Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha!
Chương 25
Chỉnh máy quay sang Nhật nhé
Nhật đi vào nhà wc với khuôn mặt hơi nhăn lại nhưng khi bắt máy thì giọng vô cùng nhẹ nhàng xen lẫn cưng chiều
- alo bx gọi gì chồng vậy?
- anh làm gì mà tắt máy em vậy? - bên kia giọng có vẻ hơi bực
- à ôx bận chút việc. Bx có chuyện gì gọi ox vậy - Nhật nhẹ nhàng nói với đầu dây bên kia
- ờ. Bọn Bảo và My rủ tối đi bas đó, anh đi không? - bên kia dịu giọng lại và hỏi ý Nhật
- vậy hả? Ừ tối ox đón bx na - Nhật đồng ý ngay
- vâng. Vậy pipi ox heng * chụt * - đầu dây bên kia vui vẻ nói rồi hôn chụt 1 cái qua điện thoại
- haha bx dễ thương ghê * moa* yêu bx, bye bx - Nhật bật cười rồi hôn lại bên kia xong nói tạm biệt rồi tắt điện thoại ra ngoài.
Vừa ra đến nơi khi ngổng mặt lên thì nụ cười cứng đơ lại khi không thấy nó rồi vội chạy ra ngoài tìm nhưng không thấy. Chạy xuống phòng lễ tân để hỏi thì họ nói nó chạy đi ra ngoài được 1 lúc rồi. Bực tức lắm chặt tay thành lắm đấm đấm mạnh xuống bàn mồm khẽ mấp máy
- chết tiệt
Xong quay lại cô nhân viên đang nhìn mình với ánh mắt quái dị trả tiền phòng rồi chạy ra ngoài tìm nó. Nhật chạy khắp nơi nhưng không thấy bực tức Nhật quay về nhà chuẩn bị đi chơi với Chuyên - người yêu mới của mình.
☆☆☆☆☆--------________-------☆☆☆☆☆☆
Quay lại nó và hắn.
Nó ôm hắn ngủ cho đến tối mới chịu tỉnh dậy. Khẽ dụi mắt nhìn nó rất giống chú mèo con làm hắn khẽ mỉm cười ( ảnh dạy lâu rồi nhưng cứ lằm đó ngắm nó) rồi lại nhắm mắt lại giả bộ ngủ. Khi nó rụi mắt xong bỏ tay xuống thì đập vào mắt nó là khuôn mặt điển trai của hắn. Nó cứ ngây người ra ngắm, ngón tay thon dày khẽ gõ vào cằm như suy nghĩ gì đó rồi khẽ đưa bàn tay nhỏ bé lên má hắn rồi beo cái rõ đâu làm hắn nhăn mày rồi mở mắt ra nhìn nó đồng thời đưa tay giữ bàn tay đang cố hủy hoại dung nhan của mình
- làm gì vậy nhóc - dùng giọng lạnh lạnh hỏi nó
- má xinh xinh mún bẹo síu - nó đáp tỉnh rụi
Hắn khẽ cười nhìn khuôn mặt ngây ngô của nó
- vậy sao? Nhìn đẹp trai không - hắn hỏi nó với giọng vui vẻ
- ừ đẹp - nó ngây thơ trả lời - nhưng không đẹp bằng anh tui - câu này làm hắn cứng đơ. Nó khen hắn kiểu đó hả? Nó là người đầu tiên ví hắn với người khác rồi nói người khác đẹp hơn hắn đó, nó to gan thật. Phải cho nó 1 trận. Nghĩ vậy hắn đình đưa tay bẹo má nó thì khuôn mặt cún con mắt ươn ướt nhìn hắn làm hắn đơ lun tim loạn nhịp, sao nó dễ thương thế huhu nó đang gây bệnh tim cho hắn đây mà hxhx
- đói - nó buông câu nhõng nhéo làm hắn tỉnh mộng
- được rồi trờ anh chút - nói với nó bằng giọng ấm áp rồi đứng dậy xuống giường ra ngoài nói người làm mang đồ ăn lên.
CÒN nó trong phòng nó đang bối dối. Nó đang cố tỏ ra bình thường vậy thôi chứ trong lòng nó đang dối lém hxhx sau vụ việc lúc trưa làm nó thấy ngại và có chút bối dối khi cạnh hắn. Nhưng dù sao nó cũng cảm ơn hắn vì hắn đã cứu nó. Đặc biệt tim nó cũng khẽ rung động vì hắn, còn về Nhật nó lại không hề nghĩ đến Nhật. Đang không biết làm gì thì nó nhìn thấy cái ip trên bàn liền ra lấy và bật lên chơi game.
