Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!
Chương 130: Tôi không ngại thành toàn các người
Ôn Hướng Dương xoa xoa cánh tay của chính mình, quét mắt trừng lớn đôi mắt, khó có thể tin nhìn Trần Vân Hi, cười không lộ răng nói, “Tôi còn tưởng rằng cô có thủ đoạn nào đó, cô lại có ý định quay phim chụp ảnh tôi sao? Cô thực sự thích người đàn ông này à? Tôi không ngại thành toàn của các người.”
Trần Vân Hi nhìn thấy Ôn Hướng Dương như vậy mà lại là một bộ không có sợ hãi, trong lòng cô lộp bộp rơi xuống, hay là Ôn Hướng Dương còn có con át chủ bài nào đó, thế cho nên mới dám dùng điệu bộ như thế nói chuyện cùng cô?
Nhưng Trần Vân Hi nghĩ lại tưởng tượng, Mộ gia người chính là thiên chi kiêu tử, ngày thường liền tính là làm như thế nào để đưa công ty ra thị trường, các tổng tài khác cho dù có hẹn trước đều không nhất định sẽ thấy được người, tất nhiên là không có nhàn rỗi như vậy.
Nghĩ như vậy, làm cho trong lòng cô lại có chút tự tin, cô nhìn chằm chằm Ôn Hướng Dương cười lạnh nói, “Ôn Hướng Dương, nếu cô đã tỉnh, vậy đừng trách tôi đối với cô dùng biện pháp mạnh!”
“Cẩu ca, hôm nay nếu là không thể thu phục được cô ta, một khi để cho cô ta bước chân đi ra ngoài, nói cho người Mộ gia, chúng ta đây liền đều xong rồi. Anh hẳn là biết phải làm như thế nào!”
Cẩu ca mới vừa bị Ôn Hướng Dương đánh một cái tát, hiện giờ trong lòng chính bực bội, hắn âm u nhìn chằm chằm Ôn Hướng Dương, nghiến răng nghiến lợi nói, “Tiểu tiện nhân, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cũng đừng có trách Cẩu ca ta không hiểu thế nào là thương hoa tiếc ngọc!”
Nơi này hiện tại chỉ có hai người là Cẩu ca cùng Trần Vân Hi, Ôn Hướng Dương thật đúng là không sợ.
Cô cầm lấy chai bia để trên mặt bàn, đối với hai người, ngoắc ngón tay, “Tốt thôi, tới đấu một trận xem.”
Chỉ là hai người không có sức chiến đấu, Ôn Hướng Dương vẫn là đối phó được, cô không đối phó được chính là một đám đàn ông khỏe mạnh có sức chiến đấu, huống chi nàng hôm nay cô là chuẩn bị thật tốt mới tới.
Cẩu ca thấy Ôn Hướng Dương còn dám khiêu khích hắn, hắn cũng là bị khó thở, xông lên trước liền muốn động thủ với Ôn Hướng Dương, nhưng mà đang tới gần Ôn Hướng Dương kia trong nháy mắt, đã bị chai bia trong tay Ôn Hướng Dương đạp một cái trúng đầu.
Máu tươi nháy mắt theo cái trán chảy xuống dưới, Cẩu ca trừng mắt nhìn Ôn Hướng Dương, còn không kịp thi triển động tác tiếp theo, Ôn Hướng Dương lại lần nữa cầm lấy chai bia, không chút khách khí đập cho hắn thêm một phát nữa.
Ôn Hướng Dương trước kia là đánh bóng chày, sức lực này tuyệt đối là đủ, hứng hai cái chai đập xuống, Cẩu ca trực tiếp ngã xuống trên mặt đất, vẫn là cả người run rẩy.
Trần Vân Hi nhìn thấy Ôn Hướng Dương như vậy, trong mắt cô hiện lên một tia hoảng loạn. Bốn năm đại học, Ôn Hướng Dương ở trong mắt cô chính là cái đứa ngu xuẩn, một tiểu bạch thỏ không có bất luận tác dụng gì, cho nên, cô vẫn luôn ở xem nhẹ cô ta, vẫn luôn ở khiêu khích cô ta, từ trên người Ôn Hướng Dương - vị này thiên kim tiểu thư hào môn tìm kiếm cảm giác tồn tại, cảm giác về sự ưu việt.
