Bưu Hãn Dân Quê
Chương 105: Trăm mẫu ruộng tốt
Ở nhà lại nghỉ ngơi hai ngày, Hắc Muội lại một bộ dạng sinh long hoạt hổ, Tam Mộc ngược lại cùng sính lễ của hắn hắc mã một lần nữa vô cùngthân thiết, ngay cả con la trong nhà cũng cùng các nàng quen thân.
Liễu Phượng Nhi đã chính thức đổi tên thành Phùng Liễu Phượng.
Nàng từ nhỏ đã là cô nhi, trí nhớ ban đầu chính là thời điểm sáu bảytuổi bị má mìn bán vào Bạch phủ, vẫn không người thân thích , sau đó lại một phen biến cố, nay thế nhưng lại có nhà , nhìn tên mình trên hộ tịch rơi lệ đầy mặt, khóc đến độ dừng không được, một nhà Phùng Quý nhìnthấy cũng rất chua xót .
Người trong thôn không khỏi đối với nàng cũng thương tiếc một ít.
Đã là thời tiết cuối hạ vào thu, điền trong ruộng đồng nơi nơi trànngập bầu không khí mùa thu hoạch, mọi người lòng tràn đầy vui mừng chờđợi .
Hôm nay một nhà Hắc Muội chuẩn bị đi Thanh thành nhìn xem một trămmẫu ruộng tốt, người một nhà đều xuất động, thứ nhất lúc đi qua trấn cóthể ghé vào thăm Cát Tường, thứ hai xem như người một nhà đều thừa dịptrước khi thu hoạch vụ thu bận rộn đi ra ngoài giao du một phen.
Hôm qua Phùng Quý đã chuẩn bị xong vài thứ cho Cát Tường , một gói to khoai tây đều là mới đào , còn có rau cải trong vườn, vừa vặn có thểđem con la mấy ngày trước Hắc Muội mượn Lâm thúc trả lại.
Béo Nha hai ngày nay luôn làm quần áo con nít, khá bận rộn , hôm quađã làm xong, xem như tấm lòng của dì ba nàng , Tứ Nha cũng không thểchê, trực tiếp xách hai con gà .
Liễu Phượng Nhi là người chịu khó , mấy ngày nay không có việc gìliền ở trong phòng Tứ Nha làm quần áo, lấy ra vừa thấy mọi người đềukhoe khéo tay, dựa vào gặp qua Cát Tường cùng Lâm thúc, làm cho mỗingười một bộ mùa thu .
Tam Mộc nhìn Hắc Muội cười đến tề mi lộng nhãn, đây là chê cười HắcMuội, xem nàng chuẩn bị gì cho Cát Tường, Hắc Muội khiêu khích nháy mắt, không nói hai lời trực tiếp lấy ra một đôi nguyên bảo bằng bạc, “Thếnào, đủ thành ý đi!”
Tam Mộc vừa thấy cười nhạo, “Tục khí!”Rước lấy người trong nhà một trận vui cười.
“Ta đây là thực tế!”Hắc Muội mười phần khí phách .
Bất quá lễ vật này Cát Tường và Lâm thúc vô cùng vui vẻ nhận, đều là người một nhà , cũng không có ra vẻ khách sáo.
Cả nhà bởi vì là trời vừa sáng đã xuất phát cũng không có ăn sáng,đến trấn trời sáng hẵn, vì thế Lâm thúc đơn giản ở bên ngoài mua đậu hoa bánh bao bánh quẩy về ăn.
Vừa dọn xong điểm tâm, bởi vì bánh quẩy xem như tươi mới, Béo Nha cướp vài cái ăn, Ngô Bảo Nhi nhìn thấy ha ha cười không ngừng.
Bất quá hắn vẫn cho rằng nhìn Béo Nha ăn là một loại hưởng thụ, vìthế đem bánh quẩy của mình đều cho Béo Nha . Nào ngờ Béo Nha mới ăn được mấy cái lại uống vào một chén đậu hoa đã buồn nôn, ngồi xổm ở góc tường nôn khan nước mắt đều chảy ra . Ngô Bảo Nhi gấp đến độ sắp khóc.
Tứ Nha còn giễu cợt nàng tham ăn , nhưng Phùng Quý có hiểu biết ,liên tục nháy mắt với Hắc Muội , nửa ngày nàng mới hiểu được, vô cùngkinh hỉ hỏi Béo Nha, “Béo Nha, nguyệt sự tháng này có đến không?”
Béo Nha còn mơ hồ , thế nào nhị tỷ đột nhiên hỏi kinh nguyệt, chưa đợi nàng hồi đáp Ngô Bảo Nhi đã mở lời, “Không!”
Nhất thời mọi người biểu tình phấn khích, Ngô Bảo Nhi lúc đầu xấu hổ sau trong lòng đoán được kinh hỉ.
Hắc Muội đã bỏ chạy ra sân, thẳng đến nhà Vương đại phu ở đầu trấn.
Trong lo lắng chờ đợi Vương đại phu bắt mạch xong rốt cục chiếm được tin vui, Béo Nha có thai .
Phùng Quý đối mặt hai nữ nhi đều có hỉ cao hứng phát khóc, chốc látlôi kéo tay Lâm thúc, chốc lát lại đi kéo tay Ngô Bảo Nhi , cuối cùnglại ôm Tam Mộc một cái, còn nhỏ giọng nói, “Tam Mộc, còn thiếu con , cần phải ra sức a!”
Bên cạnh Hắc Muội vừa vặn nghe được, ánh mắt Tam Mộc cười như không cười quay lại thật sự là xấu hổ vô cùng .
“Trách không được nhị tỷ nói ta mông lớn dễ sinh!”Béo Nha vuốt bụng ngây ngô cười , một câu đem cả nhà đều chọc cười .
Kể từ đó mọi người không thể không thay đổi hành trình.
Bởi vì Vương đại phu nói Béo Nha có lẽ mang thai đã hai tháng , nhưvậy tính ngày không thua kém Cát Tường bao nhiêu, nhưng hai người đều là ba tháng đầu, cho nên vẫn nên thận trọng, huống chi Cát Tường lúc trước từng lưu sản, càng phải chú ý.