Hắn sau khi nói người làm làm chút đồ ăn cho cả hắn và nó tbif lên phòng. Mở của phòng thấy người con gái mặc chiếc sơmi trắng của mình đang say sưa chơi game mà không hề quan tâm đến sự hiện diện của mình thì khẽ lắc đầu đi về bàn học bỏ máy tính ra làm gì đó. Cả 2 đang say sưa làm việc riêng của mình thì tiếng gõ của vang lên
- thưa thiếu gia. Tôi đem đồ ăn lên ạ - chị giúp việc nói giọng cung kính -
- được. Vào đi - hắn giọng lạnh băng
Nghe vậy chị giúp việc mang đồ ăn vào đặt lên bàn rồi nhìn nó lòng thầm nghĩ " cô bé này thật đặc biệt, cũng rất dêc thương " đang nhìn nó suy nghĩ thì bị giọng nói sắc lạnh cùng ánh mắt băng lãnh không cảm xúc của hắn làm giật mình sợ hãi vội lui ra ngoài
- nhìn gì? Ra ngoài
- à d... dạ... ạ.. vâ...
n..
g.... - chị nói giọng run run rồi lun ra ngoài
Khi chị đóng cửa thì khuôn mặt lạnh lùng biết mất thay vào khuôn mặt ôn nhu hiền lành rồi cất tiếng gọi cái người đang mải chơi mà quên ăn kia ra ăn
- em không định ắn sao
Nghe vậy nó bỏ ip xuống giường rồi lon ton ra bàn để đồ ăn. Định đưa tay cầm đồ ăn thì phải khự lại khi tay áo quá dài, nó che hết bàn tay nhỏ bé của nó ( nó có m55 hắn gần m8 lận) nó xụ mặt xuống tay cố đưa lên cao để tay áo bị tụt xuống nhưng không được. Lắc đầu nhìn người con gái bé nhỏ đang mặc áo của mình mà như mặc váy, nó chùng đến nửa đùi của nó, tay áo thì thửa 1 đoạn khá dài. Đi đến cạnh nó hắn đưa tay ra túm lấy cánh tay đang cố làm tay áo rơi xuống lại và giúp nó sắn lên. Khi cánh tay được phóng thích nó vui vẻ cầm đồ ăn ăn, ăn xong nó uống cốc sữa ngay đó. Hắn thì cứ nhìn nó ăn, nó như 1 đứa con nít vậy, uống sữa còn để sữa dây ra miệng. Nó định đưa tay áo nó đang mặc ra lau miệng nhưng lại dừng lại say nghĩ gì đó rồi lại bỏ xuống rồi đi lại hắn rất rự nhiên lau miệng lên chiếc áo hắn đang mặc. Hắn cứ nhìn hành động của nó mà khó hiểu rồi lại đơ người vì hành động của nó. Nó to gạn thật đấy, giám lau miệng lên áo hắn sao? Nó là đứa con gái đầu tiên giám làm vậy với hắn đấy.
Nhật đi vào nhà wc với khuôn mặt hơi nhăn lại nhưng khi bắt máy thì giọng vô cùng nhẹ nhàng xen lẫn cưng chiều
- alo bx gọi gì chồng vậy?
- anh làm gì mà tắt máy em vậy? - bên kia giọng có vẻ hơi bực
- à ôx bận chút việc. Bx có chuyện gì gọi ox vậy - Nhật nhẹ nhàng nói với đầu dây bên kia
- ờ. Bọn Bảo và My rủ tối đi bas đó, anh đi không? - bên kia dịu giọng lại và hỏi ý Nhật
- vậy hả? Ừ tối ox đón bx na - Nhật đồng ý ngay
- vâng. Vậy pipi ox heng * chụt * - đầu dây bên kia vui vẻ nói rồi hôn chụt 1 cái qua điện thoại
- haha bx dễ thương ghê * moa* yêu bx, bye bx - Nhật bật cười rồi hôn lại bên kia xong nói tạm biệt rồi tắt điện thoại ra ngoài.
Vừa ra đến nơi khi ngổng mặt lên thì nụ cười cứng đơ lại khi không thấy nó rồi vội chạy ra ngoài tìm nhưng không thấy. Chạy xuống phòng lễ tân để hỏi thì họ nói nó chạy đi ra ngoài được 1 lúc rồi. Bực tức lắm chặt tay thành lắm đấm đấm mạnh xuống bàn mồm khẽ mấp máy
- chết tiệt
Xong quay lại cô nhân viên đang nhìn mình với ánh mắt quái dị trả tiền phòng rồi chạy ra ngoài tìm nó. Nhật chạy khắp nơi nhưng không thấy bực tức Nhật quay về nhà chuẩn bị đi chơi với Chuyên - người yêu mới của mình.
☆☆☆☆☆--------________-------☆☆☆☆☆☆
Quay lại nó và hắn.
