Boss, Vợ Ngài Lại Giết Người Rồi!
Chương 78: Bão (1)
Cố Thừa Trạch mặt đen như than, ngồi nhìn đám nhóc đội mình bày trò đủ kiểu lại có ánh mắt quá đỗi phạm pháp so với phạm vi của vợ mình liền một phát cho cả quân đội chạy quanh khu doanh trại 100 lần....
.....Không chết thì đừng về!
Tiếng khóc ai oán khắp nơi bay vùn vụt bên tai Lam Hi, cậu cho đến cùng là vẫn có cảm giác yên bình khi ở bên đám nhỏ này của Cố Thừa Trạch, hệt như lúc cậu ở với đội của cậu vậy. Chính vì lí do đó Lam Hi hôm nay quyết xuống nhà ăn làm một bữa đãi bọn họ, như lúc cậu đãi dội của mình.
Đến giữa trưa, cả đội mệt lả đi xuống nhà ăn bồi lại sức, lòng lầm bẩm Boss của họ tính chiếm hữu cũng cao quá rồi! May mà họ còn chưa nói gì, nếu mà mở miệng ra thì chắc phải đi hết một vòng trái đất Boss mới cho quay về doanh trại! Mới đi đựợc nửa đường, mùi hương thức ăn đã Thông vô não mấy quân sĩ ấy, họ liền một phát chạy ngay ra nhà bếp định vồ lấy thức ăn mà ngấu nghiến thì không ngờ, họ thấy Boss đang ngồi dùng cơm ở chỗ ăn tầm thường này, và những món ăn tuyệt diệu đó là do một tay chị dâu của họ nấu. Thấy mọi người đã về, Lam Hi đứng dậy tháo bỏ tạp dề trên người liền đi vào bếp lấy ra mấy món nữa bày biện trên bàn ăn. Mùi hương lan tỏa ra khắp phòng khiến mấy người thực tập kia phải nuốt nước bọt ừng ực, nhưng lại sợ có Boss ở đó!
- Ngồi xuống! Đây là tâm ý của tôi mấy cậu cứ thoải mái!
- Dạ..cái này...
- Không để ý tới anh ấy, các cậu cứ vào ngồi đi!
Đám người thấy Lam Hi bảo vào ăn cũng nửa muốn nửa không chập chững bước vào, lát thì nhìn Cố Thừa Trạch, chốc thì ngó Lam Hi cầu cứu. Lam Hi thấy bọn họ cũng khó xử liền đi ngay tới hỗ Cố Thừa Trạch đang ngồi ăn ghé vào tai anh nói vài điều. Ngay lập tức, bọn người sĩ quan nhìn thấy hình ảnh trước mặt thì không tin vào mắt mình nữa, bọn họ Dụi dụi mắt mấy lần, mắt chữ O miệng chữ A nhìn hai người
- Khụ khụ....mấy đứa..vào ăn đi...
- A....dạ...
Không thể nào! Không thể nào có chuyện đó được, Boss đỏ mặt! Cái gì vậy, sắp có bão hay sao, cái này liệu không phải là thế giới ngày mai tận thế đó hữu, họ có phải hay không nhìn nhầm đi? Nội tâm các sĩ quan thét gào, mà ngoài mặt vẫn tỏ ra lễ độ bước tới bàn ăn mà nạp năng lượng. Chị dâu rốt cuộc là có vũ khí tối thượng gì mà có thể khiến Boss của họ đỏ mặt như vậy, quá là lợi hại a.... Cố Thừa Trạch bị bọn trẻ vừa ăn vừa nhìn chằm chằm mình, thẹn quá hoá giận liền một cái phủi mông dẫn Lam Hi đi ra ngoài, Lam Hi cứ như vậy ngơ ngơ ngác ngác theo sau Cố Thừa Trạch, không biết anh nắng máu thất thường như thế nào.
Cuối cùng hai người họ đi ra đến bãi đỗ xe, Cố Thừa Trạch bị Lam Hi kéo lại hỏi:
- Thừa Trạch, anh làm sao vậy?
- A...không có gì...
- Mặt anh có vẻ hơi khó chịu?
- Xin lỗi, làm em sợ sao?
- Không có, chỉ là, nếu Thừa Trạch anh cười lên, lúc đó nhất định sẽ rất đáng yêu!
Đáng Yêu......đáng yêu...đáng yêu...đáng yêu...đáng yêu.....
Từ ngữ ấy cứ thế mà lặp đi lặp lại trong đầu Cố Thừa Trạch, em ấy vừa nói mình đáng yêu! Đối với danh dự của một người đàn ông, cái từ "đáng yêu " này phải nói là nó có thể sẽ hạ thấp danh dự đó mà, Cố Thừa Trạch lại không hề để ấy tới nó, anh ngược lại còn rất thích Lam Hi nói những câu về anh như vậy. Câu " Yêu nhau yêu cả đường đi" này, như thế lại có tác dụng với Cố Thừa Trạch, từ một Boss cao ngạo lạnh lùng lại trở thành một chú cún con khi bên cạnh vợ? Như vậy có tính là dễ thương không?
