Boss Và Thiên Thiên Ai Là Người Lưu Manh
Chương 23: Quy tắc ngầm?
Kế hoạch đạt thành.
Có cùng chung mục tiêu cùng tín niệm, hiệu suất… đương nhiên không phải giải thích!
Thời gian sau đó Thiên Thiên dưới sự giúp đỡ của Bạch y như phpng nhanh chóng thăng cấp 70 hưng phấn mà về môn phái nhận lấy phần thưởng của chưởng môn, trang bị slv 7x so với 5x chói mắt hơn, các chỉ số cao hơn rất nhiều, Thiên Thiên sau khi mặc vào cười ngây ngô nhìn hồi lâu.
[Bạch y như phong] :”Rất vui vẻ?” Bạch y như phong đỉnh đầu toát ra ba chữ.
Thiên Thiên vui mừng đánh cho câu:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ừ, muội cũng có thể lên tới lv 7x thật quá cảm động! ( vẻ mặt khóc lớn ) ”
[Bạch y như phong] :”Rất dễ thỏa mãn.” Bạch y như phong như muốn nói lại thôi.
Thiên Thiên không có quá để ý, chống cằm nhìn chằm chằm bộ trang phục mới của Thiên Thiên đánh Ba Tư lóng lánh cười ngây ngô.
Trải qua thời gian dài anh dũng thăng cấp như vậy, Thiên Thiên đối với cái game này là đại khái hiểu rõ một chút. Bởi vì cái gọi là người đẹp vì lụa, mà muốn có trang bị phải vào phụ bản đánh BOSS với nàng là không thể nào. Đạo lý này Thiên Thiên hiểu, cho nên Thiên Thiên nhanh chóng làm ra quyết định – –
Ta muốn thăng chức! !
Khụ khụ, thăng chức với thăng cấp trong game nghe tựa hồ không quan hệ nhưng kỳ thật cũng không phải.
Y theo tính toàn tỉ mỉ đến cahcs thức sinh tồn của Thiên Thiên tại trong trò chơi này muốn có lấy một thân trang bị so với Bạch y như thì phải tốn của nàng thật nhiều, thật nhiều máu hầu bao cho nên Thiên Thiên nhất định phải tháng này xin cạnh tranh chiếm ưu thế sau đó đoạt giải quán quân!
Cùng quen biết với Bạch y như phong Thiên Thiên phát hiện hắn là nam nhân có phong độ, có kiến thức rộng rãi nhất định là trải qua mưa gió tích lũy kinh nghiệm, Thiên Thiên kẻ dưới không ngại học hỏi:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Gì kia… Bạch y này, muội hỏi huynh 1 vấn đề, cái này khả năng liên quan đến sinh hoạt cá nhân hoặc là vài vấn đề trên công tác một chút…” ( Thiên Thiên : không có nghĩ sẵn trong đầu, thẹn thùng hỏi, mắc kẹt . )
[Bạch y như phong] :”Ừ? Muốn hỏi cái gì.”
Thiên Thiên nghẹn trong chốc lát, dứt liễu cắt bỏ, dứt liễu lại cắt bỏ… cuối cùng kiên trì gõ ra:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Nếu như muốn thăng chức nhất định phải cùng thủ trưởng đi cửa sau, quy tắc ngầm phải không? !” nói qua.
Bạch y như phong trầm mặc thật lâu, Thiên Thiên cảm thấy khả năng vấn đề này người ta không tiện trả lời, trầm mặc là bày tỏ cự tuyệt trả lời. Dù sao nói thẳng là sẽ có vẻ quá thực tế không có nguyên tắc, nói không lại có điểm dối trá, trả lời thế nào cũng khó.
Thiên Thiên đang muốn nói: “Không cần trả lời, muội mới vừa rồi là nói giỡn thôi.” Thì Bạch y như phong liền pm .
[Bạch y như phong] : “Cái này có thể cân nhắc.”