Nó ôm hắn ngủ cho đến tối mới chịu tỉnh dậy. Khẽ dụi mắt nhìn nó rất giống chú mèo con làm hắn khẽ mỉm cười ( ảnh dạy lâu rồi nhưng cứ lằm đó ngắm nó) rồi lại nhắm mắt lại giả bộ ngủ. Khi nó rụi mắt xong bỏ tay xuống thì đập vào mắt nó là khuôn mặt điển trai của hắn. Nó cứ ngây người ra ngắm, ngón tay thon dày khẽ gõ vào cằm như suy nghĩ gì đó rồi khẽ đưa bàn tay nhỏ bé lên má hắn rồi beo cái rõ đâu làm hắn nhăn mày rồi mở mắt ra nhìn nó đồng thời đưa tay giữ bàn tay đang cố hủy hoại dung nhan của mình
- làm gì vậy nhóc - dùng giọng lạnh lạnh hỏi nó
- má xinh xinh mún bẹo síu - nó đáp tỉnh rụi
Hắn khẽ cười nhìn khuôn mặt ngây ngô của nó
- vậy sao? Nhìn đẹp trai không - hắn hỏi nó với giọng vui vẻ
- ừ đẹp - nó ngây thơ trả lời - nhưng không đẹp bằng anh tui - câu này làm hắn cứng đơ. Nó khen hắn kiểu đó hả? Nó là người đầu tiên ví hắn với người khác rồi nói người khác đẹp hơn hắn đó, nó to gan thật. Phải cho nó 1 trận. Nghĩ vậy hắn đình đưa tay bẹo má nó thì khuôn mặt cún con mắt ươn ướt nhìn hắn làm hắn đơ lun tim loạn nhịp, sao nó dễ thương thế huhu nó đang gây bệnh tim cho hắn đây mà hxhx
- đói - nó buông câu nhõng nhéo làm hắn tỉnh mộng
- được rồi trờ anh chút - nói với nó bằng giọng ấm áp rồi đứng dậy xuống giường ra ngoài nói người làm mang đồ ăn lên.
CÒN nó trong phòng nó đang bối dối. Nó đang cố tỏ ra bình thường vậy thôi chứ trong lòng nó đang dối lém hxhx sau vụ việc lúc trưa làm nó thấy ngại và có chút bối dối khi cạnh hắn. Nhưng dù sao nó cũng cảm ơn hắn vì hắn đã cứu nó. Đặc biệt tim nó cũng khẽ rung động vì hắn, còn về Nhật nó lại không hề nghĩ đến Nhật. Đang không biết làm gì thì nó nhìn thấy cái ip trên bàn liền ra lấy và bật lên chơi game.
Hắn sau khi nói người làm làm chút đồ ăn cho cả hắn và nó tbif lên phòng. Mở của phòng thấy người con gái mặc chiếc sơmi trắng của mình đang say sưa chơi game mà không hề quan tâm đến sự hiện diện của mình thì khẽ lắc đầu đi về bàn học bỏ máy tính ra làm gì đó. Cả 2 đang say sưa làm việc riêng của mình thì tiếng gõ của vang lên
- thưa thiếu gia. Tôi đem đồ ăn lên ạ - chị giúp việc nói giọng cung kính -
- được. Vào đi - hắn giọng lạnh băng
Nghe vậy chị giúp việc mang đồ ăn vào đặt lên bàn rồi nhìn nó lòng thầm nghĩ " cô bé này thật đặc biệt, cũng rất dêc thương " đang nhìn nó suy nghĩ thì bị giọng nói sắc lạnh cùng ánh mắt băng lãnh không cảm xúc của hắn làm giật mình sợ hãi vội lui ra ngoài
- nhìn gì? Ra ngoài
- à d... dạ... ạ.. vâ...
n..
g.... - chị nói giọng run run rồi lun ra ngoài
Khi chị đóng cửa thì khuôn mặt lạnh lùng biết mất thay vào khuôn mặt ôn nhu hiền lành rồi cất tiếng gọi cái người đang mải chơi mà quên ăn kia ra ăn
- em không định ắn sao
Nghe vậy nó bỏ ip xuống giường rồi lon ton ra bàn để đồ ăn. Định đưa tay cầm đồ ăn thì phải khự lại khi tay áo quá dài, nó che hết bàn tay nhỏ bé của nó ( nó có m55 hắn gần m8 lận) nó xụ mặt xuống tay cố đưa lên cao để tay áo bị tụt xuống nhưng không được. Lắc đầu nhìn người con gái bé nhỏ đang mặc áo của mình mà như mặc váy, nó chùng đến nửa đùi của nó, tay áo thì thửa 1 đoạn khá dài. Đi đến cạnh nó hắn đưa tay ra túm lấy cánh tay đang cố làm tay áo rơi xuống lại và giúp nó sắn lên. Khi cánh tay được phóng thích nó vui vẻ cầm đồ ăn ăn, ăn xong nó uống cốc sữa ngay đó. Hắn thì cứ nhìn nó ăn, nó như 1 đứa con nít vậy, uống sữa còn để sữa dây ra miệng. Nó định đưa tay áo nó đang mặc ra lau miệng nhưng lại dừng lại say nghĩ gì đó rồi lại bỏ xuống rồi đi lại hắn rất rự nhiên lau miệng lên chiếc áo hắn đang mặc. Hắn cứ nhìn hành động của nó mà khó hiểu rồi lại đơ người vì hành động của nó. Nó to gạn thật đấy, giám lau miệng lên áo hắn sao? Nó là đứa con gái đầu tiên giám làm vậy với hắn đấy.
Tác giả :
Ice Na