Vì thế Béo Nha liền lưu lại làm bạn với Cát Tường, vừa vặn một đôiphụ nữ có thai cũng có thể trao đổi kinh nghiệm cho nhau , Ngô Bảo Nhikhẳng định là không rời Béo Nha , hai nữ nhi đều mang thai cần chiếu cố, Phùng Quý hiện tại đối với thôn trang a, ruộng tốt a, giao du a, đềukhông có hứng thú , chuẩn bị ở bên hai nữ nhi .
Lâm thúc cũng rất vui khi vợ chồng Béo Nha cùng cha vợ ở lại nhà hắn một thời gian , như vậy Cát Tường cũng vui vẻ .
Hắn trực tiếp đi ra ngoài mua đồ dùng sinh hoạt mới, bao gồm giường,ngoại trừ giường của hắn và Cát Tường, một giường nhỏ cho Phùng Quý ngủ, hắn chuẩn bị mua một cái giường mới cho Béo Nha và Ngô Bảo Nhi, giườnglớn.
Trong viện lập tức náo nhiệt lên, mỗi người vui vẻ phấn chấn .
Cuối cùng chỉ có Tứ Nha và Liễu Phượng Nhi đi theo Hắc Muội Tam Mộc đi xem ruộng tốt ở Thanh thành.
Vốn một đống người , hiện tại chỉ còn lại có bốn người , cho nên xela của Lâm thúc cho ba nữ tử ngồi, Tam Mộc một mình cưỡi ngựa.
Vừa đi, một bên cảm thụ được đầu thu trời cao khí sảng.
Nửa buổi sáng rốt cục đi tới một trăm mẫu ruộng tốt bên cạnh Thanh thành thành.
Liễu Phượng Nhi nói, “Hắc Muội, ta đã tới thôn trang.”
Hắc Muội vừa nghe vốn thấy kỳ lạ, nghe Liễu Phượng Nhi giải thíchxong mới biết thì ra chỗ thôn trang một trăm mẫu ruộng tốt trước kia làsản nghiệp tổ tiên Bạch gia.
Hắc Muội nhìn nhìn Tam Mộc hai người ngầm hiểu, xem ra lai lịch mộttrăm mẫu ruộng tốt này là vòng vo vài lần mới đến tay trưởng công chúa,sau đó cho Tam Mộc .
Lại nói tiếp bọn họ cũng dụng tâm lương khổ, nhưng về phương diệnkhác Hắc Muội lại nghĩ có phải bên cạnh Tam Mộc cất dấu rất nhiều cơ sởngầm hay không, các nàng nhất cử nhất động ở kinh thành đều bị giám thị.
Bất quá nàng là người độ lượng, dù sao chính mình cùng Tam Mộc anphận thủ thường sống cũng không sợ cái gì, nói không chừng trưởng côngchúa đối với Tam Mộc là quan ái chiếu cố thôi, dù sao cũng là tỷ đệruột.
Nghĩ như vậy trong lòng Hắc Muội sáng tỏ thông suốt , Tam Mộc rõ ràng đã cảm giác được cảm xúc của nàng, liền trấn án, bốn người thế nàychuẩn bị vào trang .
Thực hiển nhiên đó là một thôn trang xây dựng vô cùng chu đáo, thiếtbị kiến trúc rất hoàn thiện, lúc này đang một mảnh khí thế ngất trời.
Ruộng tốt tênh mông bát ngát bằng phẳng trong ngày mùa tươi tốt trànngập, một mảnh đồng ruộng lớn bị cắt thành từng khối chỉnh tề, khe rãnhđồng ruộng nước róc rách, mỗi bờ ruộng chỗ khe rãnh đều có nông nhânđang bận rộn .
Liễu Phượng Nhi giới thiệu , thôn trang này nghe nói là nằm trên khối đất cao nhất Thanh thành, bởi vì xung quanh đều tiến gần hồ, một nămbốn mùa cũng không thiếu nước, chính giữa còn có một con kênh nước sâu,hình thành rãnh thoát nước vô cùng kỹ càng.
Vẫn dọc theo xe ngựa tiến đến chính giữa, ở trước đỉnh núi râm mát, Liễu Phượng Nhi nói, “Đây là thôn trang Bạch gia xây dựng.”
Thật đúng là thôn trang này được xây dựng vô cùng chú trọng, phân làm ba tầng, phía dưới cùng vây quanh bên ngoài một vòng là nhà cửa thấpbé, cửa phòng đều hướng bên ngoài , hình thành tường vây, chỗ cửa lớn có một nam nhân hơn bốn mươi tuổi thấy ngựa và xe la chạy nhanh tới hỏi.
Tam Mộc trực tiếp báo danh, nam nhân kia vừa nghe lập tức quỳ xuống, “Lý Đại Não bái kiến ông chủ mới.”
Liễu Phượng Nhi đối với Hắc Muội thấp giọng nói, “Hắn là phụ tráchquản lý thôn trang, trước kia vẫn là hắn đi liên lạc với Bạch gia.”
“Hắn làm người như thế nào?”
“Là người khôn khéo chịu khó !”
Tầng thứ hai chính là kho lúa, vì phòng cháy phòng trộm, kho lúa đềulà độc lập , chung quanh ba thước không có bất luận cây cối gì, tất cảđều là cát , lại hướng lên trên chính là nội trang .
Tứ Nha nhìn những nhà cửa rất khác biệt hô to thật đẹp a!
Bất quá này đó nhà cửa làm được thật sự tinh xảo rất khác biệt, trách không được Liễu Phượng Nhi nói Bạch gia trước kia vào mùa hè nóng bứcsẽ tới nơi này nghỉ ngơi thời gian.
Hai tầng tiểu lâu tất cả đều làm bằng gỗ , hơn nữa ba mặt tiểu lâuvây quanh trong viện trải qua một dòng suối, nước trong suốt róc ráchchảy, trung gian tất cả đều là hoa cỏ dây leo, giờ phút này đang xanh um tươi tốt.
“Nhị tỷ, phía sau còn có một cái gì đó thật lớn a!”
Tứ Nha ở phía sau viện hô, các nàng đi qua vừa thấy thì ra là mộtguồng nước lớn, bên kia núi là một hồ nhỏ, hơn nữa mặt này không có câycối, tất cả đều là bụi cây hoa hoa cỏ cỏ thấp lùn, đặc biệt đẹp.