Hả? ?
Thiên Thiên có chút chịu không nổi.
Bạch y như thế nào… Như thế nào sẽ nói như vậy?
[Bạch y như phong] : “Điều kiện tiên quyết là cấp trên của muội phải để ý muội.” Bạch y như phong lại bồi thêm một câu.
Thiên Thiên trong đầu lập tức hiện lên mặt tổng tài không chút thay đổi lạnh lùng đối với nàng truyền chỉ thị, ở trong xe thừa dịp nàng chưa chuẩn bị hôn nàng, tại viện trên giường bệnh ôm nàng, tại phòng làm việc trên ghế còn ôm nàng eo…. ngay trước một đống ký giả hôn nàng…
Không nói hai lời, ngón tay lách cách lách cách nhanh chóng viết chữ, hồi phục Bạch y như phong:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Này thì xong đời! Tổng tài nhà muội đối với muội không có tình ý, từ ngày đầu tiên muội vào công ty chỉ không ngừng trả thù các loại làm cho muội sống không nổi…. nơi này tỉnh lược rất nhiều chữ., còn có thật nhiều người hiểu lầm vô lễ với muội… hiện tại các đồng nghiệp đều cảm thấy muội là hồ ly câu dẫn lão bản đây…”
Nói tóm lại – –
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Tổng tài hắn nhất định sẽ không tạo điều kiện đâu!”
Thiên Thiên gõ bàn phím đến ngón tay rút gân, thuật lại một lần việc xấu loang lổ. Bạch y như phong lời nói cũng không nhiều.
Trả lời mấy chữ hoặc là đặt câu hỏi:
[Bạch y như phong] : “Ừ, sau đó thì sao?”
[Bạch y như phong] : “Hả? Thật có chuyện này ư?”
[Bạch y như phong] : “Là thế này phải không?”
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] :”Ừ, hắn là có chút quá đáng.”
[Bạch y như phong] : “Nam nhân không nên như vậy? A. Như vậy cần phải như thế nào?”
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ngô, có lẽ, hắn thích phụ nữ thanh xuân có sức sống.”
[Bạch y như phong] : “Hắn cần phải tỉnh lại, có lẽ muội ngày mai gặp lại hắn liền không chỉ là như vậy.”
Mặc dù chỉ là rất vài vấn đề ngắn gọn, có người lắng nghe dù cho người ta cái gì cũng không nói, Thiên Thiên cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều lắm.
Thăng cấp thuận lợi, nói chuyện phiếm rất khoái trá. Nhưng là trong hành nang game của nàng có gì đó lộn xộn, nàng căn bản phân không rõ những thứ nào là hữu dụng những gì có thể ném đi, chút chuyện như thế cũng đã làm khó nàng.
Thiên Thiên đánh Ba Tư lv 70 bị bạch y nói:
[Bạch y như phong] : “Kinh mạch của muội không tăng sao.” Thiên Thiên còn lơ ngơ lắm.
Về sau mới biết được kinh mạch còn có các loại phức tạp huyệt gì gì đó, nàng căn bản là không biết sao.
Cho nên đành phải đem tài khoản đưa cho Bạch y như phong: [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ha ha, làm phiền huynh Bạch y, bạn tốt…..!”
[Bạch y như phong] : “Được.”
Cảm động…
Bạch y như phong kêu Thiên Thiên logout vài phút rồi khi trở lên Thiên Thiên phát hiện là mình kahcs quá xa, kiểu tóc giống cô thôn nữ trong sơn cốc thì nay Thiên Thiên đánh Ba Tư rõ ràng biến thành tóc giống Bạch y huynh 1 mỹ nữ tóc trắng.
Khí chất của nhân vật trong game thoáng cái tăng lên gấp bội. Còn không có kịp nói lời cảm tạ thì Bạch y như phong đã nói:
[Bạch y như phong] : “Không cần cám ơn ta, Thiên Thiên nhìn dáng vẻ của muội khiến thẩm mỹ ta mệt nhọc mà thôi.”