Khi bên Lam Hi cần mặn nồng tình cảm, thì một phía bên khác, cũng là một đôi vợ chồng sắp cưới. Nhưng lại mang cả nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần:
- A....aa..đau...cầu xin anh tha cho em....đau quá....Tư Kỳ à....
- Cho Cô nói lại lần nữa, có thật là Cô đã thấy em ấy ở đó? Hửm?
- A...em....em không hề nói dối anh mà....chính...chính mắt em đã thấy nó...đính hôn với Cố thiếu gia...A...đau..
- Ai cho cô nhắc tới Cố Thừa Trạch, có phải chê mạng mình dài quá không? Tôi nói cho cô biết Lam Mỹ Liên, nếu không phải năm đó cô bỏ thuốc vào cỗ rượu của tôi, lại còn thuê luôn cả người truyền Thông đến náo loạn thì chúng ta sẽ không phải đến mức như thế này đâu...Hạ Tư Kỳ tôi trước giờ chỉ có một mình Lam Hi cô hãy nhớ kĩ lấy!
Hạ Tư Kỳ sau cuộc mây mưa đầy sự đau đớn với Lam Mỹ Liên thì hắn ta liền đi ra ngoài gặp mặt một người.... Người mà Hạ Tư Kỳ đi gặp bây giờ CHÍNH là Tống Tiểu Yên, cô ta là bạn thân của Lam Mỹ Liên đúng lúc cả hai người cùng chung kẻ thù, cùng về cáo trạng với Hạ Tư Kỳ, lại không ngờ Hạ tự Kỳ hắn nổi điên như vậy. Tống Tiểu Yên Đứng trước sảnh lo lắng đi lại, cuối cùng Hạ Tư Kỳ cũng ra đến nơi:
- Cô có chuyện gì sao, Tống tiểu thư?
- Hạ tổng, tôi có chuyện muốn trao đổi với anh!
- Nói!
- Anh sẽ có được Lam Hi, nếu chịu hợp tác với tôi!
- Vậy mục tiêu của Tống tiểu thư là Cố Thừa Trạch? Cô lấy gì đảm bảo, Lam Hi sẽ về tay tôi?
- Tôi lấy toàn bộ cổ phần công ti Tống gia trao đổi với anh!
- Chơi lớn vậy sao? Được tôi chơi với cô!
- Hợp vui vẻ!
.....Không chết thì đừng về!
Tiếng khóc ai oán khắp nơi bay vùn vụt bên tai Lam Hi, cậu cho đến cùng là vẫn có cảm giác yên bình khi ở bên đám nhỏ này của Cố Thừa Trạch, hệt như lúc cậu ở với đội của cậu vậy. Chính vì lí do đó Lam Hi hôm nay quyết xuống nhà ăn làm một bữa đãi bọn họ, như lúc cậu đãi dội của mình.
Đến giữa trưa, cả đội mệt lả đi xuống nhà ăn bồi lại sức, lòng lầm bẩm Boss của họ tính chiếm hữu cũng cao quá rồi! May mà họ còn chưa nói gì, nếu mà mở miệng ra thì chắc phải đi hết một vòng trái đất Boss mới cho quay về doanh trại! Mới đi đựợc nửa đường, mùi hương thức ăn đã Thông vô não mấy quân sĩ ấy, họ liền một phát chạy ngay ra nhà bếp định vồ lấy thức ăn mà ngấu nghiến thì không ngờ, họ thấy Boss đang ngồi dùng cơm ở chỗ ăn tầm thường này, và những món ăn tuyệt diệu đó là do một tay chị dâu của họ nấu. Thấy mọi người đã về, Lam Hi đứng dậy tháo bỏ tạp dề trên người liền đi vào bếp lấy ra mấy món nữa bày biện trên bàn ăn. Mùi hương lan tỏa ra khắp phòng khiến mấy người thực tập kia phải nuốt nước bọt ừng ực, nhưng lại sợ có Boss ở đó!
- Ngồi xuống! Đây là tâm ý của tôi mấy cậu cứ thoải mái!
- Dạ..cái này...
- Không để ý tới anh ấy, các cậu cứ vào ngồi đi!
Đám người thấy Lam Hi bảo vào ăn cũng nửa muốn nửa không chập chững bước vào, lát thì nhìn Cố Thừa Trạch, chốc thì ngó Lam Hi cầu cứu. Lam Hi thấy bọn họ cũng khó xử liền đi ngay tới hỗ Cố Thừa Trạch đang ngồi ăn ghé vào tai anh nói vài điều. Ngay lập tức, bọn người sĩ quan nhìn thấy hình ảnh trước mặt thì không tin vào mắt mình nữa, bọn họ Dụi dụi mắt mấy lần, mắt chữ O miệng chữ A nhìn hai người
- Khụ khụ....mấy đứa..vào ăn đi...