Hắc Muội cao hứng cùng Tứ Nha nơi nơi nhảy lên, Tam Mộc nhìn thấy hé miệng cười không ngừng .
Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nha ở phía trước chờ Lý Đại Não triệu tập tá điền trong thôn trang lại ra mắt ông chủ mới.
Hắc Muội và Tam Mộc hai người lên lầu nhìn xem, bên trong tiểu lâu vô cùng đầy đủ, vật dụng gia đình đều có , chỉ là giường không có đệm chăn mà thôi.
“Đêm nay chúng ta ở đây ngủ một đêm đi!”Tam Mộc nói.
“Được!”Hắc Muội vui vẻ đáp ứng.
Đợi cho người đến đông đủ lúc xuống lầu mới phát hiện trong thôntrang không có bao nhiêu người, Lý Đại Não giải thích nói lúc đầu trongthôn trang có phân nửa người là ký khế ước bán mình, thời điểm Bạch giabán thôn trang cũng bán cùng , còn lại hơn hai mươi người đều là tá điền phụ cận trong thôn.
“Để Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nha ở lại chỗ này điểm danh, chúng ta đi phía sau xem chút!”Tam Mộc cười tủm tỉm nói.
Hắc Muội vốn muốn tự mình điểm danh , sau đó lại nghĩ Liễu Phượng Nhi quen thuộc hơn, nói sau nếu nàng có chuyện làm hẳn là cũng vui vẻ chútđi, vì thế trực tiếp phủi tay.
“Đi nơi nào a?”Hắc Muội hỏi, Tam Mộc lôi kéo nàng đi thắng phía Nam.
Triền núi tựa như vùng ngoại ô, thật sự đặc biệt xinh đẹp.
Gió cuốn thảo liễu, bụi phấn rơi xuống, ánh nắng chiếu rọi xuống hoasen bích thuỷ, dưới cái nóng oi bức người nhìn thấy liền vui vẻ thoảimái.
Đi xuống xuyên qua cây cối dĩ nhiên là một dòng suối, dòng suối trước sân chính là đến từ đây , ở trong này tụ tập thành một thác nước trong, xanh xanh lục lục.
“Sao chàng biết ở đây có thác nước?”
Tam Mộc nhìn Hắc Muội kinh ngạc đắc ý nhíu mày, “Có muốn uyên ương nghịch nước không?”
Hắc Muội cả kinh nhìn Tam Mộc, “Chàng điên rồi?”
Tam Mộc khiêu khích nhìn nàng một cái, hai mắt kích động trong suốtcó khuynh hướng tức giận , liền như vậy trực tiếp bắt đầu cởi áo tháothắt lưng , Hắc Muội nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm.
Cứ như thế ở dưới ánh nắng chói chang, thân hình cao to lực lưỡng, da thịt như ngọc bích, trực tiếp lộ ra trước mắt Hắc Muội, nàng vội vàngrũ mắt xuống, trong lòng như dòng suối trước mắt chảy róc rách, lónglánh nhè nhẹ thấy đáy lạnh lẽo.
Nàng một mặt ửng hồng, tâm hoảng ý loạn, dung nhan tuấn tú của hắn lại không gợn sóng không sợ hãi.
“Xuống giúp ta!”Giờ phút này dung mạo Tam Mộc phá lệ lạnh lùng mị hoặc.
Hắc Muội còn chưa kịp nhăn nhó đã bị Tam Mộc một phen kéo vào trongnước, quần áo nàng ướt đẫm, hắn thoải mái lột ra, thân thể của nàng từng chút lộ rõ, nhất thời lui vào trong nước, lại che giấu không được haingực mượt mà trong nước, dung mạo e lệ, nàng xấu hổ quay đầu nhìn nơikhác, Tam Mộc lại một phen ôm thắt lưng mảnh khảnh của nàng, nhẹ nhàngchậm chạp giúp nàng tắm rửa.
Tiếng nước thanh u, giọt nước như tuyết châu từng chút vỡ ra, từng giọt theo thân thể hai người uốn lượn rơi xuống.
Thanh sơn nước biếc, nước suối thấm lạnh, ngày tốt cảnh đẹp a!
“Quần áo ẩm ướt một lát thế nào trở về hả!”Hắc Muội thấp giọng nói.
Quần áo của nàng ở bên bờ cỏ nhiều nếp nhăn .
Tam Mộc không thèm để ý, ở bên tai nàng khe khẽ nói, “Chờ chúng ta xong việc sẽ khô!”
“Xong việc gì ?” Nàng vừa hỏi ra khỏi miệng liền biến mất trong môihắn, bàn tay ngựa quen đường cũ ôm lấy nhũ phong mềm mại ấm áp, trằntrọc chiếm lấy.
Hắc Muội nhất thời e lệ hết chỗ nói, song cổ tay chỉ có thể ôm bờ vai trơn bóng kiên cố của hắn, xấu hổ giấu mặt vào gáy hắn, thừa nhận nhiệt tình cướp đoạt của hắn.
“Đừng, đừng —— “Trong nước Hắc Muội vô lực thừa nhận.
Thật vất vả bị buông ra Tam Mộc đem nàng từ trong nước một phen ômlấy, chọc cho nàng thấp giọng kêu sợ hãi lui vào lòng hắn che đậy cơ thể loả lồ.
“Tam Mộc, sẽ bị người khác trông thấy —— “
Bên bờ đang có một đống cỏ khô nhỏ, tựa vào hai cây, Tam Mộc buôngnàng ở trên đống cỏ khô, nằm sấp lên, cười đến nhất định phải được, “Tahiện tại quản không được nhiều như vậy !”
Phất sợi tóc rối tung qua một bên, cúi đầu phải ngậm lấy bộ ngựa sữakhông tỳ vết, miệng phun ra nuốt vào vài cái, trước ngực đỏ bừng như đoá hoa nở rộ, đối mặt Hắc Muội ẩm ướt hắn mị hoặc cười, đè hạ thân căngcứng xuống, tách hai chân nàng ra, đỉnh cực nóng trượt vào nơi mượt mà,chậm rãi đòi lấy ——
Hắc Muội cảm thấy Tam Mộc thật sự quá lớn mật, cứ như vậy dưới banngày ban mặt, nàng hai má đỏ bừng, đôi mắt nhắm chặt cũng không dám nhìn thẳng ánh mắt thâm thúy chăm chú của hắn.
