Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ
Chương 108: Tô Tiểu Mễ, cô là người đã có bạn trai
Cô bưng cà phê, đem cái ly đặt trên tay của hắn"Nếm thử xem có hợp khẩu vị của anh không?" Tô Tiểu Mễ nhẹ nhàng nói"Anh đột nhiên không muốn uống cà phê nữa, anh đói bụng, anh muốn ăn cái gì đó" Vào thời khắc này, Lâm Khải tựa như một đứa con nít. Trên thực tế, hắn hiện tại cũng thật sự đói bụng, bữa tối này, hắn căn bản chưa ăn cái gì cả."Hiện tại đã rất trễ rồi, các tiệm ăn chắc cũng đã đóng cửa, hay em đi xuống lầu xem một chút, mua tạm cái gì đó cho anh ăn được không?" Cô tuyệt không tức giận, cô bắt mình phải nghĩ rằng, giờ phút này, đối với người đàn ông trước mắt, người đã cho cô hai công việc, một hợp pháp, một phi pháp, hai loại nghề nghiệp này, vô luận là cái gì, cô muốn mình phải chịu trách nhiệm, đem hai chuyện làm được hoàn mỹ nhất."Cơm bên ngoài anh ăn nhiều rồi, anh không muốn ăn nữa." Lâm Khải cứ như vậy nhìn cô, mang theo một chút xíu mong chờ, một chút xíu trêu cợt "Anh muốn ăn đồ em nấu."Tô Tiểu Mễ ngẩng đầu lên, vội vàng từ chối "Em nấu ăn không ngon, sẽ ảnh hưởng đến dạ dày của anh.""Đúng dịp anh muốn nếm thử một chút, nếu như thất bại, em phải đi học lớp nấu ăn. Bởi vì trong hiệp ước điều thứ 27 có ghi, em phải thỏa mãn dạ dày của anh."Hắn vừa nói vừa đem tay của cô đặt ở bụng mình.Tô Tiểu Mễ lại một lần nữa nhìn vào mắt hắn "Được rồi, vậy anh tối nay chịu khó một chút, trong tủ lạnh chỉ có mì ăn liền thôi, cũng may còn trứng gà cùng cà chua. Qua ngày mai, em liền tìm lớp học nấu ăn." Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLLâm Khải cho là người phụ nữ này sẽ phản bác, sẽ tức giận, cô lại một chút cũng không có, hơn nữa rất rộng rãi đồng ý đề nghị của hắn.Cô nhẹ nhàng rút tay ra, nhìn hắn cười nói: "Anh uống nước trước đi, em đi làm mì, sẽ nhanh thôi!"Hắn lại một lần nữa nhìn theo bóng lưng của cô đến gần phòng bếp, hắn ngồi ở trên ghế salon, cảm thấy tâm phiền ý loạn. Hắn giống như là bị cô dẫn dắt, đứng lên đi về phía cô.Lúc này cô đang đem tóc dài nhẹ nhàng hướng lên chuyển hai vòng búi lại, khiến hắn nhìn mà có chút rối loạn, cái cổ trắng nõn mà thon dài lộ ra ngoài, dưới ánh đèn, có vẻ trong suốt, xinh xắn.Tay của cô nhanh nhẹn xắn tay áo lên, từ trong tủ lạnh bên cạnh lấy ra trứng gà cùng mì ăn liền.Thấy mì ăn liền, lông mày của hắn không nhịn được nhăn lại, không trách được gầy như vậy, là bởi vì thường ăn những thứ đồ ăn không tốt cho sức khỏe như thế này sao?Tô Tiểu Mễ có cảm giác đang có người nhìn mình, nghiêng đầu quay lại, Lâm Khải tựa vào người cô, hai tay ôm cô vào lòng, ánh mắt vừa đúng lúc nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt hắn hiện lên vẻ lãnh đạm nhu tình, đôi môi mơ hồ làm chuyển động khép mở, giống như là muốn nói lại thôi, cô dừng ở trong ánh mắt của hắn, đột nhiên không muốn rời đi."Anh đứng ở chỗ này, sẽ ảnh hưởng đến em!" Thanh âm của cô rất ôn nhu, còn mang theo một chút xíu làm nũng, lời nói cùng thanh âm như vậy đều là xuất phát từ bản năng của cô.Lâm Khải lại mím môi, không có rời đi, ngược lại siết chặt hơn.Hắn muốn cứ như vậy ôm cô, cảm thụ sự ấm áp của cô. Hắn muốn hưởng thụ không gian tĩnh lặng chỉ có hai người như thế này.Hắn cứ như vậy từ phía sau ôm eo cô, nhẹ nhàng ôm, đầu rủ xuống trên tóc của cô, nhẹ nhàng ngửi, lẳng lặng hô hấp."