- A....dạ...
Không thể nào! Không thể nào có chuyện đó được, Boss đỏ mặt! Cái gì vậy, sắp có bão hay sao, cái này liệu không phải là thế giới ngày mai tận thế đó hữu, họ có phải hay không nhìn nhầm đi? Nội tâm các sĩ quan thét gào, mà ngoài mặt vẫn tỏ ra lễ độ bước tới bàn ăn mà nạp năng lượng. Chị dâu rốt cuộc là có vũ khí tối thượng gì mà có thể khiến Boss của họ đỏ mặt như vậy, quá là lợi hại a.... Cố Thừa Trạch bị bọn trẻ vừa ăn vừa nhìn chằm chằm mình, thẹn quá hoá giận liền một cái phủi mông dẫn Lam Hi đi ra ngoài, Lam Hi cứ như vậy ngơ ngơ ngác ngác theo sau Cố Thừa Trạch, không biết anh nắng máu thất thường như thế nào.
Cuối cùng hai người họ đi ra đến bãi đỗ xe, Cố Thừa Trạch bị Lam Hi kéo lại hỏi:
- Thừa Trạch, anh làm sao vậy?
- A...không có gì...
- Mặt anh có vẻ hơi khó chịu?
- Xin lỗi, làm em sợ sao?
- Không có, chỉ là, nếu Thừa Trạch anh cười lên, lúc đó nhất định sẽ rất đáng yêu!
Đáng Yêu......đáng yêu...đáng yêu...đáng yêu...đáng yêu.....
Từ ngữ ấy cứ thế mà lặp đi lặp lại trong đầu Cố Thừa Trạch, em ấy vừa nói mình đáng yêu! Đối với danh dự của một người đàn ông, cái từ "đáng yêu " này phải nói là nó có thể sẽ hạ thấp danh dự đó mà, Cố Thừa Trạch lại không hề để ấy tới nó, anh ngược lại còn rất thích Lam Hi nói những câu về anh như vậy. Câu " Yêu nhau yêu cả đường đi" này, như thế lại có tác dụng với Cố Thừa Trạch, từ một Boss cao ngạo lạnh lùng lại trở thành một chú cún con khi bên cạnh vợ? Như vậy có tính là dễ thương không?
Khi bên Lam Hi cần mặn nồng tình cảm, thì một phía bên khác, cũng là một đôi vợ chồng sắp cưới. Nhưng lại mang cả nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần:
- A....aa..đau...cầu xin anh tha cho em....đau quá....Tư Kỳ à....
- Cho Cô nói lại lần nữa, có thật là Cô đã thấy em ấy ở đó? Hửm?
- A...em....em không hề nói dối anh mà....chính...chính mắt em đã thấy nó...đính hôn với Cố thiếu gia...A...đau..
- Ai cho cô nhắc tới Cố Thừa Trạch, có phải chê mạng mình dài quá không? Tôi nói cho cô biết Lam Mỹ Liên, nếu không phải năm đó cô bỏ thuốc vào cỗ rượu của tôi, lại còn thuê luôn cả người truyền Thông đến náo loạn thì chúng ta sẽ không phải đến mức như thế này đâu...Hạ Tư Kỳ tôi trước giờ chỉ có một mình Lam Hi cô hãy nhớ kĩ lấy!
Hạ Tư Kỳ sau cuộc mây mưa đầy sự đau đớn với Lam Mỹ Liên thì hắn ta liền đi ra ngoài gặp mặt một người.... Người mà Hạ Tư Kỳ đi gặp bây giờ CHÍNH là Tống Tiểu Yên, cô ta là bạn thân của Lam Mỹ Liên đúng lúc cả hai người cùng chung kẻ thù, cùng về cáo trạng với Hạ Tư Kỳ, lại không ngờ Hạ tự Kỳ hắn nổi điên như vậy. Tống Tiểu Yên Đứng trước sảnh lo lắng đi lại, cuối cùng Hạ Tư Kỳ cũng ra đến nơi:
- Cô có chuyện gì sao, Tống tiểu thư?
- Hạ tổng, tôi có chuyện muốn trao đổi với anh!
- Nói!
- Anh sẽ có được Lam Hi, nếu chịu hợp tác với tôi!
- Vậy mục tiêu của Tống tiểu thư là Cố Thừa Trạch? Cô lấy gì đảm bảo, Lam Hi sẽ về tay tôi?
- Tôi lấy toàn bộ cổ phần công ti Tống gia trao đổi với anh!
- Chơi lớn vậy sao? Được tôi chơi với cô!
- Hợp vui vẻ!
Tác giả :
Hạc lệ diễn phong