Hắn luôn xuất kỳ bất ý như vậy, làm cho nàng tâm hoảng ý loạn.
(xuất kỳ bất ý : đánh bất ngờ)
“Xem, quần áo khô đi!”Tam Mộc cười như mèo trộm được cá.
Lúc hai người trở lại sân người đã tản đi , Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nha đang chờ bọn họ về ăn cơm.
“Nhị tỷ, quần áo tỷ thế nào nhiều nếp nhăn ?”Tứ Nha nhìn Hắc Muộihỏi, mặt nàng hồng thấu nữa trời , cũng không dám nhìn người khác.
Cố tình Tứ Nha còn truy vấn.
Liễu Phượng Nhi kéo nàng nói, “Vừa mới không phải kêu đói sao? Còn không mau đi ăn cơm đi.”
Tứ Nha vừa định rời khỏi, Hắc Muội mới chuẩn bị thở ra một hơi, TamMộc khẽ nói, “Cho tỷ muội nhiều cơm một chút, nhị tỷ muội hôm nay thựcvất vả!”
“Vì sao vất vả?”Tứ Nha nghi hoặc hỏi, Hắc Muội tức giận trừng Tam Mộc, Liễu Phượng Nhi cúi đầu buồn cười.
Hắc Muội thực sự cảm thấy giờ phút này rất mất mặt, xấu hổ vô cùng,cố tình Tam Mộc lại nói thêm một câu, “Nhị tỷ muội cũng sắp làm nương !”
Hắc Muội nghiêm mặt thấp rủa, “Còn nói bừa!” Tức giận muốn đánh hắn,Tam Mộc một phen siết chặt nàng, trước mặt Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nhadường như muốn hôn nàng, làm nàng sợ hãi, vội vàng cách hắn rất xa.
Đêm đó trăng sáng sao mờ, ngoài cửa sổ tiến vào một mảnh ánh sáng nhu hòa, cùng ánh nến đung đưa hoà lẫn.
Hắc Muội đang trải ga giường, Tam Mộc bỗng nhiên vô cùng kỳ quái nói, “Dưới giường sao có rơm rạ ?”
Hắc Muội xốc lên vừa thấy, phía dưới thật sự lót rơm rạ, này dĩ nhiên là kiểu giường cỏ cổ xưa nhất, nhìn rơm rạ Hắc Muội lập tức nghĩ đếntình cảnh lúc giữa trưa hai người ở sườn núi trên đống cỏ khô triền miên .
Tam Mộc dù có hứng thú nhìn giường cỏ, chuyển động đến bên Hắc Muội,thừa dịp nàng không chú ý từ phía sau một phen siết trụ thắt lưng củanàng, một tay nắm lấy nơi cao ngất, môi ấm nóng tiến vào cổ áo, lại xoạt một tiếng kéo vạt áo nàng ra.
“Tên sắc lang này!”Hắc Muội bỏ chăn trên tay còn chưa trải xong, giơtay vốn muốn ở trên má hắn hung hăng nhéo một cái , cũng mượn cơ hội báo thù việc giữa trưa hắn trêu chọc nàng trước mặt Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nha, nhưng vừa tiếp xúc với hai má bóng loáng ấm áp của hắn, dưới ánhđèn khuôn mặt hắn tuấn mỹ như ngọc, nàng rốt cuộc chỉ lướt nhẹ .
“Cha bảo ta cần thêm ra sức, hôm nay cũng không phải nàng không nghe được!”Tam Mộc tà nịnh nói.
Hắc Muội vừa nghe không nhúc nhích nữa thấp giọng hỏi, “Chàng có phải muốn đứa nhỏ không?”
“Ta không vội, ta sợ nàng gấp!”Tam Mộc vừa nói xong, chôn ở trong lòng nàng phốc xuy nở nụ cười.
Hắc Muội rất ngượng ngùng nói, “Ta cũng không gấp!”
“Nhưng ta hiện tại gấp! Không được nàng sờ sờ!”Nói xong hắn lôi kéotay nàng tìm được nơi đó của hắn, cứng rắn vô cùng, nóng bỏng khiến nàng mặt đỏ tim đập.
Xúc cảm như vậy, cả kinh Hắc Muội không nói gì nhìn trời, “Chàng thật sự là —— “
Đối mặt ánh mắt long lanh của hắn lòng Hắc Muội như có nai con chạy,tay hắn đã thực sự không chịu khống chế cầm lấy hai luồng mềm mại tâmtâm niệm niệm dần dần lướt xuống phía dưới.
Hắc Muội dừng một chút, rất nhanh không cốt khí hóa thành một bãi nước, làm sao còn tìm được vẻ mặt nghiêm túc nửa khắc trước.
Lâm Tam Mộc đẩy nàng ngã lên giường hỗn độn cỏ và chăn, tinh tế hônmôi gáy nàng, ngẫu nhiên mang theo vài phần thô lỗ cắn cắn, làm cho nàng thở dốc hừ hừ sau mới hóa thành ôn nhu liếm mút, dùng mọi cách đùa bỡnhồng mai mềm mại, trên dãy núi tuyết trắng vẫn còn xanh tím giữa trưatriền miên để lại, mang theo một loại kinh diễm bắt mắt.
“A!”Hắc Muội mở to hai mắt, giữa trưa vừa mới trải qua một lần thânthể giờ phút này càng thêm mẫn cảm, cảm giác mãnh liệt đáng sợ, gắt gaobóp chặt mép giường, nàng cắn môi không cho chính mình kêu ra tiếng.
Tam Mộc cúi đầu cho nàng một cái hôn lâu dài, hàm hồ nói, “Hô lên đi! Ta thích âm thanh của nàng.”
Hắc Muội vừa thẹn lại ngọt ngào, thế này mới nghĩ một tầng trên lầucũng chỉ có hai người bọn họ, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng kích thích,nhất thời tâm huyết dâng trào ngẩng đầu chủ động hôn hắn, tìm hiểu đầulưỡi nhiệt tình đi miêu tả bạc môi duyên dáng của hắn, đối mặt Hắc Muộichủ động Tam Mộc thấp thở phì phò, ánh mắt một chút thay đổi, dưới tiếnđộ nhanh hơn, hai người đều như là bị một đoàn hỏa diễm vây quanh , cơthể sắp bị hòa tan, cả hai đều bị khoái cảm cực đại nhấn chìm.
