Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 247: Hoàng hậu hận (23)
Tạm thời tiểu hồ ly ở trong tẩm cung của Hoắc Khanh, khiến các phi tử đố kị đến mức mắt đều đỏ hết lên, hiện tại Hoắc Khanh cũng không đến hậu cung, ngày ngày chỉ cưng chiều nữ nhân không biết kiếm được từ đâu.
Tính ra Hoắc Khanh không đến hậu cung cũng gần nửa năm rồi, trước đây Hoắc Khanh ít đến hậu cung, nhưng chí ít vẫn thị tẩm vài phi tử, hiện nay ngay cả hậu cung cũng không thèm vào, khiến phi tử hậu cung điên tiết lên.
Nếu như trong tay có túi thuốc nổ, Ninh Thư nghi ngờ rằng những nữ nhân này sẽ làm nổ tung tẩm cung của Hoắc Khanh mất, nhân thể làm nổ chết nữ nhân trong tẩm cung kia luôn.
Hoắc Khanh vô cùng sủng ái tiểu hồ ly, ngoại trừ lúc lên triều, Hoắc Khanh đều ở bên tiểu hồ ly.
Ninh Thư không hiểu tại sao Hoắc Khanh vẫn chưa cho tiểu hồ ly danh phận, chẳng lẽ muốn lật đổ phủ Nguyên soái, sau đó cho tiểu hồ ly làm Hoàng hậu, cuối cùng tiểu hồ ly cũng thành Hoàng hậu như trong kịch bản, con trai của mình thành hoàng đế, sau đó tiểu hồ ly trời sinh ham vui cùng Hoắc Khanh đi chu du thế giới.
Đúng là số tốt đến không chịu được.
“Nương nương, người của Công bộ bắt đầu thi công ở gần tẩm cung của Hoàng thượng rồi, chắc là muốn xây phòng.” Thanh Trúc nói với Ninh Thư.
Xây phòng, phòng ở hoàng cung còn thiếu sao? Hơn nữa kiến trúc của hoàng cung đều đã quy hoạch xong, đột nhiên xây phòng như vậy sẽ phá vỡ chỉnh thể bố cục của hoàng cung.
“Nô tỳ nghe tiểu An tử nói, nói là xây phòng cho tiểu thư Kim Linh, hơn nữa còn do tiểu thư Kim Linh tự mình thiết kế.” Thanh Trúc nói: “Người của Công bộ vốn không muốn nhận, nhắc nhở Hoàng thượng mỗi chỗ trong hoàng cung đều được hoạch định sẵn, liên quan đến long mạch ảnh hưởng đến vẫn mệnh quốc gia, tiểu thư Kim Linh nói người của Công bộ mê tín, nên Hoàng thượng tự mình hạ chỉ, mọi thứ đều dựa theo thiết kế của tiểu thư Kim Linh mà xây.”
Ninh Thư:…
Thôi vậy, có tiền thích làm gì chả được.
Bởi vì Hoắc Khanh không sắc phong tiểu hồ ly, nên nô tài trong cung đều gọi tiểu hồ ly là tiểu thư, nhưng lòng lại thầm khinh nữ nhân này hèn mọn, không có bất kỳ danh phận nào, còn không phải là tằng tịu với nhau sao?
Tiểu hồ ly từ hiện đại tới cũng không để ý những thứ này, theo nàng, nàng và Hoắc Khanh yêu nhau thật lòng, bây giờ coi như là quan hệ bạn trai bạn gái, có liên quan gì đến người khác chứ.
Dù tiểu hồ ly nghe được những lời này cũng không để trong lòng, chỉ cần nàng hạnh phúc, thế nào cũng được.
Tiểu hồ ly muốn tạo niềm vui bất ngờ cho Hoắc Khanh, không ngừng thúc giục người của Công bộ xây phòng nhanh lên.
Ngoài ra, tiểu hồ ly còn tạo ra rất nhiều thay đổi cho hậu cung, ví dụ đồ ăn lạ, múa những điệu múa hiện đại cho Hoắc Khanh, một số động tác vũ đạo quyến rũ, hay còn gọi là múa cột.
Khiến Hoắc Khanh càng thêm mê muội tiểu hồ ly, không hiểu trong đầu nàng ta nghĩ thứ gì nữa.
