Boss Nữ Phụ
Chương 24
Bạch Hoa Hoa khuôn mặt mang theo vẻ sợ sệt trái với suy nghĩ trong đầu nhìn một đám nữ sinh trước mặt.
-Tại sao lại nhốt Hạ Vy vậy? Dù sao em ấy cũng là em gái của mình mà?
Một nữ sinh có mái tóc màu vàng chói, uốn xoăn đuôi tóc vỗ vỗ vai Bạch Hoa Hoa. Đây chính là người đã lừa Mộc Hạ Vy vào phòng thể chất. Tên họ Lưu Sương
-Hoa Hoa, đừng nhân từ với loại người như cô ta. Cô ta cả gan đu bám Lâm Mặc học trưởng. Còn bắt nạt cậu nữa. Mình phải dạy cho cô ta một bài học.
Những nữ sinh đằng sau cũng gật đầu đồng ý.
Lưu Sương quá non nớt để nhận ra ánh mắt đầy mưu mô của Bạch Hoa Hoa.
Quá tin vào một tình bạn đơn thuần. Để rồi bị lợi dụng cả về tình bạn lẫn tiền bạc.
Bốp Bốp
Tiếng vỗ tay khiến cả đám nữ sinh giật mình quay lại nhìn.
Là một nữ sinh tóc đen ngắn. Nụ cười trên môi khiến người nhìn bỗng thấy lạnh sống lưng.
-Khá khen cho một tình bạn đẹp. Nếu nhà trường biết vụ việc này thì sao nhỉ? Đình chỉ? Đuổi học? Khó nghĩ quá.
Lưu Sương đứng che chắn trước mặt Bạch Hoa Hoa, người khẽ run lên một trận nhẹ, thêm chút chột dạ.
-Cô là ai?
-Tôi họ Lưu tên Thủy Tinh. À,cô phải gọi tôi một tiếng chị chứ nhỉ? Lưu Sương!
Lưu Thủy Tinh bộ dạng như hồ ly giảo hoạt, nghiêng đầu chân mày nhếch nhếch vài cái.
Mái tóc đen ngắn làm bản thân càng trở nên lãnh tình, lạnh lẽo.
Lưu Sương nắm chặt hai tay đến mức trắng bệch.
Lưu Thủy Tinh, đại tiểu thư của Lưu Gia, là con gái duy nhất Lưu lão gia sủng ái.
Lưu Sương chỉ là con của một người hầu chuốc thuốc Lưu lão gia để trèo lên giường của ông.
Nhưng rõ ràng Lưu Thủy Tinh đang định cư ở nước ngoài. Sao lại xuất hiện ở đây. Lưu Sương không được về nhà chính của Lưu Gia, Tuy nhiên lại có một căn hộ riêng, mỗi tháng đều được Lưu Gia cấp cho một khoản tiền lớn.
Lưu Thủy Tinh? Lần đầu gặp mặt.
Lưu Thủy Tinh có chút lười biếng nhìn đồng hồ.
-Có lẽ giờ này Mộc Hạ Vy đã làm xong bài rồi. Chắc lại đang thảnh thơi ngồi đâu đó ăn kem uống trà sữa.
Lưu Sương giật mình quát lớn.
-Không thể nào, phòng thể chất là nơi ít người qua lại. Giờ này cũng không có ai ở đó. Mộc Hạ Vy chắc chắn không thoát được. Hay chính là cô cứu cô ta.
Lưu Thủy Tinh che miệng cười lớn.
-Tôi sao? Tôi mới về nước được hai ngày, còn không biết ngôi trường này kết cấu ra sao? Chỉ là các cô coi thường bạn tôi quá rồi.
Bạn? Chưa từng nghe nói Mộc Hạ Vy có người bạn nào, đặc biệt là vị tiểu thư tính cách khó đoán như Lưu Thủy Tinh.
Cả đám nữ sinh ngẩn ngơ.
Bạch Hoa Hoa khép nép kéo vạt áo Lưu Sương.
-Chúng ta đi thôi. Chị cậu thật đáng sợ.
Lưu Thủy Tinh thính lực khá tốt. Nghe được câu nói của Bạch Hoa Hoa, tâm trạng càng hưng phấn. Sợ ? thật vui quá.
-Nên giới thiệu chút chứ nhỉ. Tôi là Lưu Thủy Tinh, cô chắc là Bạch Hoa Hoa, chị gái của Mộc Hạ Vy?
Bạch Hoa Hoa có một nỗi sợ vô hình đối với Lưu Thủy Tinh. Chính bản thân cô ta cũng không hiểu nguyên nhân do đâu.
Lưu Gia hùng mạnh hơn Bạch gia chăng?
Lưu Thủy Tinh không còn hứng thú với đám con gái nhạt nhẽo này. Nàng bước thẳng đến phòng hiệu trưởng làm giấy tờ nhập học.
Môi mọng nhếch lên một hình bán nguyệt.
Mộc Hạ Vy! Lại gặp nhau rồi.
.
.
Mộc Hạ Vy nhàn rỗi bước ra khỏi phòng thi. Không biết mấy nữ sinh ngu xuẩn kia nhìn thấy cô sẽ như nào ta? Đặc biệt là Bạch Hoa Hoa?