Liễu Phượng Nhi đã chính thức đổi tên thành Phùng Liễu Phượng.
Nàng từ nhỏ đã là cô nhi, trí nhớ ban đầu chính là thời điểm sáu bảytuổi bị má mìn bán vào Bạch phủ, vẫn không người thân thích , sau đó lại một phen biến cố, nay thế nhưng lại có nhà , nhìn tên mình trên hộ tịch rơi lệ đầy mặt, khóc đến độ dừng không được, một nhà Phùng Quý nhìnthấy cũng rất chua xót .
Người trong thôn không khỏi đối với nàng cũng thương tiếc một ít.
Đã là thời tiết cuối hạ vào thu, điền trong ruộng đồng nơi nơi trànngập bầu không khí mùa thu hoạch, mọi người lòng tràn đầy vui mừng chờđợi .
Hôm nay một nhà Hắc Muội chuẩn bị đi Thanh thành nhìn xem một trămmẫu ruộng tốt, người một nhà đều xuất động, thứ nhất lúc đi qua trấn cóthể ghé vào thăm Cát Tường, thứ hai xem như người một nhà đều thừa dịptrước khi thu hoạch vụ thu bận rộn đi ra ngoài giao du một phen.
Hôm qua Phùng Quý đã chuẩn bị xong vài thứ cho Cát Tường , một gói to khoai tây đều là mới đào , còn có rau cải trong vườn, vừa vặn có thểđem con la mấy ngày trước Hắc Muội mượn Lâm thúc trả lại.
Béo Nha hai ngày nay luôn làm quần áo con nít, khá bận rộn , hôm quađã làm xong, xem như tấm lòng của dì ba nàng , Tứ Nha cũng không thểchê, trực tiếp xách hai con gà .
Liễu Phượng Nhi là người chịu khó , mấy ngày nay không có việc gìliền ở trong phòng Tứ Nha làm quần áo, lấy ra vừa thấy mọi người đềukhoe khéo tay, dựa vào gặp qua Cát Tường cùng Lâm thúc, làm cho mỗingười một bộ mùa thu .
Tam Mộc nhìn Hắc Muội cười đến tề mi lộng nhãn, đây là chê cười HắcMuội, xem nàng chuẩn bị gì cho Cát Tường, Hắc Muội khiêu khích nháy mắt, không nói hai lời trực tiếp lấy ra một đôi nguyên bảo bằng bạc, “Thếnào, đủ thành ý đi!”
Tam Mộc vừa thấy cười nhạo, “Tục khí!”Rước lấy người trong nhà một trận vui cười.
“Ta đây là thực tế!”Hắc Muội mười phần khí phách .
Bất quá lễ vật này Cát Tường và Lâm thúc vô cùng vui vẻ nhận, đều là người một nhà , cũng không có ra vẻ khách sáo.
Cả nhà bởi vì là trời vừa sáng đã xuất phát cũng không có ăn sáng,đến trấn trời sáng hẵn, vì thế Lâm thúc đơn giản ở bên ngoài mua đậu hoa bánh bao bánh quẩy về ăn.
Vừa dọn xong điểm tâm, bởi vì bánh quẩy xem như tươi mới, Béo Nha cướp vài cái ăn, Ngô Bảo Nhi nhìn thấy ha ha cười không ngừng.
Bất quá hắn vẫn cho rằng nhìn Béo Nha ăn là một loại hưởng thụ, vìthế đem bánh quẩy của mình đều cho Béo Nha . Nào ngờ Béo Nha mới ăn được mấy cái lại uống vào một chén đậu hoa đã buồn nôn, ngồi xổm ở góc tường nôn khan nước mắt đều chảy ra . Ngô Bảo Nhi gấp đến độ sắp khóc.
Tứ Nha còn giễu cợt nàng tham ăn , nhưng Phùng Quý có hiểu biết ,liên tục nháy mắt với Hắc Muội , nửa ngày nàng mới hiểu được, vô cùngkinh hỉ hỏi Béo Nha, “Béo Nha, nguyệt sự tháng này có đến không?”
Béo Nha còn mơ hồ , thế nào nhị tỷ đột nhiên hỏi kinh nguyệt, chưa đợi nàng hồi đáp Ngô Bảo Nhi đã mở lời, “Không!”
Nhất thời mọi người biểu tình phấn khích, Ngô Bảo Nhi lúc đầu xấu hổ sau trong lòng đoán được kinh hỉ.
Hắc Muội đã bỏ chạy ra sân, thẳng đến nhà Vương đại phu ở đầu trấn.
Trong lo lắng chờ đợi Vương đại phu bắt mạch xong rốt cục chiếm được tin vui, Béo Nha có thai .
Phùng Quý đối mặt hai nữ nhi đều có hỉ cao hứng phát khóc, chốc látlôi kéo tay Lâm thúc, chốc lát lại đi kéo tay Ngô Bảo Nhi , cuối cùnglại ôm Tam Mộc một cái, còn nhỏ giọng nói, “Tam Mộc, còn thiếu con , cần phải ra sức a!”
Bên cạnh Hắc Muội vừa vặn nghe được, ánh mắt Tam Mộc cười như không cười quay lại thật sự là xấu hổ vô cùng .
“Trách không được nhị tỷ nói ta mông lớn dễ sinh!”Béo Nha vuốt bụng ngây ngô cười , một câu đem cả nhà đều chọc cười .
Kể từ đó mọi người không thể không thay đổi hành trình.
Bởi vì Vương đại phu nói Béo Nha có lẽ mang thai đã hai tháng , nhưvậy tính ngày không thua kém Cát Tường bao nhiêu, nhưng hai người đều là ba tháng đầu, cho nên vẫn nên thận trọng, huống chi Cát Tường lúc trước từng lưu sản, càng phải chú ý.
Vì thế Béo Nha liền lưu lại làm bạn với Cát Tường, vừa vặn một đôiphụ nữ có thai cũng có thể trao đổi kinh nghiệm cho nhau , Ngô Bảo Nhikhẳng định là không rời Béo Nha , hai nữ nhi đều mang thai cần chiếu cố, Phùng Quý hiện tại đối với thôn trang a, ruộng tốt a, giao du a, đềukhông có hứng thú , chuẩn bị ở bên hai nữ nhi .