Bộ dáng của nàng bách biến là được rồi…
Kỳ quái thuộc về kỳ quái, Thiên Thiên vẫn là cảm giác Bạch y đặc biệt trượng nghĩa,! Nguyện ý giảng đạo lý, còn nguyện ý mang nàng đi thăng cấp giúp nàng xử lý đồ bỏ đi trong hành nang, là 1 vị lam nhan tri kỷ hiếm có là 1 người tốt!
Sau đó chủ đề thoáng cái bị kéo xa đến xa vạn dặm, Thiên Thiên thiếu chút nữa liền… A không, căn bản sẽ không cho kéo trở lại.
Kéo cho đến khi mắt dình công còn nhớ tới 1 vấn đề mấu chốt còn không có hỏi Bạch y. ~~~~ ( _ )~~~~
Mất đi chỉ huy đội viên mờ mịt, chỉ có thể dựa vào chính mình tìm kiếm. Cho nên một đêm ngủ sâu…
Hôm sau ánh mặt trời vẫn là sung túc như mọi ngày, chỉ có điều hương vị mõi ngày 1 khác.
Trên đường phố xá liên tiếp tiếng còi kêu không ngừng, thanh âm sáng sớm nhân viên vệ sinh quét dọn đường phố, tiếng đám học sinh đạp xe, trong miệng ngậm bánh mì còn chưa ngủ tỉnh, vẻ mặt lười biếng, chỗ nhà chờ xe bus ùa lên 1 đám người hướng cửa trước xe buýt tràn vào. Những khung cảnh này thoạt nhìn mỗi một sáng sớm đều đồng dạng, khá thân thiết, nhịp sống bận rộn mà ấm áp.
Tất cả mọi người dựa theo quy luật thường ngày tiến hành những kế hoạch đã định trong 1 ngày, một ngày mới tựa hồ lại chỉ là tái diễn vòng quay của ngày hôm qua.
Bất đồng duy nhất chính là – –
“Ai, anh nói này em gái, em không đi học nhìn chằm chằm cửa sổ xe anh là nhìn cái gì vậy? ?” giọng nói hung thần ác sát không thể nhịn được.
Bên trong xe màu đen một giọng nói kiều mị vang lên:
“Được rồi tình yêu, bất kể em ấycó nhìn hay không… ” ngượng ngùng nói nhỏ:
“Chúng ta vui vẻ là được rồi.”
Thiên Thiên vẫn còn đang trạng thái ở giai đoạn thứ nhất, thật cao hứng nhìn trong xe vị kia ‘ sư tử rống tiên sinh ’ bất kể gọi nàng là em gái, vậy cũng không cần soi thế nha ~ Vừa rồi chỉ lo mượn gương cửa sổ xe, lúc này để sát vào tinh tế vừa nhìn…
…
“A!” Kịp phản ứng vội vàng xin lỗi:
“Không… Thẹn thùng quấy rầy 2 vị , 2 người tiếp tục, ách..tôi đi trước, bye bye…”
Thiên Thiên rốt cục hiểu chủ quản mập khi nhìn thấy nàng cùng lão bản mỗi lần sinh ra 1 vài động tác mờ ám thời điểm đó quẫn bách tâm tình. (Mập chủ quản: “Kỳ thật ta một chút đều không cảm thấy quẫn bách, ha ha ~ )
Trải qua đả kích vô hạn, cùng khinh bỉ tối hôm qua của Bạch y, cộng thêm chính mình chìm vào giấc ngủ trước ngộ ra – –
Nàng cũng không tin! Dựa vào cái gì tổng tài không chịu hco nàng lên chức!
Tự tôn của Thiên Thiên bị tổn thương, ngủ một đêm vẫn như cũ đầu óc không rõ, làm ra một cái quyết định sai lầm. Về sau về sau… Cũng chính là nửa giờ sau, Thiên Thiên hối hận không kịp…
Có cùng chung mục tiêu cùng tín niệm, hiệu suất… đương nhiên không phải giải thích!
