Bối Phụ Dương Quang
Chương 74
Long Island nằm ở phía đông Manhattan, gần New York, tại hoàng kim hải ngạn bờ bắc Long Island, có một khu nhà cấp cao tựa tòa cung điện thấp thoáng trong hàng cây xanh um tùm.
Ở chỗ này, phòng ở bình thường nhất cũng giá cả hai trăm vạn đôla chứ không ít, diện tích khoảng một vạn mét vuông, ngoại trừ hồ bơi, hoa viên, các loại công trình công cộng, trong khu đất còn có trường đua ngựa cùng bãi golf loại nhỏ.
Loại xe Giải Tư đi thế kia, cùng với quý khí của nơi này một điểm cũng không hợp nhau. Bất quá, Giải Ý cùng Giải Tư không ngại chút nào, phu phụ Giải Diễn cũng chỉ thấy buồn cười mà thôi.
Đến trước biệt thự Đái thị, “Diêu vọng đông phương”, Giải Tư lấy điện thoại gọi Alice, cửa sắt liền từ từ mở ra. Lái xe đi khoảng chừng mười phút, mới đến trước cửa biệt thự chính.
Tên tiếng Trung Alice là Đái Cẩm, lúc này đang cùng phụ thân Đái Tiên Dận cùng mẫu thân Phương Tú Minh chờ ở cửa.
Phu phụ Giải Diễn nhìn thế, trong lòng rõ ràng đối với biểu hiện tôn trọng của họ cảm thấy thoả mãn.
Giải Tư dừng xe, Đái Cẩm liền đến đón, nhẹ nhàng cười mà thay phu phụ Giải Diễn mở cửa, cung kính chào hỏi: “Bá phụ, bá mẫu, hoan nghênh mọi người.”
Lô Vân nhìn cô nương mắt ngọc mày ngài, hoạt bát khả ái này, lập tức vô cùng thích. Bà lôi kéo tay nữ hài tử cũng không có chút kiêu ngạo này, cười nói: “Hôm nay lạnh như vậy, đừng đi ra thế, cẩn thận cảm lạnh.”
Đái Cẩm chỉ mặc áo lông cao cổ màu trắng, trong miệng thở ra khỏi trắng cũng cười nói: “Không có việc gì, bá phụ bá mẫu đại giá quang lâm, tự nhiên là nghênh đón rồi. Không thế, Andy mất hứng, mắng ta tự cao tự đại.”
Lô Vân thuận thế nói: “Nó dám.”
Giải Tư đã xuống xe, ở một bên nói: “Alice, ngươi đừng có vừa thấy cha mẹ ta liền nói xấu ta như thế, chúng ta biết nhau lâu như vậy, ta mắng ngươi lúc nào?”
Đái Cẩm chuyên nghiệp đáp trả: “Đó là bởi vì ta cuối cùng đứng đắn hơn ngươi.”
Những lời này vừa ra, ngay cả Giải Diễn cũng nở nụ cười: “Ừ, đúng là thế.”
Giải Ý lúc này mới cười nói: “Mau vào đi thôi, bên ngoài rất lạnh.”
Alice lúc này mới nhìn về phía hắn, không khỏi mắt sáng ngời, vui vẻ nói: “Ngươi là ca ca Dennis của Andy sao? Ai nha, so với hắn còn đẹp hơn nữa.”
Giải Tư kháng nghị: “Nè, ngươi nói chuyện coi chừng một chút.”
“Thật thế mà.” Alice xinh xắn ngửa mặt hất hàm nói. “Ta lại không ghét bỏ ngươi, ngươi gấp gáp cái gì?”
Giải Tư kéo kéo tóc nàng: “Chậm rồi, dù ngươi có ghét bỏ, ta cũng quấn quít lấy ngươi, ngươi chạy không thoát đâu.”
Giải Ý nhìn bọn họ trước mặt lời ngon tiếng ngọt với nhau, vẫn cười cười không nói.
Lúc này, bọn họ từ bãi đỗ xe đi tới cửa biệt thự.
Đái Tiên Dận cười mỉm chào đón, cùng Giải Diễn nhiệt tình bắt tay: “Giải tiên sinh, Giải thái thái, hoan nghênh hoan nghênh.”