Lâm thúc cũng rất vui khi vợ chồng Béo Nha cùng cha vợ ở lại nhà hắn một thời gian , như vậy Cát Tường cũng vui vẻ .
Hắn trực tiếp đi ra ngoài mua đồ dùng sinh hoạt mới, bao gồm giường,ngoại trừ giường của hắn và Cát Tường, một giường nhỏ cho Phùng Quý ngủ, hắn chuẩn bị mua một cái giường mới cho Béo Nha và Ngô Bảo Nhi, giườnglớn.
Trong viện lập tức náo nhiệt lên, mỗi người vui vẻ phấn chấn .
Cuối cùng chỉ có Tứ Nha và Liễu Phượng Nhi đi theo Hắc Muội Tam Mộc đi xem ruộng tốt ở Thanh thành.
Vốn một đống người , hiện tại chỉ còn lại có bốn người , cho nên xela của Lâm thúc cho ba nữ tử ngồi, Tam Mộc một mình cưỡi ngựa.
Vừa đi, một bên cảm thụ được đầu thu trời cao khí sảng.
Nửa buổi sáng rốt cục đi tới một trăm mẫu ruộng tốt bên cạnh Thanh thành thành.
Liễu Phượng Nhi nói, “Hắc Muội, ta đã tới thôn trang.”
Hắc Muội vừa nghe vốn thấy kỳ lạ, nghe Liễu Phượng Nhi giải thíchxong mới biết thì ra chỗ thôn trang một trăm mẫu ruộng tốt trước kia làsản nghiệp tổ tiên Bạch gia.
Hắc Muội nhìn nhìn Tam Mộc hai người ngầm hiểu, xem ra lai lịch mộttrăm mẫu ruộng tốt này là vòng vo vài lần mới đến tay trưởng công chúa,sau đó cho Tam Mộc .
Lại nói tiếp bọn họ cũng dụng tâm lương khổ, nhưng về phương diệnkhác Hắc Muội lại nghĩ có phải bên cạnh Tam Mộc cất dấu rất nhiều cơ sởngầm hay không, các nàng nhất cử nhất động ở kinh thành đều bị giám thị.
Bất quá nàng là người độ lượng, dù sao chính mình cùng Tam Mộc anphận thủ thường sống cũng không sợ cái gì, nói không chừng trưởng côngchúa đối với Tam Mộc là quan ái chiếu cố thôi, dù sao cũng là tỷ đệruột.
Nghĩ như vậy trong lòng Hắc Muội sáng tỏ thông suốt , Tam Mộc rõ ràng đã cảm giác được cảm xúc của nàng, liền trấn án, bốn người thế nàychuẩn bị vào trang .
Thực hiển nhiên đó là một thôn trang xây dựng vô cùng chu đáo, thiếtbị kiến trúc rất hoàn thiện, lúc này đang một mảnh khí thế ngất trời.
Ruộng tốt tênh mông bát ngát bằng phẳng trong ngày mùa tươi tốt trànngập, một mảnh đồng ruộng lớn bị cắt thành từng khối chỉnh tề, khe rãnhđồng ruộng nước róc rách, mỗi bờ ruộng chỗ khe rãnh đều có nông nhânđang bận rộn .
Liễu Phượng Nhi giới thiệu , thôn trang này nghe nói là nằm trên khối đất cao nhất Thanh thành, bởi vì xung quanh đều tiến gần hồ, một nămbốn mùa cũng không thiếu nước, chính giữa còn có một con kênh nước sâu,hình thành rãnh thoát nước vô cùng kỹ càng.
Vẫn dọc theo xe ngựa tiến đến chính giữa, ở trước đỉnh núi râm mát, Liễu Phượng Nhi nói, “Đây là thôn trang Bạch gia xây dựng.”
Thật đúng là thôn trang này được xây dựng vô cùng chú trọng, phân làm ba tầng, phía dưới cùng vây quanh bên ngoài một vòng là nhà cửa thấpbé, cửa phòng đều hướng bên ngoài , hình thành tường vây, chỗ cửa lớn có một nam nhân hơn bốn mươi tuổi thấy ngựa và xe la chạy nhanh tới hỏi.
Tam Mộc trực tiếp báo danh, nam nhân kia vừa nghe lập tức quỳ xuống, “Lý Đại Não bái kiến ông chủ mới.”
Liễu Phượng Nhi đối với Hắc Muội thấp giọng nói, “Hắn là phụ tráchquản lý thôn trang, trước kia vẫn là hắn đi liên lạc với Bạch gia.”
“Hắn làm người như thế nào?”
“Là người khôn khéo chịu khó !”
Tầng thứ hai chính là kho lúa, vì phòng cháy phòng trộm, kho lúa đềulà độc lập , chung quanh ba thước không có bất luận cây cối gì, tất cảđều là cát , lại hướng lên trên chính là nội trang .
Tứ Nha nhìn những nhà cửa rất khác biệt hô to thật đẹp a!
Bất quá này đó nhà cửa làm được thật sự tinh xảo rất khác biệt, trách không được Liễu Phượng Nhi nói Bạch gia trước kia vào mùa hè nóng bứcsẽ tới nơi này nghỉ ngơi thời gian.
Hai tầng tiểu lâu tất cả đều làm bằng gỗ , hơn nữa ba mặt tiểu lâuvây quanh trong viện trải qua một dòng suối, nước trong suốt róc ráchchảy, trung gian tất cả đều là hoa cỏ dây leo, giờ phút này đang xanh um tươi tốt.
“Nhị tỷ, phía sau còn có một cái gì đó thật lớn a!”
Tứ Nha ở phía sau viện hô, các nàng đi qua vừa thấy thì ra là mộtguồng nước lớn, bên kia núi là một hồ nhỏ, hơn nữa mặt này không có câycối, tất cả đều là bụi cây hoa hoa cỏ cỏ thấp lùn, đặc biệt đẹp.
Hắc Muội cao hứng cùng Tứ Nha nơi nơi nhảy lên, Tam Mộc nhìn thấy hé miệng cười không ngừng .
Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nha ở phía trước chờ Lý Đại Não triệu tập tá điền trong thôn trang lại ra mắt ông chủ mới.