Hoắc Khanh cảm thấy mình rất hạnh phúc, gặp được hồ nhi, không thì cảm giác đời mình thật vô nghĩa, thậm chí Hoắc Khanh còn cảm tạ trời xanh cho mình gặp được hồ nhi.
Lúc này Hoắc Khanh hoàn toàn quên mất hậu cung còn có một đám phi tử mỏi mòn mong ngóng hắn rồi.
Tốc độ xây nhà của Công bộ rất nhanh, bên cạnh tẩm cung của Hoắc Khanh lập tức hiện ra một biệt thự phong cách hiện đại.
Ninh Thư nhìn biệt thự này, thật muốn che mặt, hoàng cung uy nghiêm tráng lệ đột nhiên lòi ra một căn biệt thự màu trắng, cảm giác thực kỳ quái, hoàn toàn phá hủy sự uy nghiêm và phú quý hoàng cung nên có.
Nói chung đáng chê bao nhiêu thì có đủ bấy nhiêu.
Hoắc Khanh đúng là yêu ai yêu cả đường đi, thích nhà ở phong cách như vậy vô cùng, nghe hồ nhi nói đây là sào huyệt ân ái của bọn họ, trong lòng Hoắc Khanh liền hừng hực vô kể, càng thêm thích căn nhà này.
Để gây chấn động kiến thức nông cạn của người cổ đại, tiểu hồ ly rộng lượng mời phi tử hậu cung tới biệt thự của nàng tham gia party.
Hoắc Khanh sợ không ai tham gia tiệc của tiểu hồ ly, khiến tiểu hồ ly mất mặt, nên hạ chỉ kêu phi tần hậu cung đều phải tới tham gia buổi tiệc này, ngay cả vị Hoàng hậu Ninh Thư này cũng không ngoại lệ.
Phi tử tới tham gia party nhìn thấy biệt thự đều mở to hai mắt, biểu cảm kỳ quái, trong lòng tiểu hồ ly vô cùng đắc ý, những người cổ đại các người chưa từng thấy biệt thự hiện đại.
Ninh Thư càng nhìn cái biệt thự này, càng thấy sôi máu, hận không thể tìm người phá vỡ cái nhà đi, nhìn rất giở quẻ, Ninh Thư cảm giác mình mắc chứng cầu toàn.
Nói là party nhưng chỉ là tiệc nướng, tiểu hồ ly còn giải thích cho các phi tử đây là bbq, nhìn vẻ mặt ngơ ngác của các phi tử, tiểu hồ ly liền nhún vai, đây chính là sự khác nhau giữa thời đại, không thể nào nói chuyện được.
Những phi tử này đều không ăn đồ nướng, dùng lửa đốt trông rất không sạch sẽ, những thứ phi tử trong cung ăn đều rất tinh tế, sao lại ăn loại đồ này, thấy tiểu hồ ly vồ vập vào ăn, chúng phi tử mở to mắt nhìn, Hoàng thượng thích nữ nhân cử chỉ thô lỗ như vậy sao?
Ninh Thư híp mắt nhìn tiểu hồ ly, thấy cổ nàng có dấu vết ứ hồng là có thể nhìn ra nàng và Hoắc Khanh mây mưa như thế nào rồi.
Mục đích của các phi tử là tới để gặp Hoắc Khanh, nhưng cho đến khi tiệc kết thúc, cũng không thấy Hoắc Khanh đâu, chỉ đành thất vọng ra về.
Tiểu hồ ly thấy biểu cảm của các phi tử, trong lòng khinh miệt không thôi, những người này đúng là dối trá, nói là tới tham gia party của nàng, lại nhớ tới Hoắc Khanh của nàng, nàng đã nói với Hoắc Khanh từ trước, kêu Hoắc Khanh đừng tới.
Thấy biểu cảm thất vọng của những người này, trong lòng tiểu hồ ly không hề thoải mái.
Ninh Thư lạnh nhạt nhìn tiểu hồ ly, cũng không biết trước khi xuyên không tiểu hồ ly là người ở tầng lớp nào mà thấp hèn như thế.
Chỉ dựa vào chút đồ không quan trọng ở hiện đại mà muốn làm màu với người cổ đại.
Ninh Thư chỉ thốt ra ba chữ, ha ha ha.
Con tiểu hồ ly không chút phép tắc, chưa từng chào hỏi ai, lại còn cậy vào thân phận mình mà thách thức với chế độ phong kiến cổ đại, được rồi, có hoàng đế làm chỗ dựa vững chắc nên mới tùy hứng như vậy.