Giải Diễn cũng khách khí mà cười: “Đái tiên sinh, Đái phu nhân, làm phiền rồi.”
Phương Tú Minh thân thiết lôi kéo tay Lô Vân: “Giải thái thái, đã sớm muốn gặp các ngươi rồi, không nghĩ tới lần này thế mà khéo, chúng ta không hẹn mà cùng song song tới Mỹ thế này.”
Lô Vân cũng cười: “Đúng vậy, thật là hữu duyên mà.”
Vừa nói, mọi người cùng vừa vào cổng biệt thự.
Lập tức có quản gia tiến lên, thay bọn họ đem áo ba-đờ-xuy treo lên đàng hoàng.
Cha con Giải thị ba người đều mặc âu phục hàng hiệu Âu Châu như nhau nhưng khí chất lại rất khác biệt. Giải Diễn là như phần tử trí thức của Trung Quốc truyền thống, ôn văn nho nhã. Giải Tư là ý vị phương tây rộng rãi phóng khoáng, nhưng vẫn còn chút trẻ con đơn thuần chưa vào đời. Giải Ý có hai phong cách cùng dung hợp, vừa có chút phong độ thân sĩ Âu Châu, lại có sự nội liễm của Trung Quốc truyền thống, trước kia tại thương trường lăn lộn, hắn là tài năng mới, hiện tại quyết định buông tha toàn bộ việc làm, mặt mày mang thêm một loại siêu thoát bình tĩnh, các loại khí chất kết hợp với nhau, làm hắn cả người có vẻ đặc biệt không giống người thường.
Phu phụ Đái Tiên Dận nhìn Giải Tư, đều thoả mãn gật đầu, rồi đem ánh mắt chuyển tới trên người Giải Ý, liền có chút nao nao, tán thưởng vô cùng.
Đái Tiên Dận lúc này mới nhớ tới hắn, liền cùng Giải Ý nhiệt tình bắt tay: “Ta thực sự là thất lễ rồi, ngươi là ca ca Giải Tư phải không?”
“Nào có? Bá phụ quá khách khí rồi.” Giải Ý ôn hòa cười gật đầu. “Phải, ta là ca ca Giải Tư, Giải Ý, bá phụ gọi thẳng tên là được mà gọi là Dennis cũng được.”
Phương Tú Minh nói với Lô Vân: “Giải thái thái, ta thật đúng là ước ao ngươi a, hai nhi tử đều ưu tú như thế.”
Lô Vân lập tức bánh ít đi, bánh quy lại: “Đái phu nhân quá khen rồi, ngươi mới là phúc khí tốt mà, nhi tử nữ nhi mỗi người đều xuất sắc như thế.”
Đái Cẩm lúc này mới nhớ tới, nhìn quanh bốn phía, chà chà chân: “Ủa? Nhị ca đâu? Thế nào còn không xuống? Hắn sao vậy?”
Đái Tiên Dận hơi hơi xấu hổ, nói với Giải Diễn: “Đứa thứ hai của ta, trời sinh tính lười nhác, sai giờ đã hai ngày rồi, còn chưa quen nữa.”
Giải Diễn hiểu rõ ý người: “Không sao, hiểu mà, hiểu mà.”
Bọn họ cười cười phân chủ khách ngồi vào sofa, có người hầu rót trà lại.
Lúc này, Alice đã tức giận mà chạy lên lầu, kéo nhị ca của cô xuống.
Giải Tư cùng Giải Ý ngồi ở một bên, nghe Đái phu nhân thân là tác gia với Giải thái thái thân là hoạ sĩ nói về văn học nghệ thuật, mà hai vị lão tiên sinh thân là học giả cũng từ phương diện học thuật tiến hành tham thảo, quả thực nhất kiến như cố, thành tri kỷ.
Giải Ý cười nhỏ với Giải Tư: “Ngươi thực sự là may mắn, một lần thành công luôn, không cần phí thời gian.”
Giải Tư cũng liên tục gật đầu, vui mừng không giấu nổi.
Đợi tới lúc quản gia báo giờ cơm, Alice mới đem được nhị ca Đái Luân xuống.