Hảo sảng!!!
Đám oắt con đó là ai mà dám giở trò với cô chứ.
Có cái khóa bình thường đó mà còn không phá được thì siêu trộm cái nỗi gì chứ.
Mộc Hạ Vy chỉnh lại kẹp tóc trên đầu mình. Lâu không phá khóa, cũng có chút nhớ ghê.....
Mộc Hạ Vy thanh thản đi xuống canteen tự thưởng cho mình một ly kem size lớn.
Lam Cầm từ phòng thi bước ra ngoài, tìm kiếm Mộc Hạ Vy khắp nơi, khuôn mặt tràn đầy lo lắng.
Cuối cùng nàng tìm mãi cũng thấy cô đang nhàn nhã ăn từng muỗng kem vani lành lạnh.
-Mộc Hạ Vy cậu điên sao? Còn chưa được một tiếng đã nộp bài. Không làm được sao?
Mộc Hạ Vy không nói gì chỉ cười hì hì. Các câu hỏi đó đều do Lưu Thủy Tinh nhồi vào đầu cô. Là Lưu Thủy Tinh dạy cô.
Mộc Hạ Vy thay đổi sắc mặt. Lưu Thủy Tinh? Không biết thế giới bên kia có bị tổ chức truy sát không?
Lo lắng cái gì? Cô ta đáng bị vậy!
Mộc Hạ Vy bị cắt đứt dòng suy nghĩ bởi tiếng gọi của Lương Anh Đào.
Nàng ta vẫn ôm lấy một chồng tiểu thuyết mới mua được, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn. Hướng tới Lam Cầm và Mộc Hạ Vy gọi lớn.
-Hai cậu biết kết quả chưa?
-Phải đợi 30 phút khi hết giờ thi mới có kết quả.
Lam Cầm ngồi xuống cạnh Mộc Hạ Vy cũng gọi cho mình một ly trà đào và ít bánh macaron.
Dù sao cũng xong hết rồi, bằng m nàng lại có một niềm tin mãnh liệt đối với Mộc Hạ Vy. Lý do vì sao chính Lam Cầm cũng không biết.
Mộc Hạ Vy kéo ghế cho Lương Anh Đào ngồi xuống
-Ngồi đi, cậu muốn ăn gì không?
-Trà đào như của Lam Cầm, thank kiu...
Mộc Hạ Vy gật gật đầu hiểu ý rồi gọi cho Lương Anh Đào một ly trà đào.
Bữa ăn vặt sẽ rất ngon cho tới khi đám nữ sinh Lưu Sương cùng Bạch Hoa Hoa xuất hiện.
Lưu Sương cả kinh nhìn Mộc Hạ Vy đang nhàn nhã ngồi ăn cùng hai người bạn.
Rõ ràng... Rõ ràng Mộc Hạ Vy bị nhốt lại.. Còn không có chìa khóa nữa cơ mà... Sao có thể yên lành ngồi đây? Còn bài thi thì sao?
Bạch Hoa Hoa cũng giật mình.
Mộc Hạ Vy, hình như tôi xem nhẹ cô rồi.
Mộc Hạ Vy nhếch lông mày một cái. Nhìn thẳng về phía Lưu Sương.
-Bạn học kia, mình đợi trong phòng thể chất mãi mà thầy Lý đâu có đến? Sau đó mình còn bị nhốt lại, may mắn có Lương Anh Đào tìm được mình, gọi bảo vệ tới giúp.
Lương Anh Đào ú ơ không hiểu chuyện gì định phản bác thì Mộc Hạ Vy phản xạ nhanh hơn, nhanh tay nhét một chiếc bánh macaron vào miệng nàng ta.
Lam Cầm nghiêng đầu khó hiểu rồi lại nhét hai chiếc bánh vào miệng một lúc như sợ bị ăn hết.
Lưu Sương nhẹ nhõm hẳn, hóa ra là con nhỏ mọt sách kia gọi bảo vệ. Vậy mà cứ tưởng Mộc Hạ Vy đi xuyên tường chứ..
Lưu Sương nở một nụ cười thân thiện.
-Chắc thầy bận việc. Mình có việc mình đi trước đây.
Nói rồi liền cụp đuôi kéo nhau rời khỏi canteen.
Đôi mắt xanh luu ly khẽ lóe lên một tia sáng chớp nhoáng nhanh chóng biến mất.
Chúng ta chơi với nhau từ từ....
-Ủa, không có drama gì xảy ra ở đây sao?
Mộc Hạ Vy mở to hai mắt. Giọng nói này, giọng điệu này...
Vội vàng đánh mắt tìm kiếm chủ nhân của giọng nói đó.
Mái tóc đen ngắn gọi gàng.
Ngữ điệu lười biếng
Hàn khí xung quanh.
Lưu Thủy Tinh....
Cổ họng như có gì đó chặn lại , khó khăn thốt lên tiếng. Một trận tê dại từ đầu ngón chân lên đến đỉnh đầu.
-Lưu Thủy Tinh!!??
...
...
....
Vote and cmt