Đừng làm rộn, có được không? Như vậy em không cách nào nấu mì cho anh được." Cô có một chút sợ, sợ mình sẽ luân hãm, cô tình nguyện nhận sự vô tình của hắn, cũng không mong hắn ôn nhu mập mờ như thế này."Anh cứ như vậy, xem em làm sao nấu mì cho anh."Hắn bá đạo không buông tay ra, cũng không rời đi, lại còn ra lệnh cho cô "Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, về sau không cho để mì ăn liền ở trong tủ lạnh, bởi vì anh không ăn, cũng không cho em ăn, có biết hay không!"Thật ra thì trong lòng của hắn không muốn cô ăn những thứ này, nhưng hắn cũng không muốn cô nghĩ là mình quan tâm cô."Ừ, tất cả nghe theo anh!" Cô thuận theo mà mềm mại trả lời. Khi hắn đem cô từ trong xe đuổi đi xuống, cô liền thề nhất định phải đối xử tử tế với mình, muốn đối xử tử tế với mình đầu tiên chính là đều thuận theo hắn, hắn nói cái gì thì là cái đấy, chịu đựng hết một năm cô sẽ được giải thoát.Lâm Khải đối với ôn thuận của cô dễ dàng nhìn thấu tất cả, thế nhưng không có chút nào muốn đối phó với cô. Trong nội tâm, hắn thật ra khát vọng được như thế này mãi, có thể bình tĩnh mà hưởng thụ sự ôn nhu cùng dịu dàng của cô.Cô nấu mì ăn liền phương pháp rất đặc biệt, ít nhất là hắn không có gặp qua, thật ra thì hắn lớn như vậy cũng chưa bao giờ bước chân vào bếp.Cô đem cà chua cắt nhỏ để vào một cái đĩa, đem nồi để lên bếp, đập trứng gà bỏ vào, xào qua xào lại, tiếp đó lại bỏ cà chua vào, tiếp tục xào cho cà chua ra nước, nêm gia vị rồi lại đổ ra đĩa.Kế tiếp chính là nấu mì ăn liền, dầu thực vật, gia vị của mì ăn liền cũng không có dùng đến, nước sôi rồi đem mì bỏ vào, lại đánh lên một cái trứng gà, theo như Tô Tiểu Mễ nói, những thứ gia vị kia không tốt cho sức khỏe, lại không có mùi vị của trứng gà.Cuối cùng đổ mì ra tô, cho cà chua xào trứng lên trên, nhìn qua thế nhưng vị rất ngon, nghe dậy lên mùi vị đặc biệt, dạ dày Lâm Khải sôi lên sùng sục. "Mặc dù không tốt lắm cho sức khỏe, nhưng sau khi em đơn giản xử lý xong, cũng không đến nỗi khó ăn, đơn giản cà chua, trứng gà cùng mì ăn liền, nếm thử đi!""Mỹ vị đều đủ, nhìn thật muốn ăn, nhưng so với em đều không coi là cái gì cả, bởi vì anh càng muốn ăn em hơn!" Hắn đột nhiên tựa sát vào cô, mập mờ nói nhỏ ở bên tai cô.Tô Tiểu Mễ ức chế không được đỏ mặt, cô lại một lần không kìm hãm được phản ứng theo bản năng, không phải là cô nên làm bộ như không có gì cả sao?Cô mãnh liệt đè nén bản năng của mình xuống, trằn trọc nghiêng người, cười nhẹ nhàng nhìn xuống đất nói: "Chờ em thân thể tốt lên, sẽ cho anh những thứ mỹ vị khác."Quá phối hợp hắn, hắn ngược lại không biết làm thế nào để phản đối, càng không biết làm thế nào để tiếp nhận. Chuyện giống như bây giờ, hắn đành theo ý nghĩ của cô vậy.Lâm Khải bưng cái mâm, từng miếng từng miếng nếm thử, không biết là mì lại ngon như thế, hắn đói đến nỗi ngực dán vào lưng, chỉ cảm thấy tốc độ mình gắp mì đang ngày càng tăng nhanh.Tô Tiểu Mễ nhìn hắn ăn mì, xung động buồn cười, lại có một loại cảm giác thỏa mãn ở trong lòng bốc lên. Cô trừ ra mấy món đơn giản như nấu mì ăn liền, những món ăn khác cái gì cũng không biết làm, nhưng nhìn hắn ăn được như vậy vui vẻ, trong lòng cô như cũng vui theo.Cô đem một ly nước chanh đặt bên cạnh hắn, hắn có chút xúc động chuyển cái ly.Sau một lúc