Thời gian sau đó Thiên Thiên dưới sự giúp đỡ của Bạch y như phpng nhanh chóng thăng cấp 70 hưng phấn mà về môn phái nhận lấy phần thưởng của chưởng môn, trang bị slv 7x so với 5x chói mắt hơn, các chỉ số cao hơn rất nhiều, Thiên Thiên sau khi mặc vào cười ngây ngô nhìn hồi lâu.
[Bạch y như phong] :”Rất vui vẻ?” Bạch y như phong đỉnh đầu toát ra ba chữ.
Thiên Thiên vui mừng đánh cho câu:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ừ, muội cũng có thể lên tới lv 7x thật quá cảm động! ( vẻ mặt khóc lớn ) ”
[Bạch y như phong] :”Rất dễ thỏa mãn.” Bạch y như phong như muốn nói lại thôi.
Thiên Thiên không có quá để ý, chống cằm nhìn chằm chằm bộ trang phục mới của Thiên Thiên đánh Ba Tư lóng lánh cười ngây ngô.
Trải qua thời gian dài anh dũng thăng cấp như vậy, Thiên Thiên đối với cái game này là đại khái hiểu rõ một chút. Bởi vì cái gọi là người đẹp vì lụa, mà muốn có trang bị phải vào phụ bản đánh BOSS với nàng là không thể nào. Đạo lý này Thiên Thiên hiểu, cho nên Thiên Thiên nhanh chóng làm ra quyết định – –
Ta muốn thăng chức! !
Khụ khụ, thăng chức với thăng cấp trong game nghe tựa hồ không quan hệ nhưng kỳ thật cũng không phải.
Y theo tính toàn tỉ mỉ đến cahcs thức sinh tồn của Thiên Thiên tại trong trò chơi này muốn có lấy một thân trang bị so với Bạch y như thì phải tốn của nàng thật nhiều, thật nhiều máu hầu bao cho nên Thiên Thiên nhất định phải tháng này xin cạnh tranh chiếm ưu thế sau đó đoạt giải quán quân!
Cùng quen biết với Bạch y như phong Thiên Thiên phát hiện hắn là nam nhân có phong độ, có kiến thức rộng rãi nhất định là trải qua mưa gió tích lũy kinh nghiệm, Thiên Thiên kẻ dưới không ngại học hỏi:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Gì kia… Bạch y này, muội hỏi huynh 1 vấn đề, cái này khả năng liên quan đến sinh hoạt cá nhân hoặc là vài vấn đề trên công tác một chút…” ( Thiên Thiên : không có nghĩ sẵn trong đầu, thẹn thùng hỏi, mắc kẹt . )
[Bạch y như phong] :”Ừ? Muốn hỏi cái gì.”
Thiên Thiên nghẹn trong chốc lát, dứt liễu cắt bỏ, dứt liễu lại cắt bỏ… cuối cùng kiên trì gõ ra:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Nếu như muốn thăng chức nhất định phải cùng thủ trưởng đi cửa sau, quy tắc ngầm phải không? !” nói qua.
Bạch y như phong trầm mặc thật lâu, Thiên Thiên cảm thấy khả năng vấn đề này người ta không tiện trả lời, trầm mặc là bày tỏ cự tuyệt trả lời. Dù sao nói thẳng là sẽ có vẻ quá thực tế không có nguyên tắc, nói không lại có điểm dối trá, trả lời thế nào cũng khó.
Thiên Thiên đang muốn nói: “Không cần trả lời, muội mới vừa rồi là nói giỡn thôi.” Thì Bạch y như phong liền pm .
[Bạch y như phong] : “Cái này có thể cân nhắc.”
Hả? ?
Thiên Thiên có chút chịu không nổi.