Lại không nghĩ rằng, tốt nghiệp mới nửa năm, Ôn Hướng Dương thế nhưng biến thành người khó đối phó đến như vậy.
Mắt thấy Cẩu ca bị đả đảo, Trần Vân Hi bắt đầu hối hận cô vì tiếc tiền, cũng chỉ tìm một người là Cẩu ca tới đối phó Ôn Hướng Dương, cô nào biết đâu rằng Cẩu ca sẽ vô dụng như vậy? Ôn Hướng Dương sẽ bưu hãn như vậy.
“Hướng Dương……” Trần vân hy vọng Ôn Hướng Dương thả bình rượu trong tay xuống, bắt đầu cười làm lành.
Cô như thế nào sẽ vì tiếc tiền, cũng chỉ tìm một người tới đối phó Ôn Hướng Dương đâu?
Gọi điện thoại!
Đúng, cô có thể gọi điện thoại tìm những người này tới, lại ổn định Ôn Hướng Dương, không cho Ôn Hướng Dương rời đi.
Trần Vân Hi nghĩ vậy nhi, liền bắt đầu lộ ra nụ cười ngây thơ kia của cô ta, cười nói, “Tớ cùng Cẩu ca vừa mới chỉ là cùng cậu nói giỡn thôi mà, hà tất phải nghiêm túc như vậy đâu? Chúng ta tốt xấu là bạn cùng phòng bốn năm đại học a, tớ sao có thể như vậy đối với cậu được?”
Ôn Hướng Dương trả về cho Trần Vân Hi hai chữ, “Ha hả.”
Trần Vân Hi thấy Ôn Hướng Dương là sẽ không tiếp tục tin tưởng cô, đầu óc cô vừa chuyển, nghĩ Ôn Hướng Dương khẳng định là để ý cái tin tức về người em trai mất tích kia nàng cái kia, cô tiếp tục ném ra mồi câu nói, “Hướng Dương, Cẩu ca làm như vậy, là hắn không đúng. Nhưng là, cậu không muốn biết tin tức của em trai cậu sao?”
Trần Vân Hi nhìn thấy Ôn Hướng Dương như vậy mà lại là một bộ không có sợ hãi, trong lòng cô lộp bộp rơi xuống, hay là Ôn Hướng Dương còn có con át chủ bài nào đó, thế cho nên mới dám dùng điệu bộ như thế nói chuyện cùng cô?
Nhưng Trần Vân Hi nghĩ lại tưởng tượng, Mộ gia người chính là thiên chi kiêu tử, ngày thường liền tính là làm như thế nào để đưa công ty ra thị trường, các tổng tài khác cho dù có hẹn trước đều không nhất định sẽ thấy được người, tất nhiên là không có nhàn rỗi như vậy.
Nghĩ như vậy, làm cho trong lòng cô lại có chút tự tin, cô nhìn chằm chằm Ôn Hướng Dương cười lạnh nói, “Ôn Hướng Dương, nếu cô đã tỉnh, vậy đừng trách tôi đối với cô dùng biện pháp mạnh!”
“Cẩu ca, hôm nay nếu là không thể thu phục được cô ta, một khi để cho cô ta bước chân đi ra ngoài, nói cho người Mộ gia, chúng ta đây liền đều xong rồi. Anh hẳn là biết phải làm như thế nào!”
Cẩu ca mới vừa bị Ôn Hướng Dương đánh một cái tát, hiện giờ trong lòng chính bực bội, hắn âm u nhìn chằm chằm Ôn Hướng Dương, nghiến răng nghiến lợi nói, “Tiểu tiện nhân, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cũng đừng có trách Cẩu ca ta không hiểu thế nào là thương hoa tiếc ngọc!”
Nơi này hiện tại chỉ có hai người là Cẩu ca cùng Trần Vân Hi, Ôn Hướng Dương thật đúng là không sợ.
