của Sở Tầm từ từ buông lỏng ra, lặng yên không tiếng động rơi xuống nền đá cẩm thạch lạnh lẽo, vỡ đầy đất.
Sở Tầm há miệng, cũng không biết nên nói cái gì, Sở Tầm nhếch nhếch môi, gật đầu.
Tố Tâm gật đầu sau đó rời khỏi văn phòng của Sở Tầm.
...
Bạch Hiểu Niên bưng chén nước, mang dép lê từ trong phòng quay đi ra, chỉ thấy Tố Tâm đang đeo túi xách đứng ở cửa chờ mình.
Bạch Hiểu Niên thuận tay kẹp tài liệu xuống dưới nách trái, tay phải khoác ở trên cánh tay của Tố Tâm, cười trêu chọc cô: "Ây zaa! Không phải đã kết hôn rồi sẽ trở thành con người của gia đình sao! sáng sớm không ở nhà chăm sóc con trai còn chạy đến nơi này chờ mình!"
Tố Tâm ngại ngùng, đi cùng Bạch Hiểu Niên về phòng hóa trang, một bên từ trong túi xách lấy ra một hộp bánh kẹo cưới đưa cho Bạch Hiểu Niên.
Nhìn hộp gỗ đỏ được đóng gói tinh xảo, Bạch Hiểu Niên nhướn lông mày...
"Cái gì vậy!" Bạch Hiểu Niên suy nghĩ một chút không dám nhận, "Cậu cũng không phải là đưa cho mình, để mình lấp đầy tiền mừng vào chiếc hộp này chứ!!"
Tố Tâm: "..."
"Nghĩ gì thế! Bánh kẹo cưới!"
Bạch Hiểu Niên đem chén nước đưa cho Tố Tâm, tiếp nhận hộp bánh kẹo cưới, cảm thán: "Một hộp bánh kẹo cưới cũng phải làm lịch sự như vậy, xem ra rất đáng tiền..."
Mở hộp gỗ đỏ ra, Bạch Hiểu Niên sững sờ.
God And Diaond Chocoates Chocolate!
Bạch Hiểu Niên bất ngờ...
"God And Diaond Chocoates Chocolate!" Bạch Hiểu Niên nói có phần ngạc nhiên, mà thực ra đã là không tin nổi, "Mình nói này Tố Tố, cậu không phải là móc tiền túi ra mua cho mình đấy chứ!"
"Mình không rảnh rỗi như vậy! Đều là... Kiến Văn chuẩn bị!"
Ba chữ Phó Kiến Văn ở trong miệng Tố Tâm đi vòng vo một vòng, cuối cùng đổi thành hai chữ Kiến Văn.
Dù sao đã là vợ chồng mới cưới, cách xưng hô cũng không nên xa lạ như vậy nữa...
Nhưng, chính vì cái xưng hô này làm Tố Tâm nhớ đến tối hôm qua Phó Kiến Văn bắt cô gọi!
Bên tai Tố Tâm chợt đỏ chót.
"Chậc chậc chậc... Đều nói giá trị bản thân của Phó Kiến Văn không nhỏ, bánh kẹo cưới đều là God And Diaond Chocoates Chocolate! Có thể thấy được là một đại đại đại gia rồi!" Bạch Hiểu Niên lấy cùi chỏ đụng vào Tố Tâm, "Cậu sướng rồi nhá!"
Ánh mắt của Bạch Hiểu Niên lơ đãng quét đến cổ áo của Tố Tâm, bên trong cổ áo mơ hồ lộ ra dấu hôn, ngón tay dài nhỏ của Bạch Hiểu Niên nắm chặt cổ áo Tố Tâm, kéo ra nhìn, sau đó cười chêu chọc cô.
"Có phải là sáng sớm hôm trước cậu tham gia hôn lễ xong buổi chiều liền đi làm đăng kí kết hôn!" Bạch Hiểu Niên ôm bánh kẹo trong lồng ngực, cười trên sự đau khổ của người khác, có ý riêng nhìn về phía phần gáy của Tố Tâm, "Cùng một ngày kết hôn, nhưng ở cậu có thể nhìn ra được tối hôm qua hai người đã ngọt ngào như thế nào, còn Hạ Hàm Yên không biết tối hôm qua thê thảm đến mức nào..."
Nhìn Tố Tâm một mặt mờ mịt, Bạch Hiểu Niên nói: "Chuyện trên mạng xã hội cậu không biết sao!"
Tố Tâm lắc đầu.
"Chịu cậu rồi! Có phải hiện tại ngoài người nhà Phó Kiến Văn ra ai cậu cũng không quan tâm ai nữa rồi không!"
Bạch Hiểu Niên nói xong, lấy điện thoại di động ra đưa cho Tố Tâm xem...
Tố Tâm nắm lấy điện thoại di động nhìn màn ảnh, bị tia sáng mặt trời chiếu vào mắt, chiếu vào màn hình điện thoại di động, có phần chói mắt.
*Hãy bỏ phiếu cho sữa nhé *
Tác giả :
Mạc Vân Trà Sữa