Hắc Muội và Tam Mộc hai người lên lầu nhìn xem, bên trong tiểu lâu vô cùng đầy đủ, vật dụng gia đình đều có , chỉ là giường không có đệm chăn mà thôi.
“Đêm nay chúng ta ở đây ngủ một đêm đi!”Tam Mộc nói.
“Được!”Hắc Muội vui vẻ đáp ứng.
Đợi cho người đến đông đủ lúc xuống lầu mới phát hiện trong thôntrang không có bao nhiêu người, Lý Đại Não giải thích nói lúc đầu trongthôn trang có phân nửa người là ký khế ước bán mình, thời điểm Bạch giabán thôn trang cũng bán cùng , còn lại hơn hai mươi người đều là tá điền phụ cận trong thôn.
“Để Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nha ở lại chỗ này điểm danh, chúng ta đi phía sau xem chút!”Tam Mộc cười tủm tỉm nói.
Hắc Muội vốn muốn tự mình điểm danh , sau đó lại nghĩ Liễu Phượng Nhi quen thuộc hơn, nói sau nếu nàng có chuyện làm hẳn là cũng vui vẻ chútđi, vì thế trực tiếp phủi tay.
“Đi nơi nào a?”Hắc Muội hỏi, Tam Mộc lôi kéo nàng đi thắng phía Nam.
Triền núi tựa như vùng ngoại ô, thật sự đặc biệt xinh đẹp.
Gió cuốn thảo liễu, bụi phấn rơi xuống, ánh nắng chiếu rọi xuống hoasen bích thuỷ, dưới cái nóng oi bức người nhìn thấy liền vui vẻ thoảimái.
Đi xuống xuyên qua cây cối dĩ nhiên là một dòng suối, dòng suối trước sân chính là đến từ đây , ở trong này tụ tập thành một thác nước trong, xanh xanh lục lục.
“Sao chàng biết ở đây có thác nước?”
Tam Mộc nhìn Hắc Muội kinh ngạc đắc ý nhíu mày, “Có muốn uyên ương nghịch nước không?”
Hắc Muội cả kinh nhìn Tam Mộc, “Chàng điên rồi?”
Tam Mộc khiêu khích nhìn nàng một cái, hai mắt kích động trong suốtcó khuynh hướng tức giận , liền như vậy trực tiếp bắt đầu cởi áo tháothắt lưng , Hắc Muội nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm.
Cứ như thế ở dưới ánh nắng chói chang, thân hình cao to lực lưỡng, da thịt như ngọc bích, trực tiếp lộ ra trước mắt Hắc Muội, nàng vội vàngrũ mắt xuống, trong lòng như dòng suối trước mắt chảy róc rách, lónglánh nhè nhẹ thấy đáy lạnh lẽo.
Nàng một mặt ửng hồng, tâm hoảng ý loạn, dung nhan tuấn tú của hắn lại không gợn sóng không sợ hãi.
“Xuống giúp ta!”Giờ phút này dung mạo Tam Mộc phá lệ lạnh lùng mị hoặc.
Hắc Muội còn chưa kịp nhăn nhó đã bị Tam Mộc một phen kéo vào trongnước, quần áo nàng ướt đẫm, hắn thoải mái lột ra, thân thể của nàng từng chút lộ rõ, nhất thời lui vào trong nước, lại che giấu không được haingực mượt mà trong nước, dung mạo e lệ, nàng xấu hổ quay đầu nhìn nơikhác, Tam Mộc lại một phen ôm thắt lưng mảnh khảnh của nàng, nhẹ nhàngchậm chạp giúp nàng tắm rửa.
Tiếng nước thanh u, giọt nước như tuyết châu từng chút vỡ ra, từng giọt theo thân thể hai người uốn lượn rơi xuống.
Thanh sơn nước biếc, nước suối thấm lạnh, ngày tốt cảnh đẹp a!
“Quần áo ẩm ướt một lát thế nào trở về hả!”Hắc Muội thấp giọng nói.
Quần áo của nàng ở bên bờ cỏ nhiều nếp nhăn .
Tam Mộc không thèm để ý, ở bên tai nàng khe khẽ nói, “Chờ chúng ta xong việc sẽ khô!”
“Xong việc gì ?” Nàng vừa hỏi ra khỏi miệng liền biến mất trong môihắn, bàn tay ngựa quen đường cũ ôm lấy nhũ phong mềm mại ấm áp, trằntrọc chiếm lấy.
Hắc Muội nhất thời e lệ hết chỗ nói, song cổ tay chỉ có thể ôm bờ vai trơn bóng kiên cố của hắn, xấu hổ giấu mặt vào gáy hắn, thừa nhận nhiệt tình cướp đoạt của hắn.
“Đừng, đừng —— “Trong nước Hắc Muội vô lực thừa nhận.
Thật vất vả bị buông ra Tam Mộc đem nàng từ trong nước một phen ômlấy, chọc cho nàng thấp giọng kêu sợ hãi lui vào lòng hắn che đậy cơ thể loả lồ.
“Tam Mộc, sẽ bị người khác trông thấy —— “
Bên bờ đang có một đống cỏ khô nhỏ, tựa vào hai cây, Tam Mộc buôngnàng ở trên đống cỏ khô, nằm sấp lên, cười đến nhất định phải được, “Tahiện tại quản không được nhiều như vậy !”
Phất sợi tóc rối tung qua một bên, cúi đầu phải ngậm lấy bộ ngựa sữakhông tỳ vết, miệng phun ra nuốt vào vài cái, trước ngực đỏ bừng như đoá hoa nở rộ, đối mặt Hắc Muội ẩm ướt hắn mị hoặc cười, đè hạ thân căngcứng xuống, tách hai chân nàng ra, đỉnh cực nóng trượt vào nơi mượt mà,chậm rãi đòi lấy ——
Hắc Muội cảm thấy Tam Mộc thật sự quá lớn mật, cứ như vậy dưới banngày ban mặt, nàng hai má đỏ bừng, đôi mắt nhắm chặt cũng không dám nhìn thẳng ánh mắt thâm thúy chăm chú của hắn.
Hắn luôn xuất kỳ bất ý như vậy, làm cho nàng tâm hoảng ý loạn.