Đái Luân lớn lên cũng khá, vóc dáng đẹp, da đen đen, mặt tròn, mắt to, mũi thẳng, cả người đầy tính trẻ con. Y vừa xuống vừa lải nhải: “Được được được, tiểu muội, ta tự đi được, ngươi không cần kéo, tha, lê, lết ta xuống như vậy, cẩn thận chúng ta cùng té lộn cổ xuống lầu bây giờ.”
Đái Tiên Dận nghe mấy câu nói không hề lễ nghi phong phạm gì của y, sắc mặt hơi hơi trầm xuống: “A Luân, không thấy có khách à? Không được làm càn.”
Đái Luân lười biếng mà ngẩng đầu lên, định muốn lấy lệ một hai câu, ánh mắt bất giác lại rơi vào trên người Giải Ý, nhất thời sống lưng thẳng tắp, trở nên nghiêm trang, ba bước cũng bước thành hai mà đi xuống lầu, khách khí nói: “Giải bá phụ, Giải bá mẫu, ta tới chậm, thật sự là thất lễ, vô cùng xin lỗi, xin thứ lỗi.”
Giải Diễn khiêm tốn nói: “Không sao, không sao, Đái công tử không cần khách khí.”
Nhưng Đái Tiên Dận lại nói: “Giải huynh, hắn là tiểu bối, ngươi gọi hắn A Luân là được rồi.”
Đái Luân cũng cúi đầu thấp xuống, kính cẩn nói: “Đúng vậy, Giải bá phụ, gọi ta A Luân hoặc là tên tiếng Anh David là được.”
Alice nhìn y tựa như biến thành người ngoài hành tinh, ngạc nhiên kêu: “Gì đây? Nhị ca, hôm nay ngươi cũng biết giữ thể diện cho ta thế?”
Đái Luân hướng cô nháy mắt, cười nói: “Đương nhiên, nhị ca tuy rằng không có tài học như ngươi nhưng cũng không để ngươi mất mặt a.”
Mọi người liền nở nụ cười.
Đái Luân hướng Giải Tư, vươn tay: “Andy, ta đã thấy ảnh chụp ngươi cùng tiểu muội rồi, hôm nay hạnh ngộ a.”
Giải Tư vội vã đứng dậy cùng y bắt tay: “Nhị ca, hạnh ngộ.”
Đái Luân lại nói: “Gọi ta David thôi.”
“Được, David.” Giải Tư rất tự nhiên sửa lại, rồi lập tức giới thiệu: “Đây là ca ca ta, Dennis.”
Đái Luân vươn tay hướng về người nam tử trẻ tuổi mà rực rỡ lóa mắt bên cạnh Giải Tư: “Hân hạnh làm quen, Dennis.”
Giải Ý từ lâu đứng dậy, lúc này liền cùng y lễ phép mà bắt tay, ôn hòa nói: “Hân hạnh làm quen, David.”
Đái Luân cầm bàn tay thon dài ấm áp kia đến thất thần. Thấy đôi mắt ôn nhuận của Giải Ý như mang ý cười nhìn y, lúc này mới kinh hãi, lập tức buông tay.
Mọi người liền cùng nhau cười cười nói nói đi tới nhà ăn.
Món ăn là món Trung, thức ăn rất phong phú, hai nhà họ, hai đời mọi người đều hợp tính nhau, nâng cốc đưa lời, nói cười luôn miệng, bầu không khí vô cùng nhiệt liệt.
Nói qua nói lại, Đái Tiên Dận rượu uống có chút ngà ngà, bỗng nhiên đề nghị: “Thừa dịp hai nhà chúng ta tề tụ đông đủ thế này, qua vài ngày cho hai đứa đính hôn luôn đi?”
Giải Diễn lập tức tán thành: “Được, nghe Đái huynh vậy.”
Đái Tiên Dận quay đầu nhìn về phía Giải Ý: “Thế nào? Dennis, ngươi xem được không?”
Giải Ý cười gật đầu: “Ta không ý kiến, đương nhiên là nghe lời trưởng bối. Bất quá, theo quy củ người Hoa, phí dụng đính hôn đều do nhà trai chúng ta bỏ ra, chỉ cần mượn biệt thự bá phụ dùng một lát là được.”
Đái Tiên Dận chưa mở miệng, Đái Luân ngồi ở bên cạnh đã không nhịn được, nói lại: “Như vậy sao được? Theo quy củ phương Tây, tốn hao đều là do nhà gái bỏ ra chứ.”