lâu, hắn nhẹ giọng nói: "Hiên thiếu gia nếu như còn tìm em nữa, em nói cho hắn biết em đã có bạn trai!"Tay Tô Tiểu Mễ vang lên một tiếng kẽo kẹt, rất nhanh liền trấn định lại: "Em đã biết."Dừng lại một hồi, Tô Tiểu Mễ lấy dũng khí hỏi: "Nếu như, em là nói nếu như, anh ấy muốn hỏi bạn trai em là ai, hoặc là muốn gặp thì làm sao bây giờ?""Giải thích, bịa ra chuyện gì đó không phải là thế mạnh của em sao?"Hắn cười xấu xa nhìn cô đang đứng ở bên cạnh hắn, tản ra mùi vị mê người."Em đã biết!"Tô Tiểu Mễ vội vàng cúi đầu, nếu còn nhìn nữa cô sợ mình sẽ hoảng loạn lên mất.Khi hắn ra về, cô đưa đến cửa, hắn cư nhiên quay lại ôm cô thật chặt một hồi lâu mới buông cô ra, lần đầu tiên dùng đến giọng nói ôn nhu: "Nghỉ ngơi thật tốt, nếu như mỏi mệt ngày mai đi làm muộn hai tiếng cũng được."Tô Tiểu Mễ cảm thụ bờ vai rộng rãi cùng vòng ôm ấm áp của hắn, ngực thậm chí có chút khó chịu.*********Một chuyện xảy ra ngoài ý muốn của Tô Tiểu Mễ, rất nhiều chuyện tựa như tái diễn."Tiểu Mễ, chuyển phát!""Oa, đến nhanh đi, 99 đóa hồng, mỗi đóa lại kiều diễm vô cùng.""Tiểu Mễ, có thể cho em cùng xem lời nhắn không?"Nhân viên tiếp tân hưng phấn bày ra bộ mặt vui vẻ cùng xin xỏ.Tô Tiểu Mễ mở ra, đó là một chuỗi chữ viết đánh máy, trong lòng của cô có chút gì mất mát:"Thân ái, anh không có bên cạnh em, nhưng lòng anh sẽ luôn luôn ở bên em, xong công việc ở Mĩ anh liền trở về tìm em, nhất định phải chờ anh!""Woa, thì ra là Tiểu Mễ có bạn trai ở Mĩ, không trách được vẫn đi đi về về một mình, thì ra đã sớm là hoa có chủ!" Nhân viên tiếp tân nhìn cô cười thần bí.Tô Tiểu Mễ nhìn tấm thiệp, nhìn lại những lời đó, nhìn lại hoa, đầu óc nhanh chóng nghĩ đến đêm qua, cô hiểu ngay đây là tác phẩm của người nào rồi, trừ Lâm Khải không ai sẽ làm ra chuyện này."Tiểu Mễ, chị thật là giấu kĩ quá nha, có bạn trai đẹp trai rồi lại không chịu nói, sau này phải nhớ phải mang đến để cho chúng em đây nhìn một chút, xem xem đẹp trai đến cỡ nào a?"Có nhìu âm thanh kèm theo hâm mộ lên tiếng."Có nhà ở Mĩ sao? Thu nhập cao không? Không phải là rửa chén đĩa đó chứ, rất nhiều người ở nước ngoài làm công việc bình thường, nhưng là trở về nước cũng rất dễ dàng lừa gạt các cô gái, dù sao cũng là ở nước ngoài, cậu cũng đừng tin tưởng quá!" Nối tiếp theo đương nhiên là một chuỗi dài ganh tị."Tiểu Mễ, cậu cũng phải cẩn thận một chút. Không gặp lâu như vậy rất bất lợi với sự phát triển tình cảm của hai người, nhất định phải chuẩn bị tâm lí cho tốt nha!""Người đó là làm nghề gì? Ở bên kia ổn định chị cũng sẽ đi theo diện di dân sao? Sinh con nhất định phải đi Mĩ, đãi ngộ ở bên kia so với trong nước tốt hơn rất nhiều."Rất nhiều loại thanh âm vang lên ở bên tai của cô, mà ngay bên cạnh cô, Thôi Viên Viên chẳng qua là hướng về phía cô cười cười, cũng không nói gì.Tô Tiểu Mễ nhìn đóa hoa lung lay sinh động, ở trong phòng làm việc lại tản ra biệt dạng phong tình.Lâm Khải kia thật là có tâm, ngay cả chuyện cô có bạn trai đều có thể làm ra xinh đẹp như vậy, thân phận bạn trai cô lại thần bí cùng không thể xuất hiện... Tất cả đều là lý do tốt nhất để cho cô cự tuyệt bất kỳ người khác phái nào, cô không thể không bội phục hắn!Khi cô đang xuất thần nghĩ tới những chuyện này, điện thoại nội bộ đột nhiên vang lên, reo hai tiếng cô mới đưa tay đón.
Tác giả :
Sơ Thần