Cô cầm lấy chai bia để trên mặt bàn, đối với hai người, ngoắc ngón tay, “Tốt thôi, tới đấu một trận xem.”
Chỉ là hai người không có sức chiến đấu, Ôn Hướng Dương vẫn là đối phó được, cô không đối phó được chính là một đám đàn ông khỏe mạnh có sức chiến đấu, huống chi nàng hôm nay cô là chuẩn bị thật tốt mới tới.
Cẩu ca thấy Ôn Hướng Dương còn dám khiêu khích hắn, hắn cũng là bị khó thở, xông lên trước liền muốn động thủ với Ôn Hướng Dương, nhưng mà đang tới gần Ôn Hướng Dương kia trong nháy mắt, đã bị chai bia trong tay Ôn Hướng Dương đạp một cái trúng đầu.
Máu tươi nháy mắt theo cái trán chảy xuống dưới, Cẩu ca trừng mắt nhìn Ôn Hướng Dương, còn không kịp thi triển động tác tiếp theo, Ôn Hướng Dương lại lần nữa cầm lấy chai bia, không chút khách khí đập cho hắn thêm một phát nữa.
Ôn Hướng Dương trước kia là đánh bóng chày, sức lực này tuyệt đối là đủ, hứng hai cái chai đập xuống, Cẩu ca trực tiếp ngã xuống trên mặt đất, vẫn là cả người run rẩy.
Trần Vân Hi nhìn thấy Ôn Hướng Dương như vậy, trong mắt cô hiện lên một tia hoảng loạn. Bốn năm đại học, Ôn Hướng Dương ở trong mắt cô chính là cái đứa ngu xuẩn, một tiểu bạch thỏ không có bất luận tác dụng gì, cho nên, cô vẫn luôn ở xem nhẹ cô ta, vẫn luôn ở khiêu khích cô ta, từ trên người Ôn Hướng Dương - vị này thiên kim tiểu thư hào môn tìm kiếm cảm giác tồn tại, cảm giác về sự ưu việt.
Lại không nghĩ rằng, tốt nghiệp mới nửa năm, Ôn Hướng Dương thế nhưng biến thành người khó đối phó đến như vậy.
Mắt thấy Cẩu ca bị đả đảo, Trần Vân Hi bắt đầu hối hận cô vì tiếc tiền, cũng chỉ tìm một người là Cẩu ca tới đối phó Ôn Hướng Dương, cô nào biết đâu rằng Cẩu ca sẽ vô dụng như vậy? Ôn Hướng Dương sẽ bưu hãn như vậy.
“Hướng Dương……” Trần vân hy vọng Ôn Hướng Dương thả bình rượu trong tay xuống, bắt đầu cười làm lành.
Cô như thế nào sẽ vì tiếc tiền, cũng chỉ tìm một người tới đối phó Ôn Hướng Dương đâu?
Gọi điện thoại!
Đúng, cô có thể gọi điện thoại tìm những người này tới, lại ổn định Ôn Hướng Dương, không cho Ôn Hướng Dương rời đi.
Trần Vân Hi nghĩ vậy nhi, liền bắt đầu lộ ra nụ cười ngây thơ kia của cô ta, cười nói, “Tớ cùng Cẩu ca vừa mới chỉ là cùng cậu nói giỡn thôi mà, hà tất phải nghiêm túc như vậy đâu? Chúng ta tốt xấu là bạn cùng phòng bốn năm đại học a, tớ sao có thể như vậy đối với cậu được?”
Ôn Hướng Dương trả về cho Trần Vân Hi hai chữ, “Ha hả.”
Trần Vân Hi thấy Ôn Hướng Dương là sẽ không tiếp tục tin tưởng cô, đầu óc cô vừa chuyển, nghĩ Ôn Hướng Dương khẳng định là để ý cái tin tức về người em trai mất tích kia nàng cái kia, cô tiếp tục ném ra mồi câu nói, “Hướng Dương, Cẩu ca làm như vậy, là hắn không đúng. Nhưng là, cậu không muốn biết tin tức của em trai cậu sao?”
Tác giả :
Mạc Trầm Dẫn