Bạch y như thế nào… Như thế nào sẽ nói như vậy?
[Bạch y như phong] : “Điều kiện tiên quyết là cấp trên của muội phải để ý muội.” Bạch y như phong lại bồi thêm một câu.
Thiên Thiên trong đầu lập tức hiện lên mặt tổng tài không chút thay đổi lạnh lùng đối với nàng truyền chỉ thị, ở trong xe thừa dịp nàng chưa chuẩn bị hôn nàng, tại viện trên giường bệnh ôm nàng, tại phòng làm việc trên ghế còn ôm nàng eo…. ngay trước một đống ký giả hôn nàng…
Không nói hai lời, ngón tay lách cách lách cách nhanh chóng viết chữ, hồi phục Bạch y như phong:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Này thì xong đời! Tổng tài nhà muội đối với muội không có tình ý, từ ngày đầu tiên muội vào công ty chỉ không ngừng trả thù các loại làm cho muội sống không nổi…. nơi này tỉnh lược rất nhiều chữ., còn có thật nhiều người hiểu lầm vô lễ với muội… hiện tại các đồng nghiệp đều cảm thấy muội là hồ ly câu dẫn lão bản đây…”
Nói tóm lại – –
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Tổng tài hắn nhất định sẽ không tạo điều kiện đâu!”
Thiên Thiên gõ bàn phím đến ngón tay rút gân, thuật lại một lần việc xấu loang lổ. Bạch y như phong lời nói cũng không nhiều.
Trả lời mấy chữ hoặc là đặt câu hỏi:
[Bạch y như phong] : “Ừ, sau đó thì sao?”
[Bạch y như phong] : “Hả? Thật có chuyện này ư?”
[Bạch y như phong] : “Là thế này phải không?”
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] :”Ừ, hắn là có chút quá đáng.”
[Bạch y như phong] : “Nam nhân không nên như vậy? A. Như vậy cần phải như thế nào?”
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ngô, có lẽ, hắn thích phụ nữ thanh xuân có sức sống.”
[Bạch y như phong] : “Hắn cần phải tỉnh lại, có lẽ muội ngày mai gặp lại hắn liền không chỉ là như vậy.”
Mặc dù chỉ là rất vài vấn đề ngắn gọn, có người lắng nghe dù cho người ta cái gì cũng không nói, Thiên Thiên cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều lắm.
Thăng cấp thuận lợi, nói chuyện phiếm rất khoái trá. Nhưng là trong hành nang game của nàng có gì đó lộn xộn, nàng căn bản phân không rõ những thứ nào là hữu dụng những gì có thể ném đi, chút chuyện như thế cũng đã làm khó nàng.
Thiên Thiên đánh Ba Tư lv 70 bị bạch y nói:
[Bạch y như phong] : “Kinh mạch của muội không tăng sao.” Thiên Thiên còn lơ ngơ lắm.
Về sau mới biết được kinh mạch còn có các loại phức tạp huyệt gì gì đó, nàng căn bản là không biết sao.
Cho nên đành phải đem tài khoản đưa cho Bạch y như phong: [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ha ha, làm phiền huynh Bạch y, bạn tốt…..!”
[Bạch y như phong] : “Được.”
Cảm động…
Bạch y như phong kêu Thiên Thiên logout vài phút rồi khi trở lên Thiên Thiên phát hiện là mình kahcs quá xa, kiểu tóc giống cô thôn nữ trong sơn cốc thì nay Thiên Thiên đánh Ba Tư rõ ràng biến thành tóc giống Bạch y huynh 1 mỹ nữ tóc trắng.
Khí chất của nhân vật trong game thoáng cái tăng lên gấp bội. Còn không có kịp nói lời cảm tạ thì Bạch y như phong đã nói:
[Bạch y như phong] : “Không cần cám ơn ta, Thiên Thiên nhìn dáng vẻ của muội khiến thẩm mỹ ta mệt nhọc mà thôi.”