Giải Ý ôn hòa mà kiên trì: “Nhưng chúng ta đều là người Trung Quốc a.”
Đái Tiên Dận rất thưởng thức người thanh niên mới gặp lần đầu này, không muốn làm hắn bực, tiện thể nói: “Như vậy đi, chúng ta Trung Tây hợp bích, theo chế độ AA, mỗi bên phân nửa. Giải huynh, ngươi xem thế nào?”
Giải Diễn cười nhìn Giải Ý, gật đầu nói: “Tốt.”
Đái Tiên Dận rất cao hứng: “Vậy ta đi chọn ngày lành tháng tốt, thay hai đứa nhỏ xử lý.”
Giải gia bốn người cũng không tin mấy điều này lắm, bất quá tự nhiên không làm ông mất hứng. Giải Diễn cười nâng ly: “Vậy làm phiền Đái huynh rồi.”
Trong tiếng cười của mọi người, mọi người làm một trận, việc đính hôn coi như quyết định xong.
Ăn uống linh đình xong xuôi, Đái Luân nhỏ giọng hỏi: “Dennis, ngươi đi qua chỗ nào của Mỹ rồi?”
Giải Ý trầm ổn đáp: “Không nhiều lắm, đi qua New York cùng San Francisco.”
Đái Luân lập tức hưng phấn: “Ta đây làm hướng đạo, dẫn ngươi đi khắp nước Mỹ được không? Chúng ta có thể lái xe từ bờ Đông sang bờ Tây, nơi nơi nhìn một cái.”
Giải Ý nhìn y một cái: “Ngươi không đi làm sao?”
Đái Luân chẳng hề để ý: “Ta tại Đái thị có một tên mà thôi, kỳ thực có đi không không quan trọng, có đại ca của ta tọa trấn, tất cả đều ổn thỏa cả rồi.”
Giải Ý cười khẽ: “Nhưng ta không đi được, qua mười lăm tháng giêng ta phải đi về, có rất nhiều việc cần xử lý.”
Đái Luân rất thất vọng: “Vậy đáng tiếc quá.”
“Phong cảnh cũng không biết chạy, sau này đi cũng được.” Giải Ý ôn hòa xoa dịu. “Ta lần này lại, chủ yếu là theo cha mẹ giải sầu, cũng yên lặng một chút, cho nên không có chuẩn bị đi nhiều nơi.”
“À.” Đái Luân gật đầu. “Vậy, ta có thể tới New Haven tìm ngươi chơi chứ?”
“Đương nhiên có thể .” So với bộ mặt như thất tình của Đái Luân, thanh âm Giải Ý vĩnh viễn trầm thấp nhu hòa, trên mặt cũng là nụ cười ấm lòng người.
Đang khi nói chuyện, hai vị trưởng bối Đái gia đã hẹn phụ mẫu Giải Ý bừng bừng đi thành phố Atlantic chơi, thuận tiện đánh chút bài bạc.
Giải Ý có chút kinh ngạc, liếc nhìn Giải Tư.
Giải Tư cười khẽ: “Ca ngươi còn chưa biết phải không? Cha mẹ lần trước tới cũng đi chơi như thế, tiền bỏ cũng không lớn, hạn ngạch 2000 dolla Mỹ, thua thì về nhà.”
Giải Ý cười gật đầu, không nghĩ tới cha mẹ còn chơi như thế, trong lòng rất vui mừng. Mấy năm qua, cha mẹ cùng đệ đệ sống thư thái thích ý như vậy, vô luận chính mình đã từng ăn khổ thế nào, hắn cũng đều cho rằng đáng giá cả.
Tiếp theo, hai đôi phu phụ già lại chuyển chuyện trò sanh bài brit, đồng thời phát hiện hai bên đều là dân lành nghề, nhất thời đại hỉ.
Đái Tiên Dận cao hứng: “Giải huynh, hôm nay các ngươi đừng về, chờ cơm nước xong, chúng ta đánh bài đi.”
Giải Diễn nhìn Lô Vân một chút, liền cười gật đầu: “Được.”
Đái Cẩm cùng Đái Luân cũng vui mừng lồ lộ, trăm miệng một lời mà nói: “Thật tốt quá.”
Tác giả :
Mã Tọa Y Quan Thẳng Tuyết