(xuất kỳ bất ý : đánh bất ngờ)
“Xem, quần áo khô đi!”Tam Mộc cười như mèo trộm được cá.
Lúc hai người trở lại sân người đã tản đi , Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nha đang chờ bọn họ về ăn cơm.
“Nhị tỷ, quần áo tỷ thế nào nhiều nếp nhăn ?”Tứ Nha nhìn Hắc Muộihỏi, mặt nàng hồng thấu nữa trời , cũng không dám nhìn người khác.
Cố tình Tứ Nha còn truy vấn.
Liễu Phượng Nhi kéo nàng nói, “Vừa mới không phải kêu đói sao? Còn không mau đi ăn cơm đi.”
Tứ Nha vừa định rời khỏi, Hắc Muội mới chuẩn bị thở ra một hơi, TamMộc khẽ nói, “Cho tỷ muội nhiều cơm một chút, nhị tỷ muội hôm nay thựcvất vả!”
“Vì sao vất vả?”Tứ Nha nghi hoặc hỏi, Hắc Muội tức giận trừng Tam Mộc, Liễu Phượng Nhi cúi đầu buồn cười.
Hắc Muội thực sự cảm thấy giờ phút này rất mất mặt, xấu hổ vô cùng,cố tình Tam Mộc lại nói thêm một câu, “Nhị tỷ muội cũng sắp làm nương !”
Hắc Muội nghiêm mặt thấp rủa, “Còn nói bừa!” Tức giận muốn đánh hắn,Tam Mộc một phen siết chặt nàng, trước mặt Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nhadường như muốn hôn nàng, làm nàng sợ hãi, vội vàng cách hắn rất xa.
Đêm đó trăng sáng sao mờ, ngoài cửa sổ tiến vào một mảnh ánh sáng nhu hòa, cùng ánh nến đung đưa hoà lẫn.
Hắc Muội đang trải ga giường, Tam Mộc bỗng nhiên vô cùng kỳ quái nói, “Dưới giường sao có rơm rạ ?”
Hắc Muội xốc lên vừa thấy, phía dưới thật sự lót rơm rạ, này dĩ nhiên là kiểu giường cỏ cổ xưa nhất, nhìn rơm rạ Hắc Muội lập tức nghĩ đếntình cảnh lúc giữa trưa hai người ở sườn núi trên đống cỏ khô triền miên .
Tam Mộc dù có hứng thú nhìn giường cỏ, chuyển động đến bên Hắc Muội,thừa dịp nàng không chú ý từ phía sau một phen siết trụ thắt lưng củanàng, một tay nắm lấy nơi cao ngất, môi ấm nóng tiến vào cổ áo, lại xoạt một tiếng kéo vạt áo nàng ra.
“Tên sắc lang này!”Hắc Muội bỏ chăn trên tay còn chưa trải xong, giơtay vốn muốn ở trên má hắn hung hăng nhéo một cái , cũng mượn cơ hội báo thù việc giữa trưa hắn trêu chọc nàng trước mặt Liễu Phượng Nhi cùng Tứ Nha, nhưng vừa tiếp xúc với hai má bóng loáng ấm áp của hắn, dưới ánhđèn khuôn mặt hắn tuấn mỹ như ngọc, nàng rốt cuộc chỉ lướt nhẹ .
“Cha bảo ta cần thêm ra sức, hôm nay cũng không phải nàng không nghe được!”Tam Mộc tà nịnh nói.
Hắc Muội vừa nghe không nhúc nhích nữa thấp giọng hỏi, “Chàng có phải muốn đứa nhỏ không?”
“Ta không vội, ta sợ nàng gấp!”Tam Mộc vừa nói xong, chôn ở trong lòng nàng phốc xuy nở nụ cười.
Hắc Muội rất ngượng ngùng nói, “Ta cũng không gấp!”
“Nhưng ta hiện tại gấp! Không được nàng sờ sờ!”Nói xong hắn lôi kéotay nàng tìm được nơi đó của hắn, cứng rắn vô cùng, nóng bỏng khiến nàng mặt đỏ tim đập.
Xúc cảm như vậy, cả kinh Hắc Muội không nói gì nhìn trời, “Chàng thật sự là —— “
Đối mặt ánh mắt long lanh của hắn lòng Hắc Muội như có nai con chạy,tay hắn đã thực sự không chịu khống chế cầm lấy hai luồng mềm mại tâmtâm niệm niệm dần dần lướt xuống phía dưới.
Hắc Muội dừng một chút, rất nhanh không cốt khí hóa thành một bãi nước, làm sao còn tìm được vẻ mặt nghiêm túc nửa khắc trước.
Lâm Tam Mộc đẩy nàng ngã lên giường hỗn độn cỏ và chăn, tinh tế hônmôi gáy nàng, ngẫu nhiên mang theo vài phần thô lỗ cắn cắn, làm cho nàng thở dốc hừ hừ sau mới hóa thành ôn nhu liếm mút, dùng mọi cách đùa bỡnhồng mai mềm mại, trên dãy núi tuyết trắng vẫn còn xanh tím giữa trưatriền miên để lại, mang theo một loại kinh diễm bắt mắt.
“A!”Hắc Muội mở to hai mắt, giữa trưa vừa mới trải qua một lần thânthể giờ phút này càng thêm mẫn cảm, cảm giác mãnh liệt đáng sợ, gắt gaobóp chặt mép giường, nàng cắn môi không cho chính mình kêu ra tiếng.
Tam Mộc cúi đầu cho nàng một cái hôn lâu dài, hàm hồ nói, “Hô lên đi! Ta thích âm thanh của nàng.”
Hắc Muội vừa thẹn lại ngọt ngào, thế này mới nghĩ một tầng trên lầucũng chỉ có hai người bọn họ, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng kích thích,nhất thời tâm huyết dâng trào ngẩng đầu chủ động hôn hắn, tìm hiểu đầulưỡi nhiệt tình đi miêu tả bạc môi duyên dáng của hắn, đối mặt Hắc Muộichủ động Tam Mộc thấp thở phì phò, ánh mắt một chút thay đổi, dưới tiếnđộ nhanh hơn, hai người đều như là bị một đoàn hỏa diễm vây quanh , cơthể sắp bị hòa tan, cả hai đều bị khoái cảm cực đại nhấn chìm.
Tác giả :
Thập Nhị Cửu Lâu