Hoắc Khanh sớm muộn gì cũng bị Ngự sử nói đến chết.
Ở trong hoàng cung, tiểu hồ ly hành động khác người, đối đãi với nha hoàn bên cạnh mình rất tốt, còn nói cái gì mà người người bình đẳng, không ai cao quý hơn ai, bla bla.
Ninh Thư cảm giác nếu mình là nha hoàn kia, tuyệt đối sẽ kêu nàng ta là đồ lắm mồm, mẹ chứ, nếu người người bình đẳng, tại sao ta lại phải hầu hạ ngươi mà không phải ngươi hầu hạ ta.
Ngoài miệng nói thì dễ nghe.
Chà chà, Ninh Thư cũng không biết nên đánh giá tiểu hồ ly thế nào, người có nhân phẩm và tính tình như thế lại khiến cho Hoắc Khanh thích, hay là mắt Hoắc Khanh bị mỡ lợn làm cho mù rồi, hay là chán nhìn các tiểu thư trang nhã có lễ nghĩa rồi nên nảy sinh hiếu kỳ với kiểu tính tình tưng tửng của tiểu hồ ly kia.
Tiểu hồ ly lại phát minh ra mạt chược, bài bạc tú lơ-khơ các loại, tạo thành một sòng bạc trong cung. Phong trào phổ biến, đến các phi tử hậu cung cũng đều mê bài bạc như điếu đổ.
Có trò chơi mới, khiến các phi tử không nhớ Hoàng thượng nữa, coi như tiểu hồ ly làm chút chuyện tốt.
Nói chung trong hoàng cung rất loạn, mây đen bao trùm, hơn nữa Hoắc Khanh thiên vị không nguyên tắc, tiểu hồ ly đi tới đâu là loạn đến đó, xui xẻo đều là người khác.
“Hoắc Khanh, phi tử của chàng đánh mạt chược với thiếp chơi ăn gian.”
“Không sao, phạt phi tử kia cấm túc một tháng.”
“Hoắc Khanh, xin lỗi, long bào của chàng bị thiếp phá hỏng rồi, đều tại đêm qua chàng đột nhiên ôm lấy thiếp, hại thiếp quá kích động.” Chọc chọc hai ngón tay vào nhau.
“Không sao.”
Tính ra Hoắc Khanh không đến hậu cung cũng gần nửa năm rồi, trước đây Hoắc Khanh ít đến hậu cung, nhưng chí ít vẫn thị tẩm vài phi tử, hiện nay ngay cả hậu cung cũng không thèm vào, khiến phi tử hậu cung điên tiết lên.
Nếu như trong tay có túi thuốc nổ, Ninh Thư nghi ngờ rằng những nữ nhân này sẽ làm nổ tung tẩm cung của Hoắc Khanh mất, nhân thể làm nổ chết nữ nhân trong tẩm cung kia luôn.
Hoắc Khanh vô cùng sủng ái tiểu hồ ly, ngoại trừ lúc lên triều, Hoắc Khanh đều ở bên tiểu hồ ly.
Ninh Thư không hiểu tại sao Hoắc Khanh vẫn chưa cho tiểu hồ ly danh phận, chẳng lẽ muốn lật đổ phủ Nguyên soái, sau đó cho tiểu hồ ly làm Hoàng hậu, cuối cùng tiểu hồ ly cũng thành Hoàng hậu như trong kịch bản, con trai của mình thành hoàng đế, sau đó tiểu hồ ly trời sinh ham vui cùng Hoắc Khanh đi chu du thế giới.
Đúng là số tốt đến không chịu được.
“Nương nương, người của Công bộ bắt đầu thi công ở gần tẩm cung của Hoàng thượng rồi, chắc là muốn xây phòng.” Thanh Trúc nói với Ninh Thư.
Xây phòng, phòng ở hoàng cung còn thiếu sao? Hơn nữa kiến trúc của hoàng cung đều đã quy hoạch xong, đột nhiên xây phòng như vậy sẽ phá vỡ chỉnh thể bố cục của hoàng cung.