Bộ dáng của nàng bách biến là được rồi…
Kỳ quái thuộc về kỳ quái, Thiên Thiên vẫn là cảm giác Bạch y đặc biệt trượng nghĩa,! Nguyện ý giảng đạo lý, còn nguyện ý mang nàng đi thăng cấp giúp nàng xử lý đồ bỏ đi trong hành nang, là 1 vị lam nhan tri kỷ hiếm có là 1 người tốt!
Sau đó chủ đề thoáng cái bị kéo xa đến xa vạn dặm, Thiên Thiên thiếu chút nữa liền… A không, căn bản sẽ không cho kéo trở lại.
Kéo cho đến khi mắt dình công còn nhớ tới 1 vấn đề mấu chốt còn không có hỏi Bạch y. ~~~~ ( _ )~~~~
Mất đi chỉ huy đội viên mờ mịt, chỉ có thể dựa vào chính mình tìm kiếm. Cho nên một đêm ngủ sâu…
Hôm sau ánh mặt trời vẫn là sung túc như mọi ngày, chỉ có điều hương vị mõi ngày 1 khác.
Trên đường phố xá liên tiếp tiếng còi kêu không ngừng, thanh âm sáng sớm nhân viên vệ sinh quét dọn đường phố, tiếng đám học sinh đạp xe, trong miệng ngậm bánh mì còn chưa ngủ tỉnh, vẻ mặt lười biếng, chỗ nhà chờ xe bus ùa lên 1 đám người hướng cửa trước xe buýt tràn vào. Những khung cảnh này thoạt nhìn mỗi một sáng sớm đều đồng dạng, khá thân thiết, nhịp sống bận rộn mà ấm áp.
Tất cả mọi người dựa theo quy luật thường ngày tiến hành những kế hoạch đã định trong 1 ngày, một ngày mới tựa hồ lại chỉ là tái diễn vòng quay của ngày hôm qua.
Bất đồng duy nhất chính là – –
“Ai, anh nói này em gái, em không đi học nhìn chằm chằm cửa sổ xe anh là nhìn cái gì vậy? ?” giọng nói hung thần ác sát không thể nhịn được.
Bên trong xe màu đen một giọng nói kiều mị vang lên:
“Được rồi tình yêu, bất kể em ấycó nhìn hay không… ” ngượng ngùng nói nhỏ:
“Chúng ta vui vẻ là được rồi.”
Thiên Thiên vẫn còn đang trạng thái ở giai đoạn thứ nhất, thật cao hứng nhìn trong xe vị kia ‘ sư tử rống tiên sinh ’ bất kể gọi nàng là em gái, vậy cũng không cần soi thế nha ~ Vừa rồi chỉ lo mượn gương cửa sổ xe, lúc này để sát vào tinh tế vừa nhìn…
…
“A!” Kịp phản ứng vội vàng xin lỗi:
“Không… Thẹn thùng quấy rầy 2 vị , 2 người tiếp tục, ách..tôi đi trước, bye bye…”
Thiên Thiên rốt cục hiểu chủ quản mập khi nhìn thấy nàng cùng lão bản mỗi lần sinh ra 1 vài động tác mờ ám thời điểm đó quẫn bách tâm tình. (Mập chủ quản: “Kỳ thật ta một chút đều không cảm thấy quẫn bách, ha ha ~ )
Trải qua đả kích vô hạn, cùng khinh bỉ tối hôm qua của Bạch y, cộng thêm chính mình chìm vào giấc ngủ trước ngộ ra – –
Nàng cũng không tin! Dựa vào cái gì tổng tài không chịu hco nàng lên chức!
Tự tôn của Thiên Thiên bị tổn thương, ngủ một đêm vẫn như cũ đầu óc không rõ, làm ra một cái quyết định sai lầm. Về sau về sau… Cũng chính là nửa giờ sau, Thiên Thiên hối hận không kịp…
Tác giả :
Từ Liễm