“Nô tỳ nghe tiểu An tử nói, nói là xây phòng cho tiểu thư Kim Linh, hơn nữa còn do tiểu thư Kim Linh tự mình thiết kế.” Thanh Trúc nói: “Người của Công bộ vốn không muốn nhận, nhắc nhở Hoàng thượng mỗi chỗ trong hoàng cung đều được hoạch định sẵn, liên quan đến long mạch ảnh hưởng đến vẫn mệnh quốc gia, tiểu thư Kim Linh nói người của Công bộ mê tín, nên Hoàng thượng tự mình hạ chỉ, mọi thứ đều dựa theo thiết kế của tiểu thư Kim Linh mà xây.”
Ninh Thư:…
Thôi vậy, có tiền thích làm gì chả được.
Bởi vì Hoắc Khanh không sắc phong tiểu hồ ly, nên nô tài trong cung đều gọi tiểu hồ ly là tiểu thư, nhưng lòng lại thầm khinh nữ nhân này hèn mọn, không có bất kỳ danh phận nào, còn không phải là tằng tịu với nhau sao?
Tiểu hồ ly từ hiện đại tới cũng không để ý những thứ này, theo nàng, nàng và Hoắc Khanh yêu nhau thật lòng, bây giờ coi như là quan hệ bạn trai bạn gái, có liên quan gì đến người khác chứ.
Dù tiểu hồ ly nghe được những lời này cũng không để trong lòng, chỉ cần nàng hạnh phúc, thế nào cũng được.
Tiểu hồ ly muốn tạo niềm vui bất ngờ cho Hoắc Khanh, không ngừng thúc giục người của Công bộ xây phòng nhanh lên.
Ngoài ra, tiểu hồ ly còn tạo ra rất nhiều thay đổi cho hậu cung, ví dụ đồ ăn lạ, múa những điệu múa hiện đại cho Hoắc Khanh, một số động tác vũ đạo quyến rũ, hay còn gọi là múa cột.
Khiến Hoắc Khanh càng thêm mê muội tiểu hồ ly, không hiểu trong đầu nàng ta nghĩ thứ gì nữa.
Hoắc Khanh cảm thấy mình rất hạnh phúc, gặp được hồ nhi, không thì cảm giác đời mình thật vô nghĩa, thậm chí Hoắc Khanh còn cảm tạ trời xanh cho mình gặp được hồ nhi.
Lúc này Hoắc Khanh hoàn toàn quên mất hậu cung còn có một đám phi tử mỏi mòn mong ngóng hắn rồi.
Tốc độ xây nhà của Công bộ rất nhanh, bên cạnh tẩm cung của Hoắc Khanh lập tức hiện ra một biệt thự phong cách hiện đại.
Ninh Thư nhìn biệt thự này, thật muốn che mặt, hoàng cung uy nghiêm tráng lệ đột nhiên lòi ra một căn biệt thự màu trắng, cảm giác thực kỳ quái, hoàn toàn phá hủy sự uy nghiêm và phú quý hoàng cung nên có.
Nói chung đáng chê bao nhiêu thì có đủ bấy nhiêu.
Hoắc Khanh đúng là yêu ai yêu cả đường đi, thích nhà ở phong cách như vậy vô cùng, nghe hồ nhi nói đây là sào huyệt ân ái của bọn họ, trong lòng Hoắc Khanh liền hừng hực vô kể, càng thêm thích căn nhà này.
Để gây chấn động kiến thức nông cạn của người cổ đại, tiểu hồ ly rộng lượng mời phi tử hậu cung tới biệt thự của nàng tham gia party.
Hoắc Khanh sợ không ai tham gia tiệc của tiểu hồ ly, khiến tiểu hồ ly mất mặt, nên hạ chỉ kêu phi tần hậu cung đều phải tới tham gia buổi tiệc này, ngay cả vị Hoàng hậu Ninh Thư này cũng không ngoại lệ.
Phi tử tới tham gia party nhìn thấy biệt thự đều mở to hai mắt, biểu cảm kỳ quái, trong lòng tiểu hồ ly vô cùng đắc ý, những người cổ đại các người chưa từng thấy biệt thự hiện đại.
Ninh Thư càng nhìn cái biệt thự này, càng thấy sôi máu, hận không thể tìm người phá vỡ cái nhà đi, nhìn rất giở quẻ, Ninh Thư cảm giác mình mắc chứng cầu toàn.
Nói là party nhưng chỉ là tiệc nướng, tiểu hồ ly còn giải thích cho các phi tử đây là bbq, nhìn vẻ mặt ngơ ngác của các phi tử, tiểu hồ ly liền nhún vai, đây chính là sự khác nhau giữa thời đại, không thể nào nói chuyện được.
Những phi tử này đều không ăn đồ nướng, dùng lửa đốt trông rất không sạch sẽ, những thứ phi tử trong cung ăn đều rất tinh tế, sao lại ăn loại đồ này, thấy tiểu hồ ly vồ vập vào ăn, chúng phi tử mở to mắt nhìn, Hoàng thượng thích nữ nhân cử chỉ thô lỗ như vậy sao?
Ninh Thư híp mắt nhìn tiểu hồ ly, thấy cổ nàng có dấu vết ứ hồng là có thể nhìn ra nàng và Hoắc Khanh mây mưa như thế nào rồi.
Mục đích của các phi tử là tới để gặp Hoắc Khanh, nhưng cho đến khi tiệc kết thúc, cũng không thấy Hoắc Khanh đâu, chỉ đành thất vọng ra về.
Tiểu hồ ly thấy biểu cảm của các phi tử, trong lòng khinh miệt không thôi, những người này đúng là dối trá, nói là tới tham gia party của nàng, lại nhớ tới Hoắc Khanh của nàng, nàng đã nói với Hoắc Khanh từ trước, kêu Hoắc Khanh đừng tới.
Thấy biểu cảm thất vọng của những người này, trong lòng tiểu hồ ly không hề thoải mái.
Ninh Thư lạnh nhạt nhìn tiểu hồ ly, cũng không biết trước khi xuyên không tiểu hồ ly là người ở tầng lớp nào mà thấp hèn như thế.
Chỉ dựa vào chút đồ không quan trọng ở hiện đại mà muốn làm màu với người cổ đại.
Ninh Thư chỉ thốt ra ba chữ, ha ha ha.
Con tiểu hồ ly không chút phép tắc, chưa từng chào hỏi ai, lại còn cậy vào thân phận mình mà thách thức với chế độ phong kiến cổ đại, được rồi, có hoàng đế làm chỗ dựa vững chắc nên mới tùy hứng như vậy.
Hoắc Khanh sớm muộn gì cũng bị Ngự sử nói đến chết.
Ở trong hoàng cung, tiểu hồ ly hành động khác người, đối đãi với nha hoàn bên cạnh mình rất tốt, còn nói cái gì mà người người bình đẳng, không ai cao quý hơn ai, bla bla.
Ninh Thư cảm giác nếu mình là nha hoàn kia, tuyệt đối sẽ kêu nàng ta là đồ lắm mồm, mẹ chứ, nếu người người bình đẳng, tại sao ta lại phải hầu hạ ngươi mà không phải ngươi hầu hạ ta.
Ngoài miệng nói thì dễ nghe.
Chà chà, Ninh Thư cũng không biết nên đánh giá tiểu hồ ly thế nào, người có nhân phẩm và tính tình như thế lại khiến cho Hoắc Khanh thích, hay là mắt Hoắc Khanh bị mỡ lợn làm cho mù rồi, hay là chán nhìn các tiểu thư trang nhã có lễ nghĩa rồi nên nảy sinh hiếu kỳ với kiểu tính tình tưng tửng của tiểu hồ ly kia.
Tiểu hồ ly lại phát minh ra mạt chược, bài bạc tú lơ-khơ các loại, tạo thành một sòng bạc trong cung. Phong trào phổ biến, đến các phi tử hậu cung cũng đều mê bài bạc như điếu đổ.
Có trò chơi mới, khiến các phi tử không nhớ Hoàng thượng nữa, coi như tiểu hồ ly làm chút chuyện tốt.
Nói chung trong hoàng cung rất loạn, mây đen bao trùm, hơn nữa Hoắc Khanh thiên vị không nguyên tắc, tiểu hồ ly đi tới đâu là loạn đến đó, xui xẻo đều là người khác.
“Hoắc Khanh, phi tử của chàng đánh mạt chược với thiếp chơi ăn gian.”
“Không sao, phạt phi tử kia cấm túc một tháng.”
“Hoắc Khanh, xin lỗi, long bào của chàng bị thiếp phá hỏng rồi, đều tại đêm qua chàng đột nhiên ôm lấy thiếp, hại thiếp quá kích động.” Chọc chọc hai ngón tay vào nhau.
“Không sao.”
Tác giả :
Ngận